Cháu trai của em dâu Tôn Khải Quang bởi vì trộm cắp nên lãnh án mấy năm, anh trai chị dâu của Tôn Kim Phưởng lại qua đời sớm, bà ta còn phải giúp đỡ cháu trai nuôi hai đứa nhỏ, áp lực rất lớn.

Nếu không phải có Phùng Hà Hương phụ cấp, bà ta rất nhanh sẽ không chống đỡ nổi, cho nên bà ta mới muốn tìm mẹ kế cho hai đứa chắt.


Điều kiện của Diệp Thu Thu phù hợp, mặc dù thanh danh không tốt nhưng có thể kiếm tiền nuôi hai đứa chắt của bà ta là được, hơn nữa dù sao cháu trai cưng của bà ta cũng mang tiếng từng ngồi tù.

“Bằng vào thanh danh của Thu Thu, sao có thể tìm được đối tượng, cháu em chấp nhận nó cũng đã không tệ rồi, chị là mẹ ruột của nó, hôn sự của nó đương nhiên do chị làm chủ.

”Phùng Hà Hương bĩu môi, bà ta cũng không phải mẹ ruột Diệp Thu Thu, làm gì có mẹ ruột nào chịu gả con mình cho một tên cặn bã như vậy, nhưng mà Diệp Thu Thu đến nhà họ Tôn, đối với nhà em trai và em dâu quả thật có thêm trợ giúp, sau khi kết hôn có thể đưa cô đến tiệm tạp hoá làm việc.

“Trừ khi cháu cô có thể đưa ra lễ hỏi hai nghìn khối, nếu không thì việc này không thành.

”Nếu như cháu bà ta có thể lấy ra hai nghìn thì còn đi trộm cắp làm gì?Nếu không phải vừa nghèo vừa lười thì có ai có tiền lại đi cưới một người đàn bà dâm đãng.


Tôn Kim Phưởng nói: “Lễ hỏi chắc chắn không lấy ra nổi, bằng không làm như thế này đi, sau khi kết hôn Thu Thu đến tiệm tạp hóa làm, một tháng lương năm mươi khối đều giao hết cho chị, tới khi nào đủ hai nghìn thì thôi.

”Cùng lắm thì bà ta lại phụ cấp nhà mẹ đẻ thêm mấy năm, dù sao đó cũng là cháu trai của bà ta, là nam đinh của nhà họ Tôn, bà ta không nuôi được nhưng ít ra cũng tìm được người chăm sóc cho nó.

Phùng Hà Hương thấy cũng được, dù sao Diệp Thu Thu cũng không có khả năng trong ba ngày tìm được đối tượng, hai người bàn bạc xong, bà ta liền trở về nhà.

Bà ta vừa mới về nhà đã thấy Diệp Thu Thu mở rộng cửa, tựa ở cửa bếp nói chuyện phiếm với một người đàn ông trẻ tuổi.


Trời ạ, giữa ban ngày ban mặt, Diệp Thu Thu lại đưa một người đàn ông xa lạ về nhà, mặt mũi nhà họ Diệp phải để ở đâu đây!“Diệp Thu Thu, mày thật không biết xấu hổ, ban ngày ban mặt lại thông đồng làm bậy với đàn ông lạ mặt, chẳng trách nhà họ Tống lại muốn từ hôn.

”Cả mặt Phùng Hà Hương đều là tức giận: “Mặt mũi của tao cũng bị mày làm cho mất hết.

”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện