Thiếu Chủ Ám Môn trên trán nổi lên vài đường hắc tuyến, sự cay cú đạt đến đỉnh điểm.

Bởi vì trong lúc hắn đang chú tâm suy tư tình huống thì năm thanh Kiếm Mắt Ảo đã làm việc cực kỳ hiệu quả.

Nó không ngừng luồng lách phóng qua xoẹt lại như kiểu muốn ám sát hắn, nhưng kỳ thực lại không phải!

Năm thanh Kiếm Mắt Ảo được khống chế mà chuyển động theo một chu kỳ bất thường, nó tạo thành những đồ án ngoằn ngoèo nhìn không ra bất cứ ký tự gì.

Nhưng kết hợp tất cả lại với nhau thì lại nhìn ra hình dạng vòng tròn, có năm thanh kiếm chỉa thẳng vào tâm của hình tròn, để lại một khoảng cách khá lớn, ở trong đường tròn lớn là những đường tròn nhỏ kết hợp lại liên kết năm thanh kiếm với nhau.

Và đó, là Kiếm Trận!

Một loại Trận Pháp sử dụng Kiếm của Kiếm Tu để bố trí, uy lực cực kỳ đáng sợ.
Tuy nó chỉ là Kiếm Trận cấp thấp nhất, nhưng với sức mạnh hiện tại của hắn, nếu không ứng phó khôn ngoan, e là hắn không chết cũng trọng thương.

Hắn nhìn ra được đồ án của Kiếm Trận cũng là do hoàn cảnh trong khu vực Ám Lực đặc thù, toàn là một màu đen, còn Kiếm Trận thì lại do những đồ án màu trắng mờ nhạt hư ảo kết hợp lại tạo thành.

Mục đích của năm thanh Kiếm Mắt Ảo không phải là để truy lùng đoạt mạng hắn, mà mục đích thực sự của chúng chính là để bố trí ra tòa Kiếm Trận này dưới sự khống chế của thiếu niên.

Đây cũng là công việc của năm thanh Kiếm Mắt Ảo!

Một công việc khác của bọn chúng nữa là làm mắt nhãn cho Kiếm Trận, mắt nhãn được xem như là trung tâm của Kiếm Trận.

Nếu như mất đi dù chỉ một cái, Kiếm Trận sẽ không công tự phá, bị tan rã.
Vị trí chính là tại mỗi cán kiếm mà Kiếm Trận tạo thành thành, trôi nổi ở trên đó cố định vị trí.

Nguyên nhân làm hắn bực tức, cay cú đến đỉnh điểm là bây giờ hắn muốn ngăn cũng ngăn không kịp nữa, vì nó đã bố trí xong!

Rầm! Rầm!

Rầm!

Rầm!

Kiếm Trận lơ lửng trên đầu hắn đột nhiên điên cuồng xoay tròn phát ra những tiếng động rầm rộ, nó còn tỏa ra hấp lực thôn phệ linh khí xung quanh trong bán kính trăm mét.

Thiên địa linh khí ồ ạt tiến vào Kiếm Trận như thác lũ, bị nó hấp thu hóa thành lực lượng đến triển khai Kiếm Trận.

Tốc độ hấp thu linh khí của Kiếm Trận cực nhanh, dù mới trôi qua một giây mà nó đã nạp đầy năng lượng.

Sẵn sàng xuất kích!

Cũng là lúc này, tại trung tâm của Kiếm Trận.

Từ bên trong đó chậm rãi trồi ra một mũi kiếm nhọn hoắc to lớn đến một mét, kiếm khí trùng thiên cũng từ đó mà bung ra.
Uy lực khủng khϊếp lướt trảm hai tầng hư không như cắt giấy vụn, không gian bị oanh phá liên miên.

Sau mũi kiếm hiển hiện là thân kiếm, nó còn to lớn hơn mũi kiếm, rộng ít nhất cũng là ba mét lớn nhỏ.

Khi nó xuất hiện thì kiếm khí bạo phát ra cũng gia tăng dữ dội, uy lực còn mạnh hơn mấy phần so với lúc trước.

Đằng sau lớp mặt nạ, sắc mặt của hắn cực kỳ nghiêm nghị, hắn cảm nhận được uy hϊếp từ tòa Kiếm Trận này!

Trong lòng hắn hiện lên sự quyết tuyệt, cắn chặt răng, trong lòng oán thầm.

VỤT!

Khi thân kiếm xuất hiện dài được tầm sáu mét, nó đột nhiên hung hăng tàn bạo mang theo khí thế đáng sợ vô biên hạ xuống, hướng đỉnh đầu của Thiếu Chủ Ám Môn trực chỉ!

Tốc độ của nó cực kỳ nhanh, đến hắn cũng không kịp nghĩ nhiều mà chỉ kịp quát tháo hai tiếng:

- PHÒNG NGỰ ÁM VẢI!

- ÁM CỨNG LY!

Thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất - Phòng Ngự Ám Vải được triển khai, quanh thân hắn đột nhiên xuất hiện một tấm vải lụa màu đen mỏng manh nhưng lại dẻo dai đến cực điểm.

Sau đó nó nhanh chóng quấn quanh người của hắn lại như một cái xác sống, bao bọc toàn thân không một khẽ hở, mới chớp mắt thôi nhưng đã cuốn không biết bao nhiêu vòng rồi.

Không chỉ như vậy, trên đầu của hắn cũng đột ngột xuất hiện một cái ly hình trụ màu đen hở một đáy dưới.

Nó cũng hung hăng trấn xuống người Thiếu Chủ Ám Môn, vây hắn lại nhốt bên trong cái ly đó.

Nó mãnh liệt xoay tròn, bảo vệ y bằng cách nhốt hắn vào bên trong bản thân, cái ly màu đen kịt này.

Cũng là một loại phòng ngự thủ đoạn cường đại khác sau Phòng Ngự Ám Vải mang tên Ám Cứng Ly!

Độ cứng cáp và kiên cố chỉ sau Phòng Ngự Ám Vải vài phần.

Vừa thi triển xong hai loại thủ đoạn bảo mệnh, Kiếm Trận triệu hồi ra cự kiếm cũng đã hung hăng giáng xuống, mũi kiếm mang theo sức công phá kinh hoàng chạm vào cái ly do Ám Cứng Ly ngưng tụ thành.

ĐÙNG!

Một vụ nổ kinh thiên động địa phát sinh, dư ba cực đại khuếch tán khiến mặt đất cũng bị lở loét đến long trời lỡ đất.

Mặt đất bay xới xả, cây cối hóa thành cát bụi bay trên không trung có, bị chấn cho tang hoang cũng có, bộ dáng tả tơi đến đáng thương.

Không gian cũng ầm ầm băng liệt, ba tầng hư không bạo nát rầm rầm.

Dư ba đáng sợ theo hình tròn dội ra cả ngàn mét địa vực, nó không chỉ một mà còn đợt này nối tiếp đợt khác như sóng vỗ vào bờ liên miên không dứt.

Rắc!

Ám Cứng Ly bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt màu trắng, ban đầu chỉ có một vết nhỏ, sau đó là dần dần nứt nhiều hơn như rễ cây phân tán.

Rắc!

Rắc!

Rắc!

Chưa được ba giây, vô số âm thanh răng rắc văng lên, trên Ám Cứng Ly có lít nha lít nhít vết rạn nứt xuất hiện, cuối cùng...

Ầm!

Ầm vang một tiếng, Ám Cứng Ly phá toái, hàng loạt mảnh vỡ giống như thủy tinh đi theo những khối không gian vỡ vụn rơi xuống mặt đất.

Ám Cứng Ly vỡ nát, để lộ ra bên trong chính là Thiếu Chủ Ám Môn đang như xác sống được vải lụa màu đen cuốn quanh toàn thân.

Cự kiếm do Kiếm Trận phóng ra mang theo dư uy giảm đi mấy phần nhưng vẫn cực kỳ khủng bố tiếp tục tiến tới mục tiêu tiếp theo.

Đó là Thiếu Chủ Ám Môn trong hình hài xác ướp!

Xạc....

Xạc....

Xạc....

Xạc...

Lần này không có vụ nổ kinh thiên xảy ra mà chỉ có tia lửa tung tóe đầy trời và những âm thanh ma sát dữ dội của cự kiếm và vải lụa.

Mũi kiếm điên cuồng hữu lực kết hợp với kiếm khí trùng thiên liên tục ma sát với Phòng Ngự Ám Vải bắn ra vô số tia lửa sáng chói, thắp sáng cả một vùng không gian băng liệt.

Xạc....

Xoẹt....

Xạc.....

Xoẹt....

Âm thanh ma sát mãi không dứt, như thấy tình cảnh bây giờ nếu tiếp tục kéo dài cũng không phải là cách hay.

Thiếu niên thông qua Kiếm Mắt Ảo ở trên Kiếm Trận quan sát được tất cả, Pháp Lực cuộn trào như sóng thần từ trong năm thanh Kiếm Mắt Ảo truyền ra.

Lấy nó làm trung gian, ở ngoài xa thiếu niên vẫn có thể truyền tải lực lượng vào Kiếm Trận, gia tăng uy lực và trợ uy cho nó!

Rầm...

Rầm...

Rầm...

Rầm...

Kiếm Trận được chủ nhân truyền vào sức mạnh dồi dào cuồn cuộn liền hưng phấn, càng thêm gia tốc, Kiếm Trận xoay tròn lên đến tầng cao mới.

Cũng theo đó, uy lực của cự kiếm cũng đột nhiên bạo tăng mãnh liệt, kiếm khí càng thêm đáng sợ bùng nổ.

XẠC....

XOẸT....

XẠC...

XOẸT....

XÍ....

XÍ....

Trước thế công như cuồng phong vũ bão của cự kiếm, Phòng Ngự Ám Vải trên đó cũng dần dần hiện lên những vết xước.

Một vết, hai vết, ba vết rồi lại bốn vết, gia tăng một cách chóng mắt.

Khi có một vết xước sâu để lộ ra đến nỗi có thể thấy cả y phục của Thiếu Chủ Ám Môn, cự kiếm theo sự điều khiển của thiếu niên, toàn lực cắm vào chỗ đó.

Tất cả kiếm khí đáng sợ đều dồn vào một chỗ tấn công!

Xoẹt!

Ngay lập tức, cự kiếm liền chém xuyên qua đôi chân của Thiếu Chủ Ám Môn, hai cái chân đứt lìa khỏi xác.

Nhưng điều kỳ lạ là không có máu tươi ứa ra, chỉ có những luồng hắc khí như sương khói thoát ra.

Đó chính là Ám Lực!

Mà điều này chứng minh, đây chỉ là phân thân của Thiếu Chủ Ám Môn, bản thể của hắn, ở đâu không ai biết!

Thiếu niên thông qua Kiếm Mắt Ảo quan sát được tình cảnh này, không khỏi có chút ngạc nhiên.

Hắn, thoát ra khi nào?!

Thiếu niên âm thầm nhíu mày lại, không biết bản thân bỏ qua chi tiết nào.

Đang suy nghĩ trầm tư quên mất diệt sát phân thân của Thiếu Chủ Ám Môn thì lúc này hấn lại phóng về phía Kiếm Trận.

Hắn cũng giải trừ Phòng Ngự Ám Vải quấn quanh, điên cuồng cười lớn:

- Ha ha ha ha, có thể khiến ta tự bạo phân thân, ngươi xem như cũng vinh hạnh!

Nói xong, cơ thể của phân thân Thiếu Chủ Ám Môn hiện lên vô số đường tuyến màu đỏ như mạch máu phản nghịch nhưng không phải máu, mà là lực lượng!

Cơ thể hắn điên cuồng phình to lên như cái bong bóng, chớp mắt đã đi đến cực hạn mà bị bạo thể!

Tất cả lực lượng Ám Lực trong cơ thể hắn tuôn trào mà ra, tạo thành một vụ nổ như bom hạt nhân phá nổ, cực kỳ đinh tai nhứt óc!

ẦMMMM....!

Dư ba vụ nổ vừa tạo ra khói bụi tràn lan, vừa tạo ra làn sóng xung kích đáng sợ khuếch tán đến sơn băng địa liệt, hư không ba tầng bị chấn nát!

Kiếm Trận lắc lư kịch liệt, bên trên nó cũng bắt đầu xuất hiện vô số vết rạn nứt, cuối cùng ầm to một tiếng, Kiếm Trận vỡ nát thành vô số mảnh vụn!

Không những vậy mà năm thanh Kiếm Mắt Ảo cũng bị dư chấn làm cho phá toái, tầm mắt của thiếu niên cũng không thể tiếp tục quan sát.

Còn Thiếu Chủ Ám Môn thì lại ẩn nấp che mình trong một cái ảnh bóng tối bên dưới mặt đất, thấy đã thoát khỏi tầm mắt của thiếu niên khiến hắn thở phào một hơi.

Âm thầm thần không biết, quỷ không hay lặng lẽ muốn đào thoát.

Nhưng, dị biến lại phát sinh!

Một tiếng quát lớn xuyên toa qua khoảng cách mấy dặm truyền vào trong tai Thiếu Chủ Ám Môn khiến hắn toàn thân rùng mình, toàn thân tê dại.

Một cảm giác nguy cơ ngay lập tức bao trùm linh hồn của hắn.

Đó, lấy giọng nói hừ lạnh pha lẫn một chút cương quyết của thiếu niên:

- Hừ, chạy đi đâu?! Ta còn có " quà " để " cung tiễn " ngươi đây!

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện