Thẩm Sở Sở sau khi mở ra thì đọc thật kỹ, đó không phải là một màn cô nhìn thấy hôm đó sao? Không ngờ ngoại trừ cô còn có người khác nhìn thấy? Vương Thiến tất nhiên cũng biết chuyện này, lúc nghỉ ngơi ở phim trường, nhìn ra bên ngoài phóng viên đông đúc, cô nhỏ giọng hỏi: "Sếp, chị nói chị Nghi liệu có cho rằng chuyện này là chúng ta làm không?"

Thẩm Sở Sở ngây ra, bỗng nhiên cảm thấy nghi ngờ của Vương Thiến cũng không phải không có đạo lý.

Trước hết, hôm đó cô đích thực là ở hiện trường. Bên cạnh đó, Trần Nghi là biết cô nhìn thấy. Cuối cùng... hai người họ là cùng diễn một vai, cô đúng là có nhiều lý do để làm vậy.

"Chắc là không đâu..." Thẩm Sở Sở khi nói câu này tự mình cũng có chút chột dạ. Nói thật, nếu là cô, cô cũng có thể sẽ nghi ngờ.

Hôm nay Trần Nghi không quay phim ở bên này mà đi tham gia một lễ trao giải, các phóng viên tuy rằng biết điều đó, nhưng vẫn đến đây chờ trước.

Nhân viên Tổ kịch bọn họ hay là diễn viên như Thẩm Sở Sở đều bị phóng viên quấy rầy một lượt. Bọn họ tất nhiên là biết phải trả lời như thế nào.

"Không biết." Thẩm Sở Sở chỉ trả lời hai chữ này. Cô là không dám nói gì với các phóng viên kia, ngươi nói một câu họ liền có thể biên ra một bài luận.

"Đó là nhà sản xuất bộ phim này của các cô, cô chẳng lẽ không biết sao?"

"Cô ở phim trường có từng nhìn thấy Trần Nghi và nhà sản xuất ở cùng nhau không?"

"Tình cảm giữa họ như thế nào?"

......

Thẩm Sở Sở cảm thấy mình cả ngày ngày đều giống như sống trong mưa bom bão đạn vậy, đối diện với các loại vấn đề từ phóng viên.

Chờ đến hôm sau, Trần Nghị rốt cuộc trở lại. Các phóng viên đã chờ hai ngày rồi, toàn bộ đều hăng tiết gà xông lên. Dù sao hôm qua không hề có ai có được tin tức hữu dụng gì.

Cư dân mạng trên mạng thảo luận đến khí thế ngất trời, Trần Nghi lại một lời không nói.

Hôm nay, Trần Nghi có thái độ giống với hôm trước, đối với lời đồn của dân mạng một lời cũng không nói.

Đến lúc đi tới phim trường, Trần Nghi liền giống như không gặp chuyện phiền phức gì cả, tiếp tục nghiêm túc nhập tâm vào quay phim.

Khi nghỉ ngơi, Thẩm Sở Sở mới có cơ hội nói chuyện với Trần Nghi.

"Chị Nghi, chuyện này không phải..."

Kết cảnh, trạng thái của Trần Nghi liền không tốt lắm, cô xua xua tay, nói: "Chị biết, chuyện này không phải em làm." Nói rồi, hướng về Thẩm Sở Sở lộ ra một nụ cười thiện ý.

Thẩm Sở Sở tuy rằng trên mặt không thể hiện gì, nhưng trong lòng lại giống như buông được tảng đá lớn, nói: "Ừm, cảm ơn chị Nghi."

Cùng với sự im lặng của Trần Nghi, trên mạng lại bắt đầu có chút thanh âm hoài nghi xuất hiện.

"Tôi cảm thấy Trần Nghi không phải người như vậy, các người xem dáng vẻ Quách Văn Triết xoa mông nữ sinh, thật sự là đáng ghê tởm. [Nôn mửa]"

"Khẳng định là Quách Văn Triết ngoại tình trước, đối mặt với một người hèn/thường như vậy, là nữ đều sẽ chịu không nổi, ủng hộ Trần Nghi. [Cool]"

"Mấy tên chó hai mặt các người đừng có quá lộ liễu, dựa vào đâu nữ diễn viên ngoại tình thì có thể hiểu được, đàn ông ngoại tình liền là tội ác tày trời? [Mỉm cười]"

......

Đang lúc hai bên đã nói tới nam quyền, nữ quyền, tin mới lại được tung ra. Lần này, là Quách Văn Triết tự mình ra trận.

Quách Văn Triết gần đây danh tiếng phải gọi là vô cùng thối, nhưng phóng viên sẵn lòng đến phỏng vấn anh ta lại là vô cùng vô tận, anh ta vốn là một cái phỏng vấn cũng không nhận. Nhưng không biết vì đâu, đột nhiên lại tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên.

"Xin hỏi chuyện liên quan đến Trần Nghi ngoại tình trên mạng anh thấy sao?"

Quách Văn Triết trước đây là bộ dáng có chút ngấy có chút thanh cao, bây giờ thì vô cùng suy sụp, nói: "Tôi còn có thể nghĩ thế nào, cô ấy là ngôi sao quốc tế, tôi thì tính là gì? Tôi tuy biết trước đây cô ấy... ài, nhưng cũng chỉ có thể nhịn." Nói rồi trên mặt lộ ra một biểu tình thống khổ.

Các phóng viên nhìn thấy dáng vẻ này của Quách Văn Triết, lập tức thuận thế mà lên, nói: "Xin hỏi anh đây là có ý gì, ý anh là Trần Nghi đã ngoại tình từ lúc hôn nhân vẫn tồn tại ư?"

Quách Văn Triết lại xoa mặt, biểu tình có chút thống khổ đáp: "Có người đàn ông nào nguyện ý thừa nhận mũ trên đầu là màu xanh chứ? Anh hỏi thế, muốn tôi trả lời thế nào? Mấy chuyện này tôi không muốn nói nữa, tôi và tiểu Nghi đã ly hôn từ lâu, hi vọng sau này cô ấy có thể sống càng tốt."

Sau đó, không cần biết các phóng viên hỏi gì Quách Văn Triết đều không trả lời nữa.

Tuy rằng Quách Văn Triết không nói bao nhiêu, nhưng chuyện này lại ở trên mạng thuận thế chuyển biến. Rất nhiều người bắt đầu thay đổi thái độ của mình.

"Nói thật, làm một người đàn ông, cũng khá là thông cảm với Quách Văn Triết. Dù sao vợ lợi hại như thế, áp lực khá là lớn."

Bình luận được nhiều like này vừa xuất hiện, rất nhanh liền được một cô gái đáp lại.

"Nếu năm xưa muốn làm nam phượng hoàng, nhìn trúng danh khí của Trần Nghi, thì đừng có nói là có áp lực. Đã muốn vợ có tiền có sắc giúp đỡ mình trong sự nghiệp, lại còn muốn vợ nghe lời mình. Phi, mơ giấc mộng xuân thu của anh đi! [Mắng mỏ]"

"Yêu nữ quyền không cần đáp lại, Trần Nghi cường thế như vậy, Quách Văn Triết ngoại tình cũng rất bình thường. Hơn nữa, các người mắt mù rồi sao, không nhìn thấy là Trần Nghi ngoại tình trước à?? [Mìm cười]"

"Đúng nha, là phụ nữ tôi cũng không chịu nổi, người ngoại tình trước mới là sai đi, hướng đi trên mạng đây là sao vậy? Ngoại tình có lý?"

"Người sai là Trần Nghi đi, mọi người xem cho rõ. Quách Văn Triết tuy là xấu, nhưng rõ ràng Trần Nghi ngoại tình trước! Quách Văn Triết ở cùng với nữ sinh cũng là sau khi ly hôn nha, chào! [Phát cuồng]"

......

Ngay cả khi trên mạng có rất nhiều người hâm mộ của Trần Nghi giúp giải thích, nhưng "Trần Nghi ngoại tình" vẫn thống lĩnh vị trí đầu tiên của hot search.

Thẩm Sở Sở cau mày nhìn vào tin tức trên mạng, cô biết rõ, sự ngoại tình của Trần Nghi khẳng định là sau Quách Văn Triết. Chỉ là, như vậy rồi mà sao Trần Nghi vẫn không giải thích? Trần Nghi nếu không giải thích, cô là người ngoài cũng không tiện nói gì.

Vì vậy, lúc thấy tin nhắn Hồng Mao gửi đến, cô không trả lời.

Tuy nhiên, rõ ràng là trạng thái của Trần Nghi không tốt lắm. Sau khi NG năm sáu lần, đạo diễn Chu cau mày lạnh giọng nói: "Trần Nghi, nghỉ ngơi đi. Chưa điều chỉnh tốt trạng thái không cần đến."

Trên phim trường vốn là có rất nhiều người đang náo nhiệt, lập tức liền yên tĩnh. Ai cũng không dám nói loạn cái gì, mọi người đều nín thở, nhìn đạo diễn Chu, lại nhìn sang Trần Nghi.

Trần Nghi đứng tại chỗ nhất thời không động đậy, một phút sau, cô thở dài và nó: "Được rồi."

Nghe được hai từ này, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

"Thẩm Sở Sở, chuẩn bị, cảnh sau quay cảnh buổi chiều kia của cô." Đạo diễn Chu đột nhiên gọi Thẩm Sở Sở đang mải nhìn Trần Nghi.

Thẩm Sở Sở nhanh chóng hồi thần, trước khi đạo diễn Chu nói câu tiếp theo liền nói: "Được ạ, đạo diễn Chu, tôi lập tức đi hóa trang thay trang phục." Đùa gì thế, không khí trên phim trường đáng sợ như vậy, cô vẫn là thức thời một chút.

Quả nhiên, nghe được đáp lại, sắc mặt đạo diễn Chu tốt lên không ít.

Thẩm Sở Sở nhanh chóng thay đồ, sau đó chính là đi hóa trang. Không ngờ, lúc đến phòng hóa trang, phát hiện ra Trần Nghi cũng ở đó. Chỉ là phòng trang điểm yên tĩnh, thợ hóa trang vội vàng dùng ánh mắt ra hiệu với Thẩm Sở Sở, Thẩm Sở Sở nhẹ nhàng ngồi xuống.

Sau chưa đầy mười phút, Thẩm Sở Sở liền nghe thấy Trần Nghi lớn tiếng nói một câu.

"Quách Văn Triết, anh giỏi lắm, cố ý bôi đen tôi? Ai ngoại tình trước, trong lòng anh còn không rõ chắc? Đã nói là dễ hợp dễ tan, anh bịa đặt những thứ này cho tôi, thật sự coi Trần Nghi tôi là ăn chay phải không?"

Đối phương không biết đã nói gì, Trần Nghi lại là hừ lạnh một tiếng, nói: "Hừ, tôi không có chứng cứ? Tôi là không có chứng cứ, chẳng lẽ cẩu tử cũng không có à? Tôi không tin, đào ba tấc đất cũng không tìm được chắc? Lão nương có chính là tiền, anh cứ chờ đấy cho tôi!"

Nói xong, rắc một tiếng, điện thoại bị ném lên bàn. Trần Nghi lúc này rõ ràng là vô cùng tức giận, cô nhắm mắt lại, sau đó quay sang nhìn trợ lý, lời ít ý nhiều nói hai chữ: "Tẩy trang!"

Chờ Trần Nghi tẩy trang xong, dẫn trợ lý đi rồi, mấy người trong phòng hóa trang mới thở ra.

Thợ hóa trang nhỏ giọng thì thầm: "Chị Trần Nghi khí tràng thật lớn, dọa chết tôi rồi."

Một người khác cũng giống như vừa mới phản ứng lại được, nó: "Đúng thế, tôi đến thờ cũng không dám thở. Chẳng qua, tôi nói rồi mà, vừa nhìn Quách Văn Triết liền biết không phải thứ tốt, xấu trai ngoại tình không nói, còn đổ oan cho Trần Nghi, sau này có kịch hay xem rồi."

Thẩm Sở Sở cảm thấy thợ trang điểm này nói có lý, đã xấu lại còn ngoại tình! Người đàn ông cặn bã như vậy nên bị giáo huấn kỹ. Tuy vậy, nếu Trần Nghi đã nói muốn giáo huấn Quách Văn Triết, chắc không cần cô ra tay nữa.

Thẩm Sở Sở không tiếp lời của thợ trang điểm, cô đang yên lặng suy tư. Hai thợ hóa trang lại giống như càng nói càng có tinh thần, sau đó, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.

"Nói gì mà nói, còn chưa trang điểm xong à, nhanh lên chút! Đạo diễn Chu hôm nay tâm tình không tốt, đều thành thật chút, đừng nói mấy thứ linh tinh đó trong tổ kịch. Cẩn thận họa từ miệng mà ra."

Hai thợ hóa trang lập tức không nói nữa, động tác trên tay cũng nhanh hơn một chút.

Đến hôm sau, vốn là phải quay cảnh của Trần Nghi, kết quả trạng thái của Trần Nghi còn không bằng hôm qua. Hỏa khí trong lòng đạo diễn Chu càng lớn, nhưng nghĩ đến Trần Nghi gần đây gặp phải phiền phức, ông vẫn luôn nhịn.

Rõ ràng, Trần Nghi đối với biểu hiện như vậy cũng rất không hài lòng. Chỉ là trong lòng có sự, cô cũng có chút không khống chế được bản thân. Trong lòng sớm đã mắng Quách Văn Triết không biết bao nhiêu lần.

Nhân viên của tổ kịch hai ngày này đều là cẩn thận từng ly từng tý một, không dám qua lại trước mặt đạo diễn Chu. Nhưng các phóng viên rõ ràng là không chú ý đến điểm này, khó khăn lắm mới nhìn thấy bên đạo diễn Chu không có người, vội vàng đi lên phỏng vấn.

"Đạo diễn Chu, xin hỏi ông nghĩ thế nào về việc phát sinh gần đây? Ông có hối hận đã chọn nữ diễn viên việc xấu đồn khắp nơi như vậy không?"

Hỏa khí trong lòng đạo diễn Chu đang sẵn, nghe được câu nói này lườm phóng viên vừa hỏi một cái sắc lẻm, đáp: "Việc xấu khắp nơi? Việc xấu gì? Có chứng cứ không, nếu không có chứng cứ thì cẩn thận bị kiện!"

Người phóng viên bị nói kia bị dọa một trận, vội vàng ngậm miệng, không dám nói gì nữa.

Thẩm Sở Sở thấy phim trường trở thành dáng vẻ này, cũng có chút rối rắm, liệu có cần bí mật giúp Trần Nghi một chút không. Nhưng, cô cũng không biết Trần Nghi bây giờ đến cùng là có tìm được chứng cứ không, nhỡ cô ấy đã tìm được rồi thì sao? Hơn nữa, chuyện như thế này cô cũng không tiện tự mình tới.

Không bao lâu sau, Thẩm Sở Sở liền không có tâm tư để bối rối nữa. Bởi vì chuyện này đã đem cô liên lụy vào rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện