Lời tác giả:

Quí đọc giả đang đi vào những chương cuối của Phần 3..Bình Bộ Thanh Vân…

Tác giả đang chuyển tiếp cho Phần 4..Hùng Bá Một Phương…Trong phần nầy Đẩu tranh giành quyền lực càng lúc càng khốc Liệt và dỉ nhiên là Kiều nử như mây…Đức ca tha hồ cày cấy…Già không bỏ…nhỏ không tha…

Phần 4 dự định tổng cộng 200 chương…Như tác giả đã nói đây là bộ trường thiên tiểu thuyết….

Vào truyện..

-“Ha ha…Kéo cả phái đoàn đi du ngoạn miền Tây à? “ Đức ngạc nhiên khi nhìn thấy Ngọc Lan,Nhả Thy và Nhả Phương với một núi hành lý …Cái nầy giống như dọn nhà chứ không phải đi du lịch nha…

-“Cái gì du lịch chứ?” Gia Kỳ lườm…nét mặt rất đáng yêu..Ngọc Lan mĩm cười,Nhả Phương ,Nhả Thy cười rúc rích…không ai trả lời hắn…

-“Không phải du lich?” Đức sửng sốt…nhìn núi hành lý…

-“Lên xe rồi nói sau đi..” Ngọc Lan giục…mắt long lanh nhìn hắn..hai má nhuộm hồng…nhớ lại trong căn lều đêm đó…hắn biến nàng thành đàn bà…

-“Ừm..được …được…” Đức chất cả núi hành lý lên xe…Hôm nay tiết trời khá oi bức …hắn đổ mồ hôi…Gia Kỳ cầm khăn giấy lau trên trán..Nàng đứng gần.hơi thở thơm như hoa lan…

-“Nhớ em không? “ Gia Kỳ hỏi nhỏ…

-“Tối nay em sẻ biết..Hi hi.” Đức ‘nham nhở cười…

-“Em không phải nói chuyện nầy…anh đúng là lưu manh..” Gia Kỳ ngoài miệng ‘mắng’…trong lòng mong đợi…có người con gái nào khi đã bén mùi lại không nhớ nhung khi không gần nhau trong hai tuần nghỉ Tết…

-“Hai người coi đây là chổ không người à? Nhả Thy nhăn mặt…lầu bầu…

-Ha ha..sorry….Bây giờ đi đâu?...

-“Azerai..Đã đặt phòng rồi…Ở đó vài ngày..” Ngọc Lan mĩm cười đáp…

-“Lại là Azerai..đắt lắm đó..” Đức bật thốt lên…Thầm nghỉ …Azerai nầy đúng là rất ‘có duyên’ với mình…

-“Tụi em ở vài ngày thôi để đi chơi và kiếm nhà mướn…Khi chị Ngọc Lan đi nhậm chức thì dọn đến..Anh phải hướng dẩn bọn em đi tham quan đấy”” Nhả Phương,Nhả Thy bên trai bên phải chẳng nể mặt Gia Kỳ chút nào… nũng nịu đáp…cầm tay hắn lắc lắc…

-“Ha ha…nhất định..nhất định…” Đức suy nghỉ phải nhờ Hồng Phượng ,Thúy Ái giúp mới được…mình đâu có thời giờ nhiều vậy…đi chơi với hai bà cô ‘bá đạo’ nầy…rủi bốc đồng không kiềm chế được ‘đớp’ luôn thì bỏ mẹ…

-“Ngày mai chị Điệp đến…Ở đây chơi vài ngày…Sau đó anh đưa em và chị Điệp xuống Cao Lảnh…” Ngọc Lan mĩm cười…không biết ‘nhờ’ hay ra lệnh’…Nhưng ‘ra lệnh’ hay ‘nhờ ‘ thì cũng giống nhau thôi…Hắn là bạn trai của nàng…bạn gái đi nhận chức..có lý nào đi một mình?

-“Nhất định..nhất định…” Đức nghỉ lúc đó mình cũng nên ‘vi phục xuất hành’ xem tình hình một chút…

-“Nếu có thể..không chừng em cũng đi chơi cho vui…Em chưa biết Đồng Tháp..” Gia Kỳ không nóng không lạnh nói bâng quơ…mắt liếc xéo hắn…

-“Vậy thì hay quá..Tụi em chưa nhập học..cũng đi…” Nhả Phương xen vào..Náo nhiệt như vậy làm sao thiếu phần hai chị em nàng được chứ

-“Ha ha…Thừa dịp đi chơi cũng tốt…” Đức ‘đổ mồ hôi lạnh’…hàm hồ đáp…Nếu bây giờ nói ‘không ‘ là đại họa lâm đầu’..Còn vài ngày nửa mà.rất có nhiều biến số…

-“Nà..Tối nay tôi có việc quan trọng…Đi một ngày đường…chắc cũng mệt rồi…Lấy phòng xong tối nay nghỉ ngơi đi..Ngày mai tôi đưa các cô đi ăn sáng sau đó tham quan vài nơi…”

Đưa Ngọc Lan,song Nhả nàng đến Azerai…Lấy phòng xong..Đức dặn dò…Nghe hắn nói thấy cũng có lý…tuy ngồi máy bay nhưng cũng thấm mệt nên gật đầu…Hắn đưa Gia Kỳ đến nhà nàng…

-“Hẹn với ai…nam hay nử?” Trên đường đi về nhà..Gia Kỳ truy vấn…Có chút không hài lòng…Mấy ngày Tết..nàng nhớ hắn…Hắn không nhớ nàng sao?mới gặp thôi đã đi rồi…

-“Ha ha..Em nghỉ tới đâu rồi..là đàn ông ..nà…em cũng biết là hai anh em Tuấn Hào đó”… Đức tạm thời bịa chuyện đem Tuấn Hào làm bia đở đạn…Mình giúp hắn nhiều như vây..Hắn giúp lại một chút cũng nên mà…Nhưng mà bây giờ mới hơn 6 giờ…Hẹn với Tú Nhi 9h30…Mấy tiếng đồng hồ…Hắn một tay lái xe..tay kia sờ đùi Gia Kỳ…

-Gia Kỳ..anh nhớ em…

-“Lo lái xe đi…đừng chộn rộn…” Gia Kỳ mắng…nhưng không đẩy tay hắn ra…

-Hắc hắc đàn ông không ‘chộn rộn’… đàn bà không thương…hắc hắc…

Gia Kỳ tuy chỉ một mình nhưng mua một condo ba phòng ngủ ở lầu ba…Kiến trúc thuộc hàng thượng của thượng đẳng…Có sauna,phòng gym,hồ bơi vô cùng xa hoa trên sân thượng…Đây là lần đầu Đức đưa Gia Kỳ lên nhà nàng…

-Cho anh chìa khóa..nửa đêm đến…không cần em mở cửa…Hi hi…

-”Anh nằm mơ hả?” Gia Kỳ bỉu môi…’khinh thường’…Thật ra nàng cũng có ý định nầy nhưng không ngờ hắn ‘ra lệnh’…Tự ý và hắn ra lệnh là hai chuyện khác nhau… …Nàng yêu hắn là phước đức ba đời của hắn rồi..Hắn phải ‘vâng lời’ nàng mới phải…Có lý nào Hắn nói gì là mình cứ ngoan ngoản vâng lời?Không được đâu…Tánh tiểu thư nổi lên.

-“Vậy được…không còn gì nửa…em nghỉ ngơi…người anh mồ hôi mồ hám …Anh về nhà tắm…Hôm khác gặp…” Hắn nói xong quay lưng bước đi…’Dạy con từ thuở còn thơ..Dạy vợ từ thuở ban sơ mới về…’ Gia Kỳ không phải là vợ nhưng nếu Gia Kỳ là người đàn bà của hắn..hắn không thể chấp nhận thái độ cao cao tại thượng,tiểu thư ngang bướng như vậy…

Không phải chỉ Gia Kỳ..mà là bất cứ ai..đây là vấn đề nguyên tắc…

Gia Kỳ sửng sốt..cái tên nầy…’năn nỉ’ vài tiếng không được sao?Bộ chết à?

Nói về gia thế và tài mạo..So với Nancy ..Gia Kỳ không kém hơn bao nhiêu…có thể nói một mười một chín..Nancy là Thiếu tướng CA..Gia Kỳ là Tiến Sỉ…Trong thâm tâm..Gia Kỳ có chút tự hào…nàng trẻ hơn Nancy… Chỉ cần lên tiếng chọn ‘phò mả’ chắc chắn sẻ có người sắp hàng ứng tuyển từ Bắc chí Nam…Vậy mà chọn hắn lại còn phải chia sẻ với các người khác…Hơn nửa gần đây..nếu không nhờ ông nội của nàng nói một tiếng…Với trình độ của văn hóa của hắn…Hắn làm sao nhãy được lên một lần 4 cấp?Nàng kêu hảnh một chút có gì không đúng chứ…Hắn phải cưng chìu nàng mới phải…

Muốn lên tiếng kêu hắn ở lại..nhưng trong lòng uất nghẹn…nhìn hắn rời đi…khóc òa…

Đức về nhà tâm trạng buồn bực…Tuấn,Nhàn,Hồng Phượng đang ngồi xem TV..thấy hắn xuất hiện ngạc nhiên…Phượng mừng rở…hân hoan trong ánh mắt.

-“Hôm nay rảnh rổi vậy…Không đi xã giao à?” Tuấn hỏi.

-Con về tắm rửa…Hồng Phượng…Em không ở nhà ..Chạy qua đây làm gì…Thím ba khỏe chứ?

-Ba chở má đi ăn tiệc cưới…Em ở nhà buồn qua đây chơi với Bác Hai…

-“Con ra nhà sau tắm…”Hắn nháy mắt ra hiệu với Hồng Phượng…

-“Sao không tắm trong nhà…” Tuấn ngạc nhiên.

-“Kệ nó đi… “ Nhàn tiếc nuối…nếu Tuấn không ở nhà thì tốt rồi…

-“Thôi con về …” Ngồi thêm vài phút..Phượng đứng lên.. về bên nhà…Tuấn gật đầu..mừng rở…đang nứng cặc muốn kêu vợ lên phòng chơi một cái…nhưng có mặt đứa cháu thấy ngại…Bây giờ nó về thì tốt quá…

-“Mình lên lầu em”..Tuấn nắm tay vợ…

-“Thôi đi..mệt quá…” Nhàn biết chồng muốn gì…thẳng thừng từ chối…

-“Mệt cái gì…lâu qua rồi.. lần nào cũng nói mệt…Ý em là sao đây” Tuấn tức giận hơi lớn tiếng…Nghỉ Tết..Lẩn quẩn trong nhà…Mổi lần nứng cặc muốn chơi là Nhàn từ chối…

-“Anh tự suy nghỉ đi..anh ra ngoài chơi gái…ai biết có đem bệnh về hay không? Muốn đụng tui…Đi khám bác sỉ rồi mới nói đi…” Nhàn không chút sợ hãi…nàng biết Tuấn hay lăng nhăng bên ngoài với những cô gái giang hồ hạng sang…nên sợ Tuấn mang bệnh truyền cho nàng…

-“Em giỏi ha…hay là chúng ta ly dị ..Đường ai nấy đi..không hợp nửa thì đừng miển cưởng…” Tuấn sẳn giọng…Đây là cơ hội tốt nhất để cưới vợ khác…Trẻ ,ngon hơn nhiều…Nghỉ tới con đào nhí ngoài Đà nẳng..Tuấn phấn khởi …Thằng Đức đã lớn..nó có sự nghiệp của nó rồi..Không vướng bận gì hết…Bây giờ ly dị được thì sướng…tha hồ bay nhảy…Cũng tại con đào nhí về Đà Nẳng ăn Tết với gia đinh…Nếu không Tuấn chẳng thèm muốn chơi vợ…

-“Là anh nói đó…Được vậy thì tốt…Tôi sẻ nhờ luật sư làm giấy tờ..” Nhàn đi lên lầu dọn mền gối mình đi qua phòng khác..Cả hai vợ chồng ngoài mặt giận dử nhưng trong lòng ai cũng hớn hở…Nhàn muốn đem tin nầy nói cho thằng con nhưng tạm dằn lại…còn thì giờ nhiều mà…

Phía sau vườn…Đức vừa tắm vừa chờ…vừa sống lại kỷ niệm xưa…Từ lúc rình thím ba cho đến lúc chơi được lần đầu…Bây giờ thím đang mang thai…Mình lại chơi luôn Hồng Phượng..Thiệt là tội lổi nhưng mà lở rồi…aiz..Ụa..Sao lâu vậy..Hồng Phượng chắc không ngu chứ hả…

Ngay lúc nầy bên kia có tiếng lục đục…có người mở cửa rồi đóng cửa…Chú,Thím ba đã đi ăn tiệc cưới…hắc hắc…Ai trồng khoai đất nầy…Hắn leo vào bồn lặn qua như lúc trước mổi lần hẹn hò với thím…

-“Ý a…Làm em hết hồn à…” Hồng Phương vừa đóng cửa..trong lòng đang hồi họp… bổng hết hồn..Suýt chút nửa la lên khi thấy có người chui lên từ dưới bồn nước…Nhưng kịp nhìn thấy anh họ…trần truồng…

-Suỵt..nhỏ tiếng một chút..hi hi..Là anh chứ ai…

-“Anh..anh qua đây làm gì..” Hồng Phượng lí nhí…hỏi một câu dư thừa…

-“Em đoán thử ..anh qua đây làm gì hi hi…”Dứt lời…cười dâm..Hắn áp môi vào môi nàng…Tay hắn bắt đầu du ngoạn trên cơ thể nàng… một vật cứng ngắt chạm ngay bụng …Ngay tức thì… Hồng Phượng cãm giác có luồn điện chạy khắp người …người như lên cơn sốt..Nàng biết đó là cái gì…Còn đang bàng hoàng hắn cầm tay nàng đưa xuống…Nàng hoãng hốt rút tay lại nhưng hắn giử chặt tay nàng…kéo xuống…Hai bên giằng co…Cuối cùng nàng để tay lên đó…vuốt ve…Trong hơi thở hổn hển..Cả hai hôn hít sờ soạng lẩn nhau…Rồi từng mãnh quần áo trên người nàng bị hắn lột hết…Hồng Phượng không thấy lạnh..người nàng đang nóng ran…Hơi thở ấm áp của hắn rà xuống cổ,ngực nàng…

Đức ngậm đâu vú bú mút như đứa trẻ bú sửa mẹ..Đầu vú con gái…săn cứng,núm hồng hồng…Miệng bú tay mò giửa hai đùi…Nơi đó đã ướt đẩm…Hắn ngồi xuống,gát một chân nàng lên vai ,để lưng nàng dựa vào vách…Cửa động thiên thai đang ngay trước mặt….hắn áp miệng vào….Nước trong người nàng liền không ngừng tiết ra…Hắn bú…mút,liếm…Nàng không còn biết trời đất gì nửa…Để hắn muốn làm gì thì làm…Hắn nói sao nàng ngoan ngoản làm theo…

-”Bú anh đi..” Hắn ấn vai nàng…Hồng Phượng ngồi xuống,,Cầm cặc hắn…mút mút rồi ngậm …Lần trước ở ngoài Hà Tỉnh hắn đã dạy nàng rồi…Gần đây,trong trước khi ngủ nàng thỉnh thoảng lên mạng ‘tham khảo’ chút đỉnh …bây giờ áp dụng…Dể thôi mà…mút mút…liếm liếm.cái đầu tim tím…ngậm vào…nhả ra lại liếm rôi lại ngậm vào…À ..xém chút nửa quên rồi…Nàng cầm cặc hắn cạ vào đầu vú mình…Nhớ xem phim làm sao..nàng làm vậy…

-Wow..Em tiến bộ nhiều nha…

Tuy Chú ,Thím đi ăn tiệc cưới nhưng không thể ‘tắm’ quá lâu.,hắn để nàng đứng dựa lưng,quàng một chân qua eo,cầm cặc ra cửa động từ từ đút vào ...Cặc hắn to bự,tuy lần trước đã nông qua nhưng con ‘đường’ vẩn còn rất chật hẹp …Mặc dù cửa hang lầy lội nhưng hắn chỉ nhấp nhè nhẹ.chậm rãi để nàng thích ứng…Lần đầu tiên trong đời với tư thế đứng..Hồng Phượng vừa thốn vừa sướng mê tơi…Mười ngón tay nàng cào nát eo hắn…Môi kề môi..Hay tay hắn vừa bóp vú vừa nắc…

-“Đức à…Tắm gì lâu vậy” Trong nhà..thấy hắn tắm gần cả tiếng đồng hồ..Không biết có chuyện gì..Nhàn mở cửa gọi lớn..Cả hai thất kinh buông nhau ra..

-“Ha ha…Anh vô trước…” Hắn leo vào bồn..lặn trở qua bên nhà…bỏ lại Hồng Phượng đang ngẩn ngơ…nàng đã lên đỉnh mấy lần nhưng vẩn còn tiếc nuối…

-“Suỵt…Má vừa choảng với ổng một trận…Ổng đề xuất ly dị…má chấp nhận liền” Nhàn thấy hắn vô nhà..nói nhỏ..nhìn lên lầu..sợ Tuấn nghe…

-Hả?tại sao?

-Ý a..ổng ra ngoài chơi gái…má sợ lây bệnh…

-“Má làm đúng lắm..” Đức khen…Hắn nhớ lại cha con Lại Đức Quang…hết hồn…Ba hắn ra ngoài lăng nhăng bậy bạ.Tuy đều là gái hạng sang nhưng càng sang càng bá cháy thì càng nhiều người chơi…Xem ra phải nói với thím ba nên đề phòng chú ba mới được..Bây giờ thì không sao..nhưng mai mốt sanh xong…khó mà tránh khỏi…

-“Con cũng thấy má làm đúng à?” Thấy hắn khen mình làm đúng..Nhàn mừng rở…

-Dỉ nhiên rồi…rủi ổng dính..truyền cho con đó nha…

-“Không có đâu…Lâu rồi…má đâu cho ổng đụng tới má…Chỉ có con thôi..” Nhàn ‘lườm’ …Quả thiệt khá lâu rồi..thằng con nàng thay cha nó mà cài cấy trên cơ thể nàng…

-“Hắc hắc…Thôi con đi đây…mai mốt hai má con mình qua nhà Dì út thường một chút…ý không phải..Má và Dì Út xuống Đồng Tháp thường một chút…” Hắn cười dâm đãng..liếc lên lầu..thấy im lìm…Trước khi đi thay quần áo…ráng bốc hốt chút đỉnh khiến Nhàn vặn vẹo thân hình…người nóng ran..Phải vô nhà tắm mở vòi bông sen tắm để hạ nhiệt…



Hôm nay là ngày sinh nhật của Tú Nhi..ít người biết..nàng không muốn làm lớn…Người khách mời duy nhất là Thụy Vủ...Đúng ra cũng không phải là khách mời…Thụy Vủ ở nhà của Tú Nhi thường hơn ở nhà mình…Tú Nhi và Thụy Vủ rất hợp rơ nên ngày càng thân thiết…Hơn nửa ở Đức Lập..Thụy Vủ còn là Trợ Lý của Tú Nhi…Dỉ nhiên ngày sinh nhật của Tú Nhi không thể không có mặt của Thụy Vủ…Người thứ hai không cần mời cũng phải có mặt…thân phận dặc biệt mà…Là bạn trai của cả hai…Lúc đầu..vô cùng ngượng nghịu..nhưng bây giờ cả hai cùng nhau chia sẻ…Vì vậy mà thân càng thêm thân…

-“Happy Birthday Sweetheart” Đức lấy ra một cái hộp đưa cho Tú nhi..Hôn trên môi nàng một cái thật lãng mạn…Nụ hôn kéo dài khá lâu khiến Thụy Vủ ‘đằng hắng’ mấy lần hai người mới buông nhau ra…

-“Có người ghen rồi…hi hi..” Tú Nhi cười…Từ lúc biết hắn ‘quơ’ Phương Linh…Hai nàng đều công khai quan hệ của mình với hắn…Hầu như không còn bí mật gì nửa…Đôi khi còn đùa cợt bóng gió chuyện ‘phòng the’…mục đích là cùng nhau kiềm chế bớt tánh ‘dê’ của hắn…

-“Ghen gì chớ…cứu chị thôi..thấy chị sắp bị ngộp thở rồi” Thụy Vủ lườm …

-“Nà..Cái nầy của em..” Đức lấy ra một cái hộp khác đưa cho Thụy Vủ…

-“Em ?Không phải sinh nhật em mà…”Thụy Vủ được quà bất ngờ..Ngạc nhiên hỏi…

-Hai người ở chung...Từ nay sinh nhật Tú Nhi em cũng có quà…sinh nhật Thụy Vủ…Tú Nhi…em cũng có quà..Vậy mới vui…Hai em mở ra coi đi…

-“Hi hi..Anh thiệt đáng yêu… Thụy Vủ chồm lên hôn hắn…Hai người mở quà…Trong mổi hộp là một sợi dây chuyền Armani…Kiểu mẩu khác nhau..trẻ trung sang trọng quý phái…Thụy Vủ,Tú Nhi hai mắt sáng ngời…Phẩm vị của hắn không tệ…

-“Sao hả? có thích không?” Đức đã mua sẳn mười mấy sợi dây chuyền như vầy..Kiểu khác nhau…Ngoài ra còn có đồng hồ,nước hoa để dự trử…Mổi năm ngày sinh nhật cũng rất nhiều…Nên chuẩn bị trước là hơn...Không cần phải nhức đầu…Sinh nhật Tú Nhi…hắn tặng nàng sợi dây chuyền..Thụy Vủ cũng ‘ăn ké’…Loại dây chuyền nầy mắc như vàng nhưng giá trị ‘bán lại’ rất bèo…Biết vậy nhưng hắn vẩn chọn..Vàng quá dung tục…

-”So beautiful!...Đeo cho em đi…” Tú Nhi quay người đưa cổ trắng ngần để hắn đeo vào …Thụy Vủ cũng bắt chước…tự ý coi như là ngày sinh nhật của mình vậy…

-“Tối nay anh ngủ đây nha..” Đeo dây chuyền trên cổ Tú Nhi..Đức rù rì bên tai nàng…

-“Thụy Vủ..em qua phòng chị…để anh ấy ngủ phòng em tối nay” …Hình như đoán được ý đồ đen tối của hắn…Tú Nhi hai má ửng hồng…thẳng thừng ‘dập tắt’ âm mưu…

-“Không tàn nhẩn như vậy chứ hả?Một mình buồn lắm…ba người mình ngủ chung cho vui..Anh thề “ Hắn giơ tay lên vẻ mặt ‘thánh thiện’…

-“Anh muốn làm hoàng đế à? Thụy Vủ trừng mắt…

-“Được..được..hai em nói sao thì sao đi…” Đức làm ra vẻ ‘dể dạy’ nghe lời nhưng trong bụng tính đâu vào đó hết rồi..Đàn bà nói một đàng làm một nẻo…

Quả nhiên là như vậy …Không cần chờ đến đêm.Hôm nay sinh nhật …Dỉ nhiên có thức ăn ngon và bia rượu…Trong nhà chỉ có ba người,cả ba ăn uống cười nói vui vẻ…Tắt đèn néon…đốt đèn cầy…Hát bài ‘Happy Birthday to Tú Nhi’….Xong rồi thổi đèn..cắt bánh…Dưới ánh đèn mờ mờ…Trong bầu không khí lảng mạn…Tiếng nhạc du dương…Hắn trái ôm phải ấp…hôn hít …‘đụng chạm’ ti tí thôi… Tú Nhi.Thụy Vủ dù sao ‘đạo hạnh’ còn rất kém…Cứ mổi lần chút chút mà người đã như lên cơn sốt…Từ đụng chạm ti tí cứ để hắn sờ mó…Có sao chứ…cả hai đều nghỉ ‘mình’ đã là người của hắn rồi…Vì vậy …Giống như bó rơm gặp lửa..cháy bùng…Không biết từ lúc nào quần áo trên người từng mãnh đều rãi rác trên sàn nhà…Để mặc hắn tung hoành ngang dọc…

Nhiều lúc Tú Nhi muốn dừng tay hắn lại,đẩy hắn ra…không thể thác loạn như thế nầy…Nhưng cái lưởi và bàn tay điêu luyện của hắn khiến nàng không thể làm như ý nghỉ..trái lại còn ngược lại…vô thức phối hợp hưởng ứng,miệng kêu ư ư…nàng mong Thụy Vủ ‘sáng suốt’ hơn nhưng liếc nhìn thấy Thụy Vủ đang rất bận rộn gục gặc đầu trước háng hắn…’Con nhỏ nầy…nói thì hay lắm’ Tú Nhi thầm ‘mắng’…Thật ra nàng nào biết Thụy Vủ chỉ trông cậy vào chị Nhi sáng suốt …ai dè ngẩn lại nhìn thấy chị Nhi cũng đang hồn bay phách lạc …hai mắt nhắm khít,nét mặt đê mê khi hắn dúi mặt vào giửa hai đùi …Rúc cục việc em nhìn chị Nhi..chị Nhi nhìn em Vủ để làm theo… là hắn dể dàng dìu dắt cả hai vào cuộc làm tình tay ba…

Nhất Long hí.song.tam..tứ phượng..Hắn là người từng trải…kinh nghiệm tràn trề…Dể dàng dẩn dắt cả hai hòa nhập cuộc chơi thú vị của dục tình…

*

* *

-“A lô…ngủ dậy rồi à…Ừm…Anh chờ em dưới nhà…Cứ từ từ..không gấp” Đức khách sáo..Có chút xa vắng…không còn cười cợt nửa…Hắn đã gọi và thông báo tất cả mọi người …Lần trước phái đoàn ra ngoài Hà Tỉnh đã quen biết …Hôm nay,Ngọc Lan Nhả Thy,Nhả Phương đến Cần Thơ..phải nên đón tiếp nồng nhiệt mới được.Trên đường đến Azerai rước Ngọc Lan và song Nhả….Đức gọi Gia Kỳ..Hắn đang đậu xe dưới nhà nàng…Rước nàng xong sẻ đến Restaurant & Cafe Lotus tụ họp cùng nhau ăn sáng…trò chuyện…

-“Sao không lên nhà?” Giọng Gia Kỳ có chút giận dổi…

-Có tiện không…anh chờ dưới nhà được mà..em cứ từ từ…

-“Vậy không cần..em có xe..nếu em đi cũng không cần anh rước..” Gia Kỳ nói xong cúp máy…nàng giận muốn hôn mê bất tỉnh…Đêm qua nàng chờ hắn gọi…nhưng hắn ‘mất tích’..Sáng nay làm như người xa lạ…

Đức cười khổ…Gia Kỳ và Ngọc Lan là bạn thân…Hôm nay không có mặt Gia Kỳ..Coi không được…Thôi thì chịu lép vé một chút….Hắn xuống xe đi vào …lên lầu ba..nhấn chuông…Nét mặt ‘chù ụ’..Nàng mở cửa… khi nhìn thấy hắn…quay lưng ngoe nguẩy trở vào phòng khách.. ánh mắt có chút đắc ý.nhưng giọng nói sặc mùi thuốc nổ…

-Chịu lên rồi sao…Chủ tịch Đức..thiệt là làm khó cho anh…

-“Thì cũng phải chờ chủ nhà gật đầu mới lên…Không muốn người ta nói nầy nói nọ..Nói tui nằm mơ..như là con cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga.. Con người có tự ái mà…” Đức ‘phản pháo..’

-“Đồ nhỏ mọn…em nói chơi thôi mà..anh năn nỉ bạn gái thêm vài câu…bộ chết à? Gia Kỳ ủy khuất…nước mắt tràn mi…

-“Chuyện gì năn nỉ cũng được..nhưng anh hỏi bạn gái chìa khóa..em nói anh nằm mơ..Vậy em coi anh là gì? Không xứng với em? Vậy thì nói thẳng đi…” Đến lượt Đức tức giận…

-”Em..em không phải ý nầy..” Gia Kỳ lí nhí…

-Thôi bỏ đi..Mau thay đồ…

-“Nè”…Gia Kỳ đưa tay ra..hắn thấy chiếc chìa khóa…Trong bụng khoái tỉ tê nhưng ngoài mặt thì vẩn màu mè…

-Thôi…không cần đâu…

-“Cầm đi mà..em năn nỉ đó..anh không lấy..em buồn..”…Biết hắn màu mè..Gia Kỳ làm ra vẻ ‘van nài’..nét mặt vô cùng tiếu lâm…

“-Ha ha hi hi…” Cả hai bật cười..Giận hờn tan biến…

‘”Hài lòng chưa?” Gia Kỳ lườm..quay lưng bước vào phòng ngủ thay đồ..Đức bước theo…

-Anh..anh làm gì?

-“Coi có giúp được gì không mà…Có gì cứ sai bảo..Anh tình nguyện..Hi hi…” Đức trơ trẻn cười đáp…

-“Đức Chủ tịch..anh thật là lưu manh” Gia Kỳ thiệt là hết cách với tên nầy…Biết có lên tiếng đuổi.hắn cũng mặt chay mày đá…Hơn nửa thân hình nàng..có nơi nào hắn chưa thấy?Vì vậy nàng quay lưng...Chiếc áo ngủ vừa được cởi..hai bầu vú nằng bị hai tay hắn chiếm lấy…Hơi thở nóng hổi phà vào gáy nàng…

-“Anh nhớ em…” Hắn vừa hôn cổ…vừa rù rì bên tai nàng...một bàn tay lần xuống bụng..đi thẳng vào quần lót..chạm chùm lông mềm mại…xoa nắn…

-“Ngọc Lan đang chờ mình…” Gia Kỳ nói trong hơi thở…cãm giác nơi đó bắt đầu ẩm ướt…

-“Còn sớm mà..Mình còn thì giờ…”Đức ngồi xuống…chiếc quần lót nàng tuột xuống theo…hắn dang hai chân nàng ra…Gia Kỳ hiểu ý..hai tay chống lên tường..môi hắn vừa áp vào…nơi đó nước không ngừng tuôn… trở nên lầy lội…Bây giờ giận hờn trong lòng Gia Kỳ như tan biến…Nàng về quê ăn Tết…nghe Ngọc Lan bóng gió ám chỉ nên có chút ghen ghen…Sau đó là Thái Điệp và hai chị em song Nhả…Khiến trong lòng không thoải mái…bực bội..nổi tánh tiểu thư…giận hờn vu vơ…Bây giờ hết rồi…

Đức nào hiểu tâm lý ‘phức tạp’ của đàn bà…hắn thích nhìn phụ nử tắm,thay đồ…Tưởng chỉ nhìn thôi..ai dè Gia Kỳ vừa cới áo ngủ..’thằng em’ phía dưới liền ngóc đầu…nhìn đồng hồ..cũng còn hơi sớm…Vì vậy khởi động bú liếm một hồi…rồi kéo quần xuống…cứ để nàng hai tay chống tường…mông chỉa về sau…Hắn đút vào…hai tay ôm trọn hai bầu vú săn cứng làm điểm tựa…từ sau nắc tới…Nửa tiếng thôi…cũng đủ làm nàng ‘lên bờ xuống ruộng’…cuối cùng là bơ phờ..vào nhà tắm…Tắm thêm một lần…

Tưởng trể nhưng không trể..khi cả hai đến Azerai…Ngọc Lan…Nhả Thy,Nhả Phương cũng vừa trang điểm xong…Ba người mổi người mổi vẻ 10 phân vẹn 10…Song Nhả..Quần short Jean cao…khoe cặp đùi trắng,thon dài…áo T-shirt mỏng..hở rún nhìn thấy áo ngực đen bên trong…Ngọc Lan kín đáo hơn..áo đầm hở ngực…vùng núi đồi vun cao…làm hắn nhớ lại đêm đó…hắn úp mặt vào hôn hít …liếm láp nụ hồng…

-“Sao hả?anh thấy bọn em thế nào?Có đẹp không?” Nhả Phương chỉ sợ thiên hạ không loạn..đứng làm dáng…chấp hai tay ra sau…ưởn ngực nhìn hắn hỏi…

-ha ha…nhất rồi…nhất rồi…

-“Vậy tụi em với chị Gia Kỳ..hi hi..ai đẹp hơn?” Nhả Thy cắc cớ hỏi vặn…hai mắt lém lỉnh nhìn Gia Kỳ…Nàng chỉ mĩm cười…

-“Anh càng trả lời..hai đứa nó sẻ làm tới…hi hi..Cứ mặc kệ đi….”…Ngọc Lan giải vây…

-“Chị Lan như vậy là không đúng rồi..Thấy trai đẹp là bỏ em út..Chị Gia Kỳ..coi chừng đấy…” Nhả Thy ly gián…

-“Ha ha…Có thật là biết nói chơi….Sợ mấy cô rồi…Lên xe đi…cả đám bạn đang chờ…” Đức đánh trống lảng …mở cửa xe…Song Nhả tạm thời mới chịu im…Gia Kỳ nhìn Ngọc Lan..khẻ lắc đầu…



Mọi người hầu như có mặt đầy đủ..Chỉ thiếu Đương,Hương và Ngọc Trinh…Phương Linh chắc ngại đường hơi xa…nhưng lại có thêm Tuấn Kiệt…và Tâm Đoan…Tuấn Kiệt thấy song Nhả…mắt sáng lên trước sự bất mản của Ngọc Huệ.…Thúy Ái và Tâm Đoan rất thu liểm nhưng hắn thì khác…Ai cũng ga lăng săn sóc tận tinh…một tuyệt chiêu để nàng nào cũng không cãm thấy bị hắn ‘quên’…Tâm cũng ‘giúp đở’ không ít khiến bầu không khí vô cùng hòa hợp…Cả đám người vui cười trò chuyện..vô cùng náo nhiệt…

-“Hôm nay đi tham quan chổ nào?” Ăn uống đã xong..mọi người cứ mãi mê trò chuyện…Nhả Phương nóng lòng hỏi…

-“Yên chí đi..suốt ngày luôn…Chỉ cần chị thích..hi hi..” Được Đức dặn dò..Hồng Phượng hăng hái sốt sắng làm hướng đạo..

-“Có nhiều chổ nhưng tôi nghỉ Vườn trái cây Ba Cống trước đi…đến đó chơi cũng hơn nửa ngày…tối xuống Bến Ninh Kiều ăn uống đi một vòng du thuyền trên sông” Tuấn Kiệt tỏ ra sành sỏi…

-“Ý kiến hay…Mọi người nghỉ sao?” nhìn ra Tuấn Kiệt ‘có ý’ với chị em song Nhả…Rỏ ràng bị ‘hớp hồn’…Đức mừng rở…nếu Tuấn Kiệt cua được thì tốt..Mình không cần phải suy nghỉ ‘ăn hay không ăn’ chị em nầy…Đở nhức đầu…Nhưng Ngọc Thúy thì sao đây? Ây da..Ngọc Huệ hình như không vui lắm…Hình như Tuấn Hào nầy…ây da thì ra là hai anh em nầy ‘thay lòng đổi dạ’ rồi…

Quả nhiên Tuấn Hào cũng đang rạo rực khi nhìn thấy hai chị em Nhả Phương,Nhả Thy..Ngọc Lan thì hai anh em không dám dòm ngó…Tuấn Hào dư sức biết thằng em rể mình đã tới tay rồi…

-“Chiều nay anh không phải đi rước chị Thái Điệp sao? Gia Kỳ nhắc khéo…

-Ha ha Đúng đúng…Cho nên tôi không đi bến Ninh Kiều…Sorry..Phải đi rước Bí thư Thái Điệp…Ngày mai tiếp tục…

-Hi hi…Anh bận việc thì cứ làm chuyện của anh đi…Cứ quyết định như vậy…Hồng Phương..Chị Tâm …với các anh chị khác hi hi.Làm hướng đạo dùm nha…

Thúy Ái,Tâm Đoan,Ngọc Lan trong bụng không vui..anh không đi..em đi làm gì .Nhưng trong bụng không nói ra…

-“Ha ha..không thành vấn đề…” Tuấn Kiết vổ ngực nhận nhiệm vụ..Trong lòng hớn hở….Quên mẹ Ngọc Thúy rồi…

Một đoàn xe bốn chiếc…chạy đến vườn Trái cây Ba cống…

*

* *

Đồng Tháp…

Thái Minh Cơ năm nay đả 71 …Tóc bạc trắng nhìn rất tiên phong đạo cốt…Sáng nào lảo cũng thức sớm để đánh bài Thái Cực quyền…Ngày hai lần..đả hai mươi năm nay.cứ như vậy..Sáng một lần,chiều một lần…cùng một bài quyền Thái Cực…vi vậy nhìn lảo đánh bài quyền…Như là Trương tam Phong tái sinh…Vô cùng nhuần nhuyển…Thái Hoàng Cơ ,là em..kém Minh Cơ 7 tuổi,Tết vừa qua được 64 …khác hẳn với người anh…Hoàng Cơ bản tánh tham dâm hiếu săc..Thấy đàn bà hai mắt láo liên tìm đủ mọi cách đụ cho bằng được …Lảo vô cùng biến thái…Thích bú lồn con nít…và thích chơi lổ đít đàn bà…Chuyện này đối với người khác thì khó nhưng đối với Thái Hoàng Cơ…Được coi như là ‘Nhị Lảo Gia’ của họ Thái ở Đồng Tháp…Nói tiền có tiền..muốn quyền có quyền…Thì là chuyện nhỏ như hột mè..Tuy vậy vẩn không gây ra không ít lùm xùm tai tiếng..Cũng may..con trai lảo là Thái Kiêm Cơ,Trưởng CA Thành phố Cao Lảnh vừa bỏ tiền ,vừa hăm dọa để chuyện lớn hóa nhỏ..chuyện nhỏ hóa không…Vì vậy Hoàng Cơ mới không cần đi bốc lịch…Và gần đây lảo cũng đã ‘thu liểm’ không ít….Chỉ tại bởi sau vụ Trần Ngọc Sơn…Thái Kiêm Cơ rất e dè…thu mình trong vỏ ốc…

Có người nói họ Thái có nguồn gốc từ Trung Quốc…Bởi vì thời Tam quốc đã có họ Thái…Như Thái Ung chẳng hạn…Nhưng họ Thái được truyền qua Việt Nam từ thuở nào thì khó mà biết được… Ở Đồng Tháp…Nhà họ Thái là một gia tộc lớn…Điểm đặc biệt của gia tộc nầy là con trai hay con gái đều họ Thái..Tên Cơ..Chỉ khác nhau một chử lót…Vì vậy chỉ cần nghe tên sẻ biết đó là cùng một nhánh hay một nhà…

Họ Thái tại Đồng Tháp có mặt trên cả hai lãnh vực Thương và Quan Trường…Lảnh vực nào cũng khá mạnh…phát triển với tinh thần ‘Quan thương cấu kết’ để cùng nhau phát triển…Hiện nay,tuy chưa có ai trong hàng ngủ lãnh đạo ở cấp quốc gia…nhưng ở cấp Xả,Huyên,Thành phố,Tỉnh ..họ Thái đều có mặt và thường chiếm ở những vị trí quan trọng…Thái Vân Cơ..Phó Chủ Tịch Tỉnh Đồng Tháp,Thái Kim Cơ…Trưởng CA Thành phố Cao Lảnh,Thái Tuyết Cơ…Chủ Tịch Thành phố Hồng Ngự,Thái Hửu Cơ..Phó Chủ Tịch Huyện Lấp Vò..Đều là những gương mặt ‘điển hình’ tiêu biểu cho lực lượng của gia tộc nầy trên chính trường Đồng Tháp…

Vân Cơ và Tuyết Cơ là hai người con của Minh Cơ..giống như cha…Là hai nử quan khá ‘phụ mẩu’ nhưng Thái Kim và Hửu Cơ thì khác…Đều giống cha là Hoàng Cơ…Kiêm Cơ tham tài..Hửu Cơ tham sắc…Vì vậy tuy cùng một gia tộc nhưng nhiều lúc cũng va chạm với nhau không ít…

Hôm nay là ngày giổ của vợ …Bên ngoài con cháu ăn uống vui đùa…Trong thư phòng của Minh Cơ…Hửu Cơ đang giận bốc khói…’Miếng thịt’ Chủ Tịch huyện đang nuốt vào tới cổ họng lại bị kéo trở ra…Mối nhục nầy hắn không chịu được…lớn tiếng trách Vân Cơ..làm Phó Chủ Tịch Tỉnh mà không giúp gì dược cho người nhà…Kim Cơ nét mặt âm trầm…có chút bất an…

-“Mầy ngồi yên đó nghe chị Vân Cơ mầy nói …” Hoàng Cơ trừng mắt nhìn Hửu Cơ quát mắng…Tuy tham dâm hiếu sắc nhưng lảo cũng là người có đầu óc…nghỉ chắc là có khó khăn gì đó…

-“Mọi người ở đây chắc ai cũng nghe qua tên Phạm bá Thành, Lại Đức Quang rồi chứ gì…có biết vì sao họ rơi đài không?” Vân Cơ trầm giọng nói…Vận động cho Thái Hửu Cơ lên Chủ tịch huyện…bà đã bỏ không ít công sức…Thất bại giờ phút chót,,dỉ nhiên là cũng rất tức giận…Mấy ngày nay…bã đã bỏ không ít thì giờ để tìm hiểu ‘Trần Đức’ kia là thần thánh phương nào..Chính vì vậy mới kinh hãi bất an…Biết người biết ta trăm trận trăm thắng…nếu biết người ta đã mạnh như vậy mà còn ngoan cố đi đối đầu thì không phải là người khôn ngoan…

-“Lại Đức Quang?Phạm Bá Thành?”Mọi người kinh hãi…Phạm Bá Thành ở cấp huyện…Lại Đức Quang cấp Tỉnh…đều là hai nhân vật có thể ‘kêu gió gọi mưa’…

-“Có liên quan gì?” Hoàng Cơ trầm giọng hỏi…

-“Có ai còn nhớ ..Năm ngoái có vụ bắn nhau ở khách sạn S.M hay không…Hắn là thủ lảnh”…Thái Kim Cơ phá tan sự trầm lặng…Tung bom tấn…

-“Hắn ..Hắn là C.A?” Tuyết Cơ…Chủ Tịch Thành phố Hồng Ngự sửng sốt…Như vậy thân phận của người nầy quá đặc thù…Cái nào mới đúng đây?

-“Dỉ nhiên rồi…Nếu không sao có thể mang súng?Hơn nửa…Thủ hạ của hắn..Cấp nhỏ nhất là Trung Tá…Nhưng ‘tay nghề’ không phải là một Trung Tá binh thường…Cho nên…người nầy…tuyệt đối không thể đối đầu…”Thái Kim Cơ hai mắt lóe hàn quang…hắn cũng muốn trả thù…Cả khói tài sản của Trần Ngọc Sơn bị phỏng tay trên..mấy năm âm mưu..đưa cả con vợ cho lảo Sơn chơi..cuối cùng cũng chẳng được cái gì..Mối hận nầy không nhỏ..dỉ nhiên là không nuốt được..Nhưng hắn là người tâm cơ sâu sắc…không nhịn cũng phải nhịn…

-“Nhưng mà… nhưng mà” Hửu Cơ không cam lòng…

-“Mầy có nghe anh mầy nói chưa? Nhưng nhị cái gì nửa…”Thấy Hửu Cơ còn muốn cù nhây…Hoàng Cơ quát…Lợi ích của gia tộc họ Thái phải đặt lên hàng đầu…Phải biết xem nặng nhẹ..Lùi một bước sẻ thấy trời cao đất rộng…Thằng đó làm Chủ tịch huyện chỉ là một thời gian thôi…sau khi hắn đi…Ai sẻ trồng khoai đất nầy?Như vậy..nhịn là biện pháp tốt nhất…nếu có thể..nịnh nọt một chút cũng không sao…Nhưng không biết thằng Hửu Cơ nầy ..Aiz…Hoàng Cơ lo ngại…

-“Thật ra…nếu chú muốn hả giận…cũng không phải là không có cách…Có nghe câu người ngu ra miệng.người khôn ra tay chưa?” Kim Cơ cười bí hiểm…

-“Cách gì?....Nói nghe thử…” Hửu Cơ mừng rở…Như vậy cũng mát bụng một chút…Có lý nào người ta đạp lên đầu mà mình phải nhăn răng cười…

-Mấy người có biết phóng viên Phương Linh không? Hổm rày con nhỏ nầy có làm một bài phóng sự…

-“Phương Linh? Là con gái của Chủ tịch Nam và là Cháu gái của Nguyên Thủ Tướng Trương Tấn Tài…:” Tuyết Cơ bật thốt lên…

-“Ha ha..Đúng vậy…Con nhỏ nầy là bạn gái của con trai của Trưởng ban Đồng…” Kim Cơ hé lộ tin khủng…Mọi người hình như bắt đầu thấy mờ mờ bức tranh sắp được hình thành…Trưởng ban Đồng tức là Trưởng ban Tuyên Giáo Tỉnh Ủy Nguyển văn Đồng...Thế lực không nhỏ…Nghe nói Trưởng Ban Đồng và Chủ Tịch Trương Hạo Nam sắp trở thành xui gia…Ouf…Chà chà..Chuyện hay rồi đây…

-“Ý của anh là..” Hửu Cơ kích động…Nếu thằng con của Trưởng ban Đồng vuột mất cái lồn vàng…chuyện vuột mất chức Chủ Tịch Huyện …là chuyện nhỏ…

-“Ha ha..Đúng vậy…Phương Linh kia là cháu của nguyên Thủ Tướng,con của Chu tịch Nam và Trưởng ban Tổ Chức Hằng…Nếu lấy được con nhỏ nầy…sẻ giảm được ít nhât 10 năm phấn đấu…Bây giờ vuột khỏi tầm tay…Cha con Trưởng ban Đồng… cam chịu sao?hắc hắc hắc…” Kim Cơ cười âm hiểm…

-“Phải ha…Chú rể hụt sẻ sống chết với thằng kia…ậy..Cũng chưa chắc đâu…Trưởng Ban Đồng nầy cũng không ngu…” Hửu Cơ lắc đầu…có chút tiếc nuối…

-Trưởng Ban Đồng không ngu nhưng thằng con lảo chưa chắc khôn..Hơn nửa mình khéo léo châm mồi lửa…bảo đãm ‘sẻ nổ tung’..ha ha ha…

-“Anh Hai.anh thật tài” Hửu Cơ đưa ngón tay cái…Chuyện châm ngòi..quá dể dàng…

Còn có chuyện mà Kim Cơ không muốn nói ra…lúc bắn nhau ở khách sạn S.M..Có một tên nhờ bị gây mê nên mới giử được tín mạng…hiện đang ngồi tù..Kim Cơ đang suy nghỉ Nếu bây giờ thông qua tên nầy để truyền đạt tin tức kẻ đầu xỏ của vụ ‘thảm sát’ hôm đó vài ngày nửa sẻ là Chủ tịch huyện Lấp vò…Lúc đó…Không muốn náo nhiệt cũng không được…

-“Hai chú muốn làm sao thì làm…Nhưng tôi nói trước…Xảy ra chuyện gì cũng đừng gọi tôi…” Nghe hai người anh em chú bác bày mưu tinh kế….Chủ Tịch Vân Cơ bất mản..bà đứng lên đi ra ngoài..nhưng chỉ được vài bước..Bà quay lưng lại…

-Nếu đã như vậy…Chuyện hợp tác làm ăn với nhà Trưởng ban Đồng…nếu được thì mau thu dọn sạch sẻ đi…Đừng để nước tới chân mới nhảy..” Ba…Chú ba..con về trước… Nói xong Vân Cơ bỏ đi một mạch…

-“Chị Hai…Chờ em..Ba..Chú..Con Cũng về..” Tuyết Cơ cũng đứng lên đi về…Nếu không phải họ Thái…Bà cũng không muốn giao thiệp với hai người anh em chú bác nầy…Tránh có ngày mang họa..



-“Vân Cơ ngày thường không khẩn trương như vậy..Tụi bây liệu mà làm..Đừng để liên lụy gia tộc” Thái Minh Cơ từ đầu đến cuối ngồi im…bây giờ mới lên tiếng…

-“Yên chí đi Bác Hai…Chuyện nầy con có chừng mực… Kim Cơ cam kết…Ném đá dấu tay thôi mà…

Thái Kim Cơ vô cùng cẩn thận…hắn không muốn cẩn thận cũng không được..Trước Tết hắn vừa nhận được công văn từ Bộ…Lệnh điều động Đại Tá Nguyển Quỳnh Mai Thảo vào vị trí Phó Trưởng CA thường trực…nhân vật số 2 của Đội ngủ CA thành phố Cao Lảnh…Chưa hết..Sáng nay hắn lại vừa nhận thêm một lệnh điều động Đại Tá Hoàng Xuân Mai vào vị trí Trưởng CA huyện Lấp Vò…Thái Kim Cơ nhớ lại thủ hạ của tên kia đều là ‘phụ nử’..Có thể nào???Điều nầy khiến hắn thấp thỏm..bất an…

Thái Kim Cơ quả nhiên đoán không sai…Bị đoạt vợ sắp cưới …làm hắn mất đi cái lồn vàng…Chuyện Phương Linh cho hắn ra rìa mấy ngày Tết đã lan truyền nhanh như tốc độ ánh sáng…Rắn có đường rắn..Chuột có đường chuột..Người bạn trai mới của Phương Linh …có khả năng cho Phát ra rìa cũng lần lần lộ diện…Ây da..Thì ra Phương Linh hai tuần ra ngoài Hà Tỉnh là vì chàng mà làm phóng sự…Hèn chi…mấy ngày trước Tết..chiếu ì xèo trên TV… Ây da…lại có lời đồn trai đơn gái chiếc ngoài Đà Nẳng..híc híc…không cần nói cũng biết mà…

Người nhiều chuyện nghe thấy khoái tai…Phát thì nổi điên…Nhưng chưa hết…Lại có tin đồn…Vài ngày nửa…Tân Chủ Tịch huyện Lấp Vò sắp đến nhận chức…Thì ra là bạn trai mới của Phương Linh…Một trong top 10 của mỷ nử Đồng Tháp…Ai nấy mắt cũng sáng rở..háo hức..Chờ coi kịch hay…

…Có câu ‘Sau lưng của người đàn ông thành đạt..Nhất định phải có người đàn bà chống lưng’…Nancy không chỉ là người chống lưng …Việc thăng chức Chủ Tịch huyện của hắn…Nàng đã bỏ rất nhiều công phu để vượt nhiều chướng ngại…

Nói nào ngay..cũng nhờ có ba yếu tố ‘Thiên thời..Địa lợi..Nhân Hòa’ nên mọi chuyện có thể nói là ‘suông sẻ’…

Đối với Trung ương…Sự lủng đoạn quyền lực của gia tộc họ Thái ở Đồng Tháp là một sự nhức đầu…Trước đây vì muốn giảm bớt ảnh hưởng của gia tộc nầy nên đã nhiều lần ‘gởi’ nhiều người ‘tài cao học rộng’ không cử nhân kinh tế thì cũng là thạc sỉ gì gì đó… nghe thì ghê lắm…xuống hy vọng có thể thay đổi tình thế nhưng rúc cục những người nầy nếu không bị ‘đồng hóa mua chuộc’ thì là bỏ của chạy lấy người…Chính vì vậy mà quan điểm chọn người của Trung ương có chút biến hóa…Giửa thời điểm nầy..Trần Đức ‘xuất hiện’ với sự ‘tiến dẩn bồi dưởng của Nancy… đã gợi ra không ít sự chú ý…bởi vậy hắn được gởi vào Trường Đãng…chiéc nôi của các ‘hạt giống đỏ’…

Khuyết điểm của Trần Đức là học vấn không cao…nhưng được cả hai người thuộc tầng lớp đỉnh cao quyền lực thưởng thức …Lý Hoàng Chương khi đề bạt hắn có viện dẩn rằng Mao Chủ tịch có nói “Không cần biết mèo trắng hay mèo đen..Chỉ cần bắt được chuột là mèo giỏi”…Nói cho cùng bằng cấp chỉ là tờ giấy lộn…Khó phân biết thiệt giả vì vậy mà ngày nay không ít cán bộ với bằng cấp dõm…ngồi ở chức cao nhưng chẳng ai có trình độ …Cái quan trọng là khả năng làm việc chớ không phải là bằng cấp…Trần Đức tốt nghiệp khóa lý luận Trường Đãng..làm việc hăng say không sợ gì hết…trái với những người khác luôn sợ đầu sợ đuôi,tính toán thiệt hơn…Thành tích của hắn thì không cần phải nói nhiều…Đây cũng là một trong những lý do Đức được phá lệ nhảy nhiều cấp được đề bạt làm Chủ tịch huyện Lấp Vò…mục đích là dùng hắn làm ‘tướng’ tước bớt đi thế lực của họ Thái…Nếu hắn thành công thì tương lai việc nhảy cấp đề bạt sẻ không ai dám nói gì..ngược lại cũng không sao nhưng cứ từ từ mà bò lên…

Nancy dỉ nhiên là hiểu được điểm nầy…Vì vậy từ lúc biết chắc hắn sẻ là Chủ tịch huyện Lấp Vò…Nàng đã âm thầm huy động không ít lực lượng để ‘trãi đường’…Muốn ‘tướng tài’ làm nên đại sự..nhất định phải có người tài dưới trướng…Giám Đốc Sở CA La định Quốc tuy có thể nói là người nàng đề bạt sau khi Trần Ngoc Sơn hạ đài nhưng để có một hai người sát cánh với hắn…nhất định phải có người của mình…Lần trước…Vụ Trần Ngoc Sơn… Mai Thảo ,Xuân Mai chưa lộ diện…Bây giờ…Là hai nhân tuyển thích hợp nhất…

Muốn làm việc dể dàng ở một nơi nào đó…Quan trọng nhất là phải nắm C.A. đây là lý do Nancy vận động để Mai Thảo và Xuân Mai điều xuống Cao Lảnh..để hổ trợ hắn…Xưa có câu ‘Tam quân chưa động..lương thảo đi trước’..Ngày nay..đối với Nancy…’Tướng chưa động…Phó tướng phải tiên phong’…

..Đức ca nào biết…Chưa đến nhậm chức…Nguy hiểm đã trùng trùng bủa vây… Giờ nầy …Hắn đang ở Phi Trường Trà Nóc…đón Bí Thư Thái Điệp…Hắn định mua bó hoa đón người đẹp như trong phim để tăng thêm phân lảng mạn…Nhưng nghỉ lại.không nên..Hôm qua đón Gia Kỳ ,Ngọc Lan không có hoa..bây giờ đón Thái Điệp với bó hoa hồng..Sau nầy nếu đổ bể…Đại họa lâm đầu…Không nên vì một phút bốc đồng mà gây họa ‘sát thân’…

Thái Điệp cuối cùng cũng như con chim sổ lòng bay ra khỏi vùng trời Hà Tỉnh…Lần đầu tiên đến miền Tây…Có chút hồi họp…Váy trắng,áo T-shirt hồng..bộ ngực sửa vút cao…mông đầy đặn…Răng trắng môi hồng…đẹp nảo nùng…khó mà biết đây là Bí thư tương lai Thành phố Cao Lảnh ..Nàng đẩy xe hành lý ra cổng..nhìn dáo dát…Chợt thấy hắn đang vẩy tay…

-Chờ em lâu chưa?...Thái Điêp dịu dàng hỏi…

-“Không lâu…Anh chỉ tới trước 15 phút..Chuyến bay đến rất đúng giờ..Mệt không?Anh đưa em đến khách sạn…Tối nay đã hẹn với mọi người ở nhà hàng nổi bến Ninh Kiều…Nếu em không mệt….Hắn đón hành lý trên tay nàng…không quên hôn lên môi nàng một cái…Tình nhân mà…Phải lãng mạng một chút…

-“Hoa đâu?Sao không thấy vậy? Đón người đẹp phải có hoa..” Thái Điệp nủng nịu…

-Anh cũng nghỉ như em…nhưng sau đó anh đổi ý…hoa nào cũng không đẹp bằng em…hi hi…

-“Ba hoa…” Thái Điệp ‘mắng’..Trong lòng ngọt ngào…nở hoa…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện