Video rất nhanh liền bắt đầu chạy, trước tiên là chiếu cảnh không khí trước trận đấu, trận cầu này được diễn ra ở sân vận động Luzhniki ở Mát-xcơ-va nước Nga, với gần 100 ngàn khán giả, nhưng nói đến số người theo dõi trận cầu này qua màn ảnh nhỏ, chắc hẳn phải lên tới hàng tỷ người, nhất là Trung Quốc với hơn 1 tỷ dân.

“Ái chà... Xem ra sau này ta không làm cầu thủ không được a... Cơ hội kiếm nhiều tích phân nhất là đây!” Hoàng Việt tấm tắc nói.

Quả thật, không có môn thể thao nào thu hút người xem nhiều như đá banh, nhất là tâm trạng của người xem đá banh còn rất mạnh khi xem một trận cầu, hoặc là tích cực hoặc là tiêu cực, nói chung một người khi xem một trận cầu rất khó không có bất kỳ cảm xúc.

Hoàng Việt kéo qua phần chào cờ, cho trận đấu bắt đầu luôn, vừa mới xem được 2 phút, thì lúc này hắn đã cảm thấy khiếp sợ không tin nổi rồi.

“Ám Kình đại võ sư, tất cả đều là Ám Kình đại võ sư!”

Quả thật, cước bộ và lực đá, sức bật nhảy của các cầu thủ này quá mức cường hãn, thử nghĩ xem, nhảy một cái cao bằng tòa nhà 3,4 tầng, thế này thì ai chơi? Hơn nữa đụng vào nhau mà bay ra xa 3,4 mét, sau đó đạp xuống mặt đất như khinh công lướt đi như bay? Má ơi, đúng là siêu nhân a!

“Cái này... Đây là gì???”

Khiến Hoàng Việt càng cảm thấy hoảng hốt hơn là hắn nhìn thấy một điều mà hắn cho là hết sức phi lí, khi mà một cầu thủ sút quả bóng nhưng nó lại bay với quỹ tích như đường zic zac, xiêu vẹo trái phải, lúc thì bay qua phải, lúc thì bay qua trái, cho dù Messi cũng không làm được như vậy a.

“Dị năng giả... Đúng... Là dị năng giả... Còn là Phong hệ!” Hoàng Việt kéo đi kéo lại xem mấy lần, quả thật đúng như hắn suy nghĩ, nếu nhìn kỹ có thể thấy từ chân người đó bắn ra một luồng gió bay xuyên qua khoảng cách xa tác động đến đường bay của trái banh, nếu không phải Thủ môn cực kỳ nhanh nhạy có khi cú đá đó đã vào rồi...

Trận cầu này Hoàng Việt xem phải nói là cực kỳ mãn nhãn, không chỉ tốc độ rất nhanh mà còn có đâu đó bóng dáng của võ học, khi mà Trung Quốc là cái nôi của võ thuật, bọn họ áp dụng kungfu vào kỹ thuật đá banh, những màn bay nhảy, những cú sút, những pha phối hợp đẹp mắt quả thật khiến người xem không thể rời khỏi màn hình.

Không chỉ vậy, ngay cả trọng tài cũng là Ám Kình cao thủ, chuyện tất nhiên thôi, nếu không phải cao thủ Ám Kình, trúng một trái banh có khi liền bay ra xa bốn năm mét ấy chứ.

“Không biết là cao thủ cảnh giới Ám Kình sơ kỳ hay trung kỳ nhỉ?” Do chưa bước vào cảnh giới này, Hoàng Việt cũng không biết cụ thể người trong cảnh giới này như thế nào, kéo xuống phần comment thì hắn mới có thể xác nhận, đây đều là cảnh giới Ám Kình sơ kỳ, đúng là thế thật, ở độ tuổi này đạt tới cảnh giới Ám Kình sơ kỳ đã là rất giỏi, phải biết tên Sơn Rồng Xanh hơn 40 tuổi cũng chỉ mới đạt tới cảnh giới này mà thôi a.

Hai đội tranh đấu rất quyết liệt, sau khi hiệp một kết thúc đã có 5 bàn thắng được ghi, Trung Quốc dẫn trước với tỉ số 3-2, Hoàng Việt xem tiếp hiệp hai thì sau 45 thi đấu, Pháp đã gỡ hòa được 4 đều, trận đấu bước vào hiệp phụ.

Trong hai hiệp phụ này, hai đội không bên nào ghi được bàn, trận đấu phải quyết định tỷ số trên loạt sút luân lưu, sau vài phút căng thẳng thì cũng đã tìm ra nhà vô địch thế giới, chính là tuyển Pháp với tỷ số 4-3, haiz, xem ra đêm hôm đó là một đêm khó quên đối với toàn thể người dân Trung Quốc.

Hoàng Việt thử gõ vào youtube dòng “Tông sư Hóa Kính”, đây là cảnh giới thứ ba sau cảnh giới Ám Kình, thì không thấy kết quả nào khiến hắn vừa lòng, hầu hết là video suy luận của mọi người rằng trên đời có cao thủ cảnh giới Hóa Kính không, nhưng Hoàng Việt tin chắc là có, chỉ là bọn họ không dễ xuất hiện mà thôi.

Lúc này, đồng hồ cũng đã điểm đến hơn 6 giờ, Hoàng Việt tắt máy tính, sau đó qua nhà chở Kiều Linh đi học.

Dạo gần đây, các môn học đều có những bài kiểm tra một tiết, trong đó người thường xuyên đạt điểm tuyệt đối là Hiểu My làm các bạn trong lớp rất bất ngờ, không ai lại nghĩ tới Hiểu My lại tiến bộ nhanh như vậy, giờ đây nếu hỏi ai là người giỏi nhất 12A1, chắc không còn là Kiều Linh nữa rồi.

Nếu như Hiểu My giữ vững thành tích này, suất đi du học bên Havard chắc chắn sẽ thuộc về cô, làm các bạn học đều hết sức ghen tị, phải biết đây là đại học hàng đầu thế giới a, ai từ đó đi ra đều chắc chắn sẽ có một tương lai tươi sáng.

Nhưng bọn họ cũng chỉ ghen tị mà thôi, biết làm sao được, cô ta quá thông minh đi, lại còn rất xinh đẹp, khiến tất cả lũ con gái đều mặc cảm, cũng bởi vì vậy mà ngoài Kiều Linh ra, hầu như không có đứa con gái nào làm thân với Hiểu My hết.

Vài ngày nhanh chóng trôi qua, đến thứ 7 thì Hoàng Việt cũng đã biết được điểm thi của mình, không ngoài dự đoán, hắn xếp hạng nhất cả nước với số điểm tuyệt đối, còn ở Hiểu My và Kiều Linh bên kia, Hiểu My cũng là bạn học có số điểm tuyệt đối, ngoài cô ra còn có một bạn học ở trường khác cũng có cùng số điểm.

Vào sáng thứ hai này, chắc hẳn hắn, Kiều Linh, Hiểu My và một số người bạn nữa sẽ được tuyên dương khắp trường, trong lớp hắn, cũng có một vài bạn thi các môn khác và đạt giải cao, Vật Lý, Ngữ Văn gì đó đều có giải, thậm chí là xếp trong tốp đầu.

Sau đó, hắn và Kiều Linh, Hiểu My sẽ được treo bằng khen vào trong phòng truyền thống chuyên lưu giữ các thành tích của học sinh trong trường, các em học sinh khóa sau sau này khi nhập học cũng sẽ vào đây tham quan, lấy bọn hắn lằm mục tiêu để nỗ lực.

Mấy ngày qua, Hiểu My cũng đã thực hiện lời hứa với Hoàng Việt, là cho hắn táy máy một tí, làm Hoàng Việt vẫn nhớ mãi không quên, nhất là khi cô ấy ngần ngại kêu hắn bắt đầu đi, lúc đó hắn thật sự muốn chén cô ngay lập tức.

Hoàng Việt cũng đã nói về kế hoạch đi chơi ngày tết này cho hai người bọn họ, hắn còn hỏi thêm Hoàng Tuấn, nhưng thằng Hoàng Tuấn ngày hôm đó nhà hắn có việc nên hắn không đi được, Kiều Linh và Hiểu My thì hoàn toàn nhất trí là sẽ cũng hắn đi, ngoài ra bọn họ còn dẫn thêm em trai và em gái, đó là em trai Kiều Linh cùng cô bé Thiên Di.

Sau khi cùng suy tính, Hiểu My và Kiều Linh đều chọn đi London, vì đây là một trong những thành phố được ưa thích nhất trên thế giới, có rất nhiều điểm hay để khám phá, nó còn là được bầu chọn là thành phố được ưa thích nhất mấy năm gần đây.

Quyết định xong xuôi, sau khi về nhà, Hoàng Việt cũng đặt vé cho gia đình, hai người Kiều Linh Hiểu My và em trai em gái của hai cô, hắn cũng dặn bọn họ phải đi làm VISA, vì muốn nhập cảnh nước ngoài ít nhất là phải xin VISA du lịch.

Hoàng Việt dự định sẽ không đi theo tour, mà hắn sẽ lên mạng tự tìm hiểu về thành phố này, sau đó cả nhà hắn cùng khám phá, dù gì hắn có khả năng Tiếng Anh rất tốt, hoàn toàn có thể giao lưu với người bản xứ, không có gì phải lo lắng khi đi đến nơi đất khách quê người này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện