Trường Tranh âm thầm chửi bậy, tại sao phải đợi đến khi hấp thu tất cả vào đan điền thì mới bạo phát cùng một lượt?
Sao không bạo phát ngày từ khi mới tiến vào dù chỉ một tia?
May mà ta thể chất đặc thù, nếu không vừa rồi đột ngột bạo phát, thân thể chắc chắn sẽ bạo thể.
Đến lúc đó thì là phiền phức lớn.
Trong lòng hắn lóe lên một đống suy nghĩ này liền không dám tiếp tục nghĩ nhiều, nếu không đan điền mà nát, hắn liền khốc không ra nước mắt a...
Lập tức, hắn vận chuyển pháp quyết khiến hắn có tự tin để làm ra hành động táo bạo này, Đan Điền Tồn Pháp!
Đây là một loại đại pháp tu luyện đan điền đặc biệt, cực kỳ trân quý, hắn phải tốn không ít tâm tư mới gϊếŧ người chủ sở hữu ban đầu nó, từ đó cướp đoạt Đan Điền Tồn Pháp.
Chính vì nó quá mức khủng bố nên điều kiện tu luyện cũng cực kỳ hà khắc.
Phải có đan điền siêu việt Đan Điền Cực Cảnh mới tu luyện được Đan Điền Tồn Pháp, cho dù đạt đến cực hạn đan điền cũng không luyện được!
Cực Cảnh này có hai yếu tố, thứ nhất là không gian rộng lớn của đan điền phải trên 10 mét, vượt qua cực hạn của thiên địa.
Hắn hơn mười một mét xem như đã hoàn thành một yếu tố này.
Yếu tố thứ hai là về cường độ đan điền, nó phải vượt qu độ cứng cáp của đan điền tu sĩ ở Cơ Sở Tam Kỳ có thể đạt được, phải mạnh hơn nó.
Đạt đến cấp độ như Nhục Thân Cảnh dù tu vi chỉ là Cơ Sở Tam Kỳ.
Đan Điền Cực Cảnh nó cũng khác với Pháp Lực Cực Cảnh, cực hạn của nó chỉ là tận cùng của Cơ Sơ Tam Kỳ.
Còn Pháp Lực đặc biệt, Cực Cảnh của nó chính là đủ gϊếŧ Nhục Thân Cực Cảnh tu sĩ! Nếu nó không đặc biệt, người kia sớm đã giúp hắn tôi luyện Pháp Lực lên đến Cực Cảnh rồi, nhưng làm như vậy có thể là hại hắn.
Lấy ngoại lực để đạt đến Cực Cảnh, e là vẫn không thể có được sức mạnh Cực Cảnh chân chính, thua kém rất nhiều.
Dù sao, Pháp Lực là của hắn, của bản thân hắn tự rèn ra được, sao có thể lấy ngoại lực dùng đến rèn? Chỉ đừng ngoại lực khi muốn đột phá Cực Cảnh, đánh vỡ hạn chế mà thôi.
Như vậy là không ảnh hưởng đến chất lượng Pháp Lực, đây cũng là lý do hắn chỉ áp súc mà không làm gì khác.
Về phần siêu việt Đan Điền Cực Cảnh, chính là có đan điền sánh ngang với Nhục Thân Cảnh tu sĩ, nhìn thì thấy Đan Điền Cực Cảnh dễ đạt được hơn nhưng thực tế lại khó hơn so với cách đạt đến Pháp Lực Cực Cảnh gấp mấy lần.
Nguyên nhân là càng về sau, chính là càng rõ!
Mà hắn hiện tại, chính là muốn dùng Đan Điền Tồn Pháp mượn nhờ ngoại lực là cương khí đáng sợ để tôi luyện đan điền.
Lúc trước hắn vẫn chưa tìm thấy tài nguyên thích hợp để rèn luyện nên chưa tu, bây giờ đã có cương khí vậy liền dùng nó để đúc nên một cái đan điền cổ kim vô nhất đi!
Một kiếp này, hắn muốn tham vọng!
Một kiếp này.
Hắn muốn.
ĐẠP CẦU! ! !
Phốc!
Hắn lại phun ra một ngụm máu, vốn đang vận chuyển Đan Điền Tồn Pháp giữa chừng liền bị phản phệ phun ra máu tươi.
Hắn sắc mặt tái nhợt đi, có chút yếu ớt rồi.
Nguyên nhân chính là đan điền của hắn lại vừa bị cương khí đột ngột mãnh liệt tàn phá đến không chịu nổi, ở trên đó xuất hiện chằn chịt vết nứt dần dần mở lớn.
Hắn không dám suy nghĩ lung tung một chút nào nữa, nhanh chóng tiến vào trạng thái vong ngã vận chuyển Đan Điền Tồn Pháp.
Chỉ thấy, sau khi hắn vận chuyển tâm pháp của Đan Điền Tồn Pháp, đan điền của hắn liền cách một lớp y phục xuất hiện hai đoàn ánh sáng.
Đó là hai luồng ánh sáng trắng luân chuyển xung quanh phần bụng của hắn, chạy theo vòng viền của đan điền.
Vốn cương khí cực kỳ cuồng bạo phá đến đan điền muốn rạn nứt ngay lập tức được sức mạnh thần kỳ ổn định lại.
Cương khí ầm ầm va chạm vào đan điền khiến nó xuất hiện vết nứt không ngừng, nhưng càng bị như vậy thì nó lại càng kiên cố hơn, những vết tích chằn chịt kia cũng dần dần với đi theo thời gian mà đan điền kiên cố hơn, nó lành lại một cách tự nhiên phục hồi.
Gương mặt hắn nghiêm nghị, cương khí không chỉ có chút như vậy, nó vẫn còn!
Quả nhiên không nằm ngoài suy đoán của hắn, cương khí sau khi tiến vào đan điền liền điên cuồng ba động dữ dội.
Tất cả Pháp Lực ngưng tụ như thực chất của hắn liền bạo loạn lên như gặp phải thứ cực kỳ đáng sợ.
Cũng phải thôi, cương khí do va chạm của cấp độ thực lực không biết tạo thành, dĩ nhiên là mạnh hơn Pháp Lực hiện tại của hắn rồi.
Không quá lâu, vô số Pháp Lực của hắn liền bốc hơi lên, hay nói đúng hơn là bị âm ba đánh cho tiêu tùng, Pháp Lực mất đi.
Hắn nắm bắt lấy thời cơ, lại vận chuyển Thôn Nạp Vạn Khí Quyết hấp thu linh khí trong động thiên phúc địa, nhanh chóng minh tưởng thành Pháp Lực rồi áp súc nó.
Nhưng khi có một tia Pháp Lực như vậy được sinh ra thì nó lại bị cương khí làm cho nổ tung, bốc hơi trong đan điền của hắn.
Điều này không khiến hắn nản chí suy thoái mà còn hưng phấn hơn, vẫn bất chấp mà một bên vận chuyển Thôn Nạp Vạn Khí Quyết cắn nuốt linh khí hóa thành Pháp Lực, một bên dùng Đan Điền Tồn Pháp lợi dụng cương khí rèn luyện đan điền.
Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, đan điền của hắn mặc dù không mở rộng ra nhưng lại đang không ngừng cứng lên, được cường hóa cực kỳ đáng kể.
Pháp Lực tạm thời chưa có thuế biến hay thay đổi gì, vẫn dậm chân tại chỗ nhưng hắn không vì đó mà buồn bực, vẫn táo bạo lặp đi lặp lại quá trình kia vô số lần.
Hắn để Pháp Lực bị phá diệt rồi lại khôi phục không ngừng tái tạo lại, từ trong sự hủy diệt trùng sinh trở lại.
Đó, chính là niết bàn Pháp Lực!
Quá trình này nhìn thì đơn giản cùng không nguy hiểm lắm nhưng lại hung hiểm đến đáng sợ, chỉ cần sơ suất một chút thôi, Pháp Lực của hắn sẽ toàn bộ bị hủy diệt đi mà không thể chân chính niết bàn.
Hắn phải luyện hóa linh khí hóa thành Pháp Lực rồi lại áp súc nó ngang bằng với cường độ như ban đầu, nếu yếu hơn thì quá trình niết bàn Pháp Lực sẽ thất bại.
Mà nó thất bại, đồng nghĩa với việc, Pháp Lực của hắn, sẽ lại trở về con số không, làm lại từ đầu!
Cũng nên phân biệt rõ một điều, tiêu hao Pháp Lực và hủy diệt Pháp Lực là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Tiêu hao là dùng đi, hắn sử dụng nó ra bên ngoài mà mất hết.
Còn hủy diệt, chính là tàn phá Pháp Lực bên trong đan điền, hủy diệt nó triệt để.
Niết bàn Pháp Lực, chính là hủy diệt rồi lại trùng lập, đúc lại Pháp Lực, ngưng thực Pháp Lực kiên cố mạnh hơn!
Đây còn là chưa nói đến, không biết hắn có vượt qua được cương khí tẩy luyện không nữa, lỡ như đan điền bạo nổ thì sao?
Hiện tại, hắn cũng chỉ mong bản thân có thể vượt qua được cương khí, mong việc bản thân có thể lợi dụng nó đến mức tối đa trước khi nó dừng vang lại.
Hiệu quả có thể làm cho hắn siêu việt cực cảnh hay không, không quá quan trọng.
Hắn sở dĩ mạo hiểm như vậy, cũng là do hoàn cảnh ép buộc, không thể không đưa ra hạ sách nguy hiểm này.
.............
Thời gian dần trôi đi.
OANH!
Một tiếng động khổng lồ vang lên trong người hắn, dưới đan điền của hắn có ha luồng ánh sáng lấp lóe không ngừng, sau đó liền dung hòa vào nhau, biến mất nhạt dần đi.
Đan điền của hắn cũng phát sinh cực đại thuế biến, trở nên cực kỳ kiên cố, vững chắc như bàn thạch rất khó mà phá hoại được.
Đây là thành quả khi nó đạt đến Đan Điền Cực Cảnh!
Tuy không siêu việt Đan Điền Cực Cảnh nhưng cũng đã đủ làm hắn mừng rớt nước mắt rồi, thành quả đạt được khi dùng cương khí tôi luyện đan điền như vậy đã là cực kỳ không tệ rồi, hắn đâu dám đòi hỏi hơn?
Tại trong đan điền của hắn lúc này, vô biên Pháp Lực Cực kỳ dày đặc cùng nồng đậm bao phủ, nó như những chất lỏng thủy tuyền lượn lờ trong không gian hơn mười một mét này.
Độ ngưng thực so với lúc trước, càng là gia tăng gấp mười lần!
Đây, là Pháp Lực khi siêu việt Pháp Lực Cực Cảnh!
Về độ mạnh cụ thể, hắn không xác định được, phải thử đánh nhau với người mạnh hơn thì mới biết được.
Tất cả công lao, chính là nhờ vào cương khí và Đan Điền Tồn Pháp, không có hai thứ này.
Hắn chính là không thể đạt đến Đan Điền Cực Cảnh và siêu việt Pháp Lực Cực Cảnh.
Từ nay về sau, Pháp Lực hắn mạnh như thế nào, chính là lại không bị thiên địa hạn chế, tất cả là phụ thuộc vào hắn có thể ngưng thực Pháp Lực đến trình độ nào.
Tất cả, đều là dựa vào chính hắn!
Mà lại, cương khí tồn tại trong đan điền của hắn cũng theo đạo âm thanh kia mà biến mất, dư ba tiêu tán.
Điều này chứng minh được, hắn, chân chính an toàn!
Trường Tranh nằm ngã xuống đất, gương mặt thở hổn hển, có chút mệt mỏi lẫn suy yếu nhưng lại kinh hỉ không thôi.
Đầu óc điều khiển vận dụng Thủy Tuyền Pháp Lực và Xuân Mộc Pháp Lực bao phủ trong thân mọi ngóc ngách bất kể là lỗ chân lông bắt đầu trị thương.
Hắn vẫn không quên, thân thể hắn bị thương cực nặng.
Cương cốt vỡ vụn mấy chục cái, lục phủ ngũ tạng bạo nát toàn bộ, mạch máu đứt đoạn, kinh mạch rạn nứt ra vô số vết chằng chịt.
Hắn ngửa mặt lên nhìn bầu trời cao thương khung xanh, có chút thở dài may mắn:
- May mà ta thể chất đặc thù, nếu không e là không thể sóng sót được, chết ngay từ lúc cương khí nhập thể.
Trường Tranh âm thầm thở phào một hơi, cảm giác nhẹ nhõm vẫn bao phủ tâm trí.
Thể chất của hắn cực kỳ khủng bố, đến cả hắn cũng cực kỳ kinh hỉ khi biết được bản thân sở hữu nó.
Thể chất này, tên là.....
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Sao không bạo phát ngày từ khi mới tiến vào dù chỉ một tia?
May mà ta thể chất đặc thù, nếu không vừa rồi đột ngột bạo phát, thân thể chắc chắn sẽ bạo thể.
Đến lúc đó thì là phiền phức lớn.
Trong lòng hắn lóe lên một đống suy nghĩ này liền không dám tiếp tục nghĩ nhiều, nếu không đan điền mà nát, hắn liền khốc không ra nước mắt a...
Lập tức, hắn vận chuyển pháp quyết khiến hắn có tự tin để làm ra hành động táo bạo này, Đan Điền Tồn Pháp!
Đây là một loại đại pháp tu luyện đan điền đặc biệt, cực kỳ trân quý, hắn phải tốn không ít tâm tư mới gϊếŧ người chủ sở hữu ban đầu nó, từ đó cướp đoạt Đan Điền Tồn Pháp.
Chính vì nó quá mức khủng bố nên điều kiện tu luyện cũng cực kỳ hà khắc.
Phải có đan điền siêu việt Đan Điền Cực Cảnh mới tu luyện được Đan Điền Tồn Pháp, cho dù đạt đến cực hạn đan điền cũng không luyện được!
Cực Cảnh này có hai yếu tố, thứ nhất là không gian rộng lớn của đan điền phải trên 10 mét, vượt qua cực hạn của thiên địa.
Hắn hơn mười một mét xem như đã hoàn thành một yếu tố này.
Yếu tố thứ hai là về cường độ đan điền, nó phải vượt qu độ cứng cáp của đan điền tu sĩ ở Cơ Sở Tam Kỳ có thể đạt được, phải mạnh hơn nó.
Đạt đến cấp độ như Nhục Thân Cảnh dù tu vi chỉ là Cơ Sở Tam Kỳ.
Đan Điền Cực Cảnh nó cũng khác với Pháp Lực Cực Cảnh, cực hạn của nó chỉ là tận cùng của Cơ Sơ Tam Kỳ.
Còn Pháp Lực đặc biệt, Cực Cảnh của nó chính là đủ gϊếŧ Nhục Thân Cực Cảnh tu sĩ! Nếu nó không đặc biệt, người kia sớm đã giúp hắn tôi luyện Pháp Lực lên đến Cực Cảnh rồi, nhưng làm như vậy có thể là hại hắn.
Lấy ngoại lực để đạt đến Cực Cảnh, e là vẫn không thể có được sức mạnh Cực Cảnh chân chính, thua kém rất nhiều.
Dù sao, Pháp Lực là của hắn, của bản thân hắn tự rèn ra được, sao có thể lấy ngoại lực dùng đến rèn? Chỉ đừng ngoại lực khi muốn đột phá Cực Cảnh, đánh vỡ hạn chế mà thôi.
Như vậy là không ảnh hưởng đến chất lượng Pháp Lực, đây cũng là lý do hắn chỉ áp súc mà không làm gì khác.
Về phần siêu việt Đan Điền Cực Cảnh, chính là có đan điền sánh ngang với Nhục Thân Cảnh tu sĩ, nhìn thì thấy Đan Điền Cực Cảnh dễ đạt được hơn nhưng thực tế lại khó hơn so với cách đạt đến Pháp Lực Cực Cảnh gấp mấy lần.
Nguyên nhân là càng về sau, chính là càng rõ!
Mà hắn hiện tại, chính là muốn dùng Đan Điền Tồn Pháp mượn nhờ ngoại lực là cương khí đáng sợ để tôi luyện đan điền.
Lúc trước hắn vẫn chưa tìm thấy tài nguyên thích hợp để rèn luyện nên chưa tu, bây giờ đã có cương khí vậy liền dùng nó để đúc nên một cái đan điền cổ kim vô nhất đi!
Một kiếp này, hắn muốn tham vọng!
Một kiếp này.
Hắn muốn.
ĐẠP CẦU! ! !
Phốc!
Hắn lại phun ra một ngụm máu, vốn đang vận chuyển Đan Điền Tồn Pháp giữa chừng liền bị phản phệ phun ra máu tươi.
Hắn sắc mặt tái nhợt đi, có chút yếu ớt rồi.
Nguyên nhân chính là đan điền của hắn lại vừa bị cương khí đột ngột mãnh liệt tàn phá đến không chịu nổi, ở trên đó xuất hiện chằn chịt vết nứt dần dần mở lớn.
Hắn không dám suy nghĩ lung tung một chút nào nữa, nhanh chóng tiến vào trạng thái vong ngã vận chuyển Đan Điền Tồn Pháp.
Chỉ thấy, sau khi hắn vận chuyển tâm pháp của Đan Điền Tồn Pháp, đan điền của hắn liền cách một lớp y phục xuất hiện hai đoàn ánh sáng.
Đó là hai luồng ánh sáng trắng luân chuyển xung quanh phần bụng của hắn, chạy theo vòng viền của đan điền.
Vốn cương khí cực kỳ cuồng bạo phá đến đan điền muốn rạn nứt ngay lập tức được sức mạnh thần kỳ ổn định lại.
Cương khí ầm ầm va chạm vào đan điền khiến nó xuất hiện vết nứt không ngừng, nhưng càng bị như vậy thì nó lại càng kiên cố hơn, những vết tích chằn chịt kia cũng dần dần với đi theo thời gian mà đan điền kiên cố hơn, nó lành lại một cách tự nhiên phục hồi.
Gương mặt hắn nghiêm nghị, cương khí không chỉ có chút như vậy, nó vẫn còn!
Quả nhiên không nằm ngoài suy đoán của hắn, cương khí sau khi tiến vào đan điền liền điên cuồng ba động dữ dội.
Tất cả Pháp Lực ngưng tụ như thực chất của hắn liền bạo loạn lên như gặp phải thứ cực kỳ đáng sợ.
Cũng phải thôi, cương khí do va chạm của cấp độ thực lực không biết tạo thành, dĩ nhiên là mạnh hơn Pháp Lực hiện tại của hắn rồi.
Không quá lâu, vô số Pháp Lực của hắn liền bốc hơi lên, hay nói đúng hơn là bị âm ba đánh cho tiêu tùng, Pháp Lực mất đi.
Hắn nắm bắt lấy thời cơ, lại vận chuyển Thôn Nạp Vạn Khí Quyết hấp thu linh khí trong động thiên phúc địa, nhanh chóng minh tưởng thành Pháp Lực rồi áp súc nó.
Nhưng khi có một tia Pháp Lực như vậy được sinh ra thì nó lại bị cương khí làm cho nổ tung, bốc hơi trong đan điền của hắn.
Điều này không khiến hắn nản chí suy thoái mà còn hưng phấn hơn, vẫn bất chấp mà một bên vận chuyển Thôn Nạp Vạn Khí Quyết cắn nuốt linh khí hóa thành Pháp Lực, một bên dùng Đan Điền Tồn Pháp lợi dụng cương khí rèn luyện đan điền.
Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, đan điền của hắn mặc dù không mở rộng ra nhưng lại đang không ngừng cứng lên, được cường hóa cực kỳ đáng kể.
Pháp Lực tạm thời chưa có thuế biến hay thay đổi gì, vẫn dậm chân tại chỗ nhưng hắn không vì đó mà buồn bực, vẫn táo bạo lặp đi lặp lại quá trình kia vô số lần.
Hắn để Pháp Lực bị phá diệt rồi lại khôi phục không ngừng tái tạo lại, từ trong sự hủy diệt trùng sinh trở lại.
Đó, chính là niết bàn Pháp Lực!
Quá trình này nhìn thì đơn giản cùng không nguy hiểm lắm nhưng lại hung hiểm đến đáng sợ, chỉ cần sơ suất một chút thôi, Pháp Lực của hắn sẽ toàn bộ bị hủy diệt đi mà không thể chân chính niết bàn.
Hắn phải luyện hóa linh khí hóa thành Pháp Lực rồi lại áp súc nó ngang bằng với cường độ như ban đầu, nếu yếu hơn thì quá trình niết bàn Pháp Lực sẽ thất bại.
Mà nó thất bại, đồng nghĩa với việc, Pháp Lực của hắn, sẽ lại trở về con số không, làm lại từ đầu!
Cũng nên phân biệt rõ một điều, tiêu hao Pháp Lực và hủy diệt Pháp Lực là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Tiêu hao là dùng đi, hắn sử dụng nó ra bên ngoài mà mất hết.
Còn hủy diệt, chính là tàn phá Pháp Lực bên trong đan điền, hủy diệt nó triệt để.
Niết bàn Pháp Lực, chính là hủy diệt rồi lại trùng lập, đúc lại Pháp Lực, ngưng thực Pháp Lực kiên cố mạnh hơn!
Đây còn là chưa nói đến, không biết hắn có vượt qua được cương khí tẩy luyện không nữa, lỡ như đan điền bạo nổ thì sao?
Hiện tại, hắn cũng chỉ mong bản thân có thể vượt qua được cương khí, mong việc bản thân có thể lợi dụng nó đến mức tối đa trước khi nó dừng vang lại.
Hiệu quả có thể làm cho hắn siêu việt cực cảnh hay không, không quá quan trọng.
Hắn sở dĩ mạo hiểm như vậy, cũng là do hoàn cảnh ép buộc, không thể không đưa ra hạ sách nguy hiểm này.
.............
Thời gian dần trôi đi.
OANH!
Một tiếng động khổng lồ vang lên trong người hắn, dưới đan điền của hắn có ha luồng ánh sáng lấp lóe không ngừng, sau đó liền dung hòa vào nhau, biến mất nhạt dần đi.
Đan điền của hắn cũng phát sinh cực đại thuế biến, trở nên cực kỳ kiên cố, vững chắc như bàn thạch rất khó mà phá hoại được.
Đây là thành quả khi nó đạt đến Đan Điền Cực Cảnh!
Tuy không siêu việt Đan Điền Cực Cảnh nhưng cũng đã đủ làm hắn mừng rớt nước mắt rồi, thành quả đạt được khi dùng cương khí tôi luyện đan điền như vậy đã là cực kỳ không tệ rồi, hắn đâu dám đòi hỏi hơn?
Tại trong đan điền của hắn lúc này, vô biên Pháp Lực Cực kỳ dày đặc cùng nồng đậm bao phủ, nó như những chất lỏng thủy tuyền lượn lờ trong không gian hơn mười một mét này.
Độ ngưng thực so với lúc trước, càng là gia tăng gấp mười lần!
Đây, là Pháp Lực khi siêu việt Pháp Lực Cực Cảnh!
Về độ mạnh cụ thể, hắn không xác định được, phải thử đánh nhau với người mạnh hơn thì mới biết được.
Tất cả công lao, chính là nhờ vào cương khí và Đan Điền Tồn Pháp, không có hai thứ này.
Hắn chính là không thể đạt đến Đan Điền Cực Cảnh và siêu việt Pháp Lực Cực Cảnh.
Từ nay về sau, Pháp Lực hắn mạnh như thế nào, chính là lại không bị thiên địa hạn chế, tất cả là phụ thuộc vào hắn có thể ngưng thực Pháp Lực đến trình độ nào.
Tất cả, đều là dựa vào chính hắn!
Mà lại, cương khí tồn tại trong đan điền của hắn cũng theo đạo âm thanh kia mà biến mất, dư ba tiêu tán.
Điều này chứng minh được, hắn, chân chính an toàn!
Trường Tranh nằm ngã xuống đất, gương mặt thở hổn hển, có chút mệt mỏi lẫn suy yếu nhưng lại kinh hỉ không thôi.
Đầu óc điều khiển vận dụng Thủy Tuyền Pháp Lực và Xuân Mộc Pháp Lực bao phủ trong thân mọi ngóc ngách bất kể là lỗ chân lông bắt đầu trị thương.
Hắn vẫn không quên, thân thể hắn bị thương cực nặng.
Cương cốt vỡ vụn mấy chục cái, lục phủ ngũ tạng bạo nát toàn bộ, mạch máu đứt đoạn, kinh mạch rạn nứt ra vô số vết chằng chịt.
Hắn ngửa mặt lên nhìn bầu trời cao thương khung xanh, có chút thở dài may mắn:
- May mà ta thể chất đặc thù, nếu không e là không thể sóng sót được, chết ngay từ lúc cương khí nhập thể.
Trường Tranh âm thầm thở phào một hơi, cảm giác nhẹ nhõm vẫn bao phủ tâm trí.
Thể chất của hắn cực kỳ khủng bố, đến cả hắn cũng cực kỳ kinh hỉ khi biết được bản thân sở hữu nó.
Thể chất này, tên là.....
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Danh sách chương