Tiếng nói êm dịu, đi sau đó là tiếng cười khẽ vô cùng yêu kiều, một bóng người xuất hiện phía trước mặt đám người.

Mạnh Bà trên người mặc chiếc váy xoè màu đỏ thẫm, bước chậm tới đám người. Bên trên đeo một cái mặt nạ hình dáng khuôn mặt Mạnh Bà.

Dù cho có mặc chiếc váy xoè, toàn thân bọc kín vẫn không thể che đi được dáng người lồi lõm của nàng.

Cao Lãng nhanh chóng đưa tầm mắt nhìn sang Vô lão, trong lòng cảm thán. Hắn đúng là hiểu tại sao Vô lão lại nói như vậy rồi.

" Bạch Vô Thường, ngươi vừa nói gì bây giờ không dám nhận sao?" Mạnh Bà giọng nói êm dịu, nhưng kẻ ngu bây giờ cũng biết nàng hiện tại đang rất tức giận.

" Ta có chuyện, đi trước." Vô lão nhanh chóng xoay người rời đi, bộ dáng vô cùng chật vật.

" Mạnh Bà, ta là đưa người tới đăng ký gia nhập Địa Cung." Quế Võ bình tĩnh hồi đáp, giả bộ hắn và Vô lão không hề quen biết nhau.

Mạnh Bà cũng không hề để tâm đến chuyện đó, liền quay đầu nhìn sang đám người Cao Lãng, khí thế trên người nàng toả ra đè thẳng lên đám người.

Cao Lãng chợt cảm thấy áp lực, hắn nhanh chóng phóng thích khí thế bản thân, chống lại áp lực từ Mạnh Bà.

Bên cạnh hắn, ba người khác cũng đều như vậy.

Sau một thời gian, dường như không thể chịu đựng được nữa, Mao Sơn là người đầu tiên quỳ xuống, sau đó đến lượt Vân Hi và A Lôi.

Cao Lãng kiên trì chịu đựng, cả người cảm giác như sắp bị sụp đổ rồi vậy. Đến khi hắn chuẩn bị quỳ xuống, Mạnh Bà lập tức thu khí thế của mình lại.

" Không tệ. Đầu Trâu, ngươi kiếm ở đâu đám trẻ này vậy?" Mạnh Bà mỉm cười nói, tâm tình vui vẻ.

" Rất tốt phải không?" Quế Võ cười nói.

" Chính xác. Tuổi còn trẻ đã có thực lực như vậy, ta chỉ gặp qua ở mấy cái đỉnh cấp tông môn mà thôi. Nhìn tâm tình mấy tên tiểu tử này sa sút như vậy, ngươi không phải đi bắt cóc mấy tên thiên tài ở Tông môn nào đấy chứ?"

Mạnh Bà cảm khái nói ra, sau đó trong lòng nghi hoặc liền dò hỏi hắn.

" Ta sao lại là loại người như thế chứ?" Quế Võ cười nói.

" Cũng phải, ngươi luôn thật thà như vậy, không thể nào giống mấy lão già kia được." Mạnh Bà gật đầu nói.

" Đúng thế, ta chỉ là thấy mấy tên này ở Linh Hoàng Tông bị người ta bắt nạt, nên muốn chỉ con đường sáng cho chúng thôi." Quế Võ gật đầu nói.

Mạnh Bà im lặng, nàng rút lại lời nói vừa rồi.

Uổng công ngươi thật thà như vậy, sao có thể đi đào chân tường Tông môn đứng đầu phía Đông đại lục đâu? Làm tốt lắm.

Địa cung không giống với Tam Tông, Tứ Viện nằm bên ngoài ánh sáng, có thể khuếch trương chiêu thu đệ tử, từ đó chọn lọc ra những người có thiên phú.

Máu mới của Địa Cung rất ít, mà có thiên phú càng ít hơn. Hầu như toàn là mấy tên bên trong Địa Cung ra ngoài nhìn ai vừa mắt là lôi vào thôi.

Vậy cường giả Địa Cung là do đâu? Kẻ bồi dưỡng từ đầu đi vào Địa Cung được đếm trên đầu ngón tay.

Phần lớn đều là đám cường giả bị kẻ thù truy sát, chó nhà có tang, may mắn gặp được người của Địa Cung, lôi vào bên trong.

Mấy kẻ đó tính cách đều vì kẻ thù bên ngoài mà sinh ra biến dị, đâu còn quan tâm bồi dưỡng máu mới?

Hành động lần này của Quế Võ, có thể là khiến cho Mạnh Bà cảm thấy hả hê. Dựa vào cái gì mà Tam tông đứng dưới lại có thể được nhiều thiên tài hơn cơ chứ?

Địa Cung phía trên lại phải luôn đi tìm máu mới, lúc nào cũng thiếu thành viên.

Nàng đã từng tìm cách vị Diêm Vương để tra hỏi chuyện này, đáng tiếc đều bị thẳng thừng bác bỏ.

Địa Cung bản thân vốn sống trong bóng tối, không coi trọng nhiều đến như vậy. Nếu lôi kéo quá nhiều thành viên không qua xét tuyển có thể khiến thân phận Địa Cung bị xuất hiện ngoài ánh sáng.

Đây là điều mà không một thành viên nào trong Địa Cung muốn gặp phải.

Vì người bên trong Địa Cung phần lớn là kẻ trốn tránh hiện thực, không thoát ra được bóng ma tâm lý của chính bản thân mình.

Nhìn bốn tên Tiểu quỷ trước mặt, Mạnh Bà chép miệng, trong lòng cảm thán. Đầu trâu vẫn là quá thật thà, bốn tên quá ít.

Linh Hoàng Tông bên trong có rất nhiều thiên tài a. Ít nhất phải lôi về đây khoảng trăm tên.

Cứng rắn nhét thẳng vào Địa Cung, kẻ nào không nghe lời giết là được.

Địa Cung bây giờ đơn giản quá thiếu người.

Ngay cả vị trí Mười Vị Diêm Vương, bây giờ cũng chỉ có sáu vị Diêm Vương mà thôi, còn thiếu bốn vị nữa.

(ー_ー゛)

" Đi dẫn chúng học công pháp đi, ta ghi tên vào danh sách thành viên rồi, lát nữa ngươi quay lại lấy hộ nhiệm vụ cho chúng là được." Mạnh Bà lạnh nhạt nói, liền phẩy tay đuổi đám người đi.

" Phải." Quế Võ gật đầu, nhanh chóng dẫn đám người Cao Lãng rời đi.

Dẫn đám người tiến vào bên trong một căn phòng có vẻ vô cùng âm u trước cung điện, lệnh bài của hắn bắn ra một tia sáng, đánh dấu tên của mình, cánh cửa căn phòng mới dần được mở ra.

" Đã là người của Địa Cung, như vậy công pháp và võ kỹ các ngươi sắp học cũng sẽ liên quan đến âm phủ. Thành viên vòng ngoài như các ngươi chỉ được phép chọn một công pháp và ba võ kỹ."

Dẫn đầu vào bên trong, Quế Võ nghiêm túc nói.

" Công pháp mang tên Địa Ngục Kinh, là Thiên giai công pháp. Thành viên vòng ngoài chỉ có thể được học tàn quyển."

Cao Lãng ngó đầu vào bên trong, hắn nhìn thấy từng bậc giá sách khác nhau, kiến trúc vô cùng u ám. Mỗi một quyển sách bên trên, đều có hình bìa kỳ dị.

Nghe thấy lời Quế Võ nói, Cao Lãng cẩn thận đáp:" Đầu Trâu đại nhân, bản thân ta vốn đã có công pháp."

Tuy Địa Ngục Kinh là Thiên giai công pháp khiến Cao Lãng rất động tâm, đáng tiếc nó lại chỉ là tàn quyển, so không được với Thiết Binh Công, Địa giai công pháp của hắn.

" Ngươi yên tâm, Địa Ngục Kinh có một lối tu hành riêng biệt, ngươi có thể đồng thời tu hai loại công pháp với nhau, không khiến ngươi phải xoá bỏ trùng tu lại công pháp đâu?" Quế Võ khẽ quay đầu lại, híp mắt cười nói.

Cao Lãng nghe xong, liền im lặng nghe hắn nói tiếp, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái hơn.

Đồng thời lại cảm thấy tò mò, có một loại công pháp khác, có thể không cần trùng tu công pháp cũ sao?

" Địa Ngục Kinh tu luyện không hấp thu linh khí, mà hấp thu hắc khí." Quế Võ cười nói, bắt đầu giải thích cho bọn hắn:

" Ở các khu vực Cấm Khu, Linh khí bị ô nhiễm sản sinh ra Hắc khí, không thể tu luyện một cách bình thường, nếu không sẽ bị Hắc khí gây ảnh hưởng đến căn cơ."

" Duy chỉ có một loại người hấp thu Hắc khí mà không bị nó gây ảnh hưởng. Loại người đó bản thân mang trong mình Ám thuộc tính."

" Ám thuộc tính? Như vậy có nghĩa là... " Vân Hi kinh ngạc thốt lên.

" Tu luyện Địa Ngục Kinh, giúp cho ngươi trong cơ thể tạo Ám thuộc tính, đương nhiên nó không giống người bản thân sinh ra đã có Ám thuộc tính. Đây là Ngụy Ám thuộc tính."

Quế Võ bình tĩnh nói.

Cao Lãng nhếch lên khoé miệng, lần này hắn không khiếp sợ không được. Một môn công pháp giúp ngươi sinh ra thuộc tính mới, đủ để khiến toàn bộ đại lục này phải điên cuồng.

Ấy thế mà Địa Cung lại có thể thoải mái cho thành viên của họ học tập như vậy mà không sợ điều gì hết?

Thất phu vô tội, hoài bích có tội.

Nhưng mấy câu này đem vào trong Địa Cung, chắc là phải viết ngược lại mới hợp lý.

Quế Võ đi đến một cái giá sách, tay hắn cầm lên lệnh bài khai mở trận pháp bên trên, cầm xuống một quyển sách với tấm bìa đỏ như máu.

Mặt bìa bên ngoài: Địa Ngục Kinh quyển thượng.

" Địa Ngục Kinh chia làm ba quyển, thành viên vòng ngoài chỉ học quyển thượng, thành viên vòng trong được học thêm quyển trung. Còn quyển hạ..."

Quế Võ cầm quyển sách trên tay, đưa cho Cao Lãng, nghiêm túc nói:"... Chỉ có các vị Diêm Vương mới có thể học, trong này không có quyển hạ."

Cao Lãng chậm rãi lật ra từng tờ một xem xét, bên trên dòng chữ sáng lên dường như tự động in sâu vào trong đầu óc của hắn.

Cao Lãng nhíu mày, sau khi lật xem xong hết quyển thượng, hắn nhắm chặt mắt lại, trong đầu từng nội dung cùng lộ tuyến tu luyện của nó tự động in sâu vào tiềm thức hắn.

" Thật kỳ lạ." Cao Lãng lẩm bẩm.

"..."

Hắn vốn định mở miệng đọc nội dung của quyển sách, chỉ là cố nói như thế nào cũng không thể nói ra được, như bị nghẹn lại ở cổ họng.

" Để bảo mật công pháp, cường giả Địa Cung đã phong ấn nội dung vào trong quyển sách. Ngươi chỉ có thể lưu giữ trong đầu, không thể nói ra được."

Nhìn thấy sắc mặt bối rối của hắn, Quế Võ cười nói.

Trên tay cầm lấy quyển sách, nhanh chóng đưa cho Vân Hi xem, sau khi hắn xem xong, động tác vô cùng giống Cao Lãng ban nãy.

Cánh tay liên tục giở từng trang một, sau khi đọc hết quyển sách liền nhắm mắt lại cảm thụ nội dung bên trong đầu, liền lần lượt đưa cho A Lôi và Mao Sơn.

Quế Võ yên tĩnh đợi cho tất cả đều xem hết rồi, hắn mới cầm lại quyển sách cất đi, đồng thời từ chỗ đó lấy ra năm cái ngọc giản, nói:

" Khi ra ngoài sử dụng thân phận người Địa Cung, các ngươi tốt nhất chỉ nên được sử dụng công pháp và võ kỹ của Địa Cung, nếu không muốn người khác phát hiện ra thân phận thực sự của người."

" Ở đây có năm cuốn võ kỹ đầu tiên. Phân Biệt là Bạt Thiệt Địa, Tiễn Đao Địa, Thiết Thụ Địa, Nghiệt Kính Địa, Chung Lưng Địa. Bên trong là phần giới thiệu của nó, các ngươi được học ba loại, chọn xong rồi thì nói với ta."

Cao Lãng cầm lên một cái ngọc giản đầu tiên, sau khi thông tin giới thiệu được truyền vào trong đầu. Sắc mặt hắn lập tức biến đổi, liền trở nên vô cùng quái dị.

Võ kỹ Bạt Thiệt Địa. Rút lưỡi đối thủ.

Hơi bảo trì trấn tĩnh, Cao Lãng cẩn thận nhấc lên cái ngọc giản thứ hai, sau đó là cái thứ ba, thứ tư,...

Võ kỹ Tiễn Đao Địa. Cắt đứt mười đầu ngón tay.

Võ kỹ Thiết Thụ Địa. Xuyên thẳng người đối thủ, treo hắn lơ lửng trên không.

Võ kỹ Nghiệt Kính Địa. Tàn phá da mặt.

Võ kỹ Chung Lưng Địa. Thiêu đốt da thịt.

Đây đều là võ kỹ quái quỷ gì a?

" Quế Võ sư thúc, sao ta thấy mấy võ kỹ này rất khác lạ so với võ kỹ bình thường?" Cao Lãng run giọng nói, sắc mặt không mấy vui vẻ.

" Địa Cung hình thành dựa vào Địa Ngục trên dương gian, các võ kỹ của nó cũng là dựa trên 18 tầng địa ngục mà hình thành nên. Vì thế võ kỹ của nó không phải là lập tức giết người, mà là hành hạ đối phương đến chết."

Quế Võ nhẹ giọng giải thích, đôi mắt đằng sau chiếc mặt nạ hiện lên vẻ kinh dị.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện