Trong nháy mắt, nhiều ngày đã trôi qua.

Khu vực phía đông Tiên cổ đại lục vô cùng rộng lớn.

Oang!Một dãy núi hình giống như một con rồng bỗng nhiên nổ tung, bị một lực đạo kinh khủng đánh trúng.

Một món cấm khí giống như Thiên La Tán xuất hiện, từ không trung, rơi xuống tỉ vạn tia thần mang, phía dưới ngọn núi mọi thứ đều biến thành bột mịn.

"Bắt lấy nàng, đừng để nàng trốn thoát!"Một đoàn sinh linh Hải tộc, ở phía sau vừa truy sát vừa hét lớn.

Ở trong xông ra một dáng người mảnh khảnh.

Nàng hóa thành thần hồng, chạy nhanh hơn, giống như học được một loại bí thuật nào đó, trong chốc lát tốc độ nhanh gấp nhiều lần.


"Những người này quả là âm hồn bất tán, Hải tộc làm sao có thế có lực lượng lớn đến như vậy?"Cố Tiên Nhi chau mày, trên mặt có chút mệt mỏi.

Quay đầu nhìn, rút ra một thanh trường đao màu đen, phù văn lượn lờ, đao khí ngút ngàn, phá không mà đi, trảm diệt sạch đám sinh linh Hải tộc truy sát đằng sau nàng.

Mấy ngày nay nàng liên tục bị người đuổi giết, đây đã là đám thứ ba trong ngày hôm nay rồi, nếu như không phải vừa rồi nàng linh cảm nhanh nhạy, hiện tại có lẽ đã bị món cấm khí kia làm bị thương nặng.

"Thiếu nữ mặc áo xanh kia vẫn bị người ta truy sát ""Quá thảm rồi ! Đắc tội với Hải tộc, chí ít trong khu vực này, không có người nào dám giúp nàng.

""Nghe nói nàng họ Cố, cùng Cố gia thiếu chủ có quan hệ, cũng không biết là thật hay giả.

""Cho dù có quan hệ, nghe nói nàng có mâu thuẫn với thiếu chủ Cố gia, nhìn cũng là một thiếu nữ thanh lệ tuyệt luân, thật là đáng tiếc ""Ngay cả đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung nhìn thấy, cũng không dám ra tay giúp nàng.

"Một đoàn tu sĩ nhìn thấy cảnh này, vô cùng khiếp sợ, chỉ dám đứng ở nơi xa quan sát.

Những ngày này, ở khu vực này thường có thể thấy cảnh như vậy.

Tin tức này cũng truyền xa ra ngoài, không ít tu sĩ cũng chạy đến xem náo nhiệt.

Thế lực của Hải Vương cung vô cùng to lớn, mặc dù biết thiếu nữ này có thể có quan hệ với Cố Trường Ca, thế nhưng bọn chúng vẫn không kiêng nể gì cả, không ngừng sai Hải tộc đi truy sát nàng.

Lần này sinh linh Hải tộc tiến về Tiên Cổ đại lục rất đông, đều nghe theo hiệu lệnh của Hải Vương cung.

Nhất là thất công chúa còn đã hạ lệnh, nói rằng ai có thể giúp nàng bắt được thiếu nữ này, sẽ được trọng thưởng thần thông pháp khí, thậm chí nhận được một nhân tình của nàng.

Phần thưởng này rất hấp dẫn.

Chỉ là rất nhiều tu sĩ chần chừ khi nghĩ đến thiếu nữ này dù sao cũng có quan hệ khó mà nói rõ với Cố Trường Ca.

Nên chuyện này không ai dám nhúng tay vào.


Cho nên chỉ có thể ở nơi xa xem kịch.

"Đáng ghét, bọn chúng sao lại đông đến như vậy "Cố Tiên Nhi biểu cảm lạnh lùng như băng, vất vả lắm mới thoát khỏi một nhóm người, đến nghỉ ngơi còn không kịp, liền lập tức gặp phải một đám người khác.

Xung quanh rung mạnh, trong đó có thần phù ba động mênh mông truyền đến, lại là một cấm khí, uy lực rất lớn.

Ngọn núi trước mắt nàng lập tức liền nổ tung , nàng cũng bị uy lực này chấn bay, một trận khí huyết quay cuồng, phun ra một ngụm máu tươi, bị thương không hề nhẹ.

Cố Tiên Nhi mặc dù thể chất hơn người, nhưng nhiều ngày liên tục bị đuổi giết như vậy, không tìm được một cơ hội để nghỉ ngơi, hiện tại đã rất mệt.

Điều này khiến nàng vô cùng phẫn nộ, bực bội, thế nhưng lại không có cách nào khác.

Đám Hải tộc kia như là giòi trong xương, cắt đuôi cũng không cắt đuôi được, giết một đám này một đám khác lại tới.

Trong đó thậm chí còn có mấy vị tuổi trẻ chí tôn Phong Vương cảnh, đối mặt với sự hợp lực tiến công của bọn chúng, Cố Tiên Nhi ngoại trừ chạy trốn, không còn cách nào khác.

Thật ra nàng còn có thể dùng thủ đoạn mạnh hơn, đó chính là sử dụng pháp khí được mấy vị sư tôn ban cho.

Nhưng đây chỉ là tranh đấu cùng đám người trẻ tuổi cùng thế hệ, nàng không muốn lãng phí pháp bảo chân quý ở nơi này, vả lại đây cũng chỉ coi là một trận lịch luyện mà thôi.

Nhưng hiện tại Cố Tiên Nhi có chút hối hận, lúc ấy tại sao lại tự tay giết người thanh niên kia, hậu quả cũng quá lớn rồi.

Lúc ấy cái ánh mắt của hắn thực sự làm nàng rất phẫn nộ, sát ý bừng lên.

"Đều do Cố Trường Ca, nếu như không phải do hắn làm tâm trạng ta không tốt, thì làm sao ta lại giết người kia chứ ""Dù sao đều là lỗi của hắn, ta sẽ tìm hắn tính sổ một lượt.

"Cố Tiên Nhi quyết định khấu trừ mọi tội lỗi lên đầu Cố Trường Ca.

Vả lại không phải hắn đã nói không cho phép người khác ức hiếp mình sao?Lúc này, mình bị một đám tạp nham truy sát khắp nơi, hắn tại sao đến cái bóng cũng không thấy?Không nhắc tới Cố Trường Ca còn đỡ.


Vừa nhắc tới hắn, Cố Tiên Nhi càng nghĩ càng giận, thậm chí có chút uất ức.

Nàng thật ra cũng biết rõ, đây là nàng tự mình đa tình, dù sao Cố Trường Ca đã không còn để ý tới nàng.

Thế thì sao có thể để tâm tới chuyện nàng sống chết như thế nào?Dù sao nàng chết rồi cũng sẽ không có người tìm hắn báo thù.

Cố Trường Ca nên vui mừng mới đúng.

Hải Vương cung truy sát nàng, loại chuyện này sớm đã kinh động đến tuổi trẻ chí tôn ở khắp nơi, Cố Trường Ca hắn quyền thế ngập trời, tùy tùng nhiều như vậy, sao lại có thể không nghe thấy?Nhưng đã nhiều ngày trôi qua như vậy, đều không thấy hắn đến giúp mình.

Cái này đủ để chứng minh thái độ của Cố Trường Ca.

"Cố Tiên Nhi ngươi đang suy nghĩ cái gì? Còn chờ mong điều gì?"Rất nhanh, Cố Tiên Nhi lắc đầu, rũ bỏ tạp niệm trong đầu.

Nàng tiếp tục chạy trốn, sau lưng thoát ẩn thoát hiện một đôi cánh sáng chói bay đến, phù văn lượn lờ, chính là một thần thông tăng tốc.

Cũng may sư tôn của nàng dạy nàng không ít thủ đoạn.

Trong thời gian ngắn cũng không gặp vấn đề gì nghiêm trọng.

Nhưng trong lòng Cố Tiên Nhi vẫn có chút thất vọng khó hiểu.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện