-“Chúng ta có 4 thuộc hạ thân tín...bỗng nhiên mất tích...chuyến hàng kỳ nầy...”
-“Từ hôm qua...tới giờ vẩn không..không... biết đối phương là ai...”còn nữa,700 ngàn vẫn chưa thu được...”
“-Lãnh đạo...ngài yên tâm..hoàn toàn bí mật....”
Đây là âm thanh trong đoạn vidéo thu được ...Phạm bá Thành đang nói điện thoại...không nghe người kia nói gì chỉ nghe ba câu nói của lảo...
Thu Tâm cho nghe đi nghe lại nhiều lần phần âm thanh của đoạn video khi Phạm bá Thành mở két sắt,lấy di động và gọi ra ngoài...hình ảnh khá rỏ ràng...ngoài cái di động,còn thấy trong két sắt có 1 bó tiền mỷ,một cây súng Colt 45,vài món đồ linh tinh và một cuốn sổ...
Sáng sớm,mọi người đều có mặt trên lầu ba...nghe đi nghe lại đã nhiều lần...
-“Mật mã đã biết..hay là mình đem tất cả về...”Phương Anh đề nghị.
-“Chưa phải là lúc...làm như vậy sẻ bức mây động rừng...chúng ta muốn biết người mà lảo nói chuyện là ai...nên tạm thời những món đồ đó...tạm thời không động tới”...Nancy lắc đầu...
-“Vậy...bước tiếp theo mình làm gì ...?”Kiều Nga nhíu mày .
-“Ai có ý tưởng gì..nói nghe thử xem...”Nancy ngước nhìn quanh hỏi...
Đức lấy làm kỳ quái...tuy chỉ nghe được có ba câu nói của Phạm Bá Thành,nhưng rỏ ràng có thể biết được nhiều khía cạnh...không lẻ mấy người nhìn không ra?không thể nào đâu...họ là dân chuyên nghiệp...mình là gà mờ...nói ra cho người ta cười thúi mủi..
-Vậy...mình sẻ trở lại vấn đề nầy sau...
-“Tui có ý kiến này”... không thấy ai lên tiếng, ngần ngừ mãi,sau cùng Đức giơ tay muốn nói lên những ý nghỉ của mình...nghỉ bụng:”thôi kệ mẹ..cứ nói những gì mình thấy...”
-“Ah...nói nghe thử...”Nancy hớn hở...có như vậy chứ...nàng cười nhìn Đức khuyến khích:
-“”Haha...các vị ...đừng cười nha...tui nghỉ sao nói vậy thôi...hahaha.”Đức dạo đầu...rào trước,đón sau...
Kiều Nga cười ‘mắng’.
-Nói gì thì nói đi..làm bộ làm tịch hoài...
-“Đúng rồi...anh nói đi...tụi nầy nghe...biết đâu anh có ý tưỡng hay thì sao...”Phương Anh cũng khuyến khích,cổ vỏ...
-Theo tôi thấy mình nên lấy tất cả những món đồ trong két sắt kia ra...nếu không có thể sẻ bị mất hết...cuốn sổ kia rất quan trọng...có thể có nhiều điều bí mật trong đó...Người nói chuyện trong điện thoại nhất định sẻ nhanh chóng gỡi người tới.
-“Gỡi người tới?Sao lại nói vậy?”Mỷ Kiều nghi hoặc hỏi.
- Không chắc trăm phần trăm nhưng cũng được bãy mươi ...phân tích một chút...nhìn kỷ đi..khi lảo nói hai chử ‘lãnh đạo’..lưng lão cong xuống,nét mặt rất sùng bái...điều nầy chứng tỏ người kia có địa vị cao...có thể nói là rất cao...có phãi không?
Đức nói tới đây...nó ngập ngừng...không biết mình có nói bậy nói bạ gì không sao im lìm vậy?
-“Nói tiếp đi...”Nancy giục..rỏ ràng nhìn thấy đạo lý trong lởi Đức vừa nói...ngay cã ánh mắt cũa những người còn lại cũng có biểu hiện kinh ngạc...
-’ ngài yên tâm..hoàn toàn bí mật’...từ câu nói nầy mình có thể suy ra câu hỏi của người kia là”có ai biết ngoài lảo không...điều nầy...chứng tỏ tâm trạng của người bên kia đã biểu lộ ...sự bất an.
-“Không sai...Rất có lý nhưng như vậy cũng đâu biết được gì...” Thùy Linh nghi hoặc nói...
Đức lắc đầu...
-“Không phải đâu...còn nửa...lảo còn nói : ‘4 thuộc hạ thân tín mất tích’...kết hợp toàn bộ những câu nói của Phạm Bá Thành.Người điện đàm với Phạm Bá Thành phải hiểu là lảo đang thiếu nhân lực,cần trợ giúp để tìm số tiền và giao hàng hay lấy hàng suông sẻ...Như vậy nếu cô là người đó thì cô sẽ làm gì ?”Đức nhìn Thùy Linh mĩm cười.
-“Nếu là tôi, tôi sẻ gỡi người tới trợ giúp Phạm bá Thành ...”Kiều Chinh gật đầu...
-“Không sai...Đúng là như vậy”...đây là phản ứng hợp lý nhất...hahaha ..hơn nữa ...”Đức khoái chí gật đầu...
-Hơn nửa cái gì?Nancy hỏi dồn dập.
-Phạm bá Thành có thể bị giết người diệt khẩu để chặt đứt tất cả dây nhợ bịt hết đầu mối nếu cần...vì vậy,nếu đã có đủ bằng chứng sờ gáy lảo thì nên ra tay càng sớm càng tốt...Cái mạng của Phạm Bá Thành...theo tui nghì...rất nguy hiểm...
-Rất có lý...nhưng mình muốn biết người đó là ai...không dể tìm hắn a...Kiều Chinh,Kiều Nga đồng thuận... nhìn người đàn ông của mình với ánh mắt tán thưởng...
-“Cuốn sổ kia là rất có thể là đầu mối quan trọng...nếu không...chỉ cần xâu lại những chi tiết nhỏ rồi suy nghỉ mạch lạc..mình có thể thu hẹp phạm vi tìm kiếm...”Đức trầm ngâm một chút rồi chậm rãi nói...
-“Nói thử nghe”...Kiều Nga thúc dục,Nancy nhìn nó với ánh mắt khuyến khích mong đợi....Đức ngày càng biểu hiện khiến nàng vô cùng hài lòng...Kiều Chinh thì khỏi nói rồi...các người khác cũng có phần khâm phục đối với sự phân tích tỉ mỉ của Đức...
-Như hồi nãy đã nói...Phạm Bá Thành trong đoạn video nầy,mặc dù nói trong điện thoại nhưng thái độ rỏ ràng vô cùng cung kính...đủ biết địa vị của người kia rất cao...tối thiểu cũng là lãnh đạo cấp Tỉnh...hơn nữa rỏ ràng mối quan hệ nầy không chĩ trong vài ba tháng...1 hoặc 2 năm có thể lâu hơn...
Nancy ánh mắt sáng ngời....dường như đã tìm ra chút đầu mối...Đức nhìn cử chỉ của nàng,biết lời vừa nói cũng đã có hiệu quả không ít...Nancy đã nhìn ra mấu chốt của vấn đề...
-Nếu mình có thể trong quá khứ...xem ai đã từng là lãnh đạo trực tiếp của Phạm bá Thành...trong 1 thời gian khá lâu,ai đã từng đề bạt,cất nhắc lảo rồi từ đó mà suy ra...
-Thông minh...đây là đầu mối có thể thử...Nancy gật đầu,nhìn Đức với ánh mắt tán thưởng...
-Cũng không được...nếu tìm ra người nào đó xưa kia là lảnh đạo của Phạm Bá Thành...hiện nay là lãnh đạo ngoài miền Trung,thậm chí miền Bắc thì không có lý chút nào...
-Cái nầy thì đúng...nhưng đừng quên rằng ...chúng ta có suy luận là độc phẫm có thể đến từ 1 trong các tỉnh An Giang,Đồng Tháp...nếu bây giờ tra ra 1 trong những lãnh đạo của Tỉnh nầy đã từng là lãnh đạo của Phạm Bá Thành thì...chúng ta coi như là đầu mối,một phương hướng quan trọng để điều tra...
-Hay lắm...đúng là như vậy...Thùy Linh...tra coi trong vòng 15 năm nay Phạm bá Thành làm việc gì,chức vụ gì...lãnh đạo trực tiếp là ai ,Thu Tâm chị muốn 24/24 7/7 có camera theo dõi chung quanh nhà Phạm bá Thành...Ngoại trừ Ngọc Như và Kiểu Nga...tất cả làm việc đi...
-“Dạ Thủ trưởng” hai người Thục Linh,Thu Tâm trước khi ra khỏi phòng kín đáo liếc nhìn Đức..trong lòng thiện cãm tăng lên vài phần...
-“Không ngờ cậu có tài phân tích tỉ mỉ như vậy...lại biết tổng hợp mọi sự kiện đưa ra cái nhìn độc đáo...đúng là nhân tài của Cục tình báo” ...Nancy nhìn Đức hai mắt sáng ngời...
-“Thiệt là ngượng quá..hihi...nhưng mà nói phải...đúng là tài không đợi tuổi...”hihihi.
-“mặt dầy”...Nancy cười mắng ,ánh mắt nồng nàng iêu thương...
-Nghe nói 2 tên còn lại cũng bị tóm rồi?có khai gì không?
-“Ừm...đang giam trong ga ra...không cần chúng khai,mọi việc đã rỏ ràng...từ dấu chỉ tay của chúng...đã chứng minh được rồi...tất cả đều là bọn người vượt thoát 10 năm trước...Chủ mưu là Phạm Bá Thành...lão là anh em cùng mẹ khác cha với tên Hùng thư ký...ừm không phải...tên thật của hắn là Lê Minh Triều...”Kiều Chinh giải thích.
-Vậy khi nào bắt Phạm Bá Thành?đủ bằng chứng rồi...
-“Hắn chạy thoát được sao?bất cứ lúc nào...nhưng nếu như lời phân tích của cậu là đúng,trước khi họ tới,họ sẻ liên lạc với lảo ta...bây giờ mình chờ...khi họ liên lạc xong,chúng ta xông vào chế ngự Phạm bá Thành,lấy đồ trong két sắt...hahaha...sau đó cứ ngồi chờ ‘khách’ tới...khách tới khách chui vào bẩy...hihihi công lao của cậu không nhỏ đâu”...Nancy cười đáp.
-“Bà Trúc kia...Vậy bây giờ có thể thả con gái bà ta rồi”...Đức nhìn Nancy đề nghị...nó nghỉ cũng tới lúc ‘ngả bài’ ra với hai mẹ con tú bà kia ...sắp xếp công việc tiến hành phát triển ‘lầu xanh’ ...kiếm tiền là ưu tiên hàng đầu.
Đức âm thầm tính tóan...Tổng cộng lương bổng của các nàng quân nhân nầy hiện tại cũng xấp xỉ 50 triệu cho mổi tháng ...phải nhanh chóng tiền đẻ ra tiền từ số tiền 500 ngàn mỷ kim mới được...trong tương lai gần,chắc chắn sẻ cần thêm người,chỉ có 5 người hiện nay hình như không đủ...bây giờ phãi nhanh chóng tìm thu nhập.
-Ừm...hôm nay tôi sẻ chuyễn giao 4 tên nầy cho Cục An ninh địa phương tạm thời giam giử...ở đây rất bất tiện...đồng thời thả con gái bà ta...Cậu cứ thông báo cho bà ta biết...được rồi đi làm chuyện của cậu đi...
Đức vừa đi khỏi chừng 10 phút,di động trên bàn vang lên...Nancy liếc nhìn màn hình cười lạnh.
-“Thiếu tướng...ngài khoẻ? Tôi là Dương đại Hải...có việc muốn báo cáo”giọng Bí thư Hải khúm núm vang lên...suy nghỉ cặn kẻ,lảo quyết định gọi điện Nancy xin chỉ thị,lảo biết chuyện hôm qua không thể nào nàng không biết...
-Ừm...Bí thư Hải...có chuyện gì sao?
-“Thiếu tướng...tôi có việc muốn báo cáo,xin được chỉ đạo...Chuyện là vầy...” Bí thư Hải ‘khiêm tốn’ nói...
Đụng đến ‘vải ngược’ của Thiếu tướng là chuyện lớn...cần phải được nghiêm trị,đêm qua Ban Bí thư Thành ủy đã hội thảo cuối cùng đã đưa ra quyết định sơ bộ...Tường, trưởng CA phường Châu văn Liêm,lạm dụng chức quyền,có hành vi sai trái...cách chức điều tra,lãnh đạo trực tiếp của hắn Trưởng CA quận Lô Kim Tài bị giáng chức vì dung túng thuộc hạ...Vấn đề là tên Chủ tịch huyện kia...hơi khó xử...hắn vừa mới nhậm chức chưa được 1 tuần...bây giờ cách chức hắn...có vẻ không ổn...vì làm như vậy,chẵng khác nào việc chọn người của Tỉnh ủy có vấn đề?
Vì vậy Dương đại Hải lảo là nhân vất số ‘1’ của Thành ủy...có nhiệm vụ báo cáo tình huống với Thiếu tướng Nancy,cây cổ thụ sau lưng của họ...thăm dò ý của nàng...
-Ừm...tạm thời cứ như vậy...vài tháng sau sẻ tính...nhưng đừng để hắn làm việc nhiều quá...không tốt.
-Dạ...được...sẻ theo chỉ thị của Thiếu tướng mà làm...
Bí Thư Hải hít một luồng khí lạnh...làm sao lảo không hiểu ý Nancy muốn gì...nếu không có gì thay đổi...sự nghiệp quan trường của tên Lý Bình coi như xong...lãnh đạo không muốn hắn làm việc nhiều quá...có nghỉa là cái ghế Chủ tịch quận cứ ngồi...nhưng mà là ngồi chơi xơi nước...nói cho đúng ra không cho hắn quyền lực gì cả...cứ làm những chuyện lông gà vỏ tỏi là được rồi...vài tháng sau là đá hắn đi...Cái nhiệm vụ nầy giao cho Dương đại Hải lảo...Ây,không phải...là con mụ Vân Chủ tịch mới phải...mụ ta bên chính quyền,Bí Thư lảo chỉ có nhiệm vụ bên nhân sự và phương hướng...hắc hắc hắc...aizzz Lý Bình à..coi như ngươi gặp xui đi...
***
Bá Thành ngồi trên giường,hai tay lảo không ngừng xào,nắn khắp người Chánh văn phòng Thu Vân...đêm qua nàng không về nhà,hầu như suốt đêm dùng miệng hầu hạ con cặc của Bá Thành...cuối cùng, cặc cứng lên...và lảo lên ngựa...được hai lần.
Sáng nay Bá Thành lại nứng cặc,ham muốn...nàng chưa dùng miệng mà cặc lảo đã cứng lên được rồi...là chuyện tốt...Bá Thành mừng rơn...hy vọng từ nay là vậy.
Thu Vân nằm bên cạnh,trần truồng...Lảo cứ sờ bóp hoài,thỉnh thoãng lại khều móc ngay chổ đó khiến nàng cũng thấy nóng lên...nàng đưa tay tìm cặc lảo...
-Hihihi...ngon lành rồi hén...
-“Ừm...hahaha...anh lên nghe.”Bá Thành hăm hở ngồi lên,dang rộng hai chân nàng ra,gát lên vai...rà cặc tìm lổ chuẩn bị đút vào...
-“khoan đã...không phải như vầy”...Thu Vân ngồi lên,đầu úp xuống nệm giường,chỏng khu cười hinh hích mời gọi:
-“Phải là như vầy...hihihi”...vừa nói nàng vừa sàng mông qua lại ...vô cùng khêu khích...
-“Hahaha..ừm được....em muốn sao thì sao đi...” Bá Thành ngồi xuống,kê miệng ngay chổ đó bú mút một hồi...sáng nay tâm tình lảo vô cùng kích động,cặc lảo cuối cùng cũng trở lại bình thường...sau cơn mưa trời lại sáng..hahaha.
Bú mút một hồi,thấy cũng đã đủ...lảo đứng lên,rà cặc ngay lổ...đẩy thẳng vào...nắc nhè nhẹ...
Đang lúc nầy,chuông di động vang lên...Bá Thành hình như đang chờ điện thoại,lảo chồm tới ,vói tay cầm di động lên.
-A lô...các vị tới rồi à.
...
-Được được...tối nay sau 8 giờ nhưng trước 9 giờ...tôi chờ các người tới...vậy đi...
Bá Thành tắt điện thoại,hai tay vịn hai bên mông Thu Vân...lảo tiếp tục nắc...hai phút sau,lão nằm phục trên lưng nàng thở hổn hển...
...
...Trong căn biệt thự... tầng ba.
...”Dâm phụ”...Thu Tâm hai má nóng ran...mở miệng mắng...nhiệm vụ của nàng là qua hệ thống camera,gíám sát mọi hoạt động của Phạm bá Thành...vì vậy những gì lảo và Thu Tâm đang làm khiến nàng xốn xang...
Chồng Thu Tâm tử trận trong lúc làm nhiệm vụ đã hai năm nay...phòng không chiếc bóng...dĩ nhiên là có những cãm xúc,đòi hỏi của dục tình... góa phụ 34 tuổi..không dể qua những ngày tháng dài đăng đẵng...vì vậy nàng vùi đầu vào công việc,thích thử thách,mạo hiễm...công việc giúp nàng đè nén không ít đòi hỏi của xác thịt...
Giãi ngủ,đầu quân cho Nancy...muốn thử thách mới...Thu Tâm rất thích cuộc sống hiện tại..có thử thách,có mạo hiễm và không quá gò bó như trong quân đội...nhưng gần tuần lể nay...nàng càng lúc càng hiếu kỳ về người trẻ tuổi kia...mấy đêm rồi hắn làm nàng không ngủ được...đêm trước hắn làm suốt đêm với cả 3 người...
-“Tôi đi báo cáo cho Thủ trưởng...xem ra có thể hành động được rồi...” Thùy Linh nét mặt không biểu cảm ...lạnh lùng nói.
-“Ừm...” Thu Tâm nhìn Thùy Linh bước đi,khẻ lắc đầu mĩm cười...”con nhỏ nầy càng ngày càng đạo đức giả...”
***
Sáng nay,Kim Tuệ rời nhà sớm nhưng không đến trường...sau lần đầu tiên đó,mổi tuần bà đến nhà trọ của Cường để hú hí .Hôm nay là đúng ngày hẹn hò...đến hẹn lại lên.
Chuyện xãy ra hôm qua...bà chưa dám gặp con rể,không biết phản ứng hắn thế nào...trong bụng luôn lo lắng,không biết có ảnh hưởng đến tiền đồ của nó không...
Kim Tuệ ngày càng đam mê nhục dục.Số lần ghé nhà Cường tăng dần,giờ nầy,bà đang trần truồng,hai chân dang rộng...Cường đang miệt mài bú liếm chổ đó của bà...Kim Tuệ tạm thời gạt bỏ lời đồn bên tai cho bứt ưu phiền,tập trung tinh thần hưởng thụ cãm giác thần tiên,miệng Cường đang mút nơi đó,cặc hắn đang kề ngay miệng bà...Kim Tuệ cầm sục sục vài cái rồi há miệng ngậm vào...
Theo đuổi Yến không xong,Nhung cũng không được...cuối cùng chạy theo Tuyết cũng trớt quớt...phẩn uất...có lẻ vì vậy mà Cường giờ đây đã biến thái...gã không còn mặn mà với các cô gái nữa...người đàn bà duy nhất hiện nay làm cho gả nứng cặc chính là cô giáo Kim Tuệ ngày xưa lúc gả còn học cấp ba...Mổi lần Kim Tuệ đến,Cường bú lồn,liếm đít khiến bà điên lên được...gả làm sao với mình,bà làm vậy với gả...cả hai ngày càng đam mê nhau...
Nói nào ngay...bỏ đi cái tánh ‘bà tám’,đua đòi,ganh tỵ,nhỏ mọn,Kim Tuệ ngày xưa cũng được coi là mỷ nử nên ngày nay tuy đã gần đến hàng ‘5’ rồi nhưng nhan sắc vẫn còn coi được...vú bóp vẫn còn đã tay,đít vẩn còn săn và lồn vẩn còn ‘bót’...lổi tại ông chồng của bà,có thửa ruộng tốt mà không biết canh tác...gần đây được Cường chăm sóc đặc biệt nên các bộ phận cũng biến đổi chút đỉnh...dể làm cho đàn ông nứng cặc...
Cường đút cặc vô nắc một hồi thì bắn...gả đụ cũng tàm tạm...không xuất sắt nhưng cũng không tệ...Tuệ cũng rất hài lòng,thõa mãn với gả,chả bù lại với ông chồng già ở nhà...mới 55 mà nhìn như sắp xuống lổ...
Phọt xong,Cường rút cặc ngồi ngữa ra...Tuệ ngồi lên,tay bụm ‘chim’ đi vào nhà tắm chùi rửa,lau khô...chuẩn bị cho hiệp hai...quen rồi,đến hẹn lại lên thì cũng phải 2 lần...Tuệ trở ra nằm lên giường,gả choàng chân lên người bà ,tay nắn bóp,đùa nghịch cặp vú ...Tuệ thích thú,rúc đầu vào ngực hắn,tay đưa xuống mân mê cặc người tình trẻ.
-Sao thấy cô có vẻ không được tập trung vậy?có chuyện gì sao?
-Em cũng thấy hả?aizzzz..thiệt là xui mà...chuyện là vầy...
...
-“hắn tên gì?” Cường ngồi bật dậy hỏi...
-Nghe hai thằng xếp kia gọi hắn là ‘Đức’...’Đức tổng’ gì đó...có quen sao?Tuệ nghi hoặc hỏi ...
-“Là ông chủ lớn của công ty em đang làm đó cô à..”.Cường bật cười nói...
-“Có nhầm lẩn không?cô thấy hắn còn trẻ lắm mà,nhưng CA có vẻ nể nang lắm”...Tuệ nghi hoặc.
-“Vậy thì đúng rồi...nghe nói Bí Thư,Chủ Tịch thành phố cũng nể mặt...cái tên CA phường gì đó đúng là không biết chết mà...
Tuệ nghe thấy nhột...nói tên CA kia không biết chết...có nghỉa là nói bà thôi...tên trẻ kia ‘khũng bố’ như vậy sao?
-Cô yên tâm...ngày mai em nhờ Phó Tổng đánh tiếng một chút...cô đến xin lổi người ta một tiếng...biết đâu còn đường gở gạc...
Tuệ sáng mắt lên:
-Ừm..phải phải....vậy nhờ em hết đó Cường à...
-hahaha..vậy bây giờ cô phải tốt với em hơn mới được...Tuệ mân mê một hồi,cặc hắn đã cứng lên rồi... Cường ngồi lên kẹp đầu Tuệ giửa hai đùi,bà mở miệng...hắn đút cặc vào...
-“Từ hôm qua...tới giờ vẩn không..không... biết đối phương là ai...”còn nữa,700 ngàn vẫn chưa thu được...”
“-Lãnh đạo...ngài yên tâm..hoàn toàn bí mật....”
Đây là âm thanh trong đoạn vidéo thu được ...Phạm bá Thành đang nói điện thoại...không nghe người kia nói gì chỉ nghe ba câu nói của lảo...
Thu Tâm cho nghe đi nghe lại nhiều lần phần âm thanh của đoạn video khi Phạm bá Thành mở két sắt,lấy di động và gọi ra ngoài...hình ảnh khá rỏ ràng...ngoài cái di động,còn thấy trong két sắt có 1 bó tiền mỷ,một cây súng Colt 45,vài món đồ linh tinh và một cuốn sổ...
Sáng sớm,mọi người đều có mặt trên lầu ba...nghe đi nghe lại đã nhiều lần...
-“Mật mã đã biết..hay là mình đem tất cả về...”Phương Anh đề nghị.
-“Chưa phải là lúc...làm như vậy sẻ bức mây động rừng...chúng ta muốn biết người mà lảo nói chuyện là ai...nên tạm thời những món đồ đó...tạm thời không động tới”...Nancy lắc đầu...
-“Vậy...bước tiếp theo mình làm gì ...?”Kiều Nga nhíu mày .
-“Ai có ý tưởng gì..nói nghe thử xem...”Nancy ngước nhìn quanh hỏi...
Đức lấy làm kỳ quái...tuy chỉ nghe được có ba câu nói của Phạm Bá Thành,nhưng rỏ ràng có thể biết được nhiều khía cạnh...không lẻ mấy người nhìn không ra?không thể nào đâu...họ là dân chuyên nghiệp...mình là gà mờ...nói ra cho người ta cười thúi mủi..
-Vậy...mình sẻ trở lại vấn đề nầy sau...
-“Tui có ý kiến này”... không thấy ai lên tiếng, ngần ngừ mãi,sau cùng Đức giơ tay muốn nói lên những ý nghỉ của mình...nghỉ bụng:”thôi kệ mẹ..cứ nói những gì mình thấy...”
-“Ah...nói nghe thử...”Nancy hớn hở...có như vậy chứ...nàng cười nhìn Đức khuyến khích:
-“”Haha...các vị ...đừng cười nha...tui nghỉ sao nói vậy thôi...hahaha.”Đức dạo đầu...rào trước,đón sau...
Kiều Nga cười ‘mắng’.
-Nói gì thì nói đi..làm bộ làm tịch hoài...
-“Đúng rồi...anh nói đi...tụi nầy nghe...biết đâu anh có ý tưỡng hay thì sao...”Phương Anh cũng khuyến khích,cổ vỏ...
-Theo tôi thấy mình nên lấy tất cả những món đồ trong két sắt kia ra...nếu không có thể sẻ bị mất hết...cuốn sổ kia rất quan trọng...có thể có nhiều điều bí mật trong đó...Người nói chuyện trong điện thoại nhất định sẻ nhanh chóng gỡi người tới.
-“Gỡi người tới?Sao lại nói vậy?”Mỷ Kiều nghi hoặc hỏi.
- Không chắc trăm phần trăm nhưng cũng được bãy mươi ...phân tích một chút...nhìn kỷ đi..khi lảo nói hai chử ‘lãnh đạo’..lưng lão cong xuống,nét mặt rất sùng bái...điều nầy chứng tỏ người kia có địa vị cao...có thể nói là rất cao...có phãi không?
Đức nói tới đây...nó ngập ngừng...không biết mình có nói bậy nói bạ gì không sao im lìm vậy?
-“Nói tiếp đi...”Nancy giục..rỏ ràng nhìn thấy đạo lý trong lởi Đức vừa nói...ngay cã ánh mắt cũa những người còn lại cũng có biểu hiện kinh ngạc...
-’ ngài yên tâm..hoàn toàn bí mật’...từ câu nói nầy mình có thể suy ra câu hỏi của người kia là”có ai biết ngoài lảo không...điều nầy...chứng tỏ tâm trạng của người bên kia đã biểu lộ ...sự bất an.
-“Không sai...Rất có lý nhưng như vậy cũng đâu biết được gì...” Thùy Linh nghi hoặc nói...
Đức lắc đầu...
-“Không phải đâu...còn nửa...lảo còn nói : ‘4 thuộc hạ thân tín mất tích’...kết hợp toàn bộ những câu nói của Phạm Bá Thành.Người điện đàm với Phạm Bá Thành phải hiểu là lảo đang thiếu nhân lực,cần trợ giúp để tìm số tiền và giao hàng hay lấy hàng suông sẻ...Như vậy nếu cô là người đó thì cô sẽ làm gì ?”Đức nhìn Thùy Linh mĩm cười.
-“Nếu là tôi, tôi sẻ gỡi người tới trợ giúp Phạm bá Thành ...”Kiều Chinh gật đầu...
-“Không sai...Đúng là như vậy”...đây là phản ứng hợp lý nhất...hahaha ..hơn nữa ...”Đức khoái chí gật đầu...
-Hơn nửa cái gì?Nancy hỏi dồn dập.
-Phạm bá Thành có thể bị giết người diệt khẩu để chặt đứt tất cả dây nhợ bịt hết đầu mối nếu cần...vì vậy,nếu đã có đủ bằng chứng sờ gáy lảo thì nên ra tay càng sớm càng tốt...Cái mạng của Phạm Bá Thành...theo tui nghì...rất nguy hiểm...
-Rất có lý...nhưng mình muốn biết người đó là ai...không dể tìm hắn a...Kiều Chinh,Kiều Nga đồng thuận... nhìn người đàn ông của mình với ánh mắt tán thưởng...
-“Cuốn sổ kia là rất có thể là đầu mối quan trọng...nếu không...chỉ cần xâu lại những chi tiết nhỏ rồi suy nghỉ mạch lạc..mình có thể thu hẹp phạm vi tìm kiếm...”Đức trầm ngâm một chút rồi chậm rãi nói...
-“Nói thử nghe”...Kiều Nga thúc dục,Nancy nhìn nó với ánh mắt khuyến khích mong đợi....Đức ngày càng biểu hiện khiến nàng vô cùng hài lòng...Kiều Chinh thì khỏi nói rồi...các người khác cũng có phần khâm phục đối với sự phân tích tỉ mỉ của Đức...
-Như hồi nãy đã nói...Phạm Bá Thành trong đoạn video nầy,mặc dù nói trong điện thoại nhưng thái độ rỏ ràng vô cùng cung kính...đủ biết địa vị của người kia rất cao...tối thiểu cũng là lãnh đạo cấp Tỉnh...hơn nữa rỏ ràng mối quan hệ nầy không chĩ trong vài ba tháng...1 hoặc 2 năm có thể lâu hơn...
Nancy ánh mắt sáng ngời....dường như đã tìm ra chút đầu mối...Đức nhìn cử chỉ của nàng,biết lời vừa nói cũng đã có hiệu quả không ít...Nancy đã nhìn ra mấu chốt của vấn đề...
-Nếu mình có thể trong quá khứ...xem ai đã từng là lãnh đạo trực tiếp của Phạm bá Thành...trong 1 thời gian khá lâu,ai đã từng đề bạt,cất nhắc lảo rồi từ đó mà suy ra...
-Thông minh...đây là đầu mối có thể thử...Nancy gật đầu,nhìn Đức với ánh mắt tán thưởng...
-Cũng không được...nếu tìm ra người nào đó xưa kia là lảnh đạo của Phạm Bá Thành...hiện nay là lãnh đạo ngoài miền Trung,thậm chí miền Bắc thì không có lý chút nào...
-Cái nầy thì đúng...nhưng đừng quên rằng ...chúng ta có suy luận là độc phẫm có thể đến từ 1 trong các tỉnh An Giang,Đồng Tháp...nếu bây giờ tra ra 1 trong những lãnh đạo của Tỉnh nầy đã từng là lãnh đạo của Phạm Bá Thành thì...chúng ta coi như là đầu mối,một phương hướng quan trọng để điều tra...
-Hay lắm...đúng là như vậy...Thùy Linh...tra coi trong vòng 15 năm nay Phạm bá Thành làm việc gì,chức vụ gì...lãnh đạo trực tiếp là ai ,Thu Tâm chị muốn 24/24 7/7 có camera theo dõi chung quanh nhà Phạm bá Thành...Ngoại trừ Ngọc Như và Kiểu Nga...tất cả làm việc đi...
-“Dạ Thủ trưởng” hai người Thục Linh,Thu Tâm trước khi ra khỏi phòng kín đáo liếc nhìn Đức..trong lòng thiện cãm tăng lên vài phần...
-“Không ngờ cậu có tài phân tích tỉ mỉ như vậy...lại biết tổng hợp mọi sự kiện đưa ra cái nhìn độc đáo...đúng là nhân tài của Cục tình báo” ...Nancy nhìn Đức hai mắt sáng ngời...
-“Thiệt là ngượng quá..hihi...nhưng mà nói phải...đúng là tài không đợi tuổi...”hihihi.
-“mặt dầy”...Nancy cười mắng ,ánh mắt nồng nàng iêu thương...
-Nghe nói 2 tên còn lại cũng bị tóm rồi?có khai gì không?
-“Ừm...đang giam trong ga ra...không cần chúng khai,mọi việc đã rỏ ràng...từ dấu chỉ tay của chúng...đã chứng minh được rồi...tất cả đều là bọn người vượt thoát 10 năm trước...Chủ mưu là Phạm Bá Thành...lão là anh em cùng mẹ khác cha với tên Hùng thư ký...ừm không phải...tên thật của hắn là Lê Minh Triều...”Kiều Chinh giải thích.
-Vậy khi nào bắt Phạm Bá Thành?đủ bằng chứng rồi...
-“Hắn chạy thoát được sao?bất cứ lúc nào...nhưng nếu như lời phân tích của cậu là đúng,trước khi họ tới,họ sẻ liên lạc với lảo ta...bây giờ mình chờ...khi họ liên lạc xong,chúng ta xông vào chế ngự Phạm bá Thành,lấy đồ trong két sắt...hahaha...sau đó cứ ngồi chờ ‘khách’ tới...khách tới khách chui vào bẩy...hihihi công lao của cậu không nhỏ đâu”...Nancy cười đáp.
-“Bà Trúc kia...Vậy bây giờ có thể thả con gái bà ta rồi”...Đức nhìn Nancy đề nghị...nó nghỉ cũng tới lúc ‘ngả bài’ ra với hai mẹ con tú bà kia ...sắp xếp công việc tiến hành phát triển ‘lầu xanh’ ...kiếm tiền là ưu tiên hàng đầu.
Đức âm thầm tính tóan...Tổng cộng lương bổng của các nàng quân nhân nầy hiện tại cũng xấp xỉ 50 triệu cho mổi tháng ...phải nhanh chóng tiền đẻ ra tiền từ số tiền 500 ngàn mỷ kim mới được...trong tương lai gần,chắc chắn sẻ cần thêm người,chỉ có 5 người hiện nay hình như không đủ...bây giờ phãi nhanh chóng tìm thu nhập.
-Ừm...hôm nay tôi sẻ chuyễn giao 4 tên nầy cho Cục An ninh địa phương tạm thời giam giử...ở đây rất bất tiện...đồng thời thả con gái bà ta...Cậu cứ thông báo cho bà ta biết...được rồi đi làm chuyện của cậu đi...
Đức vừa đi khỏi chừng 10 phút,di động trên bàn vang lên...Nancy liếc nhìn màn hình cười lạnh.
-“Thiếu tướng...ngài khoẻ? Tôi là Dương đại Hải...có việc muốn báo cáo”giọng Bí thư Hải khúm núm vang lên...suy nghỉ cặn kẻ,lảo quyết định gọi điện Nancy xin chỉ thị,lảo biết chuyện hôm qua không thể nào nàng không biết...
-Ừm...Bí thư Hải...có chuyện gì sao?
-“Thiếu tướng...tôi có việc muốn báo cáo,xin được chỉ đạo...Chuyện là vầy...” Bí thư Hải ‘khiêm tốn’ nói...
Đụng đến ‘vải ngược’ của Thiếu tướng là chuyện lớn...cần phải được nghiêm trị,đêm qua Ban Bí thư Thành ủy đã hội thảo cuối cùng đã đưa ra quyết định sơ bộ...Tường, trưởng CA phường Châu văn Liêm,lạm dụng chức quyền,có hành vi sai trái...cách chức điều tra,lãnh đạo trực tiếp của hắn Trưởng CA quận Lô Kim Tài bị giáng chức vì dung túng thuộc hạ...Vấn đề là tên Chủ tịch huyện kia...hơi khó xử...hắn vừa mới nhậm chức chưa được 1 tuần...bây giờ cách chức hắn...có vẻ không ổn...vì làm như vậy,chẵng khác nào việc chọn người của Tỉnh ủy có vấn đề?
Vì vậy Dương đại Hải lảo là nhân vất số ‘1’ của Thành ủy...có nhiệm vụ báo cáo tình huống với Thiếu tướng Nancy,cây cổ thụ sau lưng của họ...thăm dò ý của nàng...
-Ừm...tạm thời cứ như vậy...vài tháng sau sẻ tính...nhưng đừng để hắn làm việc nhiều quá...không tốt.
-Dạ...được...sẻ theo chỉ thị của Thiếu tướng mà làm...
Bí Thư Hải hít một luồng khí lạnh...làm sao lảo không hiểu ý Nancy muốn gì...nếu không có gì thay đổi...sự nghiệp quan trường của tên Lý Bình coi như xong...lãnh đạo không muốn hắn làm việc nhiều quá...có nghỉa là cái ghế Chủ tịch quận cứ ngồi...nhưng mà là ngồi chơi xơi nước...nói cho đúng ra không cho hắn quyền lực gì cả...cứ làm những chuyện lông gà vỏ tỏi là được rồi...vài tháng sau là đá hắn đi...Cái nhiệm vụ nầy giao cho Dương đại Hải lảo...Ây,không phải...là con mụ Vân Chủ tịch mới phải...mụ ta bên chính quyền,Bí Thư lảo chỉ có nhiệm vụ bên nhân sự và phương hướng...hắc hắc hắc...aizzz Lý Bình à..coi như ngươi gặp xui đi...
***
Bá Thành ngồi trên giường,hai tay lảo không ngừng xào,nắn khắp người Chánh văn phòng Thu Vân...đêm qua nàng không về nhà,hầu như suốt đêm dùng miệng hầu hạ con cặc của Bá Thành...cuối cùng, cặc cứng lên...và lảo lên ngựa...được hai lần.
Sáng nay Bá Thành lại nứng cặc,ham muốn...nàng chưa dùng miệng mà cặc lảo đã cứng lên được rồi...là chuyện tốt...Bá Thành mừng rơn...hy vọng từ nay là vậy.
Thu Vân nằm bên cạnh,trần truồng...Lảo cứ sờ bóp hoài,thỉnh thoãng lại khều móc ngay chổ đó khiến nàng cũng thấy nóng lên...nàng đưa tay tìm cặc lảo...
-Hihihi...ngon lành rồi hén...
-“Ừm...hahaha...anh lên nghe.”Bá Thành hăm hở ngồi lên,dang rộng hai chân nàng ra,gát lên vai...rà cặc tìm lổ chuẩn bị đút vào...
-“khoan đã...không phải như vầy”...Thu Vân ngồi lên,đầu úp xuống nệm giường,chỏng khu cười hinh hích mời gọi:
-“Phải là như vầy...hihihi”...vừa nói nàng vừa sàng mông qua lại ...vô cùng khêu khích...
-“Hahaha..ừm được....em muốn sao thì sao đi...” Bá Thành ngồi xuống,kê miệng ngay chổ đó bú mút một hồi...sáng nay tâm tình lảo vô cùng kích động,cặc lảo cuối cùng cũng trở lại bình thường...sau cơn mưa trời lại sáng..hahaha.
Bú mút một hồi,thấy cũng đã đủ...lảo đứng lên,rà cặc ngay lổ...đẩy thẳng vào...nắc nhè nhẹ...
Đang lúc nầy,chuông di động vang lên...Bá Thành hình như đang chờ điện thoại,lảo chồm tới ,vói tay cầm di động lên.
-A lô...các vị tới rồi à.
...
-Được được...tối nay sau 8 giờ nhưng trước 9 giờ...tôi chờ các người tới...vậy đi...
Bá Thành tắt điện thoại,hai tay vịn hai bên mông Thu Vân...lảo tiếp tục nắc...hai phút sau,lão nằm phục trên lưng nàng thở hổn hển...
...
...Trong căn biệt thự... tầng ba.
...”Dâm phụ”...Thu Tâm hai má nóng ran...mở miệng mắng...nhiệm vụ của nàng là qua hệ thống camera,gíám sát mọi hoạt động của Phạm bá Thành...vì vậy những gì lảo và Thu Tâm đang làm khiến nàng xốn xang...
Chồng Thu Tâm tử trận trong lúc làm nhiệm vụ đã hai năm nay...phòng không chiếc bóng...dĩ nhiên là có những cãm xúc,đòi hỏi của dục tình... góa phụ 34 tuổi..không dể qua những ngày tháng dài đăng đẵng...vì vậy nàng vùi đầu vào công việc,thích thử thách,mạo hiễm...công việc giúp nàng đè nén không ít đòi hỏi của xác thịt...
Giãi ngủ,đầu quân cho Nancy...muốn thử thách mới...Thu Tâm rất thích cuộc sống hiện tại..có thử thách,có mạo hiễm và không quá gò bó như trong quân đội...nhưng gần tuần lể nay...nàng càng lúc càng hiếu kỳ về người trẻ tuổi kia...mấy đêm rồi hắn làm nàng không ngủ được...đêm trước hắn làm suốt đêm với cả 3 người...
-“Tôi đi báo cáo cho Thủ trưởng...xem ra có thể hành động được rồi...” Thùy Linh nét mặt không biểu cảm ...lạnh lùng nói.
-“Ừm...” Thu Tâm nhìn Thùy Linh bước đi,khẻ lắc đầu mĩm cười...”con nhỏ nầy càng ngày càng đạo đức giả...”
***
Sáng nay,Kim Tuệ rời nhà sớm nhưng không đến trường...sau lần đầu tiên đó,mổi tuần bà đến nhà trọ của Cường để hú hí .Hôm nay là đúng ngày hẹn hò...đến hẹn lại lên.
Chuyện xãy ra hôm qua...bà chưa dám gặp con rể,không biết phản ứng hắn thế nào...trong bụng luôn lo lắng,không biết có ảnh hưởng đến tiền đồ của nó không...
Kim Tuệ ngày càng đam mê nhục dục.Số lần ghé nhà Cường tăng dần,giờ nầy,bà đang trần truồng,hai chân dang rộng...Cường đang miệt mài bú liếm chổ đó của bà...Kim Tuệ tạm thời gạt bỏ lời đồn bên tai cho bứt ưu phiền,tập trung tinh thần hưởng thụ cãm giác thần tiên,miệng Cường đang mút nơi đó,cặc hắn đang kề ngay miệng bà...Kim Tuệ cầm sục sục vài cái rồi há miệng ngậm vào...
Theo đuổi Yến không xong,Nhung cũng không được...cuối cùng chạy theo Tuyết cũng trớt quớt...phẩn uất...có lẻ vì vậy mà Cường giờ đây đã biến thái...gã không còn mặn mà với các cô gái nữa...người đàn bà duy nhất hiện nay làm cho gả nứng cặc chính là cô giáo Kim Tuệ ngày xưa lúc gả còn học cấp ba...Mổi lần Kim Tuệ đến,Cường bú lồn,liếm đít khiến bà điên lên được...gả làm sao với mình,bà làm vậy với gả...cả hai ngày càng đam mê nhau...
Nói nào ngay...bỏ đi cái tánh ‘bà tám’,đua đòi,ganh tỵ,nhỏ mọn,Kim Tuệ ngày xưa cũng được coi là mỷ nử nên ngày nay tuy đã gần đến hàng ‘5’ rồi nhưng nhan sắc vẫn còn coi được...vú bóp vẫn còn đã tay,đít vẩn còn săn và lồn vẩn còn ‘bót’...lổi tại ông chồng của bà,có thửa ruộng tốt mà không biết canh tác...gần đây được Cường chăm sóc đặc biệt nên các bộ phận cũng biến đổi chút đỉnh...dể làm cho đàn ông nứng cặc...
Cường đút cặc vô nắc một hồi thì bắn...gả đụ cũng tàm tạm...không xuất sắt nhưng cũng không tệ...Tuệ cũng rất hài lòng,thõa mãn với gả,chả bù lại với ông chồng già ở nhà...mới 55 mà nhìn như sắp xuống lổ...
Phọt xong,Cường rút cặc ngồi ngữa ra...Tuệ ngồi lên,tay bụm ‘chim’ đi vào nhà tắm chùi rửa,lau khô...chuẩn bị cho hiệp hai...quen rồi,đến hẹn lại lên thì cũng phải 2 lần...Tuệ trở ra nằm lên giường,gả choàng chân lên người bà ,tay nắn bóp,đùa nghịch cặp vú ...Tuệ thích thú,rúc đầu vào ngực hắn,tay đưa xuống mân mê cặc người tình trẻ.
-Sao thấy cô có vẻ không được tập trung vậy?có chuyện gì sao?
-Em cũng thấy hả?aizzzz..thiệt là xui mà...chuyện là vầy...
...
-“hắn tên gì?” Cường ngồi bật dậy hỏi...
-Nghe hai thằng xếp kia gọi hắn là ‘Đức’...’Đức tổng’ gì đó...có quen sao?Tuệ nghi hoặc hỏi ...
-“Là ông chủ lớn của công ty em đang làm đó cô à..”.Cường bật cười nói...
-“Có nhầm lẩn không?cô thấy hắn còn trẻ lắm mà,nhưng CA có vẻ nể nang lắm”...Tuệ nghi hoặc.
-“Vậy thì đúng rồi...nghe nói Bí Thư,Chủ Tịch thành phố cũng nể mặt...cái tên CA phường gì đó đúng là không biết chết mà...
Tuệ nghe thấy nhột...nói tên CA kia không biết chết...có nghỉa là nói bà thôi...tên trẻ kia ‘khũng bố’ như vậy sao?
-Cô yên tâm...ngày mai em nhờ Phó Tổng đánh tiếng một chút...cô đến xin lổi người ta một tiếng...biết đâu còn đường gở gạc...
Tuệ sáng mắt lên:
-Ừm..phải phải....vậy nhờ em hết đó Cường à...
-hahaha..vậy bây giờ cô phải tốt với em hơn mới được...Tuệ mân mê một hồi,cặc hắn đã cứng lên rồi... Cường ngồi lên kẹp đầu Tuệ giửa hai đùi,bà mở miệng...hắn đút cặc vào...
Danh sách chương