“A A!” Lão ngượng ngùng cười cười, đưa tay sờ sờ đầu, nhìn nhìn Lam Tử Duyệt rồi nói: “Ta là lão tương hảo* của bà ấy”.

(* lão tương hảo gồm hai nghĩa: 1. lão tình nhân, 2. Lão bạn hữu.)

“Gì?” Lam Tử Duyệt không tin được lùi bước về sau, “ Này, Ta nói này lão đầu, sư phụ của ta đúng là người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, nữ nhân thấy người cũng phải cúi đầu tự thấy không bằng, làm sao mà để mắt đến lão, đừng đùa nữa! sư phụ ta làm sao mà coi trọng lão được?”

“Hắc hắc! Lão đầu ta ắt nói có sai? vô duyên vô cớ, Cửu chuyển tinh hồn không gian giới sao lại trên tay ngươi, thì ra là đồ đệ của bà ấy! nhưng ngươi nói không sai, sư phụ ngươi đúng là không để mắt đến ta, nếu không lão đây làm sao một mình đơn độc sống trong Bán Nguyệt Sơn này mấy chục năm! Nhưng mà nghe tin bà ấy vẫn sống tốt, thật là tốt!” Lão không ngừng gật đầu, khóe mắt rưng rưng, nét mặt có chút kích động.

“Cái đó, lão vẫn ổn chứ?” Lam Tử Duyệt nhìn sắc mặt của lão đột nhiên ảm đảm, rồi lại đột nhiên thương tâm, nàng có chút lo lắng, nhưng chuyện của sư phụ nàng cũng không rõ lắm, năm năm nay, sư phụ ngoài dạy nàng tu luyện và luyện đan ra, thì chính là chơi đùa cùng hai tiểu quỷ, rất ít nhắc đến quá khứ của người.

“Không sao, nhìn lão đầu ta giống có chuyện gì sao? A A! Tiểu nha đầu, chúng ta thương lượng một chút có được không? “ lúc ngẩng đâu lên lần nữa, lão khôi phục bộ dạng tinh quái.

“Thương lượng gì? Nói trước,ta tuyệt đối không tiết lộ hành tung của sư phụ, sư phụ ta nhiều lần căn dặn, tuyệt đối không được tiết lộ hành tung của người với bất kỳ người nào, nếu không người sẽ không nhận đồ đệ là ta nữa.” Lam Tử Duyệt nói trước, đợi lão ấy nói xong, nàng lại không thể đáp ứng, vậy nàng chẳng phải thất hứa sao.

“A! Tiểu nha đầu, ngươi yên tâm, lão đầu ta không phải muốn hỏi hành tung của sư phụ ngươi, nếu muốn tìm sư phụ ngươi, lão đầu ta đã sớm đi tìm rồi, nếu Tam Nương đã thu ngươi là đồ đệ, thì lão đầu ta cũng xem như miễn cưỡng, thu nhận ngươi làm đồ đệ của ta, ngươi thấy thế nào?” Lão cười hì hì nói, truyền nhân của Tam Nương ắt hẳn không tầm thường, lão cũng tìm một truyền nhân cho mình, ngư kiếm chi thuật và ngự cổ chi thuật của lão chính là thiên hạ vô địch.

“A? Nhận ta làm đồ đệ, nhưng ta đã có sư phụ rồi, nếu như lại bái sư, còn không phải có lỗi có sư phụ sao.” Lam Tử Duyệt kinh ngạc, lão đầu này, làm sao đồ đệ cũng giành nhau nhận thế này! Nhìn xem nàng vận khí tốt cỡ nào, hái đào cũng có thể hái ra một sư phụ.

“Ai, đừng lo, ta và Tam Nương không giống nhau, điểm mạnh của Tam Nương chính là độc thuật và luyện đan thuật, lão đầu ta tu luyện chính là ngự kiếm và ngụ cổ, lúc nãy khi nhìn vào ngự lực của ngươi, vẫn trong giai đoạn kim bậc, nếu như ngươi học thêm ngự kiếm và ngự cổ của ta, lại thêm độc thuật và luyện đan thuật của Tam Nương, ngươi còn không tung hoành thiên hạ.” Lão tự tin nhìn Lam Tử Duyệt nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện