Quân Mộng Trần và Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không, chỉ thấy Quân Mộng Trần cười nói:  

             - Lại có cảm giác như ở Đế thành cổ rồi, người tới nơi này, đều là người của thế lực lớn.  

             - Tất nhiên là như vậy rồi.  

             Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, khoảng không trên đỉnh đầu hắn còn có tám con tiên thú Bạch Hổ cường đại kéo liễn xa di chuyển trong hư không, khí lực cường thịnh hung ác đáng sợ, đặc biệt uy nghiêm. Lại có một cường giả ngồi trên thân một con thánh thú Tỳ Hưu còn nhỏ, trường bào tung bay, phong thái tuyệt vời. Còn có cường giả ngồi ở trên chiến xa hoàng kim, được kéo tới trong điện cổ của Nam Hoàng thị.  

             - Chiến trận thật lớn.  

             Quân Mộng Trần khẽ nói:   

             - Sớm biết vậy sư huynh chúng ta cũng phải khí thế thêm một chút, khí thế quá yếu rồi.  

             Tần Vấn Thiên không để ý mỉm cười, Tiên Vực rộng lớn vô tận, nơi Nam Vực cũng vô cùng mênh mông, có không ít nhân vật Tiên Đế. Trong đó, Nam Hoàng thị chính là một trong những lực lượng lớn cường thịnh nhất, cường giả của những thế lực khác đến đây, khí thế cũng không thể yếu đi.  

             Cường giả Tiên Đế cũng phân chia mạnh yếu, nữ đế Nam Hoàng là Tiên Đế cường đại có nội tình khá sâu, đương nhiên, Nam Hoàng thị có nội tình nhiều năm hiển nhiên ko chỉ có một vị Tiên Đế, đây là chỗ mạnh mẽ của thị tộc cổ xưa.  

             Chưa cần nói tới Nam Hoàng thị, Thiên Biến đế quân cũng đã có nói, dưới trướng của Đông Thánh Tiên Đế còn có các Tiên Đế khác tồn tại. Ngoài mặt, Trường Thanh Tiên quốc có Thanh Bạch nhị đế đứng đầu Tiên quốc.  

             Thời gian Tần Vấn Thiên ở Đế thành cổ cũng biết khá nhiều nhân vật con cháu tiên đế, ví dụ như phụ thân của hai người Huyền Dương và Huyền Tinh là Huyền Đế, phụ thân của Tiêu Lãnh Nguyệt là Tiêu Đế, cũng không thiếu các nhân vật thiên kiêu khác của Đế thành cổ đều là hậu duệ đời sau. Những nhân vật Tiên Đế này không có nội tình như Nam Hoàng thị, có người khai tông lập phái chiếm cứ một phương, có người độc lai độc vãng định cư một phương, nổi danh bên ngoài.  

             Bởi vậy, Tần Vấn Thiên đứng ở bên ngoài Nam Hoàng thị, nhìn thấy được rất nhiều cảnh tượng chấn động, biết trong đó có không ít người đều là thiên kiêu của thế lực cấp bậc Tiên Đế, thậm chí là hậu nhân huyết mạch Tiên Đế.  

             Hai người hắn gặp ở quán rượu ngàyddos, một người là Thẩm Dật của Thẩm gia, Nghe đồn, Thẩm gia lại có nhân vật Tiên Đế, hơn nữa lại ở tại Nam Hoàng Tiên Thành và có quan hệ không tệ với Nam Hoàng thị. Một người khác mặc y phục màu vàng, hình như cũng là một vị nhân vật vương tử của Tiên quốc.  

             - Lần này, người nhận lời mời đến đây dự tiệc, hình như đều là cường giả cảnh giới Tiên Đài.  

             Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua các cảnh giới của cường giả trong hư không, không tính tới những người dẫn theo hộ vệ, nhân vật thanh niên dẫn đầu đều là cảnh giới Tiên Đài, người yếu nhất mà hắn nhìn thấy cũng có cảnh giới Tiên Đài nhất trọng, người mạnh nhất mà hắn nhìn thấy thậm chí có cảnh giới Tiên Đài tứ trọng, đây đã là nhân vật Tiên Đài trung giai, bọn họ thoạt nhìn cũng khá thành thục, tuổi tác khá lớn.  

             Ở trong hư không cường thế nhìn chằm chằm vào đối phương, mắt tất cả đều có ánh sáng sắc bén lập lòe, mơ hồ có khí thế tranh phong với nhau.  

             - Tần đại ca, hay là ta hóa thân lại thành thú để đưa đại ca vào trong?  

             Luyện Ngục ở bên cạnh nhỏ giọng nói, nhìn thấy cường giả xung quanh đều có khí thế kinh người, mơ hồ cảm thấy khí thế của Tần Vấn Thiên ở trước mặt bọn họ yếu đi, nên muốn giữ thể diện cho Tần Vấn Thiên, Luyện Ngục Chu Tước là vật cưỡi, như vậy có thể không kém cạnh ai.  

             - Không cần.  

             Tần Vấn Thiên cười lắc đầu, nha đầu kia thật đúng là luôn suy nghĩ cho hắn, không sợ bản thân chịu ủy khuất hay sao?  

             Bọn họ chạy tới trước cửa lớn Nam Hoàng thị, các cường giả lần lượt đáp đất tự giới thiệu bản thân, thị vệ lập tức cho qua, lúc Tần Vấn Thiên đi tới, có thị vệ ngăn lại, chỉ thấy bàn tay của Tần Vấn Thiên vung lên, thiệp mời xuất hiện, thị vệ liếc mắt nhìn qua liền để cho Tần Vấn Thiên tiến vào.  

             Trong Nam Hoàng thị, có rất nhiều thị nữ xinh đẹp ở hai hàng trái phải, những thị nữ này có khí chất phi phàm, khi nhìn thấy có người đi vào, các nàng lập tức tiến lên dẫn đường, lễ phép chu đáo, ba người Tần Vấn Thiên đi vào, lập tức có một vị thị nữ tiến lên nghênh đón, ôn nhu cười nói:  

             - Mời công tử tiểu thư đi theo ta.  

             - Đa tạ.  

             Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu, theo con đường cổ đi về phía trước, tiến vào Nam Hoàng cổ tộc.  

             - Xin hỏi quý danh của công tử?  

             Thị nữ nhìn Tần Vấn Thiên mỉm cười hỏi.  

             - Tần.  

             - Tần công tử phong độ phi phàm, không biết là do vị Thánh Nữ nào mời đến đây?  

             Thị nữ này vừa cười vừa nói, tùy ý tán ngẫu cùng Tần Vấn Thiên, giọng nói thanh thúy, khiến người nghe thấy thoải mái.  

             - Nam Hoàng Vân Hi.  

             Tần Vấn Thiên mỉm cười đáp lại nói.  

             Thị nữ rõ ràng sửng sốt, đôi mắt đẹp quan sát Tần Vấn Thiên, cười nói:   

             - Tần công tử quả nhiên không phải người thường.  

             - Thế nào, Nam Hoàng Vân Hi mời một người như ta thì rất kỳ quái sao?  

             Tần Vấn Thiên có chút kinh ngạc hỏi.  

             - Vân Hi Thánh Nữ ở Nam Hoàng thị chúng ta chính là nhân vật được đặc biệt coi trọng, hơn nữa Tiên yến này trên danh nghĩa là tổ chức cho nàng, nàng xem như là nhân vật chính. Tất cả mọi người đều muốn biết Vân Hi Thánh Nữ sẽ mời ai tới, không nghĩ tới vận khí của nô tỳ thật tốt, được gặp Tần thiếu đầu tiên, thực sự là may mắn.  

             Thị nữ khẽ cười nói, giọng nói rất êm tai.  

             - Nói như vậy thành ra lại khiến người khác chú ý đến, đây cũng không phải là chuyện tốt lành gì.  

             Tần Vấn Thiên nhún vai một cái nói.  

             - Tần công tử thật khéo đùa, rất nhiều người muốn được Vân Hi Thánh Nữ mời mà không có cơ hội.  

             Thị nữ vờ như không hiểu liếc nhìn Tần Vấn Thiên, vì có diện mạo xinh đẹp, cho dù chỉ là thân phận thị nữ cũng sẽ không khiến người khác cảm thấy mạo phạm, chỉ cảm thấy thân thiết, Tần Vấn Thiên thầm khen một tiếng, thị nữ của Nam Hoàng thị thế nào đều lợi hại như vậy.  

             - Nam Hoàng thị có rất nhiều Thánh Nữ sao?  

             Tần Vấn Thiên hiếu kỳ hỏi một tiếng.  

             - Không nhiều. Nam Hoàng thị cứ một trăm năm sẽ lựa chọn ra ba mươi sáu người xuất chúng trong thị tộc, rồi quyết định làm Thánh Nữ của Nam Hoàng thị, nếu trong vòng một trăm năm, nhóm Thánh Nữ nào không có khả năng đạp lên tiên lộ, sẽ bị loại bỏ tư cách trở thành Thánh Nữ.  

             Thị nữ cũng không gạt Tần Vấn Thiên, thật thà nói:   

             - Hơn nữa, thời kỳ một trăm năm đến, Thánh Nữ vẫn cần trải qua một lần thử thách để lựa chọn ra một người trong đó trở thành nhóm nhân vật Thánh Nữ quan trọng, các Thánh Nữ sẽ bảo vệ người đó, vị Thánh Nữ này được gọi là Thánh Nữ Truyền Thừa. Những người khác được gọi là Thánh Nữ hộ đạo, Thánh Nữ Truyền Thừa sẽ là người được đề cử trở thành Nữ đế sau này.  

             - Ta hiểu rồi.  

             Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu. Loại thị tộc được truyền thừa qua vô số năm tháng như vậy, bên trong tất nhiên sẽ có một quy tắc, lựa chọn người kế vị ưu tú, đơn giản là theo thị tộc sinh sôi nảy nở có quá nhiều người, chỉ có người ưu tú nhất mới có thể trở thành Thánh Nữ Truyền Thừa. Hơn nữa, Thánh Nữ Truyền Thừa còn cần cạnh tranh với các Thánh Nữ khác. Vị trí Nam Hoàng Nữ Đế chỉ có một.  

             Nhưng ở Nam Hoàng thị, một khi trở thành Thánh Nữ Truyền Thừa, địa vị trong nháy mắt lên cao đến một trình độ khác, thân phận tôn quý, thậm chí có thể triệu tập ra mệnh lệnh cho không ít cường giả Tiên Vương của Nam Hoàng thị, vì liên quan đến vinh dự nên cạnh tranh đặc biệt kịch liệt.  

             - Vân Hi Thánh Nữ nhận được sự ủng hộ rất lớn.  

             Thị nữ nhìn Tần Vấn Thiên thoáng lộ ra dáng vẻ tươi cười, nhìn thật sâu vào trong mắt Tần Vấn Thiên hình như muốn xem Tần Vấn Thiên rốt cuộc có chỗ nào phi phàm, Nam Hoàng Vân Hi mời hắn tới, hiển nhiên là đặc biệt coi trọng hắn.  

             Tần Vấn Thiên mỉm cười không nói gì, trong khi nói chuyện, bọn họ đã đi tới một chỗ rộng rãi, có không ít thị nữ qua lại, đang bố trí Tiên yến, rất nhiều thiên kiêu đứng ở một bên trò chuyện, những người nhận lời mời đến đây đều không tầm thường, phần lớn đều là nhân vật kiệt xuất ở Nam Vực Tiên Vực.  

             Tần Vấn Thiên nhìn thấy mấy bóng người quen thuộc, Nhung Kiêu là người thanh niên hỏi hắn mua Luyện Ngục, còn có Thẩm Dật cùng với thanh niên áo vàng hắn đã thấy qua ở quán rượu.  

             Thẩm Dật cũng nhìn thấy đám Tần Vấn Thiên bên này, ánh mắt hắn rơi vào trên người của Luyện Ngục, rồi đi tới, nhìn đám Tần Vấn Thiên cười nói:   

             - Hóa ra ba vị cũng đến đây dự tiệc của Nam Hoàng thị. Ta là Thẩm Dật của Thẩm gia, không biết các vị xưng hô như thế nào.  

             - Tần Vấn Thiên, sư đệ của ta là Quân Mộng Trần, muội muội của ta là Luyện Ngục.  

             Tần Vấn Thiên mở miệng nói.  

             - Không phải là người hầu của ngươi sao? Thế nào lại thành muội muội của ngươi?  

             Một tiếng cười khẽ truyền đến, Nhung Kiêu cũng nhìn thấy đám Tần Vấn Thiên, liền đi về phía bên này.  

             - Lần gặp mặt trước còn nghe được Luyện Ngục này gọi các hạ là chủ nhân, Thẩm huynh cũng nhận ra bọn họ?  

             Nhung Kiêu nói.  

             - Từng gặp mặt một lần.  

             Thẩm Dật khẽ gật đầu.  

             - Thì ra là thế, sao Thẩm huynh lại biết nữ tử này chính là yêu thú, bản thể là Luyện Ngục Chu Tước.  

             Nhung Kiêu nhìn Luyện Ngục lại nói, sau đó lại nhìn về phía Tần Vấn Thiên:   

             - Lời ta nói lần trước tới bây giờ vẫn còn hiệu lực, nếu như các hạ đồng ý giao dịch, có thể ra giá.  

             - Phải vậy không? Sợ rằng ngươi không trả nổi.  

             Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói.  

             - Ha hả, chỉ là một con yêu thú, cho dù có là thánh thú đi nữa, sao ta lại có thể không mua nổi được chứ?  

             Nhung Kiêu thản nhiên nói.  

             - Có thể, lấy ngươi tới đổi, sau này ngươi làm người hầu cho ta, tùy ta sai khiến.  

             Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, ngay lập tức dáng vẻ tươi cười trên mặt Nhung Kiêu cứng lại. Ánh mắt hắn trở nên sắc bén, hai người cùng nhìn chằm chằm vào đối phương.  

             - Ngươi dùng một con yêu thú người hầu để đổi lấy ta? Ngươi là đang sỉ nhục ta sao?  

             Nhung Kiêu lạnh như băng nói.  

             - Là ngươi muốn tự rước lấy nhục nhã, trên thực tế ở trong mắt ta, mười người như ngươi cũng không xứng để so sánh với Luyện Ngục, ngươi tính là thứ gì chứ?  

             Tần Vấn Thiên cứng rắn nói, trong lời nói của hai người có phần sắc bén, trong nháy mắt thu hút không ít ánh mắt nhìn sang, những nhân vật thiên kiêu đều lộ ra ý cười, nhìn cảnh tượng thú vị trước mắt.  


             - Người kính ta, ta kính người, về phần ai mời ta tới, có liên quan gì tới ngươi?  

             Tần Vấn Thiên bác bỏ nói, Nhung Kiêu mỉm cười, nói:  

             - Được, vậy ta sẽ chờ.  

             Nói xong, hắn đi về phía bên cạnh, lúc này, chỉ thấy từ các vị trí khác nhau nối với điện cổ của Nam Hoàng thị có từng bóng người bước chậm đến, mỗi người đều đặc biệt xinh đẹp, có khí chất phiêu nhiên, đều là nhân vật tiên tử!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện