Trường An hầu phủ. Thanh Nhi nắm tay Tần Vấn Thiên. Tất cả mọi người chung quanh đều ngưng đọng ánh mắt. Đám người của Trường An hầu phủ cảm thấy trên mặt nóng hừng hực. Bọn họ bêu xấu người mà Thanh Nhi công chúa yêu quý, khó trách nàng sẽ nóng giận như vậy, khó trách nàng sẽ cho phu nhân ăn ba cái tát như vậy. Bỡi vì, đơn giản là Thanh Nhi công chúa và thanh niên trước mắt chính là một đôi tình nhân.
Tần Vấn Thiên – cường giả hạng nhất Đăng Tiên bảng.
Tần Vấn Thiên và công chúa yêu mến nhau.
Hắn sẽ có lời lẽ cợt nhả với Hạ Liên sao?
Thiên phú, nhan sắc, thân phận, Hạ Liên lấy gì mà so sánh với Thanh Nhi công chúa đây?
Hơn nữa chỉ cần không phải người ngu là có thể hiểu rõ, tuy thân phận Hạ Liên không tục, chính là thiên kim của Trường An hầu phủ. Nhưng Tần Vấn Thiên với thiên tư hạng nhất Đăng Tiên bảng, nếu muốn bái nhập vào làm môn hạ của một vị Tiên đế nào đó, thì cũng có nhiều người nhận. Một nhân vật như vậy kết hợp cùng Hạ Liên là dư sức rồi, nếu đầu óc của Tần Vấn Thiên không kém, thì cần gì phải buông lời cợt nhã với nàng?
Như vậy lời nói dối bêu xấu vào giờ khắc này đã tỏ ra hết sức buồn cười. Nhất là Hạ Liên, nàng ta chỉ cảm thấy trên mặt đau rát cứ như nàng cũng bị người ta cho một cái tát vậy. Thật nực cười, vừa rồi nàng luôn miệng gọi Tần Vấn Thiên là đầy tớ chó.
Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh lại. Giờ này đúng sai có thể thấy được dễ dàng. Hạ Liên bêu xấu tình nhân của công chúa, còn vận dụng yêu thú muốn bao vây tru diệt, nếu như nói một cách nghiêm trọng thì chuyện này là đại nghịch bất đạo, phạm thượng. Cho dù Tần Vấn Thiên không phải nhân tình của Thanh Nhi công chúa, mà chỉ là bằng hữu bình thường, Hạ Liên cũng không thể bêu xấu tru diệt như vậy a, đây quả thực là làm mất mặt công chúa.
Trường An hầu phu nhân bị tát mấy bạt tay này, Thanh Nhi công chúa thực ra có đánh cũng như không.
Tần Vấn Thiên một mực lạnh lùng nhìn hết thảy mọi người. Hắn cũng không ngờ trong một hầu phủ tại Trường Thanh tiên quốc, những người này suýt nữa đã lấy mạng của hắn. Đây là chư hầu một phương, đại quyền một phương, bất cứ ai cũng không coi ra gì, bọn họ cũng không thèm nể mặt mũi của Thanh Nhi.
Trước đó, vô luận là thời điểm Hạ Phàm hay Trường An hầu phu nhân hạ sát thủ, xem ra cũng đã suy nghĩ đến sự tồn tại của Thanh Nhi, nhưng vẫn muốn tiền trảm hậu tấu, đến lúc đó hắn chết không có chứng cứ, sau đó cứ dội toàn bộ nước bẩn vào người của hắn là xong.
Lúc này cơn giận dữ của Thanh Nhi vẫn còn sót lại chưa tiêu tan, ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ, nếu như Tần Vấn Thiên tranh đấu cùng người, gặp nguy hiểm ở bên ngoài thì nàng có thể nhận chịu. Nhưng nơi này là Trường An hầu phủ, là thuộc hạ của Trường Thanh Tiên quốc. Thân phận nàng là công chúa, dẫn theo Tần Vấn Thiên đi tới nơi này, suýt nữa Tần Vấn Thiên bị chết ở đây, bị thuộc hạ của nàng giết chết, hơn nữa còn giết trước mặt nàng.
Làm sao Thanh Nhi sẽ chịu bỏ qua chứ.
Con ngươi băng lãnh đã rơi vào người Hạ Liên, Thanh Nhi lên tiếng:
- Hạ Liên, trước tiên là bêu xấu Tần Vấn Thiên, sau đó liên thủ với Hạ Phàm hạ sát thủ Tần Vấn Thiên, tiếp tục sau đó, Trường An hầu phu nhân Vân thị không hỏi nguyên do, trong tình huống ta đã hạ lệnh dừng tay mà vẫn ra tay với Tần Vấn Thiên, cố ý tru diệt hắn, trong mắt các ngươi không hề xem ta là công chúa, không đặt Trường Thanh Tiên quốc vào trong mắt, không đặt cha ta vào trong mắt, tội này phải định như thế nào?
Thanh Nhi dứt lời, con ngươi băng lãnh của nàng nhìn sang Trường An hầu phu nhân. Cường giả Trường An hầu phủ ở chung quanh nghe những lời nàng vừa nói thì đều đổ mồ hôi lạnh sầm sầm. Tội danh này đích xác càng lớn hơn nữa, hiển nhiên Thanh Nhi công chúa chuẩn bị không để yên chuyện này, vì đã nhắc tới Trường Thanh Tiên quốc, nhắc tới Trường Thanh đại đế rồi.
Trường An hầu phu nhân khẽ co giật khóe miệng, sắc mặt khó coi vô cùng. Lúc này nàng không có bất kỳ lý do gì để phản bác được Thanh Nhi.
- Hạ Liên, con bêu xấu bằng hữu của công chúa sao?
Trường An hầu phu nhân lên tiếng, hiện tại nàng đành ráng liều, chẳng lẽ muốn nàng trở mặt cùng công chúa hay sao? Nếu đúng như vậy, thì không còn chỗ trống để xoay chuyển chút nào. Nếu nàng và ấu nữ yêu quý của đại đế trở mặt nhau, cho dù phụ thân Vân vương của nàng cũng không thể bảo vệ được nàng.
- Mẫu thân.
Sắc mặt Hạ Liên tái nhợt, mở miệng nói:
- Trước đó quả thật Tần Vấn Thiên có lời cợt nhã với con, cho nên con mới phẫn nộ xuất thủ, mặc dù hắn là người yêu của công chúa nhưng nhân phẩm của hắn không tốt.
Giờ này Hạ Liên cũng đành liều chết, nếu không quả thật là tội danh bêu xấu rồi.
Thanh Nhi và Tần Vấn Thiên đều cười lạnh, chỉ thấy Trường An hầu phu nhân lên tiếng:
- Công chúa, trước đó ta nhất thời bị kích động, không tra xét thật hư mà đã phẫn nộ xuất thủ, là tội của thuộc hạ. Tuy nhiên công chúa cũng đã trừng phạt thuộc hạ, về phần chuyện này ai đúng ai sai nhất định thuộc hạ sẽ điều tra rõ ràng, đến lúc đó sẽ cho công chúa một công đạo.
Kéo dài dây dưa ra! Hiện tại đối với Trường An hầu phu nhân thì kéo dài chính là biện pháp tốt nhất, trước hết cứ kéo Thanh Nhi ra khỏi chuyện này.
- Ngươi cũng biết mình không tra xét thực hư đã vội vàng ra tay giết người, bao che khuyết điểm như thế còn bảo ta chờ ngươi điều tra cho rõ ràng. Nói đùa sao?
Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng, Thanh Nhi cũng mở miệng nói:
- Ta hỏi ngươi một câu nữa, ngươi có cho một công đạo hay không.
Thanh Nhi không thích nói nhiều, càng không thích gây sự, nhưng lần này vì Tần Vấn Thiên, nàng nhất định phải ra mặt.
Chỉ là một vị Trường An hầu phu nhân nhỏ nhoi mà cũng dám đưa Tần Vấn Thiên vào chỗ chết, nàng dẫn Tần Vấn Thiên vào hoàng cung, Tần Vấn Thiên đối mặt với áp lực lớn đến bao nhiêu? Chuyện này nàng không thể nhẫn nhịn được.
- Tần Vấn Thiên chính là người yêu của công chúa, dĩ nhiên là công chúa tín nhiệm hắn. Nhưng điều này cũng không thể đại biểu cho chân tướng sự việc, ít nhất công chúa phải cho ta cơ hội tra rõ chuyện này.
Trường An hầu phu nhân vẫn không chịu nhận tội, cố tình giảo biện.
Thanh Nhi bước chân đi tới chỗ Hạ Liên. Tình cảnh này khiến cho thần sắc của Trường An hầu phu nhân cứng lại, sắc mặt của Hạ Liên cũng cứng đờ.
- Đông.
Hư không dao động phóng ra cường đại, thân ảnh của Thanh Nhi trực tiếp xuất hiện ở trước người Hạ Liên, giơ tay bắt lấy Hạ Liên. Trong phút chốc một cổ lực lượng không gian kinh khủng bao phủ Hạ Liên trong đó, thần sắc của Trường An hầu nhân đại biến. Tuy nhiên, Trường An hầu phu nhân vẫn không xuất thủ ngăn trở, nếu nàng ngăn cản Thanh Nhi động thủ, như vậy sự tình sẽ còn lớn hơn nữa.
- Nếu ngươi muốn bao che như vậy, ta đành phải tự mình động thủ. Ta và Tần Vấn Thiên đến Trường An hầu phủ làm khách, Tần Vấn Thiên lại bị bêu xấu còn muốn bị tru diệt, Hạ Liên phạm thượng giết bằng hữu của ta, đây là tội chết.
Âm thanh Thanh Nhi truyền ra lạnh như băng. Hạ Liên nhìn vào đôi mắt băng hàn ấy, cuối cùng ả đã biết sợ hãi, thân thể cũng phát run.
- Công chúa, phụ thân Vân vương của ta đã lập được chiến công hiển hách vì đại đế. Trường An hầu phủ ta trấn thủ một phương cho đại đế, chẳng lẽ công chúa chỉ tin phán đoán của mình liền muốn giết con gái của ta, giết ngoại tôn nữ của Vân vương, khiến cho Tiên quốc chư hầu lạnh lòng sao?
Trường An hầu phu nhân nhân danh Vân vương Trường An hầu phủ, lấy đại nghĩa gây áp lực với Thanh Nhi.
- Bởi vì chiến công hiển hách của Vân vương, bởi vì công lao hãn mã của Trường An hầu phủ, các ngươi có thể giết bằng hữu ta ngay trước mắt ta, nếu các ngươi có công lao lớn hơn chút nữa, có phải là có thể giết chết ta ở trước mắt cha ta hay không?
Thanh Nhi vừa nói dứt lời, mọi người đều bị tâm kinh đảm chiến, lời nói này thật là ác liệt.
- Oành!
Lực lượng không gian tê liệt cuồng bạo phóng ra từ trên thân người Thanh Nhi, sắc mặt của đám người đại biến, Trường An hầu phu nhân quát to:
- Công chúa.
- Công chúa xin dừng tay.
Trong hư không truyền ra một luồng âm thanh sấm sét, chỉ thấy một thân ảnh uy nghiêm xuất hiện, đạp bước hư không hàng lâm trong nháy mắt, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Thanh Nhi và Hạ Liên bên kia, mở miệng nói:
- Trường An hầu không biết cách dạy con, nhất định sẽ quản giáo nghiêm gia, trách phạt thật nặng, xin công chúa tha cho nàng một mạng.
Thanh Nhi quay đầu lại nhìn Trường An hầu vừa xuất hiện, khí thế của nàng không hề thu liễm, thậm chí hàn ý càng thêm mãnh liệt, nàng nhìn Trường An hầu lạnh đạm nói:
- Bế quan sao? Thì ra Trường An hầu vẫn nhìn con gái ngươi bêu xấu Tần Vấn Thiên, xem bọn họ liên thủ tiễu trừ tru diệt Tần Vấn Thiên, nhìn phu nhân ngươi chẳng phân biệt được đúng sai hạ sát thủ. Thật giỏi cho một Trường An hầu phủ!
Nói xong, tóc dài Thanh Nhi bay bay, khí thế lạnh đến cực hạn. Thấy vậy sắc mặt Trường An hầu đại biến, lập tức chỉ thấy Thanh Nhi ấn thủ chưởng, lực lượng không gian sát phạt vô tận đánh xuống. Hạ Liên ngửa đầu, tóc dài nhẹ rối tung, trong miệng phát ra một âm thanh thê thảm. Giờ khắc này sắc mặt của mọi người đã trắng bệch như tờ giấy.
- Hạ Liên.
Trường An hầu phu nhân bước ra một bước, trực tiếp hàng lâm bên cạnh Thanh Nhi. Nàng phóng ra uy áp cực kỳ đáng sợ càn quét vào trên người của Thanh Nhi, nhưng Thanh Nhi vẫn cứ ngẩng đầu nhìn nàng ta, Trường An hầu phu nhân dám động thủ sao?
Trường An hầu cũng hàng lâm, kéo cánh tay của Trường An hầu phu nhân, ý muốn bảo nàng phải nhịn, nếu thật xuất thủ với công chúa đấy chính là tạo phản, đại đế sẽ trách tội. Đừng thấy Trường An hầu phủ là chư hầu một phương, quyền thế ngập trời, những cũng có thể tan thành tro bụi trong nháy mắt.
- Công chúa, như vậy người đã hài lòng chưa?
Giọng nói của Trường An hầu phu nhân run rẩy, chậm rãi nhìn Hạ Liên ngã xuống.
Thanh Nhi nhìn bà ta, chậm rãi tuôn ra một câu:
- Ngươi may mắn đã gặp ta vào lúc này, nếu như ta có đủ thực lực, nhất định ngày hôm nay sẽ không tha cho bất cứ một người nào dám ra tay phạm thượng với Tần Vấn Thiên. . .
- Bao gồm cả ngươi!
Thanh Nhi nhìn Trường An hầu phu nhân, âm thanh cường thế khiến cho bà ta cảm thấy lạnh toát cả người. Rõ ràng nàng cảm nhận được sự quyết tâm của công chúa, rốt cuộc nàng đã hiểu rõ Hạ Liên sai rồi, sai vô cùng. Với địa vị của Tần Vấn Thiên trong lòng công chúa, nếu công chúa có đủ thực lực, hẳn sẽ san hầu phủ thành bình địa.
Nhưng Hạ Liên bêu xấu thậm chí ra tay giết Tần Vấn Thiên, sao có thể sống sót?
“Không thể trêu tới người này.”
Mọi người của Trường An hầu phủ nhìn Tần Vấn Thiên, thầm nghĩ nếu động đến hắn, chính là chọc giận tới công chúa, vậy Trường An hầu phủ không chọc nổi.
- Trường An hầu, ta ra lệnh cho ngươi lập tức khai mở truyền tống đại trận, đưa ta đi tới trước hoàng cung.
Thanh Nhi nhìn Trường An hầu, ra lệnh.
Tại nơi truyền tống trận, tia sáng lóng lánh, truyền tống trận khai mở, Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi bước chân vào trong đó, kèm theo một không gian ba động mãnh liệt lóe lên, thân ảnh của hai người biến mất không thấy đâu nữa.
Khoảnh khắc bọn họ biến mất, một cổ khí thế kinh khủng từ trên người Trường An hầu càn quét hóa thành gió lốc đáng sợ. Thân hình chấn động lên, trong nháy mắt y lập tức quay về tới nơi Hạ Liên ngã xuống, chỉ thấy giờ phút này, bên trong vẫn yên tĩnh không tiếng động, Trường An hầu phu nhân ôm lấy thi thể của Hạ Liên, lạnh lùng lên tiếng:
- Thiếp muốn mang Hạ Liên đi tới hoàng cung.
Mọi người run rẩy, biết phu nhân muốn làm gì, đây là muốn đi tìm Vân vương cáo trạng.
Tần Vấn Thiên – cường giả hạng nhất Đăng Tiên bảng.
Tần Vấn Thiên và công chúa yêu mến nhau.
Hắn sẽ có lời lẽ cợt nhả với Hạ Liên sao?
Thiên phú, nhan sắc, thân phận, Hạ Liên lấy gì mà so sánh với Thanh Nhi công chúa đây?
Hơn nữa chỉ cần không phải người ngu là có thể hiểu rõ, tuy thân phận Hạ Liên không tục, chính là thiên kim của Trường An hầu phủ. Nhưng Tần Vấn Thiên với thiên tư hạng nhất Đăng Tiên bảng, nếu muốn bái nhập vào làm môn hạ của một vị Tiên đế nào đó, thì cũng có nhiều người nhận. Một nhân vật như vậy kết hợp cùng Hạ Liên là dư sức rồi, nếu đầu óc của Tần Vấn Thiên không kém, thì cần gì phải buông lời cợt nhã với nàng?
Như vậy lời nói dối bêu xấu vào giờ khắc này đã tỏ ra hết sức buồn cười. Nhất là Hạ Liên, nàng ta chỉ cảm thấy trên mặt đau rát cứ như nàng cũng bị người ta cho một cái tát vậy. Thật nực cười, vừa rồi nàng luôn miệng gọi Tần Vấn Thiên là đầy tớ chó.
Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh lại. Giờ này đúng sai có thể thấy được dễ dàng. Hạ Liên bêu xấu tình nhân của công chúa, còn vận dụng yêu thú muốn bao vây tru diệt, nếu như nói một cách nghiêm trọng thì chuyện này là đại nghịch bất đạo, phạm thượng. Cho dù Tần Vấn Thiên không phải nhân tình của Thanh Nhi công chúa, mà chỉ là bằng hữu bình thường, Hạ Liên cũng không thể bêu xấu tru diệt như vậy a, đây quả thực là làm mất mặt công chúa.
Trường An hầu phu nhân bị tát mấy bạt tay này, Thanh Nhi công chúa thực ra có đánh cũng như không.
Tần Vấn Thiên một mực lạnh lùng nhìn hết thảy mọi người. Hắn cũng không ngờ trong một hầu phủ tại Trường Thanh tiên quốc, những người này suýt nữa đã lấy mạng của hắn. Đây là chư hầu một phương, đại quyền một phương, bất cứ ai cũng không coi ra gì, bọn họ cũng không thèm nể mặt mũi của Thanh Nhi.
Trước đó, vô luận là thời điểm Hạ Phàm hay Trường An hầu phu nhân hạ sát thủ, xem ra cũng đã suy nghĩ đến sự tồn tại của Thanh Nhi, nhưng vẫn muốn tiền trảm hậu tấu, đến lúc đó hắn chết không có chứng cứ, sau đó cứ dội toàn bộ nước bẩn vào người của hắn là xong.
Lúc này cơn giận dữ của Thanh Nhi vẫn còn sót lại chưa tiêu tan, ánh mắt vẫn lạnh lùng như cũ, nếu như Tần Vấn Thiên tranh đấu cùng người, gặp nguy hiểm ở bên ngoài thì nàng có thể nhận chịu. Nhưng nơi này là Trường An hầu phủ, là thuộc hạ của Trường Thanh Tiên quốc. Thân phận nàng là công chúa, dẫn theo Tần Vấn Thiên đi tới nơi này, suýt nữa Tần Vấn Thiên bị chết ở đây, bị thuộc hạ của nàng giết chết, hơn nữa còn giết trước mặt nàng.
Làm sao Thanh Nhi sẽ chịu bỏ qua chứ.
Con ngươi băng lãnh đã rơi vào người Hạ Liên, Thanh Nhi lên tiếng:
- Hạ Liên, trước tiên là bêu xấu Tần Vấn Thiên, sau đó liên thủ với Hạ Phàm hạ sát thủ Tần Vấn Thiên, tiếp tục sau đó, Trường An hầu phu nhân Vân thị không hỏi nguyên do, trong tình huống ta đã hạ lệnh dừng tay mà vẫn ra tay với Tần Vấn Thiên, cố ý tru diệt hắn, trong mắt các ngươi không hề xem ta là công chúa, không đặt Trường Thanh Tiên quốc vào trong mắt, không đặt cha ta vào trong mắt, tội này phải định như thế nào?
Thanh Nhi dứt lời, con ngươi băng lãnh của nàng nhìn sang Trường An hầu phu nhân. Cường giả Trường An hầu phủ ở chung quanh nghe những lời nàng vừa nói thì đều đổ mồ hôi lạnh sầm sầm. Tội danh này đích xác càng lớn hơn nữa, hiển nhiên Thanh Nhi công chúa chuẩn bị không để yên chuyện này, vì đã nhắc tới Trường Thanh Tiên quốc, nhắc tới Trường Thanh đại đế rồi.
Trường An hầu phu nhân khẽ co giật khóe miệng, sắc mặt khó coi vô cùng. Lúc này nàng không có bất kỳ lý do gì để phản bác được Thanh Nhi.
- Hạ Liên, con bêu xấu bằng hữu của công chúa sao?
Trường An hầu phu nhân lên tiếng, hiện tại nàng đành ráng liều, chẳng lẽ muốn nàng trở mặt cùng công chúa hay sao? Nếu đúng như vậy, thì không còn chỗ trống để xoay chuyển chút nào. Nếu nàng và ấu nữ yêu quý của đại đế trở mặt nhau, cho dù phụ thân Vân vương của nàng cũng không thể bảo vệ được nàng.
- Mẫu thân.
Sắc mặt Hạ Liên tái nhợt, mở miệng nói:
- Trước đó quả thật Tần Vấn Thiên có lời cợt nhã với con, cho nên con mới phẫn nộ xuất thủ, mặc dù hắn là người yêu của công chúa nhưng nhân phẩm của hắn không tốt.
Giờ này Hạ Liên cũng đành liều chết, nếu không quả thật là tội danh bêu xấu rồi.
Thanh Nhi và Tần Vấn Thiên đều cười lạnh, chỉ thấy Trường An hầu phu nhân lên tiếng:
- Công chúa, trước đó ta nhất thời bị kích động, không tra xét thật hư mà đã phẫn nộ xuất thủ, là tội của thuộc hạ. Tuy nhiên công chúa cũng đã trừng phạt thuộc hạ, về phần chuyện này ai đúng ai sai nhất định thuộc hạ sẽ điều tra rõ ràng, đến lúc đó sẽ cho công chúa một công đạo.
Kéo dài dây dưa ra! Hiện tại đối với Trường An hầu phu nhân thì kéo dài chính là biện pháp tốt nhất, trước hết cứ kéo Thanh Nhi ra khỏi chuyện này.
- Ngươi cũng biết mình không tra xét thực hư đã vội vàng ra tay giết người, bao che khuyết điểm như thế còn bảo ta chờ ngươi điều tra cho rõ ràng. Nói đùa sao?
Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng, Thanh Nhi cũng mở miệng nói:
- Ta hỏi ngươi một câu nữa, ngươi có cho một công đạo hay không.
Thanh Nhi không thích nói nhiều, càng không thích gây sự, nhưng lần này vì Tần Vấn Thiên, nàng nhất định phải ra mặt.
Chỉ là một vị Trường An hầu phu nhân nhỏ nhoi mà cũng dám đưa Tần Vấn Thiên vào chỗ chết, nàng dẫn Tần Vấn Thiên vào hoàng cung, Tần Vấn Thiên đối mặt với áp lực lớn đến bao nhiêu? Chuyện này nàng không thể nhẫn nhịn được.
- Tần Vấn Thiên chính là người yêu của công chúa, dĩ nhiên là công chúa tín nhiệm hắn. Nhưng điều này cũng không thể đại biểu cho chân tướng sự việc, ít nhất công chúa phải cho ta cơ hội tra rõ chuyện này.
Trường An hầu phu nhân vẫn không chịu nhận tội, cố tình giảo biện.
Thanh Nhi bước chân đi tới chỗ Hạ Liên. Tình cảnh này khiến cho thần sắc của Trường An hầu phu nhân cứng lại, sắc mặt của Hạ Liên cũng cứng đờ.
- Đông.
Hư không dao động phóng ra cường đại, thân ảnh của Thanh Nhi trực tiếp xuất hiện ở trước người Hạ Liên, giơ tay bắt lấy Hạ Liên. Trong phút chốc một cổ lực lượng không gian kinh khủng bao phủ Hạ Liên trong đó, thần sắc của Trường An hầu nhân đại biến. Tuy nhiên, Trường An hầu phu nhân vẫn không xuất thủ ngăn trở, nếu nàng ngăn cản Thanh Nhi động thủ, như vậy sự tình sẽ còn lớn hơn nữa.
- Nếu ngươi muốn bao che như vậy, ta đành phải tự mình động thủ. Ta và Tần Vấn Thiên đến Trường An hầu phủ làm khách, Tần Vấn Thiên lại bị bêu xấu còn muốn bị tru diệt, Hạ Liên phạm thượng giết bằng hữu của ta, đây là tội chết.
Âm thanh Thanh Nhi truyền ra lạnh như băng. Hạ Liên nhìn vào đôi mắt băng hàn ấy, cuối cùng ả đã biết sợ hãi, thân thể cũng phát run.
- Công chúa, phụ thân Vân vương của ta đã lập được chiến công hiển hách vì đại đế. Trường An hầu phủ ta trấn thủ một phương cho đại đế, chẳng lẽ công chúa chỉ tin phán đoán của mình liền muốn giết con gái của ta, giết ngoại tôn nữ của Vân vương, khiến cho Tiên quốc chư hầu lạnh lòng sao?
Trường An hầu phu nhân nhân danh Vân vương Trường An hầu phủ, lấy đại nghĩa gây áp lực với Thanh Nhi.
- Bởi vì chiến công hiển hách của Vân vương, bởi vì công lao hãn mã của Trường An hầu phủ, các ngươi có thể giết bằng hữu ta ngay trước mắt ta, nếu các ngươi có công lao lớn hơn chút nữa, có phải là có thể giết chết ta ở trước mắt cha ta hay không?
Thanh Nhi vừa nói dứt lời, mọi người đều bị tâm kinh đảm chiến, lời nói này thật là ác liệt.
- Oành!
Lực lượng không gian tê liệt cuồng bạo phóng ra từ trên thân người Thanh Nhi, sắc mặt của đám người đại biến, Trường An hầu phu nhân quát to:
- Công chúa.
- Công chúa xin dừng tay.
Trong hư không truyền ra một luồng âm thanh sấm sét, chỉ thấy một thân ảnh uy nghiêm xuất hiện, đạp bước hư không hàng lâm trong nháy mắt, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Thanh Nhi và Hạ Liên bên kia, mở miệng nói:
- Trường An hầu không biết cách dạy con, nhất định sẽ quản giáo nghiêm gia, trách phạt thật nặng, xin công chúa tha cho nàng một mạng.
Thanh Nhi quay đầu lại nhìn Trường An hầu vừa xuất hiện, khí thế của nàng không hề thu liễm, thậm chí hàn ý càng thêm mãnh liệt, nàng nhìn Trường An hầu lạnh đạm nói:
- Bế quan sao? Thì ra Trường An hầu vẫn nhìn con gái ngươi bêu xấu Tần Vấn Thiên, xem bọn họ liên thủ tiễu trừ tru diệt Tần Vấn Thiên, nhìn phu nhân ngươi chẳng phân biệt được đúng sai hạ sát thủ. Thật giỏi cho một Trường An hầu phủ!
Nói xong, tóc dài Thanh Nhi bay bay, khí thế lạnh đến cực hạn. Thấy vậy sắc mặt Trường An hầu đại biến, lập tức chỉ thấy Thanh Nhi ấn thủ chưởng, lực lượng không gian sát phạt vô tận đánh xuống. Hạ Liên ngửa đầu, tóc dài nhẹ rối tung, trong miệng phát ra một âm thanh thê thảm. Giờ khắc này sắc mặt của mọi người đã trắng bệch như tờ giấy.
- Hạ Liên.
Trường An hầu phu nhân bước ra một bước, trực tiếp hàng lâm bên cạnh Thanh Nhi. Nàng phóng ra uy áp cực kỳ đáng sợ càn quét vào trên người của Thanh Nhi, nhưng Thanh Nhi vẫn cứ ngẩng đầu nhìn nàng ta, Trường An hầu phu nhân dám động thủ sao?
Trường An hầu cũng hàng lâm, kéo cánh tay của Trường An hầu phu nhân, ý muốn bảo nàng phải nhịn, nếu thật xuất thủ với công chúa đấy chính là tạo phản, đại đế sẽ trách tội. Đừng thấy Trường An hầu phủ là chư hầu một phương, quyền thế ngập trời, những cũng có thể tan thành tro bụi trong nháy mắt.
- Công chúa, như vậy người đã hài lòng chưa?
Giọng nói của Trường An hầu phu nhân run rẩy, chậm rãi nhìn Hạ Liên ngã xuống.
Thanh Nhi nhìn bà ta, chậm rãi tuôn ra một câu:
- Ngươi may mắn đã gặp ta vào lúc này, nếu như ta có đủ thực lực, nhất định ngày hôm nay sẽ không tha cho bất cứ một người nào dám ra tay phạm thượng với Tần Vấn Thiên. . .
- Bao gồm cả ngươi!
Thanh Nhi nhìn Trường An hầu phu nhân, âm thanh cường thế khiến cho bà ta cảm thấy lạnh toát cả người. Rõ ràng nàng cảm nhận được sự quyết tâm của công chúa, rốt cuộc nàng đã hiểu rõ Hạ Liên sai rồi, sai vô cùng. Với địa vị của Tần Vấn Thiên trong lòng công chúa, nếu công chúa có đủ thực lực, hẳn sẽ san hầu phủ thành bình địa.
Nhưng Hạ Liên bêu xấu thậm chí ra tay giết Tần Vấn Thiên, sao có thể sống sót?
“Không thể trêu tới người này.”
Mọi người của Trường An hầu phủ nhìn Tần Vấn Thiên, thầm nghĩ nếu động đến hắn, chính là chọc giận tới công chúa, vậy Trường An hầu phủ không chọc nổi.
- Trường An hầu, ta ra lệnh cho ngươi lập tức khai mở truyền tống đại trận, đưa ta đi tới trước hoàng cung.
Thanh Nhi nhìn Trường An hầu, ra lệnh.
Tại nơi truyền tống trận, tia sáng lóng lánh, truyền tống trận khai mở, Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi bước chân vào trong đó, kèm theo một không gian ba động mãnh liệt lóe lên, thân ảnh của hai người biến mất không thấy đâu nữa.
Khoảnh khắc bọn họ biến mất, một cổ khí thế kinh khủng từ trên người Trường An hầu càn quét hóa thành gió lốc đáng sợ. Thân hình chấn động lên, trong nháy mắt y lập tức quay về tới nơi Hạ Liên ngã xuống, chỉ thấy giờ phút này, bên trong vẫn yên tĩnh không tiếng động, Trường An hầu phu nhân ôm lấy thi thể của Hạ Liên, lạnh lùng lên tiếng:
- Thiếp muốn mang Hạ Liên đi tới hoàng cung.
Mọi người run rẩy, biết phu nhân muốn làm gì, đây là muốn đi tìm Vân vương cáo trạng.
Danh sách chương