Kế tiếp vài ngày, hắn chiếu cố ta mọi bề, bưng trà rót nước, thượng dược uy cơm làm ta kinh nghi bất định. Tiểu tử này khi nào thì biết hầu hạ người? Cứ tính là cảm kích ta từng trợ giúp cũng không cần làm đến tình trạng này…. Đợi đến thời điểm hắn giúp ta tắm rửa, da đầu ta bắt đầu run lên, “Minh Hi, ngươi cảm kích ta cũng không cần làm những việc của hạ nhân. Ngươi không phải đã tiếp nhận trà lâu sao? Mỗi ngày tốn thời gian ở chỗ ta sao được?”

Hắn cười: “Ta cho trà lâu ngừng kinh doanh để chỉnh đốn, hiện tại đang sửa chữa. Ngươi yên tâm, chiếu cố ngươi cũng không làm chậm trễ sự tình của trà lâu.”

Ta gật đầu, “Không có người làm khó dễ ngươi đi?”

Hắn cười nhạo một tiếng, “Hoàng Thượng đã lên tiếng, thời điếm này ai lại chạy đến nhận rủi ro?”

“Cha ngươi cho người mang năm ngàn lượng bạc đến hơn nữa còn năm ngàn lượng bạc kia, tiền hẳn là đủ dùng đi?”

“Hừ, hắn ngược lại tín nhiệm ngươi, mỗi lần đều để ngươi mang đồ cho ngươi. Thật không biết rốt cục ai là con hắn”, hắn cười lạnh nói nhưng là trong giọng nói đã không còn hận ý, xem ra hắn cũng biết phụ thân hắn là bất đắc dĩ.

Đề tài dần dần chếch đi, hắn vẫn giúp ta lau thân. Kỳ thật cũng không có gì, trước đây chúng ta cũng từng cùng nhau vụng trộm bơi lội, có cái gì chưa từng thấy qua. Chỉ là hắn quá khứ kiêu ngạo tiên nộ mã, ta không quen hiện tại hắn lấy tư thái thấp này hầu hạ.

Vì để tiện nửa đêm đổi dược cho ta, hắn liền ngủ ở trên giường Tiểu Tam Nhi, đuổi Tiểu Tam Nhi đi phòng khách ngủ.

Vết thương vài ngày sau cũng tốt lên, mỗi ngày ăn thuốc bổ, chơi cờ chính là trong lòng nhớ Mã Pháp còn nhớ con ta. Dưỡng thương hơn một tháng, thương thế trên cơ bản tốt lắm. Nghe Hoàng Thượng hạ lưỡng đạo thánh chỉ, một đạo là cho Mã Pháp, nói hắn trung quân ái quốc cái gì, Hoàng Thượng có ý tứ ban một khối biển cho hắn. Một đạo là cho gia tộc Minh Hi, phụ thân Minh Hi thăng chức. Có lưỡng đạo thánh chỉ này, ta biết chuyện này đã qua, ta có thể về nhà không bị khiển trách cũng tùy thời có thể đi thượng sai.

Nửa đêm tỉnh lại nghe được Minh Hi bên kia cúi đầu thở dốc, ta ban đầu nghĩ hắn đang khóc, ta không có thói quen an ủi nam nhân khóc cho nên làm bộ như không có nghe thấy. Sau lại nghe ra không phải tiếng khóc mà là…. Ta đây lại càng không thể phát ra tiếng, nếu không càng thêm xấu hổ. Nhưng đồng thời trong lòng cũng có chút vui mừng, lúc trước hắn đem tiểu thiếp đuổi ra ta còn nghĩ hắn vì tâm lý có vấn đề, trước mắt xem ra hắn vấn đề kia vẫn bình thường.

Đang định ngủ tiếp, nghe được hắn khàn khàn mở miệng: “Ngươi tỉnh?”

“A…Nga”, ta có chút xấu hổ, “Ngươi như thế nào biết? “Hơi thở của ngươi thay đổi.” Hắn thản nhiên nói.

Sức quan sát thât lợi hại.

Hắn xuống giường, chậm rãi đi đến cạnh giường ta, từ trên cao nhìn xuống, thật có cảm giác áp bách, hơn nữa khuôn mặt hắn thật thản nhiên.

“Muốn hay không sáng mai để người tìm mua cho ngươi hai nữ nhân?”, nha đầu ở biệt viện đều là ta cẩn thận lựa ra từ người đáng tin cậy, ta thật không hi vọng Minh Hi đánh chủ ý đến các nàng. Muốn nói tại phương diện này, hắn đúng là kẻ có mới nới cũ.

Hắn ngồi tại bên giường, “Ta nhớ rõ đã nói qua với ngươi, ta không ôm được nữ nhân.”

“…..”

“Ngươi biết rõ ta vừa mới…nghĩ đến cái gì sao?”

Ta lắc đầu, bắt đầu cảm thấy đau đầu. Người này không chỉ mang đến phiền toái, bản thân hắn tựa hồ làm một đại phiền toái. Loại đề tài quỷ dị này, ta thực không quen.

“Là nam nhân.”

Nam nhân? Là những súc sinh bắt buộc hắn? Ta nhíu màu, hắn là kẻ thụ ngược cuồng sao?, “Ngươi nói là thật?”

Hắn gật đầu, nhìn ta, “Ngươi có phải hay không xem thương ta, cảm thấy ta hạ lưu.”

“…Sẽ không…nhưng là, này không phải là một lựa chọn tốt, sẽ không có kết quả tốt”, những người đó không phải tốt đẹp gì, hơn nữa thời đại này cũng không có sự tình nam nhân cùng nam nhân. Cái loại nuôi dưỡng luyến đồng thì trong nhà cũng có thê thiếp nữ nhi, căn bản không sợ thế nhân lên án.

“Thật không?”, hắn vẫn thản nhiên, “Ta không có lựa chọn, ta bây giờ cũng không phải chính mình nguyện ý.”

Chuyện tình như vậy không chỉ không được thế gian chấp nhân, thanh danh hắn lại mất đi, “Không có nam nhân sẽ giống nữ nhân cùng ngươi vượt qua dư sinh. Minh Hi, ngươi cần phải chuẩn bị tư tưởng, đừng để quá khứ hủy hoại chính mình”, hắn cũng không phải trời sinh đã đồng tính luyến ái, ta cũng nghe qua người tự nhỏ bị xâm phạm sẽ thay đổi tính hướng nhưng ta cảm thấy sự tình này không nên phát sinh trên một nam tử trưởng thành.

“Ngươi cũng không được sao?”

“Cái gì?

“Ngươi cũng không thể cùng ta vượt qua dư sinh?”

“Có ý tứ gì?” ta có chút phát mộng.

“Ý tứ của ta là, vừa nãy trên giường, nam nhân mà ta nghĩ đến, là ngươi.”

Ta nhất thời phát hỏa, “Y Lạp Minh Hi, ngươi cho ta là loại người nào? Ta là bằng hữu của ngươi, ngươi đừng xem nhẹ ta cũng đừng làm ta xem nhẹ ngươi!”

Hắn thấp đầu, thấy không rõ biểu tình, đứng dậy rời đi. Sau một lát, Tiểu Tam Nhi tiến vào, nói hắn thu thập này nọ đi. Ta vừa rồi nghe những lời này còn tức giận cũng không ngăn cản hắn, dù sao hắn cũng có nơi để đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện