“Vậy thì làm phiền Lam Mân Côi rồi, sáng sớm ngày mai tại hạ trở lại, Thành Phượng, chúng ta đi thôi!” Mộc Thành Phong hướng về Lam Mân Côi chắp tay, mang theo Mộc Thành Phượng cùng mấy người tùy tùng dời khỏi.

Đợi đến lúc bọn Mộc Thành Phong đi rồi, Lam Thành Thành mới từ trên ghế, rót một chén nước cho Lam Tử Duyệt.

“Mẫu thân, hà tất phải mệt nhọc như vậy, bạc của chúng ta đủ rồi.” Lam Thành Thành biết mẫu thân vì nuôi hai huynh đệ bọn họ, những năm gần đây đều rất khổ cực, bọn họ ăn gì mặc gì đều được, mẫu thân làm tất cả mọi chuyện, đều vì huynh đệ hai người bọn họ.

“Thành nhi, mẫu thân không mệt, ngược lại ở trong khách sạn cũng không ngủ được, vậy thì ngồi chế thuốc, chut nữa mẫu thân đi vào không gian cửu chuyển Tinh Hồn trong nhẫn chế thuốc, Thành nhi phải chiếu cố đệ đệ thật tốt, nếu như gặp phải chuyện nguy hiểm liền đến không gian cửu chuyển Tinh Hồn trong nhẫn tìm mẫu thân, hoặc là gọi mẫu thân đi ra cũng được.” Lam Tử Duyệt ngồi xổm trước mặt Lam Thành Thành, ôn nhu dặn dò Lam Thành Thành, lúc đối mặt với Lam Thành Thành, Lam Tử Duyệt đều ôn nhu lại tràn đầy tình mẹ, Thành Thành  thật thà không biết biểu đạt sướng vui đau buồn của mình, nàng chỉ có thể để bản thân cố gắng hết sức để Thành Thành cảm thụ tình mẹ của nàng đối với hắn, Thành Thành bây giờ hiểu chuyện làm cho nàng đau lòng, nàng hi vọng hắn có thể vui vẻ như những hài tử khác, nắm giữ một tuổi ấu thơ khó quên.

“Dạ, mẫu thân yên tâm, hài nhi sẽ chiếu cố tốt Dịch Dịch.” Vẻ mặt Lam Thành Thành nhu hòa, đặc biệt ưa thích lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu của mẫu thân, khiến trong lòng hắn thấy ấm áp.

“Mẫu thân yên tâm, Dịch Dịch sẽ nghe lời ca ca.” Lam Dịch Dịch lau cái  miệng nhỏ bóng loáng, chạy đến bên người Lam Thành Thành và Lam Tử Duyệt cười hì hì nói.

“Ừm! Dịch Dịch thật hiểu chuyện, không ngủ được thì cùng ca ca ra ngoài chơi một lúc, chỉ là đừng gây chuyện, biết không?” Lam Tử Duyệt biết, lấy bản lĩnh hai anh em bọn họ, người khác không bắt nạt bọn họ được.

“Oa! Mẫu thân, Dịch nhi và ca ca thật sự có thể ra ngoài chơi sao?” Vừa nghe đến có thể ra ngoài chơi, mắt nhỏ của Lam Dịch Dịch phát ra tia sáng, cười lộ ra một loạt hàm răng nhỏ chỉnh tề, đáng yêu đến lỗi khiến người ta không nhịn được muốn hôn một cái.

Lam Tử Duyệt trong lòng mềm nhũn như nước, hôn trên mặt Lam Thành Thành và Lam Dịch Dịch một cái, sau đó mới tiến vào trong không gian Cửu chuyển Tinh Hồn.

Không gian giới Cửu chuyển Tinh Hồn, là của sư phụ nàng truyền cho nàng, nàng hạnh phúc khi lúc trước đến cái nơi xa lạ này có thể may mắn gặp được sư phụ của nàng, không chỉ cho nàng một thân bản lĩnh không nói, còn có được một đôi nhi tử thông minh đáng yêu, hiện tại, nàng đã hoàn toàn hòa nhập vào cái thời không này rồi, không gian Cửu chuyển Tinh Hồn trong nhẫn có một toà tháp cao chín tầng, quan trọng nhất là bên trong có vô biên vô tận không gian, Ngự Khí sung túc, có thể trồng dược liệu, cùng các loại rau dưa, đi tới nơi thời không này, xuất hiện những điều kỳ bí khó mà tin nổi điều khiển lực, ngự thú, luyện đan, đều cho nàng tràn đầy hứng thú, mà này không gian giới Cửu chuyển Tinh Hồn là đồ vật nàng thích nhất.

Lam Tử Duyệt đến ruộng thuốc, rất nhanh hái dược liệu mình muốn, mang tới Cửu tầng Tháp Lý liền bắt đầu điều khiển lực lượng luyện chế đan dược.

“Ca ca, chúng ta đi ra ngoài đi dạo đi! Mẫu thân đã nói rồi, chúng ta có thể ra ngoài chơi, ca ca, Dịch Dịch bảo đảm, tuyệt đối không gây chuyện thị phi.” Sauk hi Lam Tử Duyệt tiến vào không gian giới Cửu chuyển Tinh Hồn, Lam Dịch Dịch liền năn nỉ Lam Thành Thành dẫn hắn ra ngoài chơi, hắn Lam Dịch Dịch yêu nhất cái gì a! Sống phóng túng a! Chỉ cần không bắt hắn tu luyện, làm cái gì đều được hết! “Ngươi thật sự có thể bảo đảm, đi trên đường không gây chuyện thị phi.” Lam Thành Thành theo thói quen trầm mặt hỏi, đối với chuyện đệ đệ bảo đảm, hắn không còn tin tưởng, không có một lần nào hắn sẽ tuân thủ lời hứa cả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện