Cô bị bán rồi? Cha mẹ vậy mà tùy tiện xem cô như một món hàng mà bán đi hay sao? Châu Giang không có sức nghĩ đến người đàn ông trước mặt này, trong lòng trào dâng lên sự tủi thân vô tận. Cô co mình khóc nấc lên, những âm thanh đứt quãng không rõ là muốn nói gì nhưng nghe rất thương tâm.
Từ nhỏ cô đã không giống như chị mình, không được cha mẹ yêu thương chiều chuộng mà luôn phải sống cúi đầu nhường nhịn. Cũng đã 20 năm rồi, có lẽ cô với họ không có duyên là người một nhà, cô không nên tồn tại trên cõi đời này nữa, thế này cũng tốt, đỡ phải ngày nào cũng làm họ chướng mắt. Nhưng cô đi mất rồi liệu cha mẹ có thấy nhớ cô hay không?
David không hiểu được cô đang nghĩ gì trong đầu, ông ta chỉ mong tàu mau cập cảng Campuchia để nhanh chóng lôi con mồi này lên giường.
Đoạn, ông ta cười khẩy, những con mồi non nớt này luôn thích dỗ ngọt, chỉ cần ông ta nói thêm vài lời chắc chắn cá sẽ dính câu.
- Bé con đừng sợ, tôi sẽ đối tốt với em, sẽ không ngược đãi em! Châu Giang ngước mắt nhìn ông ta, đôi mắt to long lanh gợn lên tia run rẩy sợ hãi. Dáng vẻ này của ông ta rất giống mấy tên biến thái trong phim truyền hình hay chiếu, linh tính mách bảo cô rằng đây chính là nguy hiểm!
Đột nhiên tên thuộc hạ bên ngoài xông vào, nói khẽ vào tai David điều gì đó khiến ông liếc nhìn cô, sau đó bỏ ra ngoài.
Bên ngoài là một chiếc tàu sang trọng khác áp sát tàu của David, trên mui tàu là một chàng trai khôi ngô. Nhìn thấy David anh cười lớn:
- David tiên sinh!
- Lam nhị thiếu gia? Tưởng là ai dám đến tranh người của tôi, hóa ra là anh.
Lam Luật nhìn sang David, nói:
- Tôi không có ý định giành cô ấy, chỉ là cô ấy đắt tội với anh trai tôi. Mà David tiên sinh cũng biết tính anh ấy rồi đấy....
Anh ấp úng bỏ lửng nửa câu sau, ngụ ý là gì chắc David hiểu rõ. Lam gia từ trước nên nay nổi tiếng trên thương trường, ngay cả hắc đạo cũng chạm tay đến, hơn nữa chính là đại thiếu gia Lam Triệt vô cùng xảo quyệt và tàn nhẫn. Lam gia này, tốt nhất không nên động đến.
David nghe đến đây không thể không nể mặt, nhưng ông ta cũng không để mình chịu thiệt, liền mặc cả:
- Cô gái ấy tôi sẽ giao ra. Chỉ là Lam thiếu gia đây nên sòng phẳng một chút!
Gió biển mặn chát thổi tung mái tóc của Lam Luật nhưng phong thái anh ta không hề suy suyễn. Như đã bàn tính với anh trai mình từ trước, anh đáp:
- Tôi sẽ không bắt cô ấy luôn, chỉ là giải quyết xong nợ sẽ trả lại cho ông. Đương nhiên trinh tiết của cô ta thì bên tôi cũng không động đến! 3 hôm sau chúng tôi trả người!
David cũng đành cứng họng mà giao Châu Giang ra. Lam Luật đích thân qua kia bế cô sang tàu của mình. Nhìn ánh mắt không an phận của David anh liền trừng mắt cảnh cáo lại, đây là chị dâu của anh, bất kì kẻ nào cũng không được có loại suy nghĩ bất chính!
- ---------
- Anh hai, em đã đón chị dâu về rồi!
Qua điện thoại, anh nghe được giọng cười âm lãnh của Lam Triệt:
- Tốt lắm, bên tôi cũng vừa đem sính lễ qua Châu gia. Cứ như bọn họ muốn đi, 3 ngày sau Châu Ái sẽ gả qua đây, lập tức đem cô ta giao cho David!
2 người là chị em sinh đôi giống nhau đến 7,8 phần. David có mắt thần cũng nhận không ra!
Từ nhỏ cô đã không giống như chị mình, không được cha mẹ yêu thương chiều chuộng mà luôn phải sống cúi đầu nhường nhịn. Cũng đã 20 năm rồi, có lẽ cô với họ không có duyên là người một nhà, cô không nên tồn tại trên cõi đời này nữa, thế này cũng tốt, đỡ phải ngày nào cũng làm họ chướng mắt. Nhưng cô đi mất rồi liệu cha mẹ có thấy nhớ cô hay không?
David không hiểu được cô đang nghĩ gì trong đầu, ông ta chỉ mong tàu mau cập cảng Campuchia để nhanh chóng lôi con mồi này lên giường.
Đoạn, ông ta cười khẩy, những con mồi non nớt này luôn thích dỗ ngọt, chỉ cần ông ta nói thêm vài lời chắc chắn cá sẽ dính câu.
- Bé con đừng sợ, tôi sẽ đối tốt với em, sẽ không ngược đãi em! Châu Giang ngước mắt nhìn ông ta, đôi mắt to long lanh gợn lên tia run rẩy sợ hãi. Dáng vẻ này của ông ta rất giống mấy tên biến thái trong phim truyền hình hay chiếu, linh tính mách bảo cô rằng đây chính là nguy hiểm!
Đột nhiên tên thuộc hạ bên ngoài xông vào, nói khẽ vào tai David điều gì đó khiến ông liếc nhìn cô, sau đó bỏ ra ngoài.
Bên ngoài là một chiếc tàu sang trọng khác áp sát tàu của David, trên mui tàu là một chàng trai khôi ngô. Nhìn thấy David anh cười lớn:
- David tiên sinh!
- Lam nhị thiếu gia? Tưởng là ai dám đến tranh người của tôi, hóa ra là anh.
Lam Luật nhìn sang David, nói:
- Tôi không có ý định giành cô ấy, chỉ là cô ấy đắt tội với anh trai tôi. Mà David tiên sinh cũng biết tính anh ấy rồi đấy....
Anh ấp úng bỏ lửng nửa câu sau, ngụ ý là gì chắc David hiểu rõ. Lam gia từ trước nên nay nổi tiếng trên thương trường, ngay cả hắc đạo cũng chạm tay đến, hơn nữa chính là đại thiếu gia Lam Triệt vô cùng xảo quyệt và tàn nhẫn. Lam gia này, tốt nhất không nên động đến.
David nghe đến đây không thể không nể mặt, nhưng ông ta cũng không để mình chịu thiệt, liền mặc cả:
- Cô gái ấy tôi sẽ giao ra. Chỉ là Lam thiếu gia đây nên sòng phẳng một chút!
Gió biển mặn chát thổi tung mái tóc của Lam Luật nhưng phong thái anh ta không hề suy suyễn. Như đã bàn tính với anh trai mình từ trước, anh đáp:
- Tôi sẽ không bắt cô ấy luôn, chỉ là giải quyết xong nợ sẽ trả lại cho ông. Đương nhiên trinh tiết của cô ta thì bên tôi cũng không động đến! 3 hôm sau chúng tôi trả người!
David cũng đành cứng họng mà giao Châu Giang ra. Lam Luật đích thân qua kia bế cô sang tàu của mình. Nhìn ánh mắt không an phận của David anh liền trừng mắt cảnh cáo lại, đây là chị dâu của anh, bất kì kẻ nào cũng không được có loại suy nghĩ bất chính!
- ---------
- Anh hai, em đã đón chị dâu về rồi!
Qua điện thoại, anh nghe được giọng cười âm lãnh của Lam Triệt:
- Tốt lắm, bên tôi cũng vừa đem sính lễ qua Châu gia. Cứ như bọn họ muốn đi, 3 ngày sau Châu Ái sẽ gả qua đây, lập tức đem cô ta giao cho David!
2 người là chị em sinh đôi giống nhau đến 7,8 phần. David có mắt thần cũng nhận không ra!
Danh sách chương