Chương này có nội dung khá “ảo diệu “ – đề nghị các bác dưới 18 nên cân nhắc trước khi xem …! Trò chuyện với Cổ lão xong, hắn quay sang Hermione và nói:
"Bây giờ chúng ta vẫn chưa thể làm nó nở sớm được, em à!"
"Tại sao? "
Hermione hơi cong cái miệng nhỏ nhắn, nhìn thật đáng yêu.
"Thế em muốn một cái vật nuôi thật mạnh mẽ hay là yếu ớt đây? "
"Hứ, quan trọng là xinh đẹp trước đã. Nếu không người ta hổng cần đâu."
Cô bé ngạo kiều đáp.
“Ách.”
Triệu Thiên Dương đơ người lại.
Cái này, hình như có chút sai kịch bản a.
Làm sao mà mình lại quên điều như vậy chứ.
Hắn đập đập đầu, một cô bé tuổi nhỏ như Hermione thích con vật như thế nào. Đương nhiên, là phải đẹp đẽ xinh xắn rồi. Nếu như cho lựa chọn, hắn chắc chắn một trăm phần trăm Hermione sẽ đổi một chú cún con nhỏ nhắn với trái trứng này.
"Hài. Hermione, nếu như quả trứng này sớm nở, bên trong sủng vật của em không chỉ xấu mà còn vô cùng yếu ớt nữa. Em có muốn thế không?"
"Tất nhiên không."
Cô bé bĩu môi:
"Nhưng anh phải cam đoan, nó nở ra là một bé thật đáng yêu đấy. Còn mạnh mẽ, em không quan trọng lắm."
Đổ mồ hôi. Được rồi, đối với tiểu nữ hài, tốt nhất là chỉ bàn đẹp đẽ.
Triệu Thiên Dương thầm nghĩ.
"Vậy em về phòng trước nghe anh Jack."
"Ừm."
- -----------
Trong cái ổ nhỏ của mình, Triệu Thiên Dương giờ đây đang sử dụng tinh thần lực nội thị đan điền. Nhưng mới nhìn vào, hắn liền há hốc mồm sửng sốt. Bởi vì, dĩ nhiên, đan điền của hắn, đã hội tụ thành một cái ao linh dịch nhỏ, trong đó nằm lẳng lặng năm giọt nguyên dịch màu xám bạc, trông cực kì bắt mắt.
“ Cái này, chẳng lẽ, ta đã thành tựu được linh khí tụ dịch.”
Triệu Thiên Dương kinh ngạc. Hắn thế mà nhớ rõ, trong “ThônThiên Quyết”,đã ghi rõ, thành tựu một trăm tia linh khí mới có thể bắt đầu nhưng tụ chúng lại. Nếu không, sẽ dễ dàng thất bại. Mà một khi không thành công, linh khí sẽ tiêu tán mất, rất mất thời gian để tu luyện lại.
“Chẳng lẽ, là do hồn cảnh của ta tăng lên, nên giúp cho việc ngưng tụ linh dịch hoán thành sớm trước.”
Triệu Thiên Dương thầm nghĩ, việc này, hắn chỉ có thể quy công cho việc tấn cấp của bản thân. Tuy nhiên, cái suy đoán đó cũng tiếp cận rất gần sự thật.
MinhTâm Cảnh, linh hồn càng củng cố và ngưng tụ, mặc dù so với Định Thần Cảnh chỉ cách biệt một nấc, nhưng đó là một lằn ranh cực lớn. Đừng nhìn Triệu Thiên Dương hồn thể đang trong quá trình lột xác, nhưng nếu không có Thao Thiết tàn hồn, hắn khả năng tốn vài tháng nữa mới lên cấp thành công.
Mà việc lên cấp trước thời điểm này, đã hỗ trợ cho đan điền hắn, trong tiềm thức, Triệu Thiên Dương đã tự ép chúng lại. Bình thường hắn, làm việc này rất nguy hiểm, thậm chí có thể là công dã tràng suốt mấy tháng. Rất may mà hắn linh hồn cường đại.
Bây giờ, linh khí ngưng dịch trước, chính là cực kì thuận lời cho sau này ngưng tụ dịch thể. Bởi vì hắn chỉ cần khong ngừng tinh luyện đưa vào từng chút linh khí. Thể nội đan điền sẽ từ từ đồng hóa năng lượng này, khả năng rất nhanh, bản thân hắn sẽ tụ tập đủ mười giọt nguyên năng.
“Lúc đó, ta có thể dùng này dịch, tiến hành bước tiếp theo thối thể, thành tựu bước thứ nhất: Tụ Linh Thân. Khả năng đây sẽ là thời điểm mà ta không cần sợ bất cứ thứ gì. Cho dù là thế giới này cao cấp vũ khí cùng nguyền ếm – Nhưng dĩ nhiên đạt hạt nhân, cùng cổ lão bùa chú thì còn phải coi chừng.”
“Tốt lắm, bây giờ, việc cần làn chính là nghiên cứu một chút các chủng loại phép thuật trong sách cùng tu luyện. “
Triệu Thiên Dương ngay tức khắc hoạch định ra con đường tiếp theo cho bản thân.
- -----------
Trong gian phòng cũ chất đồ phía sau, bình thường ông bà Granger cũng rất ít khi đi vào. Mà hiện tại, nơi đây có hai cái bóng người nho nhỏ, đang quơ quơ một cái que dài dài, miệng lẩm nhẩm gì đó. Đây chính là Hermione cùng Triệu Thiên Dương đang thử nghiệm phép thuật.
"Trước tiên, chúng ta bắt đầu với mảnh giấy này đi Hermione."
Triệu Thiên Dương lên tiếng, chỉ vào một đống nhàu nát đã bị xé vụn ra, nằm dưới đất.
Hermione mắt rất chăm chú, hai tay cô bé giơ lên, cây đũa chỉ thẳng vào những mảnh giấy đó, miệng hô to:
“ Repair-pal.”
“Ách.”
Một cơn gió nhẹ thổi qua. Nhưng không có gì xảy ra cả.
"Jack, có phải là em quá ngốc không?"
Hermione ủ rũ nói:
" Rõ ràng đây là lần thứ ba thử nghiệm rồi, mà đó chỉ là với mảnh giấy. Nhưng em vẫn không thành công."
"Chưa là gì cả em gái. Tự tin lên, hãy nghĩ rằng, em có thể làm được. Cho dù là em thất bại bao nhiều lần, luôn nhớ … Anh sẽ luôn bên cạnh giúp đỡ em."
Triệu Thiên Dương cứng rắn nói, tay xoa nhẹ đầu cô bé.
Nhưng trong đầu hắn lại đang nghĩ thầm có nên chọn một mẩu vụn khác nhỏ hơn để cô bé dễ thực tập.
Triệu Thiên Dương chỉ sợ Hermione bị đả kích ý chí sẽ ảnh hưởng đến tiến bộ của cô. Dù gì thì Hermione mới chỉ mười một tuổi mà thôi.
Mà lỗi một phần cũng là bởi vì Triệu Thiên Dương đã nghiệm phép thuật một lần trước Hermione và … Thành công ngay bước đầu.
Chính vì thế, mà cô bé đòi nằng nặc tập thử.
“Trong truyện, Hermione học bất cứ thứ gì đều rất nhanh cùng thông thạo, nhưng thật sự có phải là do trí nhớ cùng thiên phú không. “
Triệu Thiên Dương lắc đầu một chút. Điều đó, chỉ sợ là sai lầm, thiên phú, chỉ là phụ mà thôi. Cần cù,mới là quan trọng nhất. Ai nói cô bé không chịu khó, hắn là người đầu tiên đánh kẻ ấy.
Tính đến giờ, Hermione thất bại đã không dưới bốn lần, nhưng cô bé vẫn cố gắng tập luyện. Vì bọn họ là người bình thường mà thôi, mặc dù có phù thủy thiên phú, nhưng trong tâm cô bé chỉ sợ vẫn còn nhiều tự ti.
“Anh sẽ nhượng em kiêu hãnh về bản thân, Hermione. Anh sẽ để em tỏa sáng chính mình, hướng thế giới này chứng tỏ, em, ưu tú đến mức nào. Không một phù thủy nào có thể tự cho mình giỏi giang hơn người khác, cho dù đó chỉ Muggle xuất thân.”
"Jack, em làm được rồi."
Giọng nói mừng rõ của Hermione vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Triệu Thiên Dương.
Hắn quay đầu lại, và đón nhận hắn, là một ánh mắt cực kì hưng phấn, bao nhiêu vẻ lo lắng đã hoàn toàn biến mất.
Hermione đã thành công rồi!
Dưới đất, chính là một tờ giấy hoàn chỉnh, phẳng phiu như mới.
"Em giỏi lắm!"
Triệu Thiên Dương mỉm cười, mơn nhẹ đôi má của cô bé.
"Em của anh là nhất đấy!"
"Đương nhiên, người ta rất cố gắng đó."
Hermione chun chun cái mũi nhỏ, hai mắt mở to tròn xoe.
Nhưng cô bé chưa kịp nói gì thì một khuôn mặt đã ép sát lại gần.
Và một đôi môi nhẹ nhàng đặt lên cái kia mỏng dính cặp môi.
Hai bóng người dần quấn chặt vào nhau. Hai tay của Triệu Thiên Dương vòng ra sau lưng cô bé, từ từ rà nhẹ xuống bờ mông mềm mại.
“Ưm, Jack, …. Chúng mình, từ từ một chút.”
Hermione, hơi thở dốc, miệng lí nhí nói.
Triệu Thiên Dương thâm tình nhìn cô bé:
“ Anh sẽ không quá giới hạn đâu, nhưng, cho anh một chút thôi nhá. “
Vẻ mặt Hermione nhìn hơi xoắn xuýt, bình thường nàng có thể cho “anh hai “ thân mật mình, các kiểu, nhưng tiến thêm một chút, thì …. Thật khó a.
Nhìn lên phía trước khuôn mặt quen thuộc, hơi thở ấm áp, đã bao lần khiến mình phải mê mẩn. Hermione ánh mắt trở nên kiên định:
“ Jack, anh … đừng đi quá nhé!"
"Nếu em không muốn, thì không cần đâu, Hermione."
Triệu Thiên Dương nhẹ giọng nói. Hắn thích cô bé thật tâm mà, nên hắn tôn trọng quyết định của cô.
“Không đâu, người ta … chấp nhận đó!"
Hermione thấp giọng nhỏ xíu, khó khăn lắm hắn mới nghe được.
“Vậy, anh tới …"
Triệu Thiên Dương bế bổng cô bé lên, nhẹ đẩy cửa phòng, tiến vào ổ nhỏ của bản thân.
Hermione hai mí mắt run run, khép lại. Cô bé không nói lời nào, chỉ úp mặt thật chặt vào người Triệu Thiên Dương.
Thả nhẹ cô bé lên giường, hắn từ từ cởi quần áo trên người ra.
Đưa cánh tay lên, hắn mơn nhẹ má cô bé, từng chút một, tháo mở từng cái khuy áo ra. Một tay khác, hắn đã luồn vào phía dưới, nhẹ thoát đi quần của của Hermione. Bây giờ cả hai chỉ còn mỗi đồ lót mà thôi.
“Anh tới đây.”
Triệu Thiên Dương nhỏ giọng,thì thầm bên tai cô bé.
Vừa nói, tay hắn lại tiếp tục cởi ra cái áo lót nhỏ màu hồng nhạt …. Và hiện ra trước mặt hắn, là một bộ ngực … tuy nhỏ nhưng cũng đã kha khá. Theo Triệu Thiên Dương đánh giá, cũng phải có quy mô trái quýt rồi.
“Jack, … đừng nhìn chằm chằm, … em như thế!"
Hermione run run nói. Rõ ràng,cô bé cảm nhận được việc Triệu Thiên Dương đang làm, nhưng cô không hề ngăn cản. Có lẽ, trong thâm tâm cô bé, ngoại trừ ba mẹ ra, hắn chính là tất cả.
“Anh sẽ mãi là trụ cột của em Hermione.”
Triệu Thiên Dương thì thầm, nhưng giọng nói đầy sự tự tin cùng chắc chắn. Bởi vì, cô bé cũng là một phần của hắn.
Triệu Thiên Dương hôn nhẹ vào môi Hemrione, một tay hắn nắn nhẹ cái kia bánh bao nhỏ.
“Ưm, Jack … Anh bóp.. từ từ.. thôi..”
Hermione rên rỉ, giọng đứt quãng.
“Em cứ thư giãn đi. Anh chỉ thân một chút thôi, nhưng chúng ta sẽ không đi quá đâu.”
“Vậy nha,… em không muốn có con đâu, …”
Triệu Thiên Dương hơi cúi đầu, mút nhẹ vào cái kia bộ ngực nhỏ. Phía bên dưới tiểu huynh đệ hắnđã cương cứng từ lúc nào, nhưng hắn sẽ không phá vỡ lời bản thân cam kết. Nên hắn chỉ có thể cà cà một chút hạ hỏa vậy.
(Chỗ ni tỉnh lược từ, chính ta cũng chịu không nổi nữa!)
- ----------
Trong căn phòng nhỏ bé ấm cúng, Triệu Thiên Dương cùng Hermione đang quấn chặt lấy nhau.Hai than thể trần truồng nhỏ nhắn, đan xen, như muốn hợp lại cùng một chỗ.
“Hermione, tỉnh dậy đi nào, hai bác sắp về rồi …” –Triệu Thiên Dương thấp giọng gọi cô bé. Hermione hiện giờ đang rúc trong ngực hắn, ngủ say sưa.
Triệu Thiên Dương cưng chiều nhìn một chút, thật sớm muốn ăn cái này tiểu yêu tinh a!
"Bây giờ chúng ta vẫn chưa thể làm nó nở sớm được, em à!"
"Tại sao? "
Hermione hơi cong cái miệng nhỏ nhắn, nhìn thật đáng yêu.
"Thế em muốn một cái vật nuôi thật mạnh mẽ hay là yếu ớt đây? "
"Hứ, quan trọng là xinh đẹp trước đã. Nếu không người ta hổng cần đâu."
Cô bé ngạo kiều đáp.
“Ách.”
Triệu Thiên Dương đơ người lại.
Cái này, hình như có chút sai kịch bản a.
Làm sao mà mình lại quên điều như vậy chứ.
Hắn đập đập đầu, một cô bé tuổi nhỏ như Hermione thích con vật như thế nào. Đương nhiên, là phải đẹp đẽ xinh xắn rồi. Nếu như cho lựa chọn, hắn chắc chắn một trăm phần trăm Hermione sẽ đổi một chú cún con nhỏ nhắn với trái trứng này.
"Hài. Hermione, nếu như quả trứng này sớm nở, bên trong sủng vật của em không chỉ xấu mà còn vô cùng yếu ớt nữa. Em có muốn thế không?"
"Tất nhiên không."
Cô bé bĩu môi:
"Nhưng anh phải cam đoan, nó nở ra là một bé thật đáng yêu đấy. Còn mạnh mẽ, em không quan trọng lắm."
Đổ mồ hôi. Được rồi, đối với tiểu nữ hài, tốt nhất là chỉ bàn đẹp đẽ.
Triệu Thiên Dương thầm nghĩ.
"Vậy em về phòng trước nghe anh Jack."
"Ừm."
- -----------
Trong cái ổ nhỏ của mình, Triệu Thiên Dương giờ đây đang sử dụng tinh thần lực nội thị đan điền. Nhưng mới nhìn vào, hắn liền há hốc mồm sửng sốt. Bởi vì, dĩ nhiên, đan điền của hắn, đã hội tụ thành một cái ao linh dịch nhỏ, trong đó nằm lẳng lặng năm giọt nguyên dịch màu xám bạc, trông cực kì bắt mắt.
“ Cái này, chẳng lẽ, ta đã thành tựu được linh khí tụ dịch.”
Triệu Thiên Dương kinh ngạc. Hắn thế mà nhớ rõ, trong “ThônThiên Quyết”,đã ghi rõ, thành tựu một trăm tia linh khí mới có thể bắt đầu nhưng tụ chúng lại. Nếu không, sẽ dễ dàng thất bại. Mà một khi không thành công, linh khí sẽ tiêu tán mất, rất mất thời gian để tu luyện lại.
“Chẳng lẽ, là do hồn cảnh của ta tăng lên, nên giúp cho việc ngưng tụ linh dịch hoán thành sớm trước.”
Triệu Thiên Dương thầm nghĩ, việc này, hắn chỉ có thể quy công cho việc tấn cấp của bản thân. Tuy nhiên, cái suy đoán đó cũng tiếp cận rất gần sự thật.
MinhTâm Cảnh, linh hồn càng củng cố và ngưng tụ, mặc dù so với Định Thần Cảnh chỉ cách biệt một nấc, nhưng đó là một lằn ranh cực lớn. Đừng nhìn Triệu Thiên Dương hồn thể đang trong quá trình lột xác, nhưng nếu không có Thao Thiết tàn hồn, hắn khả năng tốn vài tháng nữa mới lên cấp thành công.
Mà việc lên cấp trước thời điểm này, đã hỗ trợ cho đan điền hắn, trong tiềm thức, Triệu Thiên Dương đã tự ép chúng lại. Bình thường hắn, làm việc này rất nguy hiểm, thậm chí có thể là công dã tràng suốt mấy tháng. Rất may mà hắn linh hồn cường đại.
Bây giờ, linh khí ngưng dịch trước, chính là cực kì thuận lời cho sau này ngưng tụ dịch thể. Bởi vì hắn chỉ cần khong ngừng tinh luyện đưa vào từng chút linh khí. Thể nội đan điền sẽ từ từ đồng hóa năng lượng này, khả năng rất nhanh, bản thân hắn sẽ tụ tập đủ mười giọt nguyên năng.
“Lúc đó, ta có thể dùng này dịch, tiến hành bước tiếp theo thối thể, thành tựu bước thứ nhất: Tụ Linh Thân. Khả năng đây sẽ là thời điểm mà ta không cần sợ bất cứ thứ gì. Cho dù là thế giới này cao cấp vũ khí cùng nguyền ếm – Nhưng dĩ nhiên đạt hạt nhân, cùng cổ lão bùa chú thì còn phải coi chừng.”
“Tốt lắm, bây giờ, việc cần làn chính là nghiên cứu một chút các chủng loại phép thuật trong sách cùng tu luyện. “
Triệu Thiên Dương ngay tức khắc hoạch định ra con đường tiếp theo cho bản thân.
- -----------
Trong gian phòng cũ chất đồ phía sau, bình thường ông bà Granger cũng rất ít khi đi vào. Mà hiện tại, nơi đây có hai cái bóng người nho nhỏ, đang quơ quơ một cái que dài dài, miệng lẩm nhẩm gì đó. Đây chính là Hermione cùng Triệu Thiên Dương đang thử nghiệm phép thuật.
"Trước tiên, chúng ta bắt đầu với mảnh giấy này đi Hermione."
Triệu Thiên Dương lên tiếng, chỉ vào một đống nhàu nát đã bị xé vụn ra, nằm dưới đất.
Hermione mắt rất chăm chú, hai tay cô bé giơ lên, cây đũa chỉ thẳng vào những mảnh giấy đó, miệng hô to:
“ Repair-pal.”
“Ách.”
Một cơn gió nhẹ thổi qua. Nhưng không có gì xảy ra cả.
"Jack, có phải là em quá ngốc không?"
Hermione ủ rũ nói:
" Rõ ràng đây là lần thứ ba thử nghiệm rồi, mà đó chỉ là với mảnh giấy. Nhưng em vẫn không thành công."
"Chưa là gì cả em gái. Tự tin lên, hãy nghĩ rằng, em có thể làm được. Cho dù là em thất bại bao nhiều lần, luôn nhớ … Anh sẽ luôn bên cạnh giúp đỡ em."
Triệu Thiên Dương cứng rắn nói, tay xoa nhẹ đầu cô bé.
Nhưng trong đầu hắn lại đang nghĩ thầm có nên chọn một mẩu vụn khác nhỏ hơn để cô bé dễ thực tập.
Triệu Thiên Dương chỉ sợ Hermione bị đả kích ý chí sẽ ảnh hưởng đến tiến bộ của cô. Dù gì thì Hermione mới chỉ mười một tuổi mà thôi.
Mà lỗi một phần cũng là bởi vì Triệu Thiên Dương đã nghiệm phép thuật một lần trước Hermione và … Thành công ngay bước đầu.
Chính vì thế, mà cô bé đòi nằng nặc tập thử.
“Trong truyện, Hermione học bất cứ thứ gì đều rất nhanh cùng thông thạo, nhưng thật sự có phải là do trí nhớ cùng thiên phú không. “
Triệu Thiên Dương lắc đầu một chút. Điều đó, chỉ sợ là sai lầm, thiên phú, chỉ là phụ mà thôi. Cần cù,mới là quan trọng nhất. Ai nói cô bé không chịu khó, hắn là người đầu tiên đánh kẻ ấy.
Tính đến giờ, Hermione thất bại đã không dưới bốn lần, nhưng cô bé vẫn cố gắng tập luyện. Vì bọn họ là người bình thường mà thôi, mặc dù có phù thủy thiên phú, nhưng trong tâm cô bé chỉ sợ vẫn còn nhiều tự ti.
“Anh sẽ nhượng em kiêu hãnh về bản thân, Hermione. Anh sẽ để em tỏa sáng chính mình, hướng thế giới này chứng tỏ, em, ưu tú đến mức nào. Không một phù thủy nào có thể tự cho mình giỏi giang hơn người khác, cho dù đó chỉ Muggle xuất thân.”
"Jack, em làm được rồi."
Giọng nói mừng rõ của Hermione vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Triệu Thiên Dương.
Hắn quay đầu lại, và đón nhận hắn, là một ánh mắt cực kì hưng phấn, bao nhiêu vẻ lo lắng đã hoàn toàn biến mất.
Hermione đã thành công rồi!
Dưới đất, chính là một tờ giấy hoàn chỉnh, phẳng phiu như mới.
"Em giỏi lắm!"
Triệu Thiên Dương mỉm cười, mơn nhẹ đôi má của cô bé.
"Em của anh là nhất đấy!"
"Đương nhiên, người ta rất cố gắng đó."
Hermione chun chun cái mũi nhỏ, hai mắt mở to tròn xoe.
Nhưng cô bé chưa kịp nói gì thì một khuôn mặt đã ép sát lại gần.
Và một đôi môi nhẹ nhàng đặt lên cái kia mỏng dính cặp môi.
Hai bóng người dần quấn chặt vào nhau. Hai tay của Triệu Thiên Dương vòng ra sau lưng cô bé, từ từ rà nhẹ xuống bờ mông mềm mại.
“Ưm, Jack, …. Chúng mình, từ từ một chút.”
Hermione, hơi thở dốc, miệng lí nhí nói.
Triệu Thiên Dương thâm tình nhìn cô bé:
“ Anh sẽ không quá giới hạn đâu, nhưng, cho anh một chút thôi nhá. “
Vẻ mặt Hermione nhìn hơi xoắn xuýt, bình thường nàng có thể cho “anh hai “ thân mật mình, các kiểu, nhưng tiến thêm một chút, thì …. Thật khó a.
Nhìn lên phía trước khuôn mặt quen thuộc, hơi thở ấm áp, đã bao lần khiến mình phải mê mẩn. Hermione ánh mắt trở nên kiên định:
“ Jack, anh … đừng đi quá nhé!"
"Nếu em không muốn, thì không cần đâu, Hermione."
Triệu Thiên Dương nhẹ giọng nói. Hắn thích cô bé thật tâm mà, nên hắn tôn trọng quyết định của cô.
“Không đâu, người ta … chấp nhận đó!"
Hermione thấp giọng nhỏ xíu, khó khăn lắm hắn mới nghe được.
“Vậy, anh tới …"
Triệu Thiên Dương bế bổng cô bé lên, nhẹ đẩy cửa phòng, tiến vào ổ nhỏ của bản thân.
Hermione hai mí mắt run run, khép lại. Cô bé không nói lời nào, chỉ úp mặt thật chặt vào người Triệu Thiên Dương.
Thả nhẹ cô bé lên giường, hắn từ từ cởi quần áo trên người ra.
Đưa cánh tay lên, hắn mơn nhẹ má cô bé, từng chút một, tháo mở từng cái khuy áo ra. Một tay khác, hắn đã luồn vào phía dưới, nhẹ thoát đi quần của của Hermione. Bây giờ cả hai chỉ còn mỗi đồ lót mà thôi.
“Anh tới đây.”
Triệu Thiên Dương nhỏ giọng,thì thầm bên tai cô bé.
Vừa nói, tay hắn lại tiếp tục cởi ra cái áo lót nhỏ màu hồng nhạt …. Và hiện ra trước mặt hắn, là một bộ ngực … tuy nhỏ nhưng cũng đã kha khá. Theo Triệu Thiên Dương đánh giá, cũng phải có quy mô trái quýt rồi.
“Jack, … đừng nhìn chằm chằm, … em như thế!"
Hermione run run nói. Rõ ràng,cô bé cảm nhận được việc Triệu Thiên Dương đang làm, nhưng cô không hề ngăn cản. Có lẽ, trong thâm tâm cô bé, ngoại trừ ba mẹ ra, hắn chính là tất cả.
“Anh sẽ mãi là trụ cột của em Hermione.”
Triệu Thiên Dương thì thầm, nhưng giọng nói đầy sự tự tin cùng chắc chắn. Bởi vì, cô bé cũng là một phần của hắn.
Triệu Thiên Dương hôn nhẹ vào môi Hemrione, một tay hắn nắn nhẹ cái kia bánh bao nhỏ.
“Ưm, Jack … Anh bóp.. từ từ.. thôi..”
Hermione rên rỉ, giọng đứt quãng.
“Em cứ thư giãn đi. Anh chỉ thân một chút thôi, nhưng chúng ta sẽ không đi quá đâu.”
“Vậy nha,… em không muốn có con đâu, …”
Triệu Thiên Dương hơi cúi đầu, mút nhẹ vào cái kia bộ ngực nhỏ. Phía bên dưới tiểu huynh đệ hắnđã cương cứng từ lúc nào, nhưng hắn sẽ không phá vỡ lời bản thân cam kết. Nên hắn chỉ có thể cà cà một chút hạ hỏa vậy.
(Chỗ ni tỉnh lược từ, chính ta cũng chịu không nổi nữa!)
- ----------
Trong căn phòng nhỏ bé ấm cúng, Triệu Thiên Dương cùng Hermione đang quấn chặt lấy nhau.Hai than thể trần truồng nhỏ nhắn, đan xen, như muốn hợp lại cùng một chỗ.
“Hermione, tỉnh dậy đi nào, hai bác sắp về rồi …” –Triệu Thiên Dương thấp giọng gọi cô bé. Hermione hiện giờ đang rúc trong ngực hắn, ngủ say sưa.
Triệu Thiên Dương cưng chiều nhìn một chút, thật sớm muốn ăn cái này tiểu yêu tinh a!
Danh sách chương