“Thiện cảm của ký chủ với mục tiêu là 20 điểm.” Lúc này trong đầu Mộc Du Du vang lên âm thanh không giống với Tiểu Kê.

“Tiểu Kê, xảy ra chuyện gì thế?”Mộc Du Du tựa lưng vào ghế làm bộ nhắm mắt dưỡng thần.

“Chị, để em nghĩ đã.”

“Chị cũng ngẫm lại.”Mộc Du Du trầm tư, đột nhiên hình như hiểu ra gì đó.

“Tiểu Kê, lúc trước Cố Bắc Đình đến thành phố Kinh, anh ấy có thể làm tổn thương chị hay không, em đều có thể phát hiện, cộng thêm độ hảo cảm lần này, chẳng nhẽ nhiệm vụ lần này của chúng ta là phải cưa đổ Cố Bắc Đình ư?”

“Ách...Nhưng chị không thích Cố Bắc Đình.”

Trên đầu người máy của Tiểu Kê trôi nổi hai số liệu, tình yêu của Mộc Du Du dành cho Cố Bắc Đình là 0, hảo cảm là 20.

“Chị, em biết rồi. vì chị thấy Cố Bắc Đình đẹp trai, mới có thể xuất hiện hảo cảm 20 điểm.” Sau khi Tiểu Kê xuất hiện số liệu, nhớ tới chuyện lúc trước không nghe rõ. Kia.

“Không phải chị phải cưa đổ Cố Bắc Đình à? Tại sao dữ liệu của chị lại xuất hiện? Mộc Du Du hỏi.

“Ý thức mục tiêu hướng dẫn quá cường đại, em vẫn là một hệ thống vị thành niên, cho nên không khảo sát được số liệu của anh ấy.”



Mộc Du Du không nói gì.

“Chị, nếu chị không thích Cố Bắc Đình, chúng ta sẽ không lên kế hoạch cưa đổ anh ấy là được rồi, ngược lại em chỉ là một hệ thống, thất bại một lần không có việc gì. Hơn nữa nhiệm vụ yêu cầu phải có mục tiêu và thiện cảm 100 điểm mới hoàn thành nhiệm vụ.” Tiểu Kê xoay vòng tại chỗ.

“Biết rồi.”Lông mày Mộc Du Du khẽ động, vậy việc này cũng chỉ có thể thuận theo tự nhiên.

Cố Bắc Đình trở lại chỗ ngồi cho rằng Mộc Du Du ngủ không thoải mái, bên kia Mộc Du Du đã mở mắt ra, đối diện với đôi mắt thâm sâu của Cố Bắc Đình.

“Thiện cảm của ký chủ với mục tiêu là 25.”

“Tiểu Kê, có thể tắt thanh âm này không?”Mộc Du Du có chút phiền não, chỉ nghe được mình có ích lợi gì.

“Chị, em tắt ngay đây.”

“Cô có muốn ăn cái này không?”Cố Bắc Đình cho rằng cô không thoải mái, từ trong túi túi lấy ra kẹo quất mà mẹ Cố sợ Mộc Du Du say xe cho cô.

“Cảm ơn bạn!”Mộc Du Du cầm lấy một viên trên tay Cố Bắc Đình, mở giấy gói ra, bỏ kẹo vào trong mệng, sau đó bỏ bao bì vỏ kẹo vào túi xách.

“Cho cô hết này.” Cố Bắc Đình dúi đống kẹo cho cô.



Mộc Du Du nhìn về phía anh, “Cám ơn!”Cuối cùng vẫn đưa tay nhận lấy.

Cố Bắc Đình thu tay lại, chà xát đùi, xúc cảm mềm mại vừa rồi, là cảm giác ngón tay cô xẹt qua? Mấy hành khách xung quanh bọn họ vẻ mặt tò mò nhìn hai người bọn họ, hai vợ chồng này khách sáo thật đấy, cảm ơn đi cảm ơn lại.

Cuối cùng, ông chú bên cạnh Cố Bắc Đình nhịn không được, “Chàng trai, cuộc sống không giống như làm lính, khách khí với vợ như vậy, cẩn thận buổi tối vợ không cho cậu lên giường ngủ đấy.”

“...”Cố Bắc Đình đỏ tai.

Mặt Mộc Du Du cũng đỏ lên trong chớp mắt, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Hai vợ chồng này vừa nhìn đã vừa mới kết hôn, nhìn hai người mặt đỏ tai hồng kìa.” Thím đối diện ông chú cười nói.

Cố Bắc Đình quay đầu nhìn Mộc Du Du vẫn còn đang nhìn ngoài cửa sổ, đành phải đỏ lỗ tai khẽ gật đầu.

Thấy hai người bọn họ đều không nói lời nào, hai người kia cũng từ bỏ ý tứ trêu chọc bọn họ.

Mộc Du Du rất nhàm chán, đành phải nhắm mắt lại làm bộ ngủ, dùng ý thức tiến vào không gian.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện