Edit & Beta: Nguyệt Bạch
Dilin hơi sửng sốt, ý thức được sau lưng câu nói này ẩn giấu ý tứ, kinh ngạc há to miệng.
Thần Hắc Ám núp trong bóng tối cũng há miệng ra, không một tiếng động mỉm cười.
Dilin há miệng ngóng, muốn nói đối phương là thần, lập tức nghĩ đến tình yêu của mình và Hydeine cũng từng bởi vì là sư đồ luyến mà không được coi trọng, kỳ thực một đoạn tình cảm có thích hợp hay không người bên trong rõ ràng nhất, những người khác vừa không có tham dự, cần gì phải quơ tay múa chân. Cậu dừng một chút, thành tâm nói: “Chúc cậu hạnh phúc.”
Ningya hé ra nụ cười: “Cảm ơn cậu.” Khóe mắt nhìn thấy một đạo hắc khí giống như rắn độc, theo chân giường bò lên phía trên, bơi về phía Dilin, vội vã lao tới, đặt mông ngồi ở trên giường, dùng thân thể chặn lại con đường hắc khí đi tới.
Dilin một mặt khó giải thích được: “Làm sao vậy?”
Ningya dùng dư quang nhìn chằm chằm hắc khí, trong miệng không yên lòng nói: “Gần đây cậu có ngủ được không?”
“Hai ngày trước cũng không tệ lắm, ngày hôm nay không quá tốt, có giấc mơ rất kỳ quái, biết rõ ràng xung quanh hết thảy đều là giả, nhưng vẫn không tỉnh lại.”
“Đúng vậy sao? Vậy cậu nên tìm người kia đến ngủ cùng.”
“…” Dilin sắc mặt có chút vi diệu, “Hydeine thí nghiệm đang thời khắc mấu chốt, nhất thời không thoát thân được.”
Ningya nhìn thấy hắc khí vòng qua đầu gối của mình, tiếp tục tiến lên, thân thể nhào tới trước một cái, dùng cùi chỏ ngăn trở.
Dilin khiếp sợ nhìn Ningya nửa người trên nằm nhoài trên giường mình, sắc mặt khó có thể hình dung: “Cậu… Không phải phải đi về sao?”
Ningya đầu cũng không ngẩng lên nói: “Cũng không phải rất gấp.”
Dilin châm chước mở miệng nói: “Cậu có phải là có tâm sự gì hay không, có chuyện gì tớ có thể giúp cậu không?”
Ningya đã muốn đi vòng qua, tay đẩy Dilin một cái: “Dịch sang bên cạnh một chút.”
…
Dịch sang bên cạnh một chút không phải trống ra một người ngủ trên giường sao? Dilin đương nhiên không ngại cùng người khác cùng giường cùng gối, thế nhưng, nghĩ đến lời Ningya đã từng nói, cậu không thể không suy nghĩ nhiều. E rằng, vừa nãy cậu phỏng đoán sai quan hệ của Ningya cùng Harvey rồi? Nhưng cậu rất nhanh hủy bỏ suy đoán khác xuất hiện trong lòng mình. Dùng hiểu biết của mình đối với Ningya, dưới tình huống chính mình minh xác biểu đạt tâm ý, đồng thời cùng Hydeine xác định quan hệ, cậu tuyệt đối không thể ôm ý nghĩ gì đối với mình nữa.
Cho nên đã xảy ra chuyện gì, làm cho cậu muốn cùng mình đầu gối sát nhau?
Dilin dịch sang bên cạnh một chút.
Ningya giơ gối lên, dùng sức vỗ xuống trên giường, muốn che đậy hắc khí mình bắt được.
“Làm sao vậy?” Dilin bị sợ hết hồn.
“Híc, ” Ningya liếm môi một cái, “Hình như có sâu…”
“Có đúng không?” Dilin nhảy xuống giường, sau đó để cho Ningya cũng xuống, trên giường gối, chăn cùng ráp trải giường đột nhiên đều bay lên, không tiếng động run run, run lên nửa ngày, xác định ngay cả một hạt bụi cũng không dính lại, mới chậm rãi trở xuống chỗ cũ.
Ningya nhìn thấy hắc khí không xuất hiện nữa, mới thở phào nhẹ nhõm nói: “Vừa nãy là “thủy” hệ ma pháp?”
“Phong hệ.” Dilin nói, ” Thời điểm nguyên tố “hỏa” cùng nguyên tố “thủy” vận hành đến tốc độ nhất định, nguyên tố “Phong” sẽ xuất hiện.”
Dilin là người đầu tiên phát hiện nguyên tố “Phong”, cho nên sau khi trở thành trợ giáo của Học viện ma pháp St Paders, cậu chủ lực nghiên cứu phong hệ ma pháp —— những thứ này là chuyện xảy ra sau khi Ningya rời khỏi St Paders.
Ningya thở dài nói: “Đáng tiếc tớ học tập là “Thổ” hệ ma pháp.”
“Việc học của cậu thế nào rồi? Nếu cần, có thể xin đi học trở lại.” Dilin nhớ tới quan hệ của cậu và Harvey, tiếc hận nói, “Đáng tiếc chúng ta không có loại chương trình học hắc ám.”
Lời của cậu làm cho Ningya nhìn kỹ lại thực lực của mình bây giờ. Quang Chi Tử trời sinh đã có Quang Minh thần pháp, căn bản không cần phải học tập, sau khi cậu chuyển sinh, thân thể thuộc tính quang minh liền biến mất, sau trở thành Ningya, trước hết học là đấu khí, đã hoang phế, sau đó tiến vào St Paders, liền tu tập “Thổ” hệ ma pháp, cũng chỉ hiểu được da lông. Cho nên, thực lực bây giờ của cậu hoàn toàn có thể nói là… Không có thực lực.
Ningya chần chờ mở miệng nói: “Đi học trở lại thì phải làm thủ tục gì?”
Dilin cao hứng nói: “Đầu tiên, cậu phải điền vào một đơn xin, sau đó viết rõ điều cậu từng trải trong lúc rời đi, tốt nhất cùng tu hành có liên quan. Sau đó, cậu phải viết rõ nguyên nhân mình muốn đi học trở lại, không sai biệt lắm là như vậy.”
Ningya nói: “Từng trải khi tớ rời trường khả năng không hợp.”
Dilin nói: “Nếu như cậu chỉ Đông Côi Mạc, tớ nghĩ tỷ lệ thông qua rất lớn.”
St Paders có rất nhiều đạo sư tò mò.
Ningya nói: “Tớ sẽ cân nhắc, nếu như điều kiện cho phép…”
Điều kiện đương nhiên là chỉ Harvey.
Dilin liền lo lắng: “Cậu cùng Thần Hắc Ám thật sự là tự nguyện sao?” Thời gian cậu và Ningya chung đụng không tính là lâu, nhưng lại rất rõ ràng trong thân thể của cậu, có một thứ tên là tinh thần hy sinh vĩ đại. Chỉ cần cậu cảm thấy đáng giá, là có thể hi sinh bản thân mình. Nhìn trước mắt, ý nguyện của Thần Hắc Ám thuộc về quan hệ với Mộng đại lục, Ningya cũng rất có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cuộc…
Cửa sổ không báo động trước mà nát.
Ningya vội vàng nói: “Là tự nguyện! Hoàn toàn là tự nguyện.”
Dilin nhìn cửa sổ, lại nhìn Ningya, thấp giọng nói: “Thần Hắc Ám ở đây?”
Ningya không có cách nào phản bác.
Dilin: “…” Tình huống dưới mắt, nhìn thế nào cũng không giống như là tự nguyện.
Ningya nhìn thấu ý nghĩ của Dilin: “E rằng cậu không tin, nhưng mà tớ yêu Harvey đã rất lâu rồi, so với khả năng tưởng tượng của cậu còn lâu hơn, lâu đến quên mất uể oải, quên mất từ bỏ, đem yêu thích biến thành chấp niệm.”
Dilin nhìn mắt của cậu, Ningya không chút nháy mắt thản nhiên nhìn lại.
Sau một lát, Dilin rốt cục tin tưởng những câu cậu vừa nói là xuất phát từ nội tâm cậu, mà không phải ngoại lực uy hiếp: “Cậu nên tôn trọng mong muốn của cậu, bạn của tớ.” Cậu duỗi cánh tay ra, muốn cho cậu một cái ôm ấp.
Ningya lúng túng lui về phía sau nửa bước, lộ ra ánh mắt áy náy.
“…” Dilin nói: “Tớ rõ rồi. Sau này tớ muốn tìm cậu, thì phải đến nơi nào?”
Ningya nói: “Tớ cũng không biết.”
Dilin nói: “Có thể nhỏ giọng nói chuyện để hắn không nghe thấy.”
Ningya nói: “Nhỏ nữa cũng vô dụng.”
Dilin nhún nhún vai: “Được rồi, như vậy tớ dùng thân phận bằng hữu của cậu hữu tình kiến nghị, vào thời điểm thích hợp nên nắm quyền chủ động trong tay. Nếu như hắn cũng thật lòng thích cậu như lời nói.”
Ningya rõ ràng cậu là có ý tốt, nhưng là quan hệ của mình cùng Harvey thực sự có chút phức tạp. Quang Chi Tử cùng Harvey cái đoạn kia nhấp nhô từng trải khiến cho thời điểm Harvey đang xử lý tình cảm, trước sau đều ôm thành phần hoài nghi nhất định. Nhưng mà cậu vẫn cảm kích tiếp nhận, cũng không phải bằng hữu nào cũng dám đứng lên đắc tội thần linh nguy hiểm nhắc nhở chính mình.
“Cảm ơn, tớ hiểu rồi.” Cậu dừng một chút, nhìn thấy trên đất có một đạo hắc khí, hóa thành một cái mũi tên, chỉ ra phía cửa, ra hiệu cậu đi nhanh một chút. “Híc, thời gian không còn nhiều lắm, tớ phải đi rồi.”
Dilin tò mò nói: “Cậu muốn đi như thế nào? Như trước đột nhiên xuất hiện như vậy rời đi hay là…”
Ningya vốn muốn nói là từ cửa rời đi, nhưng lời nói chưa ra khỏi miệng, đã bị một trận hắc khí quát chạy.
Dilin nhìn phía trước trống rỗng nháy mắt một cái: “Chưa từng xuất hiện nguyên tố “Phong”.”
“Ngầu cực kỳ.”
Hoa viên hoàng cung vào thời điểm ban ngày muôn tía nghìn hồng, tươi đẹp loá mắt, nhưng đến buổi tối, ánh trăng ảm đạm, hoa viên tối đen, nhàn nhạt, khắp nơi lộ ra một luồng tiêu điều.
Ningya chớp mắt một cái, đã đứng ở trong vườn hoa tiêu điều này.
Ở trước mặt cậu đưa lưng về phía cậu, là Harvey đứng chắp tay.
Harvey từ từ xoay người lại.
Ningya lập tức nói: “Em và Dilin chỉ là bạn học, chúng em rất lâu không gặp, cho nên hàn huyên nhiều thêm vài câu.”
Harvey nói: “Chỉ là bạn học?”
“Đúng, chúng em đã từng đi học tại St Paders.”
“Rừng rậm gặp gỡ, quang thân biểu lộ cũng là một phần học tập sao?”
Ningya sắc mặt nhất thời trắng bệch.
Harvey ngược lại là không quá truy cứu, dù sao Quang Chi Tử trước giờ vẫn là thân thể trần truồng chạy khắp nơi, chuyện quang thân này của cậu đối với Harvey mà nói, đã tập mãi thành quen. Hắn so đo là thái độ của Ningya đối với Dilin. Thời điểm tại Học viện ma pháp St Paders vài phần kính trọng còn chưa tính, sau khi cùng với mình, vậy mà còn trong bóng tối trợ giúp hắn, hoàn toàn không đem hắn để ở trong mắt!
“Nếu như ta ngày hôm nay không ở, em có phải là dự định nằm úp sấp ở trên giường của hắn không xuống?”
Ningya giải thích: “Là bởi vì hắc khí trên giường…”
Harvey nói: “Chỉ có trên giường sao?”
Ningya ngẩn ra, lập tức khẩn trương lên, chỉ lo hắn hạ độc thủ với Dilin. Cậu vẫn chưa quên giáo hoàng lúc trước bị một đạo hắc khí hành hạ thành hình dáng gì. “Còn có chỗ nào?”
Harvey chỉ mặt mình.
…
Mặc dù có ánh trăng, nhưng nhìn qua, vẫn là rất đen.
Ningya nói: “Thời gian em và Dilin quen biết không lâu, hoàn toàn không có cách nào so với anh.”
Harvey nói: “Vậy các thần cùng em quen biết thời gian rất dài, thì có thể so sánh cùng ta sao? Lúc trước Nors an cư biển rộng, em còn ba không năm khi chạy đi tìm hắn.” Thời điểm Ningya ra đời, Nors rõ ràng đã rời khỏi Mộng đại lục, tỉ lệ hai người quen biết rất nhỏ, ai biết, vẫn xảy ra.
Thời điểm Nors dò xét biển rộng gặp Quang Chi Tử, đối với cậu ưu ái rất nhiều. Sau khi Harvey biết, ăn dấm chua rất lâu, thậm chí bị lửa giận làm choáng váng đầu óc, làm một chuyện khiến Ningya hoàn toàn không có cách nào chịu được. Đó là lần đầu tiên hai bọn họ nhất triệt để làm lộn tung lên.
Sau đó, Harvey một lần nữa sửa sang lại tâm tình của mình đối với Quang Chi Tử, rốt cuộc đem cậu từ địa vị sủng vật đưa lên thành tình nhân. Mà Ningya cũng là vào lúc đó nhận ra được mình đối với Harvey cùng người khác tâm tư không giống, từ đó về sau thái độ chuyển biến tốt lên.
Có điều, trận giá mồi dẫn hỏa này trở thành mụn nhọt giữa hai người, ai cũng không nhắc lại nữa.
Harvey nhớ tới bộ dáng khi đó bởi vì đố kị mà mất khống chế, hơi nhíu nhíu mày. Là một thần thông minh, hắn đương nhiên sẽ không cho phép chính mình lặp lại sai lầm. Hắn rất nhanh thu lại bất mãn cùng phẫn nộ, nhẹ giọng nói với Ningya: “Em có muốn đi học trở lại không?”
Ningya kinh ngạc nhìn hắn.
Harvey nói: “Tuy rằng em từ lúc sinh ra đã không mang theo quang minh thần lực, nhưng mà nhân loại thành lập chuyên môn tu tập Quang Minh thần lực cùng quang minh đấu khí học viện Glorious St Dean, ta có thể để Feta giúp em báo danh. Nếu như em muốn tiếp tục con đường kỵ sĩ hoặc Ma Pháp sư, vậy thì học viện Honorable St Sorvi hoặc về St Paders.”
Dilin hơi sửng sốt, ý thức được sau lưng câu nói này ẩn giấu ý tứ, kinh ngạc há to miệng.
Thần Hắc Ám núp trong bóng tối cũng há miệng ra, không một tiếng động mỉm cười.
Dilin há miệng ngóng, muốn nói đối phương là thần, lập tức nghĩ đến tình yêu của mình và Hydeine cũng từng bởi vì là sư đồ luyến mà không được coi trọng, kỳ thực một đoạn tình cảm có thích hợp hay không người bên trong rõ ràng nhất, những người khác vừa không có tham dự, cần gì phải quơ tay múa chân. Cậu dừng một chút, thành tâm nói: “Chúc cậu hạnh phúc.”
Ningya hé ra nụ cười: “Cảm ơn cậu.” Khóe mắt nhìn thấy một đạo hắc khí giống như rắn độc, theo chân giường bò lên phía trên, bơi về phía Dilin, vội vã lao tới, đặt mông ngồi ở trên giường, dùng thân thể chặn lại con đường hắc khí đi tới.
Dilin một mặt khó giải thích được: “Làm sao vậy?”
Ningya dùng dư quang nhìn chằm chằm hắc khí, trong miệng không yên lòng nói: “Gần đây cậu có ngủ được không?”
“Hai ngày trước cũng không tệ lắm, ngày hôm nay không quá tốt, có giấc mơ rất kỳ quái, biết rõ ràng xung quanh hết thảy đều là giả, nhưng vẫn không tỉnh lại.”
“Đúng vậy sao? Vậy cậu nên tìm người kia đến ngủ cùng.”
“…” Dilin sắc mặt có chút vi diệu, “Hydeine thí nghiệm đang thời khắc mấu chốt, nhất thời không thoát thân được.”
Ningya nhìn thấy hắc khí vòng qua đầu gối của mình, tiếp tục tiến lên, thân thể nhào tới trước một cái, dùng cùi chỏ ngăn trở.
Dilin khiếp sợ nhìn Ningya nửa người trên nằm nhoài trên giường mình, sắc mặt khó có thể hình dung: “Cậu… Không phải phải đi về sao?”
Ningya đầu cũng không ngẩng lên nói: “Cũng không phải rất gấp.”
Dilin châm chước mở miệng nói: “Cậu có phải là có tâm sự gì hay không, có chuyện gì tớ có thể giúp cậu không?”
Ningya đã muốn đi vòng qua, tay đẩy Dilin một cái: “Dịch sang bên cạnh một chút.”
…
Dịch sang bên cạnh một chút không phải trống ra một người ngủ trên giường sao? Dilin đương nhiên không ngại cùng người khác cùng giường cùng gối, thế nhưng, nghĩ đến lời Ningya đã từng nói, cậu không thể không suy nghĩ nhiều. E rằng, vừa nãy cậu phỏng đoán sai quan hệ của Ningya cùng Harvey rồi? Nhưng cậu rất nhanh hủy bỏ suy đoán khác xuất hiện trong lòng mình. Dùng hiểu biết của mình đối với Ningya, dưới tình huống chính mình minh xác biểu đạt tâm ý, đồng thời cùng Hydeine xác định quan hệ, cậu tuyệt đối không thể ôm ý nghĩ gì đối với mình nữa.
Cho nên đã xảy ra chuyện gì, làm cho cậu muốn cùng mình đầu gối sát nhau?
Dilin dịch sang bên cạnh một chút.
Ningya giơ gối lên, dùng sức vỗ xuống trên giường, muốn che đậy hắc khí mình bắt được.
“Làm sao vậy?” Dilin bị sợ hết hồn.
“Híc, ” Ningya liếm môi một cái, “Hình như có sâu…”
“Có đúng không?” Dilin nhảy xuống giường, sau đó để cho Ningya cũng xuống, trên giường gối, chăn cùng ráp trải giường đột nhiên đều bay lên, không tiếng động run run, run lên nửa ngày, xác định ngay cả một hạt bụi cũng không dính lại, mới chậm rãi trở xuống chỗ cũ.
Ningya nhìn thấy hắc khí không xuất hiện nữa, mới thở phào nhẹ nhõm nói: “Vừa nãy là “thủy” hệ ma pháp?”
“Phong hệ.” Dilin nói, ” Thời điểm nguyên tố “hỏa” cùng nguyên tố “thủy” vận hành đến tốc độ nhất định, nguyên tố “Phong” sẽ xuất hiện.”
Dilin là người đầu tiên phát hiện nguyên tố “Phong”, cho nên sau khi trở thành trợ giáo của Học viện ma pháp St Paders, cậu chủ lực nghiên cứu phong hệ ma pháp —— những thứ này là chuyện xảy ra sau khi Ningya rời khỏi St Paders.
Ningya thở dài nói: “Đáng tiếc tớ học tập là “Thổ” hệ ma pháp.”
“Việc học của cậu thế nào rồi? Nếu cần, có thể xin đi học trở lại.” Dilin nhớ tới quan hệ của cậu và Harvey, tiếc hận nói, “Đáng tiếc chúng ta không có loại chương trình học hắc ám.”
Lời của cậu làm cho Ningya nhìn kỹ lại thực lực của mình bây giờ. Quang Chi Tử trời sinh đã có Quang Minh thần pháp, căn bản không cần phải học tập, sau khi cậu chuyển sinh, thân thể thuộc tính quang minh liền biến mất, sau trở thành Ningya, trước hết học là đấu khí, đã hoang phế, sau đó tiến vào St Paders, liền tu tập “Thổ” hệ ma pháp, cũng chỉ hiểu được da lông. Cho nên, thực lực bây giờ của cậu hoàn toàn có thể nói là… Không có thực lực.
Ningya chần chờ mở miệng nói: “Đi học trở lại thì phải làm thủ tục gì?”
Dilin cao hứng nói: “Đầu tiên, cậu phải điền vào một đơn xin, sau đó viết rõ điều cậu từng trải trong lúc rời đi, tốt nhất cùng tu hành có liên quan. Sau đó, cậu phải viết rõ nguyên nhân mình muốn đi học trở lại, không sai biệt lắm là như vậy.”
Ningya nói: “Từng trải khi tớ rời trường khả năng không hợp.”
Dilin nói: “Nếu như cậu chỉ Đông Côi Mạc, tớ nghĩ tỷ lệ thông qua rất lớn.”
St Paders có rất nhiều đạo sư tò mò.
Ningya nói: “Tớ sẽ cân nhắc, nếu như điều kiện cho phép…”
Điều kiện đương nhiên là chỉ Harvey.
Dilin liền lo lắng: “Cậu cùng Thần Hắc Ám thật sự là tự nguyện sao?” Thời gian cậu và Ningya chung đụng không tính là lâu, nhưng lại rất rõ ràng trong thân thể của cậu, có một thứ tên là tinh thần hy sinh vĩ đại. Chỉ cần cậu cảm thấy đáng giá, là có thể hi sinh bản thân mình. Nhìn trước mắt, ý nguyện của Thần Hắc Ám thuộc về quan hệ với Mộng đại lục, Ningya cũng rất có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cuộc…
Cửa sổ không báo động trước mà nát.
Ningya vội vàng nói: “Là tự nguyện! Hoàn toàn là tự nguyện.”
Dilin nhìn cửa sổ, lại nhìn Ningya, thấp giọng nói: “Thần Hắc Ám ở đây?”
Ningya không có cách nào phản bác.
Dilin: “…” Tình huống dưới mắt, nhìn thế nào cũng không giống như là tự nguyện.
Ningya nhìn thấu ý nghĩ của Dilin: “E rằng cậu không tin, nhưng mà tớ yêu Harvey đã rất lâu rồi, so với khả năng tưởng tượng của cậu còn lâu hơn, lâu đến quên mất uể oải, quên mất từ bỏ, đem yêu thích biến thành chấp niệm.”
Dilin nhìn mắt của cậu, Ningya không chút nháy mắt thản nhiên nhìn lại.
Sau một lát, Dilin rốt cục tin tưởng những câu cậu vừa nói là xuất phát từ nội tâm cậu, mà không phải ngoại lực uy hiếp: “Cậu nên tôn trọng mong muốn của cậu, bạn của tớ.” Cậu duỗi cánh tay ra, muốn cho cậu một cái ôm ấp.
Ningya lúng túng lui về phía sau nửa bước, lộ ra ánh mắt áy náy.
“…” Dilin nói: “Tớ rõ rồi. Sau này tớ muốn tìm cậu, thì phải đến nơi nào?”
Ningya nói: “Tớ cũng không biết.”
Dilin nói: “Có thể nhỏ giọng nói chuyện để hắn không nghe thấy.”
Ningya nói: “Nhỏ nữa cũng vô dụng.”
Dilin nhún nhún vai: “Được rồi, như vậy tớ dùng thân phận bằng hữu của cậu hữu tình kiến nghị, vào thời điểm thích hợp nên nắm quyền chủ động trong tay. Nếu như hắn cũng thật lòng thích cậu như lời nói.”
Ningya rõ ràng cậu là có ý tốt, nhưng là quan hệ của mình cùng Harvey thực sự có chút phức tạp. Quang Chi Tử cùng Harvey cái đoạn kia nhấp nhô từng trải khiến cho thời điểm Harvey đang xử lý tình cảm, trước sau đều ôm thành phần hoài nghi nhất định. Nhưng mà cậu vẫn cảm kích tiếp nhận, cũng không phải bằng hữu nào cũng dám đứng lên đắc tội thần linh nguy hiểm nhắc nhở chính mình.
“Cảm ơn, tớ hiểu rồi.” Cậu dừng một chút, nhìn thấy trên đất có một đạo hắc khí, hóa thành một cái mũi tên, chỉ ra phía cửa, ra hiệu cậu đi nhanh một chút. “Híc, thời gian không còn nhiều lắm, tớ phải đi rồi.”
Dilin tò mò nói: “Cậu muốn đi như thế nào? Như trước đột nhiên xuất hiện như vậy rời đi hay là…”
Ningya vốn muốn nói là từ cửa rời đi, nhưng lời nói chưa ra khỏi miệng, đã bị một trận hắc khí quát chạy.
Dilin nhìn phía trước trống rỗng nháy mắt một cái: “Chưa từng xuất hiện nguyên tố “Phong”.”
“Ngầu cực kỳ.”
Hoa viên hoàng cung vào thời điểm ban ngày muôn tía nghìn hồng, tươi đẹp loá mắt, nhưng đến buổi tối, ánh trăng ảm đạm, hoa viên tối đen, nhàn nhạt, khắp nơi lộ ra một luồng tiêu điều.
Ningya chớp mắt một cái, đã đứng ở trong vườn hoa tiêu điều này.
Ở trước mặt cậu đưa lưng về phía cậu, là Harvey đứng chắp tay.
Harvey từ từ xoay người lại.
Ningya lập tức nói: “Em và Dilin chỉ là bạn học, chúng em rất lâu không gặp, cho nên hàn huyên nhiều thêm vài câu.”
Harvey nói: “Chỉ là bạn học?”
“Đúng, chúng em đã từng đi học tại St Paders.”
“Rừng rậm gặp gỡ, quang thân biểu lộ cũng là một phần học tập sao?”
Ningya sắc mặt nhất thời trắng bệch.
Harvey ngược lại là không quá truy cứu, dù sao Quang Chi Tử trước giờ vẫn là thân thể trần truồng chạy khắp nơi, chuyện quang thân này của cậu đối với Harvey mà nói, đã tập mãi thành quen. Hắn so đo là thái độ của Ningya đối với Dilin. Thời điểm tại Học viện ma pháp St Paders vài phần kính trọng còn chưa tính, sau khi cùng với mình, vậy mà còn trong bóng tối trợ giúp hắn, hoàn toàn không đem hắn để ở trong mắt!
“Nếu như ta ngày hôm nay không ở, em có phải là dự định nằm úp sấp ở trên giường của hắn không xuống?”
Ningya giải thích: “Là bởi vì hắc khí trên giường…”
Harvey nói: “Chỉ có trên giường sao?”
Ningya ngẩn ra, lập tức khẩn trương lên, chỉ lo hắn hạ độc thủ với Dilin. Cậu vẫn chưa quên giáo hoàng lúc trước bị một đạo hắc khí hành hạ thành hình dáng gì. “Còn có chỗ nào?”
Harvey chỉ mặt mình.
…
Mặc dù có ánh trăng, nhưng nhìn qua, vẫn là rất đen.
Ningya nói: “Thời gian em và Dilin quen biết không lâu, hoàn toàn không có cách nào so với anh.”
Harvey nói: “Vậy các thần cùng em quen biết thời gian rất dài, thì có thể so sánh cùng ta sao? Lúc trước Nors an cư biển rộng, em còn ba không năm khi chạy đi tìm hắn.” Thời điểm Ningya ra đời, Nors rõ ràng đã rời khỏi Mộng đại lục, tỉ lệ hai người quen biết rất nhỏ, ai biết, vẫn xảy ra.
Thời điểm Nors dò xét biển rộng gặp Quang Chi Tử, đối với cậu ưu ái rất nhiều. Sau khi Harvey biết, ăn dấm chua rất lâu, thậm chí bị lửa giận làm choáng váng đầu óc, làm một chuyện khiến Ningya hoàn toàn không có cách nào chịu được. Đó là lần đầu tiên hai bọn họ nhất triệt để làm lộn tung lên.
Sau đó, Harvey một lần nữa sửa sang lại tâm tình của mình đối với Quang Chi Tử, rốt cuộc đem cậu từ địa vị sủng vật đưa lên thành tình nhân. Mà Ningya cũng là vào lúc đó nhận ra được mình đối với Harvey cùng người khác tâm tư không giống, từ đó về sau thái độ chuyển biến tốt lên.
Có điều, trận giá mồi dẫn hỏa này trở thành mụn nhọt giữa hai người, ai cũng không nhắc lại nữa.
Harvey nhớ tới bộ dáng khi đó bởi vì đố kị mà mất khống chế, hơi nhíu nhíu mày. Là một thần thông minh, hắn đương nhiên sẽ không cho phép chính mình lặp lại sai lầm. Hắn rất nhanh thu lại bất mãn cùng phẫn nộ, nhẹ giọng nói với Ningya: “Em có muốn đi học trở lại không?”
Ningya kinh ngạc nhìn hắn.
Harvey nói: “Tuy rằng em từ lúc sinh ra đã không mang theo quang minh thần lực, nhưng mà nhân loại thành lập chuyên môn tu tập Quang Minh thần lực cùng quang minh đấu khí học viện Glorious St Dean, ta có thể để Feta giúp em báo danh. Nếu như em muốn tiếp tục con đường kỵ sĩ hoặc Ma Pháp sư, vậy thì học viện Honorable St Sorvi hoặc về St Paders.”
Danh sách chương