Ánh mắt hắn có chút phán xét cùng đánh giá nó, bên trong có quang mang như ẩn như hiện lập lòe liên tục.

Trong lòng hắn hơi do dự không biết lấy quyển nào mới tốt, thế là vẫn cắm đầu lục lọi lại ký ức liên tục, cố gắng tìm kiếm thứ thích hợp cho nó.

Nội tâm của hắn, Linh Cạp Ngư đâu có biết? Nên là khi nhìn thấy ánh mắt này của hắn, không hiểu sao nó có chút run lên, ánh mắt hơi hiện lên một chút sợ hãi thần sắc.

Nó sợ đối phương nuốt lời mà gϊếŧ hết cả tộc đàn của hắn, sợ Cạp Ngư Tộc rơi vào thảm trạng diệt tộc.

Bất quá, nó có lẽ biết bản thân đã lo quá xa, chỉ nghe Trường Tranh nói sau một phút trầm mặc:

- Nể tình Khuếch Không, ta cho ngươi một bộ công pháp. Nó tên là Tất Ngư Chuẩn Luyện Thuật, là bộ pháp quyết mà bất kỳ loài cá nào đều có thể tu luyện nhưng có thể tu đến trình độ nào, còn phải xem tạo hóa của ngươi.
Trường Thanh nói xong liền dơ ra một ngón tay chỉa thẳng về phía Linh Cạp Ngư.

Trong ánh mắt rung động và cảm kích của nó, tất cả khẩu quyết của Tất Ngư Chuẩn Luyện Thuật đã ầm ầm như thác lũ truyền vào thú hồn của nó, để nó tiếp thu đi.

CÁPPPPP....!!! Một tiếng hét thảm thê lương của Linh Cạp Ngư vang lên, nó làm cho cả mặt nước gợn sóng lên, âm ba khuếch tán dọa đến không ít Cạp Ngư trốn trong rạn san hô sợ hãi.

Thậm chí có vài con Cạp Ngư mạnh bậc nhất lao ra muốn thủ hộ thủ lĩnh nhưng lại bị Trường Thanh lườm cho một cái, ngoan ngoãn trở lại rạn san hô.

Nguyên nhân vẫn như thường lệ, vì lượng thông tin quá mức khổng lồ nên thú hồn của nó cực kỳ đau đớn dẫn đến âm thanh hét lên thảm thiết.

Cả thân cá của nó quằn quại trong nước, cái đuôi đập lên đập xuống, thân cá uốn éo liên tục như cá gặp đất liền không có nước.
Nhảy nhảy liên tục!

Hắn không để ý đến sự quằn quại hay đau đớn của nó, hắn chỉ việc truyền thụ xong Tất Ngư Chuẩn Luyện Thuật liền xoay người lao đi về một phía khác.

Hắn lần này đi một chuyến này, chính là muốn thay Khuếch Không, đòi nợ!

Mà nhận ra ý định của hắn, trong lòng của nàng cảm động không thôi, âm thầm thề sau này sẽ cố gắng hơn để mở rộng không gian lớn hơn cho chủ nhân, làm cho nơi đó càng lớn hơn!

Dựa theo ký ức của Khuếch Không, hắn hiện tại đã cực kỳ thông thuộc địa hình trong Bán Tuyệt Hà, giống như đã trải qua mấy chục năm sinh sống vậy, cực kỳ quen thuộc.

Trên đường đi, hắn ý thức cũng thử chìm vào cơ thể, nhìn xem kinh mạch thuế biến mà vô cùng hài lòng cùng thỏa mãn.

Kinh mạch không gian của hắn, đã mở rộng ra rất nhiều, từ 1,4 cm lên đến 1,5 cm!
Hắn thật sự không ngờ rằng kinh mạch của hắn lại mở rộng ra nhiều như thế.

Dù chỉ cách nhau 0,1 cm đã mở rộng thêm nhưng đó lại là khoảng cách mà không biết bao nhiêu cường giả đại năng muốn có nhưng lại không thể có được.

Vì nó quá mức khó khăn!

Đây cũng xem như là một cái kinh hỉ ngoài ý muốn đi.

...........

Dưới độ sâu ngàn mét, đây là nơi chỉ toàn tồn tại của những con thủy quái yêu thú trên nhất giai cấp bảy.

Tức là yêu thú sánh ngang tu sĩ Nhục Thân Cảnh tầng bảy!

Đơn nhiên cũng có một số ngoại lệ, có con yếu hơn nhưng vẫn tồn tại được do có tộc đàn của mình bảo vệ, điển bình như Cạp Ngư Tộc.

Nơi này cũng là chỗ diễn ra vô số cuộc săn gϊếŧ đồng loại tàn khốc đến cực điểm, là minh chứng cho câu cá lớn nuốt cá bé, một đạo lý ngấm vào tận xương tủy, khắc cốt ghi tâm của tu sĩ trong tu hành giới.

Tại một góc nào đó.

Tại đây có một cái tràng cảnh đồ sát cực kỳ máu tanh, mùi vị huyết khí bốc lên cực kỳ nồng đậm khiến người ta muốn nôn mửa bao trùm cả phạm vi mấy trăm mét, vô số máu tươi uyển chuyển lượn lờ khắp nơi.

Có hàng ngàn con thủy quái với đa dạng chủng tộc như tôm, cua, cá, mực đang không ngừng bị gϊếŧ chóc một cách vô tình.

Một con cá cỡ lớn với thể hình đặc biệt to như một ngôi nhà lớn, toàn thân hơn ba mươi mét đang cực kỳ hoảng sợ mà bỏ chạy.

Kỳ lạ là, sức mạnh của nó vốn đủ làm thịt cả một con thủy quái nhất giai cấp chín bình thường, nay lại hoảng sợ bỏ chạy thụt mạng như lâm đại địch, gặp phải đại khủng bố!

Vập!

Vập!

Vập!

Cái đuôi của nó vẫy vẫy liên tục không ngừng tạo thành gợn sóng to lớn giữa huyết hải, lực nước đẩy nó bơi đi xa với tốc độ kinh người.

Trên thân nó lúc này đây lại có dấu vết của một hàm răng khổng lồ hơi cắn lấy trên thân cạnh một góc khá sâu, trong đó tía ra những tia máu hòa trộn vào dòng nước của Bán Tuyệt Hà khiến cho huyết hải càng nồng đậm hơn.

Không cần nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ cần nhìn dấu vết trên thân nó để lại thì cũng biết chủ nhân tạo ra vết tích này là một con quái thú cực kỳ đáng sợ.

Vụt!

Một tiếng vụt xé qua mặt nước vang lên, con thủy quái kia hoảng sợ quay đầu lại, trong ánh mắt hiện lên sự kinh hoàng tột độ!

Đập vào mắt nó chính là một con cá ăn thịt thể hình càng đặc biệt bự chà bá cao đến mấy trăm mét với diện mạo khát máu, hung thần ác sát nhe ra hàm răng dinh dính thịt cá tươi cùng máu tươi của yêu huyết nồng nặc.

Trong miệng còn có rất nhiều thịt cá chưa kịp nuốt xuống đã tham lam thịt con khác, cực kỳ ghê rợn.

Trên thân nó có chi chít những vết thương nhỏ có, lớn có do trải qua nhiều cuộc chiến săn mồi và chiến đấu tạo thành khiến nó càng trở nên hung hăng hơn trong mắt đám sinh vật dưới nước khác.

Cạp!

Với thể hình khổng lồ kia không thể nào là chủ nhân của vết tich hàm răng kia được, nhất định là một con khác.

Nhưng dù sao đi nữa, nó vẫn là một con thủy quái hung mãnh!

Con cá với thân hình bự chà bá há miệng ra cạp một cái lên con thủy quái kia.

Thân cá bị chia cắt thành hai nữa, một nữa vào trong miệng, một nữa văng ra một góc khác uốn éo, máu yêu tươi đỏ lại mãnh liệt tuôn ra.

Nó cũng không bỏ qua phần thịt còn lại mà há mồm nuốt luôn vào bụng, biểu lộ càng thêm khát máu, ánh mắt dần dần đỏ hơn như huyết tính bạo phát.

Cứ như vậy, một con thủy quái nhất giai cấp chín lại bị gϊếŧ đi một cách dễ dàng như vậy, quả thật là không bằng sâu kiến!

Dường như nó vẫn chưa thấy hài lòng lắm mà vẫy mạnh cái đuôi, mặt nước gợn sóng cuồn cuộn như lốc xoáy bão tố.

Nó lại há mồm cạp một tiếng, một con quái thú lớn trăm mét, cứ như vậy bị ăn tươi nuốt sống!

Hết con này lại đến con khác, hàng loạt con thủy quái khác bị ăn một cách vô tình, ánh mắt của nó càng ngày càng hung sát lăng lệ hơn.

Hìnhnhư nó cũng sắp đạt đến giới hạn, chỉ cần một chút nữa là có thể, ngưng tụ Thú Đan, bước vào đệ nhị cảnh!

Đột nhiên gương mặt nó tối sầm lại, một cảm giác phẫn nộ xung lên đầu, hàm răng há to ra tức giận cùng cực lao đến!

Trước mặt hắn cách đó một trăm mét, một cái tu sĩ nhân loại chỉ mới chín tuổi miệng còn hôi sữa vậy mà lại dám dùng ánh mắt sắc bén đánh giá hắn?

Không thể tha thứ được!

Gàoooo!

Nó gầm lên một tiếng làm cho mặt nước chập chùng, bọt nước miên man nổi lên sùng sục như tiếng bóng bổ.

Thân hình mấy trăm mét huy động, cái đuôi vẫy mạnh một cái há mồm muốn nuốt chết con kiến này vào trong, tiêu hóa trở thành chất dinh dưỡng của nó!

Thậm chí nó đến cả Yêu Khí cũng không thèm sử dụng mà chỉ đơn thuần lấy thịt đè người, à không đúng, là lấy miệng ăn người.

Thân ảnh nhỏ bé của tiểu nam hài kia đứng trước mặt nó chẳng khác nào kiến đứng trước voi, nhỏ bé đến đến tận cùng.

Nhưng gương mặt của tiểu nam hài lại không có một chút sợ hãi, ngược lại có chút thổn thức mở miệng:

- Ài, ngươi chỉ còn kém một chút nữa là ngưng tụ được Thú Đan, bước vào nhị giai yêu thú cấp bậc, nhưng đáng tiếc lại gặp phải ta, xem như ngươi xui xẻo đi!

Tròng mắt cự cá có rụt lại, ánh mắt nhuộm huyết sắc có chút kinh dị, tên nhân loại này, vậy mà có thể phát hiện ra tu vi của hắn?

Yêu thú không giống tu sĩ, cảnh giới đầu tiên là Nhục Thân Cảnh, nó là cảnh giới có tên gọi như Nhục Thân Cảnh, yêu cầu yêu thú phải rèn luyện nhục thân trở nên cường đại hơn, càng mạnh càng tốt.

Nhưng ở cảnh giới thứ hai thì lại khác hoàn toàn.

Con người là ngưng tụ ra thần thức, còn yêu thú lại ngưng tụ thành Thú Đan, nơi lưu trữ Yêu Lực của bọn chúng thay cho đan điền của tu sĩ.

Lưu ý, yêu thú không có đan điền mà thay vào đó là Thú Đan, cũng có chức năng giống như đan điền là lưu trữ lực lượng của yêu thú, tu sĩ.

Pháp Lực thay cho Yêu Lực.

Cũng chính vì vậy mà cảnh giới thứ hai trong yêu thú giới, được đặt tên là Thú Đan Cảnh mà không phải là Hữu Thức Cảnh!

Yêu thú cũng không có thần thức mà là có thú cảm, tu đến cấp độ đại yêu là sẽ tự động sinh ra, không giống như tu sĩ phải ngưng tụ ra mà có.

- Cũng gần xong, ngươi là kẻ cuối cùng rồi.

Trường Tranh lại lạnh nhạt mở miệng, đột nhiên ngẩn đầu lên, trong ánh mắt bắn ra vô tận kim quang ánh sáng chói lọi chiếu thẳng qua vùng huyết hải.

Nó cũng che lấp cả thân hình cự đại con cá bự chà bá kia, vốn sắp nuốt được hắn nay lại sắc mặt đại biến, lập tức thú hồn run lên, cảm giác tử vong chưa từng có ập tới làm nó kinh hãi tột độ!

Kim quang thần thánh mang theo sự thanh tẩy dữ dội thanh trừ nó, sức mạnh của ánh sáng như có thể ăn mòn tất cả phát ra ngày càng lớn, sáng chói như thần huy!

Quang Minh Pháp Lực của hắn cũng không tác động lên dòng nước mà chỉ ảnh hưởng lên cự ngư, hình ảnh của nó, dần dần phai mờ đi trong mặt nước.

Nó bị ánh sáng kia thanh tẩy đến cả cặn bã cũng không còn chỉ sau mấy giây ngắn ngủi.

Toàn bộ khuôn viên ngàn mét xung quanh, huyết hải cũng bị thanh trừ sạch sẽ, dòng nước trở lại trong trẻo như thường.

Vô số loài yêu thú thủy quái cũng bằng cách thần kỳ mà phục hồi tất cả thương thế, vết thương trên thân cũng khép lại một cách kỳ diệu như thần tích.

Tất cả, chính là chịu sự tác động của Quang Minh Pháp Lực, loại ánh sáng sức mạnh vừa có thể thanh tẩy, vừa có thể trị thương, vừa có thể ma diệt ăn mòn, vừa có tốc độ như ánh sáng kinh người.

Chẳng qua là bây giờ hắn chưa khai thác được toàn bộ uy năng của nó mà thôi, vẫn còn yếu lắm.

Trường Tranh thở dài, xem như đã gϊếŧ hết những kẻ chủ mưu mạnh nhất muốn chiếm đoạt Khuếch Không Linh Thủy, những kẻ còn lại chỉ bị tác động và uy hϊếp, có thể tha được.

Trên đường đến đây, hắn chính là diệt qua mấy con nhất giai yêu thú cấp mười khác, chỉ có con hàng này là nữa bước Thú Đan.

Nhưng Thú Đan của nó lại cực kỳ hỗn tạp và cấp thấp, đến cả Thú Đan loại kém nhất cũng là yếu hơn mấy lần do cắn nuốt yêu thú huyết nhục ngưng tụ mà ra.

Dĩ nhiên loại Thú Đan này không thể đánh đồng với Thú Đan do lực lượng của yêu thú ngưng tụ ra, do nó tốn công dùng Yêu Khí ngưng tạo mà thành.

Cho nên là nó cũng không thể phát huy ra được sức mạnh và uy thế thật sự của tu vi Bán Bộ Thú Đan chân chính được.

Nhưng có thể dễ dàng gϊếŧ được nó, hắn cũng phần nào đánh giá được thực lực của bản thân.

Đó là hắn, có thể đánh với Bán Bộ Thú Đan Cảnh một trận ra trò mà không chết.

Như vậy đã là cực kỳ khủng khϊếp rồi, nên nhớ là tu vi hắn chỉ mới có Pháp Lực Kỳ mà thôi, còn chưa tính là nhập đạo nữa!

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện