Đoạn nói chuyện của Tân Minh truyền đến lại đặc biệt nhiệt tình, Thẩm Sở Sở không thể không rùng mình nói: "Ở nhà, làm sao, anh Minh, có việc sao?"

Tiếng Tân Minh lộ rõ sự vui vẻ trước giờ chưa từng có, nói: "Ai da, có việc a, có việc vui bằng trời a. Anh lát nữa qua đón em. Hợp đồng của tập đoàn Hàn thị lần trước là công ty nhầm lẫn, chúng ta vẫn áp dụng tỷ lệ 7:3 mà làm."

Sau khi cúp máy, Thẩm Sở Sở vẫn cứ cảm thấy không thật lắm. Lần trước cô đã làm dữ như vậy, thế mà vẫn để cơ hội cho cô? Người đại diện này của cô không phải cuồng ngược đấy chứ, thích được đối xử hung dữ?

Trong này liệu có chuyện gì mà cô không biết không?

Khi ngồi lên xe của Tân Minh, anh ta hoàn toàn thay đổi thái độ, tạo lan hoa chỉ rồi nói, "Sở Sở à, tôi nói với cô, lần này cô phải cảm ơn tôi nha. Đều do tôi thu xếp với công ty mới có thể giúp cô giữ lại được cái danh đại diện cho Hàn thị."

Thẩm Sở Sở liếc nhìn Tân Minh, giống như trước giờ chưa từng quen anh ta.

Nhưng nghĩ đến tỷ lệ phân chia cô muốn đã đạt được, hơn nữa cô vẫn được tiếp tục quay quảng cáo của tập đoàn Hàn thị, cô cũng không cần phải lạnh mặt với người ta. Xét cho cùng, cô vẫn hi vọng sau này có thể đứng vững trong giới giải trí. Vì vậy, cô nhịn xuống mà nói: "Cám ơn Minh ca."

Tân Minh giống như hai người họ trước đó chưa từng có phân cách, cười nói: "Cũng không cần cám ơn tôi đâu, ai bảo cô là nghệ sĩ dưới tay tôi chứ, tôi không giúp cô còn có thể giúp ai. Chỉ cần sau này cô nghe lời một chút là được, Minh ca tôi sẽ không đối xử tệ với cô."

Câu này Thẩm Sở Sở liền không tiếp, nghe lời, nghe lời như nào? Nghe lời ngoan ngoãn bị tiềm quy tắc, xin lỗi đi, đó là không thể nào.

Tân Minh thấy Thẩm Sở Sở không tiếp lời, cũng không nói thêm gì nữa. Sau khi đến công ty, Thẩm Sở Sở đi ký hợp đồng. Tân Minh lúc này lại bắt đầu nói là mình vất vả bao nhiêu, công lao lớn thế nào.

Thẩm Sở Sở cẩn thận xem xét nội dung hợp đồng, phát hiện không có vấn đề gì quá lớn liền ký tên mình. Ký xong, quyết định thời gian quay quảng cáo, Thẩm Sở Sở liền định rời khỏi. Tân Minh thấy Thẩm Sở Sở một chút biểu hiện đều không có, dần dần cũng không bảo trì được nụ cười.

Hai người vừa rời khỏi phòng pháp lý của công ty, đồng thời có một nghệ sĩ xuất hiện ở hành lang.

Lý Tử Huyên nhìn Thẩm Sở Sở, quét từ trên xuống dưới, nói một cách mỉa mai: "Thật không biết là giả vờ cái gì, tôi vốn nghĩ là dạng trinh tiết liệt nữ cơ, thế này nhìn xem, còn không phải là dựa vào thân thể để lấy được hợp đồng này sao."

Thẩm Sở Sở nghe thấy lời cô ta, cau mày, hỏi: "Lời này của cô có ý gì? Sao tôi nghe không hiểu?"

Lý Tử Huyên nhìn vào vẻ giận dữ của Thẩm Sở Sở, càng cảm thấy cô đang giả bộ, hừ một tiếng nói: "Cô tự mình làm thế nào có được danh đại diện của Hàn thị trong lòng cô không biết sao, còn không phải là dựa vào thân thể! Cô thật coi mọi người trong công ty đều là kẻ ngu à, tài nguyên tốt như vậy lại bị một tiểu tân nhân lấy được."

Thẩm Sở Sở nhíu mày, quả nhiên bên trong có gì mà cô không biết sao? Nhưng hợp đồng đã ký xong, hơn nữa trước đó Tân Minh nói... nghĩ đến đây, cô nhìn qua Tân Minh, nói: "Minh ca, anh không phải nói hợp đồng này là anh giúp có được sao?"

Tân Minh lúc này cũng không có tâm trạng tốt, cho dù bị vạch trần anh ta cũng không thấy có cảm giác chột dạ. Vì thế nói: "Đích thực là do tôi lấy được. Còn về việc Huyên Huyên nói..."

Nói đến đây, Tân Minh liếc nhìn Lý Tử Huyên nói: "Huyên Huyên, đây chính là cô không đúng, trong giới ai không biết chủ tịch của Hàn thị tập đoàn Hàn Thiếu Nhất là người sạch sẽ, muốn dựa vào cơ thể và khuôn mặt để thông đồng Hàn thiếu, cũng phải xem có hay không tiền vốn a."

Nói xong, Tân Minh không dấu vết liếc Thẩm Sở Sở.

Lý Tử Huyên nghe được lời của Tân Minh, cười đến run cả người, một lúc sau mới nói: "Đúng a, đa tạ Minh ca đề tỉnh, đều trách tôi, nói sai lời rồi. Hàn thiếu cũng không phải ai muốn ngủ thì có thể ngủ được, nói không chừng nhiều nhất là ngủ được với thư ký của Hàn thiếu."

Tân Minh đáp: "Được rồi, Huyên Huyên, sau này còn nhiều cơ hội, chỉ cần cô nghe lời là được. Không như một số người, có thể quay được một cái quảng cáo, cái tiếp theo liền không biết là lúc nào nữa."

Lý Tử Huyên đắc ý nhìn Thẩm Sở Sở, nói: "Vâng ạ, Minh ca, em nghe lời nhất đó."

Dứt lời, Tân Minh và Lý Tử Huyên cùng nhau rời đi, đi được vài bước, Tân Minh nói: "Đúng rồi, mấy hôm nữa quay phim, các loại chi phí đều là cô tự bỏ ra. Cô cũng đừng tức giận, ai bảo làm cho phân chia của hợp đồng thay đổi cơ chứ."

Nói hết liền đi. Lý Tử Huyên nghe thấy thế cười càng thêm vui vẻ.

Thẩm Sở Sở nhìn khuôn mặt tươi cười của Lý Tử Huyên, không tức mà lại cười: "Thật là cái miệng nói láo, muốn nói gì là có thể nói nấy, hoàn toàn không phải chịu trách nhiệm pháp lý. Cô nên vui vì lần này tôi không ghi hình lại, lần sau còn nói những lời như vậy, thế thì không có may mắn như vậy đâu."

Lý Tử Huyên và Tân Minh giống như đang nhìn một kẻ ngốc nhìn Thẩm Sở Sở, cảm thấy Thẩm Sở Sở chắc là bị hỏng não rồi, nói mấy lời không có chút lực uy hiếp nào. Bịa đặt? Pháp lý? Những chuyện như thế trong giới giải trí thực là có quá nhiều, ai sẽ thật coi trọng nó.

Lý Tử Huyên đang định tiếp tục mắng Thẩm Sở Sở, lúc này lại nghe thấy Thẩm Sở Sở nói: "Đúng vậy, tôi đích thực là không biết cái gì Hàn thiếu hay thư ký của Hàn thiếu, nhưng cô có biết Lưu tổng không thì tôi lại biết đấy. Chúc cô may mắn! Nghìn vạn lần đừng để bị vợ của Lưu tổng phát hiện a!"

Nhìn thấy Lý Tử Huyên biểu hiện sững sờ đứng đó, Thẩm Sở Sở cảm thấy rất nhẹ nhõm. Cô cười tạm biệt với Lý Tử Huyên và Tân Minh.

Thẩm Sở Sở có thể biết được mối quan hệ giữa Lý Tử Huyên và Lưu tổng đương nhiên là vì cô vừa bí mật kiểm tra hệ thống hôn nhân của Lý Tử Huyên. Kết quả nhìn thấy chồng của Lý Tử Huyên là một đại lão của xí nghiệp chuyên môn ngủ cùng nữ minh tinh rất có tiếng trong giới, cô sở dĩ nhận ra vì trước đó trong tình trạng chưa biết gì bị Tân Minh mang tới tham dự một lần yến hội. Đã từng nhìn thấy người đó.

Tuy nhiên, nghe nói người này đã có vợ rồi, hơn nữa Tân Minh còn đặc biệt "dặn dò" cô, tốt nhất đừng có cùng với người này có gì dính líu, bởi vì vợ của người này rất lợi hại. Rất nhiều nữ ngôi sao đều bị vợ ông ta chỉnh qua.

Không nghĩ tới a, Lý Tử Huyên thế mà lại thành công thượng vị. Cô vừa nhìn được, Lý Tử Huyên và vị Lưu tổng này đã ở cùng nhau tử năm ngoái. Thế cũng tức là sau lúc bọn họ cùng Tân Minh tham gia yến hội không lâu. Mà hai người bọn họ cũng sẽ tại cuối năm nay kết hôn.

Cách lần trước tham gia yến hội còn chưa đến 1 tháng, vì thế Lưu tồng hẳn là sẽ không nhanh như vậy ly hôn với vợ. Nói cách khác, bây giờ Lý Tử Huyên đang là tiểu tam.

Nghĩ đến biểu tình vừa rồi của Lý Tử Huyên, Thẩm Sở Sở liền cảm thấy bản thân đoán đúng rồi.

Rõ ràng tự mình mới là tiểu tam dựa vào thân thể để thượng vị, thế mà còn đến cười nhạo cô? Cô thật sự nghĩ là Lý Tử Huyên thật buồn cười, chẳng lẽ cô ta tự mình là dạng người đó liền cảm thấy người trong thiên hạ đều giống như cô ta hay sao?

Sau khi Thẩm Sở Sở đi mất, Tân Minh thâm sâu mà nhìn Lý Tử Huyên, hỏi: "Cô và Lưu tổng?"

Trên mặt Lý Tử Huyên có chút bối rối, nói: "Chuyện này... Minh ca, chuyện này không thể trách em được, là Lưu tổng đến tìm em, em cũng không có cách nào."

Tân Minh đẩy đẩy gọng kính màu đỏ, nói: "Tôi trước đây đã nhắc nhở các cô cẩn thận chút vợ của Lưu tổng, thật sự lộ ra tôi không cứu được cô đâu." Nói thế xong, Tân Minh liền rời đi.

Lý Tử Huyên vội vã chạy theo, nói: "Minh ca, anh nói xem, Thẩm Sở Sở cô ta liệu có..."

Tân Minh nghe được lời này, cau mày, nhìn Lý Tử Huyên nói: "Cô là ngày đầu tiên bước vào giới giải trí sao? Thẩm Sở Sở cô ta không có bối cảnh hậu đài, làm sao có thể dám lộ ra chuyện như vậy, cô ta chẳng nhẽ không muốn tồn tại trong vòng này nữa? Còn nữa, chẳng lẽ cô và Lưu tổng bị chụp ảnh?"

Lý Tử Huyên do dự một chút, vẫn kiên định lắc đầu, nói: "Hẳn là không bị chụp được. Nhưng mà anh nói xem Thẩm Sở Sở không có bối cảnh, vậy cô ta làm sao lấy được chức đại diện của Hàn thị?"

Tân Minh nghe đến vấn đề này, mặt đen lại. Trước đó vào lúc họp, một vị lãnh đạo cấp trung kể công với lãnh đạo bên trên, nói là hợp đồng đại diện với Hàn thị là anh ta lấy được. Kết quả chờ đến lúc anh ta đến tặng lễ cho vị lãnh đạo trung tầng đó, muốn để cho Lý Tử Huyên thay thế Thẩm Sở Sở liền bị tập đoàn Hàn thị từ chối.

Đến lúc đó, anh ta mới biết hóa ra Thẩm Sở Sở được chọn thật sự là vì khuôn mặt đó của cô ta. Vì anh ta đã đi nghe ngóng qua, hỏi qua nhiểu kiểu mới nghe được một nhân viên công tác nói, lần này công ty sở dĩ chọn Thẩm Sở Sở là vì hình tượng của cô phù hợp. Mà mặt của Lý Tử Huyên rất rõ ràng là đã qua chỉnh sửa, không đủ thành thuần tự nhiên.

Nghĩ tới đây, Tân Minh cẩn thận nhìn vào Lý Tử Huyên mà nói: "Tôi lúc đó đã tiến cử cô, kết quả người ta nói cô không đủ đẹp, lại bị gạt đi."

"Tôi không đủ đẹp? Tôi không đẹp hơn Thẩm Sở Sở nhiều như vậy!" Lý Tử Huyên chạm vào mặt mình, giận dữ nói.

"Cô đủ đẹp, nhưng bên tập đoàn Hàn thị cũng nói rồi, cô không có nét, cũng chính là nói chỉnh sửa rồi, mặt phổ biến trên mạng." Tân Minh ấn thang máy, tiếp tục nói: "Vì vậy, cô cũng không cần hoài nghi là Thẩm Sở Sở có bối cảnh gì, giống như vừa rồi cô nhắc tới Hàn thiếu, cô cũng là không có óc, Hàn thiếu đến nhất tỷ của công ty chúng ta còn nhìn không vừa mắt, lại có thể vừa mắt tiểu minh tinh như các cô? Là tên ngốc nói mơ thôi."

Lý Tử Huyên yên tâm mà nói: "Thế thì tốt, vậy tôi không cần phải lo nữa."

Tân Minh nhìn rồi nghĩ một lúc, nói: "Tuy nhiên, Thẩm Sở Sở người này gần đây tính tình cứng rắn rồi, cũng khó giữ được bí mật gì, tôi vẫn là gọi cho cô ta nhắc nhở một chút."

Nói vậy, Tân Minh liền gọi cho Thẩm Sở Sở.

Thẩm Sở Sở vẫn đang ngồi trên taxi, nhìn thấy nhắc nhở cuộc gọi đến của Tân Minh, nghĩ tới chuyện vừa rồi, Thẩm Sở Sở vốn là không muốn nghe, nhưng lại nhịn xuống mà tiếp. Ai bảo hợp đồng của cô còn chưa hết hạn chứ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện