Mà Tam Oa càng thêm dính người, bất cứ lúc nào Trình Như Lan không bận việc gì, thằng bé sẽ đòi Trình Như Lam ôm mình, mỗi ngày thằng bé đều dính trong lòng Trình Như Lan, điều này khiến hai người anh của thằng bé hâm mộ muốn chết.

Hai anh em cũng rất mong được mẹ ôm, trước đây mẹ chưa ôm bọn họ bao giờ, bây giờ bọn họ muốn được mẹ ôm giống như em trai vậy, nhưng hai anh em bây giờ đã lớn cả rồi, cho dù trong lòng rất khát khao nhưng bọn họ cũng xấu hổ không dám nói ra.

Mà Trình Như Lan nhìn thấy Đại Oa và Nhị Oa dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Tam Oa đang ngồi trong lòng cô thì trong lòng khẽ động.

Cô đặt đứa con út đáng yêu lên giường mặc kệ thằng bé giãy giụa, sau đó ôm Nhị Oa lên, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu nhóc một cái, sau đó đặt thằng bé xuống đất, lại ôm Đại Oa lên, cũng nhẹ nhàng hôn lên trán thằng bé một cái giống như vậy.

Cả hai anh em đều bị động tác này của mẹ làm cho sợ ngây người, ngây ngốc mà đứng ở đó, một lát sau, hai đứa nhỏ mới sực tỉnh lại, vừa rồi mẹ không chỉ ôm bọn họ, còn hôn lên trán bọn họ nữa, hai đứa nhỏ vô cùng vui mừng, hai cậu bé đều nở nụ cười thật tươi trên khuôn mặt nhỏ nhắn của mình.

Nhìn thấy sắc mặt của ba đứa nhỏ không còn xanh mét như lúc cô mới xuyên tới đây nữa thì Trình Như Lan cảm thấy rất có cảm giác thành tựu.

Không uổng công mỗi ngày cô đều pha cho mấy đứa nhỏ một chén sữa bột, lại ăn một quả trứng gà, bữa trưa mỗi ngày đều nấu thịt kho tàu cho bọn nhỏ ăn, còn nấu rất nhiều trứng hấp cho ba đứa nhỏ ăn nữa.



Bây giờ sắc mặt của ba đứa nhỏ đều đã tốt hơn trước rất nhiều rồi, hơn nữa mối quan hệ giữa cô và ba đứa nhỏ bây giờ cũng trở nên thân thiết hơn.

Trình Như Lan chuẩn bị ngày mai lên huyện một chuyến, sau đó cô có thể đổi mấy loại lương thực tinh như gạo và bột mì trong không gian của mình thành ngũ cốc thô.

Như vậy cô hẳn là sẽ đổi được rất nhiều ngũ cốc thô đem về nhà, hơn nữa cô còn muốn đi mua một ít hạt giống rau củ, chuẩn bị đến lúc đó bản thân có thể trồng một ít rau củ, bây giờ khoai tây, khoai lang trong nhà đều đã ăn hết rồi, thật sự không còn loại rau củ nào khác để ăn nữa.

Không ngờ rằng, ngày hôm sau cô không lên huyện một chuyến, bởi vì trong nhà bỗng nhiên có một vị khách không mời mà đến, nữ chủ Bạch Tiểu Vi.

Nữ chủ Bạch Tiểu Vi cũng là người của Chu gia thôn, nhưng mà lúc trước nhà ông nội của Bạch Tiểu Vi chạy nạn, sau khi chạy đến chỗ này, liền ở đây an cư lạc nghiệp.

Mà mọi chuyện trong tiểu thuyết dựa theo góc nhìn của nữ chính Bạch Tiểu Vi, cho nên tất cả mọi chuyện đều liên quan đến sự chân thành tốt bụng xinh đẹp của nữ chủ, vốn dĩ lúc Trình Như Lan đọc tiểu thuyết, cô còn khá thích nữ chủ, cảm thấy cô ấy không chỉ xinh đẹp, mà còn có tấm lòng lương thiện, biết suy nghĩ cho người khác, ngay cả nữ phụ độc ác như nguyên chủ cũng có mối quan hệ tốt với cô ấy, Bạch Tiểu Vi thật sự rất lợi hại.

Nhưng mà bây giờ Trình Như Lan đến đây rồi, cô vẫn nên xem tình hình trước rồi mới tính tiếp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện