Chương 801: Kiềm Hỏa
“Quả thực đã có kì ngộ”
Diệp Lâm Anh 1 lần nữa tái khẳng định phỏng đoán của mình.
Bản thân hắn không dám nhận có tài Luyện Đan hơn ai, nhưng bản thân không làm được, không có nghĩa là không thể đứng ngoài đánh giá. Tần Kỳ xưa nay hắn đã quen thuộc, cẩn thận và chính xác, nhưng bù lại hơi có phần cứng nhắc và khuôn khổ. Kỳ thực đây nên coi là 1 đức tính, vì những quy tắc khuôn khổ mà tiền nhân đã đặt ra, xác thực đều có nội hàm, nếu cứ loạn xị mà làm chuyện điên khùng, 9 phần 10 đều sẽ chỉ chuốc lấy thất bại. Cứng nhắc và khuôn phép, không phải muốn chối bỏ khả năng phát triển của Tần Kỳ, mà muốn nói rằng, thứ gì hắn nắm vững vàng, hắn mới thi triển.
Non sông dễ đổi, bản tính khó dời. Tần Kỳ dưới sân thi đấu vẫn là kẻ chính xác và tỉ mỉ như 1 cỗ máy ấy. Ấy thế mà trình độ Luyện Đan của hắn lại nhảy vọt, chỉ chứng tỏ rằng khuôn khổ mà hắn nắm vững, bằng cách nào đó đã được mở rộng.
- Dùng… dùng Định Chế để kiềm Hỏa? Lại trên 1 góc xa nào đó không mấy ai chú ý trên khán đài, Vân Như Tài cũng lộ sự kinh ngạc.
Ngồi cạnh hắn, là chủ khảo Đinh Kiến Châu, hay đúng hơn là Bắc Hoàng Hà Chí Thương cao cao tại thượng, rất bình dị mà gật đầu. Từ sau lần mượn danh ở Hải Thành năm ấy, hắn đã theo thói quen mà mượn thân phận này mỗi khi cần ẩn mình.
Kim Tinh Hội mỗi ngày có tới gần trăm sự kiện đồng loạt tổ chức, với tư cách là trưởng ban tổ chức, Bắc Hoàng đều sẽ dành chút ý niệm mà lướt qua tất cả. Nhưng đến mức đích thân tới nơi đây xem Luyện Dược, nói là vì tùy tiện chọn 1 trong số gần trăm sự kiện để coi, hay là tiện đường theo Vân Như Tài mà đến, ngươi tin cũng được, không tin cũng chẳng sao.
Vân Như Tài thì đương nhiên phải tới theo dõi. Hắn là Ủy viên Hội đồng Thành phố, Tứ Vân Sơn là địa bàn của hắn, Tứ Đại Tiên Phái càng là do hắn quản.
Còn vì sao đến cả Phạm Kim Lân cũng được đích thân Hà Chí Thương đẩy xe mà tới, Vân Như Tài đương nhiên không tiện hỏi.
2 đại nhân vật này, 1 là Bắc Hoàng của dòng họ Hà, 1 vẫn còn là tộc trưởng của Phạm tộc, lại lộ liễu thể hiện sự hứng thú với Tiên Đạo do hắn quản lý hay sao?
“Thánh Nhân truyền Dược bất truyền Hỏa.
Câu ấy có nghĩa là, người xưa chỉ truyền lại công thức dược liệu, dùng những loại gì, lấy bao nhiêu phần, ý nghĩa của từng dược tính. Còn cách dùng Hỏa để luyện chế phương thuốc ấy, lại cần cảm ngộ của kẻ Luyện Đan, thật sự rất khó truyền lại.”
Giọng nói lạnh lẽo và khô khan của Phạm Kim Lân truyền tới, vang vọng nơi gần thùy trán và huyệt Thái Dương của hắn. Sau những phút lạnh lùng xa cách ban đầu, lão già này dần dần cũng đã dùng phương thức truyền âm để giao tiếp với hắn, xóa bớt đi chút khoảng cách.
- Bản thân dụng Hỏa là cả 1 bộ môn công phu - Hà Chí Thương gật gù - Lửa là sự sống. Là Sinh Mệnh. Điều khiển được Lửa, lại cần cảm nhận và kinh nghiệm của từng người, ấy là điều khó có thể mô tả hay truyền thụ. Tuy vậy, cũng là điều ta trăn trở nhiều năm, làm sao để đúc kết những kinh nghiệm ấy trở thành thứ công thức có thể truyền lại cho đời sau. Câu trả lời, nếu có, cũng chỉ có thể là…
- Lẽ nào là Định Chế Hệ?
Thấy Bắc Hoàng trầm ngâm hồi lâu không nói nữa, Vân Như Tài mới dám tiếp lời. Hà Chí Thương không phản đối lời hắn, chỉ phóng nhãn quan nhìn về phía Tần Kỳ của Trúc Sơn Phái.
Lẽ nào, ở Trúc Sơn kia, lại có kẻ cũng nhìn ra được điều ấy?
===
Nơi mà Hà Chí Thương, cũng như rất nhiều người có kiến văn phong phú trên khán đài đã bắt đầu để ý tới, chính là Tần Kỳ, vẫn vóc người nhỏ thó, gương mặt trang nghiêm, 2 cánh tay vung vẩy dường như chẳng theo quy luật nào, nhưng lại dựa trên 1 nhịp độ rất bình ổn. Vùng không gian xung quanh hắn biến động tới mức, giờ phàm nhân cũng có thể nhìn ra điều khác lạ.
Những tu giả trên Tứ Đại Tiên Phái đã sớm nhìn ra, từ 2 đầu ngón tay cái và giữa của hắn, những lượng Khí lực rất nhỏ bé, nhưng lại vừa đủ, không thừa không thiếu, ổn định tuôn ra, theo di chuyển của bàn tay hắn mà dệt thành 1 mạng lưới. Những sợi Khí lực này mảnh hơn cả sợi chỉ, lúc mới xuất hiện, thật sự rất khó dùng mắt thường nhìn ra. Nhưng chẳng mấy chốc, khi số lượng đủ dày đặc, đã có thể nhìn thấy 2 mạng lưới kết giới tạo nên 2 cấu trúc phức tạp ở mỗi bên tay của Tần Kỳ.
Nhìn qua, có cảm tưởng Tần Kỳ giống như con nít chơi dây, đang đan kết những sợi dây thành 2 khối cao giống như 2 tòa tháp. Nhìn kĩ hơn vào 2 kết cấu ấy, lại thấy chúng ẩn chứa thật nhiều cấu trúc vi tế diệu kì, dường như hiển hiện vô vàn áo nghĩa, lại dường như hỗn loạn vô định.
Tách! Phừngggggg!!!!!
Bất thình lình, Tần Kỳ búng ngón tay phải. Ngay lập tức, lửa từ trong lô đỉnh của hắn bùng lên dữ dội, chỉ trong 1 sát na phát ra tiếng gầm như thú dữ, tưởng chừng muốn nuốt trọn vùng không gian, khiến người ta giật mình hoảng hốt. Nhưng chỉ tích tắc ngay sau đó, ngọn lửa tím lịm kia như bị những quy luật vô hình vây nhốt, vẫn bùng cháy dữ dội đấy, nhưng thay vì theo quy tắc thông thường bốc lên cao, lại chia thành 7 luồng lửa mà cháy theo cấu trúc bên tay phải của Tần Kỳ. Nhìn từ xa, giống như 7 ngọn lửa 7 màu đang đua nhau leo tháp.
Khi 7 màu lửa đã theo quy luật mà bao trọn lấy cấu trúc bên tay phải, Tần Kỳ lại lắc cổ tay trái. Toàn bộ dược liệu vùng Tứ Vân Sơn hắn đã cóp nhặt đồng loạt bay lên không trung, theo những quỹ đạo mượt mà, quấn quanh nhau như những thiên thể giữa thiên hà.
- Chòm thứ 34, Thủy Xà, 35 Thiên Lang, 40 Phượng Hoàng.
Vân Như Tài liếc nhìn qua quỹ đạo chuyển động của các loại dược liệu, cũng có thể hình dung ra các chòm sao vô cùng quen thuộc của Tứ Vân Sơn.
Hà Chí Thương gật đầu xác nhận.
- Định Chế, cũng có hẳn 1 trường phái xây dựng Trận Pháp phỏng theo các chòm sao. Cũng có thể coi là 1 biến thể của Lục Thập Tinh Mệnh Đồ. Sắp xếp các dược liệu theo mô hình 3 chòm sao này, chính phụ rất rõ ràng, dường như có ý tứ hẳn hoi…
Tách!
Khi tiếng búng tay lần nữa vang lên, khối lửa bên tay trái của Tần Kỳ vốn đang co lại thành 1 hình khối 3D chằng chịt, bất chợt nổ bung ra theo mặt cầu, chỉ trong tích tắc đã bằng tốc độ kinh hoàng mà trở thành đợt sóng lửa quét qua toàn bộ trường đấu, vụt qua hàng ghế khán giả, khiến những ai yếu bóng vía đều phải giật mình sợ hãi.
Làn sóng lửa này sáng rực rỡ muôn vàn sắc màu, nhìn đáng sợ thật đấy, nhưng lại chẳng khiến cho người ta cảm nhận được chút nhiệt lượng nào.
- Khà khà, chỉ là đồ hình 3 chiều diễn hóa ra dưới chiều không gian thứ 2, lửa bị trải phẳng ra như vậy, làm sao nóng cho được?
Đường Thái Nguyên bật cười khi nhìn thấy đám nhóc sau lưng lão hoảng hốt. Hiện tượng ngọn lửa bỗng chốc bao trùm toàn sân, diễn tả theo cách nhìn nào đó, cũng có thể coi như 1 loại ảo ảnh sinh ra khi ngọn lửa giải phóng năng lượng khi Trận Pháp diễn hóa từ chiều không gian cao xuống chiều không gian thấp hơn. Định Chế Hệ ở đất Bắc Hà vốn ngập tràn những yếu tố huyền ảo kì bí, lại nảy nòi ra những khái niệm sặc mùi Vật lý cao cấp như vậy, chẳng trách bị coi là thứ khó học.
Sau khi phình trướng ra ngoài, ngọn lửa theo mắt thường nhìn thấy, lại đột ngột thu về, rồi nuốt trọn lấy phần dược liệu bên tay phải Tần Kỳ. Hoặc có thể, động tác của Tần Kỳ vốn chỉ đơn giản là đưa phần lửa từ bên tay phải sang phía dược liệu bên trái. Dùng Định Chế để kiềm chế Hỏa, đồng thời dùng Tinh Mệnh Đồ để bố trí dược liệu, ý tưởng này không phải chưa từng có ai nghĩ tới, nhưng làm sao để có thể thực hiện lại không phải cứ nói suông là được. Chỉ có điều, giờ đây, người ta mới bắt đầu để ý đến những dược liệu mà Tần Kỳ đang sử dụng.
- Tần sư đệ, chẳng lẽ lại muốn… điều chế Luyện Khí Đan?
Diệp Lâm Anh băn khoăn, lại khẽ liếc nhìn Đường Thái Nguyên. Lão chỉ tủm tỉm cười.
Vòng loại top 50 của Luyện Dược Hội, 1 đề bài khó nhằn như vậy, đan dược phẩm càng cao, đan phương càng phức tạp, mới càng có nhiều khả năng giải quyết vấn đề. Ngang nhiên lựa chọn loại đan dược cơ bản nhất, đây là thật sự muốn thể hiện trình độ, là phải cỡ nào tự tin vào năng lực của bản thân? Tần Kỳ xưa nay chưa bao giờ làm điều ngông cuồng vượt quá khả năng của mình, vậy chẳng lẽ trong thời gian qua thật sự hắn đã có kì ngộ?
Còn nụ cười tủm tỉm của Đường sư thúc, có phải là nụ cười tự hào vì đệ tử của mình hay không? Hay là còn có ẩn ý nào khác?
“Quả thực đã có kì ngộ”
Diệp Lâm Anh 1 lần nữa tái khẳng định phỏng đoán của mình.
Bản thân hắn không dám nhận có tài Luyện Đan hơn ai, nhưng bản thân không làm được, không có nghĩa là không thể đứng ngoài đánh giá. Tần Kỳ xưa nay hắn đã quen thuộc, cẩn thận và chính xác, nhưng bù lại hơi có phần cứng nhắc và khuôn khổ. Kỳ thực đây nên coi là 1 đức tính, vì những quy tắc khuôn khổ mà tiền nhân đã đặt ra, xác thực đều có nội hàm, nếu cứ loạn xị mà làm chuyện điên khùng, 9 phần 10 đều sẽ chỉ chuốc lấy thất bại. Cứng nhắc và khuôn phép, không phải muốn chối bỏ khả năng phát triển của Tần Kỳ, mà muốn nói rằng, thứ gì hắn nắm vững vàng, hắn mới thi triển.
Non sông dễ đổi, bản tính khó dời. Tần Kỳ dưới sân thi đấu vẫn là kẻ chính xác và tỉ mỉ như 1 cỗ máy ấy. Ấy thế mà trình độ Luyện Đan của hắn lại nhảy vọt, chỉ chứng tỏ rằng khuôn khổ mà hắn nắm vững, bằng cách nào đó đã được mở rộng.
- Dùng… dùng Định Chế để kiềm Hỏa? Lại trên 1 góc xa nào đó không mấy ai chú ý trên khán đài, Vân Như Tài cũng lộ sự kinh ngạc.
Ngồi cạnh hắn, là chủ khảo Đinh Kiến Châu, hay đúng hơn là Bắc Hoàng Hà Chí Thương cao cao tại thượng, rất bình dị mà gật đầu. Từ sau lần mượn danh ở Hải Thành năm ấy, hắn đã theo thói quen mà mượn thân phận này mỗi khi cần ẩn mình.
Kim Tinh Hội mỗi ngày có tới gần trăm sự kiện đồng loạt tổ chức, với tư cách là trưởng ban tổ chức, Bắc Hoàng đều sẽ dành chút ý niệm mà lướt qua tất cả. Nhưng đến mức đích thân tới nơi đây xem Luyện Dược, nói là vì tùy tiện chọn 1 trong số gần trăm sự kiện để coi, hay là tiện đường theo Vân Như Tài mà đến, ngươi tin cũng được, không tin cũng chẳng sao.
Vân Như Tài thì đương nhiên phải tới theo dõi. Hắn là Ủy viên Hội đồng Thành phố, Tứ Vân Sơn là địa bàn của hắn, Tứ Đại Tiên Phái càng là do hắn quản.
Còn vì sao đến cả Phạm Kim Lân cũng được đích thân Hà Chí Thương đẩy xe mà tới, Vân Như Tài đương nhiên không tiện hỏi.
2 đại nhân vật này, 1 là Bắc Hoàng của dòng họ Hà, 1 vẫn còn là tộc trưởng của Phạm tộc, lại lộ liễu thể hiện sự hứng thú với Tiên Đạo do hắn quản lý hay sao?
“Thánh Nhân truyền Dược bất truyền Hỏa.
Câu ấy có nghĩa là, người xưa chỉ truyền lại công thức dược liệu, dùng những loại gì, lấy bao nhiêu phần, ý nghĩa của từng dược tính. Còn cách dùng Hỏa để luyện chế phương thuốc ấy, lại cần cảm ngộ của kẻ Luyện Đan, thật sự rất khó truyền lại.”
Giọng nói lạnh lẽo và khô khan của Phạm Kim Lân truyền tới, vang vọng nơi gần thùy trán và huyệt Thái Dương của hắn. Sau những phút lạnh lùng xa cách ban đầu, lão già này dần dần cũng đã dùng phương thức truyền âm để giao tiếp với hắn, xóa bớt đi chút khoảng cách.
- Bản thân dụng Hỏa là cả 1 bộ môn công phu - Hà Chí Thương gật gù - Lửa là sự sống. Là Sinh Mệnh. Điều khiển được Lửa, lại cần cảm nhận và kinh nghiệm của từng người, ấy là điều khó có thể mô tả hay truyền thụ. Tuy vậy, cũng là điều ta trăn trở nhiều năm, làm sao để đúc kết những kinh nghiệm ấy trở thành thứ công thức có thể truyền lại cho đời sau. Câu trả lời, nếu có, cũng chỉ có thể là…
- Lẽ nào là Định Chế Hệ?
Thấy Bắc Hoàng trầm ngâm hồi lâu không nói nữa, Vân Như Tài mới dám tiếp lời. Hà Chí Thương không phản đối lời hắn, chỉ phóng nhãn quan nhìn về phía Tần Kỳ của Trúc Sơn Phái.
Lẽ nào, ở Trúc Sơn kia, lại có kẻ cũng nhìn ra được điều ấy?
===
Nơi mà Hà Chí Thương, cũng như rất nhiều người có kiến văn phong phú trên khán đài đã bắt đầu để ý tới, chính là Tần Kỳ, vẫn vóc người nhỏ thó, gương mặt trang nghiêm, 2 cánh tay vung vẩy dường như chẳng theo quy luật nào, nhưng lại dựa trên 1 nhịp độ rất bình ổn. Vùng không gian xung quanh hắn biến động tới mức, giờ phàm nhân cũng có thể nhìn ra điều khác lạ.
Những tu giả trên Tứ Đại Tiên Phái đã sớm nhìn ra, từ 2 đầu ngón tay cái và giữa của hắn, những lượng Khí lực rất nhỏ bé, nhưng lại vừa đủ, không thừa không thiếu, ổn định tuôn ra, theo di chuyển của bàn tay hắn mà dệt thành 1 mạng lưới. Những sợi Khí lực này mảnh hơn cả sợi chỉ, lúc mới xuất hiện, thật sự rất khó dùng mắt thường nhìn ra. Nhưng chẳng mấy chốc, khi số lượng đủ dày đặc, đã có thể nhìn thấy 2 mạng lưới kết giới tạo nên 2 cấu trúc phức tạp ở mỗi bên tay của Tần Kỳ.
Nhìn qua, có cảm tưởng Tần Kỳ giống như con nít chơi dây, đang đan kết những sợi dây thành 2 khối cao giống như 2 tòa tháp. Nhìn kĩ hơn vào 2 kết cấu ấy, lại thấy chúng ẩn chứa thật nhiều cấu trúc vi tế diệu kì, dường như hiển hiện vô vàn áo nghĩa, lại dường như hỗn loạn vô định.
Tách! Phừngggggg!!!!!
Bất thình lình, Tần Kỳ búng ngón tay phải. Ngay lập tức, lửa từ trong lô đỉnh của hắn bùng lên dữ dội, chỉ trong 1 sát na phát ra tiếng gầm như thú dữ, tưởng chừng muốn nuốt trọn vùng không gian, khiến người ta giật mình hoảng hốt. Nhưng chỉ tích tắc ngay sau đó, ngọn lửa tím lịm kia như bị những quy luật vô hình vây nhốt, vẫn bùng cháy dữ dội đấy, nhưng thay vì theo quy tắc thông thường bốc lên cao, lại chia thành 7 luồng lửa mà cháy theo cấu trúc bên tay phải của Tần Kỳ. Nhìn từ xa, giống như 7 ngọn lửa 7 màu đang đua nhau leo tháp.
Khi 7 màu lửa đã theo quy luật mà bao trọn lấy cấu trúc bên tay phải, Tần Kỳ lại lắc cổ tay trái. Toàn bộ dược liệu vùng Tứ Vân Sơn hắn đã cóp nhặt đồng loạt bay lên không trung, theo những quỹ đạo mượt mà, quấn quanh nhau như những thiên thể giữa thiên hà.
- Chòm thứ 34, Thủy Xà, 35 Thiên Lang, 40 Phượng Hoàng.
Vân Như Tài liếc nhìn qua quỹ đạo chuyển động của các loại dược liệu, cũng có thể hình dung ra các chòm sao vô cùng quen thuộc của Tứ Vân Sơn.
Hà Chí Thương gật đầu xác nhận.
- Định Chế, cũng có hẳn 1 trường phái xây dựng Trận Pháp phỏng theo các chòm sao. Cũng có thể coi là 1 biến thể của Lục Thập Tinh Mệnh Đồ. Sắp xếp các dược liệu theo mô hình 3 chòm sao này, chính phụ rất rõ ràng, dường như có ý tứ hẳn hoi…
Tách!
Khi tiếng búng tay lần nữa vang lên, khối lửa bên tay trái của Tần Kỳ vốn đang co lại thành 1 hình khối 3D chằng chịt, bất chợt nổ bung ra theo mặt cầu, chỉ trong tích tắc đã bằng tốc độ kinh hoàng mà trở thành đợt sóng lửa quét qua toàn bộ trường đấu, vụt qua hàng ghế khán giả, khiến những ai yếu bóng vía đều phải giật mình sợ hãi.
Làn sóng lửa này sáng rực rỡ muôn vàn sắc màu, nhìn đáng sợ thật đấy, nhưng lại chẳng khiến cho người ta cảm nhận được chút nhiệt lượng nào.
- Khà khà, chỉ là đồ hình 3 chiều diễn hóa ra dưới chiều không gian thứ 2, lửa bị trải phẳng ra như vậy, làm sao nóng cho được?
Đường Thái Nguyên bật cười khi nhìn thấy đám nhóc sau lưng lão hoảng hốt. Hiện tượng ngọn lửa bỗng chốc bao trùm toàn sân, diễn tả theo cách nhìn nào đó, cũng có thể coi như 1 loại ảo ảnh sinh ra khi ngọn lửa giải phóng năng lượng khi Trận Pháp diễn hóa từ chiều không gian cao xuống chiều không gian thấp hơn. Định Chế Hệ ở đất Bắc Hà vốn ngập tràn những yếu tố huyền ảo kì bí, lại nảy nòi ra những khái niệm sặc mùi Vật lý cao cấp như vậy, chẳng trách bị coi là thứ khó học.
Sau khi phình trướng ra ngoài, ngọn lửa theo mắt thường nhìn thấy, lại đột ngột thu về, rồi nuốt trọn lấy phần dược liệu bên tay phải Tần Kỳ. Hoặc có thể, động tác của Tần Kỳ vốn chỉ đơn giản là đưa phần lửa từ bên tay phải sang phía dược liệu bên trái. Dùng Định Chế để kiềm chế Hỏa, đồng thời dùng Tinh Mệnh Đồ để bố trí dược liệu, ý tưởng này không phải chưa từng có ai nghĩ tới, nhưng làm sao để có thể thực hiện lại không phải cứ nói suông là được. Chỉ có điều, giờ đây, người ta mới bắt đầu để ý đến những dược liệu mà Tần Kỳ đang sử dụng.
- Tần sư đệ, chẳng lẽ lại muốn… điều chế Luyện Khí Đan?
Diệp Lâm Anh băn khoăn, lại khẽ liếc nhìn Đường Thái Nguyên. Lão chỉ tủm tỉm cười.
Vòng loại top 50 của Luyện Dược Hội, 1 đề bài khó nhằn như vậy, đan dược phẩm càng cao, đan phương càng phức tạp, mới càng có nhiều khả năng giải quyết vấn đề. Ngang nhiên lựa chọn loại đan dược cơ bản nhất, đây là thật sự muốn thể hiện trình độ, là phải cỡ nào tự tin vào năng lực của bản thân? Tần Kỳ xưa nay chưa bao giờ làm điều ngông cuồng vượt quá khả năng của mình, vậy chẳng lẽ trong thời gian qua thật sự hắn đã có kì ngộ?
Còn nụ cười tủm tỉm của Đường sư thúc, có phải là nụ cười tự hào vì đệ tử của mình hay không? Hay là còn có ẩn ý nào khác?
Danh sách chương