Phần 3 : Bình chúc anh em cuối tuần vui vẻ ;)
Hoàng đại ca hít một hơi khí lạnh…Bọn đàn em hắn hai mắt mở lớn…
-“Hưng huynh đệ…nói rỏ chút đi…” Mặt Hoàng đại ca vô cùng nghiêm túc…
-“Ha ha..Là như vầy…Có một phái đoàn cứu trợ trong vòng 2 hoặc 3 tuần nửa từ Cần Thơ đến đây…Xôm trò lắm đó…Tôi tính rồi..Số tiền tươi mà đám nầy mang theo sẻ không dưới 100 tỷ…Chừng đó..chúng ta nội ứng ngoại hợp…Không khó đâu..Hoàng đại ca..anh nghỉ có đúng không?” Hưng đắc ý nói…
-“Cướp?” Đạt…Một gả thân tín của Hoàng lảo đại buột miệng hỏi..
-“Ha ha…Còn tùy…nhưng nếu trộm được thì trộm…Trộm không được thì cướp…” Hưng cười đáp…nét mặt không chút nào giống một Phó Chủ tịch thành phố…mà là giống tay anh chị nhiều hơn.
-“Xem ra…Chủ tịch Hưng đã có kế hoạch hết rồi…Chủ tịch Hưng là người trí thức..kế hoạch chắc chắn là hoàn hảo…Có thể tiết lộ một chút…tụi nầy lắng nghe.” Hoàng lảo đại nheo mắt..trịnh trọng nói…
-Chỉ là ý nghỉ sơ bộ thôi…tôi nói ra để mọi người cùng bàn thảo…Bọn họ từ ngoài tới…Dỉ nhiên Tỉnh phải cho người phối họp rồi..Phải không…Vậy mình gài người vào..
-Chủ tịch Hưng…100 tỷ…cho dù trộm hay cướp cũng không dể di chuyển số tiền nầy …Bọn họ sẻ cho nhiều người canh giử nghiêm ngặt…minh không thể mua chuộc hết đâu…
-“Hắc hắc..điểm nầy tôi đã có nghỉ qua..anh nói đúng…mình không thể mua chuộc hết…nhưng dú có thể mua chuột hết cũng không nên…Bớt một người biết sẻ tăng thêm một phần an toàn…
-Vậy anh có toan tính gì? -Trên tỉnh giao cái vụ nầy cho Bí thư Thái Điệp…Con mụ nầy giao cho thằng chồng hờ Lý Quốc Hiệp …Chúng ta bắt tay từ thằng nầy…
-Mua chuộc?Hắn chịu sao?
-Hắc hắc…không phải là mua chuộc…mình chỉ cần gài người bên cạnh thằng nầy..Chỉ cần biết tiền bọn kia mang ra để ở nơi nào… Sau đó gây mê tụi bảo vệ…Sau đó minh xông vào…Chỉ cần tối đa hai tiếng đồng hồ là đủ rồi…Anh thấy sao?
-Nghe suông sẻ đó..nhưng mà cái thằng…ừm hắn tên gì..à nhớ rồi…Lý Quốc Hiệp gì đó…Cài người bên cạnh hắn…không dể nha Hưng Chủ tịch…
-Hắc hắc…Hoàng lảo đại …anh chưa biết đó thôi..Ai thì tui không chắc nhưng cái thằng Lý Quốc Hiệp nầy hả...Chỉ cần anh đưa cho hắn một cái lồn thơm thì mả cha mười tám đời tổ tông nó..Nó cũng đào xới lên nếu anh muốn…Yên chí đi..Chuyện nầy chắc 100 phần dầu luôn…
-“Hắc hắc…Vậy cứ theo ý anh mà làm..hắc hắc..Bây giờ...Mất lòng trước được lòng sau…mình chia sao đây?
-Đồng đều…Năm-Năm
-“Năm -năm? không được đâu Hưng huynh đệ…làm cái vụ nầy cũng cần nhiều nhân thủ…Bảy-ba…anh ba..tôi bảy…” Hoàng lảo đại lắc đầu….
-“Hoàng lảo đại…Anh không biết đó thôi..chuyện nầy phong hiểm cũng lớn lắm…Tôi trước hết phải hy sinh con ‘ghệ’ của tôi đấy…Muốn tới gần thằng kia…cũng phải có người cởi quần cho nó đụ mà..có phải không?
-“Nếu anh đã nói như vậy…thôi được..mổi người nhường một bước…Sáu-Bốn..Anh bốn tôi sáu..Hưng huynh đêj..Đây là giá chót..Nếu Hưng huynh đệ không đồng ý thì quên đi…” Hoàng lảo đại nghiêm túc nói..Mặt hắn đanh lại..biểu lộ sự cứng rắn…
-“Được,,Cứ quyết định như vậy..Anh sáu.tôi bốn..nà cạn..Hợp tác vui vẻ…” Hưng nâng ly uống…Bọn Hoàng lảo đại cũng cầm ly hăng hái uống ừng ực…
-“Hưng huynh đệ..hy sinh lớn ha…Con ‘ghệ’ của Hưng huynh đệ chắc là bá cháy lắm?” Hoàng đại ca nhìn Hưng với ánh mắt mờ ám…
-“Hắc hắc..Có phải nghe nói rồi cãm thấy hứng thú không?ừm..chậm chậm đi để tui sắp xếp cho..hắc hắc…Cô ta thổi sắc-xô hết xẩy..” Hưng híp mắt cười dâm đãng nói…
-“Ha ha…Vậy cám ơn trước nha..nà cạn…Hợp tác vui vẻ….” Hoàng lảo đại một lần nửa nâng ly..
-Hợp tác vui vẻ…
…
Tuy Nancy có nói…anh làm sao cũng được ..miển em luôn là số ‘1’…Nàng nói vậy nhưng người nghe phải biết điều…Về nhà phải siêng năng mới được…và khi làm việc phải có bài bản đàng hoàng…Anh đi ra ngoài ‘xả giao’ về lăn ra ngủ khì…nhất định là không ổn…
Không ổn là đối với ai kìa…Đối với Đức ca không thành vấn đề…. cặc của Đức ca lúc nào cũng trong tình trạng ‘thiết quân luật’..Sẳn sàng ‘nả pháo’…Hắn thuộc loại người chỉ sợ không có lồn …Nếu có lồn thì bao nhiêu cũng ‘phơ’ được hết..Miển là lồn bá cháy chứ không phải lồn bá vơ là được…Hắn trời sanh dị bẩm..cặc bự đụ dai và hình như đụ không biết mệt…chỉ cần ngửi được mùi đàn bà..cặc liền ngóc đầu…
Tâm lý muốn đụ của đàn bà..Đức ca cũng rành sáu câu vọng cổ…Ví vậy khi ba chị em Nancy nói ‘em mệt’ hay gì gì đi nửa..hắn cứ chúi mồm vào..Hai tay xào tung lên khắp nơi...tận dụng hết mọi ngón nghề …Lúc nầy đã trải qua không biết bao nhiêu lần ‘nhất long tam phụng’ rồi….nào ba chị em Nancy…nào với bộ ba ..Trưởng Ban My….Chị Tư..Dì Hường…Ba chị em Mỷ Chi…
Vì vậy kinh nghiệm có thừa…Nancy,Kiều Nha,Kiêu Chinh sức có hạn…bụng đang bự mà…di nhiên là không được như binh thường..Hắn nắc ‘chưa tới bến’ thì phải ngừng lại…bị ‘đuổi’ ra ngoài…Đi tìm người khác đi…
Đức lang thang ra ngoài dạo mát…gần nửa đêm …mọi người đã ngủ….Đang suy nghỉ không biết nên vào ‘phiền’ Thu tâm hay Phương Anh…Chợt có giọng nói vọng tới từ sau lưng….
-“Anh chưa ngủ à..Ở đây làm gì?” Hắn quay lại….Thu Hà đang nhìn hắn cười mĩm chi…
-Ha ha..Em cũng chưa ngủ mà..Bé Thu Sương sao rồi?Bác gái khỏe chứ?
-“Mẹ em không có gì…Thu Sương sắp đi nhà trẻ …Để có dịp làm quen với bạn mới…” Thu Hà hài lòng nói,..
Bà ngoại Thu Sương rất thích ở nơi nầy…Cả nhà nàng coi như nhận Cần thơ nầy làm ‘quê hương’…đời sống ổn định…Nhiều lần nàng muốn dọn ra ngoài nhưng Nancy cản lại…Ở đây coi như một đại gia đình…Đây là điều Thu Hà cần nhất…một đại gia đinh…
-“Hi hi..Em có nghỉ cũng đã tới lúc sanh cho Thu Sương đứa em rồi không..Một mình nó cũng buồn…”Đức cầm tay Thu Hà...dụ….Hắn đang nghỉ đêm khuya thanh vắng…phong cảnh hửu tinh..nhớ lần trước ‘phập’Phương Anh dưới gốc cây dừa…
-“Ngoài nầy không được…muốn gì vào phòng em…” Thu Hà cũng động tình nhưng ngại …ngoài trời như vầy…có ai thấy thì sao..
-“Theo anh..Sợ cái gì…” Hắn nắm tay nàng đi đến cuối khu vườn…Nơi đó thiếu ánh đèn…khá tối tăm giửa một đêm không trăng không sao…Cặc hắn dựng đứng rồi…Thu Hà cũng bạo lắm..Đã có lần nàng ‘cưởi’ hắn trong bệnh viện ở Đồng Tháp…Thấy hắn hối hả kéo tay..nàng ‘nóng’ lên…bước nhanh theo…Vừa đến góc tối…Hắn không chậm một giây lột phăng chiếc áo ngủ của nàng …Trên người nàng chỉ có quần lót …Cặp vú trắng ngần lồ lộ..hắn ngoạn lấy đầu ti.Tay nàng cũng nhanh chóng tìm cặc hắn vuốt ve…Cả hai hôn hít..sờ mó lẩn nhau trong hơi thở hổn hển…
Nàng ngồi xuống tay cầm cặc hắn ngậm vào..một tay hắn vịn mái tóc nàng hổ trợ ..tay kia bóp hết vú nầy sang vú nọ…Hắn đứng khom người,,,nàng bú mút…Được một hồi lâu nàng đứng chỏng khu co hắn bú liếm…Hai người cứ thay đổi vị trí hai ba lần…Mải mê hành sự…
Người Thu Hà như không có xương…Nàng gập người xuống..mông đưa ra sau cho hắn đút vào…hai tay hắn cầm lấy hai tay nàng làm điểm tựa kéo nàng sát vào...nắc bạo…
…
Một giông nước ấm bắn vào người nàng…hắn vẩn nắc không ngừng…
‘Bành bạch…bành bạch…bành bạch’
-“Thu Sương năm tới có em rồi…anh bảo đãm với em” Đức hứa hẹn…
-“Sao cũng được..nhưng anh phải có trách nhiệm đấy…”Thu Hà nủng nịu..mặt đầy xuân tinh…
-“Hi hi…anh độc quyền khai thác dó nha..” hắn đưa tay sờ giửa hai đùi nàng…Nơi đó ướt đẩm…lầy lội…hắn bắn nhiều quá nên tràn ra ngoài…
-“Có tin em đá cho dập không…Anh nghỉ em lăng loàn hả?” Thu Hà nóng giận…
-Ha ha..Sorry cưng….ha ha…sorry…Hắn kề tai nàng rù rì…
-“Không làm…hôm nay đừng hòng…Coi như trừng phạt cái tội nói bậy nói bạ…”Thu Hà trừng mắt….nhưng hắn dai như đỉa…Cuối cùng cũng thấy ‘tội’..quỳ xuống cầm cặc hắn liếm sạch đầu cặc…
…
Tan cuộc …Hai người rời đi …Vài phút sau một bóng người cúi đầu vội vả chạy đi..đâm sầm vào một người đang đi ngược hướng…
-Ây da..Ngọc Như..em làm gì như ma đuổi vậy?
-“Xin lổi chị Kim Chi…em..em đi về phòng ngủ..” Ngọc Như hai má đỏ bừng..chạy như ma đuổi…
-“Chắc con nhỏ nầy cũng ‘mản nhản’ rồi…” Kim Chi hai má đỏ bừng…cãm giác giửa hai chân ươn ướt…
…
Sáng hôm nay bọn 4 người do Thu Tâm cầm đầu có chuyến bay lúc 11 giờ…Vừa hơn 6 giờ sáng trong phòng bếp của căn biệt thự đã vô cùng náo nhiệt…Đức lảo bản muốn tóm lượt công tác thêm một lần cho mọi người…vì có vài sự thay đổi…
-Các mỷ nử….ha ha…Kế hoạch lần nầy có chút thay đổi… Là như vầy..
… Hôm nay… Thu Tâm.Xuân Mai,Kim Chi,Mai Thảo ..Là nhóm đầu tiên xuất phát …Nhiệm vụ của các người là nhanh chóng mướn một biệt thự ..thiết lập trạm công nghệ Thông tin…
..Khoảng một tuần sau…Tôi sẻ dẩn đầu nhóm thứ hai cùng với mọi thứ..và tiền..” Khi Đức nói đến chử
‘Tiền’..Hắn đưa hai tay làm giẩu ngoặc kép…miệng mĩm cười…gian trá..
-“Nhìn anh cười gian…chắc là có âm mưu quỷ quái gì rồi” Nancy cười..
-Ha ha..Đúng vậy…Em cho gắn thiết bị theo dỏi trong thùng đựng tiền…Tốt đó..nhưng chưa hoàn hảo…Bà xả à…Mấy cái chuyện điều binh khiển tướng thì em giỏi nhưng chuyện đối phó với bọn trộm cướp…haha..Em không bằng anh đâu…
Nancy nghe hắn kêu minh là ‘Bà xả’..mặt ửng hồng….Hai mắt long lanh..lòng ngọt ngào…
“Đừng làm phách đi…” Bản tính trẻ con…hay cà nanh…Kiều Nga.trong lòng không thoải mái…nghỉ thầm ‘sao hắn không kêu minh ‘Bà xả’ vậy?...
-“Ây ui …anh nào dám làm phách chứ…Chuyện khác không bằng ba bà xả của anh nhưng chuyện mánh mun gian xảo…hắc hắc..các cưng phải bái anh làm sư phụ mới đúng…” Đức nhanh trí nhận ra ‘họa lớn’ gần kề nên nhanh chóng ’ điều chỉnh…’ trinh độ nịnh đầm của minh…
Kiều Chinh cũng đang ‘hậm hực’…nghe hắn nói…mát lòng mát dạ..Tủm tỉm cười…Nancy biết tanh ‘nhỏ mọn’ của hai đứa em…mĩm cười nhẹ lắc đầu…
-Lúc đầu nghỉ sẻ không có gì rắc rối..Nên Chia làm hai nhóm… nhưng Nancy bà xả đại nhân nói rất có lý…Ừm..tui nói ra để mọi người cùng suy nghỉ…cho ý kiến ha…thay vì để tiền chúng ta để giấy …thay vì là 20 thùng tiền..Sẻ là 20 thùng giấy…
-“Không hiểu anh muốn làm gì…” Thục Linh nói…nhưng so với mấy lần trước,thái độ ‘ngoan ngoản’ hơn nhiều…
Không chỉ riêng Thục Linh…Nhiều ánh mắt mơ hồ cũng đang nhìn hắn…
-Không hiểu hả?OK…vậy nói từ từ….ừm..Đặt ví dụ ha…Với số tiền lớn như vậy…Nếu là tôi muốn trộm hoặc cướp …Tôi sẻ tự đặt hai câu hỏi…Thứ nhất…Khi nào sẻ hành động?Thứ hai hành động như thế nào?
Nói tới đây..hắn dừng một chút..đảo mắt nhìn quanh…thấy không ai nói gì nên nói tiếp…
-Câu trả lời cho câu hỏi thứ nhất là Càng sớm càng tốt…Tại sao? Đơn giản thôi…Tiền là để cứu trợ…như vậy chậm một ngày..sẻ vơi đi một ít…Có phải không?Cho nên nếu có ai đó muốn ra tay…họ sẻ ra tay trong thời gian sớm nhất…Sao hả?Có lý chứ?
…-“Nói tiếp đi…” Mai Thảo hối…
-OK…Nếu hành động…Họ hành động như thế nào?ha ha..Không biết.Vì không đoán ra...nhưng không quan trọng…cướp cũng được..trôm cũng được…chúng ta cứ để chúng thành công…nói trắng ra là ha ha..hổ trợ một chút…Đâu có mất mát cái gì chứ…Giấy thôi mà…
-“Oh oh..hiểu rồi…anh thiệt thâm độc.” Thục Linh rúc cục đã ‘ngộ’ ra thâm ý…Đức lảo bản muốn giăng bẩy hốt trọn ổ…
-“Cái gì thâm độc chứ?nói bậy nói bạ…” Đức trừng mắt nghỉ bụng…’bà cô nầy hôm kia dám đưa ngón giửa với minh…Mai nầy có dịp sẻ cho nàng nầy biết ‘cái thật’ mới được..Chờ coi đi…’
-Vậy còn tiền thật thì sao?
-Ha ha…cứ bó vào túi bình thường âm thâm bảo vệ..Còn những thùng tiền giấy thì hoành tráng bảo vệ chặt chẻ…Cho họ có cãm giác đó là thứ mà họ muốn lấy…
-“Tốt..Vậy thì cứ làm như vậy..Có ai còn thắc mắc gì nửa không”? Nancy bây giờ mới lên tiếng…nàng hết sức hài lòng về ‘ông xả’ của mình…Quả nhiên về gian trá..nàng không bằng hắn…
-Vậy không cần gắn thiết bị nửa có phải không?
-Không gắn làm sao tìm tới ổ..hỏi dư thừa..vậy mà cũng hỏi…Thục Linh..Hôm nay đầu cô hình như có vấn đề nha…
-“Anh…” Thục Linh tức vì bị ‘xài xể’…giáo huấn oan ức..
-Tiền sẻ được chia làm hai….Nhóm thứ ba sau nhóm thứ hai một hoặc hai ngày… Phương Anh,Thục Linh áp tải một kiện hàng tiền ….Kế tiếp một hoặc hai ngày. Sau đó..Nhóm thứ 4 do chị em Mỷ Chi cùng với kiện hàng tiền thứ hai…
Hai kiện hàng tiền sẻ được đưa về Biệt thự của nhôm thứ nhất..nhưng người thí ở khách sạn…
-Sao hả?Có câu hỏi gì không? Nếu không thì giải tán…Các người đẹp…Tuần tới …Gặp nhau ở Hà Tỉnh…
…Chủ tịch Đức bận lắm..Hôm nay phải lên huyện ủy…Báo cáo công tác với Đồng Giao Bí Thư…Trước văn phòng đã không ít người ngồi …
-“Chào chị…Tôi đến xin gặp Bí Thư để báo cáo công tác ..Nhờ chị thông truyền…” Chủ tịch Đức không phải là không biết phép tắc…Không phải muốn gặp Bí Thư là gặp đâu đấy…Phải lấy hẹn trước…Nhưng đó là ai kìa…tui không cần phải lấy hẹn …
-“Xin hỏi anh hẹn lúc mấy giờ?” Diệp mĩm cười..lể độ hỏi…Nụ cười tuy không phải là nghiêng nước nghiêng thành nhưng má lúm đồng tiền khoe hàm răng khểnh dể thương…
-“ha ha..Không có hẹn…”
Thu Diệp gia cảnh bình thường….không tiền không thế..Lúc nộp đơn ứng tuyển vị trí Thư Ký cho Bí thư huyện ủy..Ai cũng nói nàng khùng…Ba má nàng cũng nghỉ con bé nhà mình có vấn đề … Bạn bè thì nghỉ con Diệp nầy không bình thường…
Ai dè Bí Thư Đồng Giao khác với người thường…Tự mình nhận đơn..tự mình phỏng vấn và tự mình đánh giá ..Cuối cùng Đồng Giao chọn Thu Diệp..Một cô bé vừa tốt nghiệp đại học..gia thế thanh bần…Cả huyện Châu Thành ai cũng sửng sốt…Thời thế có phải thật sự đang thay đổi nên Huyện Châu Thành xuất hiện nhiều lảnh đạo tốt…?
…Bởi vậy Diệp thư ký rất là nguyên tắc đấy…Thấy hắn trẻ hơn minh… không biết nguyên tắc …nghỉ hắn thiếu kinh nghiệm và đang làm việc cho lảnh đạo xả nào đó…nên lên giọng chỉ điểm với nét mặt vô cùng ‘chị hai’…
-Bí thư không phải muốn gặp là gặp đâu..Phải hẹn trước mới được…cậu là ai..thuộc đơn vị nào? Lảnh đạo là ai? Ê…Ê..tôi đang nói với cậu đó…
Diệp thư ký tốt bụng muốn chỉ điểm một chút..ai dè tên nầy không biết điều..nhỉ nhe răng cười ..quay lưng bỏ đi …chẳng nói năng gì….Thiệt khó làm người tốt mà…không nghe thì thôi..cho cậu chờ dài cổ luôn..Thấy hắn đang nói di động..nàng bỉu môi…
Đức không phải là không ‘đếm xỉa’ đến ‘cô bé’ Thư ký nầy…Chỉ là ngay trong lúc Diệp ‘lên lớp’ chỉ điểm..Di động reo lên..nên hắn rời đi đến một góc bắt máy…..không để ý đến ánh mắt ‘bất thiện’ của Thư Ký Diệp…
-“A lô..Anh đang ở đâu vậy?” Đồng Giao ‘ngán ngẩm’ bọn người đến ‘báo cáo công tác’…Đều là những lời sáo rổng…màu mè…không thực tế…Nàng đang nghỉ tới hắn…
Hôm qua nghe tin dưới xả đã xảy ra chuyện….Sau đó mặc dù nàng biết đâu đã vào đấy nhưng nàng vẩn lo lắng…Xảy ra chuyện lớn mà hắn không báo cáo…không biết hắn ‘chết’ ở đâu rồi…
-Còn ở đâu nửa…trước văn phòng em..Nhưng Thư Ký em nói phải có hẹn mới được gặp ..Nên anh phải chờ thôi..Coi bộ lâu à…hay là anh qua báo cáo công tác với Chủ tịch trước..quay lại đây sau…
-“Anh dám…” Đồng Giao ‘hầm hừ”..bước nhanh ra mở cửa…nhưng nhanh chóng giử hình tượng nghiêm túc…quay trở lại bàn gọi điện thọai cho thư ký Diệp bên ngoài..Nàng chỉ nói một câu mời Chủ tịch Đức vào…
Diệp sửng sốt..nhìn trong danh sách của những người đang ngồi chờ để gặp Giao Bí thư…Không có ai tên Đức mà…Không lẻ là hắn?Không thể nào đâu…hắn trẻ như vậy..hình như nhỏ hơn thằng em minh…
-Chị Thư ký…Tôi có thể vào gặp Giao Bí thư được chưa?
-“Anh..Anh là Chủ tịch Đức?” Thư Ký Diệp kinh hãi…Nàng 24 tuổi được làm Thư ký cho Bí Thư huyện ủy đã là ‘ghê gớm’ lắm rồi…
-Ha ha..Đúng vậy..Tôi là Trần Đức Chủ tịch xả Đông Phú.
-“Chủ tịch Đức..xin mời..Bí thư đang chờ anh..” Thái độ thay đổi 180…Diệp Thư ký dịu dàng …đi đến cửa gỏ nhẹ …trước cặp mắt chưng hửng của nhiều người khác đang ngồi chờ….Chuyện gì đây..thằng nầy là ai?Hắn mới tới..ngồi chưa nóng đít…
-“Vào đi…” Tiêng Giao Bí thư vọng ra…Diệp mở cửa…đứng nép qua một bên nhường đường cho Đức bước vào…
Đức rất quy củ..mặt nghiêm túc ngồi ngay ngắn…Diệp châm trà xong bước ra ngoài…Khi cánh cửa vừa đóng…Hắn liền hiện nguyên hình là ‘Con dê chúa’…
-“Buông em ra…Sao anh nói đi tìm Thanh Nhả mà…” Đồng Giao lầu bầu..Tuy nàng và Thanh Nhả là bạn thân…Có thể ‘chia’ hắn nhưng không thích nghe hắn nói đi tìm Thanh Nhả trong khi nàng đang trông ngóng..mặc dù chỉ là nói chơi…
-“Hi hi..là lổi của anh..Sorry cưng…
Đang ‘bừng bừng’ lửa giận.nghe hắn gọi ‘cưng’ một tiếng…Giao Bí Thư rụng rời chân tay…lòng như được uống mật ong…
Đàn bà là vậy..dể bị dụ…nhất là đang muốn được ôm ấp…Nắm nay 29 tuổi..lần đầu tiên mới nếm được mùi trái cấm…trong lòng luôn vấn vương hương vị tuyệt vời …Hơn nửa..Lúc nầy tay chân hắn lanh lẹn…sờ mó lung tung…hắn sờ chổ nào…chổ đó như tê tái vậy…nàng chỉ biết gục mặt vào ngực hắn..Để hắn muốn làm gì thì làm…nhưng khi hắn vén váy…muốn kéo quần lót nàng xuống..Đồng Giao hoảng sợ đưa tay ngăn lại..mặc dù quần lót nàng đã rời vị trí…chùm lông mượt mà phơi bày…
-Không…không được..đây là văn phòng….
-“Sợ gì chứ…Anh khóa cửa rồi…mình đang họp mà..anh có nhiều chuyện báo cáo với lảnh đạo” Hắn vừa hôn hít vừa rù rì bên tai nàng…Ngực nàng phơi bày…cặp vủ trắng ngần..hai nụ hoa hồng nhạt…Hắn ngậm bú mút như đứa tré bú sửa mẹ…Phía dưới..tay hắn chà sát lên gò mu tròn trịa….vuốt ve… xào tới xào lui chùm lông mềm mại…
Lúc nầy Giao Bí thư đã quên mình vừa nói gì rồi…ưởn người đón nhận những cãm giác tuyệt vời do hai bàn tay và môi miệng hắn mang lại…Cái quần lót xanh nhạt đã được kéo ra…Đồng Giao dựa lưng vào tường…chân đứng…chân gát lên vai hắn…Vạt váy nàng che khuất ..chỉ thấy đầu hắn nhấp nhô bên trong..và nàng thì đang nhắm nghiền hai mắt..cố kìm tiếng rên rỉ…
…Hắn đang bú Đồng Giao trong tư thế đứng và cũng sẻ đụ nàng trong tư thế nầy…
Lên mạng tìm tòi kiểu đụ nào mới lạ là chuyện hắn thích làm nhất…Gần đây mới khám phá ra vài ‘chiêu’ rất thích hợp trong ‘du kích chiến’… Đồng Giao đúng là con sâu trong bụng hắn hay sao í…Hôm nay mặc váy… Quá tốt …quá tốt ..Chỉ cần tuột cái quần xì ra ngoài..Vén cái váy lên là ‘sẳn sàng hưởng dụng’…Cũng như bây giờ…chỉ cần kéo cái quần lót ra là bú được rồi…Bú đã đời xong thì đứng lên đút vào dập…
Hắn say sưa bú…liếm…mút cái mồng đốc của Giao Bí thư kiểu nầy nàng làm sao chịu nổi…Trong người nàng có bao nhiêu dâm thủy cứ thế mà tuôn ra…gần như cạn kiệt...Tuy còn muốn bú liếm lâu hơn nửa nhưng Đức cũng biết chừng mực…hiểu lý lẻ…Hiện giờ ở bên ngoài..lắm người chờ gặp Đồng Giao để báo cáo công tác…Không thể để họ chờ quá lâu…Mình thì không sao nhưng phải nghỉ cho nàng mới được….
Hắn đứng lên..cặp một chân nàng qua eo mình…Đồng Giao vừa rồi được hắn bú liếm …tâm thần mê sảng…lưng dựa tường..hẩy người tới …Hắn cầm cặc rà tìm cửa động đút cặc vào ...một phát tận đáy hang…Đồng Giao nấc lên một tiếng…hai tay nàng bấu chặc tay hắn….
Hắn ôm mông nàng …nắc..Hai tay Đồng Giao quàng qua cổ hắn…xiết mạnh hổ trợ để hai người có thể hòa làm một…
Hơn nửa giờ sau.. Đức tiếc nuối buông Giao Bí Thư ra…Hắn nắc còn chưa đả…nhưng phải ngừng thôi… Giao Bí thư được ‘phóng thích’… lui cui mặc lại quần lót….sắc mặt đầy xuân tinh…hờn giân tan biến hết rồi…
Bên ngoài..đám người ngồi chờ để gặp Giao Bí Thư…ai cũmg thầm rủa mười mấy đời tổ tiên của thằng khốn kiếp kia..Hắn báo cáo gì lâu vậy?Bọn họ ai cũng không quá 10 phút mà..Có người mon men đến gần Thư Ký Diệp tìm hiểu…nghe xong liền tái mặt…Hèn chi….Nguyên do là đại danh đỉnh đỉnh của Chủ tịch xả Đông phú như sấm rền bên tai…Chỉ có người không biết ‘chết’ là gì mới dám chọc hắn..Bởi vậy khi chưa biết thì oán giận…Nhưng khi biết rồi thì ai cũng kinh cẩn an phận ..chờ…
Chịu thôi…Chủ Tịch Đức là người làm việc lớn..Dỉ nhiên là có nhiều chuyện để báo cáo rồi…
Từ Huyện ủy UBND huyện chỉ cách nhau vài trăm thước…nhưng không thể vì vậy mà ghé ngang được…Hôm nay phải ghé nhà Nhung thăm hỏi bà già vợ …Chuyên ghé qua UBND huyện phải tìm kế sách vẹn toàn ….báo cáo Chủ tịch Thanh Nhả thì sẻ không yên thân với Phó Chủ tịch Quyên…Ngu thiệt..Lúc trước sao không nghỉ đến điểm nầy..bây giờ có vấn đề a…
***
Căn hộ chung cư của Nhung cũng tuộc loại cao cấp…ba phòng ngủ nàng đã tốn công không ít trong việc trang trí…Hôm nay nàng không đi làm…Ở nhà nấu vài món hắn thích ăn chờ hắn tới…
-“Chị hai…anh rể nầy là Đại gia hả?” Nguyệt vừa rửa rau…vừa nhìn ra ngoài phòng khách vừa hỏi nhỏ… sợ má của hai người nghe được.Má nàng hình như không thích người anh rể nầy lắm…
-“Ừm….cũng khá giả…”Nhung đỏ mặt…không phải là không đúng..hắn quả thật là đại gia..nhưng không phải vậy mà nàng iêu và chấp nhận hắn…Ai hầu như cũng nghỉ nàng ham tiền của hắn…Tuy không phải vậy…nhưng khó mà giải thích…Nhiều khi nàng tự hỏi nếu thời gian quay trở lại..Nàng không biết mình có chọn con đường nầy…nhưng nàng khẳng định hiện giờ nàng không hối hận chút nào…
Có tiếng chuông ngoài cửa…Nhung ngừng tay chậm chạp bước ra…Nguyệt đi theo sau lưng…Đây là lần đầu tiên nàng gặp người anh rể…có chút hiếu kỳ…Bà Bảy ngừng xem TV …nhìn ra cửa…
-“Anh tới rồi…” Nhung mở cửa..thấy hắn tay xách tay cầm.. vội bước tói đở lấy….
-“Không cần…hihi…để anh được rồi…Chào bác..chào em..” Đức không để Nhung cầm túi xách trên tay…nhìn Bà Bảy và Nguyệt gật đầu cười chào.
-“Hello ..anh…” Bà Bảy chỉ mĩm cười..nhẹ gật đầu…Nguyệt chấn kinh…người anh rể nầy tối đa chỉ trạc tuổi nàng…
Nguyệt chấn kinh một…Bà Bảy chấn kinh mười….Bà không thể hiểu nổi …sao con gái lớn mình lại ‘xáp’ với người đáng em mình vậy cà?.
.-“Chào bác..Bác khỏe a? Đức một lần nửa mĩm cười làm quen với má vợ…
-Ờ…ờ..khỏe…xách gzì lùm xùm gzị…Ngồi đi…
-ha ha..Không có gì..Cháu mang chút trái cây..bánh kẹo trà đến thôi..Ha ha.Còn cái nầy cho em..Coi như quà gặp mặt…Đức đưa hộp nhỏ cho Nguyệt…Nàng đưa tay đón lấy..miệng lí nhí..”Cám ơn..anh rể....
-“Mở ra xem đi..Coi có thích không?” Đức nhìn Nguyệt cười thân thiện…Nhung trong lòng ngọt ngào….
-“Ouf”..,Nguyệt sửng sốt…hạnh phúc ngất trời… hộp quà là Ipad Pro 11…Nàng có nằm mơ cũng không nghỉ đến món quà quá sức tưởng tượng nầy…
-“Cám ơn anh…anh rể” Một lần nửa Nguyệt nói cám ơn..Ánh mắt vui mừng…
-“Mắc lắm à?” Thấy em gái mừng rở…Nhung nhìn Đức hỏi..
-Không..không mắc…Nguyêt thích thì được rồi…
-“Không phải đâu chị hai…cái Ipad Pro nầy hai ba chục triệu đó..” Nguyệt khoe sự hiểu biết…Lọa nầy mới có ở Việt Nam ở giửa tháng 3 năm nay…Thường ‘Cháy hàng’….
-“Sao tốn kém vậy?”….Bà Bảy nghe nói cũng chấn kinh…Tuy không phải là người ham mê vật chất nhưng ánh mắt nhìn Đức cũng bắt đầu thân thiện hơn…Aiz..Là lựa chọn của con gái…Xem ra hắn cũng không tệ….Nhung cãm thấy ngọt ngao..có phần tự hào..
Không khí bắt đầu ấm cúng hơn…Chuyện trò càng lúc càng rôm rả Dù sao đã là người một nhà….
-“Em coi mướn người giúp việc đi…Phụ giúp việc nhà…” Thấy Nhung bụng đã lớn còn phải dọn bàn..tuy có Nguyệt phụ giúp nhưng hắn không hài lòng…Mai nầy cô em vợ bận học thì sao đây…
-“Hi hi..không sao mà..Em quen rồi..Tiết kiệm được thì tiết kiệm..” Nhung thấy hắn tỉ mỉ quan tâm minh..nàng cãm thấy vô cùg ấm áp ..cười nói..
- “Đúng đó anh rể…Có em và má được rồi..không cần phải tốn kém …” Nguyệt khoe tài ‘ đãm đang tháo vát’
-“Ây..Cũng đâu có gì đâu mà làm…mướn chi tốn tiền…thời buổi nầy nghe nói mướn người rắc rối lắm…” Bác Bảy tán đồng…Thấy hắn quan tâm Nhung…bà hài lòng…
-“Ha ha…vậy là đa số thắng thiểu số…thôi đành vậy…nhưng mà vầy….Cô săn sóc cho chị cô..Tôi trả lương cô…không thiệt thòi đâu” Đức cười đùa….Làm như vậy là coi như danh chính ngôn thuận cho tiền túi cô em vợ nầy trong lúc còn đi học…
-Hi hi..anh rể…Cái nầy là anh nói đó nha..Không được nuốt lời…
Buổi cơm gia đình vì vậy mà hài hòa thân mật…
…
-“Nằm nghỉ đi..Em đấm bóp cho anh” Nhung đưa Đức vào phòng nghỉ ngơi…Căn phòng ngủ được nàng tỉ mỉ trang trí…vô cùng ấm cúng…Hôm nay nàng thật vui..hạnh phúc…
-Sao được chứ..nà..nằm xuống.anh bấm huyệt cho…
-Hi hi..Có được không đó…
-Nằm xuống đi mới biết được..Thử tay nghề của anh rồi mới nói ..Cho em biết lợi hại…hi hi…
Hắn quả thiệt lợi hại…Sau một vài phút ‘bấm huyệt’..Nhung xuân tình ‘rạo rực’…Bấm huyệt cái gì chứ..là mò mẩm đúng hơn…
-“hắc hắc..thấy phê phải không?mở tiệm được chưa? Chuyên môn bấm huyệt cho mỷ nử…Em nghỉ có đông khách không vậy?Hắc hắc…” Hắn vừa trêu đùa vừa làm tới…
Dưới thủ pháp của hắn…Bà bầu Nhung vặn vẹo..uốn éo thân mình..cười rúc rích…Tay tìm ngay giửa đũng quần hắn..cái đó đã cứng lắm ròoi…Nàng kéo ra ngoài…vén tóc ngậm vào….
***
-”Đức tổng ..Anh không giúp thì thôi nhưng nếu đã giúp thí phải giúp tới nơi tới chốn..Anh nói có phải không?” Thúy Ái vừa lên xe …liên xí xô xí xào …không ngừng miệng…Hôm nay là ngày đầu tiên hắn đón nàng tan sở…đưa nàng về…như là ‘tình nhân’
-Cô muốn nói gì đây?
-Hi Hi…Nghe Hồng Phượng nói Đức Tổng sắp đi ra ngoài Hà Tỉnh có phải không?em nghỉ kỷ rồi nên đã xin phép Loan tổng nghỉ hai tuần…Em cũng đi theo có được không? Em rất là hửu dụng đó…
-Nghe cô nói..hình như là không phải hỏi ý kiến mà là thông báo…Tôi nói không cô cũng đi theo mà…Vậy thì hỏi làm gì..
-Hi hi..Đức tổng nói oan cho em rồi…Coi như Đức tổng đồng ý rồi đó nha….
-Cô nói Lý Bình phiền cô mổi ngày mà..Sao không thấy vậy?
-“ Chuyện nầy phải hỏi hắn mới biết..Em làm sao biết được…” Nghe nhắc tới Lý Bình…Thúy Ái xụ mặt…
..
-“OK..tới rồi…See you…” Đức tổng ngừng trước nhà …Đả đóng kịch phải đóng cho thật giống..Hắn xuống xe mở cửa cho Thúy Ái..cầm tay nàng ‘âu yếm’ …Bất chợt hắn sửng sốt…Không cần ‘nhập vai’ như vậy chứ hả…Thúy Ái nhón chân hôn vào mà hắn…mĩm cười..nhún nhẩy quay lưng bước đi…
Đức dáo dác nhìn quanh…không thấy Lý Bình mà…Cần gì phải đóng kịch?Ý gì đây?
Xe hắn vừa khuất…Thúy Ái quay người nhìn theo với nụ cười ranh mảnh…
…
Đức tổng rất bận rộn…Không phải công viêjc nặng nhọc gì…Sắp đi hai ba tuần…phải sắp xếp đụ bù mới được…Hắn cho xe chạy về nhà hàng…Thu Đại nương cũng đang ngóng trông…Nàng biết hắn sắp đi ra miên Trung hai tuần…
--Ba tuần? Sao lâu vậy? Thu hỏi dồn..hai tuần đả thấy lâu rồi..Nàng không quen …nếu liên tiếp ba tuần không thấy hắn…Nàng thật không quen…
-Hi hi…ba tuần qua lẹ thôi mà…Bởi vậy từ bây giờ…mình ..nhiều một chút…
-“Nhiều..cái gì nhiều…Cô không phải là ý nầy…nghỉ tới đâu rồi…” Thu ngượng …mặt ửng đỏ…tên nầy không tế nhị chút nào..sao lại nói ra miêng vậy chứ…
-“Biết em không phải là ý nầy ..nhưng ý anh chính là ý nầy…ha ha..em phải chiu anh mới được..” Đức thinh linh đổi cách xưng hô…’anh em’ngọt xớt khiến Thu mặt đỏ vì thẹn…Tuổi nàng gấp đôi hắn mà…tuy vậy trong lòng cũng thích thích…Dù sao nàng và hắn bây giờ có gì khác vợ chồng chứ?Nhưng chưa hết.hắn kề miệng sát tai nàng rù rì khiến nàng giật nẩy người..
-Không..không không được…
-“Cái gì không được chứ? Cho Bé Trúc đứa em trai hay em gái cũng tốt mà ha ha…Bất đầu từ nay không cho uống thuốc ngừa nửa…” Nói xong ‘hung hăng’ giựt hai vạt áo nàng…’bựt..bựt..bựt’ hàng nút bóp bật tung ra…Bộ ngực trắng ngần phô bày …Hắn chồm tới gậm đầu ti bú mút..tay nhanh nhẹn đưa xuống cỡi quần nàng ra…
Thu iêu thương phối hợp…từ từ quay đầu hình thành 69 ‘mê trận’…Lúc nào nàng và hắn ‘vào cuộc’ cũng là màn dạo đầu nầy…
Thu nồng nàng bú mút …Liếm bìu dái hắn…Sau nhiều lần ‘luyện tập’ dưới sự ‘chỉ đạo’ của hắn…Bây giờ nàng sành sỏi lắm rồi…Không còn có cãm giác buồn nôn hoặc ngộp thở khi cặc hắn vào sâu trong cổ họng nàng nửa…
Phía dưới nàng…Đức cũng nang miệt mài bú mút..liếm…Thỉnh thoảng khều móc..ngắm nhìn nơi mà thằng bạn nó chui ra…Ây..đã là quá khứ rồi…có lẻ bây giờ nó đã đi đầu thai làm người khác..và cái lồn nầy..là thuộc về Trần Đức mình…độc quyền khai thác…hắc hắc…Nhất định phải để Thu mang bầu mới được…
Đức đứng ngay cạnh giường…Thu hiểu ý chỏng mông chờ đợi…Nhưng hắn chưa đút vào mà áp miệng vào từ phía sau tiếp tục bú liếm…khều móc…khiến nàng điên lên được…Một lúc lâu sau mới cãm giác được nguyên con cặc to dài của hắn mất hút trong người nàng…
Nay đã khác xưa..bây giờ nàng đã rất ‘tiến bộ’…biết sàng mông,đẩy ngược ra sau phối hợp để cặc hắn đâm sâu vào người …
***
-“ Chủ tịch Diểm…chúng ta lại gặp nhau rồi..Không ngờ được bà ra đón…làm tôi ái náy ..ha ha”Đức bắt tay Diểm…Dùng ngón tay gãi gãi lên mu bàn tay bà..Diểm thầm hớn hở…Đang tìm cách ‘bắt cóc’ hắn…Lần trước quá ngắn…
-“Sao lại nói vậy?Cậu đã làm không ít việc cho người dân Hà tỉnh…Việc làm của tôi đâu có đáng gì chứ,,,” Diểm cũng thân mật gẫi gãi mu bàn tay hắn…mắt nhìn ‘binh đoàn mỷ nử’ bên cạnh hắn..Diểm ‘hết hồn’…Không lẻ hắn ‘quơ’ hết rồi?
-Ha ha…các vị..hoan nghênh..hoan nghênh..Tôi là Phùng Ngọc Diểm…Phó Chủ tịch tỉnh ..Còn đây là Bí Thư Lý Thái Điệp,Phó Chủ tich huyện Lý Quốc Hiệp của huyên Kỳ Anh…
-“Xin chào…” Điệp mĩm cười gật đầu chào ngầm quan sát bạn trai của Gia Kỳ…hai ngày nay nàng nghiên cúu không ít về hắn..Không ngờ hắn trẻ hơn nhiều so với trong hình..thu hút..đầy mỵ lực nam tính…Lý Quốc Hiệp ánh mắt lóe lên một tia ghen ghét nhưng miệng cười rất niềm nở…hắn ít nói..ngầm quan sát…nhân thấy nhiều mỷ nử…lòng đố kỵ ghen ghét càng thêm sâu đậm..
-“Bí Thư Điệp…Chủ tịch Hiệp..xin chào…Để tôi giới thiệu một chút..Đây là Dì út tôi…Đây là Tuấn Hào…Phóng viên Phương Linh..”Đức sơ lược giới thiệu 1 vòng…
-“Các vị…Chiều nay Thị ủy Kỳ Anh có tổ chức một buổi tiệc tẩy trần….Bây giờ các vị về khách sạn nghỉ ngơi ..Chiều nay chúng ta gặp lại…” Thái Điệp mĩm cười nói
-Bí Thư Điệp…Cám ơn nhiều…
-“Hi hi…Chủ tịch Đức khách sáo rồi…Tôi và Gia Kỳ là chị em chú bác đấy…Chúng ta có thể coi như là người một nhà…”Thái Điệp cười ủy mị…
-Nếu là như vậy.,ha ha…Đúng là không cần khách sáo nửa rồi…Tôi không ngờ…
-“Không ngờ?.” Thái Điệp thắc mắc…không hiểu hắn muốn nói gì…
-“Ý tôi là không ngờ Gia Kỳ có người chị em chú bác sao giống minh tinh vậy…hi hi…” Đức không bỏ được tánh ‘chết’…gặp mỷ nử liền trổ tài miệng lưởi nịnh bợ…
Thái Điệp Bí Thư nghe hắn ‘ba hoa’…nét mặt thoáng hồng lên…lúng túng không biết nói sao cho phải…Đây là lần đầu có người bạo gan như vậy đối với nàng..
Chủ tịch Diểm đứng gần bên…nghe hắn nói…cắn mội cười.Tên nầy không sợ trời không sợ đất mà…Ngay cả Bí Thư Điệp mà cũng muốn tán tỉnh…
-“Dê xồm”..Phương Linh phóng viên thầm mắng…
-“Đồ mắc dịch…Không đổi tánh ‘chết’... Hồng Phượng rủa thầm thằng anh họ gặp ai cũng muốn dê…Thúy Ái hai mắt long lanh…càng quyết tâm ‘biến giả thành thật’
Tâm mím môi cười…Ngọc Trinh ‘bực bội’ nghỉ bụng có dịp sẻ ‘giáo huấn’ hắn…
Hương cũng cười thầm…
Chỉ có Tuấn Hào âm thầm đưa ngón tay cái hâm mộ Đức ca quá trâu bò…nhưng bên cạnh là bạn gái Ngọc Huệ nên không dám biểu hiện ra mặt…Sợ bị treo cặc..không cho đụng tới nàng….
…
Đức ca không biết ….Phía xa xa có người dang theo dỏi….
***
Hoàng đại ca hít một hơi khí lạnh…Bọn đàn em hắn hai mắt mở lớn…
-“Hưng huynh đệ…nói rỏ chút đi…” Mặt Hoàng đại ca vô cùng nghiêm túc…
-“Ha ha..Là như vầy…Có một phái đoàn cứu trợ trong vòng 2 hoặc 3 tuần nửa từ Cần Thơ đến đây…Xôm trò lắm đó…Tôi tính rồi..Số tiền tươi mà đám nầy mang theo sẻ không dưới 100 tỷ…Chừng đó..chúng ta nội ứng ngoại hợp…Không khó đâu..Hoàng đại ca..anh nghỉ có đúng không?” Hưng đắc ý nói…
-“Cướp?” Đạt…Một gả thân tín của Hoàng lảo đại buột miệng hỏi..
-“Ha ha…Còn tùy…nhưng nếu trộm được thì trộm…Trộm không được thì cướp…” Hưng cười đáp…nét mặt không chút nào giống một Phó Chủ tịch thành phố…mà là giống tay anh chị nhiều hơn.
-“Xem ra…Chủ tịch Hưng đã có kế hoạch hết rồi…Chủ tịch Hưng là người trí thức..kế hoạch chắc chắn là hoàn hảo…Có thể tiết lộ một chút…tụi nầy lắng nghe.” Hoàng lảo đại nheo mắt..trịnh trọng nói…
-Chỉ là ý nghỉ sơ bộ thôi…tôi nói ra để mọi người cùng bàn thảo…Bọn họ từ ngoài tới…Dỉ nhiên Tỉnh phải cho người phối họp rồi..Phải không…Vậy mình gài người vào..
-Chủ tịch Hưng…100 tỷ…cho dù trộm hay cướp cũng không dể di chuyển số tiền nầy …Bọn họ sẻ cho nhiều người canh giử nghiêm ngặt…minh không thể mua chuộc hết đâu…
-“Hắc hắc..điểm nầy tôi đã có nghỉ qua..anh nói đúng…mình không thể mua chuộc hết…nhưng dú có thể mua chuột hết cũng không nên…Bớt một người biết sẻ tăng thêm một phần an toàn…
-Vậy anh có toan tính gì? -Trên tỉnh giao cái vụ nầy cho Bí thư Thái Điệp…Con mụ nầy giao cho thằng chồng hờ Lý Quốc Hiệp …Chúng ta bắt tay từ thằng nầy…
-Mua chuộc?Hắn chịu sao?
-Hắc hắc…không phải là mua chuộc…mình chỉ cần gài người bên cạnh thằng nầy..Chỉ cần biết tiền bọn kia mang ra để ở nơi nào… Sau đó gây mê tụi bảo vệ…Sau đó minh xông vào…Chỉ cần tối đa hai tiếng đồng hồ là đủ rồi…Anh thấy sao?
-Nghe suông sẻ đó..nhưng mà cái thằng…ừm hắn tên gì..à nhớ rồi…Lý Quốc Hiệp gì đó…Cài người bên cạnh hắn…không dể nha Hưng Chủ tịch…
-Hắc hắc…Hoàng lảo đại …anh chưa biết đó thôi..Ai thì tui không chắc nhưng cái thằng Lý Quốc Hiệp nầy hả...Chỉ cần anh đưa cho hắn một cái lồn thơm thì mả cha mười tám đời tổ tông nó..Nó cũng đào xới lên nếu anh muốn…Yên chí đi..Chuyện nầy chắc 100 phần dầu luôn…
-“Hắc hắc…Vậy cứ theo ý anh mà làm..hắc hắc..Bây giờ...Mất lòng trước được lòng sau…mình chia sao đây?
-Đồng đều…Năm-Năm
-“Năm -năm? không được đâu Hưng huynh đệ…làm cái vụ nầy cũng cần nhiều nhân thủ…Bảy-ba…anh ba..tôi bảy…” Hoàng lảo đại lắc đầu….
-“Hoàng lảo đại…Anh không biết đó thôi..chuyện nầy phong hiểm cũng lớn lắm…Tôi trước hết phải hy sinh con ‘ghệ’ của tôi đấy…Muốn tới gần thằng kia…cũng phải có người cởi quần cho nó đụ mà..có phải không?
-“Nếu anh đã nói như vậy…thôi được..mổi người nhường một bước…Sáu-Bốn..Anh bốn tôi sáu..Hưng huynh đêj..Đây là giá chót..Nếu Hưng huynh đệ không đồng ý thì quên đi…” Hoàng lảo đại nghiêm túc nói..Mặt hắn đanh lại..biểu lộ sự cứng rắn…
-“Được,,Cứ quyết định như vậy..Anh sáu.tôi bốn..nà cạn..Hợp tác vui vẻ…” Hưng nâng ly uống…Bọn Hoàng lảo đại cũng cầm ly hăng hái uống ừng ực…
-“Hưng huynh đệ..hy sinh lớn ha…Con ‘ghệ’ của Hưng huynh đệ chắc là bá cháy lắm?” Hoàng đại ca nhìn Hưng với ánh mắt mờ ám…
-“Hắc hắc..Có phải nghe nói rồi cãm thấy hứng thú không?ừm..chậm chậm đi để tui sắp xếp cho..hắc hắc…Cô ta thổi sắc-xô hết xẩy..” Hưng híp mắt cười dâm đãng nói…
-“Ha ha…Vậy cám ơn trước nha..nà cạn…Hợp tác vui vẻ….” Hoàng lảo đại một lần nửa nâng ly..
-Hợp tác vui vẻ…
…
Tuy Nancy có nói…anh làm sao cũng được ..miển em luôn là số ‘1’…Nàng nói vậy nhưng người nghe phải biết điều…Về nhà phải siêng năng mới được…và khi làm việc phải có bài bản đàng hoàng…Anh đi ra ngoài ‘xả giao’ về lăn ra ngủ khì…nhất định là không ổn…
Không ổn là đối với ai kìa…Đối với Đức ca không thành vấn đề…. cặc của Đức ca lúc nào cũng trong tình trạng ‘thiết quân luật’..Sẳn sàng ‘nả pháo’…Hắn thuộc loại người chỉ sợ không có lồn …Nếu có lồn thì bao nhiêu cũng ‘phơ’ được hết..Miển là lồn bá cháy chứ không phải lồn bá vơ là được…Hắn trời sanh dị bẩm..cặc bự đụ dai và hình như đụ không biết mệt…chỉ cần ngửi được mùi đàn bà..cặc liền ngóc đầu…
Tâm lý muốn đụ của đàn bà..Đức ca cũng rành sáu câu vọng cổ…Ví vậy khi ba chị em Nancy nói ‘em mệt’ hay gì gì đi nửa..hắn cứ chúi mồm vào..Hai tay xào tung lên khắp nơi...tận dụng hết mọi ngón nghề …Lúc nầy đã trải qua không biết bao nhiêu lần ‘nhất long tam phụng’ rồi….nào ba chị em Nancy…nào với bộ ba ..Trưởng Ban My….Chị Tư..Dì Hường…Ba chị em Mỷ Chi…
Vì vậy kinh nghiệm có thừa…Nancy,Kiều Nha,Kiêu Chinh sức có hạn…bụng đang bự mà…di nhiên là không được như binh thường..Hắn nắc ‘chưa tới bến’ thì phải ngừng lại…bị ‘đuổi’ ra ngoài…Đi tìm người khác đi…
Đức lang thang ra ngoài dạo mát…gần nửa đêm …mọi người đã ngủ….Đang suy nghỉ không biết nên vào ‘phiền’ Thu tâm hay Phương Anh…Chợt có giọng nói vọng tới từ sau lưng….
-“Anh chưa ngủ à..Ở đây làm gì?” Hắn quay lại….Thu Hà đang nhìn hắn cười mĩm chi…
-Ha ha..Em cũng chưa ngủ mà..Bé Thu Sương sao rồi?Bác gái khỏe chứ?
-“Mẹ em không có gì…Thu Sương sắp đi nhà trẻ …Để có dịp làm quen với bạn mới…” Thu Hà hài lòng nói,..
Bà ngoại Thu Sương rất thích ở nơi nầy…Cả nhà nàng coi như nhận Cần thơ nầy làm ‘quê hương’…đời sống ổn định…Nhiều lần nàng muốn dọn ra ngoài nhưng Nancy cản lại…Ở đây coi như một đại gia đình…Đây là điều Thu Hà cần nhất…một đại gia đinh…
-“Hi hi..Em có nghỉ cũng đã tới lúc sanh cho Thu Sương đứa em rồi không..Một mình nó cũng buồn…”Đức cầm tay Thu Hà...dụ….Hắn đang nghỉ đêm khuya thanh vắng…phong cảnh hửu tinh..nhớ lần trước ‘phập’Phương Anh dưới gốc cây dừa…
-“Ngoài nầy không được…muốn gì vào phòng em…” Thu Hà cũng động tình nhưng ngại …ngoài trời như vầy…có ai thấy thì sao..
-“Theo anh..Sợ cái gì…” Hắn nắm tay nàng đi đến cuối khu vườn…Nơi đó thiếu ánh đèn…khá tối tăm giửa một đêm không trăng không sao…Cặc hắn dựng đứng rồi…Thu Hà cũng bạo lắm..Đã có lần nàng ‘cưởi’ hắn trong bệnh viện ở Đồng Tháp…Thấy hắn hối hả kéo tay..nàng ‘nóng’ lên…bước nhanh theo…Vừa đến góc tối…Hắn không chậm một giây lột phăng chiếc áo ngủ của nàng …Trên người nàng chỉ có quần lót …Cặp vú trắng ngần lồ lộ..hắn ngoạn lấy đầu ti.Tay nàng cũng nhanh chóng tìm cặc hắn vuốt ve…Cả hai hôn hít..sờ mó lẩn nhau trong hơi thở hổn hển…
Nàng ngồi xuống tay cầm cặc hắn ngậm vào..một tay hắn vịn mái tóc nàng hổ trợ ..tay kia bóp hết vú nầy sang vú nọ…Hắn đứng khom người,,,nàng bú mút…Được một hồi lâu nàng đứng chỏng khu co hắn bú liếm…Hai người cứ thay đổi vị trí hai ba lần…Mải mê hành sự…
Người Thu Hà như không có xương…Nàng gập người xuống..mông đưa ra sau cho hắn đút vào…hai tay hắn cầm lấy hai tay nàng làm điểm tựa kéo nàng sát vào...nắc bạo…
…
Một giông nước ấm bắn vào người nàng…hắn vẩn nắc không ngừng…
‘Bành bạch…bành bạch…bành bạch’
-“Thu Sương năm tới có em rồi…anh bảo đãm với em” Đức hứa hẹn…
-“Sao cũng được..nhưng anh phải có trách nhiệm đấy…”Thu Hà nủng nịu..mặt đầy xuân tinh…
-“Hi hi…anh độc quyền khai thác dó nha..” hắn đưa tay sờ giửa hai đùi nàng…Nơi đó ướt đẩm…lầy lội…hắn bắn nhiều quá nên tràn ra ngoài…
-“Có tin em đá cho dập không…Anh nghỉ em lăng loàn hả?” Thu Hà nóng giận…
-Ha ha..Sorry cưng….ha ha…sorry…Hắn kề tai nàng rù rì…
-“Không làm…hôm nay đừng hòng…Coi như trừng phạt cái tội nói bậy nói bạ…”Thu Hà trừng mắt….nhưng hắn dai như đỉa…Cuối cùng cũng thấy ‘tội’..quỳ xuống cầm cặc hắn liếm sạch đầu cặc…
…
Tan cuộc …Hai người rời đi …Vài phút sau một bóng người cúi đầu vội vả chạy đi..đâm sầm vào một người đang đi ngược hướng…
-Ây da..Ngọc Như..em làm gì như ma đuổi vậy?
-“Xin lổi chị Kim Chi…em..em đi về phòng ngủ..” Ngọc Như hai má đỏ bừng..chạy như ma đuổi…
-“Chắc con nhỏ nầy cũng ‘mản nhản’ rồi…” Kim Chi hai má đỏ bừng…cãm giác giửa hai chân ươn ướt…
…
Sáng hôm nay bọn 4 người do Thu Tâm cầm đầu có chuyến bay lúc 11 giờ…Vừa hơn 6 giờ sáng trong phòng bếp của căn biệt thự đã vô cùng náo nhiệt…Đức lảo bản muốn tóm lượt công tác thêm một lần cho mọi người…vì có vài sự thay đổi…
-Các mỷ nử….ha ha…Kế hoạch lần nầy có chút thay đổi… Là như vầy..
… Hôm nay… Thu Tâm.Xuân Mai,Kim Chi,Mai Thảo ..Là nhóm đầu tiên xuất phát …Nhiệm vụ của các người là nhanh chóng mướn một biệt thự ..thiết lập trạm công nghệ Thông tin…
..Khoảng một tuần sau…Tôi sẻ dẩn đầu nhóm thứ hai cùng với mọi thứ..và tiền..” Khi Đức nói đến chử
‘Tiền’..Hắn đưa hai tay làm giẩu ngoặc kép…miệng mĩm cười…gian trá..
-“Nhìn anh cười gian…chắc là có âm mưu quỷ quái gì rồi” Nancy cười..
-Ha ha..Đúng vậy…Em cho gắn thiết bị theo dỏi trong thùng đựng tiền…Tốt đó..nhưng chưa hoàn hảo…Bà xả à…Mấy cái chuyện điều binh khiển tướng thì em giỏi nhưng chuyện đối phó với bọn trộm cướp…haha..Em không bằng anh đâu…
Nancy nghe hắn kêu minh là ‘Bà xả’..mặt ửng hồng….Hai mắt long lanh..lòng ngọt ngào…
“Đừng làm phách đi…” Bản tính trẻ con…hay cà nanh…Kiều Nga.trong lòng không thoải mái…nghỉ thầm ‘sao hắn không kêu minh ‘Bà xả’ vậy?...
-“Ây ui …anh nào dám làm phách chứ…Chuyện khác không bằng ba bà xả của anh nhưng chuyện mánh mun gian xảo…hắc hắc..các cưng phải bái anh làm sư phụ mới đúng…” Đức nhanh trí nhận ra ‘họa lớn’ gần kề nên nhanh chóng ’ điều chỉnh…’ trinh độ nịnh đầm của minh…
Kiều Chinh cũng đang ‘hậm hực’…nghe hắn nói…mát lòng mát dạ..Tủm tỉm cười…Nancy biết tanh ‘nhỏ mọn’ của hai đứa em…mĩm cười nhẹ lắc đầu…
-Lúc đầu nghỉ sẻ không có gì rắc rối..Nên Chia làm hai nhóm… nhưng Nancy bà xả đại nhân nói rất có lý…Ừm..tui nói ra để mọi người cùng suy nghỉ…cho ý kiến ha…thay vì để tiền chúng ta để giấy …thay vì là 20 thùng tiền..Sẻ là 20 thùng giấy…
-“Không hiểu anh muốn làm gì…” Thục Linh nói…nhưng so với mấy lần trước,thái độ ‘ngoan ngoản’ hơn nhiều…
Không chỉ riêng Thục Linh…Nhiều ánh mắt mơ hồ cũng đang nhìn hắn…
-Không hiểu hả?OK…vậy nói từ từ….ừm..Đặt ví dụ ha…Với số tiền lớn như vậy…Nếu là tôi muốn trộm hoặc cướp …Tôi sẻ tự đặt hai câu hỏi…Thứ nhất…Khi nào sẻ hành động?Thứ hai hành động như thế nào?
Nói tới đây..hắn dừng một chút..đảo mắt nhìn quanh…thấy không ai nói gì nên nói tiếp…
-Câu trả lời cho câu hỏi thứ nhất là Càng sớm càng tốt…Tại sao? Đơn giản thôi…Tiền là để cứu trợ…như vậy chậm một ngày..sẻ vơi đi một ít…Có phải không?Cho nên nếu có ai đó muốn ra tay…họ sẻ ra tay trong thời gian sớm nhất…Sao hả?Có lý chứ?
…-“Nói tiếp đi…” Mai Thảo hối…
-OK…Nếu hành động…Họ hành động như thế nào?ha ha..Không biết.Vì không đoán ra...nhưng không quan trọng…cướp cũng được..trôm cũng được…chúng ta cứ để chúng thành công…nói trắng ra là ha ha..hổ trợ một chút…Đâu có mất mát cái gì chứ…Giấy thôi mà…
-“Oh oh..hiểu rồi…anh thiệt thâm độc.” Thục Linh rúc cục đã ‘ngộ’ ra thâm ý…Đức lảo bản muốn giăng bẩy hốt trọn ổ…
-“Cái gì thâm độc chứ?nói bậy nói bạ…” Đức trừng mắt nghỉ bụng…’bà cô nầy hôm kia dám đưa ngón giửa với minh…Mai nầy có dịp sẻ cho nàng nầy biết ‘cái thật’ mới được..Chờ coi đi…’
-Vậy còn tiền thật thì sao?
-Ha ha…cứ bó vào túi bình thường âm thâm bảo vệ..Còn những thùng tiền giấy thì hoành tráng bảo vệ chặt chẻ…Cho họ có cãm giác đó là thứ mà họ muốn lấy…
-“Tốt..Vậy thì cứ làm như vậy..Có ai còn thắc mắc gì nửa không”? Nancy bây giờ mới lên tiếng…nàng hết sức hài lòng về ‘ông xả’ của mình…Quả nhiên về gian trá..nàng không bằng hắn…
-Vậy không cần gắn thiết bị nửa có phải không?
-Không gắn làm sao tìm tới ổ..hỏi dư thừa..vậy mà cũng hỏi…Thục Linh..Hôm nay đầu cô hình như có vấn đề nha…
-“Anh…” Thục Linh tức vì bị ‘xài xể’…giáo huấn oan ức..
-Tiền sẻ được chia làm hai….Nhóm thứ ba sau nhóm thứ hai một hoặc hai ngày… Phương Anh,Thục Linh áp tải một kiện hàng tiền ….Kế tiếp một hoặc hai ngày. Sau đó..Nhóm thứ 4 do chị em Mỷ Chi cùng với kiện hàng tiền thứ hai…
Hai kiện hàng tiền sẻ được đưa về Biệt thự của nhôm thứ nhất..nhưng người thí ở khách sạn…
-Sao hả?Có câu hỏi gì không? Nếu không thì giải tán…Các người đẹp…Tuần tới …Gặp nhau ở Hà Tỉnh…
…Chủ tịch Đức bận lắm..Hôm nay phải lên huyện ủy…Báo cáo công tác với Đồng Giao Bí Thư…Trước văn phòng đã không ít người ngồi …
-“Chào chị…Tôi đến xin gặp Bí Thư để báo cáo công tác ..Nhờ chị thông truyền…” Chủ tịch Đức không phải là không biết phép tắc…Không phải muốn gặp Bí Thư là gặp đâu đấy…Phải lấy hẹn trước…Nhưng đó là ai kìa…tui không cần phải lấy hẹn …
-“Xin hỏi anh hẹn lúc mấy giờ?” Diệp mĩm cười..lể độ hỏi…Nụ cười tuy không phải là nghiêng nước nghiêng thành nhưng má lúm đồng tiền khoe hàm răng khểnh dể thương…
-“ha ha..Không có hẹn…”
Thu Diệp gia cảnh bình thường….không tiền không thế..Lúc nộp đơn ứng tuyển vị trí Thư Ký cho Bí thư huyện ủy..Ai cũng nói nàng khùng…Ba má nàng cũng nghỉ con bé nhà mình có vấn đề … Bạn bè thì nghỉ con Diệp nầy không bình thường…
Ai dè Bí Thư Đồng Giao khác với người thường…Tự mình nhận đơn..tự mình phỏng vấn và tự mình đánh giá ..Cuối cùng Đồng Giao chọn Thu Diệp..Một cô bé vừa tốt nghiệp đại học..gia thế thanh bần…Cả huyện Châu Thành ai cũng sửng sốt…Thời thế có phải thật sự đang thay đổi nên Huyện Châu Thành xuất hiện nhiều lảnh đạo tốt…?
…Bởi vậy Diệp thư ký rất là nguyên tắc đấy…Thấy hắn trẻ hơn minh… không biết nguyên tắc …nghỉ hắn thiếu kinh nghiệm và đang làm việc cho lảnh đạo xả nào đó…nên lên giọng chỉ điểm với nét mặt vô cùng ‘chị hai’…
-Bí thư không phải muốn gặp là gặp đâu..Phải hẹn trước mới được…cậu là ai..thuộc đơn vị nào? Lảnh đạo là ai? Ê…Ê..tôi đang nói với cậu đó…
Diệp thư ký tốt bụng muốn chỉ điểm một chút..ai dè tên nầy không biết điều..nhỉ nhe răng cười ..quay lưng bỏ đi …chẳng nói năng gì….Thiệt khó làm người tốt mà…không nghe thì thôi..cho cậu chờ dài cổ luôn..Thấy hắn đang nói di động..nàng bỉu môi…
Đức không phải là không ‘đếm xỉa’ đến ‘cô bé’ Thư ký nầy…Chỉ là ngay trong lúc Diệp ‘lên lớp’ chỉ điểm..Di động reo lên..nên hắn rời đi đến một góc bắt máy…..không để ý đến ánh mắt ‘bất thiện’ của Thư Ký Diệp…
-“A lô..Anh đang ở đâu vậy?” Đồng Giao ‘ngán ngẩm’ bọn người đến ‘báo cáo công tác’…Đều là những lời sáo rổng…màu mè…không thực tế…Nàng đang nghỉ tới hắn…
Hôm qua nghe tin dưới xả đã xảy ra chuyện….Sau đó mặc dù nàng biết đâu đã vào đấy nhưng nàng vẩn lo lắng…Xảy ra chuyện lớn mà hắn không báo cáo…không biết hắn ‘chết’ ở đâu rồi…
-Còn ở đâu nửa…trước văn phòng em..Nhưng Thư Ký em nói phải có hẹn mới được gặp ..Nên anh phải chờ thôi..Coi bộ lâu à…hay là anh qua báo cáo công tác với Chủ tịch trước..quay lại đây sau…
-“Anh dám…” Đồng Giao ‘hầm hừ”..bước nhanh ra mở cửa…nhưng nhanh chóng giử hình tượng nghiêm túc…quay trở lại bàn gọi điện thọai cho thư ký Diệp bên ngoài..Nàng chỉ nói một câu mời Chủ tịch Đức vào…
Diệp sửng sốt..nhìn trong danh sách của những người đang ngồi chờ để gặp Giao Bí thư…Không có ai tên Đức mà…Không lẻ là hắn?Không thể nào đâu…hắn trẻ như vậy..hình như nhỏ hơn thằng em minh…
-Chị Thư ký…Tôi có thể vào gặp Giao Bí thư được chưa?
-“Anh..Anh là Chủ tịch Đức?” Thư Ký Diệp kinh hãi…Nàng 24 tuổi được làm Thư ký cho Bí Thư huyện ủy đã là ‘ghê gớm’ lắm rồi…
-Ha ha..Đúng vậy..Tôi là Trần Đức Chủ tịch xả Đông Phú.
-“Chủ tịch Đức..xin mời..Bí thư đang chờ anh..” Thái độ thay đổi 180…Diệp Thư ký dịu dàng …đi đến cửa gỏ nhẹ …trước cặp mắt chưng hửng của nhiều người khác đang ngồi chờ….Chuyện gì đây..thằng nầy là ai?Hắn mới tới..ngồi chưa nóng đít…
-“Vào đi…” Tiêng Giao Bí thư vọng ra…Diệp mở cửa…đứng nép qua một bên nhường đường cho Đức bước vào…
Đức rất quy củ..mặt nghiêm túc ngồi ngay ngắn…Diệp châm trà xong bước ra ngoài…Khi cánh cửa vừa đóng…Hắn liền hiện nguyên hình là ‘Con dê chúa’…
-“Buông em ra…Sao anh nói đi tìm Thanh Nhả mà…” Đồng Giao lầu bầu..Tuy nàng và Thanh Nhả là bạn thân…Có thể ‘chia’ hắn nhưng không thích nghe hắn nói đi tìm Thanh Nhả trong khi nàng đang trông ngóng..mặc dù chỉ là nói chơi…
-“Hi hi..là lổi của anh..Sorry cưng…
Đang ‘bừng bừng’ lửa giận.nghe hắn gọi ‘cưng’ một tiếng…Giao Bí Thư rụng rời chân tay…lòng như được uống mật ong…
Đàn bà là vậy..dể bị dụ…nhất là đang muốn được ôm ấp…Nắm nay 29 tuổi..lần đầu tiên mới nếm được mùi trái cấm…trong lòng luôn vấn vương hương vị tuyệt vời …Hơn nửa..Lúc nầy tay chân hắn lanh lẹn…sờ mó lung tung…hắn sờ chổ nào…chổ đó như tê tái vậy…nàng chỉ biết gục mặt vào ngực hắn..Để hắn muốn làm gì thì làm…nhưng khi hắn vén váy…muốn kéo quần lót nàng xuống..Đồng Giao hoảng sợ đưa tay ngăn lại..mặc dù quần lót nàng đã rời vị trí…chùm lông mượt mà phơi bày…
-Không…không được..đây là văn phòng….
-“Sợ gì chứ…Anh khóa cửa rồi…mình đang họp mà..anh có nhiều chuyện báo cáo với lảnh đạo” Hắn vừa hôn hít vừa rù rì bên tai nàng…Ngực nàng phơi bày…cặp vủ trắng ngần..hai nụ hoa hồng nhạt…Hắn ngậm bú mút như đứa tré bú sửa mẹ…Phía dưới..tay hắn chà sát lên gò mu tròn trịa….vuốt ve… xào tới xào lui chùm lông mềm mại…
Lúc nầy Giao Bí thư đã quên mình vừa nói gì rồi…ưởn người đón nhận những cãm giác tuyệt vời do hai bàn tay và môi miệng hắn mang lại…Cái quần lót xanh nhạt đã được kéo ra…Đồng Giao dựa lưng vào tường…chân đứng…chân gát lên vai hắn…Vạt váy nàng che khuất ..chỉ thấy đầu hắn nhấp nhô bên trong..và nàng thì đang nhắm nghiền hai mắt..cố kìm tiếng rên rỉ…
…Hắn đang bú Đồng Giao trong tư thế đứng và cũng sẻ đụ nàng trong tư thế nầy…
Lên mạng tìm tòi kiểu đụ nào mới lạ là chuyện hắn thích làm nhất…Gần đây mới khám phá ra vài ‘chiêu’ rất thích hợp trong ‘du kích chiến’… Đồng Giao đúng là con sâu trong bụng hắn hay sao í…Hôm nay mặc váy… Quá tốt …quá tốt ..Chỉ cần tuột cái quần xì ra ngoài..Vén cái váy lên là ‘sẳn sàng hưởng dụng’…Cũng như bây giờ…chỉ cần kéo cái quần lót ra là bú được rồi…Bú đã đời xong thì đứng lên đút vào dập…
Hắn say sưa bú…liếm…mút cái mồng đốc của Giao Bí thư kiểu nầy nàng làm sao chịu nổi…Trong người nàng có bao nhiêu dâm thủy cứ thế mà tuôn ra…gần như cạn kiệt...Tuy còn muốn bú liếm lâu hơn nửa nhưng Đức cũng biết chừng mực…hiểu lý lẻ…Hiện giờ ở bên ngoài..lắm người chờ gặp Đồng Giao để báo cáo công tác…Không thể để họ chờ quá lâu…Mình thì không sao nhưng phải nghỉ cho nàng mới được….
Hắn đứng lên..cặp một chân nàng qua eo mình…Đồng Giao vừa rồi được hắn bú liếm …tâm thần mê sảng…lưng dựa tường..hẩy người tới …Hắn cầm cặc rà tìm cửa động đút cặc vào ...một phát tận đáy hang…Đồng Giao nấc lên một tiếng…hai tay nàng bấu chặc tay hắn….
Hắn ôm mông nàng …nắc..Hai tay Đồng Giao quàng qua cổ hắn…xiết mạnh hổ trợ để hai người có thể hòa làm một…
Hơn nửa giờ sau.. Đức tiếc nuối buông Giao Bí Thư ra…Hắn nắc còn chưa đả…nhưng phải ngừng thôi… Giao Bí thư được ‘phóng thích’… lui cui mặc lại quần lót….sắc mặt đầy xuân tinh…hờn giân tan biến hết rồi…
Bên ngoài..đám người ngồi chờ để gặp Giao Bí Thư…ai cũmg thầm rủa mười mấy đời tổ tiên của thằng khốn kiếp kia..Hắn báo cáo gì lâu vậy?Bọn họ ai cũng không quá 10 phút mà..Có người mon men đến gần Thư Ký Diệp tìm hiểu…nghe xong liền tái mặt…Hèn chi….Nguyên do là đại danh đỉnh đỉnh của Chủ tịch xả Đông phú như sấm rền bên tai…Chỉ có người không biết ‘chết’ là gì mới dám chọc hắn..Bởi vậy khi chưa biết thì oán giận…Nhưng khi biết rồi thì ai cũng kinh cẩn an phận ..chờ…
Chịu thôi…Chủ Tịch Đức là người làm việc lớn..Dỉ nhiên là có nhiều chuyện để báo cáo rồi…
Từ Huyện ủy UBND huyện chỉ cách nhau vài trăm thước…nhưng không thể vì vậy mà ghé ngang được…Hôm nay phải ghé nhà Nhung thăm hỏi bà già vợ …Chuyên ghé qua UBND huyện phải tìm kế sách vẹn toàn ….báo cáo Chủ tịch Thanh Nhả thì sẻ không yên thân với Phó Chủ tịch Quyên…Ngu thiệt..Lúc trước sao không nghỉ đến điểm nầy..bây giờ có vấn đề a…
***
Căn hộ chung cư của Nhung cũng tuộc loại cao cấp…ba phòng ngủ nàng đã tốn công không ít trong việc trang trí…Hôm nay nàng không đi làm…Ở nhà nấu vài món hắn thích ăn chờ hắn tới…
-“Chị hai…anh rể nầy là Đại gia hả?” Nguyệt vừa rửa rau…vừa nhìn ra ngoài phòng khách vừa hỏi nhỏ… sợ má của hai người nghe được.Má nàng hình như không thích người anh rể nầy lắm…
-“Ừm….cũng khá giả…”Nhung đỏ mặt…không phải là không đúng..hắn quả thật là đại gia..nhưng không phải vậy mà nàng iêu và chấp nhận hắn…Ai hầu như cũng nghỉ nàng ham tiền của hắn…Tuy không phải vậy…nhưng khó mà giải thích…Nhiều khi nàng tự hỏi nếu thời gian quay trở lại..Nàng không biết mình có chọn con đường nầy…nhưng nàng khẳng định hiện giờ nàng không hối hận chút nào…
Có tiếng chuông ngoài cửa…Nhung ngừng tay chậm chạp bước ra…Nguyệt đi theo sau lưng…Đây là lần đầu tiên nàng gặp người anh rể…có chút hiếu kỳ…Bà Bảy ngừng xem TV …nhìn ra cửa…
-“Anh tới rồi…” Nhung mở cửa..thấy hắn tay xách tay cầm.. vội bước tói đở lấy….
-“Không cần…hihi…để anh được rồi…Chào bác..chào em..” Đức không để Nhung cầm túi xách trên tay…nhìn Bà Bảy và Nguyệt gật đầu cười chào.
-“Hello ..anh…” Bà Bảy chỉ mĩm cười..nhẹ gật đầu…Nguyệt chấn kinh…người anh rể nầy tối đa chỉ trạc tuổi nàng…
Nguyệt chấn kinh một…Bà Bảy chấn kinh mười….Bà không thể hiểu nổi …sao con gái lớn mình lại ‘xáp’ với người đáng em mình vậy cà?.
.-“Chào bác..Bác khỏe a? Đức một lần nửa mĩm cười làm quen với má vợ…
-Ờ…ờ..khỏe…xách gzì lùm xùm gzị…Ngồi đi…
-ha ha..Không có gì..Cháu mang chút trái cây..bánh kẹo trà đến thôi..Ha ha.Còn cái nầy cho em..Coi như quà gặp mặt…Đức đưa hộp nhỏ cho Nguyệt…Nàng đưa tay đón lấy..miệng lí nhí..”Cám ơn..anh rể....
-“Mở ra xem đi..Coi có thích không?” Đức nhìn Nguyệt cười thân thiện…Nhung trong lòng ngọt ngào….
-“Ouf”..,Nguyệt sửng sốt…hạnh phúc ngất trời… hộp quà là Ipad Pro 11…Nàng có nằm mơ cũng không nghỉ đến món quà quá sức tưởng tượng nầy…
-“Cám ơn anh…anh rể” Một lần nửa Nguyệt nói cám ơn..Ánh mắt vui mừng…
-“Mắc lắm à?” Thấy em gái mừng rở…Nhung nhìn Đức hỏi..
-Không..không mắc…Nguyêt thích thì được rồi…
-“Không phải đâu chị hai…cái Ipad Pro nầy hai ba chục triệu đó..” Nguyệt khoe sự hiểu biết…Lọa nầy mới có ở Việt Nam ở giửa tháng 3 năm nay…Thường ‘Cháy hàng’….
-“Sao tốn kém vậy?”….Bà Bảy nghe nói cũng chấn kinh…Tuy không phải là người ham mê vật chất nhưng ánh mắt nhìn Đức cũng bắt đầu thân thiện hơn…Aiz..Là lựa chọn của con gái…Xem ra hắn cũng không tệ….Nhung cãm thấy ngọt ngao..có phần tự hào..
Không khí bắt đầu ấm cúng hơn…Chuyện trò càng lúc càng rôm rả Dù sao đã là người một nhà….
-“Em coi mướn người giúp việc đi…Phụ giúp việc nhà…” Thấy Nhung bụng đã lớn còn phải dọn bàn..tuy có Nguyệt phụ giúp nhưng hắn không hài lòng…Mai nầy cô em vợ bận học thì sao đây…
-“Hi hi..không sao mà..Em quen rồi..Tiết kiệm được thì tiết kiệm..” Nhung thấy hắn tỉ mỉ quan tâm minh..nàng cãm thấy vô cùg ấm áp ..cười nói..
- “Đúng đó anh rể…Có em và má được rồi..không cần phải tốn kém …” Nguyệt khoe tài ‘ đãm đang tháo vát’
-“Ây..Cũng đâu có gì đâu mà làm…mướn chi tốn tiền…thời buổi nầy nghe nói mướn người rắc rối lắm…” Bác Bảy tán đồng…Thấy hắn quan tâm Nhung…bà hài lòng…
-“Ha ha…vậy là đa số thắng thiểu số…thôi đành vậy…nhưng mà vầy….Cô săn sóc cho chị cô..Tôi trả lương cô…không thiệt thòi đâu” Đức cười đùa….Làm như vậy là coi như danh chính ngôn thuận cho tiền túi cô em vợ nầy trong lúc còn đi học…
-Hi hi..anh rể…Cái nầy là anh nói đó nha..Không được nuốt lời…
Buổi cơm gia đình vì vậy mà hài hòa thân mật…
…
-“Nằm nghỉ đi..Em đấm bóp cho anh” Nhung đưa Đức vào phòng nghỉ ngơi…Căn phòng ngủ được nàng tỉ mỉ trang trí…vô cùng ấm cúng…Hôm nay nàng thật vui..hạnh phúc…
-Sao được chứ..nà..nằm xuống.anh bấm huyệt cho…
-Hi hi..Có được không đó…
-Nằm xuống đi mới biết được..Thử tay nghề của anh rồi mới nói ..Cho em biết lợi hại…hi hi…
Hắn quả thiệt lợi hại…Sau một vài phút ‘bấm huyệt’..Nhung xuân tình ‘rạo rực’…Bấm huyệt cái gì chứ..là mò mẩm đúng hơn…
-“hắc hắc..thấy phê phải không?mở tiệm được chưa? Chuyên môn bấm huyệt cho mỷ nử…Em nghỉ có đông khách không vậy?Hắc hắc…” Hắn vừa trêu đùa vừa làm tới…
Dưới thủ pháp của hắn…Bà bầu Nhung vặn vẹo..uốn éo thân mình..cười rúc rích…Tay tìm ngay giửa đũng quần hắn..cái đó đã cứng lắm ròoi…Nàng kéo ra ngoài…vén tóc ngậm vào….
***
-”Đức tổng ..Anh không giúp thì thôi nhưng nếu đã giúp thí phải giúp tới nơi tới chốn..Anh nói có phải không?” Thúy Ái vừa lên xe …liên xí xô xí xào …không ngừng miệng…Hôm nay là ngày đầu tiên hắn đón nàng tan sở…đưa nàng về…như là ‘tình nhân’
-Cô muốn nói gì đây?
-Hi Hi…Nghe Hồng Phượng nói Đức Tổng sắp đi ra ngoài Hà Tỉnh có phải không?em nghỉ kỷ rồi nên đã xin phép Loan tổng nghỉ hai tuần…Em cũng đi theo có được không? Em rất là hửu dụng đó…
-Nghe cô nói..hình như là không phải hỏi ý kiến mà là thông báo…Tôi nói không cô cũng đi theo mà…Vậy thì hỏi làm gì..
-Hi hi..Đức tổng nói oan cho em rồi…Coi như Đức tổng đồng ý rồi đó nha….
-Cô nói Lý Bình phiền cô mổi ngày mà..Sao không thấy vậy?
-“ Chuyện nầy phải hỏi hắn mới biết..Em làm sao biết được…” Nghe nhắc tới Lý Bình…Thúy Ái xụ mặt…
..
-“OK..tới rồi…See you…” Đức tổng ngừng trước nhà …Đả đóng kịch phải đóng cho thật giống..Hắn xuống xe mở cửa cho Thúy Ái..cầm tay nàng ‘âu yếm’ …Bất chợt hắn sửng sốt…Không cần ‘nhập vai’ như vậy chứ hả…Thúy Ái nhón chân hôn vào mà hắn…mĩm cười..nhún nhẩy quay lưng bước đi…
Đức dáo dác nhìn quanh…không thấy Lý Bình mà…Cần gì phải đóng kịch?Ý gì đây?
Xe hắn vừa khuất…Thúy Ái quay người nhìn theo với nụ cười ranh mảnh…
…
Đức tổng rất bận rộn…Không phải công viêjc nặng nhọc gì…Sắp đi hai ba tuần…phải sắp xếp đụ bù mới được…Hắn cho xe chạy về nhà hàng…Thu Đại nương cũng đang ngóng trông…Nàng biết hắn sắp đi ra miên Trung hai tuần…
--Ba tuần? Sao lâu vậy? Thu hỏi dồn..hai tuần đả thấy lâu rồi..Nàng không quen …nếu liên tiếp ba tuần không thấy hắn…Nàng thật không quen…
-Hi hi…ba tuần qua lẹ thôi mà…Bởi vậy từ bây giờ…mình ..nhiều một chút…
-“Nhiều..cái gì nhiều…Cô không phải là ý nầy…nghỉ tới đâu rồi…” Thu ngượng …mặt ửng đỏ…tên nầy không tế nhị chút nào..sao lại nói ra miêng vậy chứ…
-“Biết em không phải là ý nầy ..nhưng ý anh chính là ý nầy…ha ha..em phải chiu anh mới được..” Đức thinh linh đổi cách xưng hô…’anh em’ngọt xớt khiến Thu mặt đỏ vì thẹn…Tuổi nàng gấp đôi hắn mà…tuy vậy trong lòng cũng thích thích…Dù sao nàng và hắn bây giờ có gì khác vợ chồng chứ?Nhưng chưa hết.hắn kề miệng sát tai nàng rù rì khiến nàng giật nẩy người..
-Không..không không được…
-“Cái gì không được chứ? Cho Bé Trúc đứa em trai hay em gái cũng tốt mà ha ha…Bất đầu từ nay không cho uống thuốc ngừa nửa…” Nói xong ‘hung hăng’ giựt hai vạt áo nàng…’bựt..bựt..bựt’ hàng nút bóp bật tung ra…Bộ ngực trắng ngần phô bày …Hắn chồm tới gậm đầu ti bú mút..tay nhanh nhẹn đưa xuống cỡi quần nàng ra…
Thu iêu thương phối hợp…từ từ quay đầu hình thành 69 ‘mê trận’…Lúc nào nàng và hắn ‘vào cuộc’ cũng là màn dạo đầu nầy…
Thu nồng nàng bú mút …Liếm bìu dái hắn…Sau nhiều lần ‘luyện tập’ dưới sự ‘chỉ đạo’ của hắn…Bây giờ nàng sành sỏi lắm rồi…Không còn có cãm giác buồn nôn hoặc ngộp thở khi cặc hắn vào sâu trong cổ họng nàng nửa…
Phía dưới nàng…Đức cũng nang miệt mài bú mút..liếm…Thỉnh thoảng khều móc..ngắm nhìn nơi mà thằng bạn nó chui ra…Ây..đã là quá khứ rồi…có lẻ bây giờ nó đã đi đầu thai làm người khác..và cái lồn nầy..là thuộc về Trần Đức mình…độc quyền khai thác…hắc hắc…Nhất định phải để Thu mang bầu mới được…
Đức đứng ngay cạnh giường…Thu hiểu ý chỏng mông chờ đợi…Nhưng hắn chưa đút vào mà áp miệng vào từ phía sau tiếp tục bú liếm…khều móc…khiến nàng điên lên được…Một lúc lâu sau mới cãm giác được nguyên con cặc to dài của hắn mất hút trong người nàng…
Nay đã khác xưa..bây giờ nàng đã rất ‘tiến bộ’…biết sàng mông,đẩy ngược ra sau phối hợp để cặc hắn đâm sâu vào người …
***
-“ Chủ tịch Diểm…chúng ta lại gặp nhau rồi..Không ngờ được bà ra đón…làm tôi ái náy ..ha ha”Đức bắt tay Diểm…Dùng ngón tay gãi gãi lên mu bàn tay bà..Diểm thầm hớn hở…Đang tìm cách ‘bắt cóc’ hắn…Lần trước quá ngắn…
-“Sao lại nói vậy?Cậu đã làm không ít việc cho người dân Hà tỉnh…Việc làm của tôi đâu có đáng gì chứ,,,” Diểm cũng thân mật gẫi gãi mu bàn tay hắn…mắt nhìn ‘binh đoàn mỷ nử’ bên cạnh hắn..Diểm ‘hết hồn’…Không lẻ hắn ‘quơ’ hết rồi?
-Ha ha…các vị..hoan nghênh..hoan nghênh..Tôi là Phùng Ngọc Diểm…Phó Chủ tịch tỉnh ..Còn đây là Bí Thư Lý Thái Điệp,Phó Chủ tich huyện Lý Quốc Hiệp của huyên Kỳ Anh…
-“Xin chào…” Điệp mĩm cười gật đầu chào ngầm quan sát bạn trai của Gia Kỳ…hai ngày nay nàng nghiên cúu không ít về hắn..Không ngờ hắn trẻ hơn nhiều so với trong hình..thu hút..đầy mỵ lực nam tính…Lý Quốc Hiệp ánh mắt lóe lên một tia ghen ghét nhưng miệng cười rất niềm nở…hắn ít nói..ngầm quan sát…nhân thấy nhiều mỷ nử…lòng đố kỵ ghen ghét càng thêm sâu đậm..
-“Bí Thư Điệp…Chủ tịch Hiệp..xin chào…Để tôi giới thiệu một chút..Đây là Dì út tôi…Đây là Tuấn Hào…Phóng viên Phương Linh..”Đức sơ lược giới thiệu 1 vòng…
-“Các vị…Chiều nay Thị ủy Kỳ Anh có tổ chức một buổi tiệc tẩy trần….Bây giờ các vị về khách sạn nghỉ ngơi ..Chiều nay chúng ta gặp lại…” Thái Điệp mĩm cười nói
-Bí Thư Điệp…Cám ơn nhiều…
-“Hi hi…Chủ tịch Đức khách sáo rồi…Tôi và Gia Kỳ là chị em chú bác đấy…Chúng ta có thể coi như là người một nhà…”Thái Điệp cười ủy mị…
-Nếu là như vậy.,ha ha…Đúng là không cần khách sáo nửa rồi…Tôi không ngờ…
-“Không ngờ?.” Thái Điệp thắc mắc…không hiểu hắn muốn nói gì…
-“Ý tôi là không ngờ Gia Kỳ có người chị em chú bác sao giống minh tinh vậy…hi hi…” Đức không bỏ được tánh ‘chết’…gặp mỷ nử liền trổ tài miệng lưởi nịnh bợ…
Thái Điệp Bí Thư nghe hắn ‘ba hoa’…nét mặt thoáng hồng lên…lúng túng không biết nói sao cho phải…Đây là lần đầu có người bạo gan như vậy đối với nàng..
Chủ tịch Diểm đứng gần bên…nghe hắn nói…cắn mội cười.Tên nầy không sợ trời không sợ đất mà…Ngay cả Bí Thư Điệp mà cũng muốn tán tỉnh…
-“Dê xồm”..Phương Linh phóng viên thầm mắng…
-“Đồ mắc dịch…Không đổi tánh ‘chết’... Hồng Phượng rủa thầm thằng anh họ gặp ai cũng muốn dê…Thúy Ái hai mắt long lanh…càng quyết tâm ‘biến giả thành thật’
Tâm mím môi cười…Ngọc Trinh ‘bực bội’ nghỉ bụng có dịp sẻ ‘giáo huấn’ hắn…
Hương cũng cười thầm…
Chỉ có Tuấn Hào âm thầm đưa ngón tay cái hâm mộ Đức ca quá trâu bò…nhưng bên cạnh là bạn gái Ngọc Huệ nên không dám biểu hiện ra mặt…Sợ bị treo cặc..không cho đụng tới nàng….
…
Đức ca không biết ….Phía xa xa có người dang theo dỏi….
***
Danh sách chương