Thiệu Diệu Tông thầm nghĩ, ai tin chứ.
"Sinh nhật không giống nhau"
Đỗ Xuân Phân nói: "Không phải một cái cuối năm một cái đầu năm là được."
Thiệu Diệu Tông: "Đại Ny Nhị Ny sinh vào 16 tháng 6 dương lịch."
Đỗ Xuân Phân ngẫm nghĩ về sinh nhật con gái: "Chúng em tính theo lịch âm, Ngày 15 tháng 5." Cô Quay ngoắt sang Thiệu Diệu Tông, "Là cùng một ngày?"
Thiệu Diệu Tông cẩn thận nhớ lại: "Hình như đúng vậy. Đại Ny cùng Nhị Ny sinh buổi sáng."
"Trùng hợp thật, Đại Nha Nhị Nha sinh buổi tối. Sinh bốn mất sức, sinh từ sáng tới tối cũng bình thường." Đỗ Xuân Phân không đợi anh mở miệng, "Đại Nha Nhị Nha, về sau các con tên là Thiệu Điềm Nhi, Thiệu Tiểu Mỹ."
Đại Nha thánh thót hỏi lại: "Ai gọi là Thiệu Điềm Nhi ạ?"
"Là con! Về sau người khác hỏi con tên gì, thì nói tên là Thiệu Điềm Nhi. Cha con là Thiệu Diệu Tông, mẹ là Đỗ Xuân Phân."
Con bé nghiêng đầu tò mò hỏi: "Vì sao không gọi Đại Nha ạ?"
"Con sắp đi học rồi, đến trường phải có tên đi học." Đỗ Xuân Phân nghĩ nghĩ, rồi nói "Điềm Nhi cùng Tiểu Mỹ nghe hay hơn hay Đại Nha Nhị Nha nghe hay hơn?"
Con bé lớn suy nghĩ hồi lâu: "Điềm Nhi, Điềm Nhi, Điềm Nhi nghe hay hơn."
Đỗ Xuân Phân nhìn về phái con út: "Muội muội, nhớ kỹ chưa?"
"Con tên là Tiểu Mỹ, Thiệu Tiểu Mỹ?" Nhị nha đầu hỏi.
Đỗ Xuân Phân gật đầu, "Vậy cùng nói tên mẹ và cha một lần nào."
Điềm Nhi lớn tiếng nói: "Con tên là Thiệu Điềm Nhi, em gái tên Thiệu Tiểu Mỹ, cha ruột tên là Thiệu Diệu Tông, mẹ ruột là Đỗ Xuân Phân."
Thiệu Diệu Tông nghe cái giọng lanh lảnh của nó, còn cả bộ dạng chăm chú đó, không tự chủ nở nụ cười.
Điềm Nhi tò hỏi: "Cha cười gì ạ?"
Đỗ Xuân Phân cũng không muốn Thiệu Diệu Tông trêu con gái, nên nói: "Điềm Nhi thông minh nên cha con vui vẻ đó."
Đại Ny Nhị Ny nhìn về Thiệu Diệu Tông.
Tiểu Mỹ vươn cánh tay bé nhỏ lên: "Mẹ, mẹ, con cũng biết. Con là Thiệu Tiểu Mỹ, chị là Thiệu Điềm Nhi, cha ruột tên là Thiệu Diệu Tông, mẹ ruột là Đỗ Xuân Phân."
"Lợi hại" Đỗ Xuân Phân cũng để ý tới vẻ khát vọng của con gái Diệu Tông. Khen Tiểu Mỹ một câu liền cười như phật Di Lặc, quay về phía hai con gái, "Đại Ny, con tên Bình Bình, tên đi học là Thiệu Nhất Bình. Nhị Ny, An An, con tên Thiệu Nhất An. Về sau khi đi học, các con có thể lớn lên cao như cha mẹ vậy, cũng lợi hại như cha mẹ vậy."
Hai cô bé không hiểu đi học là gì, chỉ biết Đỗ Xuân Phân nói như vậy, anh mắt hai đứa phát sáng.
Đỗ Xuân Phân: "Bình Bình, nói theo mẹ nào, Con tên Thiệu Nhất Bình, em gái là Thiệu Nhất An, cha là Thiệu Diệu Tông, mẹ là Đỗ Xuân Phân."
Phản ứng đầu tiên của Đại Ny chính là nhìn Thiệu Diệu Tông, vẻ mặt khẩn trương.
Đỗ Xuân Phân lại nói: "Nói sai cũng không sao cả. Các con chưa quen cái tên này, nói vài lần là được."
Thiệu Diệu Tông nghe vậy liền biết con gái anh --- không dám.
"Bình Bình, cha nói một câu, con nói một câu được không?" Thiệu Diệu Tông nghiêng người về trước, hai tay để trên đầu gối, nhẹ nhàng động viên.
Đại Ny do dự nhẹ nhàng gật đầu.
Thiệu Diệu Tông nói: "Con tên Thiệu Nhất Bình."
Đại Ny: "Cha tên Thiệu Nhất Bình."
Điềm Nhi chen vào: "Sai rồi. Cha tên Thiệu Diệu Tông. Chị phải nói là "Con""
(Nguyên văn:
邵耀宗说: "你叫邵一平."
大妮抿抿嘴: "《你》.叫邵一平."
甜儿不禁说: "错啦. 爹叫邵耀宗. 你要说 《我》 ."
Để mình giải thích đoạn này một chút, vì ngôi xưng của trung chỉ có 《我》và 《你》. Lúc Diệu Tông nói, thì Đại Ny nhắc lại nguyên văn câu nói ấy. vì vậy Đại Nha sửa lại cho và ý bảo Đại Ny phải nói là 《我》 chứ không nói 《你.)
Đỗ Xuân Phân cổ vũ cho bé: "Đại Ny lại nói một lần là được." Nói xong nháy mắt ra hiệu cho Diệu Tông.
Thiệu Diệu Tông nói: "Con tên Thiệu Nhất Bình."
Đại Ny nhìn về Đỗ Xuân Phân. Cô cười rồi gật nhẹ đầu, con bé nhận được cổ vũ, khóe môi khô khẽ mở, "Con tên Thiệu Nhất Bình."
"Đúng rồi. Thông minh lắm. giống Điềm Nhi và Tiểu Mỹ đều thông minh."
Đại Ny ngại ngùng tươi cười.
"Sinh nhật không giống nhau"
Đỗ Xuân Phân nói: "Không phải một cái cuối năm một cái đầu năm là được."
Thiệu Diệu Tông: "Đại Ny Nhị Ny sinh vào 16 tháng 6 dương lịch."
Đỗ Xuân Phân ngẫm nghĩ về sinh nhật con gái: "Chúng em tính theo lịch âm, Ngày 15 tháng 5." Cô Quay ngoắt sang Thiệu Diệu Tông, "Là cùng một ngày?"
Thiệu Diệu Tông cẩn thận nhớ lại: "Hình như đúng vậy. Đại Ny cùng Nhị Ny sinh buổi sáng."
"Trùng hợp thật, Đại Nha Nhị Nha sinh buổi tối. Sinh bốn mất sức, sinh từ sáng tới tối cũng bình thường." Đỗ Xuân Phân không đợi anh mở miệng, "Đại Nha Nhị Nha, về sau các con tên là Thiệu Điềm Nhi, Thiệu Tiểu Mỹ."
Đại Nha thánh thót hỏi lại: "Ai gọi là Thiệu Điềm Nhi ạ?"
"Là con! Về sau người khác hỏi con tên gì, thì nói tên là Thiệu Điềm Nhi. Cha con là Thiệu Diệu Tông, mẹ là Đỗ Xuân Phân."
Con bé nghiêng đầu tò mò hỏi: "Vì sao không gọi Đại Nha ạ?"
"Con sắp đi học rồi, đến trường phải có tên đi học." Đỗ Xuân Phân nghĩ nghĩ, rồi nói "Điềm Nhi cùng Tiểu Mỹ nghe hay hơn hay Đại Nha Nhị Nha nghe hay hơn?"
Con bé lớn suy nghĩ hồi lâu: "Điềm Nhi, Điềm Nhi, Điềm Nhi nghe hay hơn."
Đỗ Xuân Phân nhìn về phái con út: "Muội muội, nhớ kỹ chưa?"
"Con tên là Tiểu Mỹ, Thiệu Tiểu Mỹ?" Nhị nha đầu hỏi.
Đỗ Xuân Phân gật đầu, "Vậy cùng nói tên mẹ và cha một lần nào."
Điềm Nhi lớn tiếng nói: "Con tên là Thiệu Điềm Nhi, em gái tên Thiệu Tiểu Mỹ, cha ruột tên là Thiệu Diệu Tông, mẹ ruột là Đỗ Xuân Phân."
Thiệu Diệu Tông nghe cái giọng lanh lảnh của nó, còn cả bộ dạng chăm chú đó, không tự chủ nở nụ cười.
Điềm Nhi tò hỏi: "Cha cười gì ạ?"
Đỗ Xuân Phân cũng không muốn Thiệu Diệu Tông trêu con gái, nên nói: "Điềm Nhi thông minh nên cha con vui vẻ đó."
Đại Ny Nhị Ny nhìn về Thiệu Diệu Tông.
Tiểu Mỹ vươn cánh tay bé nhỏ lên: "Mẹ, mẹ, con cũng biết. Con là Thiệu Tiểu Mỹ, chị là Thiệu Điềm Nhi, cha ruột tên là Thiệu Diệu Tông, mẹ ruột là Đỗ Xuân Phân."
"Lợi hại" Đỗ Xuân Phân cũng để ý tới vẻ khát vọng của con gái Diệu Tông. Khen Tiểu Mỹ một câu liền cười như phật Di Lặc, quay về phía hai con gái, "Đại Ny, con tên Bình Bình, tên đi học là Thiệu Nhất Bình. Nhị Ny, An An, con tên Thiệu Nhất An. Về sau khi đi học, các con có thể lớn lên cao như cha mẹ vậy, cũng lợi hại như cha mẹ vậy."
Hai cô bé không hiểu đi học là gì, chỉ biết Đỗ Xuân Phân nói như vậy, anh mắt hai đứa phát sáng.
Đỗ Xuân Phân: "Bình Bình, nói theo mẹ nào, Con tên Thiệu Nhất Bình, em gái là Thiệu Nhất An, cha là Thiệu Diệu Tông, mẹ là Đỗ Xuân Phân."
Phản ứng đầu tiên của Đại Ny chính là nhìn Thiệu Diệu Tông, vẻ mặt khẩn trương.
Đỗ Xuân Phân lại nói: "Nói sai cũng không sao cả. Các con chưa quen cái tên này, nói vài lần là được."
Thiệu Diệu Tông nghe vậy liền biết con gái anh --- không dám.
"Bình Bình, cha nói một câu, con nói một câu được không?" Thiệu Diệu Tông nghiêng người về trước, hai tay để trên đầu gối, nhẹ nhàng động viên.
Đại Ny do dự nhẹ nhàng gật đầu.
Thiệu Diệu Tông nói: "Con tên Thiệu Nhất Bình."
Đại Ny: "Cha tên Thiệu Nhất Bình."
Điềm Nhi chen vào: "Sai rồi. Cha tên Thiệu Diệu Tông. Chị phải nói là "Con""
(Nguyên văn:
邵耀宗说: "你叫邵一平."
大妮抿抿嘴: "《你》.叫邵一平."
甜儿不禁说: "错啦. 爹叫邵耀宗. 你要说 《我》 ."
Để mình giải thích đoạn này một chút, vì ngôi xưng của trung chỉ có 《我》và 《你》. Lúc Diệu Tông nói, thì Đại Ny nhắc lại nguyên văn câu nói ấy. vì vậy Đại Nha sửa lại cho và ý bảo Đại Ny phải nói là 《我》 chứ không nói 《你.)
Đỗ Xuân Phân cổ vũ cho bé: "Đại Ny lại nói một lần là được." Nói xong nháy mắt ra hiệu cho Diệu Tông.
Thiệu Diệu Tông nói: "Con tên Thiệu Nhất Bình."
Đại Ny nhìn về Đỗ Xuân Phân. Cô cười rồi gật nhẹ đầu, con bé nhận được cổ vũ, khóe môi khô khẽ mở, "Con tên Thiệu Nhất Bình."
"Đúng rồi. Thông minh lắm. giống Điềm Nhi và Tiểu Mỹ đều thông minh."
Đại Ny ngại ngùng tươi cười.
Danh sách chương