- Không được đi

Giọng nói không lớn, nhưng hàn khí trong câu nói đã bay lên ngất trời, cả bữa tiệc nín thở ngưng đọng

Mạc Phi nhanh chóng tiến tới bắt lấy cổ tay Âu Dương Lãnh

- Buông tay cô ấy ra

-....

Âu Dương Lãnh không quan tâm Mạc Phi, hắn chỉ nhìn Lưu Phong, muốn thấy được một tia tình cảm nào đó trong mắt cô

- Ân tổng có chuyện gì sao?? nhưng mà...giờ tôi muốn khiêu vũ, phiền ngài bỏ tay ra

Lưu Phong vẫn giữ thái độ mềm nhẹ mà hờ hững, dứt khoát dựt tay khỏi tên ma vương kia. Cô còn bồi thêm

- A! Thì ra Ân tổng không vui là muốn cùng hôn thê xinh đẹp nhảy khúc mở đầu a

Cô vừa nói vừa liếc nhìn Lưu Dược Nhu

- Làm khách sao có thể không nể mặt mũi chủ nhà, Ân tổng Lưu tiểu thư mời!

Lưu Dược Nhu nãy còn thất thần vì hành động của Âu Dương Lãnh, bây giờ nhanh chóng lôi kéo Âu Dương Lãnh

- Lãnh, mọi người đang đợi chúng ta, đi thôi anh

Khi này có mấy người phụ họa thêm, làm không khí dịu đi mấy phần. Từng cặp từng cặp bắt đầu vào khiêu vũ, bữa tiệc tiếp tục náo nhiệt như chưa từng xảy ra chuyện căng thẳng nào vậy.

- Hôm nay em đẹp lắm

- Còn phải nói sao, không lẽ bình thường không đẹp? Mạc Phi nhìn con mèo con trong lòng đang cáu kỉnh nhướn đôi mắt lên nhìn anh, rõ ràng cô diễm lệ như vậy nhưng anh lại thấy rất đáng yêu

- Em lúc nào cũng là nhất, được chưa

- Hừ, vậy còn nghe được

- Nhưng mà... không cho ăn mặc như vậy trước mặt người khác như vậy nữa

- Có làm sao ư???

Tay Mạc Phi đang để lên eo thon gọn của cô di chuyển lên trên, liền chạm vào da thịt mềm mại, mát dịu, xúc cảm thật tốt. Mặc dù rất xinh đẹp nhưng mà hắn không muốn tên đàn ông nào nhìn thấy lưng trần xinh đẹp này

- Anh biến thái!

- Tại em ăn mặc như vậy, anh giúp em che khỏi bị người khác nhìn

Lưu Phong liếc nhìn tên lưu manh dám ăn đậu hũ của cô còn mặt dày này, ‘Hừ! Đồ cầm thú, lưu manh, bại hoại,...’

- Trong tiệc này còn có nhiều giai nhân mặc hở đủ nơi kìa, không lẽ anh giúp họ che ngực, che đùi, che lưng,...

- Haiz, anh chỉ rảnh giúp em thôi

-......

Âu Dương Lãnh đang đứng xã giao với vài đối tác nhưng ánh mắt như tia X luôn dõi theo hai người trên sàn nhảy kia. Hắn không biết từ khi nào Mạc Phi trở nên thân thiết với Lưu Phong vậy, cô ăn mặc hở hang vậy mà dám đi lung tung khắp nơi. Nhìn tay Mạc Phi chạm vào da thịt mềm mại của cô, hắn thật muốn chặt đôi tay kia, dù đó có là bạn thân của hắn đi nữa. Lưu Phong liếc mắt đưa tình, nũng nịu bên Mạc Phi vẫn thu hút đầy ánh mắt nóng bỏng của kẻ khác, hắn muốn móc mắt của những tên này rồi đem cô nhốt lại khỏi đi quyến rũ đàn ông.

Cô lạnh nhạt, xa cách với hắn, mở miệng thì Ân tổng, Ân tổng,... nghe chói tai vô cùng. Cô vui vẻ, cô nhăn mày cáu kỉnh, cô để Mạc Phi yêu chiều,... tất cả đều không giống đối với hắn. Ngày xưa Lưu Phong luôn dịu dàng, đoan trang, sẵn sàng làm mọi thứ vì hắn, ngày xưa Lưu Phong điên cuồng không chịu buông tay hắn,...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện