Trong mắt Triệu Võ tràn đây sát khí.

Lúc trước anh ta phái Triệu Nham và Triệu Lãng Nguyên đi theo Lý Phong, cứ tưởng mọi chuyện không có gì sai sót, không ngờ sau khi anh ta vào trong dãy núi Vân Vụ thì lại không tìm thấy Triệu Nham và Triệu Lãng Nguyên đâu nữa.

Mọi chuyện rất rõ ràng, hai người đó chắc chắn đã bị giết.

Mà Lý Phong bị hai người đó theo dõi, cũng rất có khả năng đã bị đánh chết.

Sau đó, Tử đan yêu thú xuất hiện, danh sách bảo vật Huyền Long cũng xuất hiện trong hư không. Anh ta tạm thời buông bỏ chuyện tìm kiếm Lý Phong, không ngờ lại gặp hẳn ở chỗ này.

Nhưng mà một tiểu tử Luyện thể cảnh lại có thể từ trong dãy núi Vân Vụ đi ra, còn sống được đến hiện giờ, rồi còn một mình đi được tới nơi này đúng là chuyện không thể nào tưởng tượng được.

Trong mấy ngày nay, đã có không biết bao nhiêu tu luyện giả Luyện thể cảnh chết đi.

"Là hắn?”

Tiền Hàn nhìn theo ánh mắt của Triệu Võ về phía này, cũng nhìn thấy được Lý Phong, trên mặt ông ta lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Tiền Hàn, ngươi quen Lý Phong?" Triệu Võ nhìn thấy dáng vẻ của Tiền Hàn thì dò hỏi.

“Ừm, lúc trước ta định giết hẳn, nhưng tiểu tử này. lại có thủ đoạn Thuấn di” Trong mắt Tiền Hàn lộ ra vẻ kiêng kị

(Thuấn di: Di chuyển tức thời)

Đây là con át chủ bài mà chỉ những thế lực mạnh mới có được.

“Thuấn di?" Triệu Võ nghe thấy thế thì lập tức cười lạnh: “Quả nhiên là có vấn đề! Nhà họ Lý đúng là dám chị, lại giao con át chủ bài này cho Lý Phong” “Nhà họ Lý? Lý Phong này là người nhà họ Lý ở quận Hoang Lâm?” Tiền Hàn nghe Triệu Võ nói như vậy thì sửng sốt, ngay sau đó lại phản ứng lại được.

Lần này Triệu Võ tới gia tộc của ông ta chính là muốn bắt tay liên hợp, cùng nhau đối phó với nhà họ Lý.

Lúc trước, Lý Phong còn khiến ông ta mất ăn mất ngủ hồi lâu.

“Triệu Võ, ngươi chưa chết thì sao ta có thể chết được? Lý Phong cười lạnh đáp lại.

“Có xung đột?"

Mấy người xung quanh nghe được câu nói chứa đây sát ý của Triệu Võ và Lý Phong thì lập tức nhìn sang bên này, trong mắt chứa đầy vẻ hứng thú xem kịch hay.

Nơi này có rất nhiều thế lực hội tụ, thỉnh thoáng phát sinh tranh đấu là chuyện hết sức bình thường Lúc trước, ở trong dãy núi Vân Vụ cũng không biết có bao nhiêu người ngã xuống, thậm chí còn có cả cường giả Tiên Thiên cảnh tử vong, đây đều là các thế lực lớn tranh đấu với nhau

“Miệng lưỡi sắc bén lắm, tiểu tử, hai đứa cháu trai của Thiên Vũ, Thiên Cường của ta là bị ngươi giết đúng không?” Triệu Võ nhìn về phía Lý Phong, sắc mặt âm trầm.

Vừa rồi anh ta từ trong miệng Tiền Hàn biết được Lý Phong có thủ đoạn Thuấn di, đây chắc chắn là do lão tổ nhà họ Lý cung cấp.

Nếu là như vậy thì chứng tỏ Lý Phong là người có tiềm lực rất lớn, thế nên gia tộc mới ban cho hắn bảo vật trân quý như vậy. Tiềm lực đại diện cho thực lực, thế nên anh ta nhanh chóng suy đoán ra.

“Ngươi nói xem?" Lý Phong cười nhạt, hẳn khẽ híp mắt lại, ngưng tụ chân khí Tiên Thiên trong cơ thể, chuẩn bị ra tay.

“Hửm?"

Đúng lúc này, Lý Phong lại nhìn về một phía.

Vút! Vút!

Có vài thân ảnh từ phía xa bay tới.

"Ha ha, đó chính là điện Truyền Thừa!" Một tiếng cười lớn truyền đến, người nói chuyện là một thanh niên có gương mặt hơi giống con gái, trong mắt tràn ngập hưng phấn.

Gương mặt này chính là Phùng Nham Tuấn, lúc này trong lòng Phùng Nham Tuấn đang vô cùng vui vẻ. Nhà họ Phùng bọn họ đổi được một món bảo vật trong bảng danh sách, đó chính là mười viên Tử đan yêu thú!

Dựa vào địa vị của anh ta ở nhà họ Phùng thì chắc chẩn sẽ có được một viên, tương lai hoàn toàn có hi vọng đạt tới cảnh giới Tiên Thiên!

Bên cạnh Phùng Nham Tuấn lúc này còn có vài người nữa.

Là một thiếu nữ mặc khải giáp màu tím, vô cùng xinh đẹp.

Còn có một thiếu nữ mặc khải giáp màu trắng, mái tóc dài bị gió thổi hơi rối.

Hai người này chính là Chu Dao và Phùng Y Y.

Bên cạnh Chu Dao còn một thanh niên có diện mạo tuấn lãng, thân hình cao lớn, mặc khải giáp màu đen, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp, không biết đang nói chuyện gì với Chu Dao.

“Chu Dao, chúng ta đúng là có duyên, vừa mới truyền tống đến đây thì đã gặp được mọi người rồi.” Thanh niên mỉm cười nói, ánh mắt chăm chú nhìn cô gái trước mất, ý tứ không cần nói cũng biết

“Không ngờ mới chỉ một thời gian ngắn không gặp mà cô đã đột phá tới Tiên Thiên cảnh rồi, chúc mừng, vậy là học viện Thiên Vũ chúng ta lại có thêm một học viên Tiên Thiên cảnh nữa.”

“Cảm ơn” Chu Dao bình tĩnh gật đầu một cái.

“Đúng vậy, Dao Dao, muội lợi hại quá, mời 17 tuổi mà đã đột phá tới Tiên Thiên cảnh rồi, ta hâm mộ chết đi được” Phùng Y Y cũng không nhịn được mà lên tiếng. Cô ta ôm lấy cánh tay của Chu Dao, hâm mộ nhìn người bạn tốt của mình đã đột phá.

Bây giờ cô ta mới chỉ ở Luyện thể cảnh tầng thứ bảy, còn cách tầng thứ tám một khoảng nữa, không biết bao giờ mới có thể đột phá.

Phùng Nham Tuấn hoàn toàn không quan tâm đến câu chuyện mà ba người kia đang nói. Anh ta nhìn về phía điện Truyền Thừa, sau đó thu hồi ánh mắt, bỗng nhiên lại nhìn thấy được Triệu Võ và Lý Phong đang giằng co.

Nháy mắt, Phùng Nham Tuấn lập tức bùng nổ: “Lý Phong, rốt cuộc cũng tìm được ngươi rồi!”

Anh ta nhìn về phía Lý Phong, trong mắt tràn đầy. vẻ phẫn nộ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện