Tính thời gian nếu nhóm của Lôi Dịch chịu đi tìm cô thì hẳn là cũng sắp tới rồi, trước đó cô cần nhanh chóng khiến cho Diệp Thần lưu lại một cái ấn tượng thật sâu.

Sau khi Sở Du Ninh thấy người bạn gái kia hút xong máu, Diệp Thần thuần thục đập vỡ đầu của người đàn ông, người bạn gái vội vàng nhào qua ăn với vẻ mặt hưởng thụ, người đàn ông vì đã mất não cho nên đã không có cách nào biến

thành thây ma, cứ như vậy thì cái thi thể này đã đủ cho người bạn gái ăn được mấy ngày rồi.

Sau khi cho cô bạn gái ăn xong Diệp Thần liền mang Sở Du Ninh rời đi, lúc gần đi cô liếc mắt nhìn về phía cửa phòng đóng nhưng lại không có khoá.

Khi cả hai người trở lại cái giường mà họ đã ở đó Sở Du Ninh dừng bước chân, vừa lúc đối diện với đôi mắt của thây ma có trí tuệ, lúc này cô ta bị mất đi nửa người dưới đang nằm trên mặt đất, hai tròng mắt hung tợn trừng mắt nhìn hai người, ách… Chủ yếu là đang trừng Sở Du Ninh, có lẽ là bởi vì Diệp Thần có cấp bậc áp chế tuyệt đối cho nên cô ta không dám và cũng không thể làm gì với Diệp Thần.

Sở Du Ninh vừa nhìn thấy không khỏi nhướng mày về phía cô ta, sau đó âm thầm cho cô ta một nụ cười trào phúng.

thây ma có trí tuệ đột nhiên giống như phát điên gào rống lên, sau đó căn phòng nhốt người bạn gái kia cũng vang lên tiếng gào rống hưởng ứng. Ánh mắt Sở Du Ninh chợt lóe, trong lòng có một ý tưởng.

“Gào!!!!” Đột nhiên Diệp Thần quay đầu lại nổi giận gầm một tiếng với nữ thây ma có trí tuệ, nữ thây ma lập tức thành thật. Thật đúng là đối đãi khác biệt nha……

Sở Du Ninh vừa rời giường đã bị Diệp Thần mang về, cũng không mặc quần áo, trên thực tế quần áo của cô đã sớm bị Diệp Thần xé nát không thể mặc. Cô duỗi tay chà xát cánh tay, Diệp Thần lập tức hiểu ngầm, chốc lát sau đã mang thật nhiều quần áo về cho cô, không chỉ như thế còn tìm thây ma thủy hệ và thây ma hỏa hệ để đốt nước cho cô tắm.

Sở Du Ninh tắm rửa xong chọn lựa cẩn thận một bộ quần áo mới trong đống quần áo rồi mới thay. Quá tri kỷ, tri kỷ tới mức làm cô càng muốn chiếm hắn làm của riêng.

“Nhìn cô ta là thấy phiền lòng, anh ném cô ta tới góc kia đi!” Sở Du Ninh ghét bỏ nhìn nữ thây ma có trí tuệ.

Diệp Thần cũng nghe lời, Sở Du Ninh bảo hắn làm gì hắn liền làm cái đấy, cũng không suy xét tới khả năng ném cô xuống dưới lầu còn tốt hơn.

Nơi mà Sở Du Ninh chỉ cách phòng của bạn gái thây ma kia không xa. Nếu như nữ thây ma có trí tuệ muốn làm cái gì thì vô cùng tiện.

Thời gian còn lại Sở Du Ninh liền dùng các loại để kíƈɦ tɦíƈɦ nữ thây ma có trí tuệ, mãi cho đến khi cô thấy được sát ý trong mắt cô ta.

Nữ thây ma có trí tuệ cũng không làm Sở Du Ninh thất vọng, lúc Diệp Thần đi siêu thị tìm thức ăn cho Sở Du Ninh thì nữ thây ma có trí tuệ đã nhân cơ hội khống chế được bạn gái thây ma, cô ta điên cuồng phá cửa, sau đó dữ tợn há miệng nhào tới Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh tuy yếu nhưng dù sao cũng là dị năng giả cấp ba, thân thể cô ở cấp độ kia mà bạn gái thây ma lại là thây ma cấp thấp nhất, Sở Du Ninh túm cái ghế dựa cạnh người quăng về hướng cô ta.

Chân của bạn gái thây ma bị đánh gãy một cái, nhưng vẫn gian nan bò dậy lần nữa đánh về phía cô.

Lúc Sở Du Ninh đánh gãy chân bạn gái thây ma thì nữ thây ma có trí tuệ cười lạnh, cô ta ở đây cũng nhiều ngày rồi nên rất rõ ràng con nam thây ma kia vô cùng để ý cái con thây ma ngu xuẩn này, hiện giờ cái người phụ nữ đáng ghét này làm nữ thây ma hắn để ý nhất bị thương, vậy thì cô cũng cách cái chết không xa.

Lúc Sở Du Ninh giơ ghế dựa lên lần nữa định ném qua chỗ bạn gái thây ma thì có một lực đạo thật lớn đánh về phía cái ghế, cái ghế dựa trong nháy mắt bị dập nát, Sở Du Ninh cũng bị cái lực đạo này làm loạng choạng lùi về phía sau mấy bước, thậm chí còn bị một mảnh gỗ nhỏ làm gương mặt bị thương.

Sở Du Ninh đột nhiên đứng khựng ở nơi đó, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía trước, đôi mắt đối diện với hai tròng mắt lạnh băng của Diệp Thần.

Lúc này Diệp Thần đang ôm bạn gái thây ma, ngăn cản động tác tiếp theo của cô, nhưng…… Biểu tình giật mình cũng nhìn ra được hắn cũng không muốn thương tổn Sở Du Ninh.

Diệp Thần biến thành thây ma ở mạt thế, sau đó lúc có chút tư duy suy nghĩ thì đã nhớ tới cô bạn gái, cái này đã đủ để chứng tỏ hắn yêu cô ta đến nhường nào.

Cho nên hắn theo bản năng bảo vệ cô ta thì cũng không làm Sở Du Ninh cảm thấy ngoài ý muốn, cái cô muốn chính là kết quả này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện