Edit: Cò Lười

Beta: Mèo Mướp Thích Ngủ

Vẻ mặt của đám người Tần Phi Dương đều cứng đờ.

Đi tìm bệ hạ xin linh tửu? Cho bọn họ một trăm lá gan, bọn họ cũng không dám.

“Hay cho một Tần Phi Dương!” Ngụy Phảng phẫn nộ chuyển ánh mắt về phía Tần Phi Dương, “Ngươi thật sự to gan lớn mật, ngay cả linh tửu của chúng ta cũng dám đoạt, hôm nay ta thấy ngươi đúng là chán sống rồi, ta nói cho ngươi biết, dù cho tới chỗ bệ hạ tới có dùng được hay không thì hôm nay chúng ta muốn ngươi phải trả giá đại giới!”

Những giọt mồ hôi lạnh trên trán Tần Phi Dương thi nhau ứa ra, hắn xấu hổ cười hai tiếng: “Kỳ thật, ta có thể giải thích hai câu…”

Oanh!

Tưởng Thanh lửa giận tận trời, một quyền nhanh như gió mang theo sắc bén hướng về phía Tần Phi Dương, trong phút chốc, gió mạnh thổi tới toàn bộ bên lá rụng trong sân bay tán loạn, bụi bay đầy trời.

Tần Phi Dương cũng nổi giận, hắn chỉ uống nhiều hơn một ngụm thôi mà mấy lão tử này đã thượng cương thượng tuyến như thế? Bọn họ thật sự cho rằng Tần gia hắn dễ bị bắt nạt à!

Trong nháy mắt, Tần Phi Dương đã nhảy đến trước mặt Tưởng Thanh…



Nạp Lan lão gia tử đã sớm phân phó gã sai vặt lấy tới một ly rượu, lại bưng một ít đồ ăn nhắm rượu, nghiễm nhiên là bộ dáng đang vui vẻ xem kịch, cười tủm tỉm nhìn cuộc chiến đấu của ba người kia.

Oanh!

Bất ngờ một đạo lực lượng cường đại ở xung quanh Nạp Lan lão gia tử mạnh mẽ chui ra, làm ghế đá trước mặt đều vỡ nát.

Động tĩnh mãnh liệt như thế, cũng làm cho mấy lão gia hỏa ngừng chiến đấu, tất cả đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Nạp Lan lão gia tử.

Lực lượng vừa rồi …… Là…… Đột phá? Mọi người đều biết, võ giả thực lực càng cao, đột phá càng khó khăn, hơn nữa Nạp Lan lão gia tử tuổi đã lớn, lại bởi vì cái chết của Nạp Lan Hoàng Hậu đau buồn mấy năm, cuối cùng còn bị Phong Như Khuynh làm cho tức cả đời ốm đau, ông cũng không còn khỏe mạnh như những người trẻ tuổi tinh lực tràn đầy.

Mấy năm trước tới đạt tới võ giả cao giai, liền không thể đột phá, hiện tại…… Thế nhưng ông…… lại có thể đột phá tới Linh Võ giả cấp thấp rồi sao?

“Lão gia tử, ngươi đột phá?” Ánh mắt Tần Phi Dương nghi ngờ nhìn về phía Nạp Lan lão gia tử, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc cùng khiếp sợ.

Mấy lão gia hỏa bọn họ, đều không sai biệt lắm chạm tới bình cảnh rồi, mà lão gia tử đã nhiều năm không thể tu luyện, thực lực đã sớm trở thành người kém cỏi nhất trong số họ, vậy mà Nạp Lan lão gia tử không hiểu làm sao lại đột phá được, làm cho hắn không thể hiểu nổi.

Sao đang êm đang đẹp mà lão gia tử đã đột phá?

Nạp Lan lão gia tử cũng đang ngơ ngác, nhìn ly rượu trong tay.

Mấy ngày nay, mỗi ngày ông đều phẩm rượu, dù có thể cảm giác được linh khí dâng lên, nhưng không nghĩ tới nó có thể trực tiếp trợ giúp ông đột phá bình cảnh……

Đương nhiên, lão gia tử cũng không biết linh dược này có cấp bậc quá thấp, nếu mà ông uống loại cao giai linh dược, thì chỉ cần uống xong một ly rượu thôi là đã có thể đột phá ngay lập tức, đâu phải chờ một hay nhiều ngày đến vậy.

“Linh tửu này thực sự có tác dụng!” Nạp Lan lão gia tử nắm chặt bát rượu, đáy mắt hắn lộ ra suy nghĩ sâu xa một cách trầm trọng.

“Lão tướng quân, ngươi muốn nói ngươi nhờ linh tửu này mới đột phá được bình cảnh?” Hô hấp Ngụy Phảng bỗng dưng căng thẳng, linh tửu có thể làm cho người ta đột phá, thì tác dụng của linh tửu này mạnh đến bao nhiêu chứ?

Nếu như số lượng linh tửu này đủ nhièu, thì toàn bộ lực lượng từng người của Lưu Vân Quốc đều có thể tăng lên!

“Thông gia, ta có không hỏi một câu, linh tửu này, tại sao người có được?”

Tần Phi Dương trầm mặc nửa ngày, ngẩng đầu nhìn về phía Nạp Lan lão gia tử, trầm giọng hỏi.

Đôi mắt của Nạp Lan lão gia tử chuyển về phía Tần Phi Dương, ban đầu còn mang theo ánh mắt trầm tư nháy mắt trở nên kiêu ngạo vô cùng, vẻ mặt dương dương tự đắc nói: “Đây là do ngoại tôn nữ của ta tặng.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện