“Giai Giai, từ lúc học đại học mình đã thích cậu, như lúc đó mình không dám theo đuổi” Diệp Thiếu Long cười lạnh lẽo: “Cậu xuất sắc như vậy, còn mình thì thật bình thường, cậu là công chúa, còn mình chỉ là một tên nô lệ của tình yêu, chúng ta...”
“Đừng có mùi mẫn!”
“Dạ, vâng, không mùi mẫn nữa....” anh ta điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi ngẩng đầu lên nhìn Đường Tư Giai; “Giai Giai, cậu vẫn rất quan tâm mình, sau khi mình về nước không tìm được việc, chính cậu là người đã tuyển mình vào công ty, để mình làm trợ lý của cậu. Lúc học đại học, mình không dám theo đuổi cậu, mình cảm thấy nếu như bây giờ mình không hành động thì chắc chắn mình sẽ đánh mất cậu. Thế nên mìnnh đã lấy hết dũng khí để tỏ tình với cậu, như cậu hoàn toàn không cho mình cơ hội, một chút cũng không! Vì vậy, vì vậy mình....mình tìm đến Trần Phú tiên sinh , xin ông ấy giúp đỡ...”
Đường Tư Giai lặng lẽ lau đi nước mắt , đau khổ nhắm chặt mắt lại.
“Ý của anh là vì Đường Tư Giai cự tuyệt anh nên anh đã tìm Trần Phú để giúp anh hạ trấn yểm?” tôi nhìn anh ta: “Nhưng không phải vậy chứ? Nếu như anh chỉ muốn có được tình yêu thì đáng lẽ Trần Phú đó nên dùng mê tình yểm hoặc đào hoa yểm, nhưng thứ hắn ta dùng lại là tà linh áo đỏ đi giết người, chuyện này giải thích thế nào?”
Anh ta hổ thẹn cúi thấp đầu: “Tôi...tôi không chỉ muốn có được Giai Giai, mà còn muốn có được chức vị của cô ấy. Tôi nói với Trần Phú tiên sinh là Giai Giai vẫn luôn xuất sắc hơn tôi, tôi muốn có được cô ấy, cũng muốn có sự nghiệp. Trần tiên sinh hỏi, có phải muốn có cả giang sơn lẫn mỹ nhân cùng một lúc? Tôi nói đúng! Ông ta nói ông ta hiểu rồi. Tôi nói tôi đã đợi bao nhiêu năm rồi, hy vọng nhìn thấy kết quả càng nhanh càng tốt, thế nên ông ta mới dùng phương pháp lợi hại nhất...”
Anh ta thở dài một hơi, tỏ vẻ đáng thương tội nghiệp nhìn về phía Đường Tư Giai: “Tôi thích Giai Giai như vậy, sao lại có thể giết cô ấy? Trần tiên sinh nói, sau khi dùng cách đó, mẹ của Giai Giai sẽ xảy ra chuyện, như vậy cô ấy nhất định sẽ làm lỡ công việc, đó chính là cơ hội của tôi. Sau này, sau khi bác gái xảy ra chuyện, Giai Giai đều nhờ tôi thay cô ấy tham gia liên tiếp bốn hội nghị quan trọng của quốc tế. Tôi nhân cơ hội này, đã tạo ấn tượng rất tốt với Robert và quan chức cấp cao.
“Sau đó thì...”, “Chỉ là để lại ấn tượng thôi sao?” tôi chất vấn.
“Đừng có mùi mẫn!”
“Dạ, vâng, không mùi mẫn nữa....” anh ta điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi ngẩng đầu lên nhìn Đường Tư Giai; “Giai Giai, cậu vẫn rất quan tâm mình, sau khi mình về nước không tìm được việc, chính cậu là người đã tuyển mình vào công ty, để mình làm trợ lý của cậu. Lúc học đại học, mình không dám theo đuổi cậu, mình cảm thấy nếu như bây giờ mình không hành động thì chắc chắn mình sẽ đánh mất cậu. Thế nên mìnnh đã lấy hết dũng khí để tỏ tình với cậu, như cậu hoàn toàn không cho mình cơ hội, một chút cũng không! Vì vậy, vì vậy mình....mình tìm đến Trần Phú tiên sinh , xin ông ấy giúp đỡ...”
Đường Tư Giai lặng lẽ lau đi nước mắt , đau khổ nhắm chặt mắt lại.
“Ý của anh là vì Đường Tư Giai cự tuyệt anh nên anh đã tìm Trần Phú để giúp anh hạ trấn yểm?” tôi nhìn anh ta: “Nhưng không phải vậy chứ? Nếu như anh chỉ muốn có được tình yêu thì đáng lẽ Trần Phú đó nên dùng mê tình yểm hoặc đào hoa yểm, nhưng thứ hắn ta dùng lại là tà linh áo đỏ đi giết người, chuyện này giải thích thế nào?”
Anh ta hổ thẹn cúi thấp đầu: “Tôi...tôi không chỉ muốn có được Giai Giai, mà còn muốn có được chức vị của cô ấy. Tôi nói với Trần Phú tiên sinh là Giai Giai vẫn luôn xuất sắc hơn tôi, tôi muốn có được cô ấy, cũng muốn có sự nghiệp. Trần tiên sinh hỏi, có phải muốn có cả giang sơn lẫn mỹ nhân cùng một lúc? Tôi nói đúng! Ông ta nói ông ta hiểu rồi. Tôi nói tôi đã đợi bao nhiêu năm rồi, hy vọng nhìn thấy kết quả càng nhanh càng tốt, thế nên ông ta mới dùng phương pháp lợi hại nhất...”
Anh ta thở dài một hơi, tỏ vẻ đáng thương tội nghiệp nhìn về phía Đường Tư Giai: “Tôi thích Giai Giai như vậy, sao lại có thể giết cô ấy? Trần tiên sinh nói, sau khi dùng cách đó, mẹ của Giai Giai sẽ xảy ra chuyện, như vậy cô ấy nhất định sẽ làm lỡ công việc, đó chính là cơ hội của tôi. Sau này, sau khi bác gái xảy ra chuyện, Giai Giai đều nhờ tôi thay cô ấy tham gia liên tiếp bốn hội nghị quan trọng của quốc tế. Tôi nhân cơ hội này, đã tạo ấn tượng rất tốt với Robert và quan chức cấp cao.
“Sau đó thì...”, “Chỉ là để lại ấn tượng thôi sao?” tôi chất vấn.
Danh sách chương