Mạnh Y Y không vui, lên tiếng phản bác: “Lâm Lâm, chẳng lẽ em muốn ở lại chỗ này rồi sống chung với mấy người kia?”

Khương Lâm nhướng mày, sờ lưỡi hái, nhàn nhạt nói: “Đúng vậy, em cảm thấy mình không thể bỏ hai đứa con của mình mà đi được.”

Bà đây làm gì có nơi nào để đi! Đi lên đó để làm tiểu tam của Biện Hải Đào chắc? Không bằng trực tiếp băm hắn còn hơn!

Nhà ở nông thôn không đủ sáng sủa, Khương Lâm lại đứng ở chỗ tối phía sau cửa, Mạnh Y Y nhìn không rõ cô có biểu tình gì, chỉ có thể nhìn đến gương mặt xinh đẹp, cùng với đôi mắt đen láy trong veo đang nhìn chằm chằm vào cô ta.

Mạnh Y Y cười nói: “Lâm Lâm, đừng nói là em không muốn rời khỏi Trình Như Sơn đấy chứ?.”

Khương Lâm: “Trình Như Sơn? Bộ dạng của anh ta như thế nào cô còn không nhớ rõ, có cái gì mà luyến tiếc?”

Sự nghi ngờ của Mạnh Y Y lại càng thêm mãnh liệt, cô ta vẫn luôn thử Khương Lâm, hoài nghi có phải cô cũng giống như cô ta, hiện tại xem ra đầu óc bị hỏng thật rồi? Ngày hôm qua lúc trời chạng vạng, cô ta đã đi tìm thầy thuốc trong thôn xác nhận qua. Thầy thuốc trong thôn ai cũng đều được huấn luyện nhiều lần để trị vài bệnh vặt như đau đầu nhức óc, kê vài liều thuốc an thần linh tinh, dù không xem được bệnh, nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến sự khoe khoang của hắn ta.

Hắn nói đầu là bộ phận vừa cứng rắn lại vừa là cơ quan yếu ớt nhất, đặc biệt là vùng gáy cùng huyệt Thái Dương, một cú đánh nhẹ cũng có thể làm người chết. Tính tình thay đổi? Đương nhiên có khả năng! Người bị kích thích đều sẽ thay đổi tính tình, huống chi đụng phải đầu, mất trí nhớ cũng không phải là không có khả năng.

Cô ta suy nghĩ, có lẽ lúc trước Khương Lâm bị Biện Hải Đào kích thích cho nên tính tình mới thay đổi , lúc này đụng phải đầu cho nên tính tình liền trở về như cũ.

Trong lòng Mạnh Y Y lại không thoải mái, bởi vì sau khi Khương Lâm bị Biện Hải Đào phản bội, cô đã cùng trong nhà đoạn tuyệt quan hệ, cũng từ đó mà quan hệ giữa hai người mới càng tốt lên, hiện tại thoạt nhìn hình như có chút xa cách.

“Lâm Lâm, em thật sự chấp nhận được việc chúng nó là con của em thật sao?” Mạnh Y Y lại tiếp tục thử.

Khương Lâm không kiên nhẫn: “Chẳng lẽ còn là giả? Bọn nó không phải là con của em sao? Nếu em vứt bỏ bọn họ, như vậy cả hai đứa nó liền không có mẹ, về sau mỗi ngày bị đám trẻ trong thôn trêu chọc, mắng không cha không mẹ. Thế thì bọn chúng không phải cả ngày sẽ chỉ lo đánh nhau à? Không đọc sách lại không có cha mẹ dạy bảo, khẳng định sẽ phản nghịch, lỡ tụi nó mà đi theo con đường tà đạo, đánh nhau ẩu đả, ăn nhậu chơi gái rồi cờ bạc, lạm dụng ma túy, không phải hại người thì cũng bị người hại. Đẻ con mà không dạy, để cho bọn chúng hại người, chị nói tội lỗi này có phải tính ở trên đầu cha mẹ hay không? Đến lúc đó em chính là đầu sỏ gây tội! Biện Hải Đào là cái thứ gì?”

Mạnh Y Y bị cô nói đến trợn mắt há hốc mồm, trong lúc nhất thời nói không nên lời. Nhưng cô ta có thể khẳng định, không phải Khương Lâm lưu luyến Trình Như Sơn, mà là thật sự có trách nhiệm đối với con của mình. Xem ra đây là lạc đường biết quay lại?

Mạnh Y Y thầm cười lạnh trong lòng: Không có cô ta thì còn có cha của mấy đứa nhỏ, chỉ cần cô ta rời đi thì bọn nó vẫn có thể sống tốt.



Khương Lâm lại nói: “Nếu chị còn liên hệ cùng Biện Hải Đào, thì lần tới khi gặp được hắn hãy nói với hắn.”

Mạnh Y Y theo bản năng hỏi lại: “Nói gì cơ?”

Khương Lâm lạnh lùng cười: “Bảo hắn đi tìm chết đi!”

Nếu gặp lại, cô sẽ đánh nát cái đầu hắn! Tuyệt đối không nương tay!

Mạnh Y Y cả người lạnh run, cầm lòng không được mà lui về phía sau hai bước, may mắn Khương Lâm không có trọng sinh, cô ta mới là người được vận mệnh chiếu cố.

Mạnh Y Y cảm thấy hết sức thần kỳ, nửa tháng trước cô ta gặp một trận mưa liền phát sốt, một giấc ngủ dậy liền có được ký ức của đời trước. Hẳn là người trong tương lai không cam lòng, cho nên cô ta mới được trọng sinh trở lại mùa hè của năm 76.

Ký ức cứ thế nối tiếp.

Thời còn trẻ tâm của ai mà chả cao ngất, cho rằng cuộc đời chính mình chắc chắn huy hoàng, cuối cùng mới biết được tất cả đều do mình nghĩ nhiều.

Mạnh Y Y cũng đã từng nghĩ, nếu có thể trở về quá khứ một lần, cô ta nhất định sẽ làm những gì. Nhưng đến lúc thật sự trọng sinh, cô ta mới phát hiện dung mạo, trí tuệ cùng thói quen của mình vẫn như cũ, trời sinh đã khó sửa.

Chính mình cũng sẽ không đột nhiên có khả năng, càng sẽ không thay đổi đến mức có vẻ đẹp xuất sắc. Tuy rằng biết một ít tiên cơ, nhưng cô ta lại không có tiền vốn ở trong tay.

Rốt cuộc đối với đại đa số người mà nói, xô vàng đầu tiên chính là đỉnh mà suốt đời khó có thể vượt qua.

Huống chi muốn kiếm tiền phải dựa vào mồ hôi cùng cần cù lao động, đặc biệt vào thập niên 80-90, chẳng sợ phải bán hàng ở chỗ vỉa hè, nhưng ai sẽ hiểu cho nỗi vất vả ở trong đó?

Cô ta cùng Khương Lâm giống nhau, cả hai đều ham ăn biếng làm, sợ khổ sợ mệt.

Cho nên sau khi trọng sinh, Mạnh Y Y ngược lại nhận rõ hiện thực, cô ta không thể dựa vào chính mình thay đổi vận mệnh đi lên đỉnh cao cuộc đời, chỉ có thể nghĩ cách tìm một người đàn ông tốt rồi gả đi, sau đó để anh ta nuôi mình, mà sự lựa chọn tốt nhất chính là Trình Như Sơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện