Hàn Nhã mãi mãi không bao giờ quên được ba năm nay mình đã sống như thế nào, vì thời gian đó cô ấy đang ở trong tù!

Ba năm trước, không ngờ Sở Thế Kiệt lại nhẫn tâm đưa cô ấy vào tù, cô ấy bị phán 3 năm tù giam, với tội danh ngược đãi trẻ em, nửa tháng trước, cô ấy mới được thả ra.

Bởi vì đã có tiền án, nên cô ấy bị họ hàng, bạn bè nói xấu sau lưng, cô ấy không còn cách nào, chỉ còn có thể rời xa quê hương mà đến thành phố A, cô ấy không kiếm được công việc tốt, chỉ có thể làm những công việc phát tờ rơi ngắn hạn, mỗi ngày kiếm được chưa đến một trăm đồng, cuộc sống còn không bằng một người ăn mày!

Và ai đã khiến cho cô ấy có một cuộc sống thê lương như vậy? Còn không phải vì con tiện nhân Hạ Thất Thất này!

Cô ta tưởng rằng cô ấy đã chết rồi, nhưng không ngờ rằng cô ấy vẫn còn sống! Còn sống vui vẻ như thế này, dựa vào đâu chứ?!

Hàn Nhã tức giận đến nỗi lồng ngực cũng muốn nổ ra, rất muốn xông lên để quạt cho hai bạt tay vào Hạ Thất Thất, nhưng lại nghe được âm thanh giòn giã của Tiểu Hi, “Cô ơi, cô có biết hát bài hát sinh nhật không, qua mấy ngày nữa là đến ngày sinh nhật của con rồi, cô hát bài hát sinh nhật cho con nghe trước, có được không?”

Hạ Thất Thất có đôi chút ngơ ngác, “mấy ngày nữa, là đến ngày sinh nhật của Tiểu Hi sao?”

“Dạ, sinh nhật của Tiểu Hi là ngày 16 tháng 8 đó.”

“...”

16 tháng 8... Đó không phải là ngày sinh của con cô ấy sao? Sao lại trùng hợp như thế này?

Đôi mắt Hạ Thất Thất đỏ lên, sự yêu mến Tiểu Hi ngày càng sâu đậm hơn, giống như đã xem Tiểu Hi là con của mình vậy, cô ấy bỗng nhiên ôm chầm lấy Tiểu Hi, khóc nghẹn và nói, “Tiểu Hi, sinh nhật vui vẻ nhé, một lát cô sẽ mua một món quà tặng cho con, có chịu không?”

Tiểu Hi vui vẻ mỉm cười, “Dạ cám ơn cô ạ!”

Nhìn Cảnh tưởng ấm áp ấy, khiến cho Hàn Nhã vô cùng sững sốt.

Thằng bé Tiểu Hi này, rõ ràng là con trai của Sở Thế Kiệt và Hạ Thất Thất mà? Quan hệ giữa Hạ Thất Thất và thằng bé đó lại rất tốt, nhưng tại sao, cô ấy lại giống như không hề biết Tiểu Hi là con của mình vậy?

Chẳng lẽ, Sở Thế Kiệt và Hạ Thất Thất vẫn chưa nối lại tình xưa?

Hay là, việc Hạ Thất Thất vẫn còn sống, Sở Thế Kiệt vẫn không hề hay biết?

Trong đầu Hàn Nhã rối tung lên, sau đó lặng lẽ bám theo họ.

Trong phút chốc, Hạ Thất Thất đã vào một cửa hàng bán đồ chơi, lựa cho Tiểu Hi một món quà sinh nhật, Tiểu Hi rất vui mừng ôm lấy một con gấu bông cao gần bằng mình mà đi ra cửa hàng đó, thực ra nó không hề thích những loại đồ chơi có lông, nhưng vì đây là của mẹ tặng, nó có thể xem con gấu bông này như là mẹ vậy, sau đó mỗi ngày ôm đi ngủ.

Sau khi trở về công ty bất động sản Thất Hạ, Hạ Thất Thất đã giao Tiểu Hi lại cho cô Thư Ký, Thư Ký mỉm cười và cám ơn, sau đó Tiểu Hi hôn lên hai má của Hạ Thất Thất, dễ thương nói, “con cám ơn cô ạ, hôm nay con chơi rất là vui.”

Hạ Thất Thất rưng rưng nước mắt, đứa bé rất dễ thương rất biết lễ phép, nếu như con của cô ấy vẫn còn sống, cũng dễ thương như vậy, thì tốt biết mấy.

Sau đó hôn lại Tiểu Hi một cái, Hạ Thất Thất mới rời khỏi.

...

Tại phòng Tổng Giám Đốc, Tiểu Hi nhày nhào vào người của Sở Thế Kiệt, hết sức phấn khởi mà khoe con gấu bông trên tay mình, “Ba ơi, đây là món quà sinh nhật mà mẹ tặng cho con đó!”

Sở Thế Kiệt có đôi chút ngớ ra, “con đã nói với mẹ, mấy ngày nữa là đến sinh nhật con sao?”

“Dạ, lúc đó mẹ còn ôm lấy con khóc nữa, nói muốn mua quà cho con.” Tiểu Hi thành thật trả lời.

Sở Thế Kiệt trong lòng bối rối.

Hạ Thất Thất biết được ngày sinh nhật của Tiểu Hi, có lẽ là do tức cảnh sinh tình nên mới khóc lên, vậy có nghĩa là, nếu như thật sự nói cho cô ấy biết, Tiểu Hi là con của cô ấy, chắc là cô ấy, sẽ rất vui mừng?

Ngẫm nghĩ một hồi, Sở Thế Kiệt nói, “Tiểu Hi, đợi đến ngày con sinh nhật, chúng ta sẽ như thế...”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện