Qúy Đông Minh đè xuống lửa giận ôn hòa nói: "Ta là nam nhân của nàng, luật lệ của Ti U quốc có nói, nữ tử khi nhập nam gia, tài sản của nàng đều thuộc về nam gia. Trừ bỏ đồ cưới của nhà ngoại, bạc nàng có trong Đỉnh Phong Ngân này cũng không phải đồ cưới của nàng"

Tiễn chưởng quỹ mâu quang lóe sáng, do dự một chút, mới lên tiếng: "Ta có thể đem bạc của nàng gia cho người, nhưng cần Qúy đại nhân làm một chút việc, chứng minh bạc của nàng là do người lấy"

"Không thành vấn đề!"

Qúy Đông Minh gật gật đầu đồng ý, làm theo ý của Tiễn chưởng quỹ

Sau khi làm xong mọi việc thật thỏa đáng, Qúy Đông Minh cùng Kiều di nương mang theo mười vạn hai ngân phiếu, rời khỏi Đỉnh Phong Ngân

Tiễn chưởng quỹ nhìn tờ giấy trong tay Qúy Đông Minh vừa đưa, cười lạnh liên tục

Sau đó hắn đi đến sau hậu viện của Đỉnh Phong Ngân, bẩm báo với nữ tử đang ngồi ở đó: "Tiểu thư, Qúy Đông Minh đã lấy mười vạn hai ngân phiếu kia cầm đi rồi"

"Tốt lắm, tháng này tiền thưởng của ngươi tăng lên gấp hai!"

"Tạ ơn tiểu thư!"

Tiễn chưởng quỹ cười đùa lui xuống

Qúy Như Yên ngồi ở bên cửa sổ, nhìn xuống phong cảnh dưới lầu. Tiễn chưởng quỹ kia đúng là do nàng an bài

Cho dù là đánh chết Qúy Đông Minh, hắn cũng không thể tưởng tượng được, chủ tử của Đỉnh Phong Ngân chính là Qúy Như Yên

Khóe miệng gợi lên ý cười, nếu Qúy Đông Minh đã cố gắng như vậy, nàng kia cũng phải nhanh chóng đến gặp Trần đại nhân một chuyến, cũng tốt, làm cho chuyện này càng thêm phấn khích không phải sao? Lập tức đứng lên, Dao Quang tiến vào giúp nàng thay y phục nam trang

Lúc này tuấn mỹ thiếu niên lập tức xuất hiện, Ngân Diện công tử, tới vô ảnh đi vô tung

Dao Quang cùng Qúy Như Yên xuất hiện ở trên đường phố

Thượng Quan Nhai, chính là nơi ở của tất cả quan viên của Thịnh kinh

Thượng là chỉ phẩm chất cao thượng, thái độ làm người thanh bạch, thượng quan ý chỉ một khi đã làm quan cần phải nào sao cho dân chúng ngưỡng mộ

Thượng Quan Nhai này có tới một trăm bảy mươi hào môn bài, Dao Quang tiến nên gõ cửa một đại môn

Người mở cánh cửa chính là nữ nhân ngày đó___Tiểu Thúy, Tiểu Thúy nhìn ra phía ngoài có một nam tử, sửng sốt một chút: "Các ngươi là..."

Dao Quang ở bên giới thiệu nói: "Vị tỷ tỷ này, đây là công tử nhà ta, công tử nhà ta có lễ vật quý muốn tặng Trần phu nhân, không biết Trần phu nhân có muốn gặp công tử nhà ta hay không?"

"Lễ vật? Thật không tiện a, lão gia có lệnh, Trần phủ không nhận bất cứ lễ vật nào của người ngoài, tỷ tỷ cùng công tử mời về cho!"

Tiểu Thúy phụng phịu cự tuyệt

Trần đại nhân này quả nhiên là một vị quan thanh liêm, ngay cả nha hoàn trong phủ cũng quản giáo nghiêm ngặt

Qúy Như Yên cười nói: "Vị tỷ tỷ này, ta đưa lễ vật cũng không phải để hối lộ lão gia nhà ngươi, mà bởi vì nghe nói Trần phu nhân trong người có bệnh, tiểu sinh có biết một số y thuật, liền xung phong muốn thử xem, nếu tiểu sinh không thể chữa khỏi cho Trần phu nhân, tỷ tỷ lúc đó đuổi ta đi cũng chưa muộn!"

"Ngươi thực biết?"

Qúy Như Yên thấy nàng hoài nghi, cũng không giận, ngược lại quay lại nói với Tiểu Thúy: "Vị tỷ tỷ này, có cần phải đưa lỗ tai cho tiểu sinh nói vài câu về bệnh tình của ngươi không?"

Tiểu Thúy thấy vị công tử này thanh âm dễ nghe, chính là mang theo một mặt nạ màu bạc, trong lòng vừa động, làm theo như lời Qúy Như Yên, thân thể nhích lại về hướng nàng

Qúy Như Yên bám vào lỗ tai của nàng, nhẹ giọng nói: "Tỷ tỷ gần đây đối với chuyện phòng the hữu tâm vô lực, thường xuyên có cảm giác lạnh chân tay. Đó là bởi vì tỷ tỷ thận hự, cần bồi bổ"

Vừa nói xong, Tiểu Thúy chỉ cảm thấy gương mặt dường như bị hỏa thiêu, ửng đỏ một mảnh

Liếc mắt nhìn Qúy Như Yên, tức giận oán trách nói: "Chờ một chút! Ta đi xin chỉ thị của phu nhân!"

Đại môn ầm một tiếng, Tiểu Thúy mau chóng đóng cửa lại
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện