Chương 4.
Mưa vẫn luôn liên tục đến 10 giờ tối, Hướng Nam Xuyên cùng Trì Nghiễm song song ngồi dưới đất, anh dựa lưng vào tường, đôi tay giao nhau đặt sau đầu, chân trái hơi hơi gập lên, ánh mắt trước sau nhìn chăm chú vào tình huống bên ngoài.
Theo thời gian trôi qua, trong lòng Hướng Nam Xuyên càng thêm bất an, anh ở trong lòng nói: "Tôi có loại dự cảm không tốt." Phải nói loại dự cảm nguy cơ này từ lúc chạng vạng liền bắt đầu, luôn cảm thấy nếu không làm cái gì, kế tiếp liền sẽ phát sinh chuyện không tốt.
Vài giây sau, hệ thống rốt cuộc nói ra lời, "Tang thi này đang tiến hóa!"
Nghe vậy, lông mày Hướng Nam Xuyên hung hăng nhăn lại, đây thật là một tin tức không ổn. Tuy rằng anh không phải người của thế giới này, chính là nếu đã đi tới nơi này, còn muốn hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống tuyên bố, thế giới này hết thảy đều cùng một nhịp thở với anh, một khi tang thi tiến hóa, đến lúc đó người có thể sống sót càng ít đi.
Nhận thấy được biểu tình trên mặt của thanh niên có biến hóa rất nhỏ, sắc mặt Trì Nghiễm bình tĩnh nói: "Cậu phát hiện được cái gì?"
Hướng Nam Xuyên nghe ra, ngữ khí hắn là đang khẳng định, tốt xấu gì cũng coi như là đồng đội lâm thời, Hướng Nam Xuyên không có dấu diếm chuyện tang thi tiến hóa, anh nghiêm túc mà nói: "Nước mưa có khả năng đối với tang thi có lợi, tôi sợ trận mưa này sẽ làm cho chúng nó tiến hóa." Tang thi không có trí tuệ, chúng nó có bản năng theo đuổi năng lượng, tỷ như huyết nhục của người sống, nhiều tang thi như vậy chạy ra gặp mưa, nước mưa khẳng định đựng năng lượng rất lớn, mới có thể làm cho chúng nó tiến hóa.
Thần sắc Trì Nghiễm ngưng trọng, "Tôi cũng đoán được là như thế này." Hắn chậm rãi nói, "Buổi chiều ở cửa hàng trang sức, tôi phát hiện một con tang thi phun lưỡi dao bằng gió."
Hiện tại tang thi đã có dị năng? Hướng Nam Xuyên có thể tưởng tượng sau khi tang thi tiến hóa thành công, cái phố buôn bán này thật sự sẽ đến một người sống cũng không có, anh thầm nghĩ: Không thể để chúng nó tiến hóa thành công! Nhưng bên ngoài có hàng ngàn hàng trăm tang thi, mà bọn họ chỉ có hai người, như thế nào có thể ngăn cản tang thi tiến hóa? Hướng Nam Xuyên thật sâu lâm vào trong sầu lo.
Bởi vì dị năng bị hao hết, hơn nữa bị lưỡi dao gió của tang thi đánh trúng, chảy không ít máu, sắc mặt Trì Nghiễm tái nhợt vẫn luôn không có thể khôi phục lại, hắn đem một quả quýt cuối cùng nhét vào miệng, lại đụng phải một viên hòn đá nhỏ, hắn móc ra thì thấy, là đồ vật từ trong óc tang thi.
Đối với đồ vật trong óc của tang thi, Trì Nghiễm nguyên bản là chán ghét, nhưng không biết vì sao, tiềm thức của hắn cảm thấy năng lượng cái hòn đá nhỏ này rất có sức hấp dẫn.
"Tinh hạch?!" Hướng Nam Xuyên nhìn đồ vật trên tay hắn, đột nhiên nói.
Trì Nghiễm nhìn anh, "Cậu nhận thức được cái này?"
Hướng Nam Xuyên tiếp thu tư liệu mà hệ thống gửi đi, liền có tin tức của tinh hạch này, tinh hạch chẳng những có thể khôi phục dị năng của dị năng giả, còn có thể đổi đồng vàng với siêu thị, tinh hạch cấp một đổi được một trăm đồng vàng, tinh hạch cấp hai đổi được một ngàn đồng vàng, lấy cái loại suy nghĩ này, tinh hạch cao hơn một cấp có thể đổi đồng vàng gấp mười lần.
Hướng Nam Xuyên nói: "Tôi cũng là nghe người khác nói, loại đồ vật này kêu là 'tinh hạch', có thể làm dị năng giả khôi phục dị năng, sau khi hấp thu tinh hạch đủ, còn có thể làm dị năng thăng cấp." Sau đó Hướng Nam Xuyên lại đem phương pháp hấp thu tinh hạch nói cho hắn.
Trì Nghiễm thật sâu nhìn Hướng Nam Xuyên một cái, "Cảm ơn đã nói cho."
Hướng Nam Xuyên cong cong khóe miệng, "Không cần cảm ơn, ngày mai còn phải phiền anh dẫn tôi đi tìm thức ăn." Hướng Nam Xuyên cũng không phải là người thích giúp đỡ mọi người, nếu Trì Nghiễm vừa tiến vào, liền có ý đồ xấu, sau khi anh hoàn thành giao dịch, chắc chắn sẽ để cho ninja lấy đồ đem hắn quăng ra ngoài, không quản sống chết của hắn.
Nhưng từ mấy giờ ở chung ngắn ngủi, Trì Nghiễm người này là người có tu dưỡng phi thường tốt, nhìn trong tiệm trái cây cũng không có lộ ra biểu tình tham lam, Hướng Nam Xuyên tự biết chính mình đến trói gà cũng không chặt, muốn ở mạt thế sống sót, một chữ "Khó!" Bởi vậy anh không thể không trói định một chiến hữu cường đại.
Trì Nghiễm khép lại đôi mắt, cầm tinh hạch khôi phục dị năng, mà Hướng Nam Xuyên còn đang suy tư nên làm như thế nào mới có thể ngăn cản tang thi tiến hóa.
Nửa giờ sau, hết mưa rồi, tang thi bên ngoài còn chưa có tản đi.
Trì Nghiễm mở to mắt, hắn cảm thụ một chút. Dị năng trong cơ thể đã khôi phục hơn phân nửa, hắn cảm giác dị năng còn mơ hồ trở nên mạnh hơn một ít, mà tinh hạch trên tay mới chỉ hấp thụ một phần ba năng lượng, hắn thu hồi tinh hạch, đứng lên, hỏi Hướng Nam Xuyên, "Ở nơi này có đồ vật có chất dẫn cháy không?"
Hướng Nam Xuyên thở dài, "Nếu là có tôi cũng sẽ không gian nan như vậy." Chẳng sợ chỉ có mấy cái bình gas, đáng tiếc trong tiệm cái gì cũng không có, bên trái siêu thị lại là một cửa hàng bán hoa, bên phải là hiệu sách. . . Từ từ, hiệu sách!
"Hiệu sách cách vách có thể chứ?" Hiệu sách cách vách này có quy mô tương đương với một thư viện nhỏ, có lẽ dùng được.
Trì Nghiễm gật gật đầu, thanh âm vững vàng, "Cậu đi dọn sách, tôi đi tìm chút xăng rồi trở về."
Thời gian cấp bách, cũng không biết tang thi khi nào tiến hóa thành công, cho nên phải lập tức hành động. Trì Nghiễm đơn giản nói một chút kế hoạch, lúc sau liền bắt đầu hành động.
Hắn mở cửa siêu thị ra, gió lạnh liền tiến vào, hắn bước một bước ra khỏi siêu thị, các tang thi ngửi được khí tức của hắn, có chút ngo ngoe rục rịch, nhưng chúng nó chỉ là xao động, không có lập tức nhào lên, chỉ có tang thi cách siêu thị trái phải một mét xung quanh không khống chế được đối với khát vọng huyết nhục, nhằm về phía Trì Nghiễm.
Trì Nghiễm ném hỏa cầu ra, nhanh chóng giải quyết mấy con tang thi kia.
Hướng Nam Xuyên đi theo, anh nói khẽ với Trì Nghiễm: "Anh cẩn thận một chút!" Nói xong, anh xoay người chạy vào hiệu sách cách vách. Trên người anh cầm theo thuốc ngăn cách khí vị, nhưng cũng chỉ có thể dùng được một lần, anh không muốn lãng phí, không phải đến thời khắc mấu chốt cũng sẽ không dùng.
Lúc này đang là đêm khuya, vừa đi khỏi siêu thị, liền duỗi tay không thấy năm ngón tay đâu, Hướng Nam Xuyên cầm theo đèn pin hệ thống cho nợ, đi vào hiệu sách. Lúc này hiệu sách không có một con tang thi, đồng dạng cũng không có một người sống, trên mặt đất, vách tường, nơi nơi đều có vết máu, còn có thể nhìn thấy hai thi thể bị tang thi gặm, phảng phất như là hiện trường hung án, quả thực nhìn mà ghê người.
Hướng Nam Xuyên khắc chế nội tâm đang sợ hãi, trước tiên đem cửa sắt siêu thị kéo xuống dưới, từ trong ngăn kéo của quầy thu ngân tìm được chìa khóa khóa lại, vạn nhất tang thi tiến hóa xong, ít nhất còn có cái cửa tạm thời che đậy tang thi.
Làm xong chuyện này, anh chạy lên lầu hai, tình huống lầu hai cùng với lầu một không sai biệt lắm.
Động tác Hướng Nam Xuyên nhanh nhẹn từ kệ sách dọn sạch, đặt chồng chất ở trên xe đẩy, cho đến khi xe đẩy không thể bỏ xuống được nữa, anh đem xe đẩy đẩy ngã đến trên cửa sổ của lầu hai, mở cửa sổ ra, đem sách hướng dưới lầu mà ném đi.
Phía dưới tất cả đều là tang thi, ném cũng rất chuẩn, tang thi bị sách ném tới trên đầu cũng không có phản ứng gì, chỉ là khi đã nhanh chóng ngửi được khí vị của Hướng Nam Xuyên, chúng nó mới kích động lên, không ngừng từ trong cổ họng phát ra tiếng "Hô hô".
Hướng Nam Xuyên tận lực đem sách ném tới trên đường, để tránh lúc ấy bị lửa đốt tới cửa hàng hai bên. Ném xong xe đẩy sách, anh lại lôi kéo xe đẩy trở về tiếp tục dọn sách, qua lại hơn mấy mươi lần. Hướng Nam Xuyên chưa bao giờ làm lao động tay chân với cường độ cao như vậy, rất mau cánh tay anh lại đau nhức lên, ngón tay cũng không khỏi run rẩy, anh không dám dừng lại, muốn thiêu hủy toàn bộ tang thi trong phố, mấy quyển sách này xa xa không đủ.
Hướng Nam Xuyên dựa vào trên kệ sách thở dốc, đã là đầu mùa đông, ban đêm độ ấm xuống tới âm độ C, lúc này anh lại đang đổ mồ hôi đầm đìa.
Theo ánh sáng mỏng manh, anh bỗng nhiên thấy trên nóc nhà đối diện, một đạo hắc ảnh bay qua, Hướng Nam Xuyên tức khắc tim đập ngừng một cái, lúc này anh mơ hồ ngửi được mùi xăng.
Anh mặc niệm, không phải quỷ không phải quỷ! Người kia hẳn là Trì Nghiễm, hắn thu thập xăng xong đã trở lại.
Xoay người lại thấy một người từ cửa sổ nhảy vào, Hướng Nam Xuyên sợ tới mức trái tim rất mau nhảy ra ngoài, lúc này anh nghe thấy thanh âm trầm thấp của Trì Nghiễm vang lên, "Đừng sợ, là tôi."
Trì Nghiễm hỗ trợ cùng anh dọn sách ném xuống, hắn sức lực lớn, ném xa, đem toàn bộ sách trên lầu hai ném xuống, cuối cùng còn đem kệ sách ném xuống dưới.
Cuối cùng sau khi đem lầu một dọn sạch sẽ, Trì Nghiễm đưa Hướng Nam Xuyên về siêu thị, "Tôi đi phóng hỏa, sẽ tận lực khống chế không đốt tới trong tiệm, cậu ngốc tại bên trong đừng ra ngoài."
Trì Nghiễm đi ra khỏi tiệm, lòng bàn tay hắn bốc cháy tạo thành một đoàn hỏa cầu, màu sắc của hỏa cầu là màu trắng, hắn giơ tay ném, hỏa cầu dừng ở trên đống thư như núi kia, tiếp theo "Oanh" một tiếng, đống thư hừng hực bốc cháy lên, lửa càng lúc càng lớn, dần dần lan tràn ra ngoài, toàn bộ con phố đều bị nhiễm ánh lửa đỏ bừng.
Đồng thời vào lúc này, ở trên ngã tư có một cái nhà bách hóa lớn, mấy chục người đứng ở phía trước cửa sổ, đưa mắt trông về phía đường phố đối diện xa xa có ánh lửa ngập trời, tang thi chung quanh bị bọn họ giải quyết đến không sai biệt lắm, cho nên bọn họ cũng không có chú ý tới việc tang thi khác thường, ngược lại là Trì Nghiễm đốt trận lửa lớn như vậy khiến cho bọn họ chú ý. Lửa lớn như vậy, hơn nữa dưới lúc mới vừa mưa xong, không có khả năng vô duyên vô cớ phát sinh hoả hoạn. Một người nói: "Lục ca, chúng ta có cần phái một người đi xem tình huống hay không?"
Người đàn ông được xưng là Lục ca gõ ngón tay trên cửa sổ, hắn trầm ngâm một chút, nói: "Để Hải Dương qua đi."
"Được."
Trì Nghiễm lại ném ra vô số hỏa cầu, cho đến khi đem dị năng trong cơ thể toàn bộ hao hết, từ đầu đường đến đuôi phố, không có một tia để sót nào.
Tang thi không có đau đớn, dù cho chúng nó cháy, cũng không có hoạt động một chút gì.
Siêu thị, Hướng Nam Xuyên yên lặng nhìn ánh lửa bên ngoài xuất thần, chỉ mong trận lửa lớn này không cần phải đem cửa hàng hai bên thiêu mất.
Hướng Nam Xuyên nheo lại đôi mắt, cửa sổ của nhà ăn đối diện tựa hồ có bóng người hiện lên, lúc này xuất hiện ở nhà ăn không có khả năng là tang thi, cho nên khả năng duy nhất có thể là nhà ăn có người sống sót, cũng không biết là nguyên bản vẫn ở đây, hay là lúc sau lại đây.
Lửa lớn thiêu suốt nửa đêm, Trì Nghiễm một bên hấp thu tinh hạch, một bên thu hoạch đồ vật trên đầu tang thi bên cạnh không bị thiêu, tinh hạch dùng xong rồi, liền ở trên mặt đất tùy tay nhặt một cái tiếp tục hấp thu.
Hướng Nam Xuyên cũng là một đêm không ngủ, anh đứng ở cửa siêu thị, trong không khí tràn đầy mùi hương gay mũi, trên mặt anh mang khẩu trang, trong tay cầm cái xẻng từ cửa hàng bán hoa bên cạnh tìm được. Cái xẻng là cái loại xẻng nhà nông hay dùng, dài hơn một mét, phi thường cồng kềnh. Tang thi lại đây liền bị cái xẻng chụp qua, sức lực anh không lớn bằng Trì Nghiễm, một cái xẻng chụp không chết, lại nhanh chóng bổ thêm vài cái, đem đầu tang thi chụp đến bẹp mới thôi, trong óc còn vẩy ra thứ sền sệt, dạ dày Hướng Nam Xuyên một trận quay cuồng, thiếu chút nữa nôn ra.
Thời điểm trời tờ mờ sáng, tang thi chết hơn quá nửa, cuối cùng những tang thi còn sống trên người cũng bị lửa đốt thành than cốc, động tác chúng nó càng thêm nhanh nhẹn, sức lực cũng trở nên lớn hơn một ít, lúc va chạm qua, nguyên bản cửa sắt cứng rắn, lập tức lại lõm xuống một khối, thấy một màn như vậy, đáy lòng Hướng Nam Xuyên trầm xuống, tang thi quả nhiên đã tiến hóa.
Các con tang thi hưng phấn mà chạy lại gần đây, Hướng Nam Xuyên lui về trong tiệm, anh cao giọng nhắc nhở nói: "Trì Nghiễm! Ở đây có tang thi."
Trì Nghiễm hiện tại đang ở đường phố đối diện, hắn bớt chút thời giờ hồi lại dị năng trong cơ thể, bỗng nhiên thả ra một đại hỏa cầu, bay về phía đám tang thi kia.
Trì Nghiễm nhanh chóng lui về trong tiệm, dị năng dùng đến quá nhiều, khiến đầu hắn ẩn ẩn đau, sau khi thả lỏng lại, cả người đều lung lay sắp đổ, toàn thân hắn mệt mỏi mà dựa vào quầy thu ngân.
Thoáng nhìn Hướng Nam Xuyên đã đi tới, hắn ngước mắt nhìn nhiều một chút.
Lúc này Hướng Nam Xuyên đầu tóc lộn xộn, trong mắt che kín tơ máu, quần áo trên người còn dính máu tang thi, thoạt nhìn rất chật vật.
Bất quá bộ dáng Trì Nghiễm so với Hướng Nam Xuyên không tốt hơn bao nhiêu, tóc bị đốt trọi, trên mặt xám xịt, áo gió trên người còn không cẩn thận bị thiêu một góc, nhìn bộ dáng đối phương chật vật, hai người liếc nhau, Trì Nghiễm vẫn như cũ mặt than, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia ý cười.
Hướng Nam Xuyên cong cong khóe miệng, nhẹ nhàng cười.