Hứa Ngôn An Bên cạnh khuôn mặt đỏ rực, cậu đang muốn mở miệng giải thích, lại không nghĩ rằng Khương Cẩn Vũ vui vẻ mà cười to nói: “Đúng vậy, tôi mang cô gái của tôi tới ăn thịt dê, em ấy vẫn luôn nhắc mãi tới quán này!”
Hứa Ngôn An: “……”
Sau khi Khương Cẩn Vũ cùng người nọ nơi chuyện xong, ăn cùng Hứa Ngôn An thịt dê, Hứa Ngôn An lúc này lại không có hưng phấn như trước đó, rầu rĩ không vui cùng Khương Cẩn Vũ thành thạo ăn xong nồi thịt dê, hai người đi ra khỏi quán ăn.
“Người anh em, cậu tức giận à?” Khương Cẩn Vũ hỏi cậu.
Hứa Ngôn An nghĩ thầm, là đàn ông thì đều sẽ tức giận.
Hứa Ngôn An nhìn chị một cái, loại chuyện này từ nhỏ đến lớn cậu gặp được rất nhiều, không ít người lấy cậu ra để nói giỡn, cậu cũng tập mãi thành thói quen, nhưng cho dù lại thói quen như thế nào, lại cũng không cao hứng được.
Huống chi loại chuyện này còn không thể oán giận cái gì, bằng không người ta nói cậu bụng dạ hẹp hòi, còn không phải là chỉ đùa một chút sao? Khương Cẩn Vũ thấy cậu vẫn là rầu rĩ không vui, ra chủ ý nói: “Cậu đừng nóng giận, bằng không cứ như vậy đi, tôi chiếm tiện nghi của cậu, cậu cũng chiếm tiện nghi của tôi đi,cậu nói với người khác, tôi là người phụ nữ của cậu đi.”
Hứa Ngôn An: “……”
Kia cũng phải có người tin đi đã!
Hứa Ngôn An suýt nữa bị nước miếng chính mình làm sặc, cậu nhìn về phía Khương Cẩn Vũ trước mắt với một mảnh chân thành, đột nhiên lại bị đối phương đả động, nghĩ thầm này đại khái mới là tự tin chân chính của người đàn ông đi, căn bản không sợ bất luận tro vui đùa nào.
Sau khi nghĩ Như vậy,cậu lại bình thường trở lại đối với chuyện vừa rồi.
“Người aNh em, tôi không tức giận.”
Khương Cẩn Vũ thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Không tức giận là tốt rồi, tôi thật đúng là sợ chọc cậu cáu lên.”
“Đi đi đi, chúng ta qua bên kia xem tuyết đi, cậu mới uống chút rượu mặt đã đỏ, có phải hơi say rồi hay không?”
Hứa Ngôn An lắc đầu: “Không có, tôi cứ uống rượu là lên mặt.”
Vì thế hai người anh em tốt kề vai sát cánh đi xem tuyết, sắp đến lúc chia tay, Hứa Ngôn An rốt cuộc lấy hết can đảm tới hỏi tên người anh em bên cạnh này: “Còn không có hỏi qua tên của anh.”
Sau khi nói xong, mặt Hứa Ngôn An lại đỏ.
“Khương Cẩn Vũ.”
Khương Cảnh Vũ?
“Là chữ Cảnh nào, chữ Vũ nào vậy?”
“Khương trong hành gừng tỏi, Cẩn trong hoa dâm bụt, Vũ trong trời mưa, trên đầu tôi còn có người anh cả Khương Ninh Phong, anh hai Khương Lôi Ngạn, chúng tôi là ba anh em phong lôi vũ đó.”
……Khương trong hành gừng tỏi?
Lúc nghe tới câu này, Hứa Ngôn An thiếu chút nữa bị chọc cười to, lại nghe xong tên, Cẩn trong hoa dâm bụt, Vũ trong trời mưa…… Khương Cẩn Vũ, tên này như thế nào nghe giống như tên con gái vậy?
Hứa Ngôn An còn đắm chìm ở trong suy tư của chính mình, không có nghe rõ lời Khương Cẩn Vũ nói sau đó.
“Người anh em, tên này của anh nghe như tên con gái ấy.” Sau khi nói xong, bỗng dưng mặt Hứa Ngôn An lại đỏ, “Không không không, tôi không có cái ý tứ kia……”
“Cậu có ý tứ gì chứ?” Khương Cẩn Vũ nghiêng đầu: “Chẳng lẽ tôi không thể được xem như một cô gái được à?”
Hứa Ngôn An: “???!!! Người aNh em, anh đang nói cái gì vậy?”
Khương Cẩn Vũ: “Ai không đúng đâu anh em, chẳng lẽ cậu không phát hiện hương vị phụ nữ trên người tôi sao?”
Hứa Ngôn An ngốc lăng, hương vị nữ nhân? Có thứ này nữa sao?
“Kỳ thật tôi có ngực, muốn chứng minh cho cậu xem hay không……”
“Không không không không……”
*
Cuối năm đoàn ca vũ có tiết mục đón xuân, bọn họ làm tiết mục chúc mừng bên trong đoàn, để thành viên đoàn ca vũ mời người nhà và hàng xóm tới đây thưởng thức, ngày đầu năm mới trôi qua như vậy, đương nhiên là gọi càng nhiều người tới càng tốt.
Thời tiết hôm đó cũng không tệ lắm, cả nhà Tô Hiểu Mạn đều tới đây, ông nội Khương Bà nội Khương Quan Chấn Nhạc Tạ Minh Đồ còn có chị ba Khương Cẩn Vũ, ngay cả hai đứa nhỏ cũng ôm tất tới đây, trừ bỏ bạn bè thân thích còn có thím Trương cách vách và cháu của bà ấy cũng tới đây xem diễn miễn phí.
Hôm nay đoàn ca vũ trang trí vô cùng vui mừng, con để cho cha chúng trông, Tô Hiểu Mạn tới hậu trường tìm đám chị em tốt.
“Hiểu Mạn, cô khôi phục không tồi đâu.”
“Giống y như lúc chưa sinh con vậy.”
“Vẫn xinh đẹp y như vậy!”
Tô Hiểu Mạn cười nói chuyện với đám Tôn Y Y vài câu, đột nhiên ở trong góc phát hiện một gương mặt vừa xa lạ lại quen thuộc, người nọ còn mặc váy.
“??!!!”
Sao mà giống Hứa Ngôn An Thế?
Đệch
Tô Hiểu Mạn chấn kinh, vẻ mặt cô khiếp sợ nhìn về phía Tôn Y Y, Tôn Y Y cười trộm, giải thích với cô nói: “Đây là tiết mục đoàn chúng ta sáng tạo, không chỉ có mỗi cậu ấy đâu, cô xem xem, còn có Ôn Bạch Thụ bên kia, Lưu Nhược Lăng……”
“tiết mục kịch vui vẻ của Cả nhà!”
“Bình thường tiết mục ngày thường chúng ta đều xem chán rồi, hiện tại phải đặc thù một chút.”
Tô Hiểu Mạn: “……”
hoạt động trong đoàn Chính mình cho nên có thể tùy tiện làm có phải hay không? năm nay Đoàn trưởng có phải quá nới lỏng hay không?!
Hứa Ngôn An mặc một bộ như vậy còn tính ổn, đến nỗi bọn Ôn Bạch Thụ ……
Thật đúng là……tiết mục hài kịch??!!!!
Tôn Y Y sắp cười tới đau sốc hông.
“Hiểu Mạn, cô cứ chờ ôm bụng cười to.”
……
Sự thật chứng minh, cái tiết mục kia thật sự xuất sắc, người đang ngồi cũng chưa gặp qua tiết mục mới lạ bay bổng như vậy, sự thật chứng minh, mỗi niên đại đều có những nhân tài đặc biệt.
Xem tiết mục cong, Tô Hiểu Mạn còn ở lại trò chuyện uống trà ăn hạt dưa với bọn họ, bởi vì là tiết mục trong đoàn, hình thức cũng tương đối tùy tiện, mọi người cứ ăn ăn uống uống làm biểu diễn như vậy, còn có không ít quần chúng xung phong nhận việc lên đài diễn xuất.
Không bao lâu, liền thấy Tiểu Vương trong đội ca xướng của bọn họ và con gái thím Trương Trương Thiên Thiên vội vội vàng vàng mà chạy tới.
“Không hay rồi, em mới vừa trộm thấy Tiểu An bị một người đàn ông ấn ở trên tường hôn.”
—— Tiểu An bị một người đàn ông ấn ở trên tường hôn?
Những lời này là tiểu Vương trong đoàn ca vũ nói.
Tô Hiểu Mạn bao gồm cả những người bên cạnh Tô Hiểu Mạn tất cả đều khiếp sợ không thôi, bị bị bị…… Một người đàn ông hôn? Người đàn ông này từ đâu ra? Chẳng lẽ là chơi lưu manh? Khi dễ nữ diễn viên, nhưng vì cái gì nhiều nữ diễn viên như vậy anh ta cố tình không chọn, lại đi chọn một người đàn ông mặc váy?
Tôn Y Y buột miệng thốt ra: “Còn có thể có việc này?!”
Tạ Minh Đồ: “……?”
ông nội Khương, Bà nội Khương nghiêm túc phê bình: “Thói đời ngày sau!”
Trương Thiên Thiên bên cạnh chạy tới cùng cũng ngây ngẩn cả người, “Chị Hiểu Mạn, em nhìn thấy chị ba nhà chị đè một chị gái ra hôn.”
Tô Hiểu Mạn: “……”
?
Chẳng lẽ người ấn Hứa Ngôn An lên tường hôn là chị ba nhà bọn họ?!
ông nội Khương cùng Bà nội Khương: “??!!!”
Tạ Minh Đồ: “……” Thật đúng là chị ba.
……
Chị ba và đồng chí Tiểu An vừa mới nói chuyện yêu đương đã bại lộ trong tầm mắt quần chúng, rõ ràng tránh ở một góc nhỏ để hôn, còn kéo màn che, cố tình có hai người khác, vừa nói chuyện vừa nhảy thì thôi đi, còn muốn cố ý vạch rèm của bọn họ.
Hứa Ngôn An mặt đỏ đến muốn nhỏ máu…… Cậu đã không biết mình nên đối mặt với nhóm chị em trong đoàn ca vũ như thế nào.
Khương Cẩn Vũ Thật ra người da mặt dày, tùy tiện xen lẫn trong đám Tôn Y Y chờ đợi.
đám người Phí Thư Oánh vừa thấy Khương Cẩn Vũ đến, kia phải gọi là đôi mắt lóe sao sáng: “Quá đáng tiếc, chị Cẩn Vũ, nếu chị mà là đàn ông, em nhất định sẽ tìm mọi cách gả cho chị.”
“Quả thực là tình nhân trong mộng của mọi cô gái.”
Chị đẹp trai quá.”
Khương Cẩn Vũ cười đùa giỡn cùng các cô, khiến cho một đám “chán ghét.”, “Đừng như vậy” “Chị không được tra với Tiểu An của chúng em được.”
Khương Cẩn Vũ: “??? Tôi làm cái gì sai? Giữa con gái với nhau chẳng lẽ không thể kéo tay nhau.
Hứa Ngôn AN: “...” Tức giận mà bỏ đi.
Khương Cẩn Vũ đuổi theo.
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm hình ảnh này sao mà quen mắt như vậy, rất giống cẩu nam nhân làm người yêu mình tức tới bỏ đi nên đuổi theo xin lỗi.
Đôi này của chị ba đúng là…
Tiểu Đinh: “Chị ba nhà cô và Tiểu An của chúng ta thật đúng là một đôi trời đất tạo thành.”
Tô Hiểu Mạn: “Chính xác.”
Chẳng qua lời nói thì như vậy, những vẫn cảm thấy vô cùng … vi diệu.
ông nội Khương cùng Bà nội Khương nhìn thấy một màn này, đã không biết nên nói như thế nào, trong chốc lát cảm thấy cháu gái chính mình vô cùng hiện đại, trong chốc lát cảm thấy chị có thể tìm được đối tượng khiến người vui mừng, trong chốc lát lại cảm thấy đôi tiểu tình lữ nhìn không quá thích hợp.
Hứa Ngôn An: “……”
Sau khi Khương Cẩn Vũ cùng người nọ nơi chuyện xong, ăn cùng Hứa Ngôn An thịt dê, Hứa Ngôn An lúc này lại không có hưng phấn như trước đó, rầu rĩ không vui cùng Khương Cẩn Vũ thành thạo ăn xong nồi thịt dê, hai người đi ra khỏi quán ăn.
“Người anh em, cậu tức giận à?” Khương Cẩn Vũ hỏi cậu.
Hứa Ngôn An nghĩ thầm, là đàn ông thì đều sẽ tức giận.
Hứa Ngôn An nhìn chị một cái, loại chuyện này từ nhỏ đến lớn cậu gặp được rất nhiều, không ít người lấy cậu ra để nói giỡn, cậu cũng tập mãi thành thói quen, nhưng cho dù lại thói quen như thế nào, lại cũng không cao hứng được.
Huống chi loại chuyện này còn không thể oán giận cái gì, bằng không người ta nói cậu bụng dạ hẹp hòi, còn không phải là chỉ đùa một chút sao? Khương Cẩn Vũ thấy cậu vẫn là rầu rĩ không vui, ra chủ ý nói: “Cậu đừng nóng giận, bằng không cứ như vậy đi, tôi chiếm tiện nghi của cậu, cậu cũng chiếm tiện nghi của tôi đi,cậu nói với người khác, tôi là người phụ nữ của cậu đi.”
Hứa Ngôn An: “……”
Kia cũng phải có người tin đi đã!
Hứa Ngôn An suýt nữa bị nước miếng chính mình làm sặc, cậu nhìn về phía Khương Cẩn Vũ trước mắt với một mảnh chân thành, đột nhiên lại bị đối phương đả động, nghĩ thầm này đại khái mới là tự tin chân chính của người đàn ông đi, căn bản không sợ bất luận tro vui đùa nào.
Sau khi nghĩ Như vậy,cậu lại bình thường trở lại đối với chuyện vừa rồi.
“Người aNh em, tôi không tức giận.”
Khương Cẩn Vũ thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Không tức giận là tốt rồi, tôi thật đúng là sợ chọc cậu cáu lên.”
“Đi đi đi, chúng ta qua bên kia xem tuyết đi, cậu mới uống chút rượu mặt đã đỏ, có phải hơi say rồi hay không?”
Hứa Ngôn An lắc đầu: “Không có, tôi cứ uống rượu là lên mặt.”
Vì thế hai người anh em tốt kề vai sát cánh đi xem tuyết, sắp đến lúc chia tay, Hứa Ngôn An rốt cuộc lấy hết can đảm tới hỏi tên người anh em bên cạnh này: “Còn không có hỏi qua tên của anh.”
Sau khi nói xong, mặt Hứa Ngôn An lại đỏ.
“Khương Cẩn Vũ.”
Khương Cảnh Vũ?
“Là chữ Cảnh nào, chữ Vũ nào vậy?”
“Khương trong hành gừng tỏi, Cẩn trong hoa dâm bụt, Vũ trong trời mưa, trên đầu tôi còn có người anh cả Khương Ninh Phong, anh hai Khương Lôi Ngạn, chúng tôi là ba anh em phong lôi vũ đó.”
……Khương trong hành gừng tỏi?
Lúc nghe tới câu này, Hứa Ngôn An thiếu chút nữa bị chọc cười to, lại nghe xong tên, Cẩn trong hoa dâm bụt, Vũ trong trời mưa…… Khương Cẩn Vũ, tên này như thế nào nghe giống như tên con gái vậy?
Hứa Ngôn An còn đắm chìm ở trong suy tư của chính mình, không có nghe rõ lời Khương Cẩn Vũ nói sau đó.
“Người anh em, tên này của anh nghe như tên con gái ấy.” Sau khi nói xong, bỗng dưng mặt Hứa Ngôn An lại đỏ, “Không không không, tôi không có cái ý tứ kia……”
“Cậu có ý tứ gì chứ?” Khương Cẩn Vũ nghiêng đầu: “Chẳng lẽ tôi không thể được xem như một cô gái được à?”
Hứa Ngôn An: “???!!! Người aNh em, anh đang nói cái gì vậy?”
Khương Cẩn Vũ: “Ai không đúng đâu anh em, chẳng lẽ cậu không phát hiện hương vị phụ nữ trên người tôi sao?”
Hứa Ngôn An ngốc lăng, hương vị nữ nhân? Có thứ này nữa sao?
“Kỳ thật tôi có ngực, muốn chứng minh cho cậu xem hay không……”
“Không không không không……”
*
Cuối năm đoàn ca vũ có tiết mục đón xuân, bọn họ làm tiết mục chúc mừng bên trong đoàn, để thành viên đoàn ca vũ mời người nhà và hàng xóm tới đây thưởng thức, ngày đầu năm mới trôi qua như vậy, đương nhiên là gọi càng nhiều người tới càng tốt.
Thời tiết hôm đó cũng không tệ lắm, cả nhà Tô Hiểu Mạn đều tới đây, ông nội Khương Bà nội Khương Quan Chấn Nhạc Tạ Minh Đồ còn có chị ba Khương Cẩn Vũ, ngay cả hai đứa nhỏ cũng ôm tất tới đây, trừ bỏ bạn bè thân thích còn có thím Trương cách vách và cháu của bà ấy cũng tới đây xem diễn miễn phí.
Hôm nay đoàn ca vũ trang trí vô cùng vui mừng, con để cho cha chúng trông, Tô Hiểu Mạn tới hậu trường tìm đám chị em tốt.
“Hiểu Mạn, cô khôi phục không tồi đâu.”
“Giống y như lúc chưa sinh con vậy.”
“Vẫn xinh đẹp y như vậy!”
Tô Hiểu Mạn cười nói chuyện với đám Tôn Y Y vài câu, đột nhiên ở trong góc phát hiện một gương mặt vừa xa lạ lại quen thuộc, người nọ còn mặc váy.
“??!!!”
Sao mà giống Hứa Ngôn An Thế?
Đệch
Tô Hiểu Mạn chấn kinh, vẻ mặt cô khiếp sợ nhìn về phía Tôn Y Y, Tôn Y Y cười trộm, giải thích với cô nói: “Đây là tiết mục đoàn chúng ta sáng tạo, không chỉ có mỗi cậu ấy đâu, cô xem xem, còn có Ôn Bạch Thụ bên kia, Lưu Nhược Lăng……”
“tiết mục kịch vui vẻ của Cả nhà!”
“Bình thường tiết mục ngày thường chúng ta đều xem chán rồi, hiện tại phải đặc thù một chút.”
Tô Hiểu Mạn: “……”
hoạt động trong đoàn Chính mình cho nên có thể tùy tiện làm có phải hay không? năm nay Đoàn trưởng có phải quá nới lỏng hay không?!
Hứa Ngôn An mặc một bộ như vậy còn tính ổn, đến nỗi bọn Ôn Bạch Thụ ……
Thật đúng là……tiết mục hài kịch??!!!!
Tôn Y Y sắp cười tới đau sốc hông.
“Hiểu Mạn, cô cứ chờ ôm bụng cười to.”
……
Sự thật chứng minh, cái tiết mục kia thật sự xuất sắc, người đang ngồi cũng chưa gặp qua tiết mục mới lạ bay bổng như vậy, sự thật chứng minh, mỗi niên đại đều có những nhân tài đặc biệt.
Xem tiết mục cong, Tô Hiểu Mạn còn ở lại trò chuyện uống trà ăn hạt dưa với bọn họ, bởi vì là tiết mục trong đoàn, hình thức cũng tương đối tùy tiện, mọi người cứ ăn ăn uống uống làm biểu diễn như vậy, còn có không ít quần chúng xung phong nhận việc lên đài diễn xuất.
Không bao lâu, liền thấy Tiểu Vương trong đội ca xướng của bọn họ và con gái thím Trương Trương Thiên Thiên vội vội vàng vàng mà chạy tới.
“Không hay rồi, em mới vừa trộm thấy Tiểu An bị một người đàn ông ấn ở trên tường hôn.”
—— Tiểu An bị một người đàn ông ấn ở trên tường hôn?
Những lời này là tiểu Vương trong đoàn ca vũ nói.
Tô Hiểu Mạn bao gồm cả những người bên cạnh Tô Hiểu Mạn tất cả đều khiếp sợ không thôi, bị bị bị…… Một người đàn ông hôn? Người đàn ông này từ đâu ra? Chẳng lẽ là chơi lưu manh? Khi dễ nữ diễn viên, nhưng vì cái gì nhiều nữ diễn viên như vậy anh ta cố tình không chọn, lại đi chọn một người đàn ông mặc váy?
Tôn Y Y buột miệng thốt ra: “Còn có thể có việc này?!”
Tạ Minh Đồ: “……?”
ông nội Khương, Bà nội Khương nghiêm túc phê bình: “Thói đời ngày sau!”
Trương Thiên Thiên bên cạnh chạy tới cùng cũng ngây ngẩn cả người, “Chị Hiểu Mạn, em nhìn thấy chị ba nhà chị đè một chị gái ra hôn.”
Tô Hiểu Mạn: “……”
?
Chẳng lẽ người ấn Hứa Ngôn An lên tường hôn là chị ba nhà bọn họ?!
ông nội Khương cùng Bà nội Khương: “??!!!”
Tạ Minh Đồ: “……” Thật đúng là chị ba.
……
Chị ba và đồng chí Tiểu An vừa mới nói chuyện yêu đương đã bại lộ trong tầm mắt quần chúng, rõ ràng tránh ở một góc nhỏ để hôn, còn kéo màn che, cố tình có hai người khác, vừa nói chuyện vừa nhảy thì thôi đi, còn muốn cố ý vạch rèm của bọn họ.
Hứa Ngôn An mặt đỏ đến muốn nhỏ máu…… Cậu đã không biết mình nên đối mặt với nhóm chị em trong đoàn ca vũ như thế nào.
Khương Cẩn Vũ Thật ra người da mặt dày, tùy tiện xen lẫn trong đám Tôn Y Y chờ đợi.
đám người Phí Thư Oánh vừa thấy Khương Cẩn Vũ đến, kia phải gọi là đôi mắt lóe sao sáng: “Quá đáng tiếc, chị Cẩn Vũ, nếu chị mà là đàn ông, em nhất định sẽ tìm mọi cách gả cho chị.”
“Quả thực là tình nhân trong mộng của mọi cô gái.”
Chị đẹp trai quá.”
Khương Cẩn Vũ cười đùa giỡn cùng các cô, khiến cho một đám “chán ghét.”, “Đừng như vậy” “Chị không được tra với Tiểu An của chúng em được.”
Khương Cẩn Vũ: “??? Tôi làm cái gì sai? Giữa con gái với nhau chẳng lẽ không thể kéo tay nhau.
Hứa Ngôn AN: “...” Tức giận mà bỏ đi.
Khương Cẩn Vũ đuổi theo.
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm hình ảnh này sao mà quen mắt như vậy, rất giống cẩu nam nhân làm người yêu mình tức tới bỏ đi nên đuổi theo xin lỗi.
Đôi này của chị ba đúng là…
Tiểu Đinh: “Chị ba nhà cô và Tiểu An của chúng ta thật đúng là một đôi trời đất tạo thành.”
Tô Hiểu Mạn: “Chính xác.”
Chẳng qua lời nói thì như vậy, những vẫn cảm thấy vô cùng … vi diệu.
ông nội Khương cùng Bà nội Khương nhìn thấy một màn này, đã không biết nên nói như thế nào, trong chốc lát cảm thấy cháu gái chính mình vô cùng hiện đại, trong chốc lát cảm thấy chị có thể tìm được đối tượng khiến người vui mừng, trong chốc lát lại cảm thấy đôi tiểu tình lữ nhìn không quá thích hợp.
Danh sách chương