Edit & Beta: Nguyệt Bạch
Gom góp lương thực, binh khí cũng không khó, khó khăn nhất là thạch anh cùng nguyên tố tinh. Bởi ma pháp phát triển cao độ, mấy năm gần đây, thạch anh cùng nguyên tố tinh dần dần cung không đủ cầu, cho dù có các quốc gia phối hợp, thế nhưng, không bột đố gột nên hồ, tiền kỳ chuẩn bị nhóm đầu tiên cùng hậu kỳ nhóm thứ hai chiêu nạp từ các quốc gia đưa tới tiền tuyến sau đó, thạch anh có thể gom góp đến số lượng giảm mạnh.
Để tránh bôn ba qua lại làm lỡ thời gian, Ciro phái đại thần tâm phúc nam tước Lawrence · Geberla đi Langzan, chủ quản chuyện gom góp vật tư bốn nước phía đông, công chúa Joanie phụ trách Sangtu, Shamanlier cùng Gunateres, đại thần tài chính đế quốc Kanding phụ trách đế quốc Kanding cùng Sonliaco, bất luận sau khi khu vực nào gom góp được một lượng thạch anh nhất định, tức khắc đưa tới tiền tuyến.
Cùng lúc đó, Ciro thì khởi hành đi tới Julan cùng Soso hội hợp.
Đại chiến sắp tới, các nước đều lòng người bàng hoàng, đặc biệt Julan là nhất. Bọn họ mất đi lão quốc vương, mất đi đại vương tử Cornell, cũng mất đi Pedo thân vương cùng vương hậu Marina không được lòng người, vương vị trống không, như rắn mất đầu, nhân dân lo lắng đề phòng, muốn yên ổn, nhất định phải mau chóng tìm một người thừa kế. Dưới lệnh của Reg III, vương hậu Marina đã bị áp giải về thủ đô Augulin của Julan. Quốc nội Julan quyết định lập tức thẩm tra xử lí định tội nàng, cũng đưa Soso vào chỗ.
Ciro đi Augulin chính là để tham gia đại điển Soso đăng cơ, thuận tiện xem phán xử Vương hậu Marina.
Ngày phán xử ấy, tòa án bị dân chúng tức giận bao quanh bốn phía. Hàng ngàn người dân đứng chung một chỗ, hô to ngoài cửa tòa án phải thiêu chết Marina, Ciro đi ở trong mật đạo cũng có thể nghe thấy bọn họ từng tiếng hò hét phát ra từ phế phủ.
Đi ra mật đạo, Soso chờ ở cửa.
Mặc dù mới mấy ngày không gặp, nhưng lại giống như xa cách mấy năm, khiến cho Ciro kìm lòng không đặng bước nhanh xông tới ôm lấy cậu bé.
Đang chuẩn bị bên ngoài làm lễ tiết nghênh đón anh Soso cả người cứng đờ, có chút luống cuống vỗ vỗ sau lưng anh: “Làm sao vậy ạ?”
“Nhớ em.” Ciro biết rõ cá tính của cậu, nếu như không để cho cậu hành lễ, đại khái sẽ xoắn xuýt cả ngày, cười híp mắt buông cậu ra, cùng cậu dùng thân phận quốc quân đối với quốc quân chào lẫn nhau sau, lại lần nữa ôm bờ vai cậu, “Em thì sao? Có nhớ ta không?”
Soso liếc trộm tùy tùng đi theo một cái, thấy bọn họ đều thức thời tránh đi ánh mắt, mới ngượng ngùng gật gật đầu.
Ciro nói: “Mấy ngày nay ngủ có ngon không? Em gầy đi.” Giọng điệu nhất thời bất mãn. Soso là quốc vương tương lai của Julan, còn là hoàng hậu đương nhiệm của đế quốc Kanding, dù cho là Julan cũng không thể chậm đãi.
Soso sờ sờ mặt của mình, có chút mừng rỡ: “Là nở nang.”
Ciro xoa xoa đầu cậu: “Ai nói thế? Vóc dáng một chút cũng không đổi.”
Mặt Soso lập tức xụ xuống.
Hai người nói việc nhà đi đến cửa tòa án, cán bộ kiểm sát đang đứng ở cửa chờ bọn hắn, nhìn thấy bộ dáng thân mật giữa hai người hơi tránh ánh mắt: “Marina đã ra toà, chúng ta đi vào thôi.”
Soso gật gật đầu, kéo Ciro đi vào phòng tòa án chuyên chuẩn bị cho khách quý.
Phòng khách quý ở lầu hai của tòa án, từ ban công có thể từ trên cao nhìn xuống chuyện phát sinh dưới tòa án. Soso cùng Ciro mới vừa đi tới ban công, đã cảm giác được phía dưới nhìn lên các loại các dạng ánh mắt, trong đó, của vương hậu Marina là chói mắt nhất.
Ciro tiến lên một bước, lạnh lùng chặn lại ánh mắt của nàng.
Soso nắm chặt tay anh, nói: “Không sao, em có thể.”
Ciro nói: “Em là hoàng hậu của đế quốc Kanding.”
Soso nói: “Em biết.” Dừng một chút, cho rằng anh muốn phản đối mình kế thừa Julan, vội nói, “Thực ra em cũng không muốn ngồi vào, thế nhưng, bọn họ cũng không còn cách nào khác.” Vì để cho Soso vào chỗ, Julan vương công đại thần cơ hồ đều đến nông nỗi than thở khóc lóc, ôm đầu khóc rống. Cậu thực sự không đành lòng nhìn những người ngang với tuổi ông nội mình hết quỳ lại cầu xin, mới bất đắt dĩ đồng ý.
Ciro nói: “Như vậy rất tốt, ta chỉ là muốn xác định địa vị của ta một chút.”
Soso không hiểu.
Ciro nói: “Ta là vương phu của Julan đi?”
Soso bừng tỉnh, dùng sức gật đầu nói: “Đúng thế.”
Ciro mỉm cười nói: “Vậy thì chuyện của Julan làm sao không liên quan đến ta được?”
Soso cảm động ngẩng đầu lên nhìn anh, trong đôi mắt to tỏa ra vui sướng rõ ràng.
Ciro cúi đầu hôn khóe miệng của cậu một cái.
Phía dưới, cán bộ kiểm sát đã bắt đầu liệt kê tội trạng của vương hậu Marina. vương hậu Marina hiện tại đã trở thành tù nhân, người biện hộ với cán bộ kiểm sát là người cùng một phe, đương nhiên sẽ không chân tâm biện giải, chỉ đem cán lời cán bộ kiểm sát nói rõ ràng lặp lại một lần, sau đó liền đến phiên quan tòa tuyên án, toàn bộ quá trình nhanh đến mức lại như là một người đang nói tổng kết phân trần.
Quan tòa lấy ra tờ tuyên án đã chuẩn bị từ trước, vừa mới chuẩn bị chậm rãi đọc, thì nghe thấy Vương hậu Marina cười lạnh một tiếng: “Nhìn các ngươi làm bộ làm tịch diễn trò, thật khiến cho người ta buồn nôn!”
Quan tòa nói: “Mời ngài giữ yên lặng, chờ đợi tuyên án.”
Vương hậu Marina cười nhạo nói: “Còn cần chờ đợi sao? Đài treo cổ đã sớm mở ra cho ta từ lâu. Đây là một cuộc phán xử dơ bẩn không công bằng, dù cho các ngươi sắp giết chết ta ta cũng vẫn nói như vậy. Kỳ thực các ngươi không cần phải chơi cái trò phán xử dơ bẩn làm gì, ta đã trở thành tù nhân của các ngươi, các ngươi trực tiếp giết chết ta đi, ngược lại sau đó nói thế nào cũng có thể. Nói ta khóc lóc xin tha, nói ta nhận xuống tất cả tội trạng. Thế nhưng không cần ở ngay trước mặt ta diễn xiếc bày ra công bằng công chính làm ô nhiễm con mắt một kẻ sắp chết đâu.”
Quan tòa nói: “Chú ý thái độ của ngươi.”
Vương hậu Marina nói: “Nếu như muốn được ta tôn kính, thì để ta gặp tân nhậm quốc vương bệ hạ một lần đi. Để cho hắn dùng lòng dạ cùng trí tuệ đến hàng phục ta.”
Quan tòa khó xử nhìn về phía phòng khách quý.
Soso bị làm khó dễ nhíu mày, theo bản năng nhìn về phía Ciro.
Ciro khuôn mặt mỉm cười, cổ vũ nói: “Em đang nghĩ gì?”
“Em không biết tại sao nàng ta lại muốn gặp em.”
“Em muốn gặp không?”
Soso do dự một lát, vẫn gật đầu một cái: “Mặc dù không biết tại sao, thế nhưng, em nghĩ em cần phải gặp nàng ta một lần.”
Ciro nói: “Vậy thì gặp thôi.” Anh cũng không ngại thưởng thức một con cá sắp chết giãy dụa.
Vương hậu Marina bị đưa đến phòng khách quý, những người khác tránh đi, chỉ để lại Soso cùng Ciro.
Ánh mắt vương hậu Marina nhìn chằm chằm Ciro so với nhìn về phía Soso hung ác hơn rất nhiều. Đối với nàng mà nói, mình cùng Soso chiến tranh là tất nhiên, thế nhưng Ciro gia nhập là ngẫu nhiên, là kẻ đầu sỏ khiến cho nàng dã tràng xe cát.
Soso nói: “Ngài có gì muốn nói với ta sao?”
Vương hậu Marina ngạo mạn ngẩng đầu lên, ưỡn ngực, đi tới ghế sa lon đối diện cậu ngồi xuống: “Ngươi dự định xử trí em trai nhỏ tuổi của ngươi như thế nào.”
Soso còn chưa mở lời, đã nghe Ciro chậm rãi tiếp lời nói: “Ít nhất sẽ không vất xuống đất.”
Vương hậu Marina nói: “Ta có thể trả giá tất cả, bao gồm cả sinh mệnh, cầu ngươi để cho nó bình an lớn lên.”
Soso nói: “Ngài không cần nói như vậy, tòa án cũng không có xử ngài tử hình.”
Vương hậu Marina mắt sáng lên, sống lưng thẳng tắp cũng hơi thả lỏng nói: “Vậy thì…”
“Vậy thì ngươi chuẩn bị lựa chọn như thế nào đây?” Ciro cướp đường, “Hay như ngươi nói, nguyện ý vì đứa nhỏ đánh đổi mạng sống, để nó nhận được tự do và bình an, hay là, cùng đứa nhỏ đồng thời kéo dài hơi tàn sống sót?”
Mặt Vương hậu Marina biến sắc: “Có ý gì?”
Ciro nói: “Ngươi là mẫu thân của nó, mẹ con có tình cảm là thiên tính. Chỉ cần ngươi còn ở trên thế giới này, thì không nên bị tách ra.”
Trên mặt Vương hậu Marina huyết sắc mất hết. Nàng giống như cầu viện nhìn về phía Soso, đôi môi Soso giật giật, đang muốn nói gì đó, nhưng nghĩ tới sau khi mình nói, Ciro là vương phu của Julan, như vậy mỗi một câu anh nói bản thân mình cũng cần phải ủng hộ vô điều kiện, giống như thời điểm mình ở tại đế quốc Kanding, anh làm vậy đối với mình.
Mặt nàng bộc lộ hung ác: “Ta làm sao biết ngươi nhất định sẽ đối xử tử tế với nó?”
Ciro nói: “Có nghĩa vụ gì phải để ngươi biết?” Anh kéo Soso đứng lên, “Thời gian không còn sớm, chúng ta cần phải đi chuẩn bị đại điển đăng cơ, nơi này cứ giao cho quan tòa bọn họ.”
“Vâng ạ.” Soso không có dị nghị.
“Đứng lại.” Vương hậu Marina muốn vồ tới.
Một luồng hỏa diễm lớn chắn ngang ở giữa bọn họ.
Soso nghiêng đầu nhìn ả, từng chữ từng chữ, cực kỳ nghiêm túc nói: “Xin ngài cẩn thận cho, ta là một hỏa hệ ma pháp sư.”
Ngay đêm đó, Soso cùng Ciro đang nghỉ ngơi trong Julan vương cung nhận được tin tức, vương hậu Marina tự vẫn ở trong tù.
Soso có chút thất vọng.
Ciro từ phía sau ôm lấy cậu: “Trách ta sao?”
Soso nói: “Em biết anh làm như vậy nhất định có lý do của mình.”
Ciro nói: “Nếu như em muốn bồi dưỡng Owen thành quốc vương đời kế tiếp của Julan, thì nàng nhất định phải chết.” Mẫu cường tử yếu, vương thái hậu nắm giữ chuyện triều chính nhiều, anh không muốn sau đó lại đi thu dọn tàn cục.
Soso kinh ngạc nói: “Làm sao anh biết?”
Ciro xoa nắn mặt của cậu nói: “Bởi vì ta là chồng của em.”
Bọn họ chú định không có con nối dõi, đế quốc Kanding cùng Julan cuối cùng đều phải từ bên trong thân thích tìm kiếm người thừa kế thích hợp, như vậy, tỉ mỉ bồi dưỡng sớm một chút dù sao cũng tốt hơn sống trong khá giả lớn lên yêu kém.
Soso quay người ôm lấy Ciro, trầm mặc một chút, đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt sáng lấp lánh nói: “Bắt đầu từ ngày mai, em sẽ nuôi đứa nhỏ, đúng không?”
Ciro: “…” Cảm giác không tốt.
Đại đa số thời điểm, cảm giác đều là chuẩn.
Sau khi quyết định nuôi đứa nhỏ, Soso lập tức gọi người ôm bé Owen đến trong phòng. Có lẽ là quan hệ huyết thống, bé Owen đối với cậu rất thân thiết. Thời điểm cậu và Ciro cùng ở, sẽ là đi ôm bắp chân của cậu, sau đó cách Ciro xa xa.
Vì không muốn nó sợ hãi, có lúc Soso không thể không cách Ciro xa xa. Cũng may thời gian cấp bách, thời gian bọn họ ở lại Julan không nhiều, đến ngày thứ ba, tại vương cung cử hành một đại điển kế nhiệm đơn giản nhưng không mất đi trang trọng. Đại điển vốn không cần Ciro tham gia, nhưng mà Soso nhớ tới lần Ciro lên ngôi cũng để mình làm hoàng hậu đế quốc kia, kiên quyết yêu cầu trong đại điển tăng thêm màn chồng của vua lên ngôi. Bé Owen cũng ở đại điển làm nổi bật hình ảnh. Trưởng thành lộ ra trên gương mặt non nớt không hợp tuổi tác sớm khiến cho nhóm vương công quý tộc Julan đều rất thoả mãn, rất sớm đã dự định là người ứng cử đệ nhất cho Thái tử.
Gom góp lương thực, binh khí cũng không khó, khó khăn nhất là thạch anh cùng nguyên tố tinh. Bởi ma pháp phát triển cao độ, mấy năm gần đây, thạch anh cùng nguyên tố tinh dần dần cung không đủ cầu, cho dù có các quốc gia phối hợp, thế nhưng, không bột đố gột nên hồ, tiền kỳ chuẩn bị nhóm đầu tiên cùng hậu kỳ nhóm thứ hai chiêu nạp từ các quốc gia đưa tới tiền tuyến sau đó, thạch anh có thể gom góp đến số lượng giảm mạnh.
Để tránh bôn ba qua lại làm lỡ thời gian, Ciro phái đại thần tâm phúc nam tước Lawrence · Geberla đi Langzan, chủ quản chuyện gom góp vật tư bốn nước phía đông, công chúa Joanie phụ trách Sangtu, Shamanlier cùng Gunateres, đại thần tài chính đế quốc Kanding phụ trách đế quốc Kanding cùng Sonliaco, bất luận sau khi khu vực nào gom góp được một lượng thạch anh nhất định, tức khắc đưa tới tiền tuyến.
Cùng lúc đó, Ciro thì khởi hành đi tới Julan cùng Soso hội hợp.
Đại chiến sắp tới, các nước đều lòng người bàng hoàng, đặc biệt Julan là nhất. Bọn họ mất đi lão quốc vương, mất đi đại vương tử Cornell, cũng mất đi Pedo thân vương cùng vương hậu Marina không được lòng người, vương vị trống không, như rắn mất đầu, nhân dân lo lắng đề phòng, muốn yên ổn, nhất định phải mau chóng tìm một người thừa kế. Dưới lệnh của Reg III, vương hậu Marina đã bị áp giải về thủ đô Augulin của Julan. Quốc nội Julan quyết định lập tức thẩm tra xử lí định tội nàng, cũng đưa Soso vào chỗ.
Ciro đi Augulin chính là để tham gia đại điển Soso đăng cơ, thuận tiện xem phán xử Vương hậu Marina.
Ngày phán xử ấy, tòa án bị dân chúng tức giận bao quanh bốn phía. Hàng ngàn người dân đứng chung một chỗ, hô to ngoài cửa tòa án phải thiêu chết Marina, Ciro đi ở trong mật đạo cũng có thể nghe thấy bọn họ từng tiếng hò hét phát ra từ phế phủ.
Đi ra mật đạo, Soso chờ ở cửa.
Mặc dù mới mấy ngày không gặp, nhưng lại giống như xa cách mấy năm, khiến cho Ciro kìm lòng không đặng bước nhanh xông tới ôm lấy cậu bé.
Đang chuẩn bị bên ngoài làm lễ tiết nghênh đón anh Soso cả người cứng đờ, có chút luống cuống vỗ vỗ sau lưng anh: “Làm sao vậy ạ?”
“Nhớ em.” Ciro biết rõ cá tính của cậu, nếu như không để cho cậu hành lễ, đại khái sẽ xoắn xuýt cả ngày, cười híp mắt buông cậu ra, cùng cậu dùng thân phận quốc quân đối với quốc quân chào lẫn nhau sau, lại lần nữa ôm bờ vai cậu, “Em thì sao? Có nhớ ta không?”
Soso liếc trộm tùy tùng đi theo một cái, thấy bọn họ đều thức thời tránh đi ánh mắt, mới ngượng ngùng gật gật đầu.
Ciro nói: “Mấy ngày nay ngủ có ngon không? Em gầy đi.” Giọng điệu nhất thời bất mãn. Soso là quốc vương tương lai của Julan, còn là hoàng hậu đương nhiệm của đế quốc Kanding, dù cho là Julan cũng không thể chậm đãi.
Soso sờ sờ mặt của mình, có chút mừng rỡ: “Là nở nang.”
Ciro xoa xoa đầu cậu: “Ai nói thế? Vóc dáng một chút cũng không đổi.”
Mặt Soso lập tức xụ xuống.
Hai người nói việc nhà đi đến cửa tòa án, cán bộ kiểm sát đang đứng ở cửa chờ bọn hắn, nhìn thấy bộ dáng thân mật giữa hai người hơi tránh ánh mắt: “Marina đã ra toà, chúng ta đi vào thôi.”
Soso gật gật đầu, kéo Ciro đi vào phòng tòa án chuyên chuẩn bị cho khách quý.
Phòng khách quý ở lầu hai của tòa án, từ ban công có thể từ trên cao nhìn xuống chuyện phát sinh dưới tòa án. Soso cùng Ciro mới vừa đi tới ban công, đã cảm giác được phía dưới nhìn lên các loại các dạng ánh mắt, trong đó, của vương hậu Marina là chói mắt nhất.
Ciro tiến lên một bước, lạnh lùng chặn lại ánh mắt của nàng.
Soso nắm chặt tay anh, nói: “Không sao, em có thể.”
Ciro nói: “Em là hoàng hậu của đế quốc Kanding.”
Soso nói: “Em biết.” Dừng một chút, cho rằng anh muốn phản đối mình kế thừa Julan, vội nói, “Thực ra em cũng không muốn ngồi vào, thế nhưng, bọn họ cũng không còn cách nào khác.” Vì để cho Soso vào chỗ, Julan vương công đại thần cơ hồ đều đến nông nỗi than thở khóc lóc, ôm đầu khóc rống. Cậu thực sự không đành lòng nhìn những người ngang với tuổi ông nội mình hết quỳ lại cầu xin, mới bất đắt dĩ đồng ý.
Ciro nói: “Như vậy rất tốt, ta chỉ là muốn xác định địa vị của ta một chút.”
Soso không hiểu.
Ciro nói: “Ta là vương phu của Julan đi?”
Soso bừng tỉnh, dùng sức gật đầu nói: “Đúng thế.”
Ciro mỉm cười nói: “Vậy thì chuyện của Julan làm sao không liên quan đến ta được?”
Soso cảm động ngẩng đầu lên nhìn anh, trong đôi mắt to tỏa ra vui sướng rõ ràng.
Ciro cúi đầu hôn khóe miệng của cậu một cái.
Phía dưới, cán bộ kiểm sát đã bắt đầu liệt kê tội trạng của vương hậu Marina. vương hậu Marina hiện tại đã trở thành tù nhân, người biện hộ với cán bộ kiểm sát là người cùng một phe, đương nhiên sẽ không chân tâm biện giải, chỉ đem cán lời cán bộ kiểm sát nói rõ ràng lặp lại một lần, sau đó liền đến phiên quan tòa tuyên án, toàn bộ quá trình nhanh đến mức lại như là một người đang nói tổng kết phân trần.
Quan tòa lấy ra tờ tuyên án đã chuẩn bị từ trước, vừa mới chuẩn bị chậm rãi đọc, thì nghe thấy Vương hậu Marina cười lạnh một tiếng: “Nhìn các ngươi làm bộ làm tịch diễn trò, thật khiến cho người ta buồn nôn!”
Quan tòa nói: “Mời ngài giữ yên lặng, chờ đợi tuyên án.”
Vương hậu Marina cười nhạo nói: “Còn cần chờ đợi sao? Đài treo cổ đã sớm mở ra cho ta từ lâu. Đây là một cuộc phán xử dơ bẩn không công bằng, dù cho các ngươi sắp giết chết ta ta cũng vẫn nói như vậy. Kỳ thực các ngươi không cần phải chơi cái trò phán xử dơ bẩn làm gì, ta đã trở thành tù nhân của các ngươi, các ngươi trực tiếp giết chết ta đi, ngược lại sau đó nói thế nào cũng có thể. Nói ta khóc lóc xin tha, nói ta nhận xuống tất cả tội trạng. Thế nhưng không cần ở ngay trước mặt ta diễn xiếc bày ra công bằng công chính làm ô nhiễm con mắt một kẻ sắp chết đâu.”
Quan tòa nói: “Chú ý thái độ của ngươi.”
Vương hậu Marina nói: “Nếu như muốn được ta tôn kính, thì để ta gặp tân nhậm quốc vương bệ hạ một lần đi. Để cho hắn dùng lòng dạ cùng trí tuệ đến hàng phục ta.”
Quan tòa khó xử nhìn về phía phòng khách quý.
Soso bị làm khó dễ nhíu mày, theo bản năng nhìn về phía Ciro.
Ciro khuôn mặt mỉm cười, cổ vũ nói: “Em đang nghĩ gì?”
“Em không biết tại sao nàng ta lại muốn gặp em.”
“Em muốn gặp không?”
Soso do dự một lát, vẫn gật đầu một cái: “Mặc dù không biết tại sao, thế nhưng, em nghĩ em cần phải gặp nàng ta một lần.”
Ciro nói: “Vậy thì gặp thôi.” Anh cũng không ngại thưởng thức một con cá sắp chết giãy dụa.
Vương hậu Marina bị đưa đến phòng khách quý, những người khác tránh đi, chỉ để lại Soso cùng Ciro.
Ánh mắt vương hậu Marina nhìn chằm chằm Ciro so với nhìn về phía Soso hung ác hơn rất nhiều. Đối với nàng mà nói, mình cùng Soso chiến tranh là tất nhiên, thế nhưng Ciro gia nhập là ngẫu nhiên, là kẻ đầu sỏ khiến cho nàng dã tràng xe cát.
Soso nói: “Ngài có gì muốn nói với ta sao?”
Vương hậu Marina ngạo mạn ngẩng đầu lên, ưỡn ngực, đi tới ghế sa lon đối diện cậu ngồi xuống: “Ngươi dự định xử trí em trai nhỏ tuổi của ngươi như thế nào.”
Soso còn chưa mở lời, đã nghe Ciro chậm rãi tiếp lời nói: “Ít nhất sẽ không vất xuống đất.”
Vương hậu Marina nói: “Ta có thể trả giá tất cả, bao gồm cả sinh mệnh, cầu ngươi để cho nó bình an lớn lên.”
Soso nói: “Ngài không cần nói như vậy, tòa án cũng không có xử ngài tử hình.”
Vương hậu Marina mắt sáng lên, sống lưng thẳng tắp cũng hơi thả lỏng nói: “Vậy thì…”
“Vậy thì ngươi chuẩn bị lựa chọn như thế nào đây?” Ciro cướp đường, “Hay như ngươi nói, nguyện ý vì đứa nhỏ đánh đổi mạng sống, để nó nhận được tự do và bình an, hay là, cùng đứa nhỏ đồng thời kéo dài hơi tàn sống sót?”
Mặt Vương hậu Marina biến sắc: “Có ý gì?”
Ciro nói: “Ngươi là mẫu thân của nó, mẹ con có tình cảm là thiên tính. Chỉ cần ngươi còn ở trên thế giới này, thì không nên bị tách ra.”
Trên mặt Vương hậu Marina huyết sắc mất hết. Nàng giống như cầu viện nhìn về phía Soso, đôi môi Soso giật giật, đang muốn nói gì đó, nhưng nghĩ tới sau khi mình nói, Ciro là vương phu của Julan, như vậy mỗi một câu anh nói bản thân mình cũng cần phải ủng hộ vô điều kiện, giống như thời điểm mình ở tại đế quốc Kanding, anh làm vậy đối với mình.
Mặt nàng bộc lộ hung ác: “Ta làm sao biết ngươi nhất định sẽ đối xử tử tế với nó?”
Ciro nói: “Có nghĩa vụ gì phải để ngươi biết?” Anh kéo Soso đứng lên, “Thời gian không còn sớm, chúng ta cần phải đi chuẩn bị đại điển đăng cơ, nơi này cứ giao cho quan tòa bọn họ.”
“Vâng ạ.” Soso không có dị nghị.
“Đứng lại.” Vương hậu Marina muốn vồ tới.
Một luồng hỏa diễm lớn chắn ngang ở giữa bọn họ.
Soso nghiêng đầu nhìn ả, từng chữ từng chữ, cực kỳ nghiêm túc nói: “Xin ngài cẩn thận cho, ta là một hỏa hệ ma pháp sư.”
Ngay đêm đó, Soso cùng Ciro đang nghỉ ngơi trong Julan vương cung nhận được tin tức, vương hậu Marina tự vẫn ở trong tù.
Soso có chút thất vọng.
Ciro từ phía sau ôm lấy cậu: “Trách ta sao?”
Soso nói: “Em biết anh làm như vậy nhất định có lý do của mình.”
Ciro nói: “Nếu như em muốn bồi dưỡng Owen thành quốc vương đời kế tiếp của Julan, thì nàng nhất định phải chết.” Mẫu cường tử yếu, vương thái hậu nắm giữ chuyện triều chính nhiều, anh không muốn sau đó lại đi thu dọn tàn cục.
Soso kinh ngạc nói: “Làm sao anh biết?”
Ciro xoa nắn mặt của cậu nói: “Bởi vì ta là chồng của em.”
Bọn họ chú định không có con nối dõi, đế quốc Kanding cùng Julan cuối cùng đều phải từ bên trong thân thích tìm kiếm người thừa kế thích hợp, như vậy, tỉ mỉ bồi dưỡng sớm một chút dù sao cũng tốt hơn sống trong khá giả lớn lên yêu kém.
Soso quay người ôm lấy Ciro, trầm mặc một chút, đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt sáng lấp lánh nói: “Bắt đầu từ ngày mai, em sẽ nuôi đứa nhỏ, đúng không?”
Ciro: “…” Cảm giác không tốt.
Đại đa số thời điểm, cảm giác đều là chuẩn.
Sau khi quyết định nuôi đứa nhỏ, Soso lập tức gọi người ôm bé Owen đến trong phòng. Có lẽ là quan hệ huyết thống, bé Owen đối với cậu rất thân thiết. Thời điểm cậu và Ciro cùng ở, sẽ là đi ôm bắp chân của cậu, sau đó cách Ciro xa xa.
Vì không muốn nó sợ hãi, có lúc Soso không thể không cách Ciro xa xa. Cũng may thời gian cấp bách, thời gian bọn họ ở lại Julan không nhiều, đến ngày thứ ba, tại vương cung cử hành một đại điển kế nhiệm đơn giản nhưng không mất đi trang trọng. Đại điển vốn không cần Ciro tham gia, nhưng mà Soso nhớ tới lần Ciro lên ngôi cũng để mình làm hoàng hậu đế quốc kia, kiên quyết yêu cầu trong đại điển tăng thêm màn chồng của vua lên ngôi. Bé Owen cũng ở đại điển làm nổi bật hình ảnh. Trưởng thành lộ ra trên gương mặt non nớt không hợp tuổi tác sớm khiến cho nhóm vương công quý tộc Julan đều rất thoả mãn, rất sớm đã dự định là người ứng cử đệ nhất cho Thái tử.
Danh sách chương