Ta miễn cưỡng có thể coi là kẻ đối thủ ngang tài ngang sức với Hoàng hậu nương nương, nhưng nàng ta đã bị Vũ Uy Hầu từ bỏ, còn ánh mắt của Cao Thành vẫn dính chặt trên người ta.

Triệu thị được phong Vương, Hoàng hậu đương nhiên sẽ cho rằng đó là Triệu Chỉ, không ai có thể đoán được Cao Thành sẽ phong Vũ Uy Hầu làm vương, mà Vũ Uy Hầu và Cao Thành, như thể tâm đầu ý hợp chỉ truyền đến Phượng Linh cung năm chữ.

Vũ Uy Hầu treo đầu dê bán thịt chó, vi phạm thỏa thuận với Hoàng hậu, ông ta không muốn để Hoàng hậu biết ngay lập tức, có lẽ là vì còn một số lợi ích chưa sắp xếp ổn thỏa, hoặc cũng có thể là không muốn lập tức trở mặt với Hoàng hậu, có lẽ ông ta dự định sau đó tự mình gặp mặt bổ sung một chút để Hoàng hậu yên tâm. Dù là gì đi nữa, cũng đều giải thích được.

Nhưng hành động này của Cao Thành lại rất đáng suy nghĩ.

Cả triều đình và trong hậu cung này, người của Hoàng hậu đông như kiến cỏ, vào thời điểm quan trọng như hôm nay, việc quan trọng như vậy, Cao Thành lại có thể khiến Hoàng hậu chỉ biết được năm chữ "Triệu thị được phong Vương", có thể thấy triều đình và hậu cung này thực sự nằm trong tay ai.

Ban đầu ta không hiểu tại sao Cao Thành lại muốn giấu Hoàng hậu, nhưng chỉ trong chớp mắt ta đã hiểu ra, Hoàng hậu muốn gi*t Cao Thành, Cao Thành đã biết rõ trong bụng, làm sao có thể tha cho nàng ta? Cao Thành không gi*t Vũ Uy Hầu, là vì ông ta còn dùng được nên tạm thời chưa thể gi*t; nhưng Hoàng hậu, chỉ cần Hữu tướng Triệu Trác ch*t, Cao Thành có thể động thủ.

Vì vậy Cao Thành có nhiều khả năng giống như Hoàng hậu, họ đều định tìm cơ hội tốt để gi*t đối phương, nhưng họ đều không định động thủ vào hôm nay.

Bởi vì trong cung này có rất nhiều thái giám cung nữ là người của Cao Thành, cũng có rất nhiều là người của Hoàng hậu, cặp phu thê này có thế lực ngang nhau, đều hiểu rõ thế lực của đối phương không thể xem thường. Họ đều không muốn đánh đánh cỏ động rắn trước khi thật sự ra tay, nếu khiến đối phương cá ch*t lưới rách thì sẽ dẫn đến một kết cục không định trước được thắng bại.

Cao Thành giấu việc Vũ Uy Hầu được phong Vương, có lẽ là sợ Hoàng hậu chó cùng rứt giậu, liều ch*t một phen; Hoàng hậu hôm nay không động thủ với Cao Thành đại để là vì hai màn kịch lớn của ta và Tiết Thường Khiết đã đủ để nàng ta thỏa mãn, mà nàng ta cũng muốn đợi Cao Thành tuyên bố thân phận Thái tử trong triều rồi mới khiến hắn ta ch*t bất đắc kỳ tử.

Họ đều không định động thủ vào hôm nay, nhưng ta lại định động thủ hôm nay, vì vậy họ cũng có thể hành động sớm hơn vào hôm nay.

Khi Cao Thành quát mắng Hoàng hậu, có lẽ là do Hoàng hậu ra hiệu, hoặc cũng có lẽ là người của Hoàng hậu đã hiểu lầm Cao Thành muốn gi*t Hoàng hậu, một tên tiểu thái giám rút d.a.o ra, sau đó, nhiều người theo sau.

Cấm quân xông vào Phật đường, hai bên đánh nhau trong thời gian nửa chén trà, thái giám và cung nữ đều bị bắt hết, việc Hoàng hậu gi*t vua ở Phật đường trong Từ Ninh cung đã được xác thực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

15. Sự thật - Tìm ở đâu

Hoàng hậu không ch*t.

Vũ Uy Hầu vào cung, phân trần việc Hoàng hậu hành thích vua không liên quan gì đến ông ta.

Do lo lắng cho sự an nguy của Hoàng thượng, Vũ Uy Hầu gấp rút điều động năm vạn binh mã bổ sung vào cấm quân, và sẵn sàng đợi đến khi năm vạn binh mã này đảm bảo có thể bảo vệ Hoàng thượng rồi mới rời khỏi Ảnh đô.

Thái hậu vốn đã tĩnh tâm lễ Phật cũng ra mặt bảo vệ Hoàng hậu trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc.

Cao Thành hạ lệnh phế bỏ vị trí Hoàng hậu, giam giữ nàng ta trong một căn phòng tồi tàn ở Quang Hoa tự, suốt đời không được bước ra khỏi cửa Phật nửa bước.

Tiết Thường Khiết không thể chịu đựng được việc Hoàng hậu rời đi mà không hề hấn gì, gây náo loạn ở Phật đường, bị Thái hậu ra lệnh tát vào miệng. Cao Thành không thể làm kẻ bất hiếu trái lệnh Thái hậu ngăn cản thái giám dùng hình, Tiết Thường Khiết bị tức đến ngất đi.

Hoàng cung Bắc Tề nằm dưới chân dãy núi Phục Liên, Quang Hoa tự treo lơ lửng trên sườn núi cách nửa canh giờ đi bộ.

Cao Thành ngày ngày quấn quýt bên ta, cho đến khi hoa mặc anh trong cung rụng hết, ta lại được nuông chiều đến mức chỉ uống sương mai trên hoa mặc anh thành thói quen, Cao Thành mới bị buộc phải ra khỏi cung để đi đến vùng lạnh lẽo ngoại ô Ảnh đô, để hái sương mai trên những bông hoa mặc anh chưa rụng hết.

Cao Thành phi ngựa rời cung vào giờ Dần một khắc, nhuyễn kiệu vàng của ta nhẹ nhàng hạ xuống trước cổng Quang Hoa tự vào giờ Dần ba khắc.

Mặc dù Hoàng hậu đã trở thành quân cờ bị bỏ đi, nhưng trong tay vẫn nắm giữ sự áy náy của Vũ Uy Hầu đối với huynh trưởng, vẫn còn tình cảm cô cháu với Thái hậu.

Nhân vật như vậy không thể gi*t được, đương nhiên càng không thể thả đi, giam cầm ở Quang Hoa tự cùng lắm chỉ là để tiện cho Cao Thành giám sát.

Nhưng ta không sợ Cao Thành biết ta đã đến Quang Hoa tự, Tiết Thường Khiết đã thất sủng, hậu cung hiện tại, Liễu Quý phi một lời có thể quyết định sinh tử của người khác.

Cao Thành sủng ái ta đến cực điểm, tấu chương cứu trợ hạn hán ta đùa cợt xé đi, hắn ta chỉ giận dữ đến bắt lấy tay ta, hắn ta tháo bộ hộ giáp tơ vàng của ta xuống, nói dù có thích đến mấy cũng phải đợi sinh xong Thái tử cho trẫm mới được đeo, đầu ngón tay không ấm áp, chẳng lẽ tự mình không biết sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện