Edit: Tiếu Tử Kỳ

Beta: Vũ ca  

Có được cam đoan của Âm Tường, Niếp Kỳ nhỏ giọng nói: “Tường, chúng ta trở về đi, em muốn cùng anh, em muốn nhìn nơi anh từng sống, muốn cùng anh từng giây từng phút đến lúc cuối cùng.”

Có được câu trả lời của Niếp Kỳ, Âm Tường cao hứng ôm lấy cậu nhắm chỗ sâu nhất ở trong động mà đi đến. Đi tới một chỗ có thạch bích thì ngừng lại, từ bên trong lấy ra một vật thể hình tròn to bằng lòng bàn tay.

“Thiết bị… định vị?” Niếp Kỳ ngập ngừng nói tên của vật kia ra.

“Kỳ? Em cũng biết sao?”  Âm Tường giật mình nhìn Niếp Kỳ,”Tiểu Kỳ, em thật sự bị bỏ rơi sao? Tại sao vừa nhìn đã biết đây là gì?” Nhìn thiên thần đáng yêu trước mắt, Âm Tường thật sự cảm thấy mình không nắm rõ được người này, Tiểu Kỳ đến cuối cùng còn bao nhiều điều bí mật mà mình chưa biết? “Ha ha. Em cũng không nhớ nữa, chỉ là trước kia không có việc gì làm, liền học cái này một chút, cái kia một chút, kết quả là cái gì cũng biết một chút.”

Nhẹ nhàng nhéo cái chóp mũi của Niếp Kỳ,”Em đó, thứ mà người khác phải học đến tám năm mười năm cũng chưa xong, mà em tùy tiện học một chút lại thành nghề, cái này nếu nói ra cho người khác nghe không biết là có bị chọc cho tức chết không nữa?”

“Hi hi, Tường đây là đang muốn nói em thông minh đi” Vẻ mặt Niếp Kỳ đầy đắc ý, đôi mắt chớp động lộ ra quang mang mê người.

Âm Tường nhìn thấy Tiểu Kỳ đáng yêu như vậy, dục vọng dưới thân đã chậm rãi mà ngẩng đầu lên, ” Không được, mình nhất định phải nhẫn nhịn, làm việc quan trọng trước đã, thời gian cùng Tiểu Kỳ XXOO vẫn còn nhiều.”

Niếp Kỳ hoàn toàn không hề hay biết trong nội tâm tà ác của Âm Tường đang muốn đem mình ăn sạch như thế nào, chỉ một mực ngồi trên đùi người yêu hứng thú xem xét thiết bị định vị lấy được.

Đang đúng lúc có ý nghĩ XX với Niếp Kỳ, Âm Tường không để ý tới người yêu đã nhanh tay nghịch ngợm mà kích hoạt thiết bị định vị, làm cho mấy ý nghĩ XXYY ở trong đầu liền nhanh chóng biến mất, thấy được thiết bị định vị kia rơi xuống đất ngay trước mặt.

Ba chân của cái kia đã mở ra, hình tròn tròn trung tâm hiện lên một hình tam giác, bàn tay nhỏ bé của Niếp Kỳ đụng đụng vào, tam giác trên máy định vị bắt đầu phát ra tia phóng xạ màu hồng. Âm Tường nhìn thiết bị định vị khẽ cười hài lòng, đây là thiết bị tối tân nhất do tập đoàn Âm Thị nghiên cứu có thể đưa bọn họ rời khỏi đây.

Tán thưởng sờ đầu Niếp Kỳ, Âm Tường ôm lấy người yêu trở lại phía trước động, nơi có cái giường kia.

Chậm rãi đem Niếp Kỳ để lên trên giường, nhẹ nhàng xoa thân thể của cậu, cảm nhận được người yêu đang run rẩy,”Kỳ, đều đã làm nhiều lần như thế rồi, còn thấy thẹn thùng hay sao?” Âm Tường vừa nói vừa xoa nắn trên ngọc hành bé nhỏ đang dần đứng thẳng của Tiểu Kỳ.

“Ân…thoải mái….Tường…. lại dùng….thêm sức….” Tốc độ thong thả khiến Niếp Kỳ phải tự mình chủ động. Âm Tường vươn một ngón tay hướng về phía hậu đình, trước tiên cần khuếch trương nơi này để nó có thể chứa đựng thứ to lớn kia.

Nhìn Niếp Kỳ trước mắt đã động tình, cảm giác ướt át ở trong hậu huyệt truyền đến tay làm cho Âm Tường biết người yêu đã được chuẩn bị tốt, rút ngón tay ở trong hậu huyệt ra chuẩn bị thay vào côn th*t của chính mình.

Hậu huyệt đột nhiên cảm thấy trống rỗng khiến cho Niếp Kỳ nhịn không được thở nhẹ ra một tiếng: “Cho em. Tường…cho em….xin anh…” Bộ dạng mỵ hoặc của Niếp Kỳ khiến cho Âm Tường cũng không chịu đựng nổi, cầm lấy côn th*t trướng đau đi vào trong thiên đường ôn nhu đó.

“A….Thật thích…Tường…quá sâu…ân… là chỗ đó….a….thoải mái quá….quá….thoải mái…” Hậu huyệt căn trướng ra ở bên trong khiến cho Niếp Kỳ không khỏi co rút nhanh tiểu huyệt lại.

“Đừng…Tiểu Kỳ. Em đúng là một yêu tinh…quá nhanh…” Dưới thân Âm Tường luật động nhanh hơn, mỗi lần sắp rời khỏi tiểu huyệt cũng là lúc mạnh mẽ đâm vào, đánh lên điểm mẫn cảm khiến cho Niếp Kỳ phải phát cuồng.

Bị va chạm mãnh liệt, phân thân của Niếp Kỳ đã không ngừng chảy ra chất lỏng ” Tường…em muốn…bắn….muốn…bắn….” Cái eo nhỏ đong đưa theo từng va chạm của Âm Tường,”A…bắn…” Niếp Kỳ cuối cùng cũng đạt tới cao trào mà bắn ra yêu dịch nồng đậm.

Niếp Kỳ lên cao trào, hậu huyệt nhanh chóng co rút lại, khiến cho Âm Tường cảm giác muốn bùng nổ. Hừ mạnh một tiếng, Âm Tường gia tăng tốc độ trừu sáp rồi nhắm thẳng vào bên trong cúc huyệt đáng yêu của Niếp Kỳ mà bắn ra.

Dư vị sau ái tình khiến hai người không còn sức lực để nhúc nhích, chỉ có thể nhẹ nhàng ôm lấy thân thể tràn đầy mồ hôi của đối phương. Mỉm cười hạnh phúc, lặng nghe tiếng tim đập của nhau, cùng cảm nhận tình yên nồng đậm phiêu tán tại nơi sơn động này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện