Công ty của Thẩm Sở Sở tên là Mỹ Gia Giải Trí (Mega Entertainment), trong số các công ty thuộc giới giải trí không phải là lớn nhất, nhưng cũng không phải công ty nhỏ vô danh, thuộc vào loại công ty giải trí không lớn không nhỏ. Ít nhất trước khi Thẩm Sở Sở tham gia vào giới giải trí đã nghe tới tên của công ty này, nếu không cũng không gia nhập vào công ty.

Nhưng mà sau khi ký hợp đồng chính thức trở thành nghệ sĩ của công ty, Thẩm Sở Sở cảm thấy công ty này là có chút một lời khó nói hết. Cũng có thể hiểu được công ty này vì sao lại bị vây ở vị trí nửa vời trong giới.

9 giờ 30 sáng, đến tòa nhà công ty, Thẩm Sở Sở trực tiếp đi đến thang máy. Lúc này, còn có hai người nữa đứng bên cạnh chờ thang máy, hai người đó vốn là đang nhỏ giọng nói chuyện, nhìn thấy Thẩm Sở Sở đi tới, chuyện họ đang nói cũng không nói nữa, tất cả đều nhìn sang cô.

Thẩm Sở Sở nhìn một chút, đây không phải là tiểu thịt tươi Lý Vũ Đào công ty đang hết lực nâng đỡ sao. Thực tập sinh ra mắt tại nước ngoài, hai năm sau về nước, được Mỹ Gia ký hợp đồng. Mới ký hợp đồng không bao lâu liền phát hành một EP, trong đó có một bài hát bất ngờ nổi tiếng, trở thành một trong số 10 kim khúc năm vừa rồi. Dạo này cậu ta mặc dù không sánh được với những lưu lượng tiểu sinh hàng đầu nhưng so với những nghệ sĩ có cùng thời gian ra mắt thì có thể nói là nhân khí rất tốt. Nghe đâu gần đây còn vừa hát vừa đóng phim, đã tiến tới phát triển tại ngành công nghiệp điện ảnh.

Thẩm Sở Sở cúi đầu nói: "Chào Lý ca."

Lý Vũ Đào đang định trả lời, người đại diện Vạn San San ở bên cạnh đã lên tiếng chặn lại: "Vũ Đào, thang máy đến rồi."

Qua một màn vừa rồi, Thẩm Sở Sở vốn không muốn cùng bọn họ đi chung thang máy, nhưng nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ của Vạn San San như hỏi "Cô sao còn không vào", Thẩm Sở Sở đành cúi đầu đi vào.

Cuối cùng cũng đến tầng mà Thẩm Sở Sở cần tới, cô đến chào cũng không cùng hai người phía sau nói một tiếng liền như được đại xá mà đi mất. Cô vừa rồi cùng người ta chào người ta còn chằng buồn để ý, cô vẫn là không cần tự làm mất mặt. Hơn nữa, không khí trong thang máy cũng quá quái dị đi, cô cứ cảm thấy sau lưng có hai ánh mắt nóng rực đang nhìn.

Chờ Thẩm Sở Sở đi khỏi, Lý Vũ Đào suy ngẫm nói: "Đây là người mới của công ty à, trông cũng khá đẹp. Chị San, chị như vậy đối với người mới không hay lắm nhỉ?"

Vạn San San mang biểu tình mỉa mai nói: "Cậu chẳng lẽ không biết cô ta đã đắc tội người đại diện của mình sao? Kiểu người mới đã ngu ngốc lại còn không có chống lưng này thì không cần phải bận tâm. Bộ dáng đẹp thì có thể làm gì, trong giới không thiếu nhất chính là nữ ngôi sao xinh đẹp. Còn nữa, Vũ Đào, cậu chú ý chút, cậu bây giờ đang trong giai đoạn thăng tiến, không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì với người mới của công ty."

Mỗi lần cậu ta khen cô gái nào xinh đẹp, Vạn San San đều nói cùng một câu, Lý Vũ Đào nghe đến nỗi tai sắp mọc kén rồi, vẫy vẫy tay nói: "Em biết rồi, em cũng có nói gì đâu, không phải chỉ là khen cô ta một câu thôi sao."

Vạn San San nghe đến câu này của Lý Vũ Đào, sắc mặt liền trở nên khó coi, lành lạnh nói: "Đừng quên bản thân cậu làm thế nào mà nổi tiếng, là ai nâng cậu lên thế!"

Vạn San San suốt ngày nói những câu như thế này, Lý Vũ Đào dù gì cũng là đàn ông, nghe mấy lời này cũng có chút không vui, nói: "Mấy câu này chị cũng không cần lúc nào cũng nhắc em, em nếu thật sự là vong ân phụ nghĩa thì cũng không..."

Nhìn thấy cửa thang máy mở ra, nửa sau câu nói Lý Vũ Đào cũng không nói ra nữa. Liếc Vạn San San một cái, hừ một tiếng rồi quay đầu đi ra ngoài.

Vạn San San bị Lý Vũ Đào chọc tức không chịu nổi, nắm tay hung hăng nắm lại.

Ở phía bên kia, Thẩm Sở Sở đi đến cửa văn phòng của người đại diện Tân Minh. Nghĩ đến hai người vừa rồi lại khó chịu, Thẩm Sở Sở thở sâu sau đó gõ cửa.

Sau khi vào phòng, Thẩm Sở Sở vẫn chưa nghĩ ra nên dùng thái độ gì đối mặt với Tân Minh, Tân Minh liền đưa qua một phần hợp đồng cho cô, cười nói: "Đây là một hạng mục châu báu thuộc tập đoàn Hàn thị, chọn cô làm người đại diện cho bên họ, đây là hợp đồng một năm."

Tập đoàn Hàn thị? Thẩm Sở Sở nghe thấy cái tên này hơi mở to mắt. Đây chính là công ty lớn nổi danh ở đế đô, vô số nghệ sĩ đều muốn tranh thủ được làm đại diện cho công ty này. Cô không hiểu lắm, cái bánh lớn này làm sao lại rơi xuống đầu cô vậy.

Trong lòng có nghi vấn, Thẩm Sở Sở liền hỏi: "Minh ca, sao tập đoàn họ lại chọn em làm người đại diện?"

Tân Minh nhìn Thẩm Sở Sở, lên mặt nói: "Tất nhiên là do nỗ lực của tôi. Cô dù sao cũng là nghệ sĩ tôi ký về. Cho dù quay đến hai cái quảng cáo cô không nổi được không nói, tôi để cô theo Trần tổng ăn bữa cơm cô cũng không đi, nhưng có tài nguyên gì tốt tôi vẫn là nghĩ đến cô thôi. Cô xem, tập đoàn Hàn thị này là tài nguyên tốt thế nào tôi cũng không cho người khác mà giữ lại cho cô đấy thôi. Sau này cô kiếm được tiền rồi, cũng đừng có mà quên tôi."

Nhắc đến việc với Trần tổng, Thẩm Sở Sở cau mày. Cách làm người của cô vẫn là có nguyên tắc, cho dù chuyện này trong giới cũng là nhìn mãi quen mắt, cô dù thế nào cũng sẽ không đi làm. Từ sau lần cô từ chối đó, rõ ràng đã bị Tân Minh lạnh nhạt, không biết tại sao quảng cáo tốt như vậy lại tới lượt cô.

Nghĩ tới sự kiện bồi rượu phát sinh không lâu trước đây, lại nhìn đến mặt Tân Minh, Thẩm Sở Sở vẫn rất khó tin được lời anh ta vừa nói. Cô vẫn nên trước xem hợp đồng đã, nhỡ đâu bên trong có vấn đề gì, vậy đó không phải là bánh mà là bẫy rồi.

Tân Minh thấy Thẩm Sở Sở không chỉ không thèm quan tâm lời anh ta nói, lại còn thể hiện bộ dạng hoài nghi hợp đồng, hơi lên giọng nói: "Sao nào, còn sợ tôi lừa cô, nếu không cô cũng đừng quay quảng cáo này nữa, tôi cho người khác quay."

Thẩm Sở Sở nhìn sơ qua một chút, vẫn không thấy có vấn đề gì. Nghĩ tới Hàn thị là công ty lớn, cái hợp đồng này cũng là ngàn lần khó được, cô cũng không dám dễ dàng ra kết luận, liền nói: "Sao lại thế được, tôi chẳng qua chỉ nhìn chút thôi."

"Tốt nhất là như thế." Tân Minh mang sắc mặt không tốt lắm mà nói, "Đúng rồi, nhớ là trên hợp đồng ký tên thật của cô."

Thẩm Sở Sở còn chưa cầm bút lên, lại cẩn thận đọc lại hợp đồng một lần, nhìn thấy số tiền cuối cùng, Thẩm Sở Sở nhíu mi, đúng là công ty lớn, phí đại diện là một triệu. Trước đó cô quay hai quảng cáo mới được có ba mươi nghìn. Tuy nhiên, lại nhìn tiếp xuống đến tỷ lệ phân chia giữa công ty và mình là 9:1, Thẩm Sở Sở cau mày.

"Minh ca, trong này có phải có gì hiểu lầm? Tôi nhớ là ban đầu tôi ký hợp đồng là tỷ lệ 7:3 đi? Hai cái quảng cáo trước đó cũng là áp dụng tỷ lệ này để phân chia mà, tại sao hợp đồng với Hàn thị lại biến thành 9:1? Điều này không phù hợp so với những gì trong hợp đồng ban đầu đã ký?"

Nói xong, Thẩm Sở Sở nghiêm túc nhìn vào Tân Minh. Tân Minh nghe được Thẩm Sở Sở nói, sắc mặt biến đen, cùng với trái tim màu đen trên đầu anh ta đen như nhau.

"Hợp đồng với Hàn thị cô còn muốn ký 7:3? Cô sợ không phải đang nằm mơ đi! Cô cũng không ngẫm nghĩ lại, ký được hợp đồng này công ty phải làm bao nhiêu việc, tiêu tốn bao nhiêu tiền. Nếu không với cái bộ dạng không nổi tiếng được của cô làm sao có thể có được hợp đồng tốt thế này!" Tân Minh dùng ánh mắt kinh miệt nhìn Thẩm Sở Sở.

Tài nguyên tốt như thế này, anh ta vốn dĩ không có chút hi vọng nào, tùy tiện báo danh một người lên. Không ngờ tới kinh hỉ này đột nhiên rơi xuống đầu Thẩm Sở Sở. Nghe đồn là do thượng tầng công ty xuất lực nên mới chọn trúng nghệ sĩ của công ty bọn họ.

Ấy thế mà Thẩm Sở Sở lại không hiểu chuyện, cũng không có ý từ cảm ơn gì với anh ta, thậm chí còn có nghi ngờ đối với hợp đồng, vậy thì không cần phải chọn cô ta nữa. Chắc là tập đoàn Hàn thị cũng là nhìn trúng nhan sắc của cô ta, công ty lại chẳng phải không có nghệ sĩ xinh đẹp, dưới tay anh ta liền có đến mấy người, cũng chẳng phải không phải cô ta thì không được. Dù sao đến lúc đó người được chọn ra đều là người của công ty, tin rằng lãnh đạo công ty và tập đoàn Hàn thị cũng sẽ không ý kiến gì.

Thẩm Sở Sở nghe được lời này, lòng hơi trầm xuống. Ban đầu cô được Tân Minh ký kết, cũng là Tân Minh vẽ ra cho cô một chiếc bánh to trong giới giải trí. Hai người bọn họ lúc đầu làm cùng nhau cũng khá hòa hợp, kết quả, chỉ vì cô đã quay hai quảng cáo mà không thấy có động tĩnh gì, lại thêm vào lần trước không đi gặp Trần tổng, mọi thứ liền không còn như trước nữa.

Sau khi Thẩm Sở Sở cùng Tân Minh nhìn nhau một lúc, nói: "Tôi nếu như đã hoàn thành ký hợp đồng với công ty là 7:3, vậy thì đàm phàn những việc như quảng cáo với bên ngoài sẽ là do công ty chịu trách nhiệm. Công ty vô duyên vô cớ rút đi 2 thành, chuyện này không quá hợp lý đi?"

Tân Minh vừa mới quyết định muốn đổi Thẩm Sở Sở, giờ lại nghe thấy lời này của Thẩm Sở Sở, anh ta ném hợp đồng trong tay lên bàn, thuận thế cười nói: "Thẩm Sở Sở, cô đây là đang hoài nghi quyết định của công ty? Cô nếu không muốn quay, vẫn còn cả đống người xếp hàng chờ quay quảng cáo của Hàn thị. Không ký thì cút."

Tuy rằng Tân Minh đang kích Thẩm Sở Sở để cô chủ động bỏ cuộc, nhưng anh ta trong lòng vẫn thấy tức.

Anh ta thực sự có chút hối hận, khi đó tại sao lại mắt mù mà nhìn trúng Thẩm Sở Sở gỗ mục không thể đẽo này, không nói tới không thể nổi tiếng, sắp xếp cho cô ta đi tiếp cận cô ta còn không đi. Cô ta cũng không thèm đi tìm hiểu xem, không nói đến cả cái giới giải trí, chỉ nói trong công ty bọn họ, có mấy người không bị tiềm quy tắc đây? Thật sự coi xã hội này là tòa tháp ngà trong tiểu viện phải không? Cho dù xã hội thật sự là tòa tháp ngà, giới giải trí của bọn họ cũng không phải!

Còn may là lúc đầu chỉ ký hợp đồng một năm với Thẩm Sở Sở, nếu không loại người như thế này giữ lại công ty chỉ biết chiếm dụng tài nguyên công ty, căn bản không thể cho anh đạt được bất kỳ lợi ích nào.

Thẩm Sở Sở là được nuông chiều từ nhỏ trưởng thành, tuy gia đình không phải là giàu có, nhưng cũng có thể coi là khá giả. Thành tích học tập không kém, bộ dáng lại xinh đẹp. Cô từ trước đến giờ chưa gặp qua ai nói chuyện với mình như vậy, lúc này, thù mới hận cũ gộp lại, cô nhịn không được, đột ngột đứng lên.

"Anh dựa vào cái gì mà mắng tôi? Không quay thì không quay, anh cho rằng ai có thể chịu được cục tức như thế này!" Thẩm Sở Sở tức giận nhìn Tân Minh nói.

Nếu như là trước đây, Thẩm Sở Sở là sợ, trong túi cũng không có tiền, dù thế nào cũng phải nhịn. 9:1 tối thiểu có 100 nghìn tệ, đủ cho cô chống đỡ rất lâu. Nhưng lần này a, bởi vì vô ý có được hệ thống nhân duyên, cô một ngày liền từ trên mạng kiếm được 10 nghìn tệ, 100 nghìn tệ cô chỉ cần mười ngày là có thể kiếm được rồi. Cùng lắm thì cô bói nhân duyên thêm cho mấy người nữa.

Chỉ có điểu, không có tài nguyên từ tập đoàn Hàn thị, cô muốn nổi tiếng sẽ càng thêm khó khăn. Giữa mong muốn nổi tiếng và không muốn chịu uất ức, cô vẫn là chọn không chịu uất ức. Đời còn dài, không phải chỉ là thở ra một cục tức sao, cùng lắm thì cô không tiếp tục làm trong giới giải trí nữa, về quê thừa kế cửa hàng nhỏ của gia đình mình.

Nghĩ đến đây, Thẩm Sở Sở chẳng thèm nhìn lại Tân Minh, không chút do dự cầm lấy túi xách xoay người đi ra ngoài.

Lần này đã là lần thứ hai cô tranh cãi với người đại diện, trở thành một hồi sinh hai hổi thục, cũng chẳng sao.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện