Nếu mà nói như vậy…. dường như Sở Du Ninh đã hiểu rõ. Trong tận thế những người đàn ông cường đại có thể ngủ được với rất nhiều phụ nữ, cũng giống nhau, đều sẽ không để ý nhiều đến những đồ chơi đó. Nhưng mà…. đối với người phụ nữ ưu tú là thì lại không giống nhau.

Nghĩ lại Ngụy Tử Hân, cô ta không chỉ lớn lên xinh đẹp mà dáng người cũng đẹp, là một nữ biến hình bảo bối, không chỉ như thế bản thân cô ta còn rất có năng lực, hơn nữa…. bản thân lại ở địa vị cao. Với người phụ nữ xuân phong nhất độ (gợi tình) như vậy đối với đàn ông mà nói chắc hắn có thể là sự việc thổi cả đời đi. Cho nên, đàn ông có thể không thèm để ý những người phụ nữ mà dễ dàng có được, nhưng lại không thể không để ý đến Ngụy Tử Hân.

Nếu để ý, mặc kệ là để ý cô ta, thì vẫn sẽ là để ý cảm giác làm t.ình cùng cô ta, ít nhiều cũng có thể bồi dưỡng để xuất hiện một chút cảm tình. Cảm tình mà, ở tận thế này đó là một từ ngữ xa xỉ cỡ nào. Cũng chính vì nguyên nhân như vậy, những người đàn ông đó đều nể tình, cho nên Ngụy Tử Hân mới có thể khiến cho tất cả chợ đen đều phối hợp tốt.

Tự năng lực của bản thân hơn nữa còn được người đàn ông trợ giúp, khiến cho Ngụy Tử Hân ở trong tận thế hỗn loạn này như cá gặp nước. Như vậy… ông chủ ở trong đó sẽ sắm vai là nhân vật như thế nào đây? Chắc chắn là lợi dụng, nhưng ngoài việc lợi dụng ra có một chút tình cảm nào hay không đây? Ông chủ đối với Ngụy Tử Hân có cảm tình hay không đối với Sở Du Ninh mà nói rất quan trọng, nếu mà không có, như vậy hắn rất nhanh có thể tiếp nhận một quản lý càng thích hợp hơn so với Ngụy Tử Hân. Nhưng nếu có cảm tình…. Vậy khó làm được……

“Chị….” Sở Du Ninh có chút ngượng ngùng mở miệng: “Chúng ta có thể mang một ít nguyên liệu nấu ăn về để tự nấu cho mình ăn không?”

“Sao thế? Không thích đồ ăn nơi này sao?” Ngụy Tư Hân nhướng mày hỏi.

“Đồ ăn nơi này tuy rằng cầu kỳ nhưng không quá thích hợp để ăn uống…” Trong mắt Sở Du Ninh hiện lên một tia ghét bỏ.

“Được, chốc nữa tôi sẽ bảo bọn họ đem nguyên liệu nấu ăn mang qua cho cô, cô muốn cái gì cũng có thể đề cập với bọn họ.” Ngụy Tử Hân ra tay hào phóng.

“Cảm ơn chị!” Sở Du Ninh mỉm cười ngọt ngào. Trên thực tế đừng nhìn trù nghệ của cô tốt, nhưng cô cũng không ham việc ăn uống, sở dĩ phải để mình tự làm, chính là để dỗ Ngụy Tử Hân.

Ngụy Tử Hân khẽ cau mày “Nếu đã trở về, cô biến trở lại bộ dạng của chính mình đi.” Nói đến đây, cô ta hơi hơi dừng lại “Tôi còn chưa gặp qua bộ dạng cơ bản của cô đâu.”

Sở Du Ninh hơi hơi sửng sốt “Sao lại vậy, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt đã thấy được rồi mà.”

Ngụy Tử Hân cười xoa xoa đầu cô “Ở trước mặt chị sẽ không cần phải ngụy trang.”

Sở Du Ninh hơi hơi động môi nhưng cũng chưa nói gì cả, mà cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

Ngụy Tử Hân như suy nghĩ gì đó nhìn cô một cái, hay là… Nghĩ vậy cô ta lấy ra một cái vòng tay “Mang lên tôi nhìn xem.”

Đây là một vòng tay màu bạc được chạm khắc, thoạt nhìn qua thật sự tinh xảo và tinh tế. Sở Du Ninh hơi hơi dừng lại, vòng tay này khẳng định không phải là đồ trang trí bình thường, cô cũng không muốn mang, nhưng mà…. cô không thể cự tuyệt.

Sau khi mang lên cổ tay nhận một trận tê dại, dị năng của Sở Du Ninh bị khóa, chậm rãi biến trở về bộ dạng vốn có. Hóa ra, đây cũng là vòng tay có dị năng giam cầm.

Trên ghế hộp liền im lặng một trận, ngay cả âm thanh tiếng hít thở cũng trở nên rõ ràng.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Ngụy Tử Hân duỗi tay nhẹ nhàng sờ lên mặt Sở Du Ninh “Không nghĩ tới…. Đây thật sự là bộ dạng nguyên bản của cô….” Cô ta lẩm bẩm nói.

Cùng là nữ biến hình, Ngụy Tử Hân đương nhiên biết năng lực của dị năng biến hình, nhưng mà…. Cũng chính vì nguyên nhân như thế, cô ta mới càng thích thể hiện nhan sắc hiện tại của mình.

Sở dĩ Ngụy Tử Hân được hoan nghênh như thế, cùng với bộ dạng nguyên bản lớn lên không tồi có mối quan hệ rất lớn.

Phải biết rằng, một mỹ nhân biến hình cùng với một người xấu xí biến hình hoàn toàn khác nhau, bộ dạng chưa biến hình quá xấu, không biết còn tốt, một khi biết rất dễ chơi, chỉ là biến thành xinh đẹp cũng làm người ta hết muốn ăn. Nhưng…. bản thân lớn lên xinh đẹp đó lại chính là một chuyện khác, mặc kệ mình biến thành cái gì, đối với đàn ông mà nói đều là tình thú.

Mà gương mặt này của Sở Du Ninh….

“Sao cô có thể trưởng thành với cái bộ dạng này….” Đừng nói đàn ông, ngay cả Ngụy Tử Hân còn có chút không rời mắt được, không… So với thời điểm lần đầu tiên gặp mặt cô còn càng xinh đẹp hơn một chút…..
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện