Quý Ý Viễn thu được tin tốt, hôm sau liền đem pháp khí bản mạng cùng các loại khoáng thạch thu thập được qua.
"Ngươi muốn luyện thế nào?" Đồ Thanh xem xét hồ lô ngọc trong tay hỏi. Bản mạng pháp khí của Quý Ý Viễn là một cái hồ lô dược ngọc dùng dược ngọc ngàn năm luyện chế thành, sau đó còn ngâm dược trì hơn năm mươi năm. Pháp khí này không mạnh về công kích nhưng có năng lực trị liệu cường đại, có thể trung hòa phần lớn loại thương thế. Thường ngâm đan dược, dược hiệu còn có thể gia tăng, bản thân Quý Ý Viễn thường mang theo cũng có thể chậm rãi cải thiện thể chất, sau này độc vật các loại không thể ảnh hưởng hắn.
"Ta năm đó luyện chế thành hồ lô bởi vì may mắn tìm được dược ngọc ngàn năm. Sau này ra ngoài lịch lãm cảm thấy dược hồ lô chỗ nào cũng tốt, chỉ có công kích quá kém." Quý Ý Viễn buồn bực nói. "Gặp tu sĩ hoặc yêu thú lợi hại ta chỉ có chạy trốn, thật sự khó chịu. Cho nên sau Nguyên Anh, ta không vội tăng pháp khí bản mạng, nghĩ nhất định phải tìm được khoáng thạch rèn lại hồ lô này."
Dược ngọc quả thật hi hữu, hình thành khó khăn, muốn hóa thành linh ngọc cần linh khí tẩm bổ ngàn năm còn phải có linh dược tẩm bổ. Phần lớn tu sĩ luyện dược ngọc đều là y tu, pháp khí của y tu vốn để trị bệnh cứu người, lực công kích không cao.
"Cho nên ngươi muốn giữ lại công năng chữa bệnh lại gia tăng lực công kích?" Đồ Thanh trầm tư một lát, đề nghị.
"Ta luyện cho ngươi một bộ kim khâu đi, có thể giữ lại dược tính lại cũng đủ lực công kích."
"?" Quý Ý Viễn cứng đờ, không thể tin nhìn Đồ Thanh.
"Luyện.. luyện thành kim khâu?"
"Kim khâu là pháp khí có lực công kích nhất ta nghĩ đến, ngươi là y sư, hiểu y thuật, kim châm huyệt nếu sử dụng đúng cách sẽ là sát khí, hiệu quả không hề kém phi kiếm." Đồ Thanh nói.
"Nếu ngươi có thể nắm giữ dược tính còn có thể thêm độc trên kim, lực sát thương càng lớn. Thời điểm bình thường cũng có thể dùng châm cứu chữa bệnh."
Quý Ý Viễn ngây người lắng nghe, nửa ngày không hề phản ứng. Đồ Thanh nhíu mày, cho là hắn không thích kim khâu liền nói. "Đây là pháp khí của ngươi, ta chỉ đề nghị ngươi không thích cũng không sao."
"Không cần, không cần, kim khâu tốt lắm, xin nhờ muội phu." Bàn tay to của Quý Ý Viễn chụp lên vai Đồ Thanh.
"Ngươi yên tâm, chỉ cần luyện chế thành công bộ kim khâu này về sau thời điểm ngươi đến cầu hôn tiểu sư muội, ta tuyệt đối không làm khó ngươi."
Đồ Thanh nhìn chằm chằm bàn tay Quý Ý Viễn trên vai, một lát mới di dời tầm mắt dừng trên mặt đối phương. "Khó xử?"
"Ngươi yên tâm, ta nói chuyện giữ lời, lúc đó chẳng những ta không làm khó, sư thúc, sư tổ làm khó ta cũng giúp ngươi nói tốt." Hắn hiện tại nhìn Đồ Thanh càng nhìn càng thuận mắt. Vốn hắn đều nghĩ vì lực công kích mà hi sinh dược tính, dù sao dược ngọc không thể dung hợp với khoáng thạch khác, nếu rèn luyện, dược lực sẽ giảm mạnh. Nhưng không ngờ tới muội phu tiện nghi này đưa ra giải pháp tốt như vậy. Nếu không phải bảo trì uy nghiêm của nhị cữu tử, hắn đã ngửa mặt lên trời cười to.
"Đi thuê một phòng luyện khí, ba ngày liền luyện xong giúp ngươi." Đồ Thanh lạnh nhạt nói.
"Đi, ta liền đi ngay." Quý Ý Viễn không hề trì hoãn lấy ra pháp khí phi hành bay đến Khí lâu.
Kết quả, hắn vừa đi một lúc, đệ tử Khí lâu Cao Mậu Tài đến Dược lâu tìm Tầm Mạch Mạch.
"Mạch Mạch sư tỷ, nghe nói Đồ Thanh tiền bối lại muốn luyện chế pháp khí?" Cao Mậu Tài xoa xoa tay, cười lấy lòng.
"Đúng vậy, giúp nhị sư huynh rèn lại pháp khí." Tầm Mạch Mạch đoán nhị sư huynh đi thuê phòng luyện khí bị Cao sư đệ phát hiện.
"Hắc, hắc.. Kia.. ta có thể vào giúp một tay không? Vung chùy, sơ chế khoáng thạch gì đó?" Cao Mậu Tài cười hắc hắc.
"Cao sư đệ đây là muốn học lén?" Tầm Mạch Mạch cười hỏi."Không dám, không dám.. nhiều nhất là quan sát, học tập, trao đổi.. Được rồi, ta thật sự muốn học lén." Cao Mậu Tài mặt dày nói.
"Sư tỷ không biết ngày đó Đồ Thanh tiền bối luyện xong pháp khí đã dẫn đến dị tượng thiên địa oanh động toàn bộ Khí lâu. Tỷ biết loại pháp khí nào mới có thể dẫn đến dị tượng thiên địa sao?"
"Pháp khí gì?" Tầm Mạch Mạch thành thật hỏi.
"Pháp khí có tiềm chất sinh ra khí linh." Cao Mậu Tài lớn tiếng nói.
Tầm Mạch Mạch cả kinh. "Pháp khí bản mạng của ta có khí linh? Sao ta không biết?"
"Đã nói là tiềm chất, tiềm chất, chỉ cần tỷ hảo hảo nuôi dưỡng có thể tiến vào pháp khí cấp chín, sinh ra khí linh." Cao Mậu Tài nói.
Tầm Mạch Mạch nga một tiếng, dọa nàng nhảy dựng.
"Muốn tạo ra pháp khí có tiềm chất sinh ra khí linh, ngoài trừ phẩm cấp khoáng thạch cao, còn cần thủ pháp luyện khí sư hoàn mỹ, thời điểm rèn luyện dung hợp chính xác các loại nguyên liệu, tỷ có biết khó bao nhiêu không?" Cao Mậu Tài kích động nói.
"Khó khăn thế nào?" Tầm Mạch Mạch khiêm tốn hỏi.
Cao Mậu Tài nghẹn nửa ngày cũng không hình dung ra, cuối cùng chỉ có thể nói. "Tóm lại, vô cùng khó."
"..."
Tầm Mạch Mạch không biết nói gì. Ý đồ của Cao Mậu Tài rất rõ ràng, tuy là hỏi nàng nhưng việc này cần Đồ Thanh đồng ý mới được. Tầm Mạch Mạch do dự một chút, nói. "Chàng ấy ở phía sau huyền nhai, ngươi tự đi hỏi."
Cao Mậu Tài cũng rõ ràng, ôi một tiếng xoay người bước đi, đi được hai bước lại vòng về lấy ấm linh trà Tầm Mạch Mạch vừa pha, vui vẻ chạy đến sau núi.
Tầm Mạch Mạch cười cười, không cùng đi qua mà tiếp tục nhổ cỏ dại ở linh điền.
Đoạn nhai sau núi, Đồ Thanh thấy người đưa linh trà cho mình không phải Tầm Mạch Mạch mà là thiếu niên Khí lâu gọi Cao gì đó, lòng có chút buồn bực.
Cao Mậu Tài bưng linh trà đến cạnh Đồ Thanh, nghĩ đến ý tưởng không an phận của mình muốn mở đầu chào hỏi thân cận. Nhớ đến nhị sư huynh Quý Ý Viễn lúc nãy ở Khí lâu một câu muội phu hai câu muội phu, Cao Mậu Tài linh cơ vừa động há mồm gọi một tiếng. "Tỷ phu!"
Đồ Thanh trừng lớn mắt.
Cao Mậu Tài thấy bản thân quá gấp gáp liền bổ sung. "Ta cùng Mạch Mạch sư tỷ tuy quen biết không lâu nhưng thân như tỷ đệ ruột, người là phu quân của sư tỷ, ta hẳn nên gọi một tiếng tỷ phu."
Ánh mắt Đồ Thanh trừng lớn bây giờ mới khôi phục bình thường. "Nàng bảo ngươi gọi?"
"Vâng."
Cao Mậu Tài gật đầu, Mạch Mạch sư tỷ tốt như vậy mình nói thân như tỷ đệ, tỷ ấy nhất định không phủ nhận.
Buổi sáng một câu muội phu, giữa trưa một câu tỷ phu, xưng hô tuy rằng kỳ quái nhưng Đồ Thanh không chán ghét, ánh mắt nhìn Cao Mậu Tài cũng ôn hòa hơn chút.
"Tỷ phu, uống trà."
Cao Mậu Tài nâng chén linh trà bằng hai tay.
Đồ Thanh tiếp nhận, liếc mắt nhìn hắn.
"Có việc thì nói."
Nịnh nọt như vậy, khẳng định có chuyện cầu hắn.
"Chính là... tỷ phu giúp Quý sư huynh rèn luyện pháp khí có thể cho ta ở bên cạnh học tập."
Cao Mậu Tài càng thêm nịnh nọt.
Liền việc này a, Đồ Thanh hoàn toàn thất vọng.
"Muốn tới thì tới, có thể học bao nhiêu xem tạo hóa của ngươi, bất quá đừng quấy rầy ta luyện chế."
"Cảm ơn tỷ phu."
Cao Mậu Tài không nghĩ mọi chuyện thuận lợi như thế, kích động chà cổ tay.
"Chờ hai người cử hành đại điển song tu, ta nhất định sẽ đưa hậu lễ thật dày."
"..."
Đồ Thanh.
Sau khi Cao Mậu Tài rời đi, Tầm Mạch Mạch mới đi tới ngồi bên cạnh Đồ Thanh.
"Cảm ơn chàng."
Tầm Mạch Mạch biết Đồ Thanh đồng ý cho Cao Mậu Tài ở bên cạnh học tập khẳng định vì nàng.
"Hắn vừa nãy vây quanh ta gọi tỷ phu nửa ngày." Đồ Thanh liếc mắt nhìn nàng.
"!"
Tầm Mạch Mạch biểu tình cứng đờ, tiểu tử này, trước mặt nàng một ngụm tiền bối quay đầu sao lại thành tỷ phu rồi? "Nếu chàng không thích, ta về sau không cho hắn gọi."
"Ta không để tâm."
Đồ Thanh vừa bất đắc dĩ lại sủng nịch nói.
"Bất quá thân thích nàng cũng thật nhiều."
Thân thích? Tầm Mạch Mạch hắc tuyến.
"Kỳ thực, chàng không thích có thể không cần để ý mặt mũi ta."
Tính cách Đồ Thanh có chút cao ngạo, hẳn là không kiên nhẫn lui tới với người khác, trong một ngày hắn vì nàng thỏa hiệp hai lần nàng đã thực cảm động, không muốn hắn vì mình mà miễn cưỡng bản thân.
Đồ Thanh vươn một ngón tay ấn trán nàng.
"Nghĩ cái gì, ai cho nàng mặt mũi?"
Được rồi, chuyện của Quý Ý Viễn là vì Tầm Mạch Mạch nhưng Cao Mậu Tài kia, đơn thuần vì hắn gọi tỷ phu đến tâm trạng Đồ Thanh vui vẻ.
Tầm Mạch Mạch xoa xoa trán, nhỏ giọng cười cười, nàng biết Đồ Thanh đã hiểu ý mình.
"Đúng rồi, Cao sư đệ nói Thanh Long bút của ta có tiềm chất sinh ra khí linh, có phải thật không?"
"Nàng không cảm giác được sao?" Đồ Thanh ngoài ý muốn quét mắt nhìn.
"Cái gì?" Tầm Mạch Mạch hỏi.
"Liên hệ giữa nàng và khí linh." Đồ Thanh đáp.
"Khí... khí linh?" Tầm Mạch Mạch cả kinh, lời nói cũng vấp váp
"Chàng nói là Thanh Long bút đã có khí linh?"
"Thời điểm nàng dùng không phát hiện Thanh Long bút không cần nàng triệu hồi đã có phản ứng sao?" Đồ Thanh hỏi lại.
".. Đó không phải cảm ứng tự nhiên của pháp khí bản mạng? Khí linh, khí linh không phải có thể cùng chủ nhân giao lưu? Giống Thái Sơ Điệp?"
Nàng cư nhiên nhận ra nhưng luôn cho rằng đó là cảm ứng tự nhiên của pháp khí bản mạng, nào biết là khí linh.
Đồ Thanh không nói gì, hắn xem nhẹ, Tầm Mạch Mạch là tu sĩ đi lên từ Huyền Linh giới, trước đó kinh mạch hỏng, tri thức tu chân khuyết thiếu nghiêm trọng, rất nhiều thường thức đều không rõ ràng.
Pháp khí đầu tiên lại là bảo khí có khí linh, khởi điểm quá cao cho nên khí linh bị xem nhẹ. Hắn còn tưởng rằng mấy ngày trước nàng nói thích Thanh Long bút là đã phát hiện khí linh.
"Nàng hiện tại chỉ có tu vi Kim Đan kỳ, khí linh mới thành hình, linh trí không cao cần trưởng thành. Chờ nàng Nguyên Anh kỳ có thể giao lưu đơn giản, hiện giờ chỉ đáp lại cơ bản."
Đồ Thanh giải thích thêm cho nàng.
"Ta vậy mà lại có khí linh?"
Tầm Mạch Mạch triệu hồi Thanh Long bút từ đan điền ra, Thanh Long bút cảm ứng được cảm xúc chủ nhân, hơi rung động đáp lại.
"Không phải nói khí linh rất khó có được sao? Sư phụ Thương Nhĩ đợi mấy trăm năm, tu vi Đại Thừa kỳ mới miễn cưỡng rèn ra khí linh."
"Pháp khí của nàng cùng người khác không giống." Đồ Thanh nói.
"Chỗ nào không giống?" Tầm Mạch Mạch nghi hoặc.
"Pháp khí của nàng là ta luyện chế."
Trong giọng nói của Đồ Thanh có tự tin cường đại, như thể hắn luyện chế là tốt nhất thế gian.
"Là vì thuật luyện khí của phu quân rất cao?" Tầm Mạch Mạch hỏi.
"Là vì thời điểm rèn luyện, ta dùng ám thạch."
Đồ Thanh chăm chú nhìn nàng, không hề giấu giếm.
"Ám thạch là bản thể của ta, tập hợp thiên địa tinh hoa mà hóa thành, có thể giúp pháp khí thành linh, có thể phá Ám Ma nguyên thần."
Tay Tầm Mạch Mạch nắm Thanh Long bút cứng đờ, ngay cả hô hấp cũng dừng lại.
"Bất quá pháp khí của nàng là ta tự tay luyện chế, dùng lại là bản thể của ta, cho nên nếu ngày nào đó ta mất hứng có thể hủy diệt."
Đồ Thanh đưa tay vuốt ve vành tai Tầm Mạch Mạch, trầm giọng nói: "Mạch Mạch, nàng phải nghe lời."
"Ừm, nghe lời chàng." Tầm Mạch Mạch cười đáp lại, trong lòng ngược lại thở dài nhẹ nhõm.
"Ngươi muốn luyện thế nào?" Đồ Thanh xem xét hồ lô ngọc trong tay hỏi. Bản mạng pháp khí của Quý Ý Viễn là một cái hồ lô dược ngọc dùng dược ngọc ngàn năm luyện chế thành, sau đó còn ngâm dược trì hơn năm mươi năm. Pháp khí này không mạnh về công kích nhưng có năng lực trị liệu cường đại, có thể trung hòa phần lớn loại thương thế. Thường ngâm đan dược, dược hiệu còn có thể gia tăng, bản thân Quý Ý Viễn thường mang theo cũng có thể chậm rãi cải thiện thể chất, sau này độc vật các loại không thể ảnh hưởng hắn.
"Ta năm đó luyện chế thành hồ lô bởi vì may mắn tìm được dược ngọc ngàn năm. Sau này ra ngoài lịch lãm cảm thấy dược hồ lô chỗ nào cũng tốt, chỉ có công kích quá kém." Quý Ý Viễn buồn bực nói. "Gặp tu sĩ hoặc yêu thú lợi hại ta chỉ có chạy trốn, thật sự khó chịu. Cho nên sau Nguyên Anh, ta không vội tăng pháp khí bản mạng, nghĩ nhất định phải tìm được khoáng thạch rèn lại hồ lô này."
Dược ngọc quả thật hi hữu, hình thành khó khăn, muốn hóa thành linh ngọc cần linh khí tẩm bổ ngàn năm còn phải có linh dược tẩm bổ. Phần lớn tu sĩ luyện dược ngọc đều là y tu, pháp khí của y tu vốn để trị bệnh cứu người, lực công kích không cao.
"Cho nên ngươi muốn giữ lại công năng chữa bệnh lại gia tăng lực công kích?" Đồ Thanh trầm tư một lát, đề nghị.
"Ta luyện cho ngươi một bộ kim khâu đi, có thể giữ lại dược tính lại cũng đủ lực công kích."
"?" Quý Ý Viễn cứng đờ, không thể tin nhìn Đồ Thanh.
"Luyện.. luyện thành kim khâu?"
"Kim khâu là pháp khí có lực công kích nhất ta nghĩ đến, ngươi là y sư, hiểu y thuật, kim châm huyệt nếu sử dụng đúng cách sẽ là sát khí, hiệu quả không hề kém phi kiếm." Đồ Thanh nói.
"Nếu ngươi có thể nắm giữ dược tính còn có thể thêm độc trên kim, lực sát thương càng lớn. Thời điểm bình thường cũng có thể dùng châm cứu chữa bệnh."
Quý Ý Viễn ngây người lắng nghe, nửa ngày không hề phản ứng. Đồ Thanh nhíu mày, cho là hắn không thích kim khâu liền nói. "Đây là pháp khí của ngươi, ta chỉ đề nghị ngươi không thích cũng không sao."
"Không cần, không cần, kim khâu tốt lắm, xin nhờ muội phu." Bàn tay to của Quý Ý Viễn chụp lên vai Đồ Thanh.
"Ngươi yên tâm, chỉ cần luyện chế thành công bộ kim khâu này về sau thời điểm ngươi đến cầu hôn tiểu sư muội, ta tuyệt đối không làm khó ngươi."
Đồ Thanh nhìn chằm chằm bàn tay Quý Ý Viễn trên vai, một lát mới di dời tầm mắt dừng trên mặt đối phương. "Khó xử?"
"Ngươi yên tâm, ta nói chuyện giữ lời, lúc đó chẳng những ta không làm khó, sư thúc, sư tổ làm khó ta cũng giúp ngươi nói tốt." Hắn hiện tại nhìn Đồ Thanh càng nhìn càng thuận mắt. Vốn hắn đều nghĩ vì lực công kích mà hi sinh dược tính, dù sao dược ngọc không thể dung hợp với khoáng thạch khác, nếu rèn luyện, dược lực sẽ giảm mạnh. Nhưng không ngờ tới muội phu tiện nghi này đưa ra giải pháp tốt như vậy. Nếu không phải bảo trì uy nghiêm của nhị cữu tử, hắn đã ngửa mặt lên trời cười to.
"Đi thuê một phòng luyện khí, ba ngày liền luyện xong giúp ngươi." Đồ Thanh lạnh nhạt nói.
"Đi, ta liền đi ngay." Quý Ý Viễn không hề trì hoãn lấy ra pháp khí phi hành bay đến Khí lâu.
Kết quả, hắn vừa đi một lúc, đệ tử Khí lâu Cao Mậu Tài đến Dược lâu tìm Tầm Mạch Mạch.
"Mạch Mạch sư tỷ, nghe nói Đồ Thanh tiền bối lại muốn luyện chế pháp khí?" Cao Mậu Tài xoa xoa tay, cười lấy lòng.
"Đúng vậy, giúp nhị sư huynh rèn lại pháp khí." Tầm Mạch Mạch đoán nhị sư huynh đi thuê phòng luyện khí bị Cao sư đệ phát hiện.
"Hắc, hắc.. Kia.. ta có thể vào giúp một tay không? Vung chùy, sơ chế khoáng thạch gì đó?" Cao Mậu Tài cười hắc hắc.
"Cao sư đệ đây là muốn học lén?" Tầm Mạch Mạch cười hỏi."Không dám, không dám.. nhiều nhất là quan sát, học tập, trao đổi.. Được rồi, ta thật sự muốn học lén." Cao Mậu Tài mặt dày nói.
"Sư tỷ không biết ngày đó Đồ Thanh tiền bối luyện xong pháp khí đã dẫn đến dị tượng thiên địa oanh động toàn bộ Khí lâu. Tỷ biết loại pháp khí nào mới có thể dẫn đến dị tượng thiên địa sao?"
"Pháp khí gì?" Tầm Mạch Mạch thành thật hỏi.
"Pháp khí có tiềm chất sinh ra khí linh." Cao Mậu Tài lớn tiếng nói.
Tầm Mạch Mạch cả kinh. "Pháp khí bản mạng của ta có khí linh? Sao ta không biết?"
"Đã nói là tiềm chất, tiềm chất, chỉ cần tỷ hảo hảo nuôi dưỡng có thể tiến vào pháp khí cấp chín, sinh ra khí linh." Cao Mậu Tài nói.
Tầm Mạch Mạch nga một tiếng, dọa nàng nhảy dựng.
"Muốn tạo ra pháp khí có tiềm chất sinh ra khí linh, ngoài trừ phẩm cấp khoáng thạch cao, còn cần thủ pháp luyện khí sư hoàn mỹ, thời điểm rèn luyện dung hợp chính xác các loại nguyên liệu, tỷ có biết khó bao nhiêu không?" Cao Mậu Tài kích động nói.
"Khó khăn thế nào?" Tầm Mạch Mạch khiêm tốn hỏi.
Cao Mậu Tài nghẹn nửa ngày cũng không hình dung ra, cuối cùng chỉ có thể nói. "Tóm lại, vô cùng khó."
"..."
Tầm Mạch Mạch không biết nói gì. Ý đồ của Cao Mậu Tài rất rõ ràng, tuy là hỏi nàng nhưng việc này cần Đồ Thanh đồng ý mới được. Tầm Mạch Mạch do dự một chút, nói. "Chàng ấy ở phía sau huyền nhai, ngươi tự đi hỏi."
Cao Mậu Tài cũng rõ ràng, ôi một tiếng xoay người bước đi, đi được hai bước lại vòng về lấy ấm linh trà Tầm Mạch Mạch vừa pha, vui vẻ chạy đến sau núi.
Tầm Mạch Mạch cười cười, không cùng đi qua mà tiếp tục nhổ cỏ dại ở linh điền.
Đoạn nhai sau núi, Đồ Thanh thấy người đưa linh trà cho mình không phải Tầm Mạch Mạch mà là thiếu niên Khí lâu gọi Cao gì đó, lòng có chút buồn bực.
Cao Mậu Tài bưng linh trà đến cạnh Đồ Thanh, nghĩ đến ý tưởng không an phận của mình muốn mở đầu chào hỏi thân cận. Nhớ đến nhị sư huynh Quý Ý Viễn lúc nãy ở Khí lâu một câu muội phu hai câu muội phu, Cao Mậu Tài linh cơ vừa động há mồm gọi một tiếng. "Tỷ phu!"
Đồ Thanh trừng lớn mắt.
Cao Mậu Tài thấy bản thân quá gấp gáp liền bổ sung. "Ta cùng Mạch Mạch sư tỷ tuy quen biết không lâu nhưng thân như tỷ đệ ruột, người là phu quân của sư tỷ, ta hẳn nên gọi một tiếng tỷ phu."
Ánh mắt Đồ Thanh trừng lớn bây giờ mới khôi phục bình thường. "Nàng bảo ngươi gọi?"
"Vâng."
Cao Mậu Tài gật đầu, Mạch Mạch sư tỷ tốt như vậy mình nói thân như tỷ đệ, tỷ ấy nhất định không phủ nhận.
Buổi sáng một câu muội phu, giữa trưa một câu tỷ phu, xưng hô tuy rằng kỳ quái nhưng Đồ Thanh không chán ghét, ánh mắt nhìn Cao Mậu Tài cũng ôn hòa hơn chút.
"Tỷ phu, uống trà."
Cao Mậu Tài nâng chén linh trà bằng hai tay.
Đồ Thanh tiếp nhận, liếc mắt nhìn hắn.
"Có việc thì nói."
Nịnh nọt như vậy, khẳng định có chuyện cầu hắn.
"Chính là... tỷ phu giúp Quý sư huynh rèn luyện pháp khí có thể cho ta ở bên cạnh học tập."
Cao Mậu Tài càng thêm nịnh nọt.
Liền việc này a, Đồ Thanh hoàn toàn thất vọng.
"Muốn tới thì tới, có thể học bao nhiêu xem tạo hóa của ngươi, bất quá đừng quấy rầy ta luyện chế."
"Cảm ơn tỷ phu."
Cao Mậu Tài không nghĩ mọi chuyện thuận lợi như thế, kích động chà cổ tay.
"Chờ hai người cử hành đại điển song tu, ta nhất định sẽ đưa hậu lễ thật dày."
"..."
Đồ Thanh.
Sau khi Cao Mậu Tài rời đi, Tầm Mạch Mạch mới đi tới ngồi bên cạnh Đồ Thanh.
"Cảm ơn chàng."
Tầm Mạch Mạch biết Đồ Thanh đồng ý cho Cao Mậu Tài ở bên cạnh học tập khẳng định vì nàng.
"Hắn vừa nãy vây quanh ta gọi tỷ phu nửa ngày." Đồ Thanh liếc mắt nhìn nàng.
"!"
Tầm Mạch Mạch biểu tình cứng đờ, tiểu tử này, trước mặt nàng một ngụm tiền bối quay đầu sao lại thành tỷ phu rồi? "Nếu chàng không thích, ta về sau không cho hắn gọi."
"Ta không để tâm."
Đồ Thanh vừa bất đắc dĩ lại sủng nịch nói.
"Bất quá thân thích nàng cũng thật nhiều."
Thân thích? Tầm Mạch Mạch hắc tuyến.
"Kỳ thực, chàng không thích có thể không cần để ý mặt mũi ta."
Tính cách Đồ Thanh có chút cao ngạo, hẳn là không kiên nhẫn lui tới với người khác, trong một ngày hắn vì nàng thỏa hiệp hai lần nàng đã thực cảm động, không muốn hắn vì mình mà miễn cưỡng bản thân.
Đồ Thanh vươn một ngón tay ấn trán nàng.
"Nghĩ cái gì, ai cho nàng mặt mũi?"
Được rồi, chuyện của Quý Ý Viễn là vì Tầm Mạch Mạch nhưng Cao Mậu Tài kia, đơn thuần vì hắn gọi tỷ phu đến tâm trạng Đồ Thanh vui vẻ.
Tầm Mạch Mạch xoa xoa trán, nhỏ giọng cười cười, nàng biết Đồ Thanh đã hiểu ý mình.
"Đúng rồi, Cao sư đệ nói Thanh Long bút của ta có tiềm chất sinh ra khí linh, có phải thật không?"
"Nàng không cảm giác được sao?" Đồ Thanh ngoài ý muốn quét mắt nhìn.
"Cái gì?" Tầm Mạch Mạch hỏi.
"Liên hệ giữa nàng và khí linh." Đồ Thanh đáp.
"Khí... khí linh?" Tầm Mạch Mạch cả kinh, lời nói cũng vấp váp
"Chàng nói là Thanh Long bút đã có khí linh?"
"Thời điểm nàng dùng không phát hiện Thanh Long bút không cần nàng triệu hồi đã có phản ứng sao?" Đồ Thanh hỏi lại.
".. Đó không phải cảm ứng tự nhiên của pháp khí bản mạng? Khí linh, khí linh không phải có thể cùng chủ nhân giao lưu? Giống Thái Sơ Điệp?"
Nàng cư nhiên nhận ra nhưng luôn cho rằng đó là cảm ứng tự nhiên của pháp khí bản mạng, nào biết là khí linh.
Đồ Thanh không nói gì, hắn xem nhẹ, Tầm Mạch Mạch là tu sĩ đi lên từ Huyền Linh giới, trước đó kinh mạch hỏng, tri thức tu chân khuyết thiếu nghiêm trọng, rất nhiều thường thức đều không rõ ràng.
Pháp khí đầu tiên lại là bảo khí có khí linh, khởi điểm quá cao cho nên khí linh bị xem nhẹ. Hắn còn tưởng rằng mấy ngày trước nàng nói thích Thanh Long bút là đã phát hiện khí linh.
"Nàng hiện tại chỉ có tu vi Kim Đan kỳ, khí linh mới thành hình, linh trí không cao cần trưởng thành. Chờ nàng Nguyên Anh kỳ có thể giao lưu đơn giản, hiện giờ chỉ đáp lại cơ bản."
Đồ Thanh giải thích thêm cho nàng.
"Ta vậy mà lại có khí linh?"
Tầm Mạch Mạch triệu hồi Thanh Long bút từ đan điền ra, Thanh Long bút cảm ứng được cảm xúc chủ nhân, hơi rung động đáp lại.
"Không phải nói khí linh rất khó có được sao? Sư phụ Thương Nhĩ đợi mấy trăm năm, tu vi Đại Thừa kỳ mới miễn cưỡng rèn ra khí linh."
"Pháp khí của nàng cùng người khác không giống." Đồ Thanh nói.
"Chỗ nào không giống?" Tầm Mạch Mạch nghi hoặc.
"Pháp khí của nàng là ta luyện chế."
Trong giọng nói của Đồ Thanh có tự tin cường đại, như thể hắn luyện chế là tốt nhất thế gian.
"Là vì thuật luyện khí của phu quân rất cao?" Tầm Mạch Mạch hỏi.
"Là vì thời điểm rèn luyện, ta dùng ám thạch."
Đồ Thanh chăm chú nhìn nàng, không hề giấu giếm.
"Ám thạch là bản thể của ta, tập hợp thiên địa tinh hoa mà hóa thành, có thể giúp pháp khí thành linh, có thể phá Ám Ma nguyên thần."
Tay Tầm Mạch Mạch nắm Thanh Long bút cứng đờ, ngay cả hô hấp cũng dừng lại.
"Bất quá pháp khí của nàng là ta tự tay luyện chế, dùng lại là bản thể của ta, cho nên nếu ngày nào đó ta mất hứng có thể hủy diệt."
Đồ Thanh đưa tay vuốt ve vành tai Tầm Mạch Mạch, trầm giọng nói: "Mạch Mạch, nàng phải nghe lời."
"Ừm, nghe lời chàng." Tầm Mạch Mạch cười đáp lại, trong lòng ngược lại thở dài nhẹ nhõm.
Danh sách chương