Tuy về có hơi trể một chút nhưng đèn vẩn sáng choang…Bên trong biệt thự…vô cùng náo nhiệt…Mọi người đang gói bánh chưng..Nancy nhìn hắn mĩm cười …


-Về rồi à…Ngồi đi…Thiệt đúng lúc…mọi người đang gói bánh chưng…đêm nay nấu…


-“Sao có nhả hứng gói bánh chưng vậy?...” Đức ca ngồi xuống..Bé Thu Sương liền nhảy vào lòng hắn..chểm chệ ngồi…cười rúc rích..Tối nay vui vẻ..Gần Tết..không ai bắt bé đi ngủ sớm…


-“Cái gì nhả hứng chứ…Ngày Tết là phải gói bánh chưng mới gọi là Tết….” Thục Linh nhanh miệng…mặt không nhìn hắn ..bỉu môi..


-À há…phải phải…Ừm..Hồi chiều có ai giao hàng tới không?
-“Hi hi..Có phải anh đã mua hết chợ của người ta rồi phải không”…Phương Anh cười..


-Anh sợ không đủ…Nhà mình nhiều người mà…


-“Đi rửa tay sạch sẻ…Lại đây em dạy anh gói bánh…” Kiều Nga ‘ra lệnh…’


“-Hi hi..không được đâu…anh ăn thì giỏi…mấy cái vụ nầy…anh không được đâu…Hay là vầy..Để anh rót nước pha cà phê..châm trà cho …Còn nửa..đấm bóp lưng cho em…Hi hi” …Hắn vừa nói vừa cười hi ha..đến sau lưng Kiều Nga xoa hai vai nàng…


-“Phải công bằng..em cũng mõi đây nè…”Kiều Chinh cà nanh…


“Mổi người 5 phút…xoay vòng…” Nancy cười đề nghị…


-Hả?Mổi người 5 phút… Có thiệt không vậy? Đủ một vòng là gần 1 tiếng đồng hồ…


-“Hi hi..Đề nghị hay…Aay ui…Nhắc tới mới cãm thấy ..mõi vai ..mõi lưng…” Mai Thảo ra vẻ ‘mệt mõi’…


-“Ha ha..hi hi…” Mọi người cười ồ lên…


Nói thì nói cho vui…Trong biệt thự chỉ có hắn là đàn ông.Dĩ nhiên là ‘hoàng đế’ rồi…đươc cưng chiều…những chuyện ‘khổ nhọc’ không đành lòng để hắn làm …


Đức ca rất biết điều đấy…Những mỷ nử nầy đều ‘thân mang tuyệt kỷ’ …Bây giờ ngồi bỏ công gói bánh chưng như các bà nội trợ… Như vậy cũng phải tỏ một chút lòng…hắn châm trà,pha cà phê…Lại còn cầm cây đàn ca những bản nhạc xuân..Khiến không khí thật đầm ấm vui nhộn…


-“Lúc chiều…Anh bổng nhiên có ý nầy..sẳn mọi người đông đủ…vậy nói ra để cùng tham khảo…” Buông cây đàn xuống…Nét mặt đầy cãm xúc…Ở đây ..nói về tuổi tác..hắn là trẻ nhất…Tiếng xưng ‘anh’…ngọt xớt… vậy mà không ai thấy chói tai…hình như nhìn nhận hắn là con chim đầu đàn…


-“Hi hi…Có gì thì nói…Chuyện lớn thì cùng nhau giãi quyết…Mình là người một nhà mà…” Mỷ Kiều cười duyên…Là Trưởng CA của huyện Cờ đỏ…ai thấy nàng cũng ‘phập phòng’ lo sợ..nhưng khi về đến Biệt thự..nàng rất nhu mì…yểu điệu thục nử


-“Em biết rồi…Có phải là anh làm gì có lổi với Thủ trưởng không…Ây ui…Chẳng lẻ cô nào đó sắp có em bé?: Ngọc Như …ngẩn đầu nhìn Đức ca với ánh mắt nghi hoặc… ngây thơ hỏi .


Nàng là ‘lái xe’ cho Bí Thư Kiều Nga…dỉ nhiên coi Kiều Nga là thân nhất…Hiểu ‘đại khái’ Đức ca là ‘sở hửu’ của mọi người trong biệt thự…người ngoài không có quyền…


-“Ha ha hi hi” Đám mỷ nử cười rú lên…ngay cả bé Thu Sương không hiểu gì hết..thấy mọi người cười… cũng cười nắc nẻ để góp vui…Bà ngoại bé nhìn Đức ca..cười toe mồm..Hình như cãm thấy thú vị lắm vậy…Khiến Đức ca vô cùng ‘căm phẩn’…trong bụng tạm ‘ghi thù’…cô nàng nầy..sẻ có ngày ‘biết ông’…


-Ha ha..Ngọc Như thật biết nói chơi …Anh đang nói chuyện từ thiện a…Là như vầy…Anh đã suy nghỉ kỷ và cho người ra thông báo trong xả rồi…bây giờ nói với các em…Sorry ..tham khảo hơi muộn một chút…không biết mọi người nghỉ sao…Ý của anh là muốn lấy tiền trợ giúp các gia đình liệt sỷ,Bà mẹ anh hùng,Thương phế binh ,hộ nghèo của xả …Giúp họ ăn được cái Tết vui vẻ sung túc một chút…


-“Tôi…Giàng Ngọc Như …ủng hộ anh…” Ngọc Như giơ tay…Tiếp theo đó thì khỏi nói..Ai cũng tán thành…Giúp người là niềm vui…đồng bào..máu chảy ruột mềm...Hơn nửa…Làm như vậy cuộc sống và những gì các nàng làm hiện nay mới có ý nghĩa…


-“Những việc như vậy..Cứ thẳng tay mà làm…Đây là mục đích của mình…” Nancy khen ngợi…hai mắt long lanh sáng ngời…Với thành tích của hắn và với chính sách dùng người trẻ của Trung ương …Với sự thúc đẩy của nàng…Cộng thêm có sự ủng hộ của Cựu Chủ tịch Lý Hồng Chương…Đẩy hắn lên ba bậc sẻ không khó khăn chút nào…


-Ha ha..biết là vậy nhưng anh không thể không thể không tham khảo ý mọi người…Chúng ta dân chủ mà…


Nói đến đây… sực nhớ cái gì đó…hắn nhìn Thục Linh…Cãm thấy là lạ…


-Ngọc Như…Vừa rồi….cô nói Giàng Ngọc Như…Cô họ Giàng?


-Ừm…Có vấn đề gì sao?


-Ha ha..Không phải ..thấy lạ thôi..Lần đầu tiên nghe có người họ Giàng..nghe hay hay…


-“Ngọc Như nguyên là người H’Mông Yên Bái…” Phương Anh mĩm cười..giải thích…


-“Hi hi..Bất ngờ phải không? Ngọc Như trước kia là 1 trong đệ nhất mỷ nử của Yên bái đó…” Thu Tâm khoe khoang dùm bạn…


-Vậy sao…ha ha…Có phải hay không người H’Mông có phong tục bắt chồng…bắt vợ?


-”Phải thì sao?Nhưng anh đừng mong…anh chưa đủ tiêu chuẩn…” Ngọc Như hách dịch tuyên bố….mắt nhìn Đức ca..bỉu môi..’khinh thường’….


-“Ouf..Vậy cũng đở…làm hết hồn” Đức bị ‘chê’…nên không nhượng bộ..liền phản pháo…làm ra vẻ ‘may mắn ’ khi không đủ tiêu chuẩn…


Ngọc Như lại ngây thơ…tưởng hắn chê nàng nên tức ưởn ngực…’sừng sộ’…


-Bộ bây giờ tôi tệ lắm sao?


“-Hi hi…Anh thiệt là…Không gentle chút nào…” Thu Tâm cười giãng hòa…


-“Mai cho anh ..Chị Tâm không lên tiếng…” Ngọc Như đưa hai ngón tay lên làm như cây kéo…cắt…Nét mặt ‘hung hăng’…Còn hắn làm ra vẻ mặt sợ hãi..lấy hai tay che … khiến mọi người cười ồ lên…


Không khí gia đình vô cùng vui vẻ của những ngày Tết..





Ngày Tết…Người Bắc nấu bánh chưng.. .Người Nam nấu bánh Tét Chuyện …Thường là gói ban ngày…Đêm đến bỏ vào nồi lớn nấu..vừa canh củi lửa vừa chuyện trò …Có như vậy mới thấy được cái không khí vui vẻ..trang trọng đón chào Năm mới… Càng nhiều người thì càng xôm trò và dĩ nhiên là phải có ăn uống nhậu nhẹt rồi…Rất nhiều nhà nhân lúc nầy mà gầy sòng…


Kim Chi,Xuân Mai,Ngọc Vân từ trong bếp mang ra cháo gà,giò thủ,tôm khô củ kiệu..Bò,gà,heo đủ món…Rượu bia dỉ nhiên không thể thiếu…Ngoài mấy thùng Heineken Còn có mấy chai rượu mạnh…Hennessy XO,Rémy Martin XO,Crown Royal XO bày ra…khiến Đức ca trợn mắt há mồm…nhìn Nancy…Nàng chỉ mĩm cười…song Kiều mặt phấn khích khi nhìn thấy ông xả ‘gặp họa’…


-“Không cần sợ…Mổi năm mới có một lần…Chị em chúng tôi uống với nhau…Còn anh..uống được bao nhiêu thì uống…Không uống được thì có nước cam..hoặc nước ngọt..Hi hi”… Mai Thảo phát tay…ra vẻ rộng lượng…nhưng ánh mắt nhìn Đức ca đầy khiêu khích…ý nói..anh là đàn ông chẳng lẻ uống rượu không bằng phụ nử?


Không biết Mai Thảo có nghỉ vậy hay không nhưng khi nghe nàng nói ‘Còn anh..uống được bao nhiêu thì uống…Không uống được thì có nước cam..hoặc nước ngọt’…Câu nầy khiến Đức ca nổi hào khí…muốn ‘đấu’ một trận…Có ra sao thì ra…


-Ha ha…Các cô nha…Rỏ ràng là ‘chưa thấy Thái Sơn’ rồi…Được..Đêm nay vui như vậy…Chúng ta uống một bửa cho đã…Nhưng Nancy…Kiều Nha..Kiều Chinh…không được uống…Nếu không ..không chơi…


-“Dỉ nhiên rồi…Tụi em chỉ ngồi ăn uống thôi” Kiều Nga nghe hắn nói…Lòng ấm áp…


-“Lảo bản…anh yên tâm rồi chứ gì…Nè…cạn…” Mai Thảo rót cho tất cả ..mổi người một ly..khởi đầu là RéMy Martin XO…Mới vòng đầu thôi…đã vơi hơn nửa chai…Mỷ Kiều.Kim Chi,Xuân Mai,Ngọc Vân,Ngọc Như,Phương Anh,Thu Tâm,Thu Hà,Thục Linh tất cả đều cầm ly nâng cao hướng về lảo bản…


-“Ha Ha..Các người đẹp..cạn…” Đức lảo bản nâng ly nốc cạn…các mỷ nử cũng nốc cạn…nét mặt không đổi sắc…Đức bây giờ mới biết…mình gặp thứ dử rồi…


Nancy…Thu Tâm.Thu Hà…ánh mắt giao nhau…nét mặt thoáng ý cười…





Đêm càng khuya…Nancy và song Kiều…Bé Thu Sương cùng bà ngoại đều đã đi ngủ…Đêm khuya…gió lớn..lành lạnh nên thay vì ở bên ngoài..tất cả dời vào phòng khách… cuộc đấu rượu vẩn còn sôi động …Quả thật là mổi năm chỉ có một lần Tết mà…Tiếng châm chọc..tiếng cười đùa càng lúc càng náo nhiệt …Thu Tâm,Phương Anh ,Thu Hà bên ngoài phụ trách lo củi lửa cho các nồi bánh…Nên còn khá tỉnh táo… Lúc nầy hầu như ai cũng ‘say bí tỉ’ hết rồi…mười người..3 chai Rémy Martin,3 chai Hennessy,3 chai Crown Royal…tất cả đều là lọai XO cộng thêm 2 thùng Heineken…48 lon mổi thùng..Tổng cộng 96 lon…Tất cả đều sạch bách…


Đức lảo bản bây giờ mới biết câu ‘nhìn người không thể nhìn bề ngoài a…thì ra phía sau cái dáng thục nử…không ngờ ai cũng có sức uống kinh người như vậy…Đã lở tuyên bố mình là ‘Thái sơn’…Bây giờ chỉ còn cách liều mình..tới đâu thì tới…Say thì ngủ thôi…Vì vậy các nàng nâng ly..hắn cũng nâng ly…


Đức lảo bản chẳng còn biết trời đất gì nửa…nằm xuống tại chổ …ngủ khì…Không biết ngủ được bao lâu..cổ họng khô cháy, hắn đứng lên đi tìm nước uống…Mở tủ lạnh ...lấy chai nước lọc tu một hơi rồi bước đi xiêu dẹp…trở lại dịnh nằm xuống ngủ tiếp…Ai ngờ đầu chạm vào vùng núi đồi thơm tho…Mùi của đàn bà làm cặc hắn ngóc đầu…Không chần chờ…tay vén áo…đẩy xu chen lên..miệng tìm kiếm đầu ti…ngoạm lấy bú mút ngon lành…tay kia đưa xuống dưới thọc thẳng vào quần..xoa chùm lông mềm mại…


Ngày thường đã sung..đêm nay có thêm hơi rượu…Đức dũng mãnh hơn bao giờ hết…miệt mài ngậm đầu ti mút…miệng đi dần xuống dưới…kéo cả quần dài và quần lót ra ngoài…đưa miệng vào giửa hai chân bú liếm…Đầu tóc hắn bị nàng ghì đến nổi muốn tróc da đầu..tiếng nàng thở hổn hển…


Cặc đã cứng như khúc củi… hắn dang chân nàng..cầm cặc rà tìm cửa động…nhấn vào..một phát lút cán…Nàng cắn vai ..cào cấu đùi hắn..Hơi men khiến hắn không đau…trái lại càng phấn khích…hăng say hùng hục nắc…Hắn vừa nắc..tay vừa mò lồn người nằm kế bên…nhưng bây giờ hai tay trái phải đều sờ được chùm lông…Hắc hắc…Thu Hà sao chạy vào phòng Phương Anh rồi..Cũng tốt…đở tốn công thuyết phục …dụ dổ nàng chơi trò ‘Nhất Long hí tam Phụng’ …đầu nghỉ nếu mình đang nắc là Phương Anh thì người nằm hai bên trái nhất định là Thu Tâm,bên phải là Thu Hà hoặc ngược lại…


Hắn không ngừng nắc… nắc đã đời rồi bú liêm miệt mài…hết người nầy đến người khác…hắn chỉ biết khi hắn nắc…hai tay hắn vẩn mân mê được hai chùm lông mềm mại…Hắn không biết đã nắc bao nhiêu lần và cũng không biết thời gian là bao lâu…Cho đến khi gục xuống ngủ như chết…


Cãm giác người mát lạnh làm Thục Linh tỉnh dậy… đầu nhức hạ thể đau đớn…Trên người nàng không còn mãnh vãi…Nhìn quanh…Ngọc Như,Ngọc Vân,Xuân Mai,Kim Chi,Mai Thảo,Mỷ Kiều đều lỏa lồ…đang say sưa ngủ… Bất giác nàng sửng sốt…Hắn cũng trần truồng…nằm kế bên Mỷ Kiều…ngủ say…


“Âhhhhhhh…thức dậy mau…Thục Linh hét lên..gom đại quần áo che lên người…dợm đứng lên nhưng phía dưới đau thấu trời xanh khiến nàng nhăn mặt…Tên mắc dịch nầy rỏ ràng đã biến nàng thành đàn bà mát rồi…


-“Ahhhh..”lại đến phiên Ngọc Như..Tiếp đến là Mỷ Kiều…Mai Thảo..Xuân Mai…Tất cả đều tỉnh giấc…Ai cũng vội vả tìm lấy quần áo vội vả mặc vào người…Trừ Đức lảo bản vẩn còn ngủ như chết đang nằm xãy tay xảy chân…Nét mặt bình thản…Cặc đang ngửa lên trần nhà…


Bây giờ…Tất cả mỷ nử đều biết đêm qua bị lảo bản ‘dùi hoa dập liểu’…


-“Hắn..hắn…” Ngọc Như nói như muốn khóc…Phen nầy bị thiệt thòi quá lớn rồi…


Thục Linh,Mỷ Kiều…mặt đỏ bừng…Không ngờ lại như vậy…Khi nãy vội vả mặc lại quần áo…Phí dưới đau thấu trời xanh…


Mai Thảo,Xuân Mai,Kim Chi,Ngọc Vân đã một đời chồng…nét mặt thản nhiên…ánh mắt có nét cười…


-“Không phải lổi tại hắn…Đêm qua ai cũng say…” Mai Thảo mĩm cười…nét mặt đầy ý xuân…


-“Ây..ui đau…chuyện gì…Ahhh…Nà..đừng có làm ẩu nha…” Thì ra Ngọc Như ,Mỷ Kiều, Thục Linh bị hắn lấy đi cái ngàn vàng…tức quá….nhào tới cào hắn cho đã giận….Đang mơ màng…bị ‘hành hung’…Đức lảo bản giật mình tỉnh giấc..Thấy ba nàng đang nhìn mình chòng chọc như muốn ăn tươi nuốt sống…còn mình thì trần truồng như nhọng…Hểt hồn tưởng bị ‘xâm phạm’ nên kinh hãi...


-“Anh..anh thiệt to gan…dám..dám….” Ngọc Như lắp bắp…nói không nên lời…


-“Chúng ta …’thiến’ hắn…


-“Nà nà..Đừng có nói bậy nha…nói có sách mách có chứng…ai lột quần áo tui ra vậy?Các cô đã làm gì? Chà chà…Nancy….Thu tâm,Phương Anh..Thu Hà,các em đâu rồi..mau cứu mạng a…” Đức ca la bài hải…


Mọi người nghe hắn la…sực tỉnh..phải ha…Thu Hà,Phương Anh,Thu Tâm sao không thấy vậy? Đi đâu rồi…


Một ngày trước…


Không phải ‘thả’ hắn ra ngoài mà Nancy không biết gì đâu đấy…Mục đích là đề phòng rủi ro hắn có xảy ra chuyện gì thì nàng sẻ có phản ứng kịp thời…Cho đến bây giờ..biểu hiện của hắn khiến nàng rất hài lòng…Hiện tại,vấn đề Nancy Ngoài khá quan tâm là..cho đến bây giờ Thục Linh ,Kim Chi vẩn chưa có tiến triển với hắn chút nào…Còn e lệ cái gì nửa chứ…Nancy biết hai người chị em của nàng rất thích hắn..chỉ có cái miệng là cố ‘cãi vả’…thật ra ‘tình trong như đã…’


-“Hay là chúng ta trợ giúp một chút” Thu Tâm mĩm cười…nàng và Phương Anh có nhiệm vụ ‘trông chừng’ sự an nguy của hắn…và ‘báo cáo’ mọi hoạt đọng của hắn bên ngoài…Không phải là theo dõi..mà là trông chừng và quan tâm…


-“Ý của em là…” Nancy mĩm cười…nàng đã hiểu…


-Chị nghỉ sao?


-“Hi hi..Còn sao nửa…Cứ theo ý em mà làm…Còn nửa…Không làm thì thôi…làm thì phải làm lớn một chút…ừm…Kim Chi,Mai Thảo,Xuân Mai,Ngọc Vân… chỉ được cái miệng…Ngọc Như,Mỷ Kiều giống như Thục Linh đều nhút nhát…Hiểu chưa?” Nancy cười ranh mảnh…


-Hi hi..hiểu rồi…vậy khi nào mình hành động?


-Ừm…Ngày mốt…Chúng ta tổ chức nấu bánh chưng ăn Tết…Đêm đó đi…nói với Thu Hà và Phương Anh giúp một tay…


-Vậy..để em đi chuẩn bị mọi việc hi hi…hắn thật có phước mới có được chị…


-“Ha ha…Từ khi bào em biết cách ăn nói như vậy?Hắn ảnh hưởng em không ít a…”Nancy cười chọc ghẹo…


Bị nói trúng…Thu Tâm đỏ mặt… cười lém lỉnh..quay lưng đi ra ngoài…


Hiện tại…


Thì ra là có ‘nội gian’…Ngọc Vân,Mai Thảo,Xuân Mai.Kim Chi nhìn nhau..chợt hiểu…


-“Em đi tìm Phương Anh ‘tính sổ’…” Thục Linh ‘lườm’ Đức lảo bản…cố nhịn đau đi ra ngoài…


-“Em đi tìm Thủ trưởng ‘báo cáo’…” Ngọc Như ‘nguýt’ Đức lảo bản…cũng gắn gượng lắc mông đi..


-“Anh thiệt to gan..Chuyện nầy…chưa xong đâu”..Mỷ Kiều ‘hăm dọa…’ bặm môi…’khoan thai’ bước đi…Đức lảo bản lắm lét nhìn 4 người còn lại…Không biết nói sao cho phải…Tự hỏi không biết có thật không..đêm qua mình phập hết?Hình như là phải…ây da..đúng là rượu vào loạn tánh mà…


-“Đức lảo bản…À không…Anh phải chịu trách nhiệm về những chuyện mình làm đó nha…Nếu không…” Mai Thảo đưa hai ngón tay làm thành hình cây kéo…cắt…Y chang Ngọc Như lúc chiều…Quay lưng ngoe nguẩy bước đi…


-“Coi chừng đấy” Xuân Mai lườm…ngoảnh mặt..nhún nhẩy bước theo…


-“Anh..Liệu hồn đó…” Ngọc Vân xỉ ngay trán hắn…hăm dọa…Không biết ý gì…


-“Sướng ‘thằng nhỏ…khổ thằng lớn’…Cái nầy..hi hi..anh hiểu chứ?” Kim Chi bá đạo khó hiểu….


Đức ca mặt trắng bệch…ngồi phịch xuống …:”Chết mẹ rồi”…


-“Con Thu Hà…chuyện nầy có phải mi sắp xếp hay không?Nói…” Kim Chi,Xuân Mai,Mai Thảo,Ngọc Dung đến phòng Thu Hà….kéo nàng ra sau vườn ‘hỏi tội…’


-“Hi hi… tụi mầy đừng có làm bộ nha…Tối qua… tao thấy hết rồi…hắn thì say nhưng tụi mầy đâu có say…4 đứa tụi bây ..’má’ nào cũng lấy hắn làm ngựa…” Thu Hà cười dí dõm…ánh mắt tinh nghịch nhìn đám chị em…Nàng biết 4 chị em nầy…có thể nói ‘ngàn ly không say’…Mười chai rượu hôm qua nào có thấm thía gì chứ..Chuyện say bí tỉ là chuyện không thể nào…Hơn nửa…đêm qua nàng thật mãn nhản…


-“Ha ha..Thì ra Thu Hà mầy biến thái a…thích thị dâm…” Mai Thảo cười lỏn lẻn khi bị Thu Hà thọc bể mánh…Đêm qua nàng quả thật có chút say…dỉ nhiên là nàng tự nguyện để hắn chơi nàng…Từ lúc ly thân..đã lâu chưa làm tinh…Tối qua quả thật là một đêm tuyệt vời…Nàng,Ngọc Như,Kim Chi,Xuân Mai thật bị hắn làm cho thần hồn điên đảo…Thật không ngờ hắn dũng mãnh như vậy…


-4 Đứa bây phải cám ơn tao mới phải….Sao hả…đêm qua thế nào?nà nà…nói thật đi…có phải mê tít thò lò rồi không?Nếu không thì nói..Tao…


Ngọc Như cướp lời...


-Cái gì mê tít thò lò chứ..Con nầy..ăn nói thiệt khó nghe…Ngọc Vân tao..không phải là loại người để đàn ông chơi rồi chạy làng đâu…


-Kim Chi tao cũng thế…Hắn phải chịu trách nhiệm….


-“Bọn mầy lo cái gì..Không phải Thủ Trưởng đã có nói rồi hay sao...Chúng ta là người một nhà…” Kim Chi ‘nhắc nhở’…


-“Vậy thì phải…nói thật nha…hắn thật…khủng”…Xuân Mai chẳng một chút ngượng ngùng…khen dồi..hai mắt đượm xuân tình…hình như đang nghỉ tới đêm qua


-Hi hi ha ha…


Cả đám mỷ nử cười rú lên…


-“Đêm qua..tội nghiệp cho ba đứa kia…Tụi nó còn ‘zin’ mà hắn hùn hục như con trâu í…” Thu Hà nhớ đêm qua nàng ngồi xem từ ‘A’ đến ‘Z’…Thục Linh,Ngọc Như,Mỷ Kiều quả thật bị hắn không ‘thương hương tiếc ngọc’ chút nào…Nhưng nàng quả thật mãn nhản…


-“Í a…Lần đầu ai cũng vậy mà…ha ha..Vài hôm sau…mấy con nhỏ nầy ..ha ha….”Mai Thảo cười rú lên…


Thục Linh,Ngọc Như,Mỷ Kiều..cả ba đều ‘hung hăng’ đòi tìm Phương Anh,Thu Tâm vấn tội hoặc mét Thủ Trưởng..nhưng lại vào phòng mình..ngủ khì…mệt quá mà…mọi chuyện từ từ tính…Ây da…đều là người một nhà…chuyện lớn hóa nhỏ..chuyện nhỏ hóa không…Dỉ hòa vi quý..bắt hắn chịu trách nhiệm là được rồi…Cái tên nầy…làm đau chết người ta…mai nầy..bóp chổ đó của hắn..trả thù…


Đức lảo bản nào biết sa bẩy mỷ nhân…đang đứng trước Nancy…thú tội…đổ thừa ‘Rượu vào loạn tính’ a…


-“Biết rồi…em không truy cứu…thành thật thì được tha”…Nancy bấm bụng cố nín cười…


-“Ha ha…Anh lúc nào cũng thành thật mà…” Đức nghe Nancy ‘hiểu biết’…thở phào…


-Nè..Cái chuyện giúp đở gia đình liệt sỷ là chuyện tốt…nhưng nếu có thể nới rộng cho toàn huyện mới hoàn hảo…Sáng nay anh đi gặp Đồng Giao,Thanh Nhả nói chuyện nầy…


-Hả?Toàn huyện? đúng ha..Bà xả…Cũng là em thông minh hơn…


-Lúc nầy càng lúc càng biết nịnh bợ ha…


-Ha ha..Anh chỉ biết nịnh bà xả mình thôi…không biết nịnh người khác đâu…





***


Tết đến..nhà nhà chuẩn bị…Ở xả Đông Phú cũng vậy…So với mấy năm trước…Năm nay không khí vui vẻ tưng bừng ngập tràn khắp mọi nơi…Cũng nhờ vào việc bồi thường đất đai được giãi quyết sau mấy năm trời dài đăng đẳng…Khi nói tới chuyện nầy…Ai cũng đưa ngón tay cái để khen ngợi vị Chủ tịch xả trẻ tuổi..Không nói mà làm…


Đối với người dân xả Đông Phú…Danh tiếng của Đức chủ tịch coi như bất khả xâm phạm…Đừng hòng ai xấu mồm xấu miệng chê bai..Nếu không muốn ăn đòn…Có gương xem rồi đấy…Tuần rồi bà con thân thiết của Lê Quốc Đại…say rượu mở miệng ‘bất kính’ với Đức Chủ tịch…Không biết bị ai trùm mền đánh cho một trận thừa sống thiếu chết…


Nước lên thì thuyền lên…Định,Hòa bây giờ là cánh tay phải và cánh tay trái của Đức Chủ tịch nên được mọi người kính trọng…Chủ tịch ra ngoài công tác là cơ hội cho hai người thi thố tài năng ở xả …Mọi việc đều rất trôi chảy…đâu vào đó…Theo tinh thần ‘Công Bằng Liêm Chính Chí Công Vô tư’ …Điều quan trọng là cả hai không vì vậy mà tự kiêu…trái lại còn rất khiêm nhường…Luôn miệng nói là làm theo chỉ đạo của Đức Chủ tịch. Thanh danh của Chủ tịch xả Đức như mặt trời giửa ban trưa…Trước đây khi nghe tin hắn đến nhậm chức…Người khác xả bụm miệng cười…Người trong xả lắc đầu thầm than…Bây giờ thì ngược lại…


Ngày mai là giao thừa …Hôm nay là ngày 29 Tết…Ai cũng bận bịu lo xong việc để đón mừng năm mới…Lẻ ra lúc này …UBND xả sẻ rất yên tịnh…Nhưng ngược lại…trong ủy ban rất đông người…Ngồi chuyện trò như bắp rang..Mặt ai nấy cũng rạng rở… Phần lớn là Trưởng và phó Trưởng của các Ấp trong xả…Ngoài ra cũng không ít các cụ lớn tuổi …Thỉnh thoảng lại hóng mắt nhìn ra ngoài như đang chờ đợi ai vậy…


Số là chiều hôm qua nghe nói UBND xả muốn Các Trưởng Ấp thống kê và báo cáo xem trong ấp có bao nhiêu gia đình liệt sỷ,Bà mẹ anh hùng,Thương phế binh ,hộ nghèo.Tin nầy khiến mọi người chộn rộn…Mổi khi làm thống kê như vậy là có tài trợ đấy…Không nhiều thì ít….biết đâu được nhấm mớ mua đồ xài ba ngày Tết thì quá tốt…Vì vậy họ xù xì với nhau..nét mặt rạng rở…Đồng tiền đi liền khúc ruột mà…


Định,Hòa nhìn nhau…có chút lo lo..Không biết làm sao mà những người nầy lại biết tin tuyệt mật như vậy…Hôm qua..Sau khi Chủ tịch Đức gọi điện…Hai người không nói với ai khác..ngoài vợ mình thôi mà…Nhưng cũng không sao..đây là chuyện tốt…Hơn nửa..Chủ tịch nào có yêu cầu hai người giử bí mật đâu chứ…


-“Ha ha.Đây là tin tốt…Anh Định..Anh Hòa…Không cần giử bí mật nửa đâu…Chuyện nầy đã truyền đi khắp xả mình rồi….Ha ha”…Hoành…Trưởng Ấp Phú Hòa ra vẻ am tường…nhưng cũng không tiết lộ…Chỉ nói chung chung…Biết mà không nói ra cũng khó chịu lắm…Nhưng sợ đây là chuyện mật….tuy ai cũng nghe và biết hết rồi nhưng biết đâu Chủ tịch xả nghe chính là do miệng mình nói ra thì không hay…


-”Đúng đó…Hòa… Định ha ha..Nói nghe đi mà…Có phải thật không vậy? Ha ha…” Trướng Ấp Phú Lộc hát bè…


-“Ậy…Trước sau vì cũng biết mà…nóng lòng làm cái gì…À nè…Nghe nói Chủ tịch Đức vẩn còn độc thân phải không?” Trưởng Ấp Phú Thọ nghiêm nghị…Ông đang tìm hiểu nghiên cứu đời tư của Chủ tịch xả trẻ tuổi nầy…


-“Hắc hắc…Anh Tám…Có phải muốn nhận cậu ta làm rể à? Nếu là vậy cũng phải lấy số rồi xếp hàng mới được…” Có người lên tiếng… vừa trêu chọc vừa có vẻ chế nhạo…


-“Chú Ba…Dù sao con gái Út của tôi cũng tốt nghiệp Đại học ra…ha ha..So với người khác cũng có thớ hơn nhiều mà…” Trưởng Ấp Phú Thọ phản pháo…


-Chuyện gì?Có bằng cấp Đại học hay lắm sao?Thời buổi nầy ..Aiz…Nhiều khi Sinh viên học không đúng nghề cũng đi làm cu li kiếm sống thôi…


-“Ha ha..Mổi người nói bớt một câu đi…” Hòa can thiệp…Thục Hiện ngồi gần đó…trong lòng dậy sóng…Ngẩm nghỉ trước đây cứ sợ hắn có ý với mình…Aiz..hai tuần nay…Không nhìn thấy hắn…Có chút nhớ nhung…


-“Chủ tịch tới rồi…” Thục Hiền reo lên…Nghe nàng nói..Mọi người quay đầu nhìn….Đồng loạt đứng lên…Ngoài cửa xe hắn tiến vào…hắn bước xuống..vòng qua mở cửa cho Tâm Đoan…hai tuần nay Thư Ký Tâm Đoan đi làm..bửa đực bửa cái…mặt như cái banh bao chiều…Sáng nay mặt mài tươi rói….


-“Ha ha..Chào các vị ..Sao sớm vậy?” Hỏi chơi thôi..hắn biết vì sao mọi người đến đây sáng nay…


-“Chủ tịch … Không biết làm sao họ biết cậu đã về…sáng nay đến ủy ban nên đến từ sáng sớm..Chờ cậu…” Hòa nhỏ giọng giãi thích…


-Vậy à…không có gì..các vị…mời ngồi…Tâm Đoan…pha cà phê cho khách…


-Ha ha…Không cần đâu…Chúng tôi uống nhiều rồi…


-“Ly cà phê của anh..” Thục Hiền không đợi tâm Đoan..đã nhanh chóng mang ly cà phê..đặt trước mặt hắn…


-“Cám ơn…cô Thục Hiền”..Đức Chủ tịch khách sáo…mặt nghiêm túc…Bây giờ gặp mỷ nử…có phần hơi sờ sợ…Nhiều quá rồi..làm hắn nhức đầu…bớt dê một chút..tốt hơn…


-“Không có gì…”Thấy hắn có vẻ xa lạ..Thục Hiền cãm thấy mất mát…


-“Các vị…ha ha…là như vầy…Tôi đã vận động với các mạnh thường quân được một ít tiền..Mục đích để trợ giúp các gia đinh liệt sỷ,bà mẹ anh hùng…các hộ nghèo…vâng vâng và vâng vâng…Ây..nói tóm lại .Các vị hiểu mà…Các vị mau về…làm thống kê rỏ ràng…sau đó nộp lên Ủy ban để được đối chiếu xem xét…Càng sớm càng tốt để tiền được phát ra…Vậy thôi…


…Toàn trường im lặng như tờ…Ai cũng đang nghiền ngẩm từng lời nói của Chủ tich… Nét mặt trịnh trọng…Mặc dù đã nghe phong thanh ,đoán mò nhưng khi nghe chính miệng hắn nói ra…Thì là thật rồi…Nét mặt ai cũng kích động…


-“Chủ tịch à…Tiêu chuẩn là sao hả…?” Trưởng Ấp Phú Thọ..Người được gọi là anh Tám…hỏi câu hỏi mà ai cũng muốn biết…


-:Ha ha..Cái đó cũng còn tùy là bao nhiêu hộ…Các vị cũng biết í mà…Nhiều hộ thì tiêu chuẩn giảm..ít hộ thì tiêu chuẩn tăng..Bởi vậy cần làm thống kê chính xác…Nhưng bây giờ hy vọng mổi hộ được 10 Triệu..Như vậy đã là tốt lắm rồi..Ha ha..Có còn hơn không…


Thật ra Chủ tịch Đức không ngây thơ chút nào…Dự định nầy đã có từ lâu rồi..nhưng chờ đến ngày cận Tết mới nói ra…để bà con phấn khởi đón Tết…Hơn nửa..hắn cũng phải chờ đợi chuyện ngoài Hà Tỉnh xong xuôi mới được…Tiêu chuẩn mổi nhà bao nhiêu thì cũng đã tính ..Xả Đông Phú có gần 10 ngàn nhân khẩu…khoảng 2 ngàn hộ…Các hộ gia đinh liệt sỷ,thương binh,các hộ nghèo tối đa khoảng trăm hộ…Nếu mổi hộ giúp 10 T như vậy tổng cộng khoãng 1 tỷ..Theo như Nancy nói..Triển khai toàn huyện ..tối đa chỉ 500 hộ…Như vậy khoảng 5 tỷ…Cho là 10 tỷ đi..Với số tiền của Lại Đức Quang ‘để lại’ coi như ba bò chín trâu mất vài cọng lông…Có đáng gì nhưng lợi ích về mặt chính trị sẻ rất nhiều…


Dưới ‘nổ lực’ của Chủ tịch Đức… Nhiều ‘Mạnh thường Quân’ đã nhiệt tình ‘Đóng góp’ …Như Đức Lập công ty, Tập đoàn Huỳnh đại gia ,Công ty Chế Biến thứ ăn gia súc ‘Đức Mỷ’… Công ty bất động sản ‘ Đức Ngân’ và nhà hàng của Thu đại nương…Số tiền quyên góp được lên hơn 10 tỷ sẻ được giúp đở Các hộ gia đình liệt sỷ,thương binh,các hộ nghèo của toàn huyện một cái Tết vui vẻ…


Nhưng hiện nay hắn chỉ thông báo cho xả Đông Phú…Việc nầy sẻ khiến cho các xả khác tìm Bí Thư,Chủ Tịch,Phó Chủ tịch huyện khiếu nại…Chừng đó dưới sự lảnh đạo sáng suốt của lảnh đạo huyện…Các xả khác cũng có phần..Như vậy coi như là đem tặng cho Đồng Gioa,Thanh Nhả và Quyên một thành tích hay sao?Đây là một nước cờ cao tay..


Nghe hắn nói ‘Có còn hơn không’… Mọi người ai cũng hít một hơi …Đối với các đại gia ,nhà giàu…Con số 10 Triệu có lẻ chẳng ra gì nhưng đối với tầng lớp lao động…Đây có thể nói là một con số khủng vào những ngày Tết…Cái gì mà ‘Có còn hơn không chứ?’…Vị Chủ tịch xả nầy..ngây thơ quá rồi..nhưng là một cái ngây thơ đáng kính…


Sau vụ Lại Đức Quang..danh tiếng của Đức Chủ Tịch như mặt trời giửa ban trưa…Thêm vào cái vụ lạc quyên cứu trợ miển Trung…Và bây giờ là việc vận động các Mạnh Thường Quân ‘xuất tiền’cho các hộ nghèo trong xả…Công đức vô lượng a….Mọi người nhìn hắn …thấy như có ánh hào quang trên đầu…


-“Mọi người đã hiểu rồi chứ gì..Ha ha..Bây giờ về làm thống kê đi…Làm sớm có tiền sớm…Làm xong đem tới ủy ban để ủy viên Định và ủy viên Hìa đối chiếu..xúc tiến…Thục Hiền…cô phụ giúp một tay…”


Thấy mọi người sửng sốt..bất động sau khi nghe tuyên bố…Đức thầm đắc ý đốc thúc họ về làm việc…Định ,Hòa nghe hắn nói..ưởn ngực lên…Chủ tịch xả đã nói như vậy có nghĩa là trọng trách gánh nặng trên vai…Thành tích gặt hái sẻ rất có ích cho việc thăng chức sau nầy…Cả hai xúc động rơm rớm nước mắt..Nhớ trước kia cái thằng Lê Quốc Đại..khổ cực thì mình làm..công thì nó hưởng..Bây giờ thì hoàn toàn ngược lại…Nghỉ đến đó…lưng hai người vô tình cong hơn một chút khi đứng trước Chủ tịch Đức…


Thục Hiền thì khác…nàng nhiệt tình không phải vì muốn được thăng chức…Chỉ muốn làm tốt công việc của hắn giao…Tâm tư nàng dậy sóng…Liếc trộm Tâm Đoan…Thục Hiền thầm hổ thẹn…cãm thấy có lổi vì đã mơ mộng đối với bạn trai của bạn mình..


-“Phải phải…mau mau về.” Mọi người nghe hắn đốc thúc..Giật mình…nhanh chóng ra về để làm thống kê…Đức nhìn theo mĩm cười….Nước trong thì không có cá…Muốn người ta làm việc thì phải cho chút quyền lợi…Miển là không quá đáng….Aiz…Có sao đâu chứ…Nhắm một mắt…mở một mắt..mọi người cùng vui…


-“Anh..anh thật giỏi..”Tâm Đoan nhìn Đức với ánh mắt yêu thương…Ánh mắt của những người khác nhìn ông xả…Nàng biết họ khâm phục hắn…Vì vậy thầm hảnh diện..Đây là người đàn ông của nàng…


-“Hi hi..Không cần phải khen ...Em sẻ làm anh kiêu ngạo..Nhưng nếu đã khen rồi thì phải có chút gì làm quà thưởng mới được…Phải thực tế một chút…hi hi.


-“Cái miệng ba hoa…Vậy anh muốn quà gì?” Tâm Đoan ngây thơ..tưởng hắn vòi quà…nàng thầm đắc ý…Mùng 3 Tết cũng là ngày lể Tình nhân…Nàng đã chuẩn bị cái đồng hồ Rolex…hắn1 cái.nàng 1 cái…Đeo vào…ai cũng biết hắn và nàng là một cặp.


-“Ha ha..Em là quà…Quà là em..nà..ngồi đây đi..hắn kéo nàng…để ngồi lên đùi hắn…Tâm Đoan nhổm người…định ra khóa cửa…


-“Anh khóa cửa rồi…bây giờ ‘mở quà’…hi hi…” Miệng cười…tay hắn vén váy…bắt đầu tái máy..sờ mó…


-“Anh..lại nửa rồi”..Tâm Đoan cúi đầu lí nhí…hai tay ôm cổ…để hắn ‘làm loạn’ trên cơ thể nàng…


Không phải lần đầu hắn ‘xử lý’ nàng nơi đây…Lần đầu tiên…nàng ngại lắm nhưng vẩn chìu hắn..Rồi lần hai…lần ba…Hiện tại nàng quen rồi…Bây giờ nàng mới hiểu hắn khuyến khích nàng mặt váy khi đi làm là có ý đồ…để vén lên cho dể í mà…


-Ây da..Tâm Đoan..có phải em lên cân hay không?


-“Không ..không có…” Nghe hắn nói nàng lên cân..Tâm Đoan phát hoãng….


-Đây nè..chổ nầy to hơn bình thường..Em còn nói không? Hi hi…


-“Anh..Cái anh nầy..” Mặt Tâm Đoan đỏ lên…ngắt hắn…Thì ra hắn đang sờ bóp..nói vú nàng to ra…Tâm Đoan cũng cãm thấy vậy…


-“Ây..Tâm Đoan..hay là…em có…có thai rồi?” Đức mừng rở…Bắn đâu trúng đó nha…Nhớ khi Nhung có thai..bóp vú nàng cũng là cãm giác nầy…Vú thím ba cũng vậy..Vú Nancy…Kiều Nga,Kiều Chinh đều là như vậy…90 phần trăm Tâm Đoan có rồi…


-“Em..em không biết…” Tâm Đoan mừng rở…


-“Ha ha..Chiều nay anh chở em đi mua đồ về nhà khám …Bảo đãm mà… hi hi…” Đức tin tưởng…Đàn bà nào muốn biết có thai hay không..chỉ cần cho hắn sờ bóp vú vài cái …hắc hắc…không cần tốn tiền mua đồ khám nước tiểu…


-“Ừm” Tâm Đoan gật đầu…lòng tràn ngập hạnh phúc…đồng thời cũng hổ thẹn…cúi người…hai tay vịn lên mặt bàn dể giử thăng bằng…


Tin mừng là một chuyện…Bây giờ là một chuyện…Chơi ngay tại văn phòng là sở thích của hắn… Nàng đang ở trước mặt…hắc hắc…Làm sao nhịn được…Hơn nửa…hơn hai tuần rồi…Hắn vén váy nàng lên…Cặp chân dài..đùi trắng mịn..mông no tròn….Hắn kéo luôn cái quần xì xuống tận gối…Tách hai chân nàng ra…Hai mép thịt hồng…chưa gì đã ẩm ướt rồi…


Hắn áp miệng vào…hít hít…Aiz…mổi nàng đều có mùi thơm riêng biệt…Nàng chõng khu..phía sau hắn kê miệng áp sát vào bú mút hùn chụt khiến nàng phải lấy tay bụm miệng để kìm hãm tiếng rên rỉ …Mặt đỏ như người say rượu…thân hình không ngừng uốn éo…mông sàng qua sàng lại..Miệng hắn vẩn bám theo…không rời…nước trong người nàng càng lúc càng tiết ra..ướt đẫm cả mặt hắn…Lúc nầy hắn mới đứng lên…kéo phẹc mơ tuya quần xuống…cầm cặc rà cửa động…đút vào…nhấp nhè nhẹ..nhanh dần rồi nhanh dần…


Tâm Đoan thích tư thế nầy…Lúc đầu..hắn chỉ đạo từng li từng tí…Bây giờ nàng đã ‘thuộc bài’...phối hợp rất nhuần nhuyển…Mổi lần hắn nhấn tới…nàng đẩy ra sau..Sàng mông …Cứ thế mà làm…Hai tuần nay..hắn ra ngoài Hà Tỉnh…thật khó chịu…


Đức Chủ tịch vừa nắc vừa nhớ đến chuyện tối hôm qua…hắc hắc..đã trót thì trét…hôm qua không biết ai là ai….Xem ra phải xử lý lại từng người mới được…để phân biệt mùi vị…





Trước cửa văn phòng của Chủ tịch và Phó Chủ Tịch huyện…Các Chủ Tịch,Phó Chủ Tịch xả ngồi chờ đợi…Không phải đến để báo cáo công tác mà là đến để khiếu nại…Trong ánh mắt …phản ánh sự tức giận…Đồng tiền đi liền khúc ruột…Cớ gì xả Đông phú có tài trợ…còn các xả khác thì không có đồng nào…Như vậy đâu có được chứ…


Thư ký nói Quyên Phó Chủ Tịch hôm nay bận chuyện nhà nên sẻ đến trể…Vì vậy họ nhẩn nại chờ gặp Chủ Tịch Nhả…Ai cũng được..miển là phải giải quyết vấn đề…Nhưng bây giờ là 9 giờ rồi…Không biết gì lý do gì mà Chủ Tịch Nhả vẩn chưa xuất hiện…Họ bắt đầu nông lòng…


Thật ra Chủ Tịch Nhả được thư ký ‘thông báo’ tình hình nên ‘né’ một chút…Trước hết tìm hiểu hư thực thế nào…Vì vậy đến văn phòng huyện ủy tìm Bí Thư Đồng Giao để thảo luận…


Đồng Giao cũng ú ớ…khi khổng khi không lại có chuyện tài trợ mà ngay cả Bí Thư và Chủ tịch cũng như ‘người đi giửa sương mù vậy’…


-“Goi cho hắn là biết..không chờ nửa….” Thanh Nhả oán giận…


-“Không gọi…em có gọi thì gọi đi..Chị không gọi đâu…” Đồng Giao .đang ghen tức…Nàng từ miệng của Thụy Vủ biết hắn lại gì gì đó với Thúy Ái và cô nàng phóng viên Phương Linh…Hơn nửa…Nàng biết hắn đã về nhưng bặt tin…không gọi nàng…Ý gì đây?


Ngay lúc nầy di động Thanh Nhả reo vang…Nhìn màn hình…Nét mặt Thanh Nhả dịu lại…


-“Nhắc tiền nhắc bạc cũng đở…” Thanh Nhả nhìn Đồng Giao nói…Tay bắt máy..giọng đầy mùi thuốc nổ…


-“A lô…Có chuyện gì?...” Đồng Giao làm ra vẻ không quan tâm nhưng trong bụng thầm mắng…Hắn gọi Thanh Nhả trước…Thật tức chết mà…


-Hi hi..Là anh đây..Wow…Có ai chọc tức em sao nghe giọng nói đầy mùi thuốc súng vậy?


-“Đức Chủ Tịch…Cái chuyện tài trợ gia đình Liệt sỷ là sao đây?” Thanh Nhả ‘hung hăng’ nói chuyện công…không thèm đem chuyện tư để vấn tội…


-Ha ha..Thì anh đang muốn gặp em để báo cáo nè…Đừng có nóng nãy mà…Anh có kế hoạch hoàn hảo rồi…Muốn gặp em và Đồng Giao để báo cáo một lượt…


-“Vậy được..bây giờ anh đi đến huyện ủy…Vậy đi…” Thanh Nhả nói xong …cúp di động…phải ra oai với hắn mới được…


-“Hắn sắp đến..”Thanh Nhả nói…Nàng biết Đồng Giao có vẻ thản nhiên nhưng rất để tâm…


-“Ừm”….Đồng Giao ‘lạnh nhạt’..mắt chăm chú nhìn vào văn kiện…


-“Wow…hi hi..oai thiệt ha…” Đức nghe ra… Thanh Nhả đang tức giận….hắn không lo chút nào…mĩm cười…Cho xe chạy về hướng Huyện ủy





- “Chủ tịch Đức..Nghe nói anh ở ngoài Hà Tỉnh ‘cực khổ’ lắm…” Bí Thư Đồng Giao hai mắt dán vào văn kiện…nhếch miệng cười nhưng lòng không cười…


-“Bí Thư.nói đúng…Chủ tịch Đức ngoài Hà Tỉnh rất là cực khổ…Tinh thần công tác rất được nhiều người khâm phục…” Chủ Tịch Nhả thêm ‘chút dầu vào lửa…


Từ lâu….Đồng Giao biết Thanh Nhả có gì gì với hắn…Ngược lại Thanh Nhả cũng biết là Đồng Giao cũng có gì gì với hắn…Tuy vậy… cả hai đều không nói ra…Nhưng lần nầy cả hai vô tình xích lại gần nhau khi biết chung quanh hắn càng lúc càng xuất hiện nhiều người…


-“Ha ha…Chỉ là làm theo ý thức của người cán bộ chân chính vì nước vì dân thôi….Xin Bí Thư Giao và Chủ Tịch Nhả đừng khen…Sẻ làm tôi kêu ngạo đấy..” Chủ Tịch Đức phớt lờ trước vẻ mặt không vui và giọng nói đầy mùi dấm của hai mỷ nử…Hi hi ha ha cười đáp…


-“Nói đi…Vụ tài trợ..là thế nào vậy?” Thấy hắn giả mù sa mưa..Thanh Nhả ‘căm phẩn’…tạm thời bỏ qua chuyện tư…đem chuyện công ra hạch tội...


-“Ha ha..Chuyện là như vầy…” Đức đem kế hoạch tài trợ ra nói từ ‘A’ đến ‘Z’…cũng không quên nói đây là ý của mình và Nancy…


-Chuyện bây giờ là chúng ta đi đến ủy ban để nói cho bọn họ biết…Ha ha…Chỉ vậy thôi…nhưng mà phải khéo léo nói là nhờ sự lảnh đạo sáng suốt của Huyện ủy và ủy ban ..Hi hi..


-“Lưu manh…” Thanh Nhả thầm mắng…giận hờn hầu như tan biến..Hắn cũng biết lo cho nàng đó chứ…


-“Hai người đi đi…ừm…Chủ tịch Đức..xong việc..anh quay trở lại đây…Có việc cần bàn thảo” Đồng Giao cũng bớt giận nhưng cũng phải truy vấn hạch hỏi một chút mới được…Chuyện của hắn và Thúy Ái và Phương Linh…Thiệt là tức chết mà…


-“Ừm..được được..Xong chuyện ở Ủy ban huyện…trở lại ngay…” Đức hứa hẹn…không nói cũng trở lại mà…


-Vậy..Bí Thư Giao..em đi trước..” Thanh Nhả lể phép …


-“Ừm”…Đồng Giao gật đầu…nhìn lên..vừa lúc thấy hắn nháy mắt với nàng..cái mặt thật lưu manh…Hai má nàng hồng lên…





-“Sao nói về ủy ban…lái đi đâu vậy?” Thấy hắn lái xe không đi về hướng ủy ban…Thanh Nhả ngạc nhiên hỏi…


-Hi hi..em thật khờ….Bây giờ em gọi về ủy ban…nói là em đang lo vận động chuyện nầy với các mạmh Thường quân…Khoảng hai tiếng sau mới về tới…Nói thư ký bảo họ đợi nếu muốn biết tin…Hi hi…


-“Phải ha…nhưng không được nói em khờ..Anh thiệt…hổn láo..em là lảnh đạo của anh đấy..” Thanh Nhả kháng nghị…


-“Trước mặt mọi người thì em là lảnh đạo..ha ha..nhưng bây giờ chỉ có anh và em..Thì anh là lảnh đạo..hiểu chưa cưng…ha ha…” Hắn một tay cầm vô lăng..một tay sờ đùi nàng…


-“Lo lái xe đi…Thiệt là...” Thanh Nhả ’lườm’ nhưng không cấm…cứ để bàn tay hắn xâm lấn…Lấy di động gọi về cho Thư ký…





-“Còn nhớ lần đầu tiên của mình không?Là trên xe đó…” Đức vừa sờ đùi Thanh Nhả..vừa hỏi…


-Ừm…sao?


-“Hi hi..Anh đi kiếm chổ nào có tàng cây bóng mát…Hai đứa mình..hi hi….” Đức cười dâm…bàn tay luồn vào váy nàng…


Thanh Nhả thuộc tuýp người không đạo đức giả..thẳng thắng..sống cho mình..muốn là làm..dám yêu dám hận…Hai tuần nay nàng thật nhớ hắn…Bây giờ hắn nhắc nhở lần đầu tiên của hai người..cũng là trong xe…Nàng cãm thấy người nóng lên..kéo ghế ngả ra…đưa tay tháo móc… váy rộng mở cho bàn tay hắn được tự do thám hiểm giửa hai đùi nàng…


Chiếc xe dừng lại dưới một tàn cây…bóng mát..máy xe vẩn nổ nhè nhẹ…thỉnh thoảng xe lắc lư..rung chuyển…


Bên trong…Thanh Nhả đang cưởi trên người hắn…lúc nhanh lúc chậm…hai mắt lờ đờ…đầu tóc bơ phờ…hai tay hắn vò nắn cặp vú nàng thành muôn hình vạn trạng…vừa bóp vừa từ dưới nắc ngược lên…


Thấy xe đậu…máy nổ…Có vài người hiếu kỳ định đến gần nhưng khi thấy biển xe nền xanh ,chử và số màu trắng lại có ký hiệu ‘CD’..vải linh hồn…quay đầu tránh xa…


‘Bành bạch..bành bạch…bành bạch…’ Bên trong..tiếng của hai bộ phận sinh dục chạm nhau..lúc nhanh lúc chậm…Cuối cùng nàng gục xuống trên mình hắn…nét mặt mệt mõi…nhưng miệng điểm nụ cười…đưa tay xuống…


-Ây da..đau…


-Đau sao?Chiều nay…coi chừng chị Giao cắt của anh đấy…


-“Hi hi..Đồng Giao không nở đâu…ừm..nè…” hắn kề tai Thanh Nhả rù rì….Không biết hắn nói gì..chỉ thấy nàng chống một tay lên ngực hắn..tay kia đưa xuống..’bóp cổ gà’..miệng rít lên…


-Đừng có nằm mơ…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện