Lý Nhiên muốn hỏi thăm một chút chuyện giữa Sở Du Ninh và Lôi Dịch là như thế nào, nhưng sau khi cô ta nhìn một vòng cuối cùng tầm mắt dừng lại trên người Triệu Tiêm Tiêm đang im lặng.

Ánh mắt Lý Nhiên chợt lóe “Chuyện giữa Ninh Ninh và Lôi đội trưởng là như thế nào?”

Triệu Tiêm Tiêm không nghĩ tới cô ta lại hỏi mình, ả đảo mắt lạnh lùng cười “Sao thế?”

Ả hơi nhướng mày, nếu như hai cái người phụ nữ đáng ghét này đối đầu…… ” Là đứa con gái có dị năng biến hình.” Triệu Tiêm Tiêm trả lời đúng sự thật.

Dị năng biến hình? Lý Nhiên không giấu được vẻ kinh ngạc hơi trừng mắt, Lôi Dịch nhìn có vẻ nghiêm trang như thế mà cũng chơi được gái biến hình sao? Chẳng lẽ trong lòng anh vẫn luôn có một người cho nên mới bắt Sở Du Ninh biến thành người mà anh luôn nhớ mong kia sao?

Ngoại trừ lý do này Lý Nhiên thật sự không thể tưởng tượng được vì sao Lôi Dịch, một người có tương lai tươi sáng lại để lại một vết nhơ như thế này. Nhìn anh không giống như một người đàn ông túng dục….. Không đúng…… Nghĩ đến trận chiến ác liệt trên xe mặt Lý Nhiên đỏ bừng lên, tiểu huy*t cũng nóng lên.

Nhưng nếu nói anh túng dục…đã khởi hành cùng nhau lâu như vậy nhưng anh lại chỉ làx tìиɦ có hai lần…… Lý Nhiên có chút không hiểu. Rốt cuộc dưới sự bảo bọc của cha nên cô ta cũng không có nhiều kinh nghiệm về phương diện này.

Lý Nhiên nói về việc cô gái có dị năng biến hình cho giáo sư Lý, giáo sư Lý cân nhắc một chút “Triệu Tiêm Tiêm thoải mái nói cái này cho con à?”

Lý Nhiên khẽ mím môi “Đúng vậy, tám phần là muốn mượn tay của con để đối phó với Sở Du Ninh.”

Giáo sư Lý cười lạnh một tiếng “Một món đồ chơi mà thôi, giữ lại bán cho Lôi Dịch một nhân tình cũng không tồi, đối thủ chân chính của con vẫn là Triệu Tiêm Tiêm, đừng sai người!”

Lý Nhiên nhíu mày “Ba, nhất định phải là Lôi Dịch sao? Con thấy Lục Dĩ Minh cũng tốt mà.” Nghĩ đến Lôi Dịch có một chân với hai người phụ nữ khác, Lý Nhiên có chút không thoải mái.

Giáo sư Lý hờ hững liếc mắt nhìn Lý Nhiên một cái “Lôi Dịch là thủ lĩnh tương lai của căn cứ Chiến Lôi, chỉ có nắm quyền lực tuyệt đối trong tay mới có khả năng giúp chúng ta đạt được mục đích.”

“Vậy vì sao chúng ta không tới thủ đô? Nếu có thể đứng vững ở thủ đô thì vẫn tốt hơn nhiều so với ở trong một cái căn cứ Chiến Lôi nho nhỏ đúng không?” Lý Nhiên khó hiểu hỏi.

Giáo sư Lý mím môi “Thủ đô có người kia, nếu chúng ta đến đó thì không nhất định sẽ được coi trọng, mà căn cứ Chiến Lôi lại đang trỗi dậy mạnh mẽ, có tiềm lực rất lớn, sau này có thể sẽ không kém hơn thủ đô là bao nhiêu đâu.” Nói tới đây vẻ mặt của giáo sư Lý hòa hoãn hơn sờ đầu Lý Nhiên “Nhiên Nhiên, không phải con muốn giúp nhiều người bình thường có thể sinh tồn ở trong mạt thế sao? Lôi Dịch chính là lựa chọn tốt nhất!”

Lý Nhiên im lặng nửa ngày cuối cùng gật gật đầu “Con đã biết!”

Trên đường gặp phải một làn sóng thây ma, mạt thế đã hai năm, phần lớn thây ma đều đã có tổ chức hoặc căn cứ cho nên trên đường nếu không gặp thây ma thì chính là gặp phải một đợt lớn.

Lục Dĩ Minh nhìn thấy thây ma đột nhiên dừng lại ở phía xa, Sở Du Ninh đang núp trong vòng tay của Lôi Dịch khẽ run lông mi, chậm rãi mở mắt, đột nhiên không kịp chuẩn bị đã đối diện với cặp mắt chăm chú Lôi Dịch, ánh mắt của Sở Du Ninh vẫn còn mông lung, giống như là chưa chưa hoàn toàn tỉnh táo, sau đó

nhìn thấy Lôi Dịch lộ ra một nụ cười xán lạn, cô ỷ lại cọ cọ khuôn mặt ở trong ngực anh, rồi lại tiếp tục nhắm hai mắt lại chìm vào giấc ngủ, kể cả khi ngủ rồi thì khoé môi cô vẫn lộ ra một nụ cười tín nhiệm.

Trái tim của Lôi Dịch giống như đột nhiên bị ai đó gõ nhẹ một cái, sự tin tưởng và ỷ lại của Sở Du Ninh đã làm anh cảm thấy thoả mãn. Đây là cảm giác mà Triệu Tiêm Tiêm chưa bao giờ mang đến cho hắn, kẻ yếu…… Cảm giác toàn tâm toàn ý ỷ lại vào kẻ mạnh.

Triệu Tiêm Tiêm là người phụ nữ đầu tiên của Lôi Dịch, có thể nói tất cả những kinh nghiệm với người khác phái của anh đều là học được từ trên người Triệu Tiêm Tiêm. Nhưng mà giữa hai người có quá nhiều thứ liên lụy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện