Phí tổn thất tinh thần, ngạch, trên đầu mọi người bay qua một đám quạ đen, tình huống gì thế này? Phí tổn thất tinh thần, bọn họ chưa từng nghe nói? Nhưng ai cũng ngại không dám học hỏi kẻ dưới, vì mặt mũi, cũng không ai dám hỏi phí tổn thất tinh thần là ý gì, chỉ có thể theo tư duy Lam Dịch Dịch thôi.
“Đúng vậy? Vị tiểu thư này, lỗi vốn là của ngươi, bồi thường vị tiểu công tử này là phải?”
“Đúng vậy? Lỗi sai của chính mình, còn muốn giáo huấn người, bây giờ người càng ngày càng không có giáo dưỡng rồi.” Người vây xem ở cửa không có rời đi, ngược lại thêm ầm ỹ.
Trong lòng Lam Dịch Dịch có đắc ý nho nhỏ, động vào hắn kết quả chính là như thế này? Nếu có một trăm lạng bạc ròng, về sau đùi gà có rất nhiều không cần ưu sầu nữa.
Lam Thành Thành và Lam Tử Duyệt âm thầm cười một cái, đây mới chính là mục đích của Lam Dịch Dịch, vì hắn và đùi gà, nữ tử này không bỏ ra một trăm lạng bạc ròng, hôm nay không xong rồi.
“Các ngươi, các ngươi…” Thiếu nữ nhìn chung quanh một chút, trên mặt bị bọn họ nói tới lúc trắng lúc xanh, nàng đường đường là công chúa Duật Thành chủ lại bị khuất nhục lớn như vậy.
“Tiểu tử thúi, ngươi đừng hòng mò được một lượng bạc từ bổn tiểu thư.” Ánh mắt thiếu nữ chuyển hướng nhìn Lam Dịch Dịch, ngày hôm nay nàng không cho tên kia một trăm lạng bạc ròng, xem tiểu tử này dám bắt nàng làm gì?
Thiếu nữ lại nhìn một chút Lam Tử Duyệt vẫn thờ ơ mặc cho Lam Dịch Dịch hồ nháo, trong lòng thiếu nữ càng tức giận, tại sao có thể có mẫu thân như vậy? Để nhi tử của chính mình lừa bịp bạc, mẫu thân lại giả vờ làm như không biết, ngày hôm nay nàng gặp phải chuyện gì đây?
Thế nhưng vừa nghĩ tới ca ca, trong lòng thiếu nữ có chút bất đắc dĩ, vì ca ca, nàng chịu một chút khuất nhục không đáng là gì, thiếu nữ lập tức thay đổi khí thế, vẫn là trị bệnh cho ca ca quan trọng.
“Lam Mân Côi, Bổn công chúa là nữ nhi Duật Thành chủ, Mộc Thành Phượng, hôm nay đến đây là tới xin ngươi chữa bệnh cho ca ca ta, vừa nãy có bao nhiêu đắc tội, mong rằng Lam Mân Côi không nên cùng Bổn công chúa tính toán.” Giọng nói Mộc Thành Phượng trở nên nhu hòa một ít, lấy thân phận của chính mình ra, Lam Mân Côi chắc sẽ tôn trọng mình mấy phần đi!
Đầu Lam Tử Duyệt cũng không có ngẩng lên dù chỉ một cái, “Trước tiên giải quyết xong chuyện của ngươi và con ta, ngươi hãng tới tìm ta!” Lam Tử Duyệt lạnh lùng vứt ra một câu, không nhìn thiếu nữ, cúi đầu ăn đồ ăn trong bát chính mình, tâm Lam Thành Thành đau nhất chính mình mẫu thân khổ cực, còn không ngừng gắp cho Lam Tử Duyệt, tình cảnh ấm áp khiến bao người bên ngoài ước ao.
“Lam Mân Côi, ngươi….” Mộc Thành Phượng không nghĩ tới mình lộ ra thân phận, Lam Mân Côi vẫn đối sử vô lễ với nàng, ngoài Ma Huyễn thành lớn nhất tiếp sau đó còn có Duật thành, ngay cả hoàng đế Xa Xích quốc đối với các nàng đều lấy lễ để tiếp đón, Lam Mân Côi này rất không thức thời?
“Ơ! Hiện tại lại lấy thân phận ép người rồi, có chuyện nhờ người ta cứu giúp còn vô lễ như vậy, tưởng rằng là một công chúa thành mà có thể không coi ai ra gì à? Hiện tại lại bắt nạt một hiếu tử, thật không phải là người?”
“Đúng vậy? Nghe thấy Duật Thành Thành chủ là một người chính trực ngay thẳng? Tại sao có thể có nữ nhi kiêu ngạo vô lễ như vậy đây? Theo ta thấy? Nữ nhân này nhất định là giả mạo.” Ngoài cửa có mấy người to gan lớn tiếng nghị luận, bọn họ chính là chán ghét kẻ lấy quyền thế ép người.
“Các ngươi, các ngươi làm càn, dám to gan nói Bổn công chúa là giả mạo.” Mộc Thành Phượng bất đắc dĩ quay về cửa rống to, trong lòng tức giận đến muốn giết người.
“Ơ! Nhìn này, chó cùng rứt giậu rồi, công chúa Mộc Thành, theo chúng ta thấy, ngươi vẫn là mau nhanh bồi thường tiểu công tử bạc đi thôi! Không nên ở chỗ này mất mặt xấu hổ, bị người chế giễu nha!” Ở cửa vang lên một trận cười.
“Hừ! Ngươi muốn mẫu thân của ta chữa bệnh cho các ngươi, nhất định phải là ta đồng ý mới có thể, bồi thường bổn công tử đùi gà và phí tổn thất tinh thần, hơn nữa mẫu thân của ta không phải là người nào cũng đều cứu, đặc biệt là kiểu người lấy quyền thế ép người, mẫu thân của ta sẽ càng không cứu, nếu như các ngươi là người tốt, cho dù không cho một lượng bạc, mẫu thân của ta cũng sẽ vì các ngươi chữa bệnh.” Lam Dịch Dịch dương dương đắc ý nói xong, còn không quên nói đến chính mẫu thân tốt của mình một chút.
“Đúng vậy? Vị tiểu thư này, lỗi vốn là của ngươi, bồi thường vị tiểu công tử này là phải?”
“Đúng vậy? Lỗi sai của chính mình, còn muốn giáo huấn người, bây giờ người càng ngày càng không có giáo dưỡng rồi.” Người vây xem ở cửa không có rời đi, ngược lại thêm ầm ỹ.
Trong lòng Lam Dịch Dịch có đắc ý nho nhỏ, động vào hắn kết quả chính là như thế này? Nếu có một trăm lạng bạc ròng, về sau đùi gà có rất nhiều không cần ưu sầu nữa.
Lam Thành Thành và Lam Tử Duyệt âm thầm cười một cái, đây mới chính là mục đích của Lam Dịch Dịch, vì hắn và đùi gà, nữ tử này không bỏ ra một trăm lạng bạc ròng, hôm nay không xong rồi.
“Các ngươi, các ngươi…” Thiếu nữ nhìn chung quanh một chút, trên mặt bị bọn họ nói tới lúc trắng lúc xanh, nàng đường đường là công chúa Duật Thành chủ lại bị khuất nhục lớn như vậy.
“Tiểu tử thúi, ngươi đừng hòng mò được một lượng bạc từ bổn tiểu thư.” Ánh mắt thiếu nữ chuyển hướng nhìn Lam Dịch Dịch, ngày hôm nay nàng không cho tên kia một trăm lạng bạc ròng, xem tiểu tử này dám bắt nàng làm gì?
Thiếu nữ lại nhìn một chút Lam Tử Duyệt vẫn thờ ơ mặc cho Lam Dịch Dịch hồ nháo, trong lòng thiếu nữ càng tức giận, tại sao có thể có mẫu thân như vậy? Để nhi tử của chính mình lừa bịp bạc, mẫu thân lại giả vờ làm như không biết, ngày hôm nay nàng gặp phải chuyện gì đây?
Thế nhưng vừa nghĩ tới ca ca, trong lòng thiếu nữ có chút bất đắc dĩ, vì ca ca, nàng chịu một chút khuất nhục không đáng là gì, thiếu nữ lập tức thay đổi khí thế, vẫn là trị bệnh cho ca ca quan trọng.
“Lam Mân Côi, Bổn công chúa là nữ nhi Duật Thành chủ, Mộc Thành Phượng, hôm nay đến đây là tới xin ngươi chữa bệnh cho ca ca ta, vừa nãy có bao nhiêu đắc tội, mong rằng Lam Mân Côi không nên cùng Bổn công chúa tính toán.” Giọng nói Mộc Thành Phượng trở nên nhu hòa một ít, lấy thân phận của chính mình ra, Lam Mân Côi chắc sẽ tôn trọng mình mấy phần đi!
Đầu Lam Tử Duyệt cũng không có ngẩng lên dù chỉ một cái, “Trước tiên giải quyết xong chuyện của ngươi và con ta, ngươi hãng tới tìm ta!” Lam Tử Duyệt lạnh lùng vứt ra một câu, không nhìn thiếu nữ, cúi đầu ăn đồ ăn trong bát chính mình, tâm Lam Thành Thành đau nhất chính mình mẫu thân khổ cực, còn không ngừng gắp cho Lam Tử Duyệt, tình cảnh ấm áp khiến bao người bên ngoài ước ao.
“Lam Mân Côi, ngươi….” Mộc Thành Phượng không nghĩ tới mình lộ ra thân phận, Lam Mân Côi vẫn đối sử vô lễ với nàng, ngoài Ma Huyễn thành lớn nhất tiếp sau đó còn có Duật thành, ngay cả hoàng đế Xa Xích quốc đối với các nàng đều lấy lễ để tiếp đón, Lam Mân Côi này rất không thức thời?
“Ơ! Hiện tại lại lấy thân phận ép người rồi, có chuyện nhờ người ta cứu giúp còn vô lễ như vậy, tưởng rằng là một công chúa thành mà có thể không coi ai ra gì à? Hiện tại lại bắt nạt một hiếu tử, thật không phải là người?”
“Đúng vậy? Nghe thấy Duật Thành Thành chủ là một người chính trực ngay thẳng? Tại sao có thể có nữ nhi kiêu ngạo vô lễ như vậy đây? Theo ta thấy? Nữ nhân này nhất định là giả mạo.” Ngoài cửa có mấy người to gan lớn tiếng nghị luận, bọn họ chính là chán ghét kẻ lấy quyền thế ép người.
“Các ngươi, các ngươi làm càn, dám to gan nói Bổn công chúa là giả mạo.” Mộc Thành Phượng bất đắc dĩ quay về cửa rống to, trong lòng tức giận đến muốn giết người.
“Ơ! Nhìn này, chó cùng rứt giậu rồi, công chúa Mộc Thành, theo chúng ta thấy, ngươi vẫn là mau nhanh bồi thường tiểu công tử bạc đi thôi! Không nên ở chỗ này mất mặt xấu hổ, bị người chế giễu nha!” Ở cửa vang lên một trận cười.
“Hừ! Ngươi muốn mẫu thân của ta chữa bệnh cho các ngươi, nhất định phải là ta đồng ý mới có thể, bồi thường bổn công tử đùi gà và phí tổn thất tinh thần, hơn nữa mẫu thân của ta không phải là người nào cũng đều cứu, đặc biệt là kiểu người lấy quyền thế ép người, mẫu thân của ta sẽ càng không cứu, nếu như các ngươi là người tốt, cho dù không cho một lượng bạc, mẫu thân của ta cũng sẽ vì các ngươi chữa bệnh.” Lam Dịch Dịch dương dương đắc ý nói xong, còn không quên nói đến chính mẫu thân tốt của mình một chút.
Danh sách chương