“Nhưng mà mẫu thân, Dịch Nhi và Đông Đông cũng đói rồi.” Lam Dịch Dịch ngẩng gương mặt nhỏ nhắn lên,có chút đáng thương nói, nó biết Đông Đông cũng đói rồi, Đông Đông cũng muốn có phần thưởng cơ? Đông Đông cũng dùng đầu chà chà lên người Lam Tử Duyệt, nó cũng rất đói, được không, nó cũng muốn ăn, tốt nhất là đùi gà.

“Được rồi, được rồi, đều để hai đứa ăn.” Lam Tử Duyệt trừng mắt nhìn Đông Đông, không chỉ nó thích ăn đùi gà, ngay cả Dịch Dịch cũng yêu thích đùi gà, rõ ràng là cổ cổ thần thú không phải nên ăn thần thú để tăng cường tu vi sao? Nhưng Đông Đông luôn chống đối với nàng, chỉ ăn đùi gà thôi.

Đông Đông không sợ ánh mắt giao nhau với Lam Tử Duyệt, ma nữ này, không phải nó chỉ là thích ăn đùi gà thôi sao, hà cớ gì lại dùng ánh mắt khinh thường nó thế chứ? Nó cũng rất ủy khuất, có được không, bình thường nó cũng đâu xuất hiện làm phiền nàng ta, chỉ lúc cần thiết mới hiện hình thôi.

“Sâu bám đuôi, đùi gà của hài tử ta và Đông Đông đều giao cho ngươi đấy.” Lam Tử Duyệt nói với Niên Bình Sùng đang đứng cách rất xa nàng, sâu bám đuôi này, cách nàng xa thế làm gì, nàng có đáng sợ thế không?

“Có, có liên quan gì đến bổn thiếu chủ ta! Là ai nói, cho Dịch Dịch ăn đùi gà, nó mập lên thì bổn thiếu chủ ta đền không nổi, mông của ta vẫn còn đang đau đây này?” Niên Bình Sùng lui lại phía sau Huyền Cơ Tử, vẻ mặt không vui đáp, hắn cũng chẳng muốn ăn thêm mấy cước vào mông, thật khó xử, hắn.

Ách! Lam Tử Duyệt có cảm giác tự ném đá vào chân mình, nhưng nàng quen rồi, lúc có sâu bám đuôi ở đây, đùi gà của Dịch Nhi và Đông Đông phần lớn đều do hắn phụ trách.

“Hề hề! sâu bám đuôi này cái đó! Ta chẳng phải đang nói đùa sao? Thể chất Dịch Dịch cũng giống như phụ thân nó vậy, ăn thế nào cũng không mập, ngươi cứ yên tâm để Dịch Nhi ăn đi!” Lam Tử Duyệt tự bịa, nếu như Dịch Nhi và Đông Đông tối nay không ăn được đùi gà, vậy thì Dịch Nhi của nàng cả đêm sẽ không ngủ được mất.

“Như phụ thân nó …? Vậy phụ thân nó là ai? ở nơi nào?” Niên Bình Sùng trước giờ chưa từng nghe nam nhân bà đề cập chuyện này, hắn rất muốn biết, phụ thân của Thành Nhi và Dịch Nhi rốt cuộc là ai, sao lại không ở bên cạnh chăm sóc cho mẫu tử ba người họ, để mẫu tử ba người buôn ba lưu lạc như vậy.

Liên quan đến việc này, mọi người ai cũng mong chờ nhìn Lam Tử Duyệt, đây cũng là chuyện họ muốn biết.

Đặc biệt là Long Thiên Tuyệt, căng thẳng nhìn Lam Tử Duyệt, muốn biết nàng sẽ trả lời ra sao, nàng có còn nhớ hắn hay không?

“Ha ha? Sâu bám đuôi, sao ngươi nhiều chuyện thế này, ngươi rốt cuộc có chịu mua đùi gà hay không?” Lam Tử Duyệt mỉm cười cho qua, nàng mà biết người đó là ai, nàng đã sớm đến tận nhà giết chết hắn, còn đến phiên ngươi hỏi sao?

“A!”Niên Bình Sùng vẻ mặt thất vọng a lên một tiếng, nàng không muốn nhắc đến,hắn cũng chẳng muốn biết, có lẽ sau khi biết được, khoảng cách giữa  hắn và nàng ngày một xa.

“Dịch Nhi, Đông Đông, đến đây với bổn thiếu chủ nào!”

“Dạ, Niên thúc thúc, Dịch Nhi biết Niên thúc thúc là tốt nhất, Đông Đông, chúng ta đi.” Lam Dịch Dịch hưng phấn với Đông Đông cùng nhau bước đến.

“Tiểu quỷ, chỉ ngươi dẻo miệng, Niên Phúc này! nhanh chóng đem đùi gà làm nóng lại, để tiểu công tử thưởng thức.”

“Vâng, thiếu chủ, nô tài đi ngay.”

Niên Phúc nhanh chóng leo lên xe ngựa, chuẩn bị đem đùi gà hâm nóng lại cho Lam Dịch Dịch. Thiếu chủ vì muốn  lấy lòng mẫu tử ba người, thật là tốn nhiều tâm sức! Niên Phúc lắc lắc đầu, thiếu chủ nhà mình cũng quá cố chấp rồi, dù Lam Mân Côi có tốt thế nào đi nữa, cũng đã là một nữ nhân có hài tử.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện