“Mày nói dối!”
Triệu Tiêm Tiêm hận tới mức nghiến răng nghiến lợi
“Mày là con tiện nhân miệng phun toàn phân, tao gϊết mày.”
Nhưng lúc này không đơn giản một mình Lôi Dịch ngăn cản ả, mà cả Lục Dĩ Minh và Lâm Phong ở hai bên cùng lúc ngăn cản ả ta.
“Sao! Mấy người tin tưởng cô ta?” Ả phẫn nộ trừng mắt nhìn hai người.
Tin, tại sao không tin! Nhưng lời này lại không thể nói! Vẫn là câu nói kia, Triệu Tiêm Tiêm quá quan trọng đối với căn cứ, bọn họ có thể không để ý tới người khác, nhưng lại không thể bỏ mặc căn cứ. Bằng không Lục Dĩ Minh cũng sẽ không chờ đến tận bây giờ mới mở miệng. Chỉ cần hắn nói ra những điều mà mình đã nhìn thấy, thì Triệu Tiêm Tiêm……cũng chẳng bị ảnh hưởng, đây là hiện thực, và là lợi ích.
Hiện tại ngoại trừ Triệu Tiêm Tiêm thì trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ, chỉ là một tầng giấy cuối cùng không thể đâm thủng mà thôi, Lục Dĩ Minh quay đầu nhìn về phía Lôi Dịch.
Sắc mặt Lôi Dịch thật sự rất không tốt, lúc trước đều là bắt đầu từ phương diện thuốc là do Sở Du Ninh hạ, nếu như đổi thành người hạ thuốc là Triệu Tiêm Tiêm…..
Lôi Dịch không khỏi nghĩ tới việc sau khi làx tìиɦ với Sở Du Ninh thì vẫn luôn không thể nổi lên hứng thú với Triệu Tiêm Tiêm, nên đã vài lần từ chối yêu cầu làx tìиɦ của ả ta, cho nên ả ta dục cầu bất mãn mới xuống tay với Lục Dĩ Minh? Lựa chọn Lục Dĩ Minh cũng đúng thật là phong cách của ả, giữa hai người bọn họ vẫn luôn có một chút ái muội không rõ, chỉ là tạo hóa trêu người, bát mì kia cuối cùng lại vào bụng Lâm Phong……
Đúng như Lục Dĩ Minh nghĩ, Lôi Dịch cũng nghĩ đến ích lợi, hai người bọn họ đến với nhau cũng không phải là kết hôn, trước đây hai người kề vai chiến đấu cảm thấy đối phương cũng không tệ lắm, mọi người đều là nam nữ đã trưởng thành đều có lựa chọn và yêu cầu của riêng mình, và đối phương lại là một lựa
chọn không tồi, nên cuối cùng ăn nhịp với nhau liền ở bên nhau. Nhưng theo thời gian dị năng tăng trưởng, giữa bọn họ còn có lợi ích đan xen, cuối cùng còn vững bền hơn cả so với việc kết hôn. Khẳng định là có tình cảm, nhưng nếu nói là yêu thì……
Tình yêu thời mạt thế là việc buồn cười và đáng buồn nhất, mà anh cũng không cần.
“Chúng ta nghỉ ngơi một đêm, rồi sáng mai xem những con thây ma đó có rời đi không.”
Đây là suy nghĩ muốn bỏ qua. Mấy người đàn ông đều không có phản đối, chân tướng sự việc đã rõ ràng, không nói ra là muốn giữ cho Triệu Tiêm Tiêm một con đường, mà đương nhiên nói ra cũng vô dụng.
Tất nhiên, không phải mọi người không tín nhiệm Triệu Tiêm Tiêm nên mới không đứng về phía ả, mà là trạng thái của Sở Du Ninh….. nhìn sao cũng thấy cô là người bị hại. Không thể không nói, Sở Du Ninh hiểu quá rõ những điều trong lòng mấy người đàn ông này.
Nhưng Triệu Tiêm Tiêm lại không muốn bỏ qua:
“Muốn kết thúc như vậy? Đừng có mơ, cô ta phải trả một cái giá xứng đáng!” Đây là tư thế không muốn không tha… Mấu chốt ở chỗ ả còn không được lý. Vừa dứt lời, ba cái ánh mắt lạnh băng rơi vào trên người ả.
Triệu Tiêm Tiêm cũng không sợ hãi, kể cả bọn họ tin rằng thật sự là do ả ta làm thì đã sao? Bọn họ dám xé rách da mặt với ả sao? Hôm nay nếu ả không chơi chết con tiện nhân này ả nhất định sẽ không bỏ qua! “Xì!” Lâm Phong đột nhiên cười lạnh một tiếng, gã hài hước hơi nâng cằm lên nhìn Triệu Tiêm Tiêm, nói:
“Thuốc là do lão tử hạ, thì sao!”
“Anh nói cái gì!” Triệu Tiêm Tiêm kinh ngạc nhìn về phía Lâm Phong.
“Lão tử muốn làm đồ đ* cô cũng không phải chỉ một hai ngày, vừa lúc ở căn cứ Hy Vọng tìm thấy cái loại thuốc kia liền lấy một lọ.”
Nói xong Lâm Phong bĩu môi “Dược hiệu cũng không tồi, chẳng qua là cái huy*t của cô quá lỏng, làm lão tử thọc nửa ngày mà bắn không nổi, mệt muốn chết!”
“Lâm Phong!” Lời nói trần trụi này là điều nhục nhã lớn nhất đối với một người phụ nữ!
“Sao, ngủ cũng ngủ rồi, cô đi ra ngoài xem có người phụ nữ nào trong chiến đội mà không cho tất cả mọi người ngủ hả? Lão tử sớm đã ghê tởm với cái loại tỏ vẻ trinh liệt như cô rồi!”
Nói xong hắn quay đầu nhìn về phía Lôi Dịch “Đội trưởng thấy sao?”
Lôi Dịch trầm mặt im lặng một lát “Là tôi sai, đã làm anh em ủy khuất rồi!” Dứt lời hắn liền ôm Sở Du Ninh còn đang khóc nức nở nằm xuống đệm hơi.
Triệu Tiêm Tiêm hận tới mức nghiến răng nghiến lợi
“Mày là con tiện nhân miệng phun toàn phân, tao gϊết mày.”
Nhưng lúc này không đơn giản một mình Lôi Dịch ngăn cản ả, mà cả Lục Dĩ Minh và Lâm Phong ở hai bên cùng lúc ngăn cản ả ta.
“Sao! Mấy người tin tưởng cô ta?” Ả phẫn nộ trừng mắt nhìn hai người.
Tin, tại sao không tin! Nhưng lời này lại không thể nói! Vẫn là câu nói kia, Triệu Tiêm Tiêm quá quan trọng đối với căn cứ, bọn họ có thể không để ý tới người khác, nhưng lại không thể bỏ mặc căn cứ. Bằng không Lục Dĩ Minh cũng sẽ không chờ đến tận bây giờ mới mở miệng. Chỉ cần hắn nói ra những điều mà mình đã nhìn thấy, thì Triệu Tiêm Tiêm……cũng chẳng bị ảnh hưởng, đây là hiện thực, và là lợi ích.
Hiện tại ngoại trừ Triệu Tiêm Tiêm thì trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ, chỉ là một tầng giấy cuối cùng không thể đâm thủng mà thôi, Lục Dĩ Minh quay đầu nhìn về phía Lôi Dịch.
Sắc mặt Lôi Dịch thật sự rất không tốt, lúc trước đều là bắt đầu từ phương diện thuốc là do Sở Du Ninh hạ, nếu như đổi thành người hạ thuốc là Triệu Tiêm Tiêm…..
Lôi Dịch không khỏi nghĩ tới việc sau khi làx tìиɦ với Sở Du Ninh thì vẫn luôn không thể nổi lên hứng thú với Triệu Tiêm Tiêm, nên đã vài lần từ chối yêu cầu làx tìиɦ của ả ta, cho nên ả ta dục cầu bất mãn mới xuống tay với Lục Dĩ Minh? Lựa chọn Lục Dĩ Minh cũng đúng thật là phong cách của ả, giữa hai người bọn họ vẫn luôn có một chút ái muội không rõ, chỉ là tạo hóa trêu người, bát mì kia cuối cùng lại vào bụng Lâm Phong……
Đúng như Lục Dĩ Minh nghĩ, Lôi Dịch cũng nghĩ đến ích lợi, hai người bọn họ đến với nhau cũng không phải là kết hôn, trước đây hai người kề vai chiến đấu cảm thấy đối phương cũng không tệ lắm, mọi người đều là nam nữ đã trưởng thành đều có lựa chọn và yêu cầu của riêng mình, và đối phương lại là một lựa
chọn không tồi, nên cuối cùng ăn nhịp với nhau liền ở bên nhau. Nhưng theo thời gian dị năng tăng trưởng, giữa bọn họ còn có lợi ích đan xen, cuối cùng còn vững bền hơn cả so với việc kết hôn. Khẳng định là có tình cảm, nhưng nếu nói là yêu thì……
Tình yêu thời mạt thế là việc buồn cười và đáng buồn nhất, mà anh cũng không cần.
“Chúng ta nghỉ ngơi một đêm, rồi sáng mai xem những con thây ma đó có rời đi không.”
Đây là suy nghĩ muốn bỏ qua. Mấy người đàn ông đều không có phản đối, chân tướng sự việc đã rõ ràng, không nói ra là muốn giữ cho Triệu Tiêm Tiêm một con đường, mà đương nhiên nói ra cũng vô dụng.
Tất nhiên, không phải mọi người không tín nhiệm Triệu Tiêm Tiêm nên mới không đứng về phía ả, mà là trạng thái của Sở Du Ninh….. nhìn sao cũng thấy cô là người bị hại. Không thể không nói, Sở Du Ninh hiểu quá rõ những điều trong lòng mấy người đàn ông này.
Nhưng Triệu Tiêm Tiêm lại không muốn bỏ qua:
“Muốn kết thúc như vậy? Đừng có mơ, cô ta phải trả một cái giá xứng đáng!” Đây là tư thế không muốn không tha… Mấu chốt ở chỗ ả còn không được lý. Vừa dứt lời, ba cái ánh mắt lạnh băng rơi vào trên người ả.
Triệu Tiêm Tiêm cũng không sợ hãi, kể cả bọn họ tin rằng thật sự là do ả ta làm thì đã sao? Bọn họ dám xé rách da mặt với ả sao? Hôm nay nếu ả không chơi chết con tiện nhân này ả nhất định sẽ không bỏ qua! “Xì!” Lâm Phong đột nhiên cười lạnh một tiếng, gã hài hước hơi nâng cằm lên nhìn Triệu Tiêm Tiêm, nói:
“Thuốc là do lão tử hạ, thì sao!”
“Anh nói cái gì!” Triệu Tiêm Tiêm kinh ngạc nhìn về phía Lâm Phong.
“Lão tử muốn làm đồ đ* cô cũng không phải chỉ một hai ngày, vừa lúc ở căn cứ Hy Vọng tìm thấy cái loại thuốc kia liền lấy một lọ.”
Nói xong Lâm Phong bĩu môi “Dược hiệu cũng không tồi, chẳng qua là cái huy*t của cô quá lỏng, làm lão tử thọc nửa ngày mà bắn không nổi, mệt muốn chết!”
“Lâm Phong!” Lời nói trần trụi này là điều nhục nhã lớn nhất đối với một người phụ nữ!
“Sao, ngủ cũng ngủ rồi, cô đi ra ngoài xem có người phụ nữ nào trong chiến đội mà không cho tất cả mọi người ngủ hả? Lão tử sớm đã ghê tởm với cái loại tỏ vẻ trinh liệt như cô rồi!”
Nói xong hắn quay đầu nhìn về phía Lôi Dịch “Đội trưởng thấy sao?”
Lôi Dịch trầm mặt im lặng một lát “Là tôi sai, đã làm anh em ủy khuất rồi!” Dứt lời hắn liền ôm Sở Du Ninh còn đang khóc nức nở nằm xuống đệm hơi.
Danh sách chương