Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bành Xuân Yến tiếp tục đọc truyện Anh hùng xạ điêu của mình, Cố Thanh Khê lấy vở ghi ra, cũng nằm ở đầu giường thắp đèn dầu đọc vở ghi.
Đến chín giờ, Cố Hồng Anh và Hồ Thúy Hoa trở lại, đương nhiên bọn họ đều hỏi tại sao Thanh Khê không đi lên lớp tự học, Thanh Khê tùy tiện tìm một lý do lấp liếm cho qua chuyện này.
Cô thầm nghĩ, mình không thể để người khác thấy mấy quyển sách kia được, ngoài Bành Xuân Yến ra, những người khác đều sẽ mất hứng.
Cố Hồng Anh và Hồ Thúy Hoa cũng không suy nghĩ quá nhiều, Cố Hồng Anh đi lau mặt, chuẩn bị lên giường đi ngủ. Hồ Thúy Hoa vẫn cau mày suy nghĩ về một số bài tập, Bành Xuân Yến dụi mắt, quyến luyến cất quyển Anh hùng xạ điêu của mình đi.
Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân vang lên ở bên ngoài, tiếng hò hét ầm ĩ, hình như còn có cả tiếng của đàn ông, tiếp theo đó là tiếng gõ cửa.
Mấy nữ sinh kinh ngạc nhìn nhau, đây là phòng ký túc xá nữ, tại sao lại có tiếng đàn ông? Đây là đầu những năm tám mươi, cuộc vận động ảnh hưởng đến các thế hệ cũng chỉ trôi qua được mấy năm. Cho dù nghe nói có mấy người đã được sửa lại án xử sai rồi, nhưng vết thương đó vẫn hằn sâu trong trái tim của mỗi người. Đến mức khi họ nghe thấy tiếng đập cửa vào ban đêm, tất cả mọi người đều cảm thấy rất sợ hãi.
Có ai đó đang gõ cửa, người đó còn là đàn ông.
Phải biết rằng cái thời kỳ bảo thủ và nhút nhát này là như thế nào, nếu giữa nam và nữ có nói thêm vài câu thì sẽ làm cho mọi người cảm thấy bọn họ là người yêu. Ký túc xá của nữ sinh càng là nơi mà đàn ông không thể nào đi vào.
Mấy nữ sinh nhìn nhau với vẻ mặt ngượng ngùng và sợ hãi, thậm chí trong lòng mỗi người thấp thoáng hiện ra một suy đoán đáng sợ.
Nhưng Cố Thanh Khê ngược lại rất bình tĩnh, cô biết rõ những chuyện trong quá khứ sẽ không xảy ra, thậm chí qua vài năm nữa sẽ được cải cách và mở cửa. Thế giới sẽ thay đổi một diện mạo mới, và những chuyện đó sẽ không xảy ra trong tương lai nữa.
Mặc dù cô cũng mơ hồ hiểu được với sự trùng sinh của mình, có rất nhiều chuyện xảy ra sẽ khác một chút so với kiếp trước, ví dụ như chuyện gõ cửa vào nửa đêm nay sẽ không có vấn đề gì. Nhưng cô lại nghĩ nhìn chung thì cục diện vẫn như cũ, bản thân còn chưa đủ quan trong để thay đổi dòng chảy lịch sử.
Cho nên cô ra hiệu cho bạn học chú ý áo quần trên người, sau đó mấy người Bành Xuân Yến cài hết cúc áo lại, cột tóc gọn lại lui sau đầu, tiện thể sắp xếp lại chăn màn một chút.
Sau khi Cố Thanh Khê thấy mọi thứ đã được thu xếp ổn thỏa thì lúc này cô mở quay sang mở cửa.
Cửa được mở ra, nhưng người bên ngoài lại là giáo viên, nhìn qua cái lỗ trên cửa thì thầy thầy Phó hiệu trưởng Trần, thầy chủ nhiệm, còn có mấy chủ nhiệm cấp hai cấp ba, người dẫn đầu là nam, cũng có mấy vị giáp viên nữ.
Cái người Phó hiệu trưởng Trần kia cau mày lại, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Chuyện gì thế này? Làm cái gì vậy, muộn như thế mà còn mở cửa sao?”
Lúc này Cố Hồng Anh và Hồ Thúy Hoa đã sợ đến mức cắn môi không dám lên tiếng nữa. Ngay cả Bành Xuân Yến, người luôn ngốc nghếch và can đảm đứng ở đó bỗng nhiên cũng không biết nói gì. Những cô gái trẻ tuổi, hơn nửa đêm bị một đám người xông vào ký túc xá, ai có thể không sợ hãi không xấu hổ chứ.
Cố Thanh Khê trầm giọng nói: “Phó hiệu trưởng Trần, đây là ký túc xá nữ sinh của chúng em, đột nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng của đàn ông, đương nhiên chúng em phải mặc quần áo chỉnh tề một chút, không phải thế sao?”
Lời nói này của cô không kiêu ngạo cũng hợp lẽ thường, hợp tình hợp lí, thầy Phó hiệu trưởng nghe được cũng phải sững sờ. Lúc này, những nữ sinh bình thường đều bị dọa cho sợ rồi, ai dám lên tiếng, cũng không phải mọi người tùy tiện kiểm tra. Không ngờ một nữ sinh mảnh khảnh và xinh đẹp như Cố Thanh khê lại có thể nói được như vậy, lá gan cũng khá lớn đó.
Nhưng mà ông ta nhanh chóng nói: “Hôm nay là ngày kiểm tra đặc biệt, chính là muốn kiểm tra đột xuất!”
Kiểm tra đột xuất?
Cố Thanh Khê khẽ nhíu mày lại: “Xin hỏi đây là kiểm tra đột xuất gì vậy ạ? Theo quy tắc ngày thường, không phải đàn ông không được đi vào ký túc xá nữ sao? Tại sao tối nay lại tùy tiện xông vào chứ?”
Sắc mặt của thầy Phó hiệu trưởng nhìn không được tốt lắm: “Đây là quy định cấp trường, em chỉ là học sinh thì biết cái gì chứ?”
Nói xong quay đầu ra hiệu với người bên cạnh: “Kiểm tra ký túc xá.”
Cố Thanh Khê còn muốn nói thêm gì đó thì bên cạnh có giao viên nữ cấp hai kéo cô sang một bên và nhỏ giọng khuyên cô: “Thanh Khê, không có chuyện gì đâu, chỉ kiểm tra một chút thôi, không có thứ không tốt thì chúng ta không sợ quỷ gõ cửa, cứ kệ đi, để cho bọn họ lục lọi.”
Cố Thanh Khê thấy vậy khẽ mím môi lại, cũng không nói thêm gì nữa.
Bành Xuân Yến tiếp tục đọc truyện Anh hùng xạ điêu của mình, Cố Thanh Khê lấy vở ghi ra, cũng nằm ở đầu giường thắp đèn dầu đọc vở ghi.
Đến chín giờ, Cố Hồng Anh và Hồ Thúy Hoa trở lại, đương nhiên bọn họ đều hỏi tại sao Thanh Khê không đi lên lớp tự học, Thanh Khê tùy tiện tìm một lý do lấp liếm cho qua chuyện này.
Cô thầm nghĩ, mình không thể để người khác thấy mấy quyển sách kia được, ngoài Bành Xuân Yến ra, những người khác đều sẽ mất hứng.
Cố Hồng Anh và Hồ Thúy Hoa cũng không suy nghĩ quá nhiều, Cố Hồng Anh đi lau mặt, chuẩn bị lên giường đi ngủ. Hồ Thúy Hoa vẫn cau mày suy nghĩ về một số bài tập, Bành Xuân Yến dụi mắt, quyến luyến cất quyển Anh hùng xạ điêu của mình đi.
Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân vang lên ở bên ngoài, tiếng hò hét ầm ĩ, hình như còn có cả tiếng của đàn ông, tiếp theo đó là tiếng gõ cửa.
Mấy nữ sinh kinh ngạc nhìn nhau, đây là phòng ký túc xá nữ, tại sao lại có tiếng đàn ông? Đây là đầu những năm tám mươi, cuộc vận động ảnh hưởng đến các thế hệ cũng chỉ trôi qua được mấy năm. Cho dù nghe nói có mấy người đã được sửa lại án xử sai rồi, nhưng vết thương đó vẫn hằn sâu trong trái tim của mỗi người. Đến mức khi họ nghe thấy tiếng đập cửa vào ban đêm, tất cả mọi người đều cảm thấy rất sợ hãi.
Có ai đó đang gõ cửa, người đó còn là đàn ông.
Phải biết rằng cái thời kỳ bảo thủ và nhút nhát này là như thế nào, nếu giữa nam và nữ có nói thêm vài câu thì sẽ làm cho mọi người cảm thấy bọn họ là người yêu. Ký túc xá của nữ sinh càng là nơi mà đàn ông không thể nào đi vào.
Mấy nữ sinh nhìn nhau với vẻ mặt ngượng ngùng và sợ hãi, thậm chí trong lòng mỗi người thấp thoáng hiện ra một suy đoán đáng sợ.
Nhưng Cố Thanh Khê ngược lại rất bình tĩnh, cô biết rõ những chuyện trong quá khứ sẽ không xảy ra, thậm chí qua vài năm nữa sẽ được cải cách và mở cửa. Thế giới sẽ thay đổi một diện mạo mới, và những chuyện đó sẽ không xảy ra trong tương lai nữa.
Mặc dù cô cũng mơ hồ hiểu được với sự trùng sinh của mình, có rất nhiều chuyện xảy ra sẽ khác một chút so với kiếp trước, ví dụ như chuyện gõ cửa vào nửa đêm nay sẽ không có vấn đề gì. Nhưng cô lại nghĩ nhìn chung thì cục diện vẫn như cũ, bản thân còn chưa đủ quan trong để thay đổi dòng chảy lịch sử.
Cho nên cô ra hiệu cho bạn học chú ý áo quần trên người, sau đó mấy người Bành Xuân Yến cài hết cúc áo lại, cột tóc gọn lại lui sau đầu, tiện thể sắp xếp lại chăn màn một chút.
Sau khi Cố Thanh Khê thấy mọi thứ đã được thu xếp ổn thỏa thì lúc này cô mở quay sang mở cửa.
Cửa được mở ra, nhưng người bên ngoài lại là giáo viên, nhìn qua cái lỗ trên cửa thì thầy thầy Phó hiệu trưởng Trần, thầy chủ nhiệm, còn có mấy chủ nhiệm cấp hai cấp ba, người dẫn đầu là nam, cũng có mấy vị giáp viên nữ.
Cái người Phó hiệu trưởng Trần kia cau mày lại, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Chuyện gì thế này? Làm cái gì vậy, muộn như thế mà còn mở cửa sao?”
Lúc này Cố Hồng Anh và Hồ Thúy Hoa đã sợ đến mức cắn môi không dám lên tiếng nữa. Ngay cả Bành Xuân Yến, người luôn ngốc nghếch và can đảm đứng ở đó bỗng nhiên cũng không biết nói gì. Những cô gái trẻ tuổi, hơn nửa đêm bị một đám người xông vào ký túc xá, ai có thể không sợ hãi không xấu hổ chứ.
Cố Thanh Khê trầm giọng nói: “Phó hiệu trưởng Trần, đây là ký túc xá nữ sinh của chúng em, đột nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng của đàn ông, đương nhiên chúng em phải mặc quần áo chỉnh tề một chút, không phải thế sao?”
Lời nói này của cô không kiêu ngạo cũng hợp lẽ thường, hợp tình hợp lí, thầy Phó hiệu trưởng nghe được cũng phải sững sờ. Lúc này, những nữ sinh bình thường đều bị dọa cho sợ rồi, ai dám lên tiếng, cũng không phải mọi người tùy tiện kiểm tra. Không ngờ một nữ sinh mảnh khảnh và xinh đẹp như Cố Thanh khê lại có thể nói được như vậy, lá gan cũng khá lớn đó.
Nhưng mà ông ta nhanh chóng nói: “Hôm nay là ngày kiểm tra đặc biệt, chính là muốn kiểm tra đột xuất!”
Kiểm tra đột xuất?
Cố Thanh Khê khẽ nhíu mày lại: “Xin hỏi đây là kiểm tra đột xuất gì vậy ạ? Theo quy tắc ngày thường, không phải đàn ông không được đi vào ký túc xá nữ sao? Tại sao tối nay lại tùy tiện xông vào chứ?”
Sắc mặt của thầy Phó hiệu trưởng nhìn không được tốt lắm: “Đây là quy định cấp trường, em chỉ là học sinh thì biết cái gì chứ?”
Nói xong quay đầu ra hiệu với người bên cạnh: “Kiểm tra ký túc xá.”
Cố Thanh Khê còn muốn nói thêm gì đó thì bên cạnh có giao viên nữ cấp hai kéo cô sang một bên và nhỏ giọng khuyên cô: “Thanh Khê, không có chuyện gì đâu, chỉ kiểm tra một chút thôi, không có thứ không tốt thì chúng ta không sợ quỷ gõ cửa, cứ kệ đi, để cho bọn họ lục lọi.”
Cố Thanh Khê thấy vậy khẽ mím môi lại, cũng không nói thêm gì nữa.
Danh sách chương