Ma Điểu toàn thân hơi chấn động, ánh mắt lấp lóe dị sắc liên tục, cuối cùng lại đành thở dài.

Xoẹt! Nó huy động song dực xoay tròn, quay thân lại sau đó vụt một tiếng phóng về phía đã đi qua.

Ý định nó đã quyết, nó muốn quay trở lại Ma Phong Giếng theo mệnh lệnh của chủ nhân, vì tiền đồ của y!

Nhưng mà, hung hiểm đành chịu...

Hắc y nữ tử ánh mắt lóe lên một tia vui mừng, thầm nghĩ nếu thành công đột phá, nhất định sẽ loại bỏ nó cho hắn....

Vụt!

Vụt!

Vụt!

Qua mấy tiếng vụt vèo xé không, thân hình của Ma Điểu chở lấy hắc y nữ tử đã trở lại đình viện kia, hạ người bay xuống gần cảnh cái giếng cổ kia, có tên Ma Phong Giếng.

Kích thước của nó cũng thu nhỏ lại, cuối cùng còn gần ba mét lớn nhỏ, sau đó nó cúi thấp mình xuống để nữ tử rời lưng.

Nàng bộ dáng có chút chật vật đi xuống, thân hình lảo đảo như muốn ngả nhưng cuối cùng vẫn trụ lại được, sau một lúc mới đứng vững trên mặt đất.
Nó muốn tiến lên đỡ lấy chủ nhân nhưng lại bị nữ tử dơ tay ngăn cản, đành bất đắc dĩ nhìn chủ nhân khổ sở như vậy.

- Chủ nhân, Ma Đan...

Nó thấp giọng nói như muốn nhắc nhở chủ nhân phục dụng đan được chuyên dụng cho Ma Tu để trị thương trước khi bước vào Ma Phong Giếng tu luyện.

Nàng cũng gật đầu, từ trong Túi Trữ Vật lấy ra một viên thuốc có hình tròn, màu sắc là màu nâu đen đậm còn có một chút sáng bóng.

Khi nó xuất hiện, bầu không khí cũng tràn ngập một cỗ hương thơm ngào ngạt khiến người ta thần thanh khí sảng tỏa ra bốn phương tám hướng.

Cỡ hương thơm đó là những luồng khí lưu hồng nhạt thơm tho, uyển chuyện lượn lờ trong không gian chứa đầy Ma Khí này.

Bản thân nnó là Ma Đan chứ không phải Linh Đan nên vẫn tồn tại Ma Lực ở bên trong, chỉ là không tỏa ra mà thôi.
Và nó, chỉ có tác dụng với Ma Tu!

Ở trên tay của nàng chính là một viên Ma Đan, cụ thể là Ma Đan trị thương, đẳng cấp thuộc Ngụy Linh Cấp Đan Dược.

Khả năng hồi phục thương thế cực lực đáng gờm.

Hắc y nữ tử cũng không nhiều lời, nàng ngay lập tức nuốt Ma Đan vào trong bụng như đấng mày râu, cực kỳ dứt khoác.

Hoàn toàn không có một chút khí độ hay phong phạm của nữ tử.

Cũng phải thôi, nàng là Ma Tu, mà Ma Tu vốn lòng dạ ngoan độc, đối ngoại cực kỳ bất thiện, tâm tính cũng mạnh mẽ chẳng khác gì nam nhân cả.

Nếu Ma Tu mà lòng dạ đàn bà, chắc chắn sống không quá ba ngày trong giới Ma Đạo!

Đó là khẳng định chắc chắn, tại giới Tu Ma tranh đoạt nổ ra liên miên, ngày ngày có vô số cuộc chiến phân tranh, vô vàn sinh linh chém gϊếŧ lẫn nhau, thương vong vô số.

Nếu như không sát phạt quyết đoán gϊếŧ chết người khác để bản thân sống sót, vậy thì người chết, đó chính là bản thân ngươi!
Khi mà nữ tử ăn vào Ma Đan, nó nhanh chóng bị nàng ngoạm ra thành đống bột vụn, dược lực của Ma Đan hòa tan theo cổ họng của nàng mà không ngừng tản phát ra toàn thân.

Ma Lực thuần túy dồi dào mang theo khả năng trị liệu đáng gờm không ngừng khuếch tán mọi ngóc ngách trong thân thể nàng, sức lực đang dần hồi phục, cơn đau chậm rãi tán đi khiến nàng thần tình thư thái.

Gương mặt trắng bệch cũng dần hồi phục một chút huyết sắc, vết máu dinh dính trên y phục cũng từ từ bốc hơi lên, mùi vị huyết tinh cũng lụi dần, cuối cùng hoàn toàn tiêu thất.

Nhưng vết thương xước ngoài da cũng bắt đầu khép lại để lộ ra làn da trắng mịn màng, dung nhan của nàng cũng trở nên mỹ lệ hơn, chỉ là giảm bớt sự ma mị do máu tươi mang lại mà thôi.

Khoảng mấy phút sau, hắc y nữ tử khí tức cũng phục hồi đến mấy phần, không muốn hoàn toàn hồi phục, nếu không sẽ mất đi cảm giác bức phá cực hạn này.

Sử dụng Ma Đan, khả năng thành công phá cảnh sẽ giảm đi nhưng không thể không dùng, nếu không với tình trạng của nàng lúc đó, vào Ma Phong Giếng chắc chắn nộp mạng là cái chắc.

Không những không tu luyện được mà còn bị Cuồng Phong Ma Lưu diệt sát!

- Tiểu Điểu, ngươi ở ngoài này hộ pháp cho ta, đừng tiến vào bên trong.

Nàng trịnh trọng nói với Ma Điểu, thái độ và giọng nói cực kỳ nghiêm túc làm nó biến sắc, hai cái cánh vẫy vẫy liên hồi như đang biểu lộ kháng nghị, mở miệng:

- Không được, ta phải theo ngài vào trong, nếu không ngộ nhỡ ngài gặp nguy hiểm, ai mang ngài ra?!

- Ta vẫn như cũ, trốn trong Túi Trữ Vật của ngài, khi nào ngài gặp nguy hiểm sẽ triệu hồi ta ra, ta sẽ đưa ngài ra ngoài Ma Phong Giếng!

Lúc trước hắc y nữ tử đi ra thân đầy thương tích còn nó thì không cũng là do nó trốn trong Túi Trữ Vật có thể chứa vật sống của hắc y nữ tử.

Còn không, với thực lực còn kém hơn nàng thì ở trong đó, thảm trạng còn nặng hơn cả y.

Túi Trữ Vật có hai loại, một loại không thể chứa vật sống và một loại có thể chứa vật sống, cái sau thường sẽ hiếm hơn rất nhiều, nhưng thân phận của nữ tử có chút đặc thù.

Có được Túi Trữ Vật chứa vật sống cũng là điều quá bình thường.

Hắc y nữ tử sau khi nghe xong liền lắc đầu, một bộ ý ta đã quyết.

Nàng muốn ép bản thân thật sự rơi vào cảnh cửu tử nhất sinh để tạo cảm giác chết chóc rồi từ trong tuyệt cảnh đột phá.

Mang theo Ma Điểu tức là tâm lý của nàng vẫn còn ỷ lại, như kiểu dù sao cũng có nó bảo vệ, sẽ không chết được.

Như vậy sẽ không thật sự đạt được kết quả như mong muốn của nàng, do đó nàng đã quả quyết không mang theo Ma Điểu, muốn thử nghiệm cảm giác sự chết chóc một lần!

Gương mặt nàng biểu lộ lạnh lùng không chút biểu tình, tiến tới gần Ma Phong Giếng, ánh mắt huyết sắc bất khuất nhìn xuống dưới nó, nơi như vực thẳm vạn trượng.

Bập!

Hít sâu một hơi, nàng liền đạp lên miệng giếng khiến nó kêu vang một tiếng, sau đó nàng dứt khoác nói là làm, nhảy xuống dưới Ma Phong Giếng!

Ngay khi nàng vừa nhảy xuống thì đã nghe âm thanh của Ma Điểu rống to:

- Chủ nhân, trên này cứ để ta lo, ngài ở dưới cứ an tâm xung kích phá cảnh đi!

Nữ tử cười khẩy một cái, không để ý bên trên nữa, mà là nghiêm mặt nhìn xuống dưới sâu Ma Phong Giếng!

...........

Một mét....

Ba mét...

Năm mét...

Mười mét.

Hắc y nữ tử đi xuống độ sâu mười mét thì đã cảm nhận được một chút làn gió nhẹ lướt qua nhưng lại lạnh lẽo khiến người ta rùng mình.

Đi tiếp, đi tiếp xuống mười lăm mét, hai mươi mét, ba mươi mét...

Khi nàng xuống độ sâu ba mươi mét thì một vài luồng cương phong đã ập thẳng vào mặt khiến nàng vừa đau vừa rát nhưng lại không thể làm nàng bị trầy xước dù chỉ một chút.

Cơn gió lạnh, cũng bắt đầu tăng lên!

Những luồng cương phong xoẹt qua này không hiện hình trong không khí, hay nói đúng hơn là chúng có màu đen, màu sắc tương tích với cảnh giếng đen tối ở dưới này nên không nhận ra.

Đó là một vài tia Cuồng Phong Ma Lưu, không được tính là Cuồng Phong Ma Lưu chân chính.

Ba lăm mét...

Bốn mươi mét....

Bốn lăm mét...

Khi đạt đến mốc độ sâu năm mươi mét.

Cuồng Phong Ma Lưu rít gào vang trời!

Gàoooo...

Húuuu....

Gáoooo....

Híiiiiii...

Vô số luồng cương phong cuồng bạo như uống phải chất kí©h thí©ɧ trở nên điên cuồng, bọn chúng lưu động theo những quỹ tích thất thường tàn bạo vặn xoáy, tạo ra từng trận từng trận cuồng phong vũ bão.

Bọn chúng mang theo uy lực kinh quỷ khϊếp thần khiến hư không bạo nát, không gian như mảnh giấy trắng bị nó cắn xé không còn một mống.

Không gian dưới độ sâu năm mươi mét trở đi càng là không chỗ nguyên vẹn, chỗ nào chỗ nấy đều bị tàn phá đến không chịu nổi.

Nhưng điều kỳ lạ là, những viên đá dưới giếng này lại không một chút sứt mẻ, vẫn hoàn hảo nguyên vẹn!

Những cường cương phong cuồng bạo ở đây mới là Cuồng Phong Ma Lưu chân chính!

Xoẹt!

Xoẹt!

Xoẹt!

Âm thanh ma sát giữa các Cuồng Phong Ma Lưu cũng theo đó mà không ngừng vang lên, cuồng phong rít gào vang trời.

Những viên đá cũng bị Ma sát đến bắn ra những tia lửa tung tóe như đom đóm khiến không gian phát sáng rồi lại bị bóng tối nhấn chìm, hoặc, chính là bị Cuồng Phong Ma Lưu nghiền nát!

Nhưng chuyện quan trọng nhất, vẫn là những luồng Cuồng Phong Ma Lưu này lại đang không ngừng va chạm, ma sát dữ dội với một cỗ thân thể yêu kiều, thân mặc hắc y.

Hắc y nữ tử một bộ thong dong vẫn không ngừng lao về phía chỗ sâu của Ma Phong Giếng, Cuồng Phong Ma Lưu ở nơi này còn chưa thể ảnh hưởng đến nàng quá nhiều.

Thỉnh thoảng chỉ bị rách áo nhưng chưa xước da, chưa đủ sức làm nàng bị thương.

Nhưng dù vậy nàng vẫn không dám xem thường, bởi vì sắp đến đáy giếng rồi, ở nơi đó, mới là nơi lý tưởng và cuối cùng để nàng tu luyện!

Không biết Cuồng Phong Ma Lưu ở chỗ đó, đáng sợ đến bậc nào...

Hắc y nữ tử một đường vọt đi không ngừng rút ngắn khoảng cách với đáy giếng, những âm thanh gào thét và ma sát của Cuồng Phong cũng càng ngày càng đáng sợ khiến người ta rợn người.

GÁOOOOO...

XOẸT!

HÚUUUUU....

XOẸT!

GÀOOOOO....

XOẸT!

Xuống độ sâu sáu mươi mét, mỗi một luồng Cuồng Phong Ma Lưu đều có uy lực sánh ngang với Ma Lực Kỳ Cực Cảnh!

Lúc này, nữ tử mới có biểu lộ nghiêm mặt, nàng bất chấp thân thể bị tổn thương, bất chấp cơn đau dữ dội do cuồng phong khí lưu cắn xé thân thể của mình.

Bắt chấp nó có bị hành hạ ra sao, cho dù là những vết xước càng ngày càng nhiều cũng không khiến nàng lùi bước, từ trăm cho đến cả ngàn, vết thương lít nha lít nhít xẻ dọc lẫn nhau khiến máu tươi chảy ra như suối!

Nàng vẫn cắn chặt răng, vẫn nhất quyết không vận dụng lực lượng chống lại Cuồng Phong Ma Lưu mà chỉ lấy sức mạnh cơ thể đơn thuần để chống lại nó.

Cuồng Phong Ma Lưu mang theo những luồng sức mạnh đáng sợ thông qua các vết xước lộ ra nhục thịt thẩm thấu vào nội thể của nàng.

Nó điên cuồng tàn phá mọi ngóc ngách ở bên trong đó, biến nội thể của nàng thành một vùng hỗn loạn.

Máu tươi, mạch máu nát bấy, vô số tế bào bị phá hủy tan tành, lực phủ ngũ tạng như bị hàng vạn con kiến cắn xé, cảm giác tê tâm liệt phế bao phủ toàn bộ tâm trí.

Đặc biệt là thông qua các đường kinh mạch nối liền với đan điền, Cuồng Phong Ma Lưu vẫn mang theo sức phá hoại ngang tàn tiến vào nơi trọng địa của nàng!

Tất cả, tất cả Cuồng Phong Ma Lưu hóa thành một cơn bão lớn, một vòi rồng lốc xoáy dữ dội điên cuồng xoay tròn được hình thành trong chính đan điền của nữ tử.

Đây cũng chính là lý do mà nàng không dùng lực lượng chống lại Cuồng Phong Ma Lưu, mục đích chính là để nó tiến vào đan điền của chính mình!

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện