Bữa sáng nổi tiếng nhất ở đây chính là sandwich, bánh mì nướng vừa thơm vừa giòn rất dễ gợi lên cảm giác thèm ăn, chỉ cần ăn qua một lần thì nhất định lần sau tới đây cũng sẽ muốn gọi món này thêm lần nữa.
Trang Duy chọn một phần sandwich tôm tươi, Cố Diễm lật xem menu chọn một phần sandwich cá ngừ. Bồi bàn sau khi ghi nhận thì ra ngoài, có một phục vụ khác đưa nước chanh nóng lên cho hai người.
“Anh thích ăn hải sản tươi sao?” Trang Duy hỏi Cố Diễm, so với sandwich hải sản thì sandwich thịt được ưa chuộng hơn.
“Cũng được” Cố Diễm trả lời.
Trang Duy uống nước, đây là lần đầu tiên cậu ăn sáng cùng với Cố Diễm nhưng cũng không khác biệt lắm so với tưởng tượng của cậu, mặc dù chỉ là bữa sáng nhưng khí thế của Cố Diễm cũng không nhu hòa, hoặc có lẽ chính nhờ như vậy mới khiến cậu cảm thấy đặc biệt an tâm.
Hai phần thức ăn rất nhanh được đem lên, mỗi phần sandwich đều được cắt làm hai, như vậy khi ăn tương đối dễ dàng.
Cố Diễm rất tự nhiên cầm một nửa phần của mình đổi cho Trang Duy “Đổi khẩu vị thử xem, dinh dưỡng cũng cân đối hơn một chút. Thịt cá không có tính nhiệt, cậu có thể yên tâm ăn đi”
Trang Duy nhìn phần sandwich được đổi trên dĩa đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, cũng không nghĩ ngợi mà trực tiếp hỏi ra luôn “Anh đối với ai cũng đều tỉ mỉ như vậy sao?”
Cố Diễm nhìn cậu, không nói lời nào, giống như ngầm thừa nhận, hoặc là không biết cậu đang nói gì.
Trang Duy khẽ cong khóe môi “Chỉ là đột nhiên cảm thấy anh hình như hơi quá tốt với tôi rồi”
Đầu tiên là đề bạt cậu làm người đại diện phát ngôn, trong lúc tâm trạng cậu không tốt lại sắp xếp thời gian nghỉ xả hơi cho cậu, còn tặng cho cậu một căn hộ có giá trị không nhỏ. Coi như những thứ này Cố Diễm đều có lý do khiến cậu không thể không nhận, nhưng chuyện như tối hôm qua, sau khi Cố Diễm biết được căn bản không cần tự mình đến đây. Mà sau khi Brown bị mang đi cũng có thể trực tiếp để cậu ngủ lại trong căn phòng kia, coi như đổi phòng thì Cố Diễm cũng không cần phải ở cùng cậu suốt một buổi tối, lại còn ngủ trên sopha, hơn nữa Cố Diễm cũng có thể thuê một căn phòng khác để ngủ cũng được.
“Cho dù cậu tin hay không, tôi đối với cậu không có ý đồ không an phận” Cố Diễm trả lời.
“Tôi tin, chỉ là có chút thụ sủng nhược kinh mà thôi” Trong lòng Trang Duy hiểu rất rõ, Cố Diễm cho dù có chiếu cố cậu nhiều hơn nữa, ít nhất tới bây giờ cũng không yêu cầu cậu phải làm gì, hơn nữa cậu cũng thật sự không có gì đáng để Cố Diễm mong mỏi. Chỉ là nghĩ đến Cố Diễm chăm sóc cậu chu đáo đến mức này khiến cậu không khỏi nghĩ đến lời nói của Lâm Tân ngày hôm trước gặp ở công ty. Có thể trong mắt người ngoài, đãi ngộ như thế này là thực sự phải có một mối quan hệ đặc biệt mới có thể hưởng thụ được.
“Dùng bữa đi” Cố Diễm cũng không muốn nói thêm nữa.
Hai người cứ ăn xong bữa sáng trong sự yên tĩnh như vậy.
Sau khi ăn xong Cố Diễm phải đến công ty, Trang Duy thì định đi thăm Quý Sâm, Cố Diễm vốn muốn đưa cậu đi nhưng Trang Duy nói muốn mua một ít thức ăn cho Quý Sâm cho nên không đi cùng anh được. Cố Diễm cũng không miễn cưỡng, anh còn rất nhiều công việc cho nên phải đi trước.
Trang Duy vào nhà ăn của khách sạn mua một phần súp tẩm bổ cùng với vài phần thức ăn nhẹ, xong rồi mới bắt xe đến bệnh viện.
Cũng không biết là do Cố Ngạo hay là Ứng Tín Viễn sắp xếp, Quý Sâm ở một phòng đơn xem như cũng yên tĩnh. Lúc Trang Duy mở cửa, trong phòng không có ai, Quý Sâm đang truyền dịch, đôi mắt nhắm lại như đang ngủ.
Trang Duy bước nhè nhẹ nhưng Quý Sâm cũng không có ngủ hẳn, chỉ là chợp mắt một chút, cho nên vừa nghe động tĩnh liền tỉnh ngay.
Thấy cậu ta tỉnh dậy, Trang Duy nhỏ giọng hỏi “Thế nào? Có chỗ nào không thoải mái không?”
“Tôi không sao” Quý Sâm cười cười, giọng nói có chút suy yếu “Sáng nay có mấy chuyên gia đến hội chẩn rồi, ngoại trừ bị chấn động não những chỗ khác đều là bị thương ngoài da, nằm viện hai ngày theo dõi là ổn rồi”
Sáng sớm hôm nay Ứng Tín Viễn đã đến đây một lần. Quý Sâm lúc đó vốn còn kinh ngạc sao Ứng Tín Viễn lại đến đây thì nghe anh ta nói người đàn ông hôm qua là em trai của tổng giám đốc Cố liền hiểu ra. Ứng Tín Viễn lại nói sơ lược cho cậu ta chuyện xảy ra sau khi cậu ta té xỉu để cậu ta không cần lo lắng cho Trang Duy. Nghe nói tổng giám đốc Cố đến đó, Quý Sâm cũng hoàn toàn yên tâm.
Trang Duy đem thức ăn để vào tủ, sau đó kéo ghế ngồi cạnh giường bệnh, đừng nói hôm nay cậu không có công việc, dù có cũng phải hoãn lại để chăm lo cho Quý Sâm.
“Là do tôi không đủ cẩn thận, liên lụy cậu vì cứu tôi mà bị thương” Trang Duy khẽ thở dài một hơi, trong lòng cũng có chút hổ thẹn với Quý Sâm.
“Đừng nói vậy, ngày hôm qua cũng do tôi sơ xuất” Chuyện này quả thật không thể trách Trang Duy được, có người rắp tâm, bọn họ có cẩn thận đến mấy cũng khó tránh khỏi sơ sót. Quan sát một lần thấy tinh thần Trang Duy không tệ, Quý Sâm hỏi “Cậu thì sao? Có cảm ơn tổng giám đốc Cố đàng hoàng chưa?” Dù có nói thế nào, cả hai người bọn họ đều thiếu nợ một phần ân tình.
“Tôi không sao, chỉ là sáng nay nhìn thấy tổng giám đốc Cố có hơi bất ngờ” Khóe môi Trang Duy cong cong lộ ra ý cười, chuyện ngày hôm qua không thể chỉ dùng một câu cảm ơn là đủ.
Quý Sâm cười cười, nhưng rất nhanh đã nghiêm túc lại “Trang Duy, cậu không thể ở lại Thiên Ảnh được nữa”
“Tôi biết” Trước đây bọn họ đã từng thảo luận vấn đề này, lúc đó cậu muốn rời khỏi Thiên Ảnh nhưng chưa có quyết tâm như lúc này, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, cho dù Thiên Ảnh đưa ra bao nhiêu điều kiện tốt hơn nữa cho cậu, cậu tuyệt đối cũng không muốn tiếp tục ký hợp đồng nữa.
“Ừ, có hợp tác quảng cáo với Cố thị, tìm công ty mới cũng không khó lắm. Chờ tôi xuất viện sẽ giúp cậu tiếp xúc một số công ty” Quý Sâm muốn cùng đi với Trang Duy, thủ đoạn của Du Tung không chỉ khiến cậu ta phẫn nộ mà còn càng làm cậu ta lạnh người. Vì một hợp đồng, ngay cả người trong công ty mình cũng có thể đặt bẫy, thực sự là khiến người ta kinh tởm.
“Cậu cứ dưỡng thương cho tốt trước đi, ngược lại chúng ta tạm thời không nhận công việc nữa, chờ hợp đồng kết thúc. Tất cả đều chờ cậu khỏe lại rồi tính, không cần gấp” Trang Duy nhìn sắc mặt Quý Sâm tái nhợt, từ đáy lòng cậu vô cùng vui mừng vì cậu ba nhà họ Cố tối hôm qua xuất hiện đúng lúc, nếu không Quý Sâm không biết sẽ bị đánh thành nông nỗi nào.
“Ừ” Quý Sâm gật đầu.
Quý Sâm nằm viện ba ngày, sau khi xác định không có vấn đề gì đáng ngại mới được cho phép xuất viện. Mà trong ba ngày này, Du Tung đã liên lạc với Brown muốn biết rốt cuộc đêm đó đã xảy ra chuyện gì nhưng điện thoại của Brown căn bản không thể gọi được, gọi tới công ty của gã thì đối phương cũng lảng tránh khiến ông ta vẫn chưa hiểu đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng cũng hiểu lần hợp tác này coi như đi tong. Có điều bên Trang Duy và Quý Sâm vẫn rất yên lặng, không có ai đến tìm ông ta, cho nên ông ta quyết định tiếp tục giả ngu, coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, nếu thật sự quậy tưng bừng lên, ai cũng không đẹp mặt
Sau khi Quý Sâm xuất viện cũng không về công ty mà tiếp tục ở nhà tĩnh dưỡng. Bên Thiên Ảnh cũng giả vờ không hay biết gì tới hỏi han hai ba lần, Quý Sâm nói thẳng bị bệnh không muốn giấu giếm làm gì.
Quý Sâm bị chấn động não thì không sao nhưng một số vết thương còn bầm tím vẫn phải nghỉ ngơi, bác sĩ căn dặn cố gắng không được hoạt động nhiều. Trang Duy vì bồi dưỡng cho cậu ta cách một ngày lại đưa canh súp bồi bổ đến, đều đặt ở nhà hàng riêng, từ hương vị đến dinh dưỡng không có gì chê được.
Ngày hè mà ăn nhiều đồ bổ như vậy không thoải mái cho lắm, nhưng Quý Sâm biết đây đều là tâm ý của Trang Duy nên cũng không từ chối.
Buổi sáng, Trang Duy mang canh đến nhà Quý Sâm, thuận tiện đem luôn bữa trưa và bữa tối.
Đem trái cây rửa sạch để lên dĩa bưng ra phòng khách, Trang Duy ngồi xuống cạnh Quý Sâm, vết thương trên người Quý Sâm đều đã kết vảy, những chỗ bị bong gân và bầm tím cũng bớt sưng, chỉ là máu bầm chưa tan, chắc phải chờ thêm một thời gian nữa.
Cầm một miếng dưa hấu, Quý Sâm dựa vào gối đệm “Tôi có hai vé xem phim suất đầu tiên, vốn là muốn chúng ta cùng đi xem nhưng bây giờ tôi phải nghỉ ngơi, cậu xem có muốn hẹn tổng giám đốc Cố cùng đi được không”
“Tổng giám đốc Cố?” Hẹn Cố Diễm xem phim, Trang Duy chưa từng nghĩ tới “So với rạp chiếu phim, tôi cảm thấy tổng giám đốc Cố càng thích hợp xem phim ở phòng chiếu phim tại nhà hơn”
“Thì cứ hỏi một chút thử xem” Quý Sâm mỉm cười “Chúng ta cũng không có gì để cám ơn tổng giám đốc Cố, vé này vất vả lắm mới có được, mời tổng giám đốc Cố một lần cũng là một phần tâm ý”
“Anh ta chưa chắc có thời gian” Trang Duy trả lời.
“Có rảnh hay không là chuyện của người ta, mời hay không là chuyện của cậu” Quý Sâm cắn miếng dưa hấu “Trước cứ gọi điện hỏi đi”
Trang Duy nhìn đồng hồ một chút “Buổi tối đi, lúc này tổng giám đốc Cố chắc là đang bận rộn”
“Cũng được” Quý Sâm gật đầu.
Hai người đang nói chuyện, điện thoại di động của Quý Sâm reo lên. Quý Sâm lấy ra nhìn, là thư ký của Du Tung gọi tới, cau mày suy tính một lát mới bấm nút nghe.
Thư ký đầu bên kia nói hai câu, sau đó liền chuyển điện thoại đến văn phòng Du Tung.
“Quý Sâm à, cơ thể sao rồi? Nghe nói cậu bị bệnh, người trẻ tuổi phải biết quý trọng cơ thể đấy” Du Tung vờ vịt thân thiết, giống như bậc cha chú quan tâm con em mình vậy.
Hiển nhiên là Du Tung muốn giả ngu đến cùng, Quý Sâm cũng biết Du Tung dám làm thì chắc cũng sắp xếp kẻ thế mạng cho mình xong xuôi hết rồi.
“Chỉ là cảm mạo thôi, làm phiền tổng giám đốc Du quan tâm, tôi nhất định sẽ tự chăm sóc tốt” Quý Sâm cười lạnh, nhưng giọng nói vẫn không khác gì thường ngày.
“Vậy thì tốt. Đúng rồi, Trang Duy đâu? Mấy ngày nay công ty không liên lạc được với cậu ta, có mấy cái đại diện phát ngôn tốt lắm, muốn hỏi cậu ta xem có hứng thú hay không” Du Tung cười nói.
Quý Sâm liếc nhìn Trang Duy đang gặm trái cây, trả lời “Trang Duy bị tôi lây bệnh rồi, tạm thời không đến công ty được”
“Cậu ta không sao chứ? Sao lại không nói sớm, tôi cũng muốn đi thăm đây” Du Tung giả lả.
“Không có chuyện gì, ngài không cần đến thăm cậu ấy, lỡ bị lây bệnh cũng sẽ ảnh hưởng đến công việc” Quý Sâm biết Du Tung chỉ là nói ngoài miệng vậy thôi chứ căn bản là không hề muốn đến thăm Trang Duy.
“Vậy cậu để cậu ta nghỉ ngơi cho tốt đi, có đại diện phát ngôn nào tốt, công ty sẽ giữ lại cho cậu ta” Du Tung tiếp tục nói.
“Được, tôi sẽ nói lại cho Trang Duy. Làm phiền tổng giám đốc Du rồi” Quý Sâm biếng nhác dựa vào ghế sopha trả lời.
“Đúng rồi, còn chuyện này…” Giọng của Du Tung càng thêm ôn hòa “Hợp đồng của Trang Duy hình như sắp hết hạn rồi, công ty có kế hoạch phát triển lâu dài cho sự nghiệp tương lai của cậu ta, chuyện này đối với Trang Duy cũng rất tốt. Cho nên tôi mới muốn tìm thời gian bàn bạc một chút về chuyện gia hạn hợp đồng”
Quý Sâm biết ngay Du Tung không chuyện không lên điện tam bảo, nói vòng vo tam quốc một thôi một hồi như vậy rốt cuộc cũng vào trọng điểm. Du Tung có thể đóng kịch, nhưng Quý Sâm lăn lộn trong giới nhiều năm như vậy tất nhiên cũng có cách đối phó của riêng mình, kết quả cuối cùng sẽ ra sao, chỉ cần không phải kí trên giấy trắng mực đen đều có thể tìm ra chỗ hở, Du Tung cũng không thể bắt bẻ được.
“Sự quan tâm của công ty dành cho Trang Duy, tôi và Trang Duy đều hiểu. Tổng giám đốc Du, ngài xem, tôi cùng Trang Duy lúc này cũng không thích hợp đến công ty thảo luận. Ngài đợi thêm một thời gian nữa, chờ chúng tôi khỏe lại rồi tới công ty nói chuyện sau” Quý Sâm nói dối như thật, nét mặt khinh thường chỉ có Trang Duy nhìn thấy.
“Tốt lắm. Công ty vẫn luôn xem trọng Trang Duy, Trang Duy từ khi ra mắt đều ở Thiên Ảnh, chúng ta cũng coi như tường tận lẫn nhau, hợp tác sau này cũng càng thuận tiện. Cậu cứ từ từ nói chuyện với Trang Duy, tranh thủ kí hợp đồng sớm. Gần đây có vài cái đại diện phát ngôn không tệ, đừng để Trang Duy bỏ lỡ” Du Tung vẫn huyên thuyên.
“Được, tôi biết rồi” Quý Sâm tùy tiện trả lời lại.
Du Tung đầu bên kia cũng không nói thêm nữa, hai người liền cúp điện thoại.
Quý Sâm ném điện thoại lên ghế sopha, bĩu môi “Dối trá”
Trang Duy cười khẽ, đưa một miếng dưa hấu cho Quý Sâm.
Quý Sâm cắn dưa hấu, thoải mái thở ra, sau đó nói với Trang Duy “Đừng quên cuộc hẹn với tổng giám đốc Cố, đây là chính sự”
“Được rồi” Trang Duy đáp lại.
Nói đến Cố Diễm, Quý Sâm đột nhiên tâm tư linh hoạt – Nếu như Trang Duy có thể ký hợp đồng với công ty YC của tổng giám đốc Cố thì…
Quý Sâm ngẩng đầu nhìn Trang Duy, điều kiện bên ngoài của Trang Duy tất nhiên không thể xoi mói, nhưng YC cũng sẽ không tùy tiện ký hợp đồng với người mẫu, Trang Duy muốn bước vào cửa lớn của YC, e là cũng không dễ dàng như vậy…
Hết chương 10.
Trang Duy chọn một phần sandwich tôm tươi, Cố Diễm lật xem menu chọn một phần sandwich cá ngừ. Bồi bàn sau khi ghi nhận thì ra ngoài, có một phục vụ khác đưa nước chanh nóng lên cho hai người.
“Anh thích ăn hải sản tươi sao?” Trang Duy hỏi Cố Diễm, so với sandwich hải sản thì sandwich thịt được ưa chuộng hơn.
“Cũng được” Cố Diễm trả lời.
Trang Duy uống nước, đây là lần đầu tiên cậu ăn sáng cùng với Cố Diễm nhưng cũng không khác biệt lắm so với tưởng tượng của cậu, mặc dù chỉ là bữa sáng nhưng khí thế của Cố Diễm cũng không nhu hòa, hoặc có lẽ chính nhờ như vậy mới khiến cậu cảm thấy đặc biệt an tâm.
Hai phần thức ăn rất nhanh được đem lên, mỗi phần sandwich đều được cắt làm hai, như vậy khi ăn tương đối dễ dàng.
Cố Diễm rất tự nhiên cầm một nửa phần của mình đổi cho Trang Duy “Đổi khẩu vị thử xem, dinh dưỡng cũng cân đối hơn một chút. Thịt cá không có tính nhiệt, cậu có thể yên tâm ăn đi”
Trang Duy nhìn phần sandwich được đổi trên dĩa đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, cũng không nghĩ ngợi mà trực tiếp hỏi ra luôn “Anh đối với ai cũng đều tỉ mỉ như vậy sao?”
Cố Diễm nhìn cậu, không nói lời nào, giống như ngầm thừa nhận, hoặc là không biết cậu đang nói gì.
Trang Duy khẽ cong khóe môi “Chỉ là đột nhiên cảm thấy anh hình như hơi quá tốt với tôi rồi”
Đầu tiên là đề bạt cậu làm người đại diện phát ngôn, trong lúc tâm trạng cậu không tốt lại sắp xếp thời gian nghỉ xả hơi cho cậu, còn tặng cho cậu một căn hộ có giá trị không nhỏ. Coi như những thứ này Cố Diễm đều có lý do khiến cậu không thể không nhận, nhưng chuyện như tối hôm qua, sau khi Cố Diễm biết được căn bản không cần tự mình đến đây. Mà sau khi Brown bị mang đi cũng có thể trực tiếp để cậu ngủ lại trong căn phòng kia, coi như đổi phòng thì Cố Diễm cũng không cần phải ở cùng cậu suốt một buổi tối, lại còn ngủ trên sopha, hơn nữa Cố Diễm cũng có thể thuê một căn phòng khác để ngủ cũng được.
“Cho dù cậu tin hay không, tôi đối với cậu không có ý đồ không an phận” Cố Diễm trả lời.
“Tôi tin, chỉ là có chút thụ sủng nhược kinh mà thôi” Trong lòng Trang Duy hiểu rất rõ, Cố Diễm cho dù có chiếu cố cậu nhiều hơn nữa, ít nhất tới bây giờ cũng không yêu cầu cậu phải làm gì, hơn nữa cậu cũng thật sự không có gì đáng để Cố Diễm mong mỏi. Chỉ là nghĩ đến Cố Diễm chăm sóc cậu chu đáo đến mức này khiến cậu không khỏi nghĩ đến lời nói của Lâm Tân ngày hôm trước gặp ở công ty. Có thể trong mắt người ngoài, đãi ngộ như thế này là thực sự phải có một mối quan hệ đặc biệt mới có thể hưởng thụ được.
“Dùng bữa đi” Cố Diễm cũng không muốn nói thêm nữa.
Hai người cứ ăn xong bữa sáng trong sự yên tĩnh như vậy.
Sau khi ăn xong Cố Diễm phải đến công ty, Trang Duy thì định đi thăm Quý Sâm, Cố Diễm vốn muốn đưa cậu đi nhưng Trang Duy nói muốn mua một ít thức ăn cho Quý Sâm cho nên không đi cùng anh được. Cố Diễm cũng không miễn cưỡng, anh còn rất nhiều công việc cho nên phải đi trước.
Trang Duy vào nhà ăn của khách sạn mua một phần súp tẩm bổ cùng với vài phần thức ăn nhẹ, xong rồi mới bắt xe đến bệnh viện.
Cũng không biết là do Cố Ngạo hay là Ứng Tín Viễn sắp xếp, Quý Sâm ở một phòng đơn xem như cũng yên tĩnh. Lúc Trang Duy mở cửa, trong phòng không có ai, Quý Sâm đang truyền dịch, đôi mắt nhắm lại như đang ngủ.
Trang Duy bước nhè nhẹ nhưng Quý Sâm cũng không có ngủ hẳn, chỉ là chợp mắt một chút, cho nên vừa nghe động tĩnh liền tỉnh ngay.
Thấy cậu ta tỉnh dậy, Trang Duy nhỏ giọng hỏi “Thế nào? Có chỗ nào không thoải mái không?”
“Tôi không sao” Quý Sâm cười cười, giọng nói có chút suy yếu “Sáng nay có mấy chuyên gia đến hội chẩn rồi, ngoại trừ bị chấn động não những chỗ khác đều là bị thương ngoài da, nằm viện hai ngày theo dõi là ổn rồi”
Sáng sớm hôm nay Ứng Tín Viễn đã đến đây một lần. Quý Sâm lúc đó vốn còn kinh ngạc sao Ứng Tín Viễn lại đến đây thì nghe anh ta nói người đàn ông hôm qua là em trai của tổng giám đốc Cố liền hiểu ra. Ứng Tín Viễn lại nói sơ lược cho cậu ta chuyện xảy ra sau khi cậu ta té xỉu để cậu ta không cần lo lắng cho Trang Duy. Nghe nói tổng giám đốc Cố đến đó, Quý Sâm cũng hoàn toàn yên tâm.
Trang Duy đem thức ăn để vào tủ, sau đó kéo ghế ngồi cạnh giường bệnh, đừng nói hôm nay cậu không có công việc, dù có cũng phải hoãn lại để chăm lo cho Quý Sâm.
“Là do tôi không đủ cẩn thận, liên lụy cậu vì cứu tôi mà bị thương” Trang Duy khẽ thở dài một hơi, trong lòng cũng có chút hổ thẹn với Quý Sâm.
“Đừng nói vậy, ngày hôm qua cũng do tôi sơ xuất” Chuyện này quả thật không thể trách Trang Duy được, có người rắp tâm, bọn họ có cẩn thận đến mấy cũng khó tránh khỏi sơ sót. Quan sát một lần thấy tinh thần Trang Duy không tệ, Quý Sâm hỏi “Cậu thì sao? Có cảm ơn tổng giám đốc Cố đàng hoàng chưa?” Dù có nói thế nào, cả hai người bọn họ đều thiếu nợ một phần ân tình.
“Tôi không sao, chỉ là sáng nay nhìn thấy tổng giám đốc Cố có hơi bất ngờ” Khóe môi Trang Duy cong cong lộ ra ý cười, chuyện ngày hôm qua không thể chỉ dùng một câu cảm ơn là đủ.
Quý Sâm cười cười, nhưng rất nhanh đã nghiêm túc lại “Trang Duy, cậu không thể ở lại Thiên Ảnh được nữa”
“Tôi biết” Trước đây bọn họ đã từng thảo luận vấn đề này, lúc đó cậu muốn rời khỏi Thiên Ảnh nhưng chưa có quyết tâm như lúc này, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, cho dù Thiên Ảnh đưa ra bao nhiêu điều kiện tốt hơn nữa cho cậu, cậu tuyệt đối cũng không muốn tiếp tục ký hợp đồng nữa.
“Ừ, có hợp tác quảng cáo với Cố thị, tìm công ty mới cũng không khó lắm. Chờ tôi xuất viện sẽ giúp cậu tiếp xúc một số công ty” Quý Sâm muốn cùng đi với Trang Duy, thủ đoạn của Du Tung không chỉ khiến cậu ta phẫn nộ mà còn càng làm cậu ta lạnh người. Vì một hợp đồng, ngay cả người trong công ty mình cũng có thể đặt bẫy, thực sự là khiến người ta kinh tởm.
“Cậu cứ dưỡng thương cho tốt trước đi, ngược lại chúng ta tạm thời không nhận công việc nữa, chờ hợp đồng kết thúc. Tất cả đều chờ cậu khỏe lại rồi tính, không cần gấp” Trang Duy nhìn sắc mặt Quý Sâm tái nhợt, từ đáy lòng cậu vô cùng vui mừng vì cậu ba nhà họ Cố tối hôm qua xuất hiện đúng lúc, nếu không Quý Sâm không biết sẽ bị đánh thành nông nỗi nào.
“Ừ” Quý Sâm gật đầu.
Quý Sâm nằm viện ba ngày, sau khi xác định không có vấn đề gì đáng ngại mới được cho phép xuất viện. Mà trong ba ngày này, Du Tung đã liên lạc với Brown muốn biết rốt cuộc đêm đó đã xảy ra chuyện gì nhưng điện thoại của Brown căn bản không thể gọi được, gọi tới công ty của gã thì đối phương cũng lảng tránh khiến ông ta vẫn chưa hiểu đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng cũng hiểu lần hợp tác này coi như đi tong. Có điều bên Trang Duy và Quý Sâm vẫn rất yên lặng, không có ai đến tìm ông ta, cho nên ông ta quyết định tiếp tục giả ngu, coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, nếu thật sự quậy tưng bừng lên, ai cũng không đẹp mặt
Sau khi Quý Sâm xuất viện cũng không về công ty mà tiếp tục ở nhà tĩnh dưỡng. Bên Thiên Ảnh cũng giả vờ không hay biết gì tới hỏi han hai ba lần, Quý Sâm nói thẳng bị bệnh không muốn giấu giếm làm gì.
Quý Sâm bị chấn động não thì không sao nhưng một số vết thương còn bầm tím vẫn phải nghỉ ngơi, bác sĩ căn dặn cố gắng không được hoạt động nhiều. Trang Duy vì bồi dưỡng cho cậu ta cách một ngày lại đưa canh súp bồi bổ đến, đều đặt ở nhà hàng riêng, từ hương vị đến dinh dưỡng không có gì chê được.
Ngày hè mà ăn nhiều đồ bổ như vậy không thoải mái cho lắm, nhưng Quý Sâm biết đây đều là tâm ý của Trang Duy nên cũng không từ chối.
Buổi sáng, Trang Duy mang canh đến nhà Quý Sâm, thuận tiện đem luôn bữa trưa và bữa tối.
Đem trái cây rửa sạch để lên dĩa bưng ra phòng khách, Trang Duy ngồi xuống cạnh Quý Sâm, vết thương trên người Quý Sâm đều đã kết vảy, những chỗ bị bong gân và bầm tím cũng bớt sưng, chỉ là máu bầm chưa tan, chắc phải chờ thêm một thời gian nữa.
Cầm một miếng dưa hấu, Quý Sâm dựa vào gối đệm “Tôi có hai vé xem phim suất đầu tiên, vốn là muốn chúng ta cùng đi xem nhưng bây giờ tôi phải nghỉ ngơi, cậu xem có muốn hẹn tổng giám đốc Cố cùng đi được không”
“Tổng giám đốc Cố?” Hẹn Cố Diễm xem phim, Trang Duy chưa từng nghĩ tới “So với rạp chiếu phim, tôi cảm thấy tổng giám đốc Cố càng thích hợp xem phim ở phòng chiếu phim tại nhà hơn”
“Thì cứ hỏi một chút thử xem” Quý Sâm mỉm cười “Chúng ta cũng không có gì để cám ơn tổng giám đốc Cố, vé này vất vả lắm mới có được, mời tổng giám đốc Cố một lần cũng là một phần tâm ý”
“Anh ta chưa chắc có thời gian” Trang Duy trả lời.
“Có rảnh hay không là chuyện của người ta, mời hay không là chuyện của cậu” Quý Sâm cắn miếng dưa hấu “Trước cứ gọi điện hỏi đi”
Trang Duy nhìn đồng hồ một chút “Buổi tối đi, lúc này tổng giám đốc Cố chắc là đang bận rộn”
“Cũng được” Quý Sâm gật đầu.
Hai người đang nói chuyện, điện thoại di động của Quý Sâm reo lên. Quý Sâm lấy ra nhìn, là thư ký của Du Tung gọi tới, cau mày suy tính một lát mới bấm nút nghe.
Thư ký đầu bên kia nói hai câu, sau đó liền chuyển điện thoại đến văn phòng Du Tung.
“Quý Sâm à, cơ thể sao rồi? Nghe nói cậu bị bệnh, người trẻ tuổi phải biết quý trọng cơ thể đấy” Du Tung vờ vịt thân thiết, giống như bậc cha chú quan tâm con em mình vậy.
Hiển nhiên là Du Tung muốn giả ngu đến cùng, Quý Sâm cũng biết Du Tung dám làm thì chắc cũng sắp xếp kẻ thế mạng cho mình xong xuôi hết rồi.
“Chỉ là cảm mạo thôi, làm phiền tổng giám đốc Du quan tâm, tôi nhất định sẽ tự chăm sóc tốt” Quý Sâm cười lạnh, nhưng giọng nói vẫn không khác gì thường ngày.
“Vậy thì tốt. Đúng rồi, Trang Duy đâu? Mấy ngày nay công ty không liên lạc được với cậu ta, có mấy cái đại diện phát ngôn tốt lắm, muốn hỏi cậu ta xem có hứng thú hay không” Du Tung cười nói.
Quý Sâm liếc nhìn Trang Duy đang gặm trái cây, trả lời “Trang Duy bị tôi lây bệnh rồi, tạm thời không đến công ty được”
“Cậu ta không sao chứ? Sao lại không nói sớm, tôi cũng muốn đi thăm đây” Du Tung giả lả.
“Không có chuyện gì, ngài không cần đến thăm cậu ấy, lỡ bị lây bệnh cũng sẽ ảnh hưởng đến công việc” Quý Sâm biết Du Tung chỉ là nói ngoài miệng vậy thôi chứ căn bản là không hề muốn đến thăm Trang Duy.
“Vậy cậu để cậu ta nghỉ ngơi cho tốt đi, có đại diện phát ngôn nào tốt, công ty sẽ giữ lại cho cậu ta” Du Tung tiếp tục nói.
“Được, tôi sẽ nói lại cho Trang Duy. Làm phiền tổng giám đốc Du rồi” Quý Sâm biếng nhác dựa vào ghế sopha trả lời.
“Đúng rồi, còn chuyện này…” Giọng của Du Tung càng thêm ôn hòa “Hợp đồng của Trang Duy hình như sắp hết hạn rồi, công ty có kế hoạch phát triển lâu dài cho sự nghiệp tương lai của cậu ta, chuyện này đối với Trang Duy cũng rất tốt. Cho nên tôi mới muốn tìm thời gian bàn bạc một chút về chuyện gia hạn hợp đồng”
Quý Sâm biết ngay Du Tung không chuyện không lên điện tam bảo, nói vòng vo tam quốc một thôi một hồi như vậy rốt cuộc cũng vào trọng điểm. Du Tung có thể đóng kịch, nhưng Quý Sâm lăn lộn trong giới nhiều năm như vậy tất nhiên cũng có cách đối phó của riêng mình, kết quả cuối cùng sẽ ra sao, chỉ cần không phải kí trên giấy trắng mực đen đều có thể tìm ra chỗ hở, Du Tung cũng không thể bắt bẻ được.
“Sự quan tâm của công ty dành cho Trang Duy, tôi và Trang Duy đều hiểu. Tổng giám đốc Du, ngài xem, tôi cùng Trang Duy lúc này cũng không thích hợp đến công ty thảo luận. Ngài đợi thêm một thời gian nữa, chờ chúng tôi khỏe lại rồi tới công ty nói chuyện sau” Quý Sâm nói dối như thật, nét mặt khinh thường chỉ có Trang Duy nhìn thấy.
“Tốt lắm. Công ty vẫn luôn xem trọng Trang Duy, Trang Duy từ khi ra mắt đều ở Thiên Ảnh, chúng ta cũng coi như tường tận lẫn nhau, hợp tác sau này cũng càng thuận tiện. Cậu cứ từ từ nói chuyện với Trang Duy, tranh thủ kí hợp đồng sớm. Gần đây có vài cái đại diện phát ngôn không tệ, đừng để Trang Duy bỏ lỡ” Du Tung vẫn huyên thuyên.
“Được, tôi biết rồi” Quý Sâm tùy tiện trả lời lại.
Du Tung đầu bên kia cũng không nói thêm nữa, hai người liền cúp điện thoại.
Quý Sâm ném điện thoại lên ghế sopha, bĩu môi “Dối trá”
Trang Duy cười khẽ, đưa một miếng dưa hấu cho Quý Sâm.
Quý Sâm cắn dưa hấu, thoải mái thở ra, sau đó nói với Trang Duy “Đừng quên cuộc hẹn với tổng giám đốc Cố, đây là chính sự”
“Được rồi” Trang Duy đáp lại.
Nói đến Cố Diễm, Quý Sâm đột nhiên tâm tư linh hoạt – Nếu như Trang Duy có thể ký hợp đồng với công ty YC của tổng giám đốc Cố thì…
Quý Sâm ngẩng đầu nhìn Trang Duy, điều kiện bên ngoài của Trang Duy tất nhiên không thể xoi mói, nhưng YC cũng sẽ không tùy tiện ký hợp đồng với người mẫu, Trang Duy muốn bước vào cửa lớn của YC, e là cũng không dễ dàng như vậy…
Hết chương 10.
Danh sách chương