Vũ Thiên Long nhấc chân lên, chỉ thấy trên mặt đất thình lình có một đoạn xương trắng đang bị hắn dẫm nát! Khô cốt ngồi dựa lưng trên vách đá, lúc này nhục thân đã sớm hư thối chỉ còn lại bộ xương khô, nhưng quần áo trên người tuyệt nhiên không bị hủ hóa, có thể nhìn ra đây là một vị nam nhân.
Những người khác đồng thời xông tới, cả đám đều lộ ra vẻ trầm trọng: " Xem ra chúng ta cũng không phải nhóm người đầu tiên tiến vào nơi này!".
" Không biết còn tồn tại nguy hiểm gì! "
" Mọi người chú ý!! " Võ Vu Minh trước sau vẫn là kẻ thận trọng nhất, lúc này hắn đột nhiên mở miệng nói: " Các ngươi xem, quần áo người này tương đối hoàn hảo, đầu lâu, phần cổ cũng không có đứt gãy, miệng vết thương không thấy, hắn đến tột cùng là chết như thế nào? ".
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người liền sững sờ, xác thực, cỗ thi thể này ngoại trừ chân trái bị Vũ Thiên Long dẫm gãy, nhìn không ra có thương thế gì rõ ràng, đương nhiên, cũng có thể là bị một kích chí tử, rơi vào chỗ hiểm nhất trên cơ thể cho nên không ảnh hưởng đến xương cốt.
" Bà mẹ!! địa phương quỷ quái này khắp nơi lộ ra tà khí! " Thiết Trụ nhịn không được nói.
Vũ Thiên Long bất vi sở động, tiếp tục đi tới, đám người Thiết Trụ hai mặt nhìn nhau một hồi, cũng đều đi theo, dù sao bọn họ đến lúc này đã không có đường lui, chỉ có liên tục đi tới mới may ra xuất hiện hi vọng, thậm chí còn có thể đạt được một hồi kỳ ngộ!.
Đi về phía trước đại khái hơn mười trượng, trước mắt bọn hắn lại hiện ra một thi thể nhân loại, nằm sấp trên mặt đất, quần áo vẫn còn rất nguyên vẹn, từ bên ngoài nhìn vào lộ ra một cái đầu lâu trắng hếu, một đôi tay gầy trơ xương, ngay cả chân cũng còn bọc bên trong đôi ủng.
" Đây là cái thứ hai! "
Biểu lộ của mọi người đều thập phần trầm trọng, bởi vì bọn hắn cũng có khả năng sớm trở thành thi cốt nằm trên mặt đất, hàng xóm của hai bộ thi cốt kia!.
" Cạch!!! Cạch!! Cạch!!"
Một hồi tiếng khớp xương ma sát vang lên, chuyện tình làm cho người ta sởn tóc gáy bất chợt xảy ra, cỗ thi thể này rõ ràng ở dưới tác động kia vậy mà chậm rãi đứng thẳng thân hình!
Hí! Da đầu đám người Vũ Thiên Long thoáng tê dại, không khỏi lui ra phía sau vài bước, ai nấy đều riêng phần mình hít vào một hơi khí lạnh.
Tu Chân nhân sĩ từ trước đến nay đều không tin quỷ thần, bản thân bọn họ đoạt thiên địa tạo hóa, đánh cắp tự nhiên chi linh, càng tôn trọng lực lượng, thực lực vi cường, thiên đạo vi vương! Nhưng một màn trước mắt này thật sự không thể tưởng tượng, bạch cốt khô lâu kia không biết đã chết đi bao lâu rõ ràng còn có thể tự mình đứng lên?.
Ngay cả đồng tử của Vũ Thiên Long cũng xiết chặt, phía sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh.
" Cạch!!! Cạch!! Cạch!!".
Thi cốt này ở trong ánh mắt sợ hãi bất an của tất cả mọi người, rốt cục hoàn toàn đứng lên, trong hai hốc mắt tối om, lộ ra một cỗ tà khí hung ác!.
" Víu " Ngân quang đột nhiên lóe sáng, thoáng cái bay vút tới trên người cỗ thi thể kia " Bình " Công Tôn Uyển một kiếm liền cắn đứt cổ khô lâu, đầu lâu này lập tức rớt xuống, nhanh như chớp lăn đến bên cạnh Võ Vu Minh, khiến hắn sợ tới mức hét lên một tiếng, đặt mông ngồi ngay trên mặt đất, mà đầu lâu này cũng vừa vặn lăn đến giữa hai chân của hắn.
" Ôi Mẹ ơi!!!" Võ Vu Minh té lăn, sắp bị dọa đến tiểu ra quần! Nhưng cũng không có ai đủ tâm tình đi chê cười hắn, bởi vì khô lâu không đầu này vậy mà còn không ngã xuống, bỗng nhiên hướng về phía trước nặng nề đi ra một bước!.
" Cạch!!"
Một cước này đạp xuống, phát ra tiếng vang thanh thúy, lại giống như đại chung đập thẳng vào trái tim, khiến cho bọn hắn không tự chủ được, mồ hôi lạnh ứa ra, hô hấp dồn dập.
" Cạch!! Cạch!! Cạch!!".
Bộ xương khô lại tiếp tục đi về phía trước một bước, động tác nhìn qua có vẻ cứng ngắc, bất quá thần thái hết sức tự nhiên, càng bước càng nhanh, hướng đám người Vũ Thiên Long bức bách mà đi.
" Lão tử liều mạng! " Đoạn Giao trên trán mồ hôi chảy ròng ròng, khuôn mặt hung tợn, hắn một tay rút kiếm, trường kiếm nhằm khô lâu không đầu chém tới, kiếm quang vừa lóe.
" Phanh!!! Phanh!!! Phanh ".
Mấy kiếm này của Đoạn Giao hung hăng chém xuống, bạch cốt khô lâu tựa hồ không hề có lực hoàn thủ, rất nhanh đã bị băm thành từng khối vụn toái cốt.
" Hắc Hắc " Đoạn Giao thấy vậy thì kích động, điên cuồng cười lớn.
Tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi, tuy không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thế nhưng "Thi Quỷ" này tựa hồ cũng không có khủng bố như bọn hắn nghĩ.
" Aaa!!!"
Nhưng mà đúng lúc này, Đoạn Giao đột nhiên mở miệng phát ra tiếng kêu vô cùng thê thảm, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, chỉ thấy huyết nhục toàn thân hắn rõ ràng đang nhanh chóng biến mất.
Thoáng qua, trong lúc đó khuôn mặt Đoạn Giao đang sống sờ sờ bỗng thiếu đi một tầng da, hiện ra thịt xương cùng huyết nhục mơ hồ, nhưng quỷ dị chính là, rõ ràng không có lấy một chút máu tươi nào tràn ra, thật sự không hề có!!.
Trong nháy mắt, tất cả bọn người Vũ Thiên Long da đầu tê dại, hai chân run rẩy, đối mặt với thứ lực lượng không thể hình dung, không thể nắm bắt, khó trách người ta sợ hãi!
Bọn hắn không nhịn được bắt đầu nhao nhao lui về phía sau, Đoạn Giao, huyết nhục trên người liên tục giảm bớt, cuối cùng cũng hóa thành một bộ bạch cốt! Nhưng còn chưa kết thúc!.
" Đoạn Giao sư đệ!!! " Thiết Trụ cắn răng thương cảm.
" Mẹ! Hài tử bất hiếu!" Đoạn Giao trước khi tuyệt khí còn kịp hét lên một tiếng, trong thanh âm đầy đủ thê lương cùng đau đớn, trong hốc mắt hắn vậy mà lắng lệ.
Thời gian như chậm rãi.
Trong ánh mắt không thể tin của mọi người, thi thể này thình lình lung lay một cái, sau đó cũng tự hành đứng thẳng người lên, giống như bạch cốt khô lâu lúc trước, chậm rãi bước tới.
" Cạch!!! Cạch!! Cạch ".
Khí tức sợ hãi nhộn nhạo lan tỏa trong lòng mỗi người: " Đoạn Giao!! " Vũ Thiên Long thất thần hô lớn.
" Lui! ".
" Cạch!!! Cạch ".
Đúng lúc này, bộ xương khô phía sau rõ ràng cũng đứng dậy, tuy bị Vũ Thiên Long giẫm nát một chân, nhưng chỉ dựa vào một chân kia mạnh mẽ nhảy lên, nhảy về phía trước.
Khô lâu một chân này mỗi bước nhảy lên, giống như đang hung hăng dẫm nát đáy lòng của đám người Vũ Thiên Long vậy, khí tức sợ hãi tràn ngập, đối với loại lực lượng ma quỷ, chặt không đứt chém không chết này hắn cũng không biết phải làm sao cho đúng.
" Trước sau đều bị chắn, làm sao bây giờ? " Thiết Trụ thủy chung nhìn về phía thi thể Đoạn Giao, lộ ra vẻ suy tư, hắn có thể nhìn thấy thứ lực lượng tà ác ẩn chứa bên trong khô cốt, tại thời điểm Đoạn Giao cùng khô cốt kia đánh nhau sống chết, hắn chứng kiến được vô số điểm sáng chảy vào trong thân thể Đoạn Giao.
Sau đó, vầng sáng sinh mệnh của Đoạn Giao nhanh chóng ảm đạm, mà chuyển biến thành vô số tiểu lượng tinh điểm trong thân thể, giống như một bầu trời đầy sao vậy!.
Ý niệm trong đầu Vũ Thiên Long khẽ chuyển, hắn vội vàng huy động linh khí trong đan điền đến cực hạn, tay phải bắt quyết một chưởng nặng nề đánh ra, Toái Tâm Chưởng mang theo quang minh chiếu rọi, có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình khuôn mặt Đoạn Giao trước khi chết.
" Tiểu tử này thật đúng là ngu ngốc! " Tất cả mọi người trong nội tâm bi thương, cảm thán đồng thanh nói.
Chưởng ấn đập vào trên thân thể Đoạn Giao, lực lượng cương mãnh lập tức chấn nát thân thể hắn, hỏa diễm do không khí bị đốt cháy sản sinh ra thiêu cháy y phục, nhưng vào lúc này, Vũ Thiên Long mơ hồ nhìn thấy được vô số đạo quang điểm từ trong thân thể Đoạn Giao chảy ngược ra bên ngoài, nhanh chóng vô cùng, cơ hồ nó muốn theo dòng linh khí của chưởng lực kia kéo tới trên người Vũ Thiên Long!.
Vũ Thiên Long thần sắc biến chuyển, cánh tay hắn lập tức thu hồi, Toái Tâm Chưởng không được lực lượng linh khí gia trì thì bỗng nhiên ảm đạm, sau đó tự hành sụp đổ, đúng lúc này, vô số đạo quang điểm tựa như những con dòi bọ nhỏ bé cũng ngừng tại hư không rồi thình lình rơi xuống mặt đất.
" Thủy Chu " Vũ Thiên Long đột nhiên kêu lên kinh hãi.
Vô số quang điểm này thật ra chỉ là những con nhện nhỏ bé, vẻn vẹn lớn bằng loài sâu kiến, thân thể chúng gần như trong suốt, ở dưới ánh sáng hôn ám có vẻ rất khó để nhìn ra, nếu không phải do một chưởng kia của Vũ Thiên Long tác động.
Loài sinh vật này chỉ ăn thịt thối, tồn tại bên trong thi thể con người hoặc thú vật sau khi chết, mặc dù nhỏ yếu nhưng trái lại đặc biệt nguy hiểm, nếu như vô tình hít phải, hoặc giả để chúng xâm nhập bên trong thân thể thì một thời gian sau sẽ dựng dục nên một đám Thủy Chu, đến lúc đó hậu quả hẳn ai ai cũng rõ.
Những người khác đồng thời xông tới, cả đám đều lộ ra vẻ trầm trọng: " Xem ra chúng ta cũng không phải nhóm người đầu tiên tiến vào nơi này!".
" Không biết còn tồn tại nguy hiểm gì! "
" Mọi người chú ý!! " Võ Vu Minh trước sau vẫn là kẻ thận trọng nhất, lúc này hắn đột nhiên mở miệng nói: " Các ngươi xem, quần áo người này tương đối hoàn hảo, đầu lâu, phần cổ cũng không có đứt gãy, miệng vết thương không thấy, hắn đến tột cùng là chết như thế nào? ".
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người liền sững sờ, xác thực, cỗ thi thể này ngoại trừ chân trái bị Vũ Thiên Long dẫm gãy, nhìn không ra có thương thế gì rõ ràng, đương nhiên, cũng có thể là bị một kích chí tử, rơi vào chỗ hiểm nhất trên cơ thể cho nên không ảnh hưởng đến xương cốt.
" Bà mẹ!! địa phương quỷ quái này khắp nơi lộ ra tà khí! " Thiết Trụ nhịn không được nói.
Vũ Thiên Long bất vi sở động, tiếp tục đi tới, đám người Thiết Trụ hai mặt nhìn nhau một hồi, cũng đều đi theo, dù sao bọn họ đến lúc này đã không có đường lui, chỉ có liên tục đi tới mới may ra xuất hiện hi vọng, thậm chí còn có thể đạt được một hồi kỳ ngộ!.
Đi về phía trước đại khái hơn mười trượng, trước mắt bọn hắn lại hiện ra một thi thể nhân loại, nằm sấp trên mặt đất, quần áo vẫn còn rất nguyên vẹn, từ bên ngoài nhìn vào lộ ra một cái đầu lâu trắng hếu, một đôi tay gầy trơ xương, ngay cả chân cũng còn bọc bên trong đôi ủng.
" Đây là cái thứ hai! "
Biểu lộ của mọi người đều thập phần trầm trọng, bởi vì bọn hắn cũng có khả năng sớm trở thành thi cốt nằm trên mặt đất, hàng xóm của hai bộ thi cốt kia!.
" Cạch!!! Cạch!! Cạch!!"
Một hồi tiếng khớp xương ma sát vang lên, chuyện tình làm cho người ta sởn tóc gáy bất chợt xảy ra, cỗ thi thể này rõ ràng ở dưới tác động kia vậy mà chậm rãi đứng thẳng thân hình!
Hí! Da đầu đám người Vũ Thiên Long thoáng tê dại, không khỏi lui ra phía sau vài bước, ai nấy đều riêng phần mình hít vào một hơi khí lạnh.
Tu Chân nhân sĩ từ trước đến nay đều không tin quỷ thần, bản thân bọn họ đoạt thiên địa tạo hóa, đánh cắp tự nhiên chi linh, càng tôn trọng lực lượng, thực lực vi cường, thiên đạo vi vương! Nhưng một màn trước mắt này thật sự không thể tưởng tượng, bạch cốt khô lâu kia không biết đã chết đi bao lâu rõ ràng còn có thể tự mình đứng lên?.
Ngay cả đồng tử của Vũ Thiên Long cũng xiết chặt, phía sau lưng ứa ra mồ hôi lạnh.
" Cạch!!! Cạch!! Cạch!!".
Thi cốt này ở trong ánh mắt sợ hãi bất an của tất cả mọi người, rốt cục hoàn toàn đứng lên, trong hai hốc mắt tối om, lộ ra một cỗ tà khí hung ác!.
" Víu " Ngân quang đột nhiên lóe sáng, thoáng cái bay vút tới trên người cỗ thi thể kia " Bình " Công Tôn Uyển một kiếm liền cắn đứt cổ khô lâu, đầu lâu này lập tức rớt xuống, nhanh như chớp lăn đến bên cạnh Võ Vu Minh, khiến hắn sợ tới mức hét lên một tiếng, đặt mông ngồi ngay trên mặt đất, mà đầu lâu này cũng vừa vặn lăn đến giữa hai chân của hắn.
" Ôi Mẹ ơi!!!" Võ Vu Minh té lăn, sắp bị dọa đến tiểu ra quần! Nhưng cũng không có ai đủ tâm tình đi chê cười hắn, bởi vì khô lâu không đầu này vậy mà còn không ngã xuống, bỗng nhiên hướng về phía trước nặng nề đi ra một bước!.
" Cạch!!"
Một cước này đạp xuống, phát ra tiếng vang thanh thúy, lại giống như đại chung đập thẳng vào trái tim, khiến cho bọn hắn không tự chủ được, mồ hôi lạnh ứa ra, hô hấp dồn dập.
" Cạch!! Cạch!! Cạch!!".
Bộ xương khô lại tiếp tục đi về phía trước một bước, động tác nhìn qua có vẻ cứng ngắc, bất quá thần thái hết sức tự nhiên, càng bước càng nhanh, hướng đám người Vũ Thiên Long bức bách mà đi.
" Lão tử liều mạng! " Đoạn Giao trên trán mồ hôi chảy ròng ròng, khuôn mặt hung tợn, hắn một tay rút kiếm, trường kiếm nhằm khô lâu không đầu chém tới, kiếm quang vừa lóe.
" Phanh!!! Phanh!!! Phanh ".
Mấy kiếm này của Đoạn Giao hung hăng chém xuống, bạch cốt khô lâu tựa hồ không hề có lực hoàn thủ, rất nhanh đã bị băm thành từng khối vụn toái cốt.
" Hắc Hắc " Đoạn Giao thấy vậy thì kích động, điên cuồng cười lớn.
Tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi, tuy không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thế nhưng "Thi Quỷ" này tựa hồ cũng không có khủng bố như bọn hắn nghĩ.
" Aaa!!!"
Nhưng mà đúng lúc này, Đoạn Giao đột nhiên mở miệng phát ra tiếng kêu vô cùng thê thảm, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, chỉ thấy huyết nhục toàn thân hắn rõ ràng đang nhanh chóng biến mất.
Thoáng qua, trong lúc đó khuôn mặt Đoạn Giao đang sống sờ sờ bỗng thiếu đi một tầng da, hiện ra thịt xương cùng huyết nhục mơ hồ, nhưng quỷ dị chính là, rõ ràng không có lấy một chút máu tươi nào tràn ra, thật sự không hề có!!.
Trong nháy mắt, tất cả bọn người Vũ Thiên Long da đầu tê dại, hai chân run rẩy, đối mặt với thứ lực lượng không thể hình dung, không thể nắm bắt, khó trách người ta sợ hãi!
Bọn hắn không nhịn được bắt đầu nhao nhao lui về phía sau, Đoạn Giao, huyết nhục trên người liên tục giảm bớt, cuối cùng cũng hóa thành một bộ bạch cốt! Nhưng còn chưa kết thúc!.
" Đoạn Giao sư đệ!!! " Thiết Trụ cắn răng thương cảm.
" Mẹ! Hài tử bất hiếu!" Đoạn Giao trước khi tuyệt khí còn kịp hét lên một tiếng, trong thanh âm đầy đủ thê lương cùng đau đớn, trong hốc mắt hắn vậy mà lắng lệ.
Thời gian như chậm rãi.
Trong ánh mắt không thể tin của mọi người, thi thể này thình lình lung lay một cái, sau đó cũng tự hành đứng thẳng người lên, giống như bạch cốt khô lâu lúc trước, chậm rãi bước tới.
" Cạch!!! Cạch!! Cạch ".
Khí tức sợ hãi nhộn nhạo lan tỏa trong lòng mỗi người: " Đoạn Giao!! " Vũ Thiên Long thất thần hô lớn.
" Lui! ".
" Cạch!!! Cạch ".
Đúng lúc này, bộ xương khô phía sau rõ ràng cũng đứng dậy, tuy bị Vũ Thiên Long giẫm nát một chân, nhưng chỉ dựa vào một chân kia mạnh mẽ nhảy lên, nhảy về phía trước.
Khô lâu một chân này mỗi bước nhảy lên, giống như đang hung hăng dẫm nát đáy lòng của đám người Vũ Thiên Long vậy, khí tức sợ hãi tràn ngập, đối với loại lực lượng ma quỷ, chặt không đứt chém không chết này hắn cũng không biết phải làm sao cho đúng.
" Trước sau đều bị chắn, làm sao bây giờ? " Thiết Trụ thủy chung nhìn về phía thi thể Đoạn Giao, lộ ra vẻ suy tư, hắn có thể nhìn thấy thứ lực lượng tà ác ẩn chứa bên trong khô cốt, tại thời điểm Đoạn Giao cùng khô cốt kia đánh nhau sống chết, hắn chứng kiến được vô số điểm sáng chảy vào trong thân thể Đoạn Giao.
Sau đó, vầng sáng sinh mệnh của Đoạn Giao nhanh chóng ảm đạm, mà chuyển biến thành vô số tiểu lượng tinh điểm trong thân thể, giống như một bầu trời đầy sao vậy!.
Ý niệm trong đầu Vũ Thiên Long khẽ chuyển, hắn vội vàng huy động linh khí trong đan điền đến cực hạn, tay phải bắt quyết một chưởng nặng nề đánh ra, Toái Tâm Chưởng mang theo quang minh chiếu rọi, có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình khuôn mặt Đoạn Giao trước khi chết.
" Tiểu tử này thật đúng là ngu ngốc! " Tất cả mọi người trong nội tâm bi thương, cảm thán đồng thanh nói.
Chưởng ấn đập vào trên thân thể Đoạn Giao, lực lượng cương mãnh lập tức chấn nát thân thể hắn, hỏa diễm do không khí bị đốt cháy sản sinh ra thiêu cháy y phục, nhưng vào lúc này, Vũ Thiên Long mơ hồ nhìn thấy được vô số đạo quang điểm từ trong thân thể Đoạn Giao chảy ngược ra bên ngoài, nhanh chóng vô cùng, cơ hồ nó muốn theo dòng linh khí của chưởng lực kia kéo tới trên người Vũ Thiên Long!.
Vũ Thiên Long thần sắc biến chuyển, cánh tay hắn lập tức thu hồi, Toái Tâm Chưởng không được lực lượng linh khí gia trì thì bỗng nhiên ảm đạm, sau đó tự hành sụp đổ, đúng lúc này, vô số đạo quang điểm tựa như những con dòi bọ nhỏ bé cũng ngừng tại hư không rồi thình lình rơi xuống mặt đất.
" Thủy Chu " Vũ Thiên Long đột nhiên kêu lên kinh hãi.
Vô số quang điểm này thật ra chỉ là những con nhện nhỏ bé, vẻn vẹn lớn bằng loài sâu kiến, thân thể chúng gần như trong suốt, ở dưới ánh sáng hôn ám có vẻ rất khó để nhìn ra, nếu không phải do một chưởng kia của Vũ Thiên Long tác động.
Loài sinh vật này chỉ ăn thịt thối, tồn tại bên trong thi thể con người hoặc thú vật sau khi chết, mặc dù nhỏ yếu nhưng trái lại đặc biệt nguy hiểm, nếu như vô tình hít phải, hoặc giả để chúng xâm nhập bên trong thân thể thì một thời gian sau sẽ dựng dục nên một đám Thủy Chu, đến lúc đó hậu quả hẳn ai ai cũng rõ.
Danh sách chương