Tuy nhiên nàng cũng có cảm giác nhạy bén rằng Sở Mặc dùng phân thân kia, hẳn là có hạn chế. Một tu sĩ chưa tới cảnh giới Chí Tôn, lại điều khiển được phân thân cảnh giới Chí Tôn. Nếu như không có hạn chế, vậy chẳng phải là vô địch thật sự hay sao? Những người này đều có đầy một bụng nghi vấn, nhất là về chuyện phân thân cấp Chí Tôn kia. Sự hiếu kỳ trong lòng bọn họ không phải là nguyên nhân chủ yếu. Mà là bọn họ đều muốn biết, trong tay Sở Mặc còn có sức mạnh như thế nào. Bọn họ muốn một câu trả lời thuyết phục!
Như vậy, lúc đối mặt với những sinh linh Ma tộc kia, trong lòng bọn họ cũng sẽ hoàn toàn yên tâm.
Sở Mặc nhìn mọi người, trầm giọng nói:
- Đạo phân thân kia, ta không thể duy trì quá lâu, đối mặt với đối thủ càng mạnh thì thời gian có thể duy trì càng ngắn. Đây là một cây át chủ bài. Nhưng không thể nào trấn áp toàn chiến trường. Cho nên, trận chiếntiếp theo, vẫn cần mọi người đoàn kết một lòng mới được!
La Quật là người đầu tiên bày tỏ thái độ, y nghiêm túc nói:
- Thiên giới và Thiên Lộ sớm đã là người một nhà, môi hở răng lạnh, tất cả các tu sĩ Thiên Lộ đều hiểu đạo lý này. Vì vậy, xin ngài cứ yên tâm, cho dù trận chiến này phải đánh đến người cuối cùng, Thiên Lộ cũng sẽ không lui bước dù chỉ là một người!
Hồng Nguyệt liếc mắt nhìn những nữ tử ở Phiêu Diêu Cung, sau đó nhẹ giọng nói:
- Hiện giờ Thiên Đạo viên đã nhập vào Phiêu Diêu Cung, Sở Mặc ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không gây khó dễ! Diệu Nhất Nương nhìn Sở Mặc, lộ ra nụ cười ôn hoà, nụ cười này vẫn ấm áp như xưa:
- Yên tâm đi, tuy rằng kinh nghiệm chiến đấu của chúng ta không phong phú lắm, nhưng chúng ta luôn luôn nỗ lực! Chúng ta sẽ không lùi bước, vĩnh viễn là như vậy!
Sở Mặc nhìn vết thương trên người Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, Hoa Tiểu Nha và Hoàng Hoạ, trong lòng nhói đau, nói đúng ra, thương thế của các nàng cũng không tính là nghiêm trọng. Bởi vì lúc chiến đấu, gần như tất cả mọi người đều bảo vệ các nàng theo bản năng!
Đây là một loại cùng nhận thức chân chính, cũng là một loại tánthành chân chính!
Hoàng Vô Song đứng ra thành thật nói:
- Lúc này đây, Hoàng gia cùng tiến cùng lùi với ngài, cùng tiến cùng lùi với tất cả các tu sĩ của Thiên giới! Tuyệt đối sẽ không lùi về phía sau nửa bước!
Lục Hồng Tuyết đứng ra:
- Lục gia đứng chung một chỗ với tất cả đồng bào Nhân tộc, tử chiến đến cùng, vĩnh viễn sẽ không lùi về phía sau nửa bước!
Long Thu Thuỷ đứng ra, ngày xưa đại nhân trẻ tuổi này từng có ânoán sâu đậm với Sở Mặc, hiện giờ đã chín chắn hơn nhiều. Trên mặt y bắt đầu lộ ra chút tang thương nhàn nhạt, trên mép cũng lờ mờ xuất hiện một chòm râu. Long Thu thuỷ bình tĩnh nhìn Sở Mặc:
- Mặc dù hiện giờ ta là một thành viên của Phiêu Diêu Cung, nhưng ở đây thay Long gia nói một câu, trăm vạn tu sĩ của Long gia thề cùng sống chết với Nhân tộc!
Sau đó, càng ngày càng nhiều người tiến lên bày tỏ thái độ, tất cả đều vô cùng kiên quyết. Đây không phải là hô khẩu hiệu, đây là quyết định sau khi trải qua một cuộc chiến sinh tử, trải qua hy sinh đổ máu! Tất cả mọi người đều rất chân thành!
Tất cả mọi người đều sục sôi nhiệt huyết!
Càng ngày càng nhiều người tại đây phát ra lời thề rung chuyển trời đất.
- Thề cùng sống chết với Nhân Tộc!
- Thề cùng sống chết với Nhân tộc! - Thề cùng sống chết với Nhân tộc! Tiếng hô chấn động vũ trụ trời cao, dường như muốn khơi gợi sự đồng tình của Thiên Đạo!
Lúc này, không chỉ Sở Mặc cảm nhận được, mà ngay cả những kẻ cảnh giới Chuẩn Chí Tôn cao thâm như La Quật, Hồng Nguyệt, đều cảm nhận được. Bọn họ không khỏi lộ vẻ kinh hãi, ngẩng đầu nhìn về phía trời cao. Sau đó lại nhìn về phía Sở Mặc.
Nghe đạo phải có tuần tự trước sau!
Tuy rằng thời gian tu đạo của bọn họ dài hơn Sở Mặc rất nhiều, nhưng theo sự lý giải của đạo lý trên, Sở Mặc… lại giống như sư trưởngcủa bọn họ. Luôn luôn dốc lòng chỉ dẫn và dạy bảo bọn họ.
Sở Mặc đón nhận ánh mắt của những người này, khẽ gật đầu:
- Chuyện này, cũng phải đợi sau khi vượt qua cửa ải trước mắt hãy nói.
Trong con ngươi của mấy người La Quật và Hồng Nguyệt lập tức lộ ra hào quang rự rỡ. Trong nháy mắt, thế giới trong mắt bọn họ đã biến đổi, tất cả đều trở nên rực rỡ tươi đẹp hơn rất nhiều lần!
Đây thực sự là một tin có thể khiến tất cả mọi người kinh ngạc! Kể từ thời khắc Thiên Đạo của Viêm Hoàng đại vực bị phong ấn vào mười vạn năm trước, mãi cho đến hôm nay, người tu hành cao nhất sinh sống ở nơi này, cuối cùng cũng thấy được một tia hy vọng giải trừ phong ấn.
Cho dù chỉ có một tia hy vọng, nhưng cũng đủ khiến cho đám người kia xúc động đến rơi nước mắt.
Lúc này Sở Mặc nhìn về phía mọi người, giọng ù ù:
- Mọi người tạm thời nghỉ ngơi đi, tiếp theo, ta mời mọi người xem một trò hay đang diễn ra. Ma tộc đúng là rất đáng sợ, nhưng lại làm kẻ xâm lăng, kết cục của bọn chúng vĩnh viễn chỉ có một! Sở Mặc nhìn mọi người, lúc này, phía sau hắn, trong Huyết Ma tinh hà xa xôi vô tận kia. Đột nhiên Ô quang thông đạo trở nên vô cùng rộng lớn. Bắt đầu có rất nhiều Ma tộc đang tràn vào trong Huyết Ma tinh hà!
Trong nháy mắt, dường như có trên trăm vạn sinh linh Ma tộc xuất hiện, ngay sau đó, là ba trăm vạn… năm trăm vạn…một nghìn vạn… hơn trăm triệu!
Tốc độ xuất hiện của đám Ma tộc này thực sự quá nhanh!
So với tốc độ lúc trước, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Lúc trước là bò, hiện giờ lại là bay. Trên người của tất cả các sinh linh Ma tộc đều phát ra khí thế động trời!
Tuyệt đại đa số trong đó đều là Đế Chủ cấp cao.
Hơn trăm triệu Đế Chủ cấp cao tạo thành một quân đoàn.
Trong lòng tất cả các tu sĩ Nhân tộc đứng phía sau Sở Mặc đều là một mảnh lạnh như băng.
Xem trò hay đang diễn ra? Thiên giới chi vương của chúng ta có phải điên rồi hay không?
Mặc dù tất cả mọi người đều phấn khởi cực độ trước thắng lợi của cuộc chiến đấu lúc trước, nhưng điều này lại không thể khiến cho tu sĩ Thiên giới có được lòng tin tất thắng khi đối mặt với Ma tộc.
Suy cho cùng, sự ngang tàng của Ma tộc sớm đã khắc sâu vào lòng người quá nhiều năm. Trong suy nghĩ của vô số tu sĩ Thiên giới, Ma tộc gần như đã trở thành đại danh từ cùng nghĩa với cụm từ không thể chiến thắng.
- Bọn chúng không những hùng mạnh mà còn rất lạnh lùng tàn nhẫn!
- Sức mạnh của bọn chúng gấp nhiều lần tu sĩ Nhân tộc cùng cảnh giới!
- Bọn chúng cực kỳ khát máu!
- Tính cách của bọn chúng rất lạnh lùng, hoàn toàn không có tình cảm giống như loài người.
Những điều này đều là suy nghĩ về Ma tộc của tu sĩ Thiên giới.
Như vậy, lúc đối mặt với những sinh linh Ma tộc kia, trong lòng bọn họ cũng sẽ hoàn toàn yên tâm.
Sở Mặc nhìn mọi người, trầm giọng nói:
- Đạo phân thân kia, ta không thể duy trì quá lâu, đối mặt với đối thủ càng mạnh thì thời gian có thể duy trì càng ngắn. Đây là một cây át chủ bài. Nhưng không thể nào trấn áp toàn chiến trường. Cho nên, trận chiếntiếp theo, vẫn cần mọi người đoàn kết một lòng mới được!
La Quật là người đầu tiên bày tỏ thái độ, y nghiêm túc nói:
- Thiên giới và Thiên Lộ sớm đã là người một nhà, môi hở răng lạnh, tất cả các tu sĩ Thiên Lộ đều hiểu đạo lý này. Vì vậy, xin ngài cứ yên tâm, cho dù trận chiến này phải đánh đến người cuối cùng, Thiên Lộ cũng sẽ không lui bước dù chỉ là một người!
Hồng Nguyệt liếc mắt nhìn những nữ tử ở Phiêu Diêu Cung, sau đó nhẹ giọng nói:
- Hiện giờ Thiên Đạo viên đã nhập vào Phiêu Diêu Cung, Sở Mặc ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không gây khó dễ! Diệu Nhất Nương nhìn Sở Mặc, lộ ra nụ cười ôn hoà, nụ cười này vẫn ấm áp như xưa:
- Yên tâm đi, tuy rằng kinh nghiệm chiến đấu của chúng ta không phong phú lắm, nhưng chúng ta luôn luôn nỗ lực! Chúng ta sẽ không lùi bước, vĩnh viễn là như vậy!
Sở Mặc nhìn vết thương trên người Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, Hoa Tiểu Nha và Hoàng Hoạ, trong lòng nhói đau, nói đúng ra, thương thế của các nàng cũng không tính là nghiêm trọng. Bởi vì lúc chiến đấu, gần như tất cả mọi người đều bảo vệ các nàng theo bản năng!
Đây là một loại cùng nhận thức chân chính, cũng là một loại tánthành chân chính!
Hoàng Vô Song đứng ra thành thật nói:
- Lúc này đây, Hoàng gia cùng tiến cùng lùi với ngài, cùng tiến cùng lùi với tất cả các tu sĩ của Thiên giới! Tuyệt đối sẽ không lùi về phía sau nửa bước!
Lục Hồng Tuyết đứng ra:
- Lục gia đứng chung một chỗ với tất cả đồng bào Nhân tộc, tử chiến đến cùng, vĩnh viễn sẽ không lùi về phía sau nửa bước!
Long Thu Thuỷ đứng ra, ngày xưa đại nhân trẻ tuổi này từng có ânoán sâu đậm với Sở Mặc, hiện giờ đã chín chắn hơn nhiều. Trên mặt y bắt đầu lộ ra chút tang thương nhàn nhạt, trên mép cũng lờ mờ xuất hiện một chòm râu. Long Thu thuỷ bình tĩnh nhìn Sở Mặc:
- Mặc dù hiện giờ ta là một thành viên của Phiêu Diêu Cung, nhưng ở đây thay Long gia nói một câu, trăm vạn tu sĩ của Long gia thề cùng sống chết với Nhân tộc!
Sau đó, càng ngày càng nhiều người tiến lên bày tỏ thái độ, tất cả đều vô cùng kiên quyết. Đây không phải là hô khẩu hiệu, đây là quyết định sau khi trải qua một cuộc chiến sinh tử, trải qua hy sinh đổ máu! Tất cả mọi người đều rất chân thành!
Tất cả mọi người đều sục sôi nhiệt huyết!
Càng ngày càng nhiều người tại đây phát ra lời thề rung chuyển trời đất.
- Thề cùng sống chết với Nhân Tộc!
- Thề cùng sống chết với Nhân tộc! - Thề cùng sống chết với Nhân tộc! Tiếng hô chấn động vũ trụ trời cao, dường như muốn khơi gợi sự đồng tình của Thiên Đạo!
Lúc này, không chỉ Sở Mặc cảm nhận được, mà ngay cả những kẻ cảnh giới Chuẩn Chí Tôn cao thâm như La Quật, Hồng Nguyệt, đều cảm nhận được. Bọn họ không khỏi lộ vẻ kinh hãi, ngẩng đầu nhìn về phía trời cao. Sau đó lại nhìn về phía Sở Mặc.
Nghe đạo phải có tuần tự trước sau!
Tuy rằng thời gian tu đạo của bọn họ dài hơn Sở Mặc rất nhiều, nhưng theo sự lý giải của đạo lý trên, Sở Mặc… lại giống như sư trưởngcủa bọn họ. Luôn luôn dốc lòng chỉ dẫn và dạy bảo bọn họ.
Sở Mặc đón nhận ánh mắt của những người này, khẽ gật đầu:
- Chuyện này, cũng phải đợi sau khi vượt qua cửa ải trước mắt hãy nói.
Trong con ngươi của mấy người La Quật và Hồng Nguyệt lập tức lộ ra hào quang rự rỡ. Trong nháy mắt, thế giới trong mắt bọn họ đã biến đổi, tất cả đều trở nên rực rỡ tươi đẹp hơn rất nhiều lần!
Đây thực sự là một tin có thể khiến tất cả mọi người kinh ngạc! Kể từ thời khắc Thiên Đạo của Viêm Hoàng đại vực bị phong ấn vào mười vạn năm trước, mãi cho đến hôm nay, người tu hành cao nhất sinh sống ở nơi này, cuối cùng cũng thấy được một tia hy vọng giải trừ phong ấn.
Cho dù chỉ có một tia hy vọng, nhưng cũng đủ khiến cho đám người kia xúc động đến rơi nước mắt.
Lúc này Sở Mặc nhìn về phía mọi người, giọng ù ù:
- Mọi người tạm thời nghỉ ngơi đi, tiếp theo, ta mời mọi người xem một trò hay đang diễn ra. Ma tộc đúng là rất đáng sợ, nhưng lại làm kẻ xâm lăng, kết cục của bọn chúng vĩnh viễn chỉ có một! Sở Mặc nhìn mọi người, lúc này, phía sau hắn, trong Huyết Ma tinh hà xa xôi vô tận kia. Đột nhiên Ô quang thông đạo trở nên vô cùng rộng lớn. Bắt đầu có rất nhiều Ma tộc đang tràn vào trong Huyết Ma tinh hà!
Trong nháy mắt, dường như có trên trăm vạn sinh linh Ma tộc xuất hiện, ngay sau đó, là ba trăm vạn… năm trăm vạn…một nghìn vạn… hơn trăm triệu!
Tốc độ xuất hiện của đám Ma tộc này thực sự quá nhanh!
So với tốc độ lúc trước, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Lúc trước là bò, hiện giờ lại là bay. Trên người của tất cả các sinh linh Ma tộc đều phát ra khí thế động trời!
Tuyệt đại đa số trong đó đều là Đế Chủ cấp cao.
Hơn trăm triệu Đế Chủ cấp cao tạo thành một quân đoàn.
Trong lòng tất cả các tu sĩ Nhân tộc đứng phía sau Sở Mặc đều là một mảnh lạnh như băng.
Xem trò hay đang diễn ra? Thiên giới chi vương của chúng ta có phải điên rồi hay không?
Mặc dù tất cả mọi người đều phấn khởi cực độ trước thắng lợi của cuộc chiến đấu lúc trước, nhưng điều này lại không thể khiến cho tu sĩ Thiên giới có được lòng tin tất thắng khi đối mặt với Ma tộc.
Suy cho cùng, sự ngang tàng của Ma tộc sớm đã khắc sâu vào lòng người quá nhiều năm. Trong suy nghĩ của vô số tu sĩ Thiên giới, Ma tộc gần như đã trở thành đại danh từ cùng nghĩa với cụm từ không thể chiến thắng.
- Bọn chúng không những hùng mạnh mà còn rất lạnh lùng tàn nhẫn!
- Sức mạnh của bọn chúng gấp nhiều lần tu sĩ Nhân tộc cùng cảnh giới!
- Bọn chúng cực kỳ khát máu!
- Tính cách của bọn chúng rất lạnh lùng, hoàn toàn không có tình cảm giống như loài người.
Những điều này đều là suy nghĩ về Ma tộc của tu sĩ Thiên giới.
Danh sách chương